-
Số bài viết
303 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
-
Nổi bật trong ngày
21
Bài viết được đăng bởi Lãng Khách
-
-
Phố tạnh mưa rồi về đi em
Phố tạnh mưa rồi, về đi em!
Để bước chân còn đêm buông tiếng
Cho nỗi buồn chỉ là ý niệm
Vẫn ngọt ngào trải giấc xa xôi…
Phố tạnh mưa rồi đó em ơi
Chiếc lá rơi vì đông trở lạnh
Chứ chẳng mưa phủ đầy góc cạnh
Tiễn biệt mùa thu đã vô tình
Phố tạnh mưa rồi, phố lặng thinh
Nhớ nhung lắm con tim thắt lại
Bởi thế giới yêu thương khờ dại
Mãi như hơi thở, mãi bên em.
Phố tạnh mưa rồi,
… Về đi em!
LK- 2
-
Quen và lạ
Quen đôi mắt lệ đêm sương
Lạ mùa trở lại đã dường hư hao
Quen câu nói dối thuở nào
Lạ trong sự thật ngọt ngào cũng vơi
Quen hương thơm tóc mây trời
Lạ tình yêu ấy bên đời cách xa
Quen môi nắng bừng trên hoa
Lạ màu ngọn bấc ướt nhoà má phai
Quen từng nương náu êm vai
Lạ qua hơi thở tìm ai chốn này
Quen ta như kiếp nồng say
Lạ nhau một phút nhíu mày thế thôi…
LK- 2
-
Hãy mở lòng và yêu đi!
Hãy mở lòng và yêu đi!
Ai cũng có bến đỗ cho riêng mình
Dẫu ngày mai thức dậy chẳng bình minh
Nhưng trong đôi mắt vẫn ấm tình
Đừng nghĩ rằng mùa xuân hoa mới nở đẹp
Dưới mặt đất bỏng rát bàn chân
Trên mỏm đá gầy guộc tay trần
Chỉ một nụ cười cũng khiến cả thế giới đầy bấn loạn
Có thể cô đơn làm bạn
Nhưng hạnh phúc là tình yêu
Nghiêng nắng đi hai cánh chim hoá chiều
Hoàng hôn để dành cho phút bay lên
Này cô bé kính cận nhà bên,
Tôi yêu em thật rồi!
LK- 2
-
Tin mừng của tôi
Nhận được tin em mai lấy chồng
Hai dòng lệ vấn… Mừng phải không?
Bàng bẽ đâu cần giây phút cuối
Lặng lẽ trao tay tấm thiệp hồng.
Tấm thiệp hồng ấy từng chọn tôi,
Từng hứa bên nhau mãi muôn đời…
Mà đã như là say quá khứ
Vừa rót qua mau chén bồi hồi
Tình lỡ thôi tình cũng hoá thu
Một chiều theo gió sẽ lãng du
Tìm bước đông về nơi thanh vắng
Chẳng đứng trong đau cõi ngục tù.
Nhận được tin em mai lấy chồng
Tôi mừng cho gã, kẻ lông bông
Ngàn kiếp tu hạnh chung chăn gối
Trăm năm chỉ thoáng phố thiệp hồng.
LK
- 4
-
Thức với đêmThức với đêm cùng sương trên vành láNghe tiếng buồn vọng xa chốn trời mâyLại thở dài đếm năm tháng qua tayBao nỗi nhớ vơi đầy bên mùa vắngNói với em vài câu thơ lẳng lặngMà rơi nhiều giọt mặn đắng suy tưCó phải vì ta vẫn ước chân như?Niềm thương ấy chưa từng quen, gặp gỡ...Cứ nhói thêm lời yêu vào nhịp thởRồi vô hình làm cái cớ tìm nhauNhưng được gì ngoài giây phút quặn đauTình đã chết trong xác màu thu rũThức với đêm ngày mai xin nhắn nhủChuyện ta buồn chắc đủ viết về đôngVậy nụ cười đừng quên lãng được không?Chứ nắng sớm hóa cô đơn tội lắm.LK
- 4
-
Cô hàng xóm
Cô hàng xóm nhỏ cạnh nhà tôi
Độ tuổi trăng rằm quá vài thôi
Cô nói giọng nghe nhiều quê quán
Đôi mắt dịu dàng cuốn hút. Ôi!…
Cô thả tóc ngài chạm khoé môi,
Bờ môi mọng đầy giấc xa xôi
Má lúm tròn xoe cười duyên lắm
Cho thơ mê mẩn lẫn bồi hồi.
Cô hàng xóm nhỏ nhà bên ơi!
Chiều nay thu đã cách xa rồi
Lạnh chút đông về theo cơn gió
Bên thềm, trước cửa lác đác rơi
Chiếc lá vàng hơn vệt nắng trời,
Mơ màng nghe thấy vụn tiếng cười
Bởi có cô làm vui mùa trước,
Bây giờ nghĩ lại thầm riêng tôi.
Cô hàng xóm nhỏ nhà bên ơi!
Giờ đông lạnh thấu trái tim côi
Cô nhớ mặc thêm nhiều lớp áo
Quàng khăn len ấm kẻo ốm thời…
Tôi với cô dù chẳng mấy thân
Cùng nhau chuyện phiếm chỉ đôi lần,
Nhưng ngỡ rằng quen từ lâu đã
Đường trên lối dưới cũng thật gần.
Cô hàng xóm nhỏ cạnh nhà ơi!
Sớm sớm chiều chiều có biết tôi?
Luôn lén nhìn theo từng bước vội
Say gót chân sen rót mộng đời./
LK- 4
-
Hạt tình yêu
Tôi có hạt tình yêu
Một loài hoa rất đẹp
Khi vào mùa gió rét
Nở ấm cả trời đông
Nhưng tôi khá vụng về
Lại không rành chăm sóc
Nên hạt tình yêu đó
Đành cất giữ trong tim
Ngày tháng vẫn yên bình
Mà thiếu đi xúc cảm
Cứ nhủ lòng đừng chán
Rồi cũng sẽ mau quên.
Như sương mai nhỏ bé
Tan giọt nắng đầy vơi
Hạt tình yêu biết sợ
Chẳng khoe sắc cho đời.
Mùa thu vừa kết thúc
Lại về giấc trăm năm
Ngủ vùi nơi hạnh phúc
Có chút buồn ghé thăm…
LK
- 4
-
Lời nhắn từ phương xa
Đông về rồi nhớ mặc thêm áo ấm
Quàng khăn len để tránh khỏi bị ho
Lời nhắn gửi của người phương xa đó
Chút quan tâm khi gió ghé nơi này
Đừng nghịch ngợm với mùa nhé bàn tay
Sẽ lạnh buốt trái tim hay nhung nhớ
Không muốn đọc một tin nhắn dại khờ
“Em ốm rồi, anh ở đâu… Buồn lắm”
Đừng để rơi những hạt châu nhỏ nhắn
Xuống bờ môi làm đắng phút suy tư
Đôi mắt đẹp sẽ đọng lại tàn dư
Hẳn xấu xí trông như Bà Chúa Tuyết
Đông về rồi thì nên dừng cá biệt
Mấy vụ kem, đá bào có biết không?
Ở phương xa sẽ giữ mãi trong lòng
Khi gặp lại ngưng đông khao mùa mới
Đông về rồi, đông về rồi, biết chưa?
LK
- 3
-
Đôi mắt
Đôi mắt ấy để từng đêm tôi nhớ
Vẫn mơ màng lần gặp gỡ đầu tiên
Vẫn mường tượng về ngày được nên duyên
Xa trong gió phút muộn phiền, em khóc…
Đôi mắt ấy chứa ngàn sao như ngọc
Giữa bầu trời nhìn tôi rất ngẩn ngơ
Đêm tất bật nhặt nhạnh vội áng thơ
Lần thứ hai em bất ngờ cười khẽ…
Đôi mắt ấy trong như màu nắng nhẹ,
Sớm bình minh vừa ghé xuống sương thôi
Dịu dàng lắm trên chiếc lá xanh ngời
Chẳng phải xuân mà mong đời ước hẹn
Đôi mắt ấy nào có chút hờn ghen
Với thế gian vỏn vẹn tình ích kỉ
Những cái đẹp phơi ra để cũ kĩ
Rồi chững lại nơi suy nghĩ cỏn con
Sao thấy yêu, yêu da diết tâm hồn
Đôi mắt ấy như hoàng hôn lặng lẽ
Ôm lấy tôi suốt tháng năm buồn tẻ
Không tiếng cười mà nghe vẫn động rung
Đôi mắt ấy làm tôi khéo giả khùng.
LK- 4
-
Đâu phải là đã chết
Không phải là ta đã chết rồi sao?
Ngày xa nhau trái tim nào nghĩ vậy
Từng hơi thở cứ dồn lên giận lẫy
Ép tình yêu vào nỗi nhớ mênh mang
Câu trả lời rõ ràng với thời gian
Và bây giờ cả hai đều vẫn sống
Trong trái tim thêm nhiều lần rung động
Khơi tiếng cười từ tay có bàn tay
Không phải là chút gió thoảng mây bay
Nên nhiều khi vẫn thật đầy lưu luyến
Nơi mùa quen dấu xưa còn hiển hiện
Đôi mắt buồn thành phố trẻ chung đôi
Nhiều năm rồi, nhiều năm nữa xa xôi
Ta vẫn chết với một thời ảo diệu
Và vẫn sống trong tình yêu đơn điệu
Chắt lọc tháng ngày từ cuối nụ hôn
LK -
Ngạo
Những tiếng cười chỉ như thoáng đây thôi
Vẫn còn đọng lại dư vị trên môi khi ấy
Vội bàn tay nắm lấy
Mọi thứ ngọt ngào đến vậy cũng tan đi
Cuộc sống là điều gì đó đầy khinh khi
Với tình yêu không cầu kì không khoảng cách
Bởi người đời độc miệng luôn chê trách
Nên nỗi buồn từ đấy mới sinh ra…
Ta mãi coi trọng em như cánh hoa
Dù cả thế giới có nhìn qua bằng ánh mắt khác
Đôi mắt trần tục
Hiểu hạnh phúc giản đơn thế nào
LK -
Chia tay trong nụ cười
Hai đôi mắt nhìn nhau
Thấy màu xanh nỗi nhớ
Khi mùa xuân gõ cửa
Thật đẹp giấc xa xôi…
Chia tay trong nụ cười
Không phải tình đã cạn
Như nay sắc thu tàn
Chớm vào đông se lạnh
Cả vạn lời đặc quánh
Còn day dứt trên môi
Sợ chỉ buông khẽ thôi
Có lẽ trời bật khóc
Chia tay trong nụ cười
Hai đôi mắt tìm nhau
Trở về nơi kết thúc
Trả lại ta bắt đầu
LK- 3
-
Phút cuối
Đếm phút cuối từng giây lặng lẽ
Mai xa rồi mỗi đứa mỗi nơi
Đôi mắt buồn ngày tháng em rơi
Qua kẽ tay vụn lời hứa muộn
Mai xa rồi mùa như khẽ cuốn
Chiếc lá vàng đã nhuốm màu đông
Về cơn gió phía cuối con đường
Nắng và tôi vẫn thường mơ mộng
Mai xa rồi biết có còn không?
Tiếng tình yêu phập phồng trong ngực
Hay chỉ còn niềm đau day dứt?
Chợt giật mình vội thức trong đêm
Mai xa rồi biết nhớ hay quên
Những vòng quay chẳng em rất chậm
Bốn góc phòng nhìn quanh rộng lắm
Đâu nụ cười nhỏ nhắn môi xinh
Đếm phút cuối khoảnh khắc yên bình
Ta yêu nhau và hình như vậy
Nép vào tim nhẹ nhàng ôm lấy
Mai xa rồi…
LK- 3
-
Đông mà chẳng phải đông
Chợt một ngày đông bỗng ghé qua đây
Tôi hỏi trời vì sao lòng thấy lạnh
Đất Sài Gòn chỉ hai mùa trổ nhánh
Nắng và mưa và cứ thế, thế thôi…
Câu trả lời nằm trong trái tim côi
Vẫn còn đây đã lâu rồi, lâu lắm
Nhìn phía xa một đường mây thăm thẳm
Lại se se nỗi nhớ cũ ùa về
Em hong nắng cho tóc ngài đê mê
Vuốt sợi yêu sợi hẹn thề say đắm
Từng phút giây cứ trôi đi thật chậm
Hai ánh nhìn một điểm chết, riêng ai
Chợt một ngày đông bỗng ghé qua đây
Tôi hỏi trời vì sao lòng thấy lạnh
Đất Sài Gòn chỉ hai mùa trổ nhánh
Nắng rồi mưa và cứ thế, mãi thôi…
LK
- 2
-
Em mãi là tình yêu với lời thơ
Em trách rằng anh chỉ biết làm thơ
Và trách anh ngốn hàng giờ “cực sến”
Nhưng em ơi lúc trước nghe cô giáo dậy thêm
Cô nói rằng: “yêu thơ giúp tâm hồn người ta luôn trong sạch”
Anh bây giờ đã là trẻ con trưởng thành
Biết lắng nghe, biết để dành cảm xúc
Chỉ đôi khi nhớ và yêu em ngoài định mức
Anh mới ngồi ngốn hàng giờ “cực sến” để viết thơ
Thế nhưng mà em chẳng biết vậy cơ
Cứ trách anh rồi giận hờn vô cớ
Nếu một ngày anh không làm thơ nữa
Tâm hồn yêu như đã chết nửa vời
Anh biết rằng em chỉ trách vậy thôi
Nhưng bài thơ nào khi làm xong em cũng đọc
Mọi thứ bình thường cũng đủ làm em khóc
Nhưng đặc biệt riêng có anh dỗ dành em ngưng
Em mãi là tình yêu với lời thơ
LK- 2
-
Vì em là nắng
Giữa cuộc sống ta tình cờ gặp nhau?
Hay duyên số đã do trời sắp đặt
Để hôm nay khi đông về se sắt
Đến nhạt màu rồi lặng lẽ tan đi
Vì em là nắng bởi vậy mong chi
Những ngày vui tiếng thầm thì ở lại
Hong sợi nhớ, sợi thương mềm mại
Vuốt dải chiều duyên từng ngón tay ngoan
Vì em là nắng bởi vậy xốn xang
Mong chiếc lá kia chẳng vàng gió cuốn
Mong hạt mưa cứ chậm chạp đến muộn
Đôi mắt chờ mọi thứ lắng yên nghe
Vì em là nắng đâu cần chở che
Thế nên tôi đành trông ngày vội tắt
Khi gợn đông réo buồn thêm se sắt
Giữa cuộc sống ta tình cờ gặp nhau?
Vì em là nắng không thể mãi đâu…
LK- 2
-
Em về rồi! tháng mười một của tôi
Em về rồi! Tháng mười một chiều nay
Theo gợn gió nắm bàn tay trở lạnh
Những vàng thu cũng ngơ ngác trên cành
Vài giọt nắng chẳng làm hanh mùa nữa
Em về rồi! Tháng mười một trước cửa
Tiếng thì thầm chan chứa bờ mi ngoan
Đưa nũng nịu vừa tầm mắt đôi hàng
Nhẹ thả xuống niềm vui đang cười dỗi
Em về rồi! Tháng mười một của tôi
Chỉ là chút hoài niệm thôi rất cũ
Với tình yêu quên bao lần ngỡ đủ
Mà con tim dại khờ vẫn nhói đau
Em về rồi! Lặng lẽ thoáng qua nhau
Tháng mười một chôn sâu màu môi tím
Từng lời hứa vương vãi xưa kiếm tìm
Cuối đường trời ngân ngấn, bịn rịn mưa…
LK- 3
-
Dã quỳnh
Muộn giấc say dã quỳnh em hé nở
Ta nhủ lòng đừng diễm lộng mà xiêu
Nhưng sắc trời đẹp tự đóa tình yêu
Tháng mười một mê diệu thầm tri giác
Nghe trong gió những gì mùa đang hát
Phút dịu dàng, mộc mạc buổi sớm đông
Chút run run sương khẽ ngấn vào lòng
Từng phấn hoa thơm nồng trên áo vải
Giấu thời gian đôi mắt cười miết mải,
Đến tận cùng rung động trái tim khô…
Muộn giấc nay dã quỳnh em bung nở
Ta trải lòng mơ màng ngỡ chưa thu
LK- 2
-
Những gì giản đơn?
Chỉ biết lặng cười nhìn em bước thêm xa
Giữa chúng ta bây giờ đã rất nhiều khoảng cách
Từng ngọn bấc đông tìm về nhau se lạnh,
Lạnh bờ vai run run…
Cuối tháng mười quạnh quẽ những nụ hôn
Bởi dưới gốc gạo trăm năm thiếu đi đôi tình nhân trẻ
Mặt hồ thiếu đi màu nắng để bàn tay xưa vui vẽ
Nghiêng đôi mắt buồn cũng khiến bầu trời thả bụi hoá cơn mưa
Chỉ biết lặng cười cùng với mấy hoài niệm chưa,
Chưa buông rơi khi mùa thu vừa kết thúc
Chợt nhận ra cái mà người ta gọi là hạnh phúc
Chỉ đơn giản như phút ban đầu chưa biết đến niềm đau
Chỉ biết lặng cười rồi quay bước đi mau.
LK
- 4
-
Vẩn vơ
Mọi thứ dường rất xa xôi
Này tình, này bạn, này tôi với người
Làm gì cho mắt thảnh thơi?
Cho tâm tĩnh lại cho đời an vui?Mùa thu phải đã qua rồi
Nhưng đông sớm lạnh nụ cười đóng băng…LK
- 2
-
Mong chúng mình sẽ là tình cuối của nhau
Mong chúng mình sẽ là tình cuối của nhau
Sau bao đớn đau và vô cùng nước mắt
Có ai mang trái tim bằng sắt?
Chỉ một vài điều vụn vặt cũng có thể khiến nó tổn thương
Hãy dìu nhau vào những yêu thương
Bởi bàn chân chưa hề lành lặn
Thế giới này tròn và không có đường thẳng
Đi cũng được hoặc lăn…
Mong chúng mình sẽ là tình cuối của nhau
Để màu lá tìm xanh khi xuân về đến
Để lời hát gọi mùa nghe thật trìu mến
I think i wanna marry you.
LK- 2
-
Xin một lần được gọi chị bằng em
Xin một lần được gọi chị bằng em
Vì tôi biết trong tình yêu người ta không bì tuổi tác
Hay nói cách khác
Mọi phụ nữ đều trẻ so với thời gian
Chỉ chiều nay tôi cùng thu miên man
Ngồi gặm nhấm chút gió cuối mùa nhạt nhẽo
Trên cành những chiếc lá còn sót lại đã héo
Để chờ đợi phút bay đi…
Xin một lần được gọi chị bằng em
Không gì khác cả ngoài lời yêu ấy
Nụ cười đẹp biết mấy
Vậy mà lỡ trêu ngươi
Ánh sáng chìm dần về phía chân trời
Hoàng hôn tím ửng
Tôi viết tên mình rồi để dấu câu chấm lửng
Trong tình yêu phải ta tính tuổi bằng những mộng mơ?
Tôi yêu em!
LK- 2
-
Đã bao lần
Đã bao lần nhìn vào đôi mắt xanh
Ta chợt hỏi điều gì làm tan vỡ
Khoảng trời kia những cánh hoa mới nở
Trút niềm đau trong thế giới vô hình
Đã bao lần ta cố gắng làm thinh
Nhưng trái tim cứ giật mình thổn thức
Để từng ngày, từng đêm như kiệt sức
Nghĩ về đâu một nơi rất mong manh
Đã bao lần ta muốn nói thật nhanh
Nỗi lòng riêng đã hình thành lâu lắm
Có biết không bên tiếng buồn sâu thẳm
Cứ vang lên cho ngơ ngác tâm hồn
Đã bao lần thả đầy những cô đơn
Ta chờ đông về qua phố cùng gió
Lạnh bàn tay một người đứng xa đó
Khẽ nắm vào từng yêu dấu mênh mông…
LK- 1
-
Hãy trân trọng khi ta còn bên nhau
Hãy trân trọng khi ta còn bên nhau
Khi những lời ngọt ngào còn giàu trong bụng
Khi tầm mắt coi trời bằng vung
Khi còn trẻ…
Cuộc đời luôn có nhiều mới mẻ
Nó đếm từng giây chứ không tính bằng phút
Nếu mãi vô tình làm bàn tay bắt hụt
Thì tình yêu sẽ bay đi
Hãy trân trọng khi ta còn bên nhau
Cả thế giới lạc đâu ai nhớ
Ngày dài hay ngắn phải tuỳ cớ
Trách thời gian…
Cuộc đời luôn có nhiều gian nan
Nó vẫn gần đây đợi ta vội vàng bước đến
Một cái “RỤP”
Thì tình yêu cũng tan theo
Hãy trân trọng khi ta còn bên nhau
Để một mai nếu lỡ rời xa cũng chẳng vài tiếc nuối
Về dối gian hay sự thật
Khi còn bên nhau.
LK- 1
Bâng Khuâng
In Trang thơ thành viên
Đăng lúc · Report reply
Hủ Tíu
Khói bốc lên mùi thơm nồng ngây ngất
Sợi trắng ngần như mây sớm vào thu
Sự tinh tế các lớp tầng trong tô
Lay động khẽ qua tay cô chủ quán
Nheo nhéo thêm cái bụng đói bao chàng
Những bò viên theo nước chan bóng bẩy
Có ông lão ngồi rung đùi cười khẩy
Mấy nhiêu năm vẫn là đấy “món ngon”…
Cứ đi đâu nhưng về tới Sài Gòn
Tấp lề đường gọi một tô hủ tíu
Không cao lương chẳng mĩ vị đặt điều
Mà nhớ mãi phố chiều chưa khách vắng.
LK