Jump to content

nguoibuongio

Thành viên
  • Số bài viết

    2.537
  • Gia nhập

  • Đăng nhập

  • Nổi bật trong ngày

    318

Mọi thứ được đăng bởi nguoibuongio

  1. LỤC BÁT VÈ giá mà chẳng vướng nghiệp thơ thì ta đâu phải lơ ngơ thế này xòe ra đâu chỉ trắng tay nữa khuya đành cứ thở dài ngó trăng phải chi lưỡi bớt thẳng băng công danh đâu cứ vài hàng chữ suông trái tim chịu khó lật lường bàn chân chẳng vấp nỗi buồn áo cơm giá như ngửi thúi khen thơm hẳn ta sắm mũ cánh chuồn đội chơi giá đừng đạp đất đội trời ghế cao thượng phẩm thót ngồi vẻ vang phải chi tên Trọng, tên Sang cớ gì rách rưới lang bang kiếp người giá mà trúng số cặp mười vung tiền mua hết trận cười của em ! ĐCĐ
  2. TRỐNG TRẢI Trống trải quá đem nỗi buồn ra đếm Đếm lắm điều lạ lẫm lẫn thân quen Gọi tên cả những cơn mưa chưa đến Những hiu hiu chiều phố chậm lên đèn Trống trải quá thầm thương từng giọt nước Thuốc khô môi cà phê đắng dáng ngồi câm Bóng in vách giống y người thuở trước Gã nghiện thơ tình lận đận công danh Trống trải quá như tấm lòng vốn vậy Hồi em thon tóc thả dáng bên đường Mùa đến vội cho ngoãn ngoan sớm dậy Ôm cặp da che ngực nhú thời hương Trống trải quá nhớ cả điều không nhớ Áp lên thơm chút âm ấm môi cười Dấu yêu đó có mờ trong hơi thở Sau lưng mình kỷ niệm bốc thành hơi ĐCĐ
  3. ĐÊM THƠ GIỮA RỪNG ĐẮKRẤP tặng Thanh Nguyên, nhà thơ đã suốt đời gắn bó với TNXP Đốt lên đống lửa thay sân khấu Phông màn – quơ bậy nhánh cây che Xề xòa dép lót trên nền đất Thơ giữa rừng chẳng kén người nghe Ai chải chuốt chỉnh chu Đường luật Ta đọc thơ râu tóc bời bời Bạn mình hắng giọng ngâm Sa mạc Suối sau lưng gõ nhạc tiếp hơi Thương lục bát thảo thơm tính mẹ Búng cơm chiều dịu vợi ca dao Tứ tuyệt lội rừng mưa ướt áo Đồng đội về lá thấp đồi cao Nghe thơ mắt cứ nhìn quanh quất Mươi năm ròng chia lửa – còn ai Hình như đâu đó khuya đang nhắc Nhớ tay mình cộm một vệt chai Vần điệu ngấm nụ cười nước mắt Trong ba lô mây trắng ngang trời Những ý tứ ươm xanh mặt đất Mỗi câu từ lấp lánh mồ hôi Hiện tại tương lai choàng quá khứ Thơ như người vai ấm kề vai Thơ tình thế cần chi thêm lửa Tiếng vỗ tay thật quá bạn bè ơi! *** Đêm thi ca nhẹ len giấc ngủ Sáng ngày gieo gặt đất trời ta Tứ thơ chưa viết nằm trăn trở Bao ngôn từ đòi thêm chuyến đi xa … ĐCĐ
  4. BÀI THƠ VIẾT TẶNG CƠN SAY Bơi theo dòng thời gian tôi nhặt nhánh bèo trôi Chèo trên mênh mông không gian tôi vớt hòn củi mục Tôi là con sông tuổi thơ nước tràn hạnh phúc Mùi khói đốt đồng đăng đẳng cháy hồn quê Trên nẻo đường làng tôi nhặt lá đam mê Mỗi nghé ọ nuôi tâm tình tôi khôn lớn Qua năm tháng bình yên Qua thời chiến loạn Hồn tôi găm đầy vết đạn Găm trên hình hài tủi nhục mẹ cha. Với tình yêu người tôi là con chim cánh rũ Lục tung ký ức những thiêng liêng Gọi hoàng hôn bầy đàn về đậu trên giấc ngủ Dẫu em nay quên nếp ngoan, hiền Với đường xa tôi chỉ đang lữ thứ Hớp mưa nguồn ca hát ngụ ngôn điên Với phố xá cơ man bước chân xưa cũ Mươi năm ròng chưa thoát khỏi niềm riêng. Giữa hư, thực tôi hoang mang hư, thực Lúc lệ đắng tràn, lúc cười nói oang oang Khi đắm đuối giữa rượu nồng nhục dục Lúc cúi đầu trước thập giá nguyện ăn năn Như lớp bạn bè tôi Một thế hệ thiếu hành trang ... ĐCĐ
  5. ÂN HUỆ MÔI May còn đó mảng nắng hè chưa tắt Sót cơ hồ râm lạnh chút bờ vai Em xa thế khuya này thêm khuya nữa Đón cô đơn tôi chuẩn bị đêm dài Đón đợi khóm quỳnh hương hoa nở muộn Và chiếu chăn lặng lẽ một mùi quen Giữ hương ấy nhớ em mà chạnh mẹ Mẹ dịu dàng và tôi mãi yêu em Rót cốc rượu rót vào lòng cơn bão Ăn đắng cay nhường em nết hiền ngoan Về bên ấy phong kín đời sùng đạo Hãy nhớ cho tôi nguyện được hoang đàng Nếu đã hiểu trót vì nhau hư hỏng Ngại chi thêm ân huệ nụ hôn hờ Cho môi khát được một lần nóng bỏng Em khuất mưa chiều Tôi đứng cháy thành thơ. ĐCĐ
  6. NƠI CUỐI CÙNG CUẢ CHÚNG TA nghe tiếng lá xạc xào tình tự tôi ngó quanh hốt hoảng tìm em đâu đâu chỉ sâu thẳm màn đêm trước đôi mắt mù loà hoá đá mặt đất xưa từng ngày càng hẹp quá những tình nhân chẳng còn nơi tựa giấc gối đầu như họ, chúng ta đành quay về trú ngụ trong nỗi buồn của nhau ... ĐCĐ
  7. SÔNG ANH đã nói với em rất nhiều điều riêng tư đời anh chẳng còn gì bí mật những vui rất vui những buồn rất thật vỏn vẹn tình anh gửi hết em rồi duy dòng sông mênh mông kia thôi anh giữ lại bên mình cùng hoài niệm bao người bỏ sông đi bao người từng ghé bến họ đơm đặt về sông anh vẫn lặng im lời hạnh phúc lòng mình thon thả sông trôi ... ĐCĐ
  8. MƯA THĂM QUÊ và một sáng thấy mình vu vơ quá câu thơ treo trên nhánh phượng chòm mây những ngoài kia bước cần lao tất tả nước mắt ta dành rớt chỗ vơi đầy ngồi vô tâm lắng mưa thơm mái ngói gõ nhạc tình ướt mùa hạ lâm râm dửng dưng phố mặc quê nhà đến tội mưa vô cớ rơi, ta khóc lúc không cần môi chợt nhẩm khúc cháo rau cũ kỹ của mẹ cha mặt lấm với tay bùn chợt quay quắt mảnh ruộng gầy lúa cháy củ khoai sùng lũ em đói rưng rưng mua tấm vé đáp chuyến tàu hối hả ta, và mưa, chân đất lội ra đồng cúi thân thiết từng cọng non lá mạ mưa ngấm đất mềm thi tứ bớt hư không ... ĐCĐ
  9. TƯỞNG HẠ em mỏng mảnh tưởng chừng không có thật như tôi quên hạnh phúc đã trên đời mùa sẽ đến chờ rắc vàng lối cúc ngoảnh đời mình qua lứa tuổi đôi mươi em tươi tắn giấu trong cười phượng nở lòng phố xoè từng cánh hứng sương mai áo hạ trắng hay mùa ve nín thở tháng sáu này dành gã thất tình say tôi tỉ mẩn gõ bài thơ ngồ ngộ treo ngoài hiên con sẻ ngậm mang đi chỗ trống ấy loài nhện đêm giăng nhớ hôm em xa rêu lén mọc xanh rì cứ dặn nhau suốt đời đành dại dột suốt đời mình ong bướm với cỏ hoa em kiêu kỳ cho tôi còn ngơ ngác thương cơn mưa trôi xác trước hiên nhà. ĐCĐ
  10. BẢN SÔ NÁT VỚI PHIẾM ĐÀN HỎNG Tiếng rao bánh khuya trên mặt đường vắng Tiếng rao lăn long lóc Thêm một thân phận người trượt về hướng nào không rõ Sống như là chỉ để sinh tồn Cái âm thanh cơm áo đời thường Chen ngang vào giai điệu Sô nát ánh trăng Như anh là thanh phiếm đàn hỏng Trượt trên ngón tay êm dịu đời em Trên âm giai hạnh phúc đáng lẽ phải có của em Bản sô nát lỗi nhịp Ánh trăng khuyết đến muộn phiền Mùa hạ Sài gòn thảng mưa thảng nắng Đủ để những người xa thành phố nhớ nhung Đủ để những người ở lại nhớ nhung Đủ để những người chưa hề đến đây nhớ nhung Cái tiết tấu đời sống lạ lùng Bản sô nát với một nốt trầm đánh hỏng Sông Sài gòn ngoài kia nước đang xuống, hay lên Anh không rõ nữa Em không rõ Nhiều người không rõ Nhịp sống hối hả Như mắc phải một lời nguyền Kéo dài ba trăm năm Đang nhắc lại trên cỗ dương cầm Hỏng mất một phiếm trầm Bản sô nát ánh trăng. ĐCĐ
  11. TẶNG VẬT Người ném vào tôi một hạt nỗi buồn Hạt nẩy mầm âm thầm như bóng tối Rễ ăn luồn từng thịt xương nhức nhối Tiếng than van từ ấy ngữ ngôn tôi. Người chiết tặng cho một nhánh niềm vui Tôi trân trọng ủ yêu thương thành rượu Buổi chao chác, điều gì, dường ngói vỡ Niềm vui kia hóa chất đắng trên môi. ĐCĐ
  12. THÁNG SÁU CHỜ Nằm chờ gặm mẻ góc đêm Mắt khuya chong muộn đã nên muộn phiền Cùng theo nẻo phố nắng lên Tìm ra chợ sớm sắm thêm nói cười Ngồi chờ nhấm đỡ bầu trời Người cho tấm bánh nửa đời chưa ăn Tuổi già mẹ vấn trong khăn Câu thơ bạc phếch thưa lần về thăm Quỳ chờ hớp trận mưa râm Chợt trong cổ họng trổ mầm chân quê Mộ cha cỏ lấp ven đê Ướt trăm năm lẻ bốn bề phong sương Đứng chờ gọi một miền thương Bên cầu nước chảy còn mường tượng xưa Ngùi ngùi xóm vắng võng trưa Tưởng lời hứa cũ mới vừa gió bay Ta chờ tháng sáu nắm tay Dắt nhau đi với mùa đầy tiếng ve … ĐCĐ
  13. ƯỚC MUỐN Giá mỗi bài thơ đổi lấy được một phần thương tật của các em Tôi sẽ cố viết về mọi điều mình có thể Và chắc chắn tất cả các thành viên trong diễn đàn này cũng thế Giá như mỗi bài thơ chia lấy một phần đau nhức các em ĐCĐ
  14. BÀI THƠ NHẠT PHÈO VỀ NHỮNG CÂY BÚT LÔNG Tôi cần một cây bút lông màu nâu đất Để vẽ hình vạt ruộng đang bị nuốt dần Bởi từng mét đường trải nhựa cứng ngắc Tôi cần cây bút màu thiên thanh Phác lại một bầu trời trong lành Cho mẹ ta khoan khoái hít thở sau đợt ho rách ngực Tôi cần cây bút lục xanh Tô lên hàng cây vươn cao mạnh mẽ Đường đến trường của bọn nhóc chỉ còn là bữa đại tiệc tiếng ve Tôi cần một cây bút màu trắng Dệt thêu nên làn mây huyền thoại chốn quê nhà Giữ gìn như một thiết tha Tôi cần cây bút tím Chép bài thơ chỉ mỗi từ ‘EM’ nắn nót mực hoa cà (Khi đang yêu ai chẳng đôi chút sến sáo sa đà!) Tôi cần cây bút đỏ sậm Riêng dành ký họa lại vô vàn máu lửa chiến tranh Và viết hai chữ ‘ NO WAR’ thật to trên vụn vỡ tan tành Tôi cần một cây bút đen ngòm Không - tôi cần mười ngón tay trần mười chân thật Để gỡ phăng đi những hô hào khẩu hiệu hung hăng ĐCĐ
  15. NHỮNG NGOẠI LỆ BUỒN Vì có tôi đứng chờ em nên có tháng sáu Có tháng sáu nên có cơn mưa Có mưa nên có bầu trời mây thưa Vì có bầu trời nên có cánh diều xanh đỏ Có cánh diều nên có tiếng cười trẻ nhỏ Có trẻ nhỏ nên mặt đất có yêu thương Và có thêm tham lam, gian trá, lật lường Ghét ghen, hận thù, đọa đày, chém giết … Những ngoại lệ đáng tiếc ĐCĐ
  16. SÔNG Ô MÔI Gom về một nắm nắng khô Ngón tay xé vụn thả bờ nước trong Tóc em là cả bềnh bồng Vướng viu chi lắm khúc sông chực đầy Hương ô môi hương quên bay Gió ngơ quên thổi bàn tay quên cầm Mắt buồn quên nếp áo nhăn Từ ngôn quên hết lời thăm hỏi người Thinh không buông nửa nhịp lơi Em ngơ ngác nhặt tiếng rơi dưới cầu Câu thơ viết dỡ mấy câu Tôi đem trả lại giang đầu tìm trôi Bông ô môi ngậm đắng môi Chiều minh họa chút nét cười chiều thêm Tôi ngồi tận phía không em Nghe con sóng cũ lùa đêm vào ngày ĐCĐ
  17. LỜI TRẦN TÌNH CỦA IM LẶNG Cứ ngỡ lời Thượng đế Tôi nhận ra linh hồn em Từ nghìn xa vọng lại. Tâm tư bất an giục giã cuộc hành trình Qua đổ nát chỏng chơ sót lại sau giáo gươm trận mạc Thù hận, đói khát. Dò theo tiếng kêu con quạ đen Tôi đọc những tấm bảng báo Viết nên bằng mồ hôi, và máu Lên nét mặt hằn cha mẹ âu lo Lên đống phân gia súc khô vào năm mất mùa. Ôm lấy tấm lưng đầy sẹo như ôm lấy người thân Ngồi xuống bên người thiếu phụ xa quê đêm trăng quên mọc Chia bữa ăn lao nhọc Nhận từ lòng hảo tâm hiếm hoi. Cứ ngỡ tôi là đôi vuốt mèo tuyệt vọng Cào lên khung cửa sổ mưa Cứ ngỡ em là ngọt ngào cơn gió khuya đưa Là vị đắng của sự im lặng Khước từ. ĐCĐ
  18. SẾN KHÚC THÁNG SÁU III em hãy nhận đóa hồng này dù trên tay tôi trắng màu cúc dại mùi của mơ hồ mùa thu dịu vợi hạ vẫn còn đây cơn mưa muộn nao lòng đóa hoa nhầu gió vơ vất đến thương một trưa quay đi một chiều ngồi lại cô gái ấy xưa vai buồn như em vậy chàng trai giống hệt tôi tập tễnh làm thơ đóa hoa hồng trắng đến bơ vơ màu tinh khiết ủ nỗi niềm tang chế mặc tôi nhiều lời em lặng im diễm lệ lũ ve quên ồn ào mùa hạ ngóng mùa thu tôi nhặt lấy hoa nhặt ai thuở dại khờ bao đôi lứa bàn tay gai tươm máu vẫn thành kính tình yêu những con chiên ngoan đạo và cúi đầu trước màu máu lẫn màu hoa ĐCĐ
  19. SẾN KHÚC THÁNG SÁU II Nếu tình cờ gặp tên mình trong một mùi hương Trong giai điệu bài ca từ lâu quên lãng Em hãy nhớ vẫn một người kiên nhẫn Chăm chút hoa kia Bài hát nọ ân cần Như cát ngơ chờ hôn tấm lưng trần Tôi là cát chính tôi là biển Hồi hộp đếm từng bước chân em đến Sóng vỡ òa cũng lúc em đi Nếu ngước lên chợt thấy ánh sao di Sáng mong manh một lần thôi, và tắt Em hãy giữ mối tình dù không thật Đêm giùm tôi gửi mắt ngọc lên trời Như nến khuya tàn lụn chỉ mình thôi In thấm thắt nét thời gian trên vách Con thạch sùng chờ bóng đêm heo hắt Tôi mở cửa phòng nhận lại một cô đơn ĐCĐ
  20. VÔ ĐỀ SÁNG THỨ HAI - Cháu bị mắng vì làm đổ cơm hoài, ông ạ - Không sao đâu , ông thậm chí còn ho sù sụ lúc đang ăn - Tối đêm qua cháu lại đái dầm - Chẳng việc gì, ông thường làm ướt giường mỗi khi không nhịn được - Lắm lúc ngồi ngó mưa một mình cháu khóc - Chuyện xoàng thôi, cứ nhớ đến bà ông giấu mặt vào chăn - Nhưng, mai này ai sẽ vào nhà dưỡng lão để thăm Ba mẹ đang bàn nhau gửi cháu vô nội trú - Thế, mỗi đêm trước khi đi ngủ Cháu hãy đọc bài kinh tha thứ những người lớn giúp ông. ĐCĐ
  21. MƯA EM Mưa bất chợt Em bất ngờ Tương tự Mưa rơi đâu rồi lúc tạnh khôn cùng Tha thiết lắm buổi chiều đành hữu hạn Mưa đẫm phố dài Em chọn ướt lòng anh Vướng víu nhau tháng sáu này vướng víu Tay em ngoan mưa trở phận về nguồn Nhan sắc quá dễ làm anh mềm yếu Mưa dùng dằng cách mấy cũng mưa thương Em hãy yêu Mưa hãy mát những cung đường … ĐCĐ
  22. XIN LỖI MÙA MƯA (viết bừa theo lời của một anh bạn thương binh đang say) Ngó mưa bỗng nhớ mình có lỗi Thôi thì, xin lỗi mùa mưa Xin lỗi vạt rừng xưa Xin lỗi Trung, Hoành, Hải, Cát … Đêm tập kích địch tràn qua, bắn rát Đành vùi lại xác tụi mày trên đồi vắng, qua loa Không kịp cắm lấy nhành hoa Điếu văn đưa tiễn Biên giới mùa mưa lại đến Thôi thì, xin lỗi mùa mưa Xin lỗi cánh rừng … Ngó mùa mưa bỗng nhớ mình có lỗi đến rưng rưng Tao xin lỗi cả mày nhé, Thông Tay đội phó chính trị mẫn cán, nhiệt tình Từng tóm quả tang thằng Trung hát nhạc vàng Bắt tận tay thằng Hoành dấm dúi thơ tình cùng mấy cô đồng chí nữ Rình nghe thằng Hải, thằng Cát hai lần nói đùa với nhau bằng ngoại ngữ (Giống này lai căng mất quan điểm lập trường Đang thâm hiểm âm mưu chống lại Đảng, chính quyền, nhà nước, vân vân ...) Lễ kết nạp mày lúc tao đang phạm nội quy đơn vị Dám ăn gan trời dắt người yêu ra đồng hú hí Ngồi ôm nhau dưới trăng 'gọi nắng ...' Trịnh Công Sơn Giá như tóm được chúng tao chiến công của mày hẳn vẻ vang hơn Đâu chỉ cái ghế phó giám đốc đợi về hưu còm cõi Đâm ra bây giờ tao thấy mình có lỗi Đành xin lỗi đồng chí mày Xin lỗi cánh rừng Xin lỗi mùa mưa … ĐCĐ
  23. SỰ TÍCH VỀ LÒNG HOÀI NGHI Con chim sau lần mắc bẫy luôn e dè trước nhánh cây cong Từ dịu vợi trên cao Thượng đế đưa mắt ngờ vực nhìn xuống loài người khi phát hiện mái vòm tầng ozon trên nóc nhà ngài thủng một lỗ cực to và các tín đồ tôn giáo vẫn mỗi ngày chăm chút cầu nguyện Nhân loại, từ mặt đất, ngước nhìn Thượng đế bằng nỗi ngại ngần cố hữu của giống vượn người kể từ lúc chiếc rìu đá thô kệch ra đời cho đến khi hai cột khói hình nấm sáng rực trên bầu trời Hiroshima và Nagasaki Riêng tôi, đã quá mệt mỏi với niềm tin cả ở Thượng đế lẫn ở con người dẫu có lần đã từng say sưa hát khúc “Vì Nhân Dân Quên Mình” ở núi rừng đâu đó bằng tiếng Việt Nam. ĐCĐ
  24. SẾN KHÚC THÁNG SÁU tháng sáu mà mưa hiếm muộn một cơn chỉ ướt Nguyên Sa thơ anh đâm ra luộm thuộm lũ ve đem phổ lời ca tháng sáu em rất đàn bà nắng tô lên môi, lên má nụ hôn mỗi ngày gầy lạ quên người vẫn nhớ thơm da tháng sáu hà tiện giọt mưa anh ngồi hiên nhà huýt sáo chừng gã thất tình kiêu ngạo giả đò mình vẫn hào hoa tháng sáu sẽ tháng sáu qua chỉ thương đôi hàng phượng vĩ không đủ bông chừa tháng bảy rụng vơ vài nhánh gọi là … ĐCĐ
  25. mình chưa hiểu lắm, điệp là sao? bạn hướng dẫn thêm nhé. cảm ơn trước.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...