-
Số bài viết
440 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
Bài viết được đăng bởi tueminh
-
-
Chúc mọi người một ngày mới vui vẻ và HP
-
LỠ DỞ
Ai ơi
gửi nhớ gửi thương
Làm em tôi phải vấn vương cả đời
Thuyền mành
con sóng đầy vơi
Là lơi câu hát thơ rơi mủi lòng
Ướt mi
em hạt sương trong
Buồn đau biết gửi nỗi lòng cho ai
Câu thơ
buông mái trèo dài
Thuyền trôi xuôi bến em hoài ngóng trông
Lệ rơi
thân phận má hồng
Hẩm hiu bạc phận có chồng như không
Mải mê
vui vẻ bên đông
Say xưa cùng giấc tình nồng bên hoa
Làm em
nước mắt nhạt nhòa
Câu thơ nghẹn bóng trăng xa đầu giường
Ngày xưa
bởi một chữ thương
Đời em lỡ dở bên đường từ đây
-
Cám ơn Vân Hồng đã hoạ lại bài Dở dang của anh chúc em luon vui vẻ
-
Cám ơn trọng truờng đã ghé qua và tặng anh bài thơ cũng nói về hoa cải thứ hoa bình dị mà đẹp lạ kỳ đó. vậy là cũng có nhiều người thích thứ hoa đó. Vinh rất vui là mình lại có một trùm thơ viết về hoa cải sau này in tập thơ riêng mình sẽ đưa hết của các bạn vào nhé.
-
Đọc thơ của anh Vinh VH bật cười không thể buồn được nữa. Nhỏ Quỳnh còn ít tuổi lại đang hạnh phúc, chưa trải nghiệm cuộc sồng nhiều anh đừng làm cô ấy sợ nhéVH cũng xin góp vui vài câu về chủ đề này. Hi hi Anh Vinh đọc xong đừng có giàu trí tưởng bở đấy nhé.
LIỀU
Em như ngọn núi lửa ngầm
Dòng nham thạch nóng âm thầm chực phun
Em ơi sức nóng bao trùm
Anh xin được chết trong vùng lửa thiêu
Một liều ba bảy cũng liều
Sợ chi sư tử, tiểu yêu ở nhà
Chú Cuội còn nhớ Hằng Nga
Anh đây có chút tuổi già thì sao?
Trời sinh ra cô má đào
Để anh tơ tưởng se vào duyên anh.
Thì năm bảy vợ cũng đành
Anh đây chiều hết mỗi canh một bà.
Pha trà thì để bà ba
Cơm nước bà cả, bà hai chơi cờ
Còn bà năm với bà tư
Bà đấm bà bóp mỏi nhừ tấm thân
Anh Vinh tỉnh giấc tần ngần
Hoá ra chỉ được một lần lên tiên...
5/7/2007
Vân Hồng
Anh Vinh thấy đoạn cuối không được song thất lắm và nội dung anh thấy chưa ổn nên anh sửa cho Vân Hồng nhé
LIỀU
Em như ngọn núi lửa ngầm
Dòng nham thạch nóng âm thầm chực phun
Em ơi sức nóng bao trùm
Anh xin được chết trong vùng lửa thiêu
Một liều ba bảy cũng liều
Sợ chi sư tử, tiểu yêu ở nhà
Chú Cuội còn nhớ Hằng Nga
Anh muốn thêm một chút quà thì sao?
Trời sinh ra cô má đào
Để anh tơ tưởng se vào duyên anh.
Thì năm bảy vợ cũng đành
Anh đây chiều hết mỗi canh một bà.
Pha trà thì để bà ba
Cơm nước bà cả việc nhà bà hai
Bà năm quạt mát anh hoài
Bà tư đấm bóp cho ai mỏi nhừ
Bà sáu giữ của khư khư
Bà bảy dâng hiến không từ tấm thân
Anh tôi tỉnh giấc tần ngần
Hoá ra mơ mộng một lần lên tiên
-
Đọc thơ của anh Vinh VH bật cười không thể buồn được nữa. Nhỏ Quỳnh còn ít tuổi lại đang hạnh phúc, chưa trải nghiệm cuộc sồng nhiều anh đừng làm cô ấy sợ nhéVH cũng xin góp vui vài câu về chủ đề này. Hi hi Anh Vinh đọc xong đừng có giàu trí tưởng bở đấy nhé.
LIỀU
Em như ngọn núi lửa ngầm
Dòng nham thạch nóng âm thầm chực phun
Em ơi sức nóng bao trùm
Anh xin được chết trong vùng lửa thiêu
Một liều ba bảy cũng liều
Sợ chi sư tử, tiểu yêu ở nhà
Chú Cuội còn nhớ Hằng Nga
Anh đây có chút tuổi già thì sao?
Trời sinh ra cô má đào
Để anh tơ tưởng se vào duyên anh.
Thì năm bảy vợ cũng đành
Anh đây chiều hết mỗi canh một bà.
Pha trà thì để bà ba
Cơm nước bà cả, bà hai chơi cờ
Còn bà năm với bà tư
Bà đấm bà bóp mỏi nhừ tấm thân
Anh Vinh tỉnh giấc tần ngần
Hoá ra chỉ được một lần lên tiên...
5/7/2007
Vân Hồng
Anh Vinh thấy đoạn cuối chưa được song thất lắm và nội dung anh thấy chưa ổn nên anh cứ liều sửa cho Vân Hồng nhé.
LIỀU
Em như ngọn núi lửa ngầm
Dòng nham thạch nóng âm thầm chực phun
Em ơi sức nóng bao trùm
Anh xin được chết trong vùng lửa thiêu
Một liều ba bảy cũng liều
Sợ chi sư tử, tiểu yêu ở nhà
Chú Cuội còn nhớ Hằng Nga
Anh muốn thêm một chút quà thì sao?
Trời sinh ra cô má đào
Để anh tơ tưởng se vào duyên anh.
Thì năm bảy vợ cũng đành
Anh đây chiều hết mỗi canh một bà.
Pha trà thì để bà ba
Cơm nước bà cả việc nhà bà hai
Bà năm quạt mát anh hoài
Bà tư đấm bóp cho ai mỏi nhừ
Bà sáu giữ của khư khư
Bà bảy dâng hiến không từ tấm thân
Anh tôi tỉnh giấc tần ngần
Hoá ra mơ mộng một lần lên tiên
-
GHEN
Vợ yêu bé nhỏ của tôi ơi
Tôi muốn rằng em chẳng mỉm cười
Với cả những người đang quen biết
Liếc nhìn ánh mắt nỡ vui tươi
Tôi nói rằng em hãy thế thôi
Cả cuộc đời này chỉ có tôi
Không cần quen biết ai thêm nữa
Vì có mình tôi đã đủ rồi
-
Đêm qua biển níu trăng vềSóng gào khản cổ lời thề ai quên
Tình theo con nước lênh đênh
Dã tràng xe cát dập dềnh sóng xô
Bây giờ người ở nơi mô
Thấu chăng phương ấy hanh hao nắng chiều
Giận nhau nghiến nát câu Kiều
Bức tranh thân phận chi nhiều gian truân!
DỞ DANG
Biển kia
sao níu trăng về
Sóng mà khản cổ ai thề với ai
Thuyền trăng
trôi mãi trôi hoài
Dã tràng xe cát xe dài bao năm
Giận chi
rau cải rau răm
Câu kiều mà nát...trăng rằm cũng tan
Bạc đầu
con sóng mơn man
Tình thôi trống vắng buông màn khói xương
Xá chi
lời hát vô thường
Câu ca bỏ ngỏ ai đường lấy đi
Thương thay
thân phận nữ nhi
Giận chi câu hát giận gì trăng trong
Tình thôi
nén chặt trong lòng
Thân em phận gái má hồng dở dang
Thấy có bài thơ giận nhau mà nghiến nát câu kiều mình thấy thế thì giận quá, thân phận nàng kiều đã quá khổ rồi mà người đời còn muốn vò nát nữa thì thật tội cho nàng, mình đành phải họa lại một bài vậy
-
Đêm qua biển níu trăng vềSóng gào khản cổ lời thề ai quên
Tình theo con nước lênh đênh
Dã tràng xe cát dập dềnh sóng xô
Bây giờ người ở nơi mô
Thấu chăng phương ấy hanh hao nắng chiều
Giận nhau nghiến nát câu Kiều
Bức tranh thân phận chi nhiều gian truân!
DỞ DANG
Biển kia
sao níu trăng về
Sóng mà khản cổ ai về với ai
Thuyền trăng
trôi mãi trôi hoài
Dã tràng xe cát xe dài bao năm
Giận chi
rau cải rau răm
Câu kiều mà nát...trăng rằm phải tan
Bạc đầu
con sóng mơn man
Tình thôi trống vắng buông màn khói xương
Xá chi
thân phận vô thường
Câu ca bỏ ngỏ ai đường lấy đi
Thương thay
thân phận nữ nhi
Giận chi câu hát giận gì trăng trong
Tình thôi
nén chặt trong lòng
Thân em phận gái má hồng dở dang
-
CẢI NGỒNG
Núi chồng núi vợ, núi sóng đôi
Cũng chuyện cải ngồng có vậy thôi
Sao mà nhiều lúc anh thấy thích
Xuống ngắm vườn hoa bát ngát rồi
Cải ngồng em muối sao ngon vậy
Ngày mai anh thích cứ sang đây
Em đâu có tiếc anh ăn nữa
Bởi muốn vui vui cảnh xum vầy
Cái ngày hai đứa thăm vườn cải
Bát ngát vàng hoa chốn thiên thai
Đời người dẫu có bao lâu vậy
Sao nỡ quên đi tháng năm dài
Ngày xưa mẹ vẫn dưa ngồng cải
Ăn vào lại muốn một thành hai
Bây giờ xung sướng quên khốn khó
Quên hết cải ngồng lớn do ai
Anh Vinh chỉ sở trường lục bát còn thất ngôn hơi vụng. nhưng Vân hồng vô tặng anh bài cũng cải ngồng ma sao co nhiều người thích cái thứ hoa bình dị đến vậy, nên lại làm quà cho hoa quỳnh nhiều nhiều cải ngồng nhé,.
-
Vinh có vô trang của Hoa Quỳnh và tặng bài thơ "Đãi Bạn" trong đó một hình ảnh một mái nhà tranh, HQ hỏi có phải nhà anh Vinh không mà thanh bình vậy. Uh đó cũng giống ngôi nhà tuổi thơ của anh, bây giờ nhà mình 5 tầng trèo dau cả chân, nhưng sao mình vẫn mong sao được sống dưới mái nhà mà khi bé sống vậy nên làm bài này. hôm nay vân hồng đọc bài anh viết khi cảm xúc trước nỗi mất mát không gì bù lại đươc của bạn, em nhận ra điều đó là đúng đó, mình hãy nghĩ nhiều đến những người thân của mình hơn và cả những người bất hạnh hơn minh có như vậy mình mới cảm thấy lòng mình thanh thản, em vậy nhưng còn hơn nhiều người lắm. anh làm nghề y tiếp xúc với ngàn ngàn nỗi đau những nỗi đau không gì so sánh được hãy nghị lực lên nhé. Bài này anh tặng mẹ anh cũng như tặng tất cả những bà mẹ trên thế giới này. em đừng rải bài ra như vậy nhiều lúc muốn vào không biết vào dâu
hãy cho vào thành một trang như cũ đó nhé.
ƯỚC GÌ
Ước gì
trở lại ngày xưa
Khi tôi còn bé mẹ đưa đến trường
Mẹ giành
tất cả yêu thương
Có quà bánh mẹ thường nhường cho tôi
Mái tranh
xưa ướt dột rồi
Chỗ khô con ngủ mẹ ngồi che mưa
À ơi
tiếng mẹ ru trưa
Lời ru mẹ cất tôi vừa ngủ ngon
Đêm đêm
trăng khuyết trăng tròn
Các con say giấc mẹ còn làm cơ
Bây giờ
tóc mẹ bạc phơ
Chân đi không vững mắt mờ xa xăm
Ước gì
tôi mới mười năm (15)
Cho mẹ trẻ lại khoẻ tăng không già
Ngóng trông
buổi chợ mua quà
Những mong sống dưới mái nhà Tranh quê
Hải dương
24-6-2007
-
HOA CẢI NGỒNGCó cô gái mải mê trong sắc nắng
Chăm cải ngồng mà quên cả sang sông
Cải trổ hoa vàng rực bãi sông Hồng
Thuyền vẫn đợi một ngày cô xuống bến.
Đợi chờ hoài bao thuyền đi rồi đến
Yêu cải ngồng chớ để lỡ làng duyên
Sắc hoa vàng bên hồng má thuyền quyên
Lòng phơi phới như muôn ngàn ngày hội.
Chẳng chờ cô thời gian đi rất vội
Cải bao mùa tô thắm bãi sông quê
Có con thuyền đi mãi mãi không về
Cô mỏi mắt ngày ngày trên bến đợi.
Cải quá mùa bướm vàng bay rất tội
Gió thổi dài xao xác mảnh tình rơi
Cánh hoa bay vàng một bãi sông rồi
Ngồng cải cắt mang về làm dưa muối.
Cô trồng cải ngày ngày trên bến đợi
Cải non xanh rồi lại trổ hoa vàng
Con đò chiều sao mãi chẳng sang ngang
Để bãi sông vàng một màu mong đợi...
Cải quá mùa mang về làm dưa muối
Tuổi xuân tàn ai trả lại cho cô
Sắc hồng phai trên má thắm thẫn thờ
Gió bời bời triền sông buồn vắng lặng...
6/7/2007
Vân Hồng
CẢI NGỒNG
Núi chồng núi vợ, núi sóng đôi
Cũng chuyện cải ngồng có vậy thôi
Sao mà nhiều lúc anh thấy thích
Xuống ngắm vườn hoa bát ngát rồi
Cải ngồng em muối sao ngon vậy
Ngày mai anh thích cứ sang đây
Em đâu có tiếc anh ăn nữa
Bởi muốn vui vui cảnh xum vầy
Cái ngày hai đứa thăm vườn cải
Bát ngát vàng hoa chốn thiên thai
Đời người dẫu có bao lâu vậy
Sao nỡ quên đi tháng năm dài
Ngày xưa mẹ vẫn dưa ngồng cải
Ăn vào lại muốn một thành hai
Bây giờ xung sướng quên khốn khó
Quên hết cải ngồng lớn do ai
Anh Vinh chỉ sở trường lục bát còn thất ngôn hơi vụng, nhưng cũng cố họa lại bài của em thông cảm nhé.
-
CẢI NGỒNG
Núi chồng núi vợ, núi sóng đôi
Cũng chuyện cải ngồng có vậy thôi
Sao mà nhiều lúc anh thấy thích
Xuống ngắm vườn hoa bát ngát rồi
Cải ngồng em muối sao ngon vậy
Ngày mai anh thích cứ sang đây
Em đâu có tiếc anh ăn nữa
Bởi muốn vui vui cảnh xum vầy
Cái ngày hai đứa thăm vườn cải
Bát ngát vàng hoa chốn thiên thai
Đời người dẫu có bao lâu vậy
Sao nỡ quên đi tháng năm dài
Ngày xưa mẹ vẫn dưa ngồng cải
Ăn vào lại muốn một thành hai
Bây giờ xung sướng quên khốn khó
Quên hết cải ngồng lớn do ai
Anh Vinh chỉ sở trường lục bát còn thất ngôn hơi vụng, nhưng cũng cố họa lại bài của em thông cảm nhé.
-
Cám ơn Hoa Quỳnh có một bài viết hay về loài hoa tưởng chừng bình dị đó mà cũng làm say lòng bao tao nhân mặc khách phải không? nhớ mua nhiều ngồng cải ăn nhé rất có lợi cho sức khoẻ. mà hoa thì cắm lọ chơi vừa được ăn cải lại vừa được ngắm hoa nhất cử lưỡng tiện rồi còn gì phải không nhỏ.
-
Hôm nay đang trong giờ học tư tưởng Hồ Chí minh, chồng của Thắm bạn thân mình mất đột tử, bạn mình đã không còn biết gì nữa. Thật là một tiếng sét đánh ngang tai, cho anh chia buồn cùng em Thắm nhé:
HOÁ ĐÁ
Anh ra đi đột ngột
Cho lòng em tái tê
Mái nhà chưa dặm dột
Nỗi buồn ơi sao về
Trái tim em quặn thắt
Tưởng chừng trong con mê
Anh ra đi vội vã
Sao nỡ quên lời thề
Nhà còn đang xây dở
Bỏ lại con bé thơ
Tình ơi sao tan vỡ
Tim em hoá đá trơ
-
Chào phong thu, cám ơn bạn đã ghé thăm vuờn mình, và đã tặng mình bài thơ nói về hoa quỳnh, Vinh cũng tặng bạn bài về loài hoa đó nhé:
Thoang thoảng hương đưa một đoá quỳnh
Dịu dàng e ấp dưới trăng xinh
Nhấp chén trà thơm cùng bằng hữu
Đọng lại trong nhau một chữ tình
-
Hôm nay Vinh có tặng một số bạn món quà quê rất mong các bạn đừng trách mình. Mình rất thích thơ lục bát vì hình như nó đã ăn sâu vào máu của mình mất rồi, mà mình viết thơ cũng chỉ thích dùng những từ ngữ bình dân mộc mạc như bản tính của mình, vì cả thời thơ ấu mình lớn lên ở quê, nên rất thích đọc thơ nhất là thơ Nguyễn Bính, nó mộc mạc gần gũi thân thương và mang đậm nét cái hồn của dân tộc Việt Nam. mình rất mong các bạn luôn đén vườn mình để uống chén trà quê các bạn nhé.
-
chưa biết LN ở đâu nhưng minh đoán bạn ở TP, mà ở TP thì chảng mấy dịp được ngắm tận ,mắt những vườn cải nở hoa vàng rực rỡ đâu. thứ hoa bình thường nhưng dẹp lạ lùng ngày bé khi ở quê mình cứ mê mải ngắm mãi cái thứ hoa vàng bình dị đó mà không biết chán, nó không kiêu sa và thơm ngát như các loài hoa khác. nên mình tặng bạn bài thơ này coi như một món quà quê nhưng lại là dặc sản của người thành phố đó và Vinh cũng muốn đưa lại chút hương vị của quê hương cho bạn. thơ mình không biết viết cầu kỳ mong bạn thông cảm nhé. thi thoảng mời bạn sang vườn mình uống nứơc đàm đạo thi ca cho vui.
DUYÊN CẢI NGỒNG
Này cô cắt cỏ trên đồng
Sao lại cắt hết cải ngồng nhà tôi
Cải ngồng vừa đắng vừa hôi
Nếu mà cô thích bảo tôi cho liền
Dưng mà vì cải đền duyên
Ngày mai thuyền thúng trở liền qua sông
Phải chăng chuyện cắt cải ngồng
Mà em tôi phải lấy chồng cải sao
Đời người chẳng biết thế nào
Chuyện mỗi tý cải mà bao phiền hà
Để em thưa với mẹ già
Cho xin đền cải ... cải nhà được không
Vì cải mà phải lấy chồng
Ép duyên vì tí cải ngồng có nên
Tình kia như thế sao bền
Đừng làm như vậy không nên đâu mà
Ừ thôi chuyện cải bỏ qua
Nhưng cho anh được sang nhà em chơi
Hai bác con có mấy lời
Cho con được kết chuyện đời trăm năm
Đợi đêm tháng tám trăng rằm
Đem trầu đem lễ sang thăm gia đình
Em ơi duyên cải chúng mình
Anh sẽ giữ mãi chữ tình trong tim
-
chưa biết TD ở đâu nhưng minh đoán bạn ở TP, mà ở TP thì chảng mấy dịp được ngắm tận ,mắt những vườn cải nở hoa vàng rực rỡ đâu. thứ hoa bình thường nhưng dẹp lạ lùng ngày bé khi ở quê mình cứ mê mải ngắm mãi cái thứ hoa vàng bình dị đó mà không biết chán, nó không kiêu sa và thơm ngát như các loài hoa khác. nên mình tặng bạn bài thơ này coi như một món quà quê nhưng lại là dặc sản của người thành phố đó và Vinh cũng muốn đưa lại chút hương vị của quê hương cho bạn. thơ mình không biết viết cầu kỳ mong bạn thông cảm nhé. thi thoảng mời bạn sang vườn mình uống nứơc đàm đạo thi ca cho vui.
DUYÊN CẢI NGỒNG
Này cô cắt cỏ trên đồng
Sao lại cắt hết cải ngồng nhà tôi
Cải ngồng vừa đắng vừa hôi
Nếu mà cô thích bảo tôi cho liền
Dưng mà vì cải đền duyên
Ngày mai thuyền thúng trở liền qua sông
Phải chăng chuyện cắt cải ngồng
Mà em tôi phải lấy chồng cải sao
Đời người chẳng biết thế nào
Chuyện mỗi tý cải mà bao phiền hà
Để em thưa với mẹ già
Cho xin đền cải ... cải nhà được không
Vì cải mà phải lấy chồng
Ép duyên vì tí cải ngồng có nên
Tình kia như thế sao bền
Đừng làm như vậy không nên đâu mà
Ừ thôi chuyện cải bỏ qua
Nhưng cho anh được sang nhà em chơi
Hai bác con có mấy lời
Cho con được kết chuyện đời trăm năm
Đợi đêm tháng tám trăng rằm
Đem trầu đem lễ sang thăm gia đình
Em ơi duyên cải chúng mình
Anh sẽ giữ mãi chữ tình trong tim
-
Ở sài gòn chắc anh chảng mấy dịp được ngắm tận ,mắt những vừon cải nở hoa vàng rực rỡ đâu. thứ hoa bình thường nhưng dẹp lạ lùng ngày bé khi ở quê em cứ mê mải ngắm mãi cái thứ hoa vàng bình dị đó mà không biết chán, nó không kiêu sa và thơm ngát như các loài hoa khác. nên em V tặng anh bài thơ này coi như một món quà quê nhưng lại là dặc sản của người thành phố đó và Vinh cũng muốn đưa lại chút hương vị của quê hương. vì biết anh quê gốc ngoài này. thơ em không biết viết cầu kỳ mong anh Tạo thông cảm nhé. thi thoảng mời anh sang vườn em uống nứơc đàm đạo thi ca cho vui.
DUYÊN CẢI NGỒNG
Này cô cắt cỏ trên đồng
Sao lại cắt hết cải ngồng nhà tôi
Cải ngồng vừa đắng vừa hôi
Nếu mà cô thích bảo tôi cho liền
Dưng mà vì cải đền duyên
Ngày mai thuyền thúng trở liền qua sông
Phải chăng chuyện cắt cải ngồng
Mà em tôi phải lấy chồng cải sao
Đời người chẳng biết thế nào
Chuyện mỗi tý cải mà bao phiền hà
Để em thưa với mẹ già
Cho xin đền cải ... cải nhà được không
Vì cải mà phải lấy chồng
Ép duyên vì tí cải ngồng có nên
Tình kia như thế sao bền
Đừng làm như vậy không nên đâu mà
Ừ thôi chuyện cải bỏ qua
Nhưng cho anh được sang nhà em chơi
Hai bác con có mấy lời
Cho con được kết chuyện đời trăm năm
Đợi đêm tháng tám trăng rằm
Đem trầu đem lễ sang thăm gia đình
Em ơi duyên cải chúng mình
Anh sẽ giữ mãi chữ tình trong tim
-
Ở Hải Phong không biết em có bao giờ được ngắm tận ,mắt những vừon cải nở hoa vàng rực rỡ đâu. thứ hoa bình thường nhưng dẹp lạ thường ngày bé khi ở quê anh cứ mê mải ngắm mãi cái thứ hoa vàng bình dị đó mà không biết chán, nó không kiêu sa và thơm ngát như các loài hoa khác. nên anh V tặng em bài thơ này coi như một món quà quê nhưng lại là dặc sản của người thành phố đó nhỏ.
DUYÊN CẢI NGỒNG
Này cô cắt cỏ trên đồng
Sao lại cắt hết cải ngồng nhà tôi
Cải ngồng vừa đắng vừa hôi
Nếu mà cô thích bảo tôi cho liền
Dưng mà vì cải đền duyên
Ngày mai thuyền thúng trở liền qua sông
Phải chăng chuyện cắt cải ngồng
Mà em tôi phải lấy chồng cải sao
Đời người chẳng biết thế nào
Chuyện mỗi tý cải mà bao phiền hà
Để em thưa với mẹ già
Cho xin đền cải ... cải nhà được không
Vì cải mà phải lấy chồng
Ép duyên vì tí cải ngồng có nên
Tình kia như thế sao bền
Đừng làm như vậy không nên đâu mà
Ừ thôi chuyện cải bỏ qua
Nhưng cho anh được sang nhà em chơi
Hai bác con có mấy lời
Cho con được kết chuyện đời trăm năm
Đợi đêm tháng tám trăng rằm
Đem trầu đem lễ sang thăm gia đình
Em ơi duyên cải chúng mình
Anh sẽ giữ mãi chữ tình trong tim
-
Ở Hải Phong không biết em có bao giờ được ngắm tận ,mắt những vừon cải nở hoa vàng rực rỡ đâu. thứ hoa bình thường nhưng dẹp lạ thường ngày bé khi ở quê anh cứ mê mải ngắm mãi cái thứ hoa vàng bình dị đó mà không biết chán, nó không kiêu sa và thơm ngát như các loài hoa khác. nên anh V tặng em bài thơ này coi như một món quà quê nhưng lại là dặc sản của người thành phố đó nhỏ.
DUYÊN CẢI NGỒNG
Này cô cắt cỏ trên đồng
Sao lại cắt hết cải ngồng nhà tôi
Cải ngồng vừa đắng vừa hôi
Nếu mà cô thích bảo tôi cho liền
Dưng mà vì cải đền duyên
Ngày mai thuyền thúng trở liền qua sông
Phải chăng chuyện cắt cải ngồng
Mà em tôi phải lấy chồng cải sao
Đời người chẳng biết thế nào
Chuyện mỗi tý cải mà bao phiền hà
Để em thưa với mẹ già
Cho xin đền cải ... cải nhà được không
Vì cải mà phải lấy chồng
Ép duyên vì tí cải ngồng có nên
Tình kia như thế sao bền
Đừng làm như vậy không nên đâu mà
Ừ thôi chuyện cải bỏ qua
Nhưng cho anh được sang nhà em chơi
Hai bác con có mấy lời
Cho con được kết chuyện đời trăm năm
Đợi đêm tháng tám trăng rằm
Đem trầu đem lễ sang thăm gia đình
Em ơi duyên cải chúng mình
Anh sẽ giữ mãi chữ tình trong tim
-
Ở sài gòn chắc em chảng bao giờ được ngắm tận ,mắt những vừon cải nở hoa vàng rực rỡ đâu. thứ hoa bình thường nhưng dẹp lạ thường ngày bé khi ở quê anh cứ mê mải ngắm mãi cái thứ hoa vàng bình dị đó mà không biết chán, nó không kiêu sa và thơm ngát như các loài hoa khác. nên anh V tặng em bài thơ này coi như một món quà quê nhưng lại là dặc sản của người thành phố đó.
DUYÊN CẢI NGỒNG
Này cô cắt cỏ trên đồng
Sao lại cắt hết cải ngồng nhà tôi
Cải ngồng vừa đắng vừa hôi
Nếu mà cô thích bảo tôi cho liền
Dưng mà vì cải đền duyên
Ngày mai thuyền thúng trở liền qua sông
Phải chăng chuyện cắt cải ngồng
Mà em tôi phải lấy chồng cải sao
Đời người chẳng biết thế nào
Chuyện mỗi tý cải mà bao phiền hà
Để em thưa với mẹ già
Cho xin đền cải ... cải nhà được không
Vì cải mà phải lấy chồng
Ép duyên vì tí cải ngồng có nên
Tình kia như thế sao bền
Đừng làm như vậy không nên đâu mà
Ừ thôi chuyện cải bỏ qua
Nhưng cho anh được sang nhà em chơi
Hai bác con có mấy lời
Cho con được kết chuyện đời trăm năm
Đợi đêm tháng tám trăng rằm
Đem trầu đem lễ sang thăm gia đình
Em ơi duyên cải chúng mình
Anh sẽ giữ mãi chữ tình trong tim
-
Ở sài gòn chắc em chảng bao giờ được ngắm tận ,mắt những vừon cải nở hoa vàng rực rỡ đâu. thứ hoa bình thường nhưng dẹp lạ thường ngày bé khi ở quê anh cứ mê mải ngắm mãi cái thứ hoa vàng bình dị đó mà không biết chán, nó không kiêu sa và thơm ngát như các loài hoa khác. nên anh V tặng em bài thơ này coi như một món quà quê nhưng lại là dặc sản của người thành phố đó nhỏ.
DUYÊN CẢI NGỒNG
Này cô cắt cỏ trên đồng
Sao lại cắt hết cải ngồng nhà tôi
Cải ngồng vừa đắng vừa hôi
Nếu mà cô thích bảo tôi cho liền
Dưng mà vì cải đền duyên
Ngày mai thuyền thúng trở liền qua sông
Phải chăng chuyện cắt cải ngồng
Mà em tôi phải lấy chồng cải sao
Đời người chẳng biết thế nào
Chuyện mỗi tý cải mà bao phiền hà
Để em thưa với mẹ già
Cho xin đền cải ... cải nhà được không
Vì cải mà phải lấy chồng
Ép duyên vì tí cải ngồng có nên
Tình kia như thế sao bền
Đừng làm như vậy không nên đâu mà
Ừ thôi chuyện cải bỏ qua
Nhưng cho anh được sang nhà em chơi
Hai bác con có mấy lời
Cho con được kết chuyện đời trăm năm
Đợi đêm tháng tám trăng rằm
Đem trầu đem lễ sang thăm gia đình
Em ơi duyên cải chúng mình
Anh sẽ giữ mãi chữ tình trong tim
THƠ Nguyễn Minh Quang
In Trang thơ thành viên
Đăng lúc · Report reply
Đọc thơ Minh Quang, Vinh đoán không nhầm thơ của một nhà báo, mình thấy trong thơ của bạn có sức chiến đấu chống lại tham nhũng và những thói xấu của xã hội, mình cũng có một bài có ẩn ý như vậy góp thêm vào với Quang nhé
THẦM HỎI
Người quét rác
đẩy xe
Bánh xe
kêu cút kít trên đường
Hà nội
sớm đầy xương.
Đôi trai gái
yêu thương
Tựa mình vào gốc cây cổ thụ
Những mầm cây mới nhú
gẫy rồi
Họ trao nhau
những nụ hôn nóng hổi
Và bồi hồi
bịn rịn chia tay
Chị lao công
quét nốt một ngày
mệt mỏi
Có đôi lúc
thầm hỏi
Hà Nội sạch chưa?
Hôm nay
trời đổ mưa
Không thấy đôi trai gái
tựa lưng vào gốc cây cổ thụ
Những mầm cây mới nhú
còn đây
Chị lao công
quét nốt một ngày
mệt mỏi
Và vẫn luôn thầm hỏi
Hà nội sạch chưa?