Jump to content

Nguyen Nguyen

Thành viên
  • Số bài viết

    242
  • Gia nhập

  • Đăng nhập

Mọi thứ được đăng bởi Nguyen Nguyen

  1. CHIA TAY THỜI SỐ Một tiếng chim kêu thất lạc Thê thiết trong đêm Trăng vội thổi một màu bàng bạc Mỏng manh tìm Em trú ngụ trong nỗi buồn Một chiều mở cửa hồn nhiên ca hát Mưa và nắng Đối chiều lạc vận Đuổi đám mây đen vào khoảng sáng cầu vồng Hiện sinh niềm vui trong nước mắt Tay bắt mạch tháng năm Và em xa cho anh ngút ngát tìm Có thể mở không cánh cửa tâm hồn thình lình khép chặt Tìm trái tim em mà download Chẳng dễ gì đâu Cánh nhạn lạc bầy khản cổ gọi nhau Đánh rơi link là những lời nhắn nhủ Em lạc mất câu thơ còn dang dở Nên im lặng mình để tự dỗ niềm đau Một tiếng chim kêu thất lạc Yahoo nick cũng đổi màu...
  2. VÔ ĐỀ Rock cho cạn chén men cay Ngày mai ta lại đoạ đày chừng nhau Cười cho lạc vận đêm sâu Khóc cho trầu khảm lưng cau úa vàng Khổ cùng tận kiếp đa mang Cũng chung một cõi thiên đàng cả thôi Đêm qua hoa héo mất rồi Chim bay nẻo khác mây trời lạc nhau Ngày thì cũng vội sang mau Đêm thôi cũng vội bửa màu càn khôn...
  3. Nguyen nguyen hiện nay đang ở Hà Nội, 27 tết sẽ về quê ăn tết, chúc anh một mùa xuân tràn đầy hạnh phúc và tình yêu. Mong xuân mới anh sẽ có nhiều tác phẩm hay hơn nữa... XUÂN CẢM Mùa xuân nho nhỏ Rộn rã đường quê Nắng cài tóc gió Ngả nghiêng đường về Mai vàng rực rỡ Đào nụ hồng tươi Ngày tôi qua đó Thấy em bên đời Nụ cười lả gió Lộng trào niềm vui Bàn tay em nhỏ Chạm hờ tay tôi Xin xuân hãy nhé Xin chầm chậm thôi Cho tôi gửi gắm Chút tình xuân ơi!
  4. DƯ HƯƠNG TÌNH CŨ Anh đừng hoài xin lỗi mỗi khi anh sai Trái tim em đâu thể tựa đôi hài Bước một bước đã xa vài dặm lỗi Anh đừng xin em - những lời tha thứ tội Đôi vai em đâu phải cán cân toà Trên nẻo đường chung - em một mình đứng lại Để đoạn cho mình nhiều bi lụy xót xa Anh đừng đợi chờ trên mỗi bước em qua Em có đến âu cũng vì quá khứ Nhưng khi giáp mặt anh hãy nhìn thật rõ Sâu trong mắt em hương lửa đã mòn phai Ngưỡng cửa vị tha giờ đổ nát Vầng trăng xưa - nay xẻ làm đôi Cán cân tạo hóa rơi đâu mất Miệng túi càn khôn khép lại rồi!
  5. HUẾ LÀ EM? Huế dịu dàng như em hát ngày xưa Môi dịu ngọt kinh thành say sưa đổ Dáng em qua Trường Tiền còn mơ ngủ Ngọ Môn nép mình lặng ngắm trong mưa Ngày gió gọi anh đứng nhìn ngơ ngẩn Tóc em bay nỗi nhớ xa gần Gận chi rứa trái tim trắc trở Để ngậm ngùi yêu đến ngàn năm Tôi yêu Huế như yêu người con gái Đã làm tôi ngơ ngẩn tâm hồn Chút dịu nhẹ nụ cười tà áo tím Lá me bay một góc Huế bình yên Xa cách lắm nên nhớ ào ạt chảy Hương Giang mỗi lần chân tôi ghé thăm Cứ nhẹ dạ những chiều Thiên Mụ ấy Mê mải một mình trót gặp dáng em Để muôn đời còn thấy mình nặng nợ Những mộng mê tôi lặng lẽ đi tìm Chiều Vĩ Dạ lòng buồn như trăng vỡ Huế hữu hình - em - hoá mộng con tim
  6. TÂM SỰ Tôi là người đàn bà mang nặng nỗi sầu riêng Cả chăn gối cũng yểm điềm nhẫn nhục Như những vì sao đêm đêm trăn trở thức Như con tằm khổ cực suốt đời tơ Tôi là người đàn bà mang nặng nỗi Âu Cơ Đứt tình Lạc Long Quân khiến kẻ rừng người biển Khi bọc trứng vượt qua một chu kỳ thai nghén Chưa trọn niềm vui đã chia cắt đoạn trường Trăng mỗi đêm rằm trăng mới thật là trăng Những vì sao đâu thể hiện mình khi mưa giông bão giật Như giọt sương mong manh sợ những điều còn - mất Mỗi sớm bình minh ánh nắng sẽ giao hoà Tôi là người đàn bà Chiếc xương sườn trơ trọi giữa rừng hoang Chẳng nhúm nổi ngọn lửa tàn le lói Những người đàn ông đi qua đời quá vội Họ đầy đủ xương sườn đâu thể bận lòng - tôi! Vâng thì tôi cũng chỉ một kiếp đời Qua bi ai nụ cười còn sót lại Giá biết trước phận mình đừng làm người thừa thãi Xin làm cây leo rừng núp mãi bóng Tùng Quân
  7. CHO MỖI THÁNG BA VỀ Mỗi độ tháng ba hoa bưởi trắng sân nhà Áo dài mỏng con thương về quê mẹ Mỗi tháng ba tím dần màu hoa khế Lá xanh non đôi búp dịu dàng Cho tháng ba về thương cả sắc trời đêm Vầng trăng khuyết nỗi niềm cô gái nhỏ Mùi hương vỡ một điều gì chẳng rõ Lan trong êm đềm nỗi nhớ quê hương Cho mỗi tháng ba cây duối lại vàng thêm Hoa gạo rụng đỏ rực miền thiếu nữ Nắng lạ gởi tâm hồn như chút lửa Giục giã chân quay về... Tháng ba trở mình từ hạt trắng gạo quê Nuôi con lớn lên bằng dòng sữa mẹ Con hiểu nỗi quê hương còn vất vả Trăn trở suốt thời tuổi trẻ con đi Hành trang con là nỗi nhớ trong tim Tháng ba thở đôi miền đầy khó nhọc Đêm Hà Thành phút chạnh lòng con khóc Tháng ba lở mình... Hoa gạo rụng đầy mỗi giấc mơ con
  8. NGUYEN NGUYEN thân mến! N tặng NN bài thơ này, NN đọc tạm nhé. NHỊP CẦU THƠ Tôi gói vào xuân - hạ - thu - đông Mong nhẹ gánh tang bồng cho hồn thơ bay bổng Ngàn vạn cách xa non cao biển rộng Bắc nhịp cầu thơ tôi đến cùng em. * Chắp câu thơ từ lúc nửa đêm Hoàng hôn nghiêng thềm càng đầy nỗi nhớ Ở nơi xa có thắm màu hoa nở Khoảng đợi chờ người tìm đến trong mơ? * Xuân đã về! mà lòng dạ ngẩn ngơ Bởi trống vắng vòng tay, bờ môi khô giá lạnh Hay câu thơ không nối liền khoảng cách Ngại tuyết sương hoa lỗi hẹn xuân thì. * Gói chẳng hết thời gian mà người vẫn biệt ly Thơ không lấp hết miền trống vắng Đông phủ xuống thời xuân vị thơ chát đắng Giận gió mưa làm tan rữa nhịp cầu. * 22.01.08 ĐOÀN VĂN NGHIÊU Cảm ơn người bạn thơ, chúc anh một năm mới hạnh phúc và vui vẻ NHỊP CẦU THƠ Xin gói cho nhau chút hương vị giao thừa Cho đỡ lạnh nhịp cầu thơ giáp tết Dẫu chưa quen hai phương trời cách biệt Mà vẫn giao hoà những nỗi niềm chung Hoàng hôn qua mỗi ngày ánh sáng lại già thêm Đêm có đậm những mùi hương tiềm ẩn Bình minh có gầy đi sau phong ba bão giật Trưa có hão huyền cho năm tháng tàn rơi Thì bạn thơ ơi Ta hãy mang cho đời từ những nốt nhạc vui Từ vần thơ ta chứa đựng đầy kỷ niệm Bằng ngôn từ đâu cần phải xa hoa phù phiếm Mà gieo vào hồn đâu đó nỗi nhớ nhau Cho em thơ mơ thế giới xanh màu Cho các cụ già tóc phơ phơ trắng Yêu mến cuộc đời gậy tre ta chèo chống Vẫn bôn ba trên khắp mọi nẻo đường Cho người mẹ chờ hài cốt con yêu sau chiến tranh trở về Mấy chục năm trường không thấy mình mỏi mệt Cho những anh hùng hy sinh vì tổ quốc Dẫu thân tàn vẫn nở nụ cười vui Và tình yêu lan toả đến muôn người Cho đôi lứa yêu nhau rộn ràng mùa thách cưới Ta thả vần thơ một chiều nô nức hội Đón xuân về bắt đầu bằng những nhịp cầu thơ
  9. NHỮNG ĐIỀU DAY DỨT Qua đi thôi dĩ vãng ơi! Ngày xưa dại khờ và nông nổi Nhặt cánh hoa rơi ngỡ thiên đường ngập lối Nếm gừng cay ngỡ mỹ vị ái tình Qua đi... Cho mỗi đêm về ảo ảnh chớ dày thêm Đừng ghim mảnh nhớ ướt đầm trên gối mỏng Đêm qua đi là ngày sẽ sáng Chim lại hót tiếng mình dù còn những buồn đau Làm sao quay lại thủa ban đầu Cho ta dặn dò quá khứ những gì ta day dứt Khi úp mặt xuống một trang đời vinh nhục Giới hạn nào cho ta biết lớn khôn Và qua đi qua hết những giận hờn Ta dỗi ngày xưa vài điều không diễn giải Giá biết trước tương lai ta sẵn sàng đánh đổi Xin cho mình còn mãi mãi tuổi đôi mươi
  10. Một bài thơ đầy xúc cảm, chợt nhớ ra nguyen nguyen có một bài thơ với tâm trạng tương tự nên post tặng anh, chúc anh một năm mới tràn đầy cảm xúc DƯỜNG NHƯ ĐÃ QUÊN... Có lẽ ngày xưa dẫu buồn cũng đẹp Dấu yêu ơi người tít tận phương nào? Hay bất chợt mưa về đôi mắt khép Một chiều mùa hè xôn xao xôn xao Về làm gì có ai chờ đợi đâu? Dư hương ấy đã hóa thành nẻo đắng Bất chợt cô đơn Bất chợt hồn xa vắng Bất chợt làm thơ tặng cho mình Bất chợt thấy mùa chênh vênh Bông hoa Phượng cuối cùng rơi xuống đất Bờ cỏ ngời lên xanh... Con đường cũ...không anh! Ta đã đi qua bao nhiêu lần không nhớ nổi Trong trí nhớ bỗng thấy mình già cỗi Một ngày như đã trăm năm... Bất chợt ngay đây mà như thể vô cùng Ta hóa dại mê man trong mộng tưởng Khi màn đêm dần buông... che khuất tầm cao của những cảm xúc rơi nhẹ vào im lặng Những ánh đèn đường gợi nhớ nhau thêm Nỗi sợ hãi của nhiều đêm thao thức Đặt một tay lên lồng ngực Thấy nhói đau! Ngày qua đi... Bao mộng mê say đắm buổi ban đầu Có vụt tắt trước một ngày rực rỡ? Hạn hẹp mình có thấy đời rộng mở? Buồn thật nhiều có biết nổi mình vui? Bạn ta ơi! Bao muộn phiền năm tháng có phai trôi? Niềm kiêu hãnh một thời ta trẻ dại Cái qua đi nghĩa là còn mãi mãi Mỗi ngày đều là quá khứ của nhau Biết về đâu? Khi cơn mưa đầu tiên băng qua khung cửa đêm thâu Mùa hạ bâng khuâng câu hát một thời đã lỡ Xin lần cuối cùng ta quay về nẻo cũ Nhận - mặt - người - để - biết - rõ mình quên!
  11. TẠ TỪ Lâu lắm không về thăm lối xưa Hoa vẫn còn tươi bên dậu thưa Ve có còn mang lời hạ cuối Mà thương yêu biết mấy cho vừa Lâu lắm không về thăm trường cũ Mùa thi trói buộc lũ học trò Tóc đuôi gà cháy màu nẳng đổ Nón trắng nằm đau những trận mưa Lâu lắm rồi sao bỗng như vừa mới Ta về tạ lỗi với thời gian Bên gốc bàng xưa giờ đã cội Nằm trơ mắt ướt khóc thanh xuân Ừ lâu lắm chưa bao giờ gặp lại Mà sao năm tháng vội tần ngần Hoài niệm xa xưa đôi mắt cận Mấy năm qua đã mờ mịt khói sương Những lời giảng còn thơm mùi dĩ vãng Vẫn vang vang dọc những dãy bàn Ta về gom lại từng năm tháng Áo vẫn nguyên mà mất trắng trong Ừ lâu lắm đã là năm tháng cũ Chiều nay chân bước bỗng ngại ngần Phượng như ru ngủ miền thương nhớ Ve ngân nga nhịp điệu cũ bình yên Thôi đành gói lại vài thương nhớ Chẳng thể ô mai cũng sầu riêng...
  12. Nguyen nguyen xin phép được đối lại bài thơ "Sóng Nước" của anh, chúc anh làm được nhiều bài thơ hay nữa. CẢM XÚC BIỂN Sóng cuồn cuộn chảy Sự bình yên của biển được vẽ bằng những nét vẽ không yên bình Khi chiều vàng và cả những bình minh anh nghe lòng khắc khoải Có phải chăng là nỗi sợ hãi? Khiến anh thấy lòng khấp khểnh trước mặt biển cầm tù Cứ cồn lên cồn lên Nếu cần thì ngàn năm sóng vỡ tan cho thân thể thét đòi cảm xúc Và màu xanh...màu xanh có hữu hình qua những ngày bất lực Cát có bao dung qua nhưng nhức đau buồn Sóng có dềnh dàng đi qua những hoàng hôn Biển có êm đềm khi lòng người bão tố? Và em...em có là tiên nữ? Khi phết vào đời anh những chấm phá vô hình Biển có bạc đầu khi nhung nhớ dầy thêm Bùn có dơ màu thuỷ chung ảo ảnh? Sóng vẫn ngàn năm cô đơn và thầm lặng Qua đợt thuỷ triều lại tan loãng hư hao Và tình yêu... Tình yêu có phù du như nỗi nhớ hôm nào? Xoá tên nhau trên cát để lại nghe biển cồn cào vẫy gọi Em biết không em biển ngàn đời vẫn vậy Ồn ào Rồi lặng im như anh một thời yêu em...
  13. VỀ QUÊ Ta mơ nụ cười của gió Chiều nay quệt nhẹ môi mềm Một chút xanh rì thảm cỏ Gạt ta về phía cánh đồng Ta mơ con đường của nắng Chiếu vàng bóng nước ven sông Con đường ghập ghềnh đá sỏi Gượng nhìn ta cười bâng khuâng Ừ thì vẫn nguyên cát bụi Đồng bằng mím chiếc môi cong Một miền quê hương vời vợi Đón ta bằng sợi khói mềm Ta về người chưa kịp đón Bâng khuâng liếc mắt tìm nhau Ngoại ôm ta cười âu yếm Cha bay...tóc đã dài đâu?
  14. ĐI QUA MÙA CƯỚI... Ta trói nhau vào nỗi sâu nông Tình chồng nghĩa vợ đắng cay lòng Hai tiếng yêu thương giờ góa bụa Nằm trơ đôi cánh mỏi mòn trông Ta trói nhau về mồ huyệt lạnh Cơm chồng cơm chéo nén nhang thơm Quả trứng nằm nghe hương khói ngả Vật lộn chung riêng một chỗ nằm Vẫn tiếng mỉa mai qua cơn khát Người trong muốn thoát kẻ ngoài mong Con bồng con bế nhau ra trận Qua phút thăng hoa chén bát trầm Bây giờ tình nghĩa bay đâu mất Còn lại chút tàn khi gió giông Hỏi trời sao nỡ làm giá lạnh Bốn mùa...thất thoát một mùa đông?
  15. Đã nhận được tin nhắn của em từ lâu nhưng hôm nay mới có dịp đáp lại. Tặng em bài thơ với lời nhắn: Chúc em mãi mãi sẽ là thiên thần nhỏ đáng yêu của diễn đàn chúng ta CHO THIÊN THẦN NHỎ Tôi là cơn gió bềnh bồng bay đi tìm nắng Mang hơi thở về phía đồng bằng Tôi là một vì sao giữa trời đêm tĩnh lặng Mang ước mơ lấp lánh nhẹ tay cầm Tôi là thảo nguyên bao la đồng cỏ xanh mơn mởn Mang đến bất ngờ từ bầu trời xanh trong Là đồng vọng ngàn năm còn vướng bận Lúa mơn man đến tận chỗ ta nằm Tôi là cánh diều của những mùa hè vui Bay đi tìm những người bạn tốt Là hạt mưa bay giữa đồng mùa khô hạn Là màu xanh cây lúa lúc đang mùa Nắm tay nhé hỡi thiên thần nhỏ Trên bầu trời xanh bao la tôi đã thấy bạn cười Một mái trường thân yêu, một tuổi thơ rạng rỡ Một bài ca đi qua những mùa thi Mong bạn như những bông hồng nhỏ Chăm ngoan và tràn ngập ước mơ Và phía trước một tương lai chào đón Bên bạn bè thân, bên mái ấm mẹ cha Tôi là gió nếu khi nào bạn mệt Hãy nằm nghe tôi hát khúc tình ca Và nỗi buồn sẽ bay đi thật khẽ Mang ước mơ về cho đời lại nở hoa
  16. THẤT TÌNH Tôi về ôm một mối tình câm Nợ cũ trăm năm đá cũng nằm Treo leo vách núi vài thương nhớ Thăm thẳm đèo cao vấn vương lòng Ai cho tôi hỏi thăm người cũ Bến có không chồng hay đã xong? Bao năm xa cách còn lưu luyến Chốn ấy xa xăm lửa vẫn nồng Ấy tại kiếp đời không trọn vẹn Giờ này năm cũ đã bằng không Bao nhiêu tình thất bay theo gió Thả trôi trên sóng nước mênh mông
  17. VẼ MÙA XUÂN Vẽ đi anh mùa xuân qua tiếng cười em Trên toan màu sắc nhẹ nhàng giữa khu vườn lặng gió Vẽ đi anh cong nét màu nỗi nhớ Cọ trên tay vần vũ khúc giao mùa Vẽ đi anh Mùa xuân chúng mình từ những sắc hương mơ Ta đã chạm vào cõi bờ thiêng trời đất Môi em như nụ đào e ấp Ghé vào anh hơi ấm giữa thiên đường Ta vẽ tình yêu bằng ánh mắt yêu thương Khi cánh mai đầu tiên rộn ràng hé nở Én đã bay về giữa trăm ngàn nỗi nhớ Nỗi nhớ đầu tiên xin trao gửi về nhau Vẽ đi anh Nét vẽ đậm hơn là hình bóng người yêu Khi nâng cọ anh hiểu điều dản dị Tình yêu làm đất trời trở nên rạng rỡ Xuân luôn diệu kỳ đẹp đẽ ở trong nhau Vẽ đi anh những nét vẽ muôn màu...
  18. NỢ TÌNH XƯA Trăm điều mong muốn sẽ là không Khăn đã chia phôi, chợ lạc dòng Lò than đã nguội trơ khói lạnh Trăm nhớ ngàn mong cũng lỡ lầm Thôi đành tóc xoã ngàn năm mỏi Phù sa chìm nổi phận lòng tong Mộc thuyền nhả khói chìm trong mộng Mắt đã phôi pha phận má hồng Người đã biết mộng chỉ là hư ảo Đường đông dẫu bén cũng chạnh lòng Hư ảo bâng khuâng miền xưa cũ Trăm năm lại một bến không chồng
  19. RU ĐỜI Ru đời giấc mộng vàng son Ngẩn ngơ đã mỏi gót sờn chỉ phai Mộng dài mà ngỡ cơn say Trăm vui chẳng lọ một ngày buồn êm Trăm cười lại đắng cay thêm Khóc chi một nỗi vui lên cửa chùa Ru cho nắng hạ yêu mưa Ru cho giấc ngủ đã vừa hồi xuân Ngày mai thôi lại trắng ngần Ru đời gạn chút cõi trần... vô ưu
  20. XX30 Lạc bước ba mươi khi xuân đến Mà bâng khuâng thờ thẫn cả người Ai bảo thời gian trôi nhanh thế Cuộc vui chưa tàn người đã bỏ cuộc chơi Ôi số mệnh như những trò đen đỏ Qua một đêm... lá đã cội bên đời
  21. VÔ ĐỀ Nâng đôi cánh cho mình bay rất khẽ Hoa Đỗ Quyên đã nở giữa mùa hè Mùi hương nhẹ toả vào đêm thánh lễ Sáng ra giật mình một tiếng cười ve
  22. CHUYỆN QUÊ TÔI Quê tôi bây giờ lên thành phố trẻ Uốn cong những mái nhà hiện đại nối đuôi nhau Phố đan xen chẳng còn hương mái rạ Sót lại vấn vương chút cỏ mộc dưới chân cầu Thành phố âm thầm nét rủ mày chau Vẽ bụi bặm từ những làn khói khét Những động cơ ồn ào bỏ quên tĩnh lặng Đua nhau phi thân qua các trục đường Những khu phố mọc lên nhà cao tầng Khép cửa im lìm đèn ai nấy tỏ Toàn những khuôn mặt lạnh lùng như gỗ đá Những lập trình công nghiệp xói mòn tim Và cô bé ôsin tựa cửa đứng nhìn đêm Vẫn thèm một miền quê dẫu còn chưa no ấm Thèm chút bình yên của cánh đồng trưa nắng Mùi rơm thơm lừng ngõ vắng buổi chiều hôm Biết bao cụ già lên trông cháu thay con Vẫn thèm về quê nhai trầu đỏ miệng Thèm một điệu chèo như thèm sự sống Áo nâu non ấm đượm một chữ tình Thành phố ngày một đi lên Giữa ồn ào đua chen mà vẫn cô đơn như thiếu ngàn hơi ấm Quê hương ơi dẫu đang đà phát triển Đừng quên cội cành từ thăm thẳm một miền quê
  23. TRẢI NGHIỆM Không chỉ có bình yên đâu anh Đồng bằng những đêm mưa giông gió giật Gió tốc tất thảy niềm đau cuộn thành cơn bão lốc Giật đổ đền đài niềm tin Không chỉ có những yêu thương Qua cơn mơ chợt nhận ra lọc lừa và dối trá Có cả miền đau thương và nghiệt ngã Băng qua đời như một vết thương sâu Như đôi ta đâu chỉ có gần nhau Túp lều tranh không qua được mùa đông dài rét mướt Trái tim vàng có thể không mua được điều đơn giản nhất Nghĩa tình đi qua cơm áo gạo tiền Nếu chỉ bằng lời có thể nói ngàn năm Nhưng cuộc sống có khi nào dễ dãi Qua trải nghiệm mới biết mình tồn tại Sâu sa một lẽ giản đơn Trong yêu thương có cả những giận hờn Trong tự tin có yếu mềm nhu nhược Trong bình yên có vô vàn thử thách Trong trái tim có thể không chỉ một người... Có thể thế...mà không anh ơi! Nếu biết vượt qua trăm ngàn cay đắng Thì tình đôi ta dẫu là cơn gió lặng Cũng biết ồn ào qua mỗi sớm ban mai
  24. RU TÌNH Ngủ đi nhé ơi cơn gió buổi chiều Khi phiêu diêu sợ mình thất lạc Ngủ đi hỡi những vầng trăng bạc Trong đêm lơ đãng cuối chân trời Ngủ đi một nỗi yêu người Ru tình để lại một đời đắm say Ngủ đi Giấc ngủ đêm nay vẹn tròn hơi thở... Ta nuông chiều một bàn tay để hiểu tình yêu xa vời không nắm bắt Ta nuông chiều nhau từ trong giấc mộng Để thấy đời còn nỗi gạn đục khơi trong Ngủ đi ơi giấc ngủ ngàn năm Tình yêu nảy mầm trong xa xôi mộng mị Tiếng ru suốt mấy ngàn năm tiếng đời dâu bể Qua cơn mê tay với tay chìm...
  25. TÔI BA MƯƠI Tôi lặng lẽ đếm ngày trôi như không đếm... Xuân qua đông đến Hạ tắt thu tràn Ngày tàn đêm vỡ Vòng quay bồi lở Thoắt quên thoắt nhớ Đắng cay đầy đủ Khi tôi ba mươi!

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...