-
Số bài viết
303 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
-
Nổi bật trong ngày
21
Bài viết được đăng bởi Lãng Khách
-
-
Chiếc bánh trung thu
Đôi mắt tròn xoe em bước gần thêm nữa
Từng chậm chạp trên gót trần xanh xao
Từ nhỏ bé giờ đã lớn thế nào
Màu của bánh, chiếc bánh trung thu
Khép hàng mi cong em chỉ là đứa trẻ
Có lẽ cuộc đời đã thiếu một lời cha
Có lẽ trái tim đã vắng đi tiếng mẹ
Để lầm lũi, chìm trong dòng người, phố xá không vui
Chợt mường tượng quá khứ xa xôi
Bóng thời gian những ngày lá đổ
Màu của lá hình hài đâu rõ
Đếm ra thu kí ức nghẹn ngào…
Đôi mắt tròn xoe em bước lùi xa nữa
Từng vội vàng trên gót trần xanh xao
Lạc vào đêm như nhỏ bé thế nào
Tiếng ai gọi em? Quên chiếc bánh trung thu?
LK -
Con đường dài
Ngày buồn lắm không em?
Lối đi đầy trắc trở
Thêm một đoạn đường dở
Đào lên những tâm tình
Anh bước qua từng bước
Ta tưởng gần nhau hơn
Nhưng đời đâu biết trước
Đôi lúc cũng giận hờn
Ngày buồn lắm không em?
Nhiều khi vẫn tự hỏi
Lạc mình trong suy nghĩ
Ta chẳng tìm thấy yêu
Giữ lại đây ánh chiều
Giọt sương mềm vương cỏ
Chút bình yên trên lá
Rồi hoá đá thời gian…
Ngày buồn lắm, chứa chan
Con đường dài mắt vợi
Duyên hẹn nhau đâu đó
Ủ rũ một lời thơ
LK -
Cơn mưa phùn tháng chín
Khi thu ngừng rơi lá
Bắt đầu một mùa mưa
Chẳng phải đông lạnh giá
Sao buốt lại tình chưa…
Những tí tách rơi đều
Bên hiên nhà khép chặt
Hàng mi cong ủ dột
Bởi nỗi nhớ đâu đây?
Ta buồn em lặng lẽ
Khuấy sánh cả hương đời
Cái màu tro ảm đạm
Nhấp đắng về trên môi
Khi thu nằm bên đá
Góc khuất ngỡ vô hình
Cơn mưa phùn tháng chín
Trở đầy giấc phiêu linh.
LK -
Còn sót lại
Còn sót lại sau mưa
Giọt trong ngần trên lá,
Thêm lung linh phiếm đá
Gợi mùa cũ rong rêu
Còn sót lại tình yêu
Nơi tâm hồn trống rỗng
Để làm một cái bóng
Thả vào chốn xa xăm
Còn sót lại tháng năm
Từ bàn tay rất chặt,
Từ đôi chân rất vội,
Đi qua những con đường
Còn sót lại yêu thương
Chưa bao giờ được nói
Chưa bao giờ được hỏi
Nhìn nhau lớn từng ngày
Còn sót lại phút này
Bên người tiếng chia tay
Với người ta đâu hay
Nghe lòng sao đau nhói
Chỉ cần chút bối rối
Một lần bước vào tim
Nhưng sẽ mãi lặng im
Để rồi, còn sót lại…
LK -
Hoạ
Đêm chợt sáng mà tìm ánh trăng đâu?
Một vùng sương trả lại trời trong vắt
Ngọn đèn rơi từng ánh, từng ánh về đôi mắt
Họa nụ cười nhạt giữa chốn mênh mông
Thả hồn vào những bước thinh không
Đi trên lối mộng em từ ngàn thu trước
Tình trăm năm hẹn ước
Họa nụ cười nhạt, tan vỡ trong tay…
Tiếng nấc bồi hồi cành lá lung lay
Cánh hoa mỏng manh bay bay theo gió
Nhặt vụng về câu thầm thì ai đó
Hoạ nụ cười nhạt, yêu thương xa vời…
Phía cuối con đường lất phất mưa rơi
Đêm tĩnh lặng dõi theo dòng đời bất tận
Hay đêm dõi theo ta ngược chiều hối hận
Lạc mất người, hoạ nụ cười nhạt... nuốt mênh mông.
LK -
Viết cho một ngày nắng
Cả tháng trời chỉ mưa
Hôm nay chợt hửng nắng
Nhìn từng làn mây trắng
Thích thú cả dòng người
Thì buông khẽ nụ cười
Cho ngày xanh thêm đẹp
Cho mùa vàng khắp lối
Định nghĩa lại câu yêu
Thì đếm hết bao nhiêu
Bước về tôi lặng lẽ
Chút tình riêng nhỏ bé
Thả vào đáy mắt xưa
Cả tháng trời chỉ mưa
Hôm nay lòng bỗng lạ
Nắng rơi đầy chiếc lá
Nắng lay động cánh hoa…
LK -
Bài thơ cho em
Cứ mỗi lần anh viết một bài thơ
Là trái tim thêm một lần than thở
Thêm lần nữa trở về lại nỗi nhớ
Từ buổi nào em giận hờn vu vơ
Cứ mỗi lần suy nghĩ về câu thơ
Anh tự hỏi điều gì ta lỡ mất
Về tình yêu nơi tất cả sự thật
Ngày vội vàng đôi mắt đẹp đánh rơi
Cuộc sống này đôi lúc cũng vậy thôi
Như bài thơ em vẫn thường hay hỏi
Khi anh viết về một chủ đề mới
Sao từng dòng chỉ lẻ bóng, đơn côi…
Ai biết được đích đến của nỗi buồn
Là dấu mưa sau những gì ảm đạm
Lời nói yêu bên chiều hoang nhạt nắng
Phảng phất đâu đây quên đã vô hình
LK -
Khoảng lặng
Hơn một lần lạc vào mắt em
Nơi thành phố bon chen, ảm đạm
Nơi vụn về yêu thương góp nhặt
Những lá rơi hoài nhớ về thu
Trong thành phố chút nắng tàn dư
Còn vương lại như bao kỉ niệm
Còn chân thật chẳng hề giấu giếm
Ngày thoải buồn sau ánh chiều xa
Trong thành phố có những nụ hoa
Những nụ hoa chưa bao giờ nở
Bởi một lần ai chợt vô cớ
Thả đầy vào cái gió hanh hao
Trong thành phố chẳng rộng lớn bao
Nhưng với tôi từng điều thật đẹp
Đi trên mùa qua hàng mi khép
Lẳng lặng vui lẳng lặng với tình…
LK -
Chỉ có yêu thôi là chưa đủ
Hạnh phúc phải là tia nắng mong manh?
Mỗi cuối chiều chiếc lá trên cành sót lại
Với một mùa thu tưởng chừng dài mãi
Trong đôi mắt đẹp người con gái đương yêu…
Hạnh phúc phải là chan chứa bao nhiêu?
Hạt sương đến vương đầy trên đọn cỏ
Khi thầm thì em buông lời theo gió
Về một vùng thương khoảng nhớ tận đáy lòng
Hạnh phúc phải là anh cũng trông mong?
Đếm từng phút giây ngày dài khắc khoải
Với một tầm nghiêng vùng trời xa ngái
Trong đôi mắt buồn xiết lại trái tim…
Hạnh phúc phải là khoảnh khắc sáng lên ?
Những ngọn đèn khuya cuối đường bừng tỉnh,
Theo từng bước chân theo từng nhịp thở
Quên đã riêng mình chạy trốn thời gian
LK
- 2
-
Ngay tê tề
Hạnh phúc đơn giản chỉ một nụ cười
Là những thì thầm vài lời bên tai
Là vòng tay chặt dựa đầu nơi vai
Hay câu em trách :”ngày dài sắp cạn”
Đã những năm tháng với những nồng nàn
Cuộc sống vô hình cũng nhiều gian nan
Đôi chân ta bước đôi khi mỏi mệt
Nhưng bàn tay nhỏ đâu biết vội vàng…
Hạnh phúc đơn giản chỉ một nụ cười
Sao đôi mắt đẹp em lỡ đánh rơi
Để đáy lòng anh chạm vào buốt nhói
Xao xác hồn thu ngơ ngác khoảng trời
LK
P/S : cuộc sống vô thường như sợi nắng mong manh , hãy trân trọng từng phút giây bên nhau ấm áp . Đừng như nay chiếc lá thu rơi ảm đạm , ngay tê tề anh đứng dõi theo
- 1
-
Tháng tám trong đêm
Tháng tám mưa về
Rả rích trong đêm
Lung linh ngọn nến
Anh ngồi nhớ em
Là những kỉ niệm
Hai đứa hôm nào
Là chút hoài niệm
Ta cùng khát khao
Tháng tám mưa về
Vụn vỡ con tim
Từng hơi thở chậm
Không gian đứng im
Hạt rơi nặng hạt
Gió rít qua mành
Tìm nụ cười nhạt
Đã quá mong manh…
Tháng tám mưa về
Tháng tám không em
LK
- 1
-
Si
Đứng bên đường nhặt cánh hoa rơi
Gió đã mang hương về trời qua vạt nắng
Lại mùa thu nữa lẳng lặng
Dõi theo người ngốc nghếch , suy tư
Hạnh phúc là vậy ư!?
Nhiều khi lòng tự hỏi
Chẳng cần nói
Em mỉm cười , vu vơ …
Đôi mắt em là dòng thơ
Ta chiếc lá ngẩn ngơ buông xuống
Trong chiều vàng ngón tay viết muộn
Khẽ run run
LK
-
Đã bao lần câu xin lỗi lặng câm
Bấy nhiêu lâu gửi buồn đôi mắt mẹ
Để giật mình hôm nay chợt buông khẽ
Nắng mới nào giờ đã hoá ra mây
Để trở về để rồi lại đứng đây
Với yêu thương chìm sâu trong tiếng mẹ
Chẳng ngọt ngào như ngày còn thơ bé
Nhưng vẫn đủ ấm lòng kẻ đi hoang
Để trở về để rồi lại chứa chan
Bao cảm xúc vội vàng – Con xin lỗi
Gió mưa kia như cũng thấm cuộc đời
Trái tim mang , mẹ ơi! Con đã hiểu …
Con xin lỗi
LK
-
Hoang Mang
Với cơn mưa em hoá mình cô độc
Bên lá vàng vừa rớt xuống ngày dưng
Trong tiếng gió rít sâu tới muôn trùng
Từng suy nghĩ nhớ nhung và trông ngóng
Để não nề ta ngỡ đầy nhịp thở
Nỗi hoang mang vô cớ xiết tim mình
Bao nét đẹp bao giấc mộng tầm xinh
Chẳng ấm áp như tình non hứa hẹn
Trong đáy mắt em cất vào nguyên vẹn
Một nụ cười hoà lẫn với thời gian
Nhưng bây giờ khi nỗi buồn chứa chan
Chợt đánh rơi vội vàng , ta … hứng xót
LK
-
Anh lạc trong dòng người với nỗi cô đơn
Phố đông lắm , từng dòng người tấp nập
Họ qua lại nói cười những yêu thương
Chợt giật mình cũng trên một con đường
Sao mơ màng thấy lẻ loi …
Anh lạc trong dòng người ,em ơi!
Với nỗi cô đơn và riêng anh đấy
Thời gian thật chậm biết mấy
Bước về phía không em
Anh lạc bên cuộc đời tối đen
Khi ánh đèn đêm chẳng thắp sáng thềm yêu cũ
Vài nhánh hoa dại ủ rũ
Đôi mắt giờ hoá cũng mông lung
Anh lạc dưới màn sương nhung
Phố thưa bớt , nhưng dòng người chẳng vội
Họ thì thầm với nhau từng lời nóng hổi
Đốt cháy lòng anh lại nhớ ra em …
LK
- 1
-
13 trang rồi nè! Mình mới viết được có 6 trang
Lắm lúc viết sòn sòn nhưng mà ko hay = Nm đâu
-
Bài thơ dành tặng mẹ
Con hiểu rằng cuộc sống này thật nhiều khó khăn
Và hằng đêm cũng thở dài trăn trở
Khi rời xa trường , sách vở
Bước vào đời với những tính toan …
Hằng ngày đối diện gian nan
Con mới biết vô vàn mồ hôi người nhỏ xuống
Từng món ăn , thức uống
Vì sự mệt mỏi thời gian
Đường đời có nhiều lối rẽ ngang
Nhiều khi con cố gắng chọn cho mình một đường thẳng
Sự đam mê cám dỗ dai dẳng
Bất chợt vài lần gọi nhớ … mẹ ơi!
Con hiểu rằng mái tóc người còn sợi rơi
Ai tránh được về tuổi tác
Nhưng tình cảm có bao giờ khác
Lúc yếu mềm người luôn nhẹ nhàng vòng ôm
Mẹ thường nói với mẹ nào mong hơn
Bởi con mãi là đứa trẻ
Nếu một ngày con không lớn nữa
Liệu mẹ đừng già thêm được không?
Con hiểu rằng mẹ vẫn ngóng trông
Từng bước con đi tới ngày thắng lợi
Về nhân cách hay cuộc đời …
Con làm được .
LK
-
Anh nhận ra mình đã quá yêu em
Giữa những lời nói lại gằn chút cô đơn
Trong đôi mắt có gì hơn trống từng suy nghĩ
Yêu một người ai chẳng mong hoàn mĩ
Nhưng giọt buồn luôn ích kỉ trên môi …
Chợt nhìn về phía xa xôi
Nơi mặt trời đã khuất sau tầm nhớ
Nhặt một vài cái cớ
Rồi gượng gạo cười , xuống phố không em
Ngọn đèn vàng trải đều lối đi quen
Vậy mà sao ngỡ chân đang dần bước lạc
Cần một cơn mưa phùn rải rác?
Hay cần một vòng tay khác …ôm
Giữa những thì thầm lại trở về phút cô đơn
Tiếng thời gian hơn lần ngưng đọng
Chỉ quên một lời trong cuộc sống
Anh mới nhận ra mình đã quá yêu em
LK
- 2
-
Về một quá khứ đã xa
Nắng chiều nay nắng chợt vàng như lá
Thả xuống đời cho riêng nét mùa thu
Em đổ bóng về một miền lãng du
Tôi đứng đây tìm gì ngoài kỉ niệm
Đôi mắt nhớ từng vàng bay trong gió
Bàn tay này vụng dại biết bao nhiêu
Níu khoảng trời thì thầm mấy câu yêu
Đâu thời gian qua tiếng cười rất mỏng
Trong nỗi nhớ đã một thời cháy bỏng
Nụ hôn đầu chưa lần dứt mê say
Sự mơ màng mãi hoài đến hôm nay
Để cách xa không tồn tại suy nghĩ
Nắng chiều nay chưa hẳn là hoàn mĩ
Nhưng ấm lại chút gì đó thân quen
Vẫn tưởng rằng con đường đó ta quên
Bước gần em giọt sương khuya đến sớm …
LK
-
Phảng phất
Thứ bảy về mưa trút xuống nơi anh
Như mùa thu lá vàng rơi theo gió
Anh biết rằng quên một người thật khó
Dù bây giờ đã lạc mất đâu đó … yêu thương
Thứ bảy về mưa giăng kín con đường
Trong mắt em mong manh màu nắng vụn
Còn sót lại sau bờ vai run
Chút kỉ niệm đi cùng năm tháng
Thứ bảy này dường trái tim đau cũng nhạt
Khoảng cách từ nụ cười cũng dần vơi hơn
Thứ bảy giờ đếm mấy cô đơn
Nhấp giọt xưa tâm hồn ai nguyên vẹn ?
LK
- 1
-
Tháng bảy
Tháng bảy giờ rả rích tiếng mưa
Còn tiếng em đã vừa quên lãng
Tháng bảy giờ mênh mang tiếng hát
Còn tiếng cười lắng xuống ban mê
Khuấy đều một cuộc chia ly
Tự hỏi lòng vị gì năm tháng
Nhấp buồn thôi …thật đắng
Bóng hình tìm về nơi đáy mắt sâu
Tháng bảy giờ nắng bỏ đi đâu
Để vàng rơi hằn lên chiếc lá
Một cơn gió chiều vội vã
Ta lạc vào trong những giấc xanh
LK
-
VÌ CUỘC ĐỜI LÀ YÊU THƯƠNGEm đã biết cuộc đời thật đáng yêu
Chẳng phải vì có nhiều bà tiên đẹp
Cũng chẳng phải vì em tâm hồn thép
Mà đời đẹp vì bởi những yêu thương.
Anh nhìn xem một sớm long lanh sương
Mùa thu dậy trong áo choàng hoa cúc
Nắng vừa lên nơi đầu ngọn trúc
Đàn sơn ca dạo khúc vui bầy.
Thoảng đâu đó một chiếc lá vàng bay
Mùa về rót đong đầy rừng thu đỏ
Cánh diều xinh chao nghiêng trong vườn gió
Tình yêu thơm hoa cỏ buổi xuân thì.
Dù đôi lúc lệ chợt đổ trên mi
Ta bỗng thấy cánh tay ghì siết chặt
Khi cô đơn là lúc ta buồn nhất
Thì bạn luôn chân thật ở bên đời.
Và lắm khi sóng gió vẫn ghé chơi
Rồi giông tố rã rời ta muốn khuỵu
Nhưng chúng ta có bao giờ cam chịu
Bởi cuộc đời có triệu lối ta đi.
Anh nhìn xem chúng ta vẫn cười 'hi"
Dù đã rơi biết bao là nước mắt
Mỗi lần xa anh là mõi lần em khóc
Xong vẫn cười sau buổi chia ly.
Nhắm mắt lại em chỉ muốn thầm thì
Đời thật vui vì qua ngàn gian khó
Em hiểu rằng ta vẫn luôn ở đó
Nơi cuộc đời chứa những yêu thương.
STB
23/7/2014
<3
-
VẤP CHÂN MÙA HẠ
Hôm kia vấp giọt nước trơn
Trợt chân té trúng nỗi buồn sa mưa
Chờ em đời đã xế trưa
Hai vai ướt đẫm cuối mùa tiếng ve
Trần gian lủi thủi đi, về
Bàn chân đau cả vỉa hè vênh vêu.
HMV
-
Anh biết viết gì đây em
Anh viết gì cho ngày vắng đây em ?
Bên thời gian nắng vờ như rất vội
Bên chiếc lá giữa hai màu hoán đổi
Những ảm đạm khoảng trời trút cô đơn
Anh viết gì khi mùa nhớ em hơn
Vẫn tiếng rơi ngỡ đầy bao xúc cảm
Vẫn dấu chân ta đi cùng năm tháng
Một lần cười hằn thêm vạn nỗi đau
Anh viết gì cho ấm những ngày sau
Mang con tim đã dần đang nguội lạnh
Về cứu dỗi chút tình yêu bất hạnh
Mỗi riêng anh lạc lõng với căn phòng
Anh viết gì cho một kiếp rêu phong
Khi duyên số là do trời sắp đặt
Lời yêu thương là từng lời góp nhặt
Định mệnh kiếp trước ta dường nợ nhau
LK
- 2
Bâng Khuâng
In Trang thơ thành viên
Đăng lúc · Report reply
Hãy để cơn mưa xoá đi tất cả
Chậm chạp lê bước chân
Thời gian sao như dần ngừng lại
Hạt nắng rơi
Cả khoảng trời tan vỡ…
Chuyện tình yêu dang dở
Lỗi thuộc về ai?
Đi về phía không nhau
Từng nỗi đau chạm vào tê tái
Hãy để cơn mưa xoá đi tất cả
Một lần rồi thôi
Làm sao có thể nói thành lời
Khi trái tim giờ đây nghe đã chết
Tiếng nghẹn ngào cho đoạn kết
Rất mơ hồ…
Chậm chạp thêm bước chân
Đến thật gần mùa đông bấc giá
Tâm hồn sỏi đá
Cứ là cơn mưa thấm buốt ngày nào
LK