-
Số bài viết
2.537 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
-
Nổi bật trong ngày
318
Content Type
Trang cá nhân
Diễn đàn
Lịch
Blogs
Downloads
Ảnh
Videos
Articles
Mọi thứ được đăng bởi nguoibuongio
-
NGÓ LƯNG EM Ngó em len lén sau lưng Tảo tần dáng mẹ đã từng ngày xưa Mảnh mai ngọn cỏ gió đùa Cho anh thơ thẩn bốn mùa hồn nhiên. ĐCĐ
-
CHƯA CÓ TỰA ĐỀ Nếu có thể cho cả anh và em vào chung một nồi Thả kèm vài lát cà, cọng giá Nêm chút gia vị thịt da, chiếu giường, ngò om hành lá Nấu lên một hấp dẫn chua ngọt tình yêu Dẫu tâm hồn chất đạm chẳng bao nhiêu Anh củi lửa trong gian bếp hẹp Hòng chiêu đãi thế gian một huy hoàng đại tiệc Tiếp thị mê-niu thi ca cao cấp năm sao Nếu có thể anh nhồi cả nỗi buồn vào chiếc khuôn hoa lá trăng sao Thêm chút hương liệu yếu mềm, lãng mạng Vài con từ cầu kỳ kiểu dáng Hoặc tí đỉnh táo tợn khinh đời bạt mạng Nướng lên một thơm lừng khoái khẩu mười mươi Nhưng những ê hề thường bội thực, em ơi Anh đứng giữa áo cơm ngước lên bầu trời Trời tinh khiết quá, anh khóc Cúi nhìn mặt đất Đất bẩn chật quá, anh văng câu chửi tục … Cứ bước phố cao thấp Đi tìm hoài một công thức nấu ăn bí mật Bưng chiếc bát ám khói quê mùa Anh dè sẻn hớp từng ngụm tháng tám mưa. ĐCĐ
-
HỒ NGHI (sến khúc) Ông trời chẻ trái đất làm hai Một phía bình minh, phía hoàng hôn em ạ Trái tim mình biết đâu cũng đang chia hai nửa Ân cần của bây giờ sẽ hờ hững của ngày mai ĐCĐ
-
BÃO ĐÊM Đậy đàn nhốt giọng dương cầm Chôn dòng la thứ vào trầm mưa mau Chong đêm khói nến ngạt ngào Soi bàn tay đếm cơ cầu nghe say Sờ khuya vuốt lọn tóc phai Sợi dài sợi ngắn sợi hoài so le Con ve nằm bệnh ngoài kia Lá mùa rớt xuống vỉa hè đánh choang Nhìn ngang – đời nửa khúc quanh Nhìn lên – trời vẫn quẩn quanh mấy tầng Em giờ tên gọi như sông Tên ta là tiếng ấu trùng khóc đêm Cuộc chơi hóa cuộc muộn phiền Chén nồng môi nhấm hóa ghiền nỗi đau Thơ ta gầy guộc giọt ngâu Em, cơn bão dữ thổi nhầu mười năm. ĐCĐ
-
NGHI LỄ ĐÓN MÙA THU Một linh hồn xinh xắn vừa chào đời Từ thất lạc và mất mát Bay lên theo cánh chim truyền thuyết Sống dậy bằng tàn tro của những tiếng ve Cùng cơn mưa trên lưng Mất mát có bao giờ là một diễm phúc Lưu lại bài học trong kí ức Mặn nước mắt Đắng nỗi buồn Như chuỗi cúc Bùng lên đám cháy màu vàng trên chiếc độc bình Sau một chạm nhẹ mặt trời Buổi sáng mở cửa Cái khẽ khàng bí ẩn cùng chiếc lá úa đầu tiên Trái tim thức giấc Đứng giang tay, nói Tôi không phải là tín đồ duy nhất Sùng bái mùa thu này. ĐCĐ
-
TRIẾT LÝ VỤN THỨ BẢY Gẫy cánh làm con chim thương tật Để thấu cái lạnh dưới mưa rơi Sa chân làm con người cùng cực Sẽ hiểu hơn cái lạnh chốn tình đời ĐCĐ
-
MÙA THU EM Cầm chéo vạt mưa về nhủ lá Gọi mùa, nhầm mãi thốt tên em Người, cả vàng thu, dường cũng lạ Trút suốt vào ta lắm yếu mềm. ĐCĐ
-
Cảm ơn anh Nguyễn An Bình đã có lời tốt đẹp dành cho. Rất hân hạnh được làm một thi hữu. Chúc anh cuối tuần cùng gia đình có nhiều niềm vui. ĐCĐ
-
LỄ HỘI “ĐÂM TRÂU” Nhai ngọn cỏ khô trả về hạt lúa Theo bước chân khai phá với con người Mũi dáo hội hè tuôn giòng máu đỏ Tiếng rống bi thương lẫn tiếng vỗ tay vui ĐCĐ
-
CHỈ CẦN THƠ Thả chiếc lá rầu trước cửa Bài thơ chưa kịp mùa thu Chìa tay quơ chùm buốt gió Yêu thương nào đã ca từ Thả lời mị ngôn ngoa ngoắt Chuốt trau thương tích ca dao Chua chát, hờn ghen, bẩn chật … Ném vào người khác – mình đau Đeo lên kệ kinh thánh giá Văn chương đon đả chào mời Khoác áo cà sa ngoan đạo Thi ca trá ngụy nói, cười *** Chỉ cần thêm vào từ “Mẹ” Câu thơ cũng đủ nên người ĐCĐ
-
CỔ ĐIỂN XIV Hôm em trước thềm gọi cửa Tôi nằm nghe chiếc mùa rơi Dặn mình trùm chăn tắt lửa Cớ chi giả bộ yêu đời Vườn tôi từ lâu cỏ dại Em thơm bông cúc bông lài Con chim gờ tường học nói Mừng mừng nó hỏi : ai, ai? Lòng tôi từ ấy lúa khoai Tứ thời cần cù phân, nước Em vào xin lá gội tóc Tôi nhầm trao nắm tương tư Là em đến mượn tuổi thơ Tôi tặng niềm vui chớm lớn Em đi trả áo dại khờ Tóc tôi sợi buồn vô hạn Thời gian dòng sông dần cạn Hồn người trót cạn trước sông Khu vườn dù mưa dù nắng Tôi chờ hú họa bước chân Trăm năm người về gọi cửa Tôi nằm đã mục xác thân ĐCĐ
-
PHÉP TỈ DỤ Anh không dám bất hiếu ví von Mẹ ta hằng biển rộng Bởi thuở chiếc thuyền đầu tiên được loài người hạ thủy đại dương bao la chợt hiểu ra vẫn còn hạn hẹp bãi bờ Cũng chẳng hề mạo phạm gọi Cha uy nghiêm là núi lớn Đỉnh Everest chất ngất kia từng lắm phen ai chinh phục tự bao giờ Vậy nỡ lòng nào anh xưng tụng em bằng mấy câu thơ khi ngầm hiểu những gì mình cặm cụi viết ra lắm điều còn dở ẹc. ĐCĐ
-
NGẪU HỨNG MƯA NGÂU Đã đến tháng mưa ngâu đâu Ông trời gỡ nhầm lịch vậy Có ai làm thơ tình đâu Họ nói về chúng mình đấy ĐCĐ
-
UỐNG NGỤM GIẾNG LÀNG Tháng này tợ tháng tám xưa Mớ vàng lá ngõ cơn mưa ngấu lòng Trắng trời mây phủ đầu sông Cuối sông tóc vấn lục hồng mang mang Thu này giống kẻ lang thang Ghé vào xin ngụm giếng làng từ lâu Tay xưa người kéo dây gàu Tay ta kéo trúng nỗi rầu thâm niên Thềm hoang một dấu rêu hiền Trót đi nửa kiếp còn tìm chẳng ra Hàng ngâu như thuở vừa xa Không người ngắm vẫn trổ hoa ngậm ngùi Ta về vớt tiếng gàu rơi Vớt lên tiếng khóc một người tha hương ĐCĐ
-
YÊU NHAU NHƯ THỂ Gọi người hôm mưa ối Nhớ đời ngày nắng sâu Tâm hồn mờ bóng khói Mùa trước nối mùa sau Thương người như kinh kệ Như mai chẳng còn yêu Trái tim ta đường bệ Thuở ân ái còn nhiều Thơ tình chưa ráo mực Sợ chi sờn áo tời Dắt nhau về hoa cúc Môi khô tìm môi tươi Biển còn chưa cạn sóng Cát đêm vẫn ngủ vùi Lòng ta hòn than nóng Sưởi bãi bờ ngoai nguôi Hãy yêu nhau như thể Mai tuyệt chủng nòi yêu Như cánh nhạn đơn lẻ Bầy đàn mà cô liêu Ta yêu nhau như thể Đói tình và khát thơ Chỉ xin dành giọt lệ Rơi hôm xa bất ngờ ĐCĐ
-
NẾU EM ĐỀ NGHỊ … Nếu em đề nghị anh làm chiếc lá đầu tiên rụng xuống báo tin thu Yêu cách mấy anh đành từ chối Vì chẳng đành lòng để tấm lá kia nói dối Thu chết mùa này Hồi sinh lại mùa sau Và nếu em muốn anh là con sông bạc sóng giang đầu Yêu cách mấy anh đành từ chối Vì chẳng như sông nuông chiều em phút giây nông nổi Dẫu mênh mông đến đâu Sông chỉ giới hạn giữa hai bờ Nhưng nếu em cần anh là người lính bơ vơ Ngã xuống sau cùng khi cuộc chiến tranh vừa kết thúc Anh hân hoan nhận lấy phần hạnh phúc Để được yêu em vạn lần Giữa nhân loại vốn khổ đau. ĐCĐ
-
TRẢ LỜI MÙA THU Người hỏi tôi trốn nơi nào tháng bảy Biết trả lời sao, chiếc lá đầu tiên rơi Biết trả lời sao, phiêu bạt cánh chim trời Khói kỷ niệm lư trầm nghi ngút Người hỏi tôi sông chảy về mấy khúc Biết đáp làm sao với nỗi nhớ nhà Biết đáp làm sao hun hút nẻo quê xa Chiếc then khóa cổng nhà em im ỉm Người hỏi tôi mây nào vừa cặp bến Giấu tiếng dế thơm trong túi tuổi thơ nâu Hồi phà đêm dắt con sóng qua cầu Em cũng vậy, qua cầu cùng con sóng Tôi, thằng bé tháng tám này lóng ngóng Mỗi cuộc vu quy tự nhận lấy mỗi thất tình … ĐCĐ
-
-
Ở CHỢ BÁN CHIM CẢNH nhìn vào lồng thấy những đôi mắt buồn nhìn ra ngoài lồng bắt gặp những đôi mắt buồn hơn ĐCĐ
-
GIỌNG NÓI ĐÊM xòe tay hứng giọt muộn ngày hứng lấy dịu êm cùng đau nhức ép màu nắng úa lên ngực à ơi ru lành vết thương đứng trước chăn gối bình yên chọn lấy căn bệnh mất ngủ chứng hoang tưởng vũ trụ kêu tí tách trong sợi tóc của đêm uống từ hốc mắt em nỗi buồn mằn mặn chừa dưới đáy ly một hoài nghi lóng cặn cho bữa điểm tâm sáng mai ĐCĐ
-
CHUYỆN NỘI BỘ - Con đang làm gì đấy, Tí? - Con chơi trò ghép hình - Chơi đến quên cả học hành sao? Đi vào học bài ngay! - Ba đang làm gì đấy? - Ừ ... đang làm thơ - Chơi trò ghép chữ đến quên hết đời thật sao? Sao ba không ra ngoài kia mà học lại khóc, cười! ĐCĐ
-
BÀI THƠ CÓ CẤU TRÚC LỘN XỘN Giá cả đời sống lại tăng Điều luôn có thật Giá xuống Chuyện tạm thời hoang đường Người tuyên đoán sắp sửa tai ương Người tự an ủi mình Mọi chuyện lại sẽ đâu vào đó Anh vẫn ngồi miệt mài mấy câu thơ sến xoan gõ, gõ Hết đảo vần rồi chọn chữ, lọc từ Chớ biết làm gì bây giờ Khi đối với anh Những lời tỏ tình đều vĩ đại Hơn mọi chính thể Hơn mọi chính quyền Hơn mọi chính kiến Hơn mọi chính trị … Nói tóm lại, hơn mọi cỏ trên đời Bài thơ thiếu chất đạm úa vàng phiến lá Bài thơ suy dinh dưỡng cần được mỡ màu Bài thơ mọc trên khô cằn sỏi đá Bài thơ thất tình đứng khóc với xanh xao Bài thơ mưu sinh khàn giọng tiếng rao Bài thơ bàng quan bên lề thế sự Bài thơ chọn kiếp mình lữ thứ Tất cả những bài thơ chết lâu rồi Bật dậy Bước đi … ĐCĐ
-
TẶNG NGƯỜI KHÔNG SINH VÀO THÁNG TÁM Lời yêu đây lời yêu anh sắp nói Nghìn năm xưa người khác thốt ra rồi Sắp hết mùa đành mượn sương vay khói Câu thơ tình vụng dại với em thôi Hai đứa mình chưa sinh vào tháng tám Mà mưa rơi ướt đẫm những hàng xanh Đã thu đâu mong lá đừng lạ lẫm Sân nhà ai đầy nhóc tiếng chim manh Sợi tóc dài khuya lén đến tìm thăm Sáng thức dậy thấy quanh mình hương tóc Vội ghé chợ hỏi han người hạnh phúc Mua nhánh hồng tặng với đóa long lanh Tháng tám này đâu phải tuổi riêng anh Em trẻ mãi nên mắt lầm với tuổi Dòng sông dẫu sóng bạc đầu trôi nổi Cho xa nguồn tóc chải rẽ đường ngôi Anh cám ơn mùa hạ lắm ngày vui Và thu đến đừng trao nhau ảm đạm Câu thơ đây viết tặng mỗi em thôi Mùi tóc thơm không sinh nhằm tháng tám … ĐCĐ
-
hé nô. chào mừng bạn mới tham gia diễn đàn. mong đọc bài của bạn.
-
VÔ ĐỀ BỤI Đến trần gian rất bất ngờ Mai từ giã lại bất ngờ thứ hai Ta là hạt bụi tròn quay Vô tâm bay lượn giữa hai bất ngờ ĐCĐ
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.