-
Số bài viết
122 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
-
Nổi bật trong ngày
16
Bài viết được đăng bởi Nguyên Mai
-
-
BÀI CA VỀ GIÓ
Khi những cơn gió vô tình ghé qua đây
Tóc em đã bay mềm trong chiều vắng
Nước mắt em đã rơi nhòe trong sầu đắng
Nắng đã tàn nơi góc vắng phía trời xa
Muốn khóc một lần cho vơi hết những ngày qua
Mà sao ngày hôm qua còn ở lại?
Mà sao những tháng năm vẫn còn nổi nênh khờ dại
Gió vô tình đẩy nước mắt vào tim
Gió lạc lối rồi nên gió lặng im
Em lạc lối rồi, em muốn bay đi cùng gió
Em muốn mình là nhánh cỏ
Em muốn xa rời tất cả
Lang thang
Đừng hát những bài ca hao gầy theo những tháng năm
Đừng ru em bằng những cánh hồng héo rũ
Em là gió, gió là em, và cuộc đời là một cơn say ngủ
Một ngày bão dông đã thức dậy, một ngày
Giá như cuộc đời chỉ là một giấc ngủ say
Giá như em có thể bình yên ngủ trong lâu đài phủ gai
Và chờ một nụ hôn hoàng tử
Giá như những đớn đau biết thế nào là đủ
Em sẽ ru anh bằng câu hát ơi à
Bằng khúc ca của gió
Gió đưa cây cải về trời à ơi...
Nguyên Mai
- 2
-
Cháu thì copy rồi paste lại vào trang này, sau đó xóa mấy bài kia đi bác ạ!
-
Dạo này bị hết hứng làm thơ @@ Với lại hôm trước đọc trên diễn đàn, có bạn bảo đọc thơ con gái thấy nhảm nhí
-
KHỜ DẠI
Em chẳng khi nào ngờ tới
Một mai ta thuộc về nhau
Những nẻo đường xa chụm lại
Vô tình tay nắm bàn tay
Khờ dại như là hạt cỏ
Nằm đợi mùa mưa,nảy mầm
Em ngồi bên bàn tay nhỏ
Đợi tình anh về, đơm bông
Rồi lặng lẽ, rồi chờ mong
Rồi nhớ nhung, rồi thổn thức
Ngày đợi nắng lên trong mắt
Đêm về lá hát trên cây
Vì em khờ dại thế thôi
Đâu biết mai ta vụt mất
Bàn tay kẻ thứ ba, vô tình nhưng là thật
Anh chẳng thuộc về người, nhưng chẳng phải của em
Và em, dại khờ, không khóc
Để anh phiêu du giữa đời...
Bởi em, dại khờ, buông mất
Giờ ta lang thang với đời...
N.M
- 6
-
MƯA KHÔNG LỜI
Trời mưa rồi, sao ta chẳng đợi nhau?
Mưa ướt phương nào, nhòe bàn chân trên phố nhỏ
Khung cửa ngỏ, hành lang hút gió
Sao chẳng đợi nhau về? Sao chẳng chờ nhau?Trời lại mưa rồi, mưa rào sẽ qua mau
Em trốn mình vào trong hư không
Nhưng không trốn được tiếng mưa trong lòng
mênh mông
từ một miền xa lắm
Vần thơ tròn trịa bỗng nứt òa
vỡ như giọt mưa đập xuống mặt sân
trong chiều vắng
Thôi đừng chờ nhau!
Vì mưa chẳng làm em đau
Có chăng chỉ vô tình làm đôi mắt ướt
Đôi mắt sâu không lờiBảo rằng thôi đừng chờ nhau
Mà trong đáy mắt đong đầy mưa
sao mong lắm một bàn tay ấm
nắm bàn tay
… Để lại chờ cơn mưa tới
Mưa chẳng còn làm đau
những đôi mắt không lời…- 4
-
MIỀN Ú TIM
Em lạc vào miền dĩ vãng không anh
Hoa nào nở đỏ, rồi nhạt dần trong nắng
Những cánh bồ công anh bay bạc trắng
Cỏ dưới chân mềm, xanh mướt, vuốt ve
Em đã về, sao anh nỡ quay đi?
Lặng lẽ cứa vào lòng em, đau nhói
Miền không anh, em ngồi, hoàng hôn diệu vợi
Cỏ vẫn mềm, xanh mướt, vuốt ve
Nơi nào em đến, rồi em bỏ ra đi
Gió vẫn thổi, cỏ vẫn xanh, hoa mới hé
Níu chân em ánh mắt nào buồn thế
Nhưng anh chẳng về, nên em phải ra đi
Tìm mãi anh giữa bao miền xa vắng
Xao xác nỗi nhớ mong, xao xác muộn màng
Gió bảo em, anh không về đây nữa
Là em không nghe lời, hay anh chẳng cam tâm?
Ánh mắt nào níu em lại giữa trò ú tim
Dối mình chi em, người chưa bao giờ đến!
Cỏ vẫn mềm, mướt xanh, hoa tím
Ở lại đi em, ta, giữa muộn màng
Nhưng cuộc đời vốn là trò ú tim dở dang
Em đi tìm anh, anh đi tìm người khác
Lại có người tìm em, nhưng em chẳng biết
Mải miết tìm anh, giữa miền anh không đến bao giờ...
- Nguyên Mai-- 1
-
VẪN LÀ MÙA THU CŨ
Vẫn là mùa thu cũ đấy thôi anh
Lá vẫn rải vàng trên con đường vắng
Em nằm nghe trong những đêm sâu thẳm
Hương hoa sữa ngọt dần cả trong giấc chiêm bao
Vẫn là một mùi hương phảng phất đến nôn nao
Lối cũ, hàng cây, bài hát xưa, sương rủ
Bóng những đôi tình nhân liêu xiêu về trên phố nhỏ
Vẫn là mùa thu, rất cũ, đấy thôi mà
Em chẳng nhớ mình đã đi qua
Bao nhiêu mùa thu, bao nhiêu mùa lá rụng
Mà bao niềm đau đã chìm vào trong đôi mắt
Giữa cõi vô thường, ta làm chiếc lá úa trên cây…
Rồi sớm mai đây em ngồi hát
Một thời đã qua, tiếc nhớ cũng nhạt nhòa!
- Nguyên Mai-- 1
-
CHUA CHÁT
Em làm những vần thơ tặng cho mình
Tặng riêng cho một thời xa lắm
Nghe tiếng thở dài rất mỏng
Trên đường gió cuốn lá bay
Dẫu biết rằng đã tuột khỏi tầm tay
Đong đủ nỗi đau dài, em không khóc
Nhưng sao nhói lòng, nhìn vào xa xăm đôi mắt
Lại tần ngần, trước còm cõi dáng ai
Bờ vai buông xuôi, bàn tay buông xuôi
Em buông hết những ngỡ ngàng, đau đáu
Tặng cho riêng mình những vần thơ gượng gạo
Nỗi đau vô hình, không vết xước, mà đau...
-Nguyên Mai-- 2
-
Tình hình là được mọi người khen nên hứng chí, thêm nữa là muốn gom tất cả bài thơ vào một trang để làm kỉ niệm nên post hết vào đây! Cảm ơn các anh chị và các bạn đã đọc và góp ý. Chúc mọi người luôn yêu đời và yêu thơ @@
- 2
-
MÙA THU GIẤU EM
Có phải mùa thu giấu em lâu đến thế?
Ơi mùa thu mong manh!
Khi thu về lá trên cành vẫn còn xanh
Và màu xanh trong đôi mắt ấy
Dịu êm đến chỉ cần vươn tay là chạm lấy
Có phải mùa thu?
Có phải mùa thu giấu em lâu đến thế?
Để anh đi tìm
Trò ú tim trên vòm lá ngủ im
Cơn nắng đầu mùa đã nhuộm vàng vòm lá tím
Tìm em ở đâu hỡi mùa thu đầy nắng?
Hỡi lá vàng xôn xao
Chắc gì đến cuối con đường ta đã nhận ra nhau
Khi lá trên cành đã vơi dần theo cơn gió
Lòng anh như một khu vườn hoang để ngỏ
Mùa thu có về hong ấm những xanh xao?
Chắc gì đến cuối con đường ta đã nhận ra nhau
Khi những bước chân trên vạn dặm đường đã mệt mỏi
Khi trái tim trong vạn lần ngóng đợi đã cằn cội
Khi cơn gió lạnh đầu mùa đã hong gầy những giọt nước mắt khô?
Đợi em đến bao giờ hỡi mùa thu đầy nắng?
Mùa đông đã tới bên thềm
Tìm nơi đâu một ánh mắt dịu êm
Đừng trốn nữa em, khi mùa đông vừa đến…- 1
-
Nếu đó là tình yêu...
Muốn hỏi người, đó là gì, giữa chúng ta
Câu hỏi chưa một lần thốt ra
Nên cũng chưa một lần nghe lời đáp lại
Nhưng em biết câu mà người sẽ nói
Chúng ta chỉ đi chung có một quãng đường
Chúng ta chỉ đi chung với nhau có một quãng đường, em biết
Một đoạn đường ngắn ngủi và mang nhiều hối tiếc
Những lời nói nhỡ nhàng
Những kí ức chẳng thể trở lại một lần
Em vẫn nhớ
Bởi chỉ là một quãng đường
Quá ngắn trong chặng hành trình trăm năm đi tìm hạnh phúc
Thế nên một người cam tâm quên mất
Còn một người chẳng thể quên
Nhớ cả những điều chẳng thể gọi thành tên
Nhớ cả bàn tay gầy và những lời ca xưa cũ
Nhớ tất cả, chỉ quên đi một thứ
Rằng như thế nào ta đã lãng quên nhau
Rằng vì sao yêu thương tan theo làn gió
Sao em không thể nhớ?
Chỉ biết rằng em đã yêu người như thế
Nếu đó là tình yêu...
- 4
-
Lạc
Có những lời ca em thầm hát trong đêm
Xòe bàn tay mình, nhìn không ra năm ngón
Trong mịt mùng đêm tối, tiếng thở dài mỏng như làn khói
Cuốn về kí ức đã qua
Tiếng hát của mình sao nghe rất xa
Không nhìn thấy bàn tay trong đêm
nhưng năm ngón gầy không cần đếm
Em lạc lõng đến bên bờ tuyệt vọng
Lại lầm lũi quay về khi ta chợt yêu thương
Có thể sớm mai không phải là mặt trời mà là sương
Nhưng em sẽ đợi, dù cho đến cuối ngày, để tìm ra tia nắng...
Bởi trong những nụ cười mang vị đắng
Tin yêu vẫn dịu dàng, nhưng cháy bỏng, nơi khóe mắt sâu...
N.M- 6
-
Đến bao giờ Xuân mới lại sang
Sao em hờ hững với thu vàng?
Đường dài, lối nhỏ quên hò hẹn
MỘt mùa Đông ấy đã sang ngang
- 2
-
Sắp sửa được giải thoát rồi. Khi ra đi, cũng có nuối tiếc. Dù là sướng vui hay gian khổ, đó cũng là một quãng đường mà mình đã đi qua. Nhưng trả giá và đánh đổi như thế là đủ rồi. Ta chọn một cuộc sống giản dị hơn. Chỉ để sống được nhiều hơn @@
- 1
-
Tên đầy đủ của nhà thơ là gì ạ? Cháu có thể post bài này lên trang thơ trên fb của cháu không ạ?
- 1
-
@@ Nguyên, không phải Nguyễn bạn nhé! Cảm ơn vì bạn đã đọc và chia sẻ @@
-
Cảm giác này, là trống vắng... Dạ dày bỗng dưng lại đau. Tâm tình bỗng dưng lại buồn tủi không lí do. Em biết, khi không có anh, mọi chuyện thực sự lại trở nên khó khăn hơn...
-
hehe. Món ăn ngọt thì có: chè, kem,sữa chua, sữa chua nếp cẩm...
Món ăn mặn thì ốc, nem chua, thịt xiên nướng, bún này phở nọ. Bạn hỏi thế thì khó cho mọi người quá à!
-
Nhớ em không thể cất lời
Tìm trong kí ức đôi môi ngọt ngào
Nghe trong tâm tưởng nôn nao
Bóng em hiền dịu chạm vào nhớ mong
Yêu thương khắc khoải trong lòng
Bâng khuâng rạo rực len trong nỗi sầu
Nhớ em đã tự bao lâu
Ngày ngày anh ước nghe câu trả lời
Nhìn cái avatar của bác đúng là đang "khắc khoải trong lòng" thật! @@
-
@ Vamotchieuday Gió, bạn minhtuanpy nhé! Nhớ nhắn tin kèm cho mình, vì người lạ mình thường k kết bạn @@
- 1
-
hay quá chị ơi!
Đời có lẽ thế thôi
Khi ta lớn những ngày buồn,
Không đếm nổi,
Lẻ loi vài tiếng cười,
Xong cũng vẫn thờ ơ...
Ngày cứ thế... thẫn thờ!
Vần thơ, ta khép lại,
Nỗi niềm, ngày bơ vơ.
Mạn phép bạn minhtuanpy, mình trích đoạn thơ trên lên fb của mình nhé!
-
Sáng, chị tầng trên cựa quậy thế nào mà nguyên cái bàn học gấp rơi xuống giường mình, may mà không rơi trúng vào cái bản mặt xinh đẹp, không thì xong rồi! @@ Lọ mọ dậy đi tập thể dục. Trời rất trong lành, cây rất xanh. Hoa sen trong hồ vẫn nở. Những bông hoa cuối mùa xem ra to hơn, hồng hơn, dù lá đã không còn xanh mướt...Lại thêm một ngày nữa đang trôi. Cố lên! Cố lên!
-
Đau đầu chóng mặt, là sao nhỉ? -
Mấy hôm nay nhàn rỗi hơn một chút. Có thời gian để đi mua sắm này nọ, thế mà trời lại mưa. Hà Nội mùa này, chỉ toàn mưa và mưa... Chẳng hiểu sao buổi tối ngồi lại đau đầu thế nhỉ? Người cứ đơ ra Ôi! Những tháng ngày này sắp kết thúc rồi, chưa đầy 1 tháng nữa thôi
Khóc
In Trang thơ thành viên
Đăng lúc · Report reply
Mong được đọc một bài thơ dài hơi của anh