-
Số bài viết
303 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
-
Nổi bật trong ngày
21
Bài viết được đăng bởi Lãng Khách
-
-
Chiều trên biển vắng
Hoàng hôn về biển loang tím đỏ
Cánh hải âu bé nhỏ xa khơi
Gợn sóng tình xô gót chân ngơi
Hai trái tim bên trời thơ mộng
Khe khẽ lời trong làn gió lộng
Những ngón tay đếm cộng yêu thương
Giờ chỉ còn đây nỗi vấn vương
Chiều xuống thấp thấy dường đau nhói
Nhặt nụ cười , bao điều muốn nói
Xâu thành vòng , nhức nhối tâm can
Lời hẹn thề , như sóng vỡ tan
Còn chi nữa , ai mang ngày cưới
Nhìn chân trời mây hồng quy mối
Vẽ thành hình con rối ngớ ngây
Chào tôi nhé , trăng sắp lên đây
Hẹn kiếp sau chung xây lầu ái …
LK
- 2
-
Vu vơ
Trống đánh xuôi
Kèn thổi ngược
Còn nghe được
Không (!?)
Bàng bẽ lời
Dâu bể sự
Hai thế giới
Ôi ( !?)
Chỉ có mùa xuân mới rạng ngời
Còn đông , thu , hạ ánh chơi vơi
Nhặt mảnh tình khô bàng bẽ nói
Dâu bể thế rồi …phải thế thôi …
LK
- 2
-
Thơ và đời 6
Tôi yêu con kiến , củ khoai
Từ thời chuồn ớt khoan thai ở chuồng
Tôi thương giọt nước trong nguồn,
Núi cao , ước lượng độ buồn quanh năm
Thíc từ ,câu , chữ lạnh căm
Ấy nhưng chất chứa đủ trăm vẹn ngàn
Vô thường miết những nồng nàn
Chua , cay , mặn , ngọt vô vàn mắt khơi
Tôi tìm xa tít chân ngơi
Ghép thành một thể cho vơi gót ruồng
Chạy theo tiếng nhịp đời buông
Chợt nghe thơ vọng chợt tuôn nghẹn ngào
LK
- 2
-
Sau mưa
Trời sau mưa nắng về rạng rỡ
Đọn xanh ngời gió đỡ bâng khuâng
Nhẹ nhõm lòng sau bấy gian truân
Khoảnh khắc ơi trăm lần xin nhớ
Cả bầu trời trong ngần bỡ ngỡ
Có thể nào than thỡ vừa mưa
Nụ cười hé cho đời đong đưa
Những dấu ái hương xưa ngây ngất
Chạm tay vào những điều chưa mất
Nắm thật chặt , chất ngất niềm vui
Cánh hoa thời khơi sắc hồng tươi
Giọt vương vấn sau rơi thật khẽ
Cuộc đời là những điều bàng bẽ
Nhưng vẫn còn đẹp đẽ chung quanh
Sau cơn mưa giọt nắng cũng nhanh
Thoáng hình thành màu xanh …cuộc sống …
LK
-
Trời mưa
Những giọt nắng đã dường như tắt
Cả khoảng trời trong mắt mênh mang
Một nỗi buồn gieo rắc miên man
Rồi theo gió khẻ khàng rơi xuống
Buổi chiều nào bàn tay luống cuống
Ngón tay nào không muốn buông lơi
Bờ vai nào cho má em ngơi
Làn tóc bay , hương thời ngây ngất
Buổi chiều nào lời yêu chất ngất
Con đường nào duy nhất mang tên
Màu sắc nào hai đứa đeo bên
Còn đâu nữa …trên cao cao đã…
Làm mây hờn mưa rơi lã chã
Nặng lẽ lời , sét nhã mười trông
Từng cơn giận sấm thét …khoảng không
Thế là hết , hoài công vun vén
Một hạt mầm tình duyên nhom nhén
Chẳng thể ngờ chớm bén lại ngưng
Hai con đường hai bóng người dưng
Rồi đong đếm … từng cen-ti-met …
LK
- 1
-
Đừng khóc nhé
Đừng khóc nhé tình yêu bé nhỏ
Kìa mặt trời chớm đỏ hoàng hôn
Kìa theo đàn đôi cánh chim muông
Trên dòng sông chuồn chuồn lấp lánh
Đừng khóc nhé thời gian lăn bánh
Kéo về cả những ánh tàn dư
Em khóc nữa đôi mắt …chân như
Sẽ xấu đấy , xấu ư … sợ lắm …
Đừng khóc nhé nụ hồng đang thắm
Cả khoảng trời say đắm còn vương
Tất cả là do lỗi anh đương
Bao la hỡi vô thường xin hãy
“Cho thiên đường nhịp cầu kia gãy
Cho chân trời tím chảy về khơi
Cho rạng ngời cao đó ngưng thôi
Cho màn đêm trăng nơi xứ lạ”
Bởi với tôi em là tất cả
Khi em cười hối hả về tim
Ngọt ngào lắm đôi mắt tôi xin
Người con gái tự tin trần thế
Đừng khóc nhé trăm điều hãy để
Cho gã khờ một thể là anh
Dòng nước mắt trong suốt lanh chanh
Bé yêu ơi (chân thành) … em nhé …
LK
- 1
-
Chớm thu
Mưa khóc hạ đi
Mùa thu cũng tới
Đường thay áo mới
Khoảnh khắc chơi vơi
Bàn chân bước vội
Phương trời xa xăm
Đếm đủ một trăm
Rồi ngàn , triệu cũng
Ai tời lưới chũng
Một mẻ tình như
Ngọt đắng tương tư
Thực hư lẫn lộn
Sầu nghe bận rộn
Tủi thấy lâng lâng
Chạm khẽ bâng khuâng
Rơi … rơi hụt hẫng …
LK
- 1
-
Những đứa trẻ không tên
Những đứa trẻ không tên
Lang thang trên hè phố
Con xin một ngàn chú
Lòng trắc ẩn bao nhiêu?
Da sạm nắng những chiều
Đôi mắt quầng thiếu ngủ
Cơm ba bữa có đủ
Ấm lòng xớt thê lương ?
Xin giọt nắng bớt thương
Xin giọt mưa bớt xót
Cuộc đời sinh đã chót
Đừng lụi héo mầm xanh
Cơn gió hãy trong lành
Thổi bay bay tóc mỏng
Xã hội dẫu hư hỏng
Tình người vẫn bao la …
LK
- 2
-
Tình câm
Xác pháo đỏ nhặt từng câu nguyện ước
Cạn chén nồng thôi mộng bước phân ly
Ngặt nghẽo cười hai thế giới sân si
Hồng ngơ ngẫn , có gì vui hơn thế …
Tôi với em biết mấy nhiêu chuyện kể
Từ cái thời còn phấn để ngăn đôi
Từ cái độ chỉ mới lườm mắt thôi
Bóng hai nơi trống tan trường , hớn hở
Ấy vậy mà có thấy ai nhắc nhở
Đường đi về rồi sách , vở … có đôi
Từng tia nắng cạn chiều đính tinh khôi
Tôi lạc bước , nghe đời sao khoan khoái
Từng năm học từng câu , từ êm ái
Bước chân ơi , xin đừng lại … chậm thôi …
Chậm thôi nhé đường về bấy xa xôi
Em đẹp lắm , hồn chơi vơi …thổn thức
Tôi với em tình đâu rào định mức
Bế giảng ngày chợt nao nức xiết bao,
Bàn tay nhỏ vẫn muôn lần khát khao
Chạm khe khẽ đan vào nhau …trìu mến
Tình không lời là tình trăm cay nghiến
Nghẹn tiếng cười tâm chết điếng …tin em
Bàng bẽ thời số phận trách ai lem
Chính gã tôi , em và người xa lạ …
Từ dạo ấy nghe hồn như cũng lạ
Cả khoảng trời luôn tất tả trắng - đen
Con đường cũ cạn chiều ánh nhá nhem
Nụ hôn cuối - đầu tiên … mênh mông đến
---
Xác pháo đỏ nhặt từng câu nguyện ước
Cho một thời ta chung bước …tình câm …
LK
-
Tơ tình
Mưa như trút nước
Sợi tình giăng giăng
Thiên - địa lạnh căm
Một vòng bát quái
Nỗi buồn đọng lại
Xác nhớ đếm dư
Điểm nhãn tương tư
Ba chấm tồn tại
Bay vào tê tái
Bởi kiếp thiêu thân
Hay bởi bâng khuâng
Âu là mệnh khổ
Mưa như thác đổ
Sờ sững càn khôn
Huyễn hoặc dung ngôn
Thả hồn phơ phất
LK
-
Mười điều tự vấn
Một đừng lừa dối kẻo lỡ chân
Hai đừng ăn ở kiểu bất nhân
Ba đừng a dua dạng bè phái
Bốn đừng xu nịnh bạc lắm thân
Năm đừng tủi hổ với ngu đần
Sáu đừng tự ngạo ngỡ cao nhân
Bảy đừng hư vinh khơi huyễn hoặc
Tám đừng đong đếm bước gian truân
Chín đừng hơn thua luận thiện ác
Mười đừng bôi bác ngẫm người cân
LK
-
Giọt đắng
Những giọt đắng tròn xoe
Đồng nhất nhau rơi lẹ
Em – anh cười rất khẽ
Chỉ là thoáng , đỏ hoe
Những giọt đắng lặng nghe
Ánh mắt khơi bàng bẽ
Nhịp tim khơi nứt nẻ
Từng suy nghĩ , vo ve
Những giọt đắng rụt rè
Hai bàn tay thước kẻ
Hai con đường chia rẽ
Niềm riêng nép … một phe
Những giọt đắng bên hè
Gợi giọt đắng tròn xoe …
LK
-
Bâng quơ
Ngượng ngùng hoa chớm lại ngưng
Phải do mây trắng dửng dưng ngượng ngùng
Nắng khơi cho mắt tương phùng
Miên man trong gió muôn trùng nắng khơi
Thì thầm lá nhủ buông lơi
Nghẹn ngào cây khẽ à ơi thì thầm
Bâng khuâng một góc chân trần
Vu vơ câu hát vô ngần bâng khuâng
“Dã tràng xe cát biển đông
Một mai sóng lớn hoài công dã tràng
Yêu thương chia cách đôi đàng
Cho tình lay lóc bẻ bàng yêu thương”
Lẽ nào hoa , lá , người đương,
Thể ta hon héo sầu vương lẽ nào …
LK
-
Nạt mềm ơi
Ai lỡ hẹn , ai sầu trăn trở
Mảnh trăng vàng dang dở cút côi
Nạt mềm nào buộc thắt cho đôi
Tim hai trái muôn đời …gắn kết
Nay giữa dòng nửa trăng đã chết
Nửa còn lại khôn xiết đau thương
Gợn sóng lòng cao vút đêm đương
Chớm đôi bờ thê lương , sao nhói
Vẫn nghẹn ngào từng câu mây khói
Vẫn trân trọng gem gói ý như
Vẫn nguyện thầm trong cõi tàn dư
Vẹn về dáng tâm thư chưa mất
Biết bao lời bâng khuâng chôn cất
Xếp thành tầng chất ngất nhớ nhung
Bao la màu như nhất đóng khung
Giữa mênh mang muôn trùng cay nghiến
Ai nỡ hẹn khơi sầu châm biếm
Đã qua rồi , thuở luyến lưu khi
Mảnh trăng vàng hai trái tim si
Nạt mềm thắt chia li tê tái …
LK
-
Cảm giác
Mây vẫn trôi cho trời mênh mông biết
Lớn vô cùng nhưng tha thiết mãi thương
Có thể rằng khi chua xót “ vấn vương ”
Mây sẽ khóc cho vô thường vơi bớt
Sóng vỗ bờ cho bọt tan không ngớt
Mặn tiếng cười ai chia xớt niềm riêng
Đá lặng thầm dẫu mòn gót chân thiêng
Biển “vương vấn” thuỷ chiều lên ôm giấc
Bụi cát thường như lặng thing trên đất
Nhưng gió thời cũng phảng phất lên cao
Phải chăng là do tạo hoá đã trao
Sự khát khao được theo bên vàn nắng
Tranh trừu tượng một không gian sâu lắng
Xoáy vào đời cả khoảng trắng mắt đương
Hai thế giới và định mức du dương
Từ trong cõi , trái tim thường …lên tiếng
LK
-
Thu vọng
Vút cao như thể tiếng đàn
Rồi như sắc úa , ánh tàn ngưng thu
Thiên đường chung lối …chân như
Chỉ là trong cõi tàn dư mắt vời
Bâng khuâng , mây trắng tản ngời
Chất chồng ai oán liệu trời có mưa
Giọt nồng giọt đắm say sưa
Thôi chi … mặn , ngọt hương xưa …hết rồi
Miên man , gió vẫn gió cười
Phải cây như nhất lá thời mới buông ?
Trăm năm mơ giấc tròn – vuông
Ngàn năm mộng lỡ vọng chuông … nảo nề ?
Vút cao , cao ngất … hẹn thề
Rồi như sắc úa , đường về … rơi … rơi …
LK
-
Thôi nhé em
Thôi ánh hoàng hôn đã khuất dần
Nhé người trong mộng cõi bâng khuâng
Em - anh mỗi người một bờ bến
Từ đôi mắt thắm sầu lâng lâng
Nay đã còn chi những ân cần
Xa mặt cách lòng bấy gian truân
Cách độ mênh mang chưa từng nghĩ
Mảnh hờn ghen cứa tận đáy thân
Tình trong dang dở tình cũng đẹp
Đầu sông , giữa , cuối đục cũng trong
Đã mấy ngày qua anh cả nghĩ
Rách mảnh tình thôi mỗi đứa mong
Cho vừa lỗi hẹn câu ân ái
Đôi đường trăn trở mặn , ngọt … ai …
Lãng khách -
Cái bóng
Trèo lên lên đỉnh đau thương
Ngó nghiêng mấy nỗi đã tường phôi phai
Nào đâu gió thoảng hơi dài
Giật mình hoa , lá sởn gai bóng hình
Nhớ ai chẳng ngọt mấy tình
Thương ai để nỡ bán mình tương tư
Mua về cả khối tàn dư
Đắng , cay , chua , chát … chân như …nụ cười
Bâng khuâng một góc khoảng trời
Con chim lạc lõng hoạ lời , đang bay
Chim ơi ôm giấc nồng say
Mùa mưa , mùa nắng có hay sắp rồi
Lứa đôi xa tít tắp thời
Gần ngay cũng độ nợ đời kiếp sau …
Bâng quơ kiến biết về đâu
Lẻ loi một cõi bể dâu nữa kìa
Kiến ơi mang vác mảnh lìa,
Trái tim tan nát đẩm đìa trái ngang
Đường mòn bé nhỏ lòng quang,
Quanh co dạ thắt bẻ bàng lối xuyên …
Biết là vay một chữ duyên
Biết là nợ cả liên miên hảo huyền
Gieo bao hạt ước , hạt uyên
Gặt bao trăn trở nổi niềm ương ương …
Lãng khách
-
Có khi nào
Có ngọn gió lạ nào
Thổi cho tóc em bay
Để ngọc ngà ngón tay
Vuốt về sợi nhung nhớ
Nhớ đêm trăng than thở
Trăng vẫn tròn …chân như
Nửa bên tỏ , bên hư
Vô tình làm ánh khuyết
Nhớ dòng sông tha thiết
Dẫu hai dòng đục , trong
Con đò khuấy thương mong
Bến nghe lòng nao nức
Nhớ con đường tâm thức
Mong hoài bước chân ngơi
Chỉ vài giây nữa thôi
Có thể trời sẽ sáng
Nhớ anh lại một thoáng
Nhớ em lại một thinh
Nhớ tình lại một thoáng
Nhớ yêu lại một thinh
Lãng khách -
Mẹ …
Những giọt đắng vương trên gò má mẹ
Buổi chiều tàn cơn gió nhẹ , ưu tư
Một nỗi buồn xơ xác lắm … chân như
Phương xa đó cũng độ từ …chia cách
Cả khoảng trời luôn biết mẹ , không mách
Cho thấm đầy những hạt trách thân cha
Sống thời bình nhưng ngọt mấy phong ba
Mái tranh nghèo âu đã là … quá khứ
Mẹ với lời luôn nhắc điều tha thứ
Cho tất cả bao nhiêu sự , đau thương
Nhưng giọt đắng kia mãi hoài vấn vương
Thì con hiểu trong vô thường mẹ vẫn …
Buổi chiều tàn con cũng dường ngơ ngẫn
Một câu từ mơ hồ lắm “ cha yêu ”
Bằng tấm lòng hay diễn tả mấy nhiêu
Hình dáng đó cũng ít nhiều …giống mẹ …
---
Có thể là , cha đã thành lô lệ
Của đồng tiền chốn thị thành xa hoa
Nên con đường sỏi , đá mới hôm qua
Biết khi nao , lúc nào cha nhớ tới …
Tóc mẹ nay đã có nhiều đổi mới
Màu trắng đục , không đẹp lắm mẹ ơi
Bởi tóc bà con vẫn chải , tinh khôi
Nhưng mẹ nói bà đã gần trăm tuổi …
Lãng khách
-
Theo gót chân tình yêu
Em đi
Một bước
Anh đi
Em dừng
một bước
Anh thì làm ngơ
Bởi anh nay , trước khù khờ
Còn em tinh nghịch độ giờ vẫn thôi…
Em đi thêm bước nữa rồi
Làm sao anh dám chỉ ngồi vẩn vơ
“Nắng vàng chải tóc anh mơ
Gió tung bay những vành lơ yếm hồng”
Đường yêu đương lắm em trông
Chim muông có cặp say nồng lá , hoa
Con thuyền , bến nước xa xa
Đá xanh rêu phủ thiết tha tháng ngày
Em đi nắng đổ thân gày
Tay anh che bóng đong đày suy tư
“Trên trời có thể , giá như
Cái mây lơ đãng tương tư gió ngàn
Để cho chan chứa dâng tràn
Sợi li ti rớt , nắng vàng cũng ngưng”
Em đi thêm bước ngập ngừng
Ngoảnh đầu ngó lại nửa chừng ...
thấy anh ?
Mỉm cười em bước thật nhanh
Dường như anh ngại …nhưng đành chạy theo
Hoàng hôn thả dáng lưng đèo
Miên man anh ngắm mộng nghèo ngớ ngây
Chẳng còn thấy nữa em đây
Đường kia chân đã như mây chốn nào
Bỗng bên tai tiếng thì thào
Giật mình quay lại …ngọt ngào sao em
Chẳng là cái gã thân quen
“Yêu em” tôi nói miệng chen những lời
Ngỡ như thế giới rối bời
Đất - trời đảo lộn , lộ ngời tình mang
Một hơi đã giết mơ màng
Ai ơi thức giấc bàng hoàng nhìn em
Chắc là em cũng đan xen
Bao nhiêu cảm xúc rối ren lúc này
Nhìn tôi anh mắt ngấn đầy
Long lanh huyễn hoặc hây hây má đào
Cái tôi lạ lắm xuyến xao
Nắm tay em nói “khát khao chung đường”
Tình tôi em đã tỏ tường
Liệu em có thể , người thương suốt đời
Nhìn tôi e thẹn em cười
Gật đầu không nói tuyệt vời xiết bao
Ôm em âu yếm nghẹn ngào
Em nghiêng đầu tựa nép vào tim tôi
Bờ môi tìm đến bờ môi
Hình dung nay vẫn bồi hồi như xưa…
Lãng khách
-
Thềm kí ức
Hai thằng cu tí chạy lăng quăng
Với cô trông trẻ má ửng hồng
Bà lão bán cơm ngoài đầu hẻm
Miệng cười tủm tỉm …thấy mà thương
Răng lợi đâu còn nguyên như trước
Móm mém trầu hôi quện đã rồi
Trưa hè nắng đổ thơ ngây bóng
Hai thằng cu tí chạy lăng quăng
Ai ngồi uống cạn cốc chè tươi
Vài điếu thuốc thơm , cái kẹo lạc
Thấy cô trông trẻ lòng xao xuyến
Cô ơi có biết dạ vấn vương …
Một thoáng bâng khuâng viết thành lời
Con đường xóm nhỏ trong trái tim
Mỗi bận ve ngâm thềm kí ức
Còn đó khi nao …vẫn lâng lâng …
Lãng khách
-
Khúc phân ly
Ngày , tháng , năm đó còn nhớ không em
Những nhành hoa thắm chiều đông
Những tà áo trắng lặng trông
Và má hồng sao say đắm …miên suy
Dòng lưu bút đó còn viết không em
Khi tan trường bóng dáng thân quen
Anh đứng ngồi mãi không yên
Bất chợt em … anh nhớ … thật đáng yêu
Rồi lúc đêm xuống ánh đèn hắt hiu
Đưa em về chất chứa ngàn điều
Sao thing lặng gót buốt đăm chiêu
Nhìn em say đắm …
Nhìn em quyến luyến …
Không muốn ngừng ngơi
Ngày , tháng , năm đó rồi cũng xa xôi
Vắng em rồi heo hắt nụ cười
Thênh thang đường có bóng một người
Là anh đó …
Là tay trắng …
Là trái tim đau …
Lãng khách
-
Mục Đồng
Đỉnh thiên lập địa đấng trượng phu
Quanh năm há chẳng khóc tu tu
Bồ nông trũng họng dăm con cá
Cóc ba tấc lưỡi ngọc đày lu
Thênh thênh tiếng sáo ngưu xông hạ
Lãng đãng vàng rơi mã thoái thu
Mục đồng nghênh ngang diều hưng gió
Bốn bể đăm chiêu bóng lãng du
Lãng khách
Độc Bước
In Trang thơ thành viên
Đăng lúc · Report reply
Vô thường
Hoàng hôn thả dáng trên sông
Ánh ngàn ngơ ngẫn “đông - xuân” ánh ngàn
Gió đưa lá chạm cung đàn
Mây hồng ngơ ngẫn nét tràn suy tư
Đường mơ , chân mộng …tâm thư
Bước từng ngơ ngẫn thực , hư bước từng
Sầu là một thoáng vô chừng
Vô thường ngơ ngẫn ngập ngừng lấm lem
LK