lamnhi
-
Số bài viết
95 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
Bài viết được đăng bởi lamnhi
-
-
Bỏ em điBỏ em đi
Bỏ tay , bỏ mắt
Bỏ họng súng cầu kì chĩa thẳng vào em
Một túi tiền xách đi không giữ nổi
Người mình yêu lẫn cả người không yêu
Cơn mưa vội trốn nơi này
Tìm đến nơi kia không còn cảm giác
về sự ướt át .
Anh lo lắng giùm em sau những phút giây nghệch ngờ
Cảm ơn anh nhưng dù sao em chọn lựa :
Em bớt cô đơn bên một đống tiền
Em bớt cô đơn bên lũ bạn
Nghĩ về em như một con đàn bà
Nhưng em đơn côi cùng ngọn lửa
Anh chưa khi nào sát cạnh
Ngọn cỏ vân vê hình trái tim
Ngọn cỏ ạt ào cùng tiếng thét
Đâu đấy giẫm đạp
Từ ô cửa sau cuối chói chang tia nắng
Từ khuôn mặt nhìn được nhận ra
Người mình yêu giờ đang đối diện
Bỏ em đi
Bỏ tay , bỏ mắt
Bỏ họng súng cồn cào chĩa thẳng vào em
Không chống cự và em xin thú tội
Và em cũng yêu anh !
Bỏ làm răng được, Bởi em đồng nghĩa với tất cả. Khi trái tim lên tiếng, mọi sự chon lựa dần lặng im.
Bài thơ ni có cách thể hiện lạ hè.
Cái được gọi là hình học phẳng truyền thống đã có độ chênh đáng kể, vẫn đáng yêu mà không méo mó, gãy gục.
Răng không mần thơ tiếp vậy hè, hi hi
-
Giới tính thứ ba.(Tặng Hà Phương)
Thế giới của em mỏng manh lạ kì
Lấp lánh thắp những sóng chồi khát vọng
Vòng vây cô đơn, biển đời cuộc sống
Day dứt một niềm tin...
Trong bóng tối đăm đắm ngóng tìm
Trái tim pha lê trắng trong này dễ vỡ
Thương ơi! Đừng chạm vào nỗi nhớ
Ảo mộng vụng tan đi...
Em chỉ biết yêu, chẳng biết gì
Giới tính thứ ba buồn trong vắt
Trái tim khát khao này rất thật
Rơi nửa vầng trăng đơn...
Ươm vô vọng trong những tủi hờn
Tấm gương sáng phản chiếu đời cô độc
Soi bóng mình trên gương bật khóc
Khoảnh khắc này riêng em
Trong mị miêm quay quắt khát thèm
Mơ vụt sáng như que diêm lóe cháy
Gần bên nhau không đắn đo che đậy
Luyến ái ngọt ngào yêu.
Hi.
Tạo hóa dường như lúc nào cũng có lý lẽ khi sáng tạo ra bất cứ thứ gì trên đời, đang hiện hữu quanh chúng ta.
Có phải chúng ta đã không nhận ra điều đó chăng. Để rồi số đông nhìn những con người kia với ánh mắt không bình thường( kỳ thị)
Bao dung, chúng ta sẽ gần hơn với ý chí của tạo hóa, nói khác hơn là thấu hiểu quy luật của trời đất.
Bài thơ này đã cất lên tiếng nói của sự cảm thông, thật đáng quý, hi
-
Bài số 005: Thầy tôi - Giáo làng
Người ta dạy chính dạy tư
Một thân Tiến sĩ, Giáo sư hơn đời.
Uy nghi phong thái tuyệt vời
Giảng bài xe đón kẻ mời mới đi ...
Thầy tôi vốn chẳng có gì
Áo thì áo bạc, quần thì quần nâu
Đời thầy chả có gì đâu
Một thanh thước gỗ gõ đầu trẻ con
Bảng ghi nét chữ vuông tròn
Phấn mòn hay tuổi thầy mòn theo năm?
Mặc đời mưa nắng thăng trầm
Ngày ngày đứng lớp âm thầm "trồng cây"
Ơn thầy cao tựa trời mây
Cho con tri thức dựng xây cuộc đời
Làm sao nói nổi bằng lời
Có ai biết được thầy tôi: Giáo làng.
(Hà Nội, 9-11-2010)
Mộc mạc và chân phương, thực như lời một bài ca dao, hi hi
-
Trời cận thị vẽ u ám chiều mấy lớp nhữ vàng tím bạn cụm núi mờ xa
Trăng đêm khát tình thâm quầng oi nồng Hạ chớm
Ai quên không rót đầy chung bình yên, men cũng sôi những tràn dâng đáy lòng khánh kiệt
những đồng vàng xu cháy tuí leng keng
Ai lảo đảo giấu sớ mùi rỉ những xạ hương thay lông lá tanh nồng khét lẹt
Trán nhăn vì những tia gãy nơ-ron tội tình bắt tín hiệu ma-nơ-canh
Hoá ra là anh, kẻ dấm dúi điều lợi hại
để chỉ riêng mình nhấm nháp - cái lọng vàng bỗng rách, lộ liễu gót Asin
Thiên hạ thót người
Trời trồng vô tội vạ một đám mù không theo gió bay đi.
(Là thơ cóc____mua vui cùng bè bạn, hi hi)
-
[size=5][/size]
LỖI HẸN
Và thế là một lần anh lỗi hẹn
Cho hồn em lơ lửng lá vàng bay
Nước Tây hồ vẫn một màu lam tím
Mái quán chờ vẫn đợi ở đâu đây?
Anh đi đâu mà trưa buồn vỗ sóng
Li cafe cháy đắng cả lòng người
Niềm vui tan nhỏ giọt màu nâu gắt
Anh yêu ơi! anh lạc lối đâu rồi?
Hãy mau về
nơi ta hò hẹn
Cái rét nửa mùa đã dọn lối xuân sang
câu hát đợi, suốt đời không thể hát
nỗi nhớ anh như gió rét lang thang...
Trưa không nắng ngưc hồ run nhè nhẹ
vỗ sóng lao xao về bến không cùng
Một mình em giữa vòng trời nước
Mỏi mắt chờ anh, bến Đợi ngập mênh mông!
Hiểu và thương cho Hồ Dzếnh Em cứ hẹn nhưng em đừng đến nhé!, thế mới hay muôn sự vật đêù có hai mặt có khi nhiều mặt( đa diện), là những hệ quả nhiều chiều thú vị, hi
Và sự ngọt ngào khi thoả mãn nỗi chờ trông không giống sự khắc khoải khi ngươì kia chẳng đến, nhưng dư vị của vị đắng chát vẫn là cái ngọt hậu ít ai mong đợi.
Một chút mất thăng bằng cuả tâm giơí lại là phân bón phì nhiêu cho thơ hi hi
-
Hi hi. Lão hủ nguoibuongio tôi đã ngộ ra rồi, và rất biết ơn lamnhi lão bà đã có hảo ý che chở, bênh vực. hơ hơCó người kêu yêm đêy là bà trẻ, tương tự như trong tiểu thuyết kiếm hiệp kỳ tình Trung Hoa gọi là LÃO BÀ BÀ. Hi
Vừa nguấy trầu vưà bấm bàn phím mỏi tay, bắt mệt, hè
-
Viết linh tình, trúng linh đìnhLàm thơ nhiều lúc thình lình thăng hoa.
Gìa này già tóc già râu
Mấy chuyện nhí nhắt "qua" đâu có già.
Khà khà.
Cái ông member nào bảo tui là "cụ" vậy cà? Ừ, thôi cứ xưng là lão cho nó oai vệ. hơ hơ
Hi
Nói mần răng nứ hiểu ra
Yêm thôi nói thẳng cho thà không hay
Rằng tên cọp bé yêm đây(*)
Vốn thường trực tánh vạ lây cũng nhiều
Mấy câu chữ đôi ba điều
Biết đâu gạch đá làm liêù ...vô tư!
Hi hi, ý là yêm đây đón nhận lơì khen tặng cuả cụ ni rồi, có ý chờ sau đó liệu còn gạch đá cuả ai ném dzô tiếp như một sự phản kháng gián tiếp với cụ nhà không đó mà, hey hey!!!
Như miền đất thánh Trung Cận Đông , hi hi...
-
Khà. Một ví dụ rất cụ thể về hậu hiện đại "sạch". Thêm nữa, còn tận dụng được vị cổ phong của thể biền ngẫu trong hịch, chiếu, cáo ... của các văn bản xa xưa. Sự kết hợp rất tài hoa, cho thấy một trình độ văn học khá cao lẫn một sức đọc rất mạnh. Thế, xin lamnhi hãy là đại biểu cho Post-Modernism trong diễn đàn nì vợi. hơ hơThiên linh linh, địạ linh linh!!!!
Gạch đá vô tình_người có biết không?
Yêm cảm ơn cụ nguoibuongio, hi hi
-
Sóng úp mặt vào lòng biểnVắt cạn mình bằng những đợt trào dâng
Cát tái nhợt lặng câm
Vắt cạn mình bằng vị nồng mặn chát
Ta đã vắt cạn hồn nhau bằng tình yêu bỏng rát
Tại sao lại phải trở về với đúng nghĩa cô đơn
Ta đã không đi cùng nhau cho đến cuối chặng đường
Khi tuổi trẻ đã qua thời nông nổi
Ai cũng có một thời để gọi
Ngọt ngào.
Cay đằng.
Phải không anh?
Nếu chẳng đắng thì không có tên cà phê. Nhưng hương cà phê riêng mình ai thì vị đắng đã thấm vào vị đắng, hi
Biển không sóng làm cát cũng ngẩn ngơ dù chấp nhận nỗi đau mặn chát bờ môi, bến bãi vẫn vô cùng hạnh phúc.
Tược hạnh phúc để cùng tồn sinh chồi cay đắng gọi đó chữ TÌNH,hi hi
-
Cha mẹ tài dàiĐẻ ra một bầy
Thi nhau bôi son trát phấn
Đặt cho tên Hán
Một lũ nhem nhuốc
tên đẹp như tranh :"Tân Hình Thức"
Thi xỉ ngù ngờ
Hán Việt mù mờ
nghe tên chúng bay
hồn vía lên mây:
"Chằng hay con cái nhà ai?"
Người đẹp tên hay
bái phục thay!
Cái anh ni thật là, hi hi!!!!
-
Những ngày này mỉm cười như gã trai điênƯớp bóng đêm vào ly café dậy mùi ngớ ngẩn
Thích ngắm một hình dung và chịu khó gọi tên điều vớ vẩn
Bởi một hôm chồi đá tựu sinh hương
Có thể nào em những ẩn ức yêu thương
Như chết đi lâu rồi trong mộ mưa nâu xám
Dường như ta đã thôi thuỷ chung những mùa lành ảm đạm
Đốt khói lên trời tiễn tháng 7 hoa ngâu
Quên mất mình đã đi qua đời nhau
Trong cái nắm tay rêu lùa kẽ gió
Nếu điên một lần trong đơì vì ngươì thương. Cũng đáng!!!
Răng không goí muì hương vào tiềm tàng ước nguyện. Và những tiếng thơì gian đi rất khẽ mà rất thật, hè . ?
Khảm vào tháng năm những lằn tím, chẳng hư lụi mà nảy mầm cuả những gì tiếp nối, dù đó có mang tên đắng cay. Hi hi
Mong manh trong chắc thật, nhưng cũng lắm cường điệu biết đâu còn bến đỗ hững hờ, thơ nghe hay hè, hi hi
-
KHÚC RỜI NGÀY CHỦ NHẬT
xếp những mẫu tự đơn giản
vào đường cong parapol vần điệu
tiệm cận của mỗi thiện ý
hoặc ác ý
xanh bay của da trời
vàng vương của nắng chín
đỏ tươi vỏ trái thanh long chất trên chiếc xe thồ dạo quanh phố
ý nghĩ lúc trắng áo học trò
lúc hắc ám nỗi tị hiềm thua thiệt
thấp kém và cao cả
Cũng rất hậu hiện đaị nè, hi hi
Viết câu ni xong cứ ngài ngại sợ bị mang tiếng đáp lễ hè.
Nhưng răng cũng được, vô tâm !!
chan chứa con cá rô đồng kho khô trong chiếc ơ đất
lạ lẫm vị rượu ngoại màu hổ phách
vọng tưởng thơm tho lời kinh bát nhã
vướng mắc vào tấm lưới giành giật phần tiện nghi thường ngày
giãy chết trong vụn vặt
ngước mặt tìm bao la …
ĐCĐ
-
Ta đưa đẩy niềm vui lên ánh mắtCười cho mình và cho cả thương yêu
Ngày trôi qua trong ánh nắng rơi đều
Xuân tàn sớm giữa vườn hoa lặng lẽ
Ta ngả lưng dưới bầu trời gió nhẹ
Ngắm hoàng hôn vàng vọt dưới cánh mai
Bóng thời gian theo con sóng chảy dài
Tấp vào tim ve vuốt hôn bờ nhớ
Ta quẩn quanh hai lằn ranh duyên - nợ
Thấy mênh mông ở phía cuối con đường
Cuối xuống nhìn một khoảng lặng như gương
Soi rành rành mảnh linh hồn sỏi đá.
8.2.2011
Có những khoảng không để cảm nhận tức thì, có những khoảng không để dành như một hành trang lớn dần theo nỗi nhớ.
Và những khoảng không cho một sự hy vọng
Nhưng rồi sự mỏi mòn trong tiếc nhớ và vướng vất cuả hoài niệm để cho ra đơì những viên ngọc trai trong tâm cảnh.
Sỏi đá và phù sa cũng từ đó, hihi
-
KHÔNG ĐỘI TRỜI CHUNG
Tôi gặp hắn, thằng bạn rất thân, trong quán cà phê
Mặt hắn đằng đằng sát khí
Mắt đỏ ngầu
Răng nghiến ken két
Tóc bết mồ hôi
Thở hồng hộc
Máy điều hòa không khí trong quán không thể làm giảm đi hơi nóng đang toát ra từ người của hắn.
Tôi rụt rè
Mày bị mất việc à
Lắc đầu
Vợ mày lẹo tẹo với lão hàng xóm à
Chuyện nhỏ như con thỏ
Con mày chơi xì ke à
Bây giờ nó chỉ chuộng thuốc lắc. Cho đi cai dăm lần rồi. Hiện còn ở Bình Triệu. Vậy mà yên nhà yên cửa.
Mày bị giật hụi à
Chỉ có tao đi cướp người khác thôi
Mày bị thủ trưởng chửi à
Đố hắn dám
Hay ... chuyện Lào chơi xỏ lá ngăn thượng nguồn Mê-kông
Không việc gì với tao
Thế thì …
Thằng bạn vụt đứng dậy, đá tung chiếc bàn, đấm tay vào tường thùm thụp
Trời ơi! Khốn nạn thật!
Đến giờ này mà chúng nó
Vẫn còn nhiều đứa cả gan làm thơ có vần đây nè!
Khốn nạn thật!
Và hắn sụp xuống
Ôm mặt khóc nức nở như một đứa bé
rất hậu hiện đại.
ĐCĐ
Ui dà dà !!!
Cái chi dữ rứa hè!
Thấy dễ sợ quá . Không lý đã hết thuốc chữa răng hè, hi hi
Bộ định đưa mâý câu lạc bộ thơ Đường UNESCO, thơ Lục bát lên đoạn đầu đài hết hay răng hè!
-
Hi hi. Cảm ơn lamnhi ghé và có lời nhé. Thành thật mà nói, mình đọc thơ hiện đại bằng ngoại ngữ rất nhiều (lại khoe khoang rùi. hơ hơ) nên không chừng bị ảnh hưởng. Mấy bài loại ni mình viết chỉ để luyện bút thui, chứ không thích lắm. Thơ mà không nói về các mối quan hệ của con người như tình yêu, đất nước, xã hội, thiên nhiên ... thì nói về cái giống gì? Các đại kiện tướng thơ hiện đại khét tiếng thi đàn thế giới cũng vẫn khai thác các đề tài ấy thôi, chẳng qua là họ nhìn "nghiêng", trong khi thơ truyền thống thì ngó "thẳng". Một số nhà thơ VN khá thành công (Nguyễn Hữu Hồng Minh, Mai Văn Phấn, Nguyễn Quang Thiều, Lý Đợi, Bùi Chát, Lê Vĩnh Tài,Trịnh Sơn ...) vẫn chẳng có những tác phẩm về các thể tài này sao? Chẳng qua có một số tay bị ngộ độc, cứ ngỡ là mình đang làm thơ "phi vũ trụ", đang cho ra đời những chuẩn mực mới, sắp giật Nobel tới nơi. Nhưng nhìn sơ qua thì thấy tối ngày chỉ lập đi lập lại cái ý "dẹp thơ cũ đi, hãy theo bọn tao đây này" bằng cách giễu nhại, chửi bới các tác phẩm khác (cái này đã bị ông Inrasara kêu là "thơ ký sinh"), hoặc viêt những điều mà chính tác giả còn lúng túng khi biện giải. Và "thơ" của họ đang ở đâu, được sử dụng ra sao, thì ai nấy đều biết.Nếu thơ không nói về cái đẹp, về tình yêu, về cha mẹ ông bà tiên tổ, hoặc đấu tranh vì những biến thái lệch lạc của xã hội ... thì nói về cái gì? Thơ từ cái lỗ nẻ nào chui ra? hơ hơ
Hi hi !!
Đúng vậy! chiêu thức tạo xì cờ căn đan thì lĩnh vực nào cũng có. Nhưng yêm đây thấy họ tự khẳng định mình bằng cách sỉ nhục ngươì khác thì hổng chịu được hè.
Khi không đủ lý luận để biện hộ theo tinh thần học thuật thì nổi doá chơi luật rừng, hi hi. Non tay thấy rõ!
Biến cái phi lý thành hợp lý là thăng hoa đây là dấu hiệu cuả tài năng, làm cho cái hợp lý trở thành phi lý là suy hại rồi tự cho là thế giới phi luận giaỉ thì đúng là bệnh rôì.
Yêm đây học ít chữ không nhiù, mấy lời ni xin đừng chấp, hi hi
-
SẮC KHÔNG
Biển đời không sắc sắc không
Gió trăng cũng nhạt bưởi bòng cũng phai
Đẳng đeo chi tiếng thở dài
Ghen tuông chi với hình hài bâng quơ…
Ngày nào không em không thơ
Không không sắc sắc tình lơ mơ tình
Luân hồi duyên nợ ba sinh
Vô thường ngũ uẩn phận mình mình ơi….
12/4/2011
Sắc không một thuở yêu người
Nhìn em đứng, nhìn em cười,..em đi
hi hi
-
KHƯỚC TỪ ĐÊM
Tôi đã dối mình
Từ khước sự trung thành ngay cả trong những giấc mơ
Gian dối mỗi khi đối diện với ngôn từ tinh khiết của em
Tôi lừa chính mình mỗi lần mở cửa tâm hồn
Đón nhận một ý thơ
Một kỷ niệm giản đơn như cái nắm tay con gái
Một thèm muốn mơ hồ trong đêm
Ý thơ bị thương và một nỗi sợ hãi
Và tôi, một lần nữa, che dấu sự bất lực
Khi đứng trần truồng trước chiếc gương soi
Chẳng thấy mình trong đó
Chỉ là tập hợp vô nghĩa của hàng tỉ tế bào đang phân hủy
Từng giây
Nhảy múa trên bộn bề toan tính
Trong giao tiếp thường nhật
Như tiếng chào “How are you” trống rỗng
Với tình yêu
Bằng nụ hôn vội vả có toan tính từng cen ti mét lợi nhuận
“I love you” hay “Anh yêu em”
Đành vô nghĩa trong tổng thể định nghĩa
Của biểu đạt ngôn từ hoặc thể hiện ký hiệu giao tiếp
Tôi đã dối tôi bằng cách vận dụng mọi phép tu từ
Bằng sự khinh khoái trên bàn tiệc chữ nghĩa
Theo lẽ những điều đã viết kia không nên ra đời
Trước khi được chẩn đoán và điều trị tại khoa phụ sản
Nếu cần thiết, tiến hành ngay một cuộc phẫu thuật thay nội tạng
Cho thai nhi trước giờ vào phòng sinh
Để giá trị của tác phẩm không chỉ được định đoạt
Bằng sự ân chuẩn ngẫu nhiên của thượng đế
(Vì trong đó khả năng đồng tính là có thể)
Mà còn được can thiệp bởi nhu cầu
Cần dối trá của tôi-con-người.
ĐCĐ
Hi , anh ni viết cứ như là thơ dịch ấy, nhưng đã có sự bù trừ rùi,hi hi.
Hiện có hai xu hướng cực đoan cuả thơ, yêm thích cái cực đoan ni hơn hè.Dùng ý và nghiã để nâng đôi cánh thơ, thêm vào đó là nhưng sự biến cách cuả các hình thức ẩn dụ.Nhẹ về hình thức aỏ thuật từ ngữ.
Còn cực đoan kia là gì ư? Là tìm những cách diễn đạt khác thường cho ngươì khác không hiêủ và tốt nhất đừng hiêủ và rồi cũng chẳng ai hiêủ.
Chỉ riêng tác giả hiiểu, triệt tiêu giá trị biêủ cảm cuả thơ, nói khác hơn là trò đố chữ, hi hi...Diễn đàn ni cũng có, dạng này dễ làm liệt não người có chứng suy thần kinh nhẹ, hơ hơ
-
Hoa caHoa ngả trên sông sóng chồng chềnh
Mưa rắc mặt hoa hoá tênh vênh
Mũi thuyền lao lướt hoa tan dạt
Một dòng hoa ca hát dập dềnh.
Hơi thơ ni đọc nghe quen lắm hè.
Phương cách sử dụng từ tương tự như cuả chàng triet ở nhóm thơ ,,,quên ruì, hi hi mặc dầu cấu hình thi cú có khác hè.
-
Chuyện:Trời buồn chẳng có gì chơi.
Làm cơn mây xám cho vơi nỗi sầu
người đi mưa phủ cúi đầu
oán trời than đất cơ cầu thế gian
trời đành vén mọn mây ngăn
thắp lên đốm lửa cho bằng ngày xưa
cuối rừng lá rụng cỏ thưa
như thời dương tiễn hạt mưa hiếm tròn
người than mây gió chẳng còn
trâu than đồng cỏ xanh rờn héo khô
giận! Trời gõ nhịp ni cô
giáng thiên lôi xuống người lo cuống cuồng
nào hay con cháu đại vương
anh hùng cường bạo giờ đương trở về
thiên lôi bỏ chạy ê trề
quên mang theo giáp sứt bề mẹ khâu
từ ngày gõ nhịp canh thâu
trời cho mưa nắng trước sau thuận hòa
và thơ nay cũng được mùa
dệt thêu bao chuyện lấy từ xa xưa.
Giời đất, dân 9x mà sao làm thơ phong cánh già dặn quá vậy nè.
Nghe sao " Bốn phương lẳng lặng hai kinh vững vàng" woaw!!
-
Đây là "tuổi jà" tài caoGià hơn người trẻ và trẻ hơn người già, hi hi
Cái bài nớ là một dạng nói lối thui,hổng phải thơ hi hi, có chi mô mà tài hè.
Kêu tui "jà" hổng sợ tui pùn hả, hi hi!!
-
THƯỢNG VÀNG HẠ CÁM
Tôi đến một nơi đầy dẫy những sự không ngờ thú vị
Gặp những tâm hồn biến dạng ngày thường nhưng rất thực nơi đây
Đằng sau những mẫu tự vô tri đầu óc lệch pha xếp thành những dòng chữ lộ những tính cách mà nhà tiên tri đành thúc thủ bỏ nghề.
Hê hê!!!Hê hê!!!
Có kẻ lạnh băng trên những bờ thửa nghiêm trang đạo mạo, hay cũng lắm ngươì hồn nhiên thơ thới những điệu vần, một ít tài năng tứ cú thâm trầm ý vị
Người thì chực chờ sơ ý cuả ai hí hửng biến ra thành cơ hội
Có cả những bàn tay sớm chiêù bàn phím naò vần nào nhịp naò tứ cấu phân minh chỉnh chu ngăn nắp
Cũng không khó để nhận ra bóng dáng cuả ngươì đoạt danh hiệu hàm hồ nhất cuả năm, thế chứ lị!
Xôn xao, xôn xao, xôn xao,... những câu chữ cũng đổ mồ hôi sinh sự nhảy nhót biến tấu theo nhịp lòng quá ư phức tạp
Giận hờn, căm tức,hân hoan, cảm thông, mong mỏi,....ôi, những sắc màu cứ thế đan xen, chỉ sau cái màn hình bé bỏng, lại có cả ai đó cồn cào nỗi vọng tưởng tương tư
Cả yêu thương, kết nối chan hoà nghiã cử bốn phương thân ái tìm về, vui vui lạ, chữ nghiã đã đi về đúng chỗ khi sứ mệnh vận hành êm ái những bước đi
Sự hoá thân cuả trò ú tim ngôn ngữ có những sự đam mê dần khúc xạ rẽ vào lối danh vọng phù hư, ai đã bỏ ai rôì, tiếc thật
Cũng có những tấm lòng sáng trong như những bông hoa điểm xuyết, tôi thầm trân trọng goị đó những tinh anh một khoảng trời,...những trái tim, vâng những trái tim thi ca
Thế nhưng vẫn có hấp lực xác định, tôi biết tình yêu thi ca là mẫu số chung không thể cưỡng laị trong không ít người mà tôi chân ngoaì chân trong, bập bênh hai hướng
Những giờ khắc rơì mặt đất thăng hoa, tôi nghe người bảo thế, tạm làm kẻ không nhà.
Xem ra chật vật như bến tàu cuối năm, tôi hành khách ngày 30 xế bóng
Nhưng rồi tôi sẽ quay về với hồ cá cảnh xinh xinh, dễ chịu làm sao những sinh linh không biết nói chẳng biết làm thơ, vô tư như những tinh tú ban mai
Cũng may ta còn mày, ôi những chú cá vàng- thiên thần cuả lòng tôi.
AI ĐỌC CHÊ NHÌU NHÌU EM VUI, KHEN MỚI LÀ LẠ
-
Hây!
Mải mê chơi ở chỗ ni, nay Đa Tình Tiên Tử nương nương sắp goị về rùi.
Phải xa nơi ni bùn bùn quá đi thui
Mà yêm đây khoác nâu sồng ở đây nghe hắn thú vị mần răng, tự nhiên nhìu nhìu hơn trong xiêm y của Cung Tằng Tôn Nữ Hồ Lô ngày trước hè.
-
CHÀO LAMNHI! RẤT CÁM ƠN BẠN ĐÃ GHÉ THĂM VÀ KHÍCH LỆ! CÓ THỂ CHO MÌNH SĐT ĐỂ LIÊN LẠC KHÔNG?HI Cảm ơn anh Hải đã quan tâm đến nhóc lamnhi ngỗ nghịch yêm ni hè.
Anh Haỉ yên chí lớn he. Có đợt về Tiền Giang yêm đây sẽ ghé thăm anh liền mà, hi hi....
-
Bà con lưu ý hè: Bài ni không phải là thơ hè, vì đây là web thơ, nên yêm đây viết xuống dòng sau mỗi ý nhỏ cho hợp lệ thui.
Viết xong yêm đây còn e lệ ái ngại nữa là, hi hi,.....
Mọi người có gì bỏ qua cho yêm hè.
Thơ Cóc 3
In Trang thơ thành viên
Đăng lúc · Report reply
Dăm bày chữ
thành hàng...dăm bảy chữ
Nếu người mải miết đâù tư thì con chữ dần dần méo xệch hàng quân lạc bại nghe chừng thẳng tắp
mà gãy cánh chim thơ
Thương cho ai, tội nghiệp cho người
vò con chữ nặn ngắn dài dụng công tẩm tưới những ước mơ
cho một ngày tuổi tên bềnh bồng, người người phải ngước nhìn,..thi sĩ này...thi sĩ nọ...thi nhân...
Để làm gì, lao tâm khổ tứ
Cứ tự nhiên thôi, lời ăn tiếng nói nở ra thơ, tự nhiên như cơm ăn nước uống...
Thật nghiã và cái tầm thi cảm đổi maù trong tâm ý xúc cảm thơ cuả độc giả
Anh khỏi cần pia, tội lắm và chênh vênh giưã bờ mé đôi đường
Một bên là thơ ca bên kia là lố bịch
để có người phải mắc cỡ quay đi, ái ngại và thầm trách ngươì đâu mà đến đỗi
Có lúc ngậm ngùi cho một ai đó
tóc trắng về chiều chưa thành danh toại ý, mãi đuổi hình bắt bóng chao ôi
nghe những danh xưng chợt tự thấy mình bé tí:
mấy tập thơ in, ngươì quen toàn là đaị gia thứ dữ( liệu có phải là những nhà đâù cơ văn học?,..cái naỳ lĩnh vực nào cũng có...!)
nhưng khi hí hửng quay lại thưởng thức mấy vần cuả tác gia, xin thưa thật rằng ...:"em không dám đọc tiếp..."
hụt hẫng, buồn, giận,...những thứ cảm giác nhấp nhô trùng điệp để cuối cùng nghe chừng như một sự đánh lưà tế nhị
dự vị buồn lên ngôi, vị chát cho ai tự diễu cợt chính mình, sao thế nhỉ, tôi sẽ không lên tiếng chân thành trên bàn tròn thơ vì điạ hạt naỳ không cứ thấy cần là nói được
người đâu dễ cảm thông và nhận chân ý nghiã khi ai đó xúc phạm đưá con mình từng thai nghén sinh ra
sao không viết thơ như tâm thái đánh cờ với những nước đi vô tư thắng thua cũng là trò tiêu khiển mua vui?" một vài trống canh "như đaị thụ Tiên Điền bởi nêú tiên sinh cố dụng công mong tiếng đời lừng lẫy thì chưa chắc đã có một Đoạn Trường Tân Thanh lẫy lừng đến hôm nay
cụ đã viết theo mệnh lệnh trái tim thương cảm, và cũng bằng trọn vẹn trái tim, chẳng nghĩ riêng mình
hãy làm thơ như hít thở khí trời, cho nhẹ như lông hồng,...một bận gió cuốn đi...mất hút, tâm lặng lòng an,...đeo mang chi thêm khổ
Xin đừng gắn vào những dòng viết kia những thứ làm triũ nặng sự thanh khiết và xin cũng đừng trau chuốt quanh quẩn một tuổi tên mong tìm chỗ đứng hão trong cái gọi là bầu trời những cây bút thơ cuả mọi thời đại
sự im lặng cuả mọi ngươì không đồng nghiã là tôn vinh, có khi là cái lặng im khó chịu, thế thì bạn đã tự hạ thấp mình rồi, một sự tác dụng ngược, dừng laị thôi!
"nhìn kỳ lắm"như cách nói dân dã mà thật đầy ý nghiã
lang thang mạng những ngày dài, gặp thật nhiêù, nhiêù lắm những anh tài thơ tương lai cuả chính họ,...đang đầu tư mà,...
Hãy cứ nghĩ rằng trong một dòng sông theo quy luật vị trí nào nơi tụ cát, lắng cuội, đá lớn bé,...đêù đâu ra đó( cát muốn vào thế chỗ cuội,..không xong!)
ĐÃ NHƯ THẾ ĐÃ LÀ THẾ, ĐÃ THẾ!!!
(Chẳng phải thơ gì ráo, là những lời nói vui, xin đừng chấp, tội nghiệp em, hi hi )