-
Số bài viết
488 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
-
Nổi bật trong ngày
12
Bài viết được đăng bởi takeachangeonme_1267
-
-
CON TIM ĐÃ CHẾTAi cho tôi trái tim biết yêuĐể tôi gắn nơi tận cùng giá lạnhNơi thẳm sâu hơi thở căng đầyDạt dào cội sống mà chẳng biết tình yêuDù chỉ là chút rung động huyền bíHay nụ cười hay ánh mắt yêu thươngHay một chút nào đó dịu hiềnĐể tự thấy mình không lạc lõng cô đơn. -
LỤY TÌNHNào ngờ nhẹ bước em sang sôngXa cánh én muôn trùng biển rộngCho tình ai hóa thành muôn sóngĐể bây giờ sóng vỗ mãi không thôi. -
THÓI ĐỜIThế gian này chữ “tình” bị che mấtKhi “con người” lỡ để mất phần sauHình như sống cho qua ngày tháng rộngMà không màng đến nhân phẩm, lương tri.Biết trước sau mà con đường vẫn bướcKhinh nghèo, bắt quàng kẻ giàu sang,Ham phú quí mà lương tâm dứt bỏHảo hư danh để bán rẻ linh hồn. -
SAU LƯNG TÌNH YÊUNgủ đi em hỡi những giấc mơTa khẽ vuốt những yêu thương giấu kínCủa chỉ riêng ta chưa một lầnNói để cho người hiểu tim tôi.Dẫu vẫn bước cùng người mỗi lúcHạnh phúc bé nhỏ chỉ thế thôiYêu thương khi lòng ta chưa dámChỉ biết yêu em đứng lặng nhìn. -
KHÓC CHIMàn đêm xuống đưa tôi về cõi lặngIm nghe tí tách giọt thời gianChiếc lá xanh trên đường dài khô rụngHạt mưa buồn tuôn khúc hát bi aiCòn anh buồn anh treo sầu mi mắtKhi lặng thầm tình cất bước theo em.Nhưng sao đâu nuối tiếc chi ngườiMột kẻ chỉ biết phụ tình thôiTình đã chết đâu nghĩa đời đã hếtBởi thế gian đâu có thiếu…người chung tình. -
BẾN VẮNGMưa có buồn để gieo màu nhung nhớCho ai hay cho anh lặng nhìnTrong mắt biếc trong tươi xanh màu áoĐể bóng em về rợp cả lòng anh.Và khi cái màu nhung nhớ ấyĐượm những rêu xưa thoáng nụ cườiVà đâu đó thẩm sâu đôi mắt ấyĐò đã sang bờ cập bến tình yêu.Rồi cái thu nay không còn vàng như trướcKhi thắm màu rộn bước rẽ sang ngang.Để cơn gió rũ mình trên bến cũThương con đò mãi hát khúc tình caVà giờ đây ở hai đầu nỗi nhớNửa đợi chờ còn nửa để mong ai.….Bến đã vắng sao lòng mình chưa vắngVấn vương gì kỉ niệm sóng dập san.Ôi duyên số, ôi lòng người cứ ngỡĐể bây giờ,Bến cũng như ta bên một mình.….Thương tình yêu mỏng manh tôi vun đắpDuyên phận nào nỡ bẻ làm đôi. -
EM THOÁNG QUA ĐỜI TÔI
Trong đêm thâu miệt mài từng nỗi nhớMưa rơi dài như đếm những phút giâyGió băng qua giữa rừng thu thay láLá xôn xao hay tim mình xôn xao.Ừ con tim hình như đã thương yêuChút má hồng ngấn lệ chiều naoƯớt hoen mi làm lòng tôi nhung nhớĐể bây giờ thơ thẩn những buâng khuâng.Ôi tình yêu sao lắm nhiều xúc cảmMơ mộng đan những nụ cười riêng tưThấm hương yêu vị nồng ngây ngấtMắt môi người đắm đuối kẻ đơn côi.Em là người đánh thức giấc mơ tôiCho tím mộng những lần chiều đứng đợiEm đâu rồi sao chẳng ghé qua đâyĐể mình tôi bến đợi buồn lầm lũi.Thôi thì xin gửi mảnh tình chưa trọnGửi cho người trong tiếng gió xôn xaoVà mong giữa dòng đời kia bề bộnSẽ một ngày em biết...gió đến từ đâu. -
EM...?Một ngày bình yên về trên nỗi nhớÂn cần ôm kỉ niệm của ngày xưaKhi đường mây ướt thêm một nỗi chờVắng bóng em rồi nắng thêm chi ? -
TÌNH NHỎ MAU QUÊNDặn lòng thôi nhớ để mau quênNhắm đôi mắt cho bước đường ngắn lạiNhưng hình như mỗi bước lại xa xămKhi trăm lối còn vương hình bóng lạCứ âm thầm đứng nép ở trong timDẫu cố thôi song tình đầu có lẽDễ mau quên thì đâu phải nhọc lòng.Rồi thời gian cứ vô tình trôi mãiĐể kỉ niệm tình đầu bao nhung nhớGiờ thành cũ cho một người đã rời xaVà lưu luyến mãi cũng chỉ là tình lỡĐã cũ rồi mà lòng vấn chưa quên. -
ĐÔI MẮT NGƯỜI XƯANào dám mơ một ngày trời không nắngĐể bên thềm ngày ấy lại đổ mưaTôi với em dưới hàng cây ướt lạnhĐứng ngại chờ những nỗi nhớ thôi rơi.Và mưa ơi sao con đường giăng kínRơi mịt mờ của tôi em lối vềRồi đây bên hiên phố ngập ngừngNhững kỉ niệm lại ùa về vỡ giấcDang tay ôm tiếng mưa rơi thật gầnĐể một lần tìm về đôi mắt xưa. -
NẾU AI TẶNG EMNếu ai tặng em chiếc lá mít màu xanhEm sẽ kết thành vương miện, đội trên đầuVà biến thành công chúa nhỏ xinh tươiVương quốc em là cánh đồng cỏRất nhẹ nhàng nâng niu ngững giấc mơ.Rồi những khi trên đường đến lớpNếu ai tặng em một con tò heEm sẽ tung tăng với cánh chuồn chuồnVà thả hồn khi nắng sớm đương lên.….Vườn nhà ai đã đến mùa ổi chínVà ngọt hoài những tiếng cười giòn tan.Không ai tặng em.Em đành quay về kí ức,Chợt nghe tim mình thổn thức bao đêm.Em lớn mất rồi.Trả lại cho người...Nguyệt Ánh.
-
TỪ NAY ĐÔI LỨA VẮNG BÓNG NHAU
Có lẽ đến đây đành dấu chấmKết thúc thôi em khóc cũng đànhMộng vỡ tình tan còn chi nữaNíu kéo chi hoài chỉ thêm đau.Phải chi xưa ấy trời đừng mưaTránh khỏi bên thềm hai đứa gặpPhải lòng hò hẹn tiếng yêu đươngĐể nỗi bây giờ ôm trái ngang.Phải chi xưa ấy đừng ước hẹnBao lời thề thốt dưới trăng nonThì nay đâu phải lời chia cáchNhìn nhau đắng miệng tiếng chia phôi.Thôi trách chi em đã lỡ làngĐường tình mỗi ngã người mỗi hướngChúc em bên người thắm duyên mớiChỉ trách ông trời khéo trêu ngưi. -
BỘI ƯỚCNhắm đôi mắt dịu êm giấc ngủTa lại mơ một khúc tương tưDù ai đó bây giờ có nhớHay đã vội quên mất câu thề. -
TÌM EM
Màn sương đêm còn chưa kịp trở về
Anh lại đến trên lối mòn cỏ ướt
Tìm em....tìm những kỉ niệm chưa nhòa mất
Để bồi hồi anh nhớ !
Anh nhớ em dẫu chưa lần tay nắm
Chưa lần môi mặn đắng giữa niềm vui
Nhưng anh biết con tim này đã trót
Lỡ mang tên em...trong suốt cả cuộc đời.
-
KỈ NIỆM NGỦ YÊNThương yêu kia để gió cuốn trôi điMỏng manh lắm sao giữ nỗi tình ngườiLối về tim cô đơn mình tôi bướcNgõ tôi về kỉ niệm đã ngủ yên.Nào ai biết tình đầu luôn dang dởBuâng khuâng nắng rồi mưa cũng buồnGiận dỗi chi để hoài xa cáchNgỡ bên thềm gió cũng lặng bên song.Và từ khi em con đường khuất lốiRiêng tôi những sớm khuya một mìnhBao kí ức giờ im trong bóng cũĐể hoen mi phai nỗi nhớ nhạt màu. -
TÌNH NHỎThôi rồi cái mộng ước nhỏ nhoiLỡ để quên kí ức vôi chôn vùiKhông còn nghe tiếng ve ngân cuối hạCũng chẳng còn cung nắng nào qua đâyĐể xé chút ta nhộm màu con phốĐỗi thân quen nhưng nhìn ta lạ lùngCó lẽ con đường quên ai đóHay ta vô tình bỏ quên aiĐã giận mình để mỗi bước mênh mangHay cũng ngỡ ngàng nó không tin nỗi nữaChắc cũng đúng thôi ngày xưa cũng bướcLối nhỏ có mòn nhưng ấm cúng hơn nayĐâu như bây giờ chỉ mỗi bước ta đi…Chậm chút thôi em thời gian qua vộiĐể cho ta giữ chút tím tuổi hồngCủa kỉ niệm cho một người lặng lẽDẫu qua rồi nhưng cũng nên hong lạiPhơi nỗi nhớ cho khô rút trong lòng. -
LỜI YÊU ĐẦUAnh muốn tặng em tiếng yêu đầuCủa kẻ si tình dại si mêMột lời xưa cũ còn nhắc mãiMà đến phiên anh cũng ngập ngừng. -
CHỢT YÊUMình ta đi giữa hoàng hôn tímMây chiều thả bước lững lờ trôiVà dưới chân nước vờ như im tiếngTranh thủ bên người nắng chưa thôi.Và hìh như trong xôn xao kẽ láGió khẽ thì thầm nối yêu emCái cô gái bên cầu kia chưa tớiAnh mới thoáng nhìn đã chợt yêuĐôi mắt em long lanh như sương núiCặp môi hồng chín mộng những thơ ngâyCon suối tóc ru anh nhiều nhung nhớĐể âm thầm gọi tên giữa chiêm bao.Này em hỡi con xuân còn đương thắmVương trên cành những ước vọng không tênVương anh nữa chắc ngày mai có lẽÀ em ơi xin đôi lời nhắn nhủ,Em đừng thương đừng yêu ai em nhéTrái tim ấy hãy để cho riêng anhNụ cười ấy trọn đời anh xin giữĐừng vội qua cầu để anh mong. -
XA NGƯỜIThôi ta còn gì để mà nhớEm mang đi rồi có để cho taCả nhung nhớ và cả trái tim nàyChỉ còn lại đây một đôi mắt thôi. -
HƯƠNG SẮC BÌNH MINHHãy khóc cho vơi những buồn tủi ngày thườngHãy bỏ nỗi buồn vào sâu thẳm trong đêm.Hãy nhắm mắt bước qua những bụi trần,Hãy gạt nhẹ những quá khứ không vui,Hãy siết đôi tay cho đêm đông khỏi lạnh,Hãy sít lại gần cho ấm nỗi cô đơn.Hãy tin yêu những mơ ước bình thường,Hãy hi vọng những điều như không thể,Hãy sẵn sàng cho tất cả tương lai.Hãy tươi cười thêm chút nắng ban mai,Và hãy thêm gì cho bình minh...gần tới. -
TÌNH CHẾTĐang giao thời giữa những cánh đôngHeo hút trên non đỉnh gió ngànLơ thơ mây núi buồn thôi ngủSải những buốt lạnh ướt chiều mưaRồi đay giữa bão lòng chưa tắtCơn mê nào lạc bước giũa con timXui tình nhớ vỡ òa trong mắt biếcThác cuộc đời ôm giấc ngủ hư haoNày thôi đôi mắt còn nỗi nhớHôn lên tóc mềm chuốc muộn phiền thêm sâuQuá khứ ơi ngìn trùng xin trả lạiCõi bơ vơ sao giữ mãi tâm hồnĐể giờ đây khi nụ cười tắt hẳnGiữa quãng tình tôi dấu lặng cô đơnVà người ơi tháng ngày dài chôn kínNước mắt nào xóa hết nỗi yêu thươngDang dôi tay ôm nỗi nhớ vào lòngCách biệt rồi em có biết hay không ?Ôi thôi giấc thiên thu ngày xưa ấyChết nửa vời kỉ niệm của niềm thương. -
DỐI...Một thưở tình xưa nên dối lòngCòn gì thôi hãy để mong lungXưa kia đâu nhớ rồi vỡ mộngTiếc giữa cuộc đời thoáng hư vô.Ngày xưa đâu chỉ ngày xưa đóGiận dỗi để rồi tay cách tayDẫu khi lòng muốn thôi quên hếtCuộc tình mình như mây thoáng qua thôi.Ngàn sương khô giữa màu im tiếngLặng ngỡ quên rồi đâu nỡ quênBao lần nhung nhớ như làn khóiTan vội để lòng vẫn vương mi.Người xa người bước cũng lạc bước nhauÁnh mắt cuối sao giấu hết nỗi lòngKhi con tim còn nặng những nhớ nhungLưu luyến vẫn còn tìm nhau đêm vắng. -
THẮM TÌNH BAN SƠTa yêu nhau bởi những cái bình thườngĐơn sơ tiếng nói nụ cười thân thương.Yêu bàn tay nứt nẻ chai sờnĐậm mùi sương gió tảo tần sương khuya.Yêu đôi chân lấm đất cộc cằnGánh cả cuộc đời hằn dấu thời gian.Yêu làn tóc rối lấm lem bụi trầnThô sơ da thịt nhọc nhằn mắt mi.Với nhau giản dị một tâm hồnThật thà chỉ một con tim với con timKhó khăn cùng nhau gồng vai gánhSẻ chia nhau những đắng cay ngọt bùi,Những hạnh phúc nhỏ nhoi mà bền chắcNhững tiếng cười gắn đầy vẻ gian laoCả khổ đau và cả giọt nước mắt.Chung nhau ngày tháng giận hờnĐến bên nhau từ những điều không thể.Nối trong tay hơi ấm vẹn trònE ấp chở che dù giông bãoTrái ngang cuộc đời có đổi thay ? -
CÔ ĐƠNNgỡ lòng như một ánh trăng tanGợn một chút của hôm qua còn đóGiăng lên cao đón thêm những cô đơnLu mờ rồi để khuyết mất đêm nay.Áng mây trôi hỏi buồn ai mang tớiHình dung nào khiến những phút lặng thingTrong tiếng nấc trong ngẹn ngào thầm kínĐể chôn chân ôm kỉ niệm dại khờ.Ta hỏi ta hỏi từng chiều vương vấnLối tình người hờ hững đến thế saoMột trái tim thật thà chua dám ngỏĐã vội ôm tất cả của lạnh lùng.
Thương Nhớ Phai Phôi
In Trang thơ thành viên
Đăng lúc · Report reply