thanhbinh82_tp
-
Số bài viết
288 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
Bài viết được đăng bởi thanhbinh82_tp
-
-
KHÔNG ĐỀ III
Mặt trời trong tim anh
Chói lọi giữa đêm tăm
Soi từng tia nắng ấm
Khu rừng em hiền lành.
-
KHÔNG ĐỀ II
Hãy để tôi vát trên mình cây thập giá của khổ đau
Lên đồi Golgotha
Và bị đóng đinh nơi mà Chúa từng bị đóng đinh
Bên trái tôi là kẻ ăn cắp trái tim
Bên phải tôi là kẻ ăn cắp linh hồn
Còn phía dưới là những kẻ đang cười nhạo tôi
"Lạy cha hãy tha thứ cho họ vì họ không biết việc mình làm"
Con phó thác linh hồn con trong tay cha
Và tôi trút hơi thở cuối cùng.
-
KHÔNG ĐỀ I
Em bỏ anh đi vào cái giây phút mà anh hạnh phúc nhất
Hụt hẫng, anh bỏ ăn và lâm trọng bệnh
Anh nằm trên chiếc gường của mình và chờ đợi cái chết
Trước mắt anh là hình bóng của em
Anh gọi tên em trong cơn mê sảng
Anh quơ quàng để vớt chút hương thừa còn lại của em.
-
BÀI THƠ SỐ XVII
Những con thú
chực chờ trong bóng đêm
Chúng dương đôi mắt đê hèn
để ngắm nhìn em.
Còn ta không nhìn em bằng đôi mắt trần thịt này
mà ta nhìn em bằng đôi mắt tâm hồn
Với đôi mắt tâm hồn ta nhìn thấu trong từng ngóch ngách của tim em
Ta không hôn em như những kẻ tầm thường
Mà ta hôn em như những thần linh đã hôn nhau
suốt năm, suốt tháng.
Ta suốt đời giam em
trong ngục sâu trái tim ta
Không một sức mạnh nào mang em ra khỏi trái tim ta được
Cả sức mạnh của thần Dớt tối cao.
Nếu một ngày tử thần đánh cắp của ta sắc đẹp mĩ miều kia
Thì nơi địa ngục ta sẽ phá tan tất cả
để tìm em, cô gái của lòng ta.
-
NHỚ
Ôi, đã lành rồi những vết thương
Mà sao hôm nay lại làm anh nhức nhói?
Những kỷ niệm đã nhoà trong tâm tưởng
Vậy mà sao hôm nay chợt hiện về?
Gương đã vỡ nát tan làm trăm mảnh
Vậy mà anh như thấy lại buổi nào
Bên ngọn lửa hỉnh ảnh em ẩn hiện
Với nụ cười rạng rỡ của trăng,sao.
-
EM GỌI ANH ĐỪNG ĐI
Em gọi anh, đừng đi
Anh đừng bỏ em đi
Vô tâm anh vẫn bước
Xa em cả con đường
Đường anh đi hôm ấy
Lất phất trời mưa bay
Lá vàng khô xơ xác
Dưới gốc cây dương gầy
Giờ ăn năn quay lại
Nơi anh bỏ em đi
Nhưng em đâu còn đợi
Anh trên con đường này.
-
BÀI THƠ SỐ XVI
Ôi cuộc sống của ta là đây
Là trên ngực em căng đầy nhựa sống
Là trên cặp đùi em ngần trắng
Là trên làn môi em đầy hương.
Ta muốn suốt đời làm chủ cái thân xác tuyệt vời kia
Em sẽ là nô lệ của ta, là nữ hoàng của ta
-
Du bist wie eine Blume (Henrich Heine)
Du bist wie eine Blume,
So hold und schön und rein;
Ich schau dich an, und Wehmut
Schleicht mir ins Herz hinein.
Mir ist, als ob ich die Hände
Aufs Haupt dir legen sollt,
Betend, daß Gott dich erhalte
So rein und schön und hold.
Em như một bông hoa
Em như một bông hoa xinh đẹp
Với vẻ mĩ miều và thanh khiết biết bao
Chính vì thế lòng tôi buồn khôn xiết
Khi nhìn em dưới ánh sáng trời cao
Tôi muốn đến bên em đặt bàn tay trần trụi
Lên mái đầu kia.
Cầu Chúa giữ gìn em
Mãi xinh đẹp, mĩ miều, thanh khiết
-
KHI TRÁI TIM BỊ TÌNH YÊU DÀY XÉ
Khi trái tim bị tình yêu dày xé,
Ta còn chi chống cự được nào.
Thôi ta đành xuôi tay phó mặc,
Cho cuộc đời định liệu giùm ta.
Còn đâu nữa một thời kiêu hãnh,
Ta tung hoành ngang dọc khắp nơi.
Khi xung trận ta nào đâu sợ sệt,
Ta cung gươm lao thẳng đến quân thù.
Nhưng với tình yêu nào đâu có thể,
Đường gươm nào có thể cắt đôi ngươi?
Và đôi tay ta dù lực lưỡng,
Cũng không sao có thể xiết chết ngươi.
Chính vì thế,mà ngươi luôn tìm đến,
Dày xé ta bằng hình ảnh thân yêu,
Bằng những lời dối dang êm dịu
Ta ngất ngây rồi-độc dược thấm vào ta.
-
MÙA ĐÔNG
Hôm nay trời lạnh,
Gấp mười hôm qua.
Vì tôi không thấy,
Dáng em đi qua.
Con tim lạnh giá,
Lấy gì sưởi đây?
Ôi,sao nghe lạnh bàn tay,
Hàm răng chạm hàm răng vì run rẩy,
Không thấy cô má đào qua đây.
Hỏi ra mới biết hôm nay,
Nàng đi lấy chồng ở láng giềng bên.
Chồng nàng tôi chẳng biết tên.
Bởi vì lạnh quá,tôi quên mất rồi!
Bây giờ ai sưởi hồn tôi,
Để cho qua hết những ngày mùa đông.
Giờ đây người đã có chồng,
Đông sao sẽ lạnh gấp mười đông nay
-
HỒN NÀNG
Nàng hoá thân vào những con hải âu trên biển
Vào những con ốc cô đơn, vào những con dã tràng se cát
Vào những đám rong lang bạt
Vào bờ cát trắng im lìm.
Giờ đây hồn nàng là cả một đại dương mênh mông
Hơi thở của nàng quyện trong từng đợt sóng
-
BÀI THƠ SỐ XV
Một ngày,
Anh bỗng nghe tiếng nói từ tim em
" Em yêu chàng, em yêu chàng biết mấy!"
Ban đầu,
Anh ngỡ như đó chỉ là hư ảo
Nhưng không!
Quả thật là tiếng nói từ tim em.
Quá đỗi vui mừng anh hái tất cả những vì sao
Của bầu trời đêm đó
Chuỗi thành dây chuyền lấp lánh
Anh dâng tặng cho em.
Anh đã đi khắp mọi khu rừng
Tìm những cây quý nhất
Chặt đem về
Đóng thành chiếc giường
Cho hai ta.
-
BÀI THƠ SỐ XIV
Từ ánh sáng mặt trời, từ những đoá hồng tươi
Đã tạo nên em, cô gái tuyệt vời
Tôi kẻ suốt đời sống trong đêm tối
Bỗng một ngày, em mang lại ánh sáng cho tôi.
Những bài hát từ những con sóng biển
Cũng trở nên lạc lõng, tầm thường
Tôi có em, có em trong cuộc sống
Thì cần gì tiếng hát của biển khơi
Hạnh phúc sao khi có em trong đời
Có lẽ Chúa thương nên mang em tới
Khi thấy tôi cô đơn trong đêm tối
Nên tạo ra em để dành cho tôi.
-
BÀI THƠ SỐ XIII
Em đã cho ta biết thế nào là số phận
Thế nào là yêu, thế nào là hờn
Thế nào là hạnh phúc, thế nào là đắng cay
Từ em ta mới biết mọi diều trong cuộc sống.
Em đã cho ta cả bầu trời xanh rộng
Cả một vườn trái chín thơm ngon
Em đã cho ta năm tháng tuổi xuân
Mà thời trẻ ta vô tâm đánh mất.
Tuy nhiên ta hơi buồn đôi chút
Giá mà ta gặp được em sớm hơn
Thì khi ấy ta sẽ tặng em
Là cả một cuộc đời trai trẻ.
-
BÀI THƠ SỐ XII
Giờ với anh bạc vàng đâu giá trị
Bởi anh có em ngọc quý của thế gian
Chỉ một nụ hôn em là anh sống cả đời
Với cuộc sống của đế vương quyền quý.
Biết bao kẻ thầm ghen với anh điều đó
Họ nguyền rủa anh bất kể ngày đêm
Nhưng anh sợ gì, bởi vì anh có em
Tấm bùa thiêng liêng, em yêu dấu!
Mặt trời, mặt trăng của anh giờ đây
Rạng rỡ hơn mặt trời, mặt trăng thuở trước
-
BÀI THƠ SỐ XI
Ôi giá mà ...
anh được chết cùng em
Đó thật là niềm vui hơn cả chốn thiên đàng
Bên cạnh em xác anh luôn tươi mới
Bên cạnh em, anh chết vẫn mỉm cười.
Ôi giá mà...
anh và em được chôn cùng một huyệt
Được cùng em tên khắc một tấm bia
Có như thế hồn anh không sợ lạc
Người anh yêu, yêu nhất trần gian.
-
HỠI CON TIM ĐAU KHỔ!
Hỡi con tim đau khổ!
Ta biết ngươi đau khổ,vì sao?
Trăm mảnh tình ngươi dầu nếm trải,
Chưa bao giờ ngươi lại đảo điên.
A!Ta biết rồi ngươi đã yêu!
Cô gái hôm qua mà ngươi gặp
Trong công viên ngươi nhìn nàng chòng chọc
Đến khi về ngươi xao xuyến bồi hồi.
Nói thiệt nhé!Tim ơi ngươi sẽ chết
Trăm ngàn đau thương dày xé ngươi
Cho đến lúc ngươi không chịu nổi
Ngươi sẽ vỡ toang thật thê lương.
-
NHỮNG LÁ THƯ EM
Những lá thư em anh còn vẹn giữ
Nét mực xanh,giờ vẫn chưa phai màu
Cả chiếc hộp gỗ sồi em trao tặng
Anh giữ gìn như báu vật của anh
Những lời thiết tha trong lá thư xanh
Vẫn còn đó mà người đâu rồi nhỉ
Lục tung khối óc-anh hằng suy nghĩ
Vì cớ gì em lại bỏ anh?
Chậu dương xỉ lá còn tươi xanh
Nằm lặng lẽ bên khung cửa sổ
Vẫn ngày ngày mặt trời chiếu rạng
Mà lòng anh vẫn tối om om
Đã lâu rồi em không đến phòng anh
Nhưng mùi hương tóc em còn vương vấn
Trên chiếc gường vắng em-giờ ánh trăng
Thay thế em,nằm cạnh anh đơn độc.
-
DẪU CON SÓI VÔ TÂM CẮN NÁT
Dẫu con sói vô tâm cắn nát
Trái tim anh làm trăm mảnh,em ơi
Nhưng khi ghép trăm mảnh tim ấy lại
Trái tim anh vẫn một khối vẹn lành
Nhưng nếu em chỉ vô tình lừa dối
Tình yêu anh chỉ một phút thôi
Thì vết thương chẳng bao giờ lành lặn
Khi tim anh chỉ rách toạt làm đôi.
-
CHỈ CÓ MỘT TRÁI TIM
Chỉ có một trái tim
Anh cho em rồi đó
Sẽ chẳng còn gì hơn
Ngoài một hồn trống trải.
Nhưng em vẫn dửng dưng
Vô tình như không thấy
Em dẫm nát tim anh
Dưới gót giầy cao gót.
Từng mảnh tim nát tan
Lơ lửng giữa không gian
Nên mỗi khi chiều xuống
Máu loang đỏ hoàng hôn.
-
GỬI NH...........
Thời gian cứ trôi qua lặng lẽ
Kỷ niệm dấu yêu xưa tưởng đã vùi chôn
Hình bóng em của Tháng Năm ngày đó
Chợt hiện về làm xao xuyến lòng anh
Anh nhớ mãi Tháng Năm ngày đó
Ta trú mưa dưới mái hiên ngoài
Trời thì mưa những hạt mưa phơ phất
Tay em trong tay anh_lòng ấm biết bao nhiêu
Và anh nhớ buổi chiều trên biển
Mình bên nhau nghe sóng vỗ rì rào
Hòn ngọc lửa chìm sâu trong làn biển
Như hai ta chìm ngập giữa tình yêu
Anh vẫn nhớ trong vườn Trăng đêm ấy
Giữa ngàn hoa ta trao nhau nụ hôn
Anh vẫn nhớ khuông mặt em hiền dịu
Hằn lên bao nét thơ ngây
Anh vẫn nhớ cuối Tháng Năm ngày đó
Trời không mưa nhưng ảm đạm vô cùng
Anh đợi em như thường ngày vẫn đợi
Mà sao em không thấy đến cùng anh
-
THẾ LÀ HẾT EM ƠI!
Thế là hết em ơi,
Tất cả đã hết rồi!
Những tình nồng ngày trước
Giờ đã bốc hơi bay
Mười hai lá thư tình
Của em anh con giữ
Trong chiếc hộp gỗ sồi
Vẫn còn nguyen màu chữ.
Bởi vì em giàu sang
Bởi anh quá bần hàn
Thế nên anh đâu xứng
Với chân tình của em.
-
VĨNH BIỆT NGƯỜI YÊU
Người con gái tôi yêu vừa mới mất
Mới hôm qua nàng còn đến bên tôi
Nụ hôn nồng còn ấm áp trên môi
Mà hôm nay nàng ra đi biền biệt
Tôi đứng trước mộ phần đầy nhanh khói
Trước khung hình người con gái tôi yêu
Giờ còn đâu giây phút yêu kiều
Khi nàng đến cùng tôi xây mộng thắm
Ôi nước mắt giọt dài,giọt ngắn
Giọt đau thương,giọt đưa tiễn chia ly...
Giây phút này hồn tôi chết lặng
Đứng nhìn em đi vào chốn xa xôi
Người chôn em hay chôn cuộc tình tôi.
-
SÁNG ANH HÁI TẶNG EM
Sáng anh hái tăng em
Những cành hồng đỏ thắm
Hoa đỏ như tình anh
Một tình yêu nồng ấm
Những cánh hoa mỏng manh
Thay lời anh nhắn gửi
Em ơi!đó tim anh
Một tình yêu không tuổi
Nhưng sao em vô tình
Mang những đoá hoa xính
Để vào trong xó bếp
Từ đó hoa hồng tàn
Tim anh cũng nát tan
Bởi vì em vô ý
Nên tình mình dở dang.
Hai mươi lăm bài thơ tình
In Trang thơ thành viên
Đăng lúc · Report reply
BÀI THƠ SỐ XVIII
Làm sao anh có thể ngăn được dòng lệ trên mắt em,
Làm sao anh có thể làm nguôi cơn giận từ tim em
Anh người gây ra cho em sự đau đớn ấy
Vậy mà anh không biết làm thế nào cho em vui.
Bản tính anh xưa nay vốn tự cao tự đại
Luôn ngẩng đầu trước mọi quyền uy
Vậy mà nay như trẻ thơ ngoang ngoãn
Cầu xin em thôi đừng giận, đừng hờn.
Anh thấy mình tội lỗi biết bao nhiêu
Khi anh gây ra cho em bao đau khổ
Tội lỗi anh Chúa chẳng bao giờ tha thứ
Nếu như em không tha thứ cho anh.