-
Số bài viết
527 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
Bài viết được đăng bởi Lathu
-
-
Giọt Xuân !!!
Giọt nắng vương trên cỏ
Loang loáng
Rơi
Cánh hoa mai vàng
Thoáng bừng
Thắm
Mùa xuân đang gỏ cửa
Dư âm
Chờ
Trái tim hoài vọng
Ngân ngấn
Mong
Ta ngước mắt ngóng trông
Một đồi lau thấp thoáng
Cánh én chao chao liệng
Bao giờ
Khép hoài mong ???
Lathu- ngày 16/01/2008
-
Em đến lại đi
Rậm rì xanh ngắt mái đầu
Bao năm về lại quãng thời ấu thơ
Lớp mặt nạ
Hoài thai cổ tích
Dấu nỗi không giọt nước
Đêm đông
Em trở về đúng trái tim em
Dấu đi đâu
Lớp vỏ xưa
Bong tróc
Mặt nạ nào
Hết thời khao khít
Em dẫm đạp mình
đành dứng lặng .bên anh
Khi vào -ra
Vơ vẫn chút nỗi lòng
Câu thơ chẳng
Chia hai niềm canh cánh
Em thả gió vẫn vơ ..
Buông chút tình ..dịu vợi
Để thắp cho đời
Mảnh lửa cuối chiều ...rơi
Cảm tác -Lathu
-
Chiếc áo mùa đông !!!
Có người tăng anh chiếc áo màu hồng
Từng đường chỉ sít sao ,từng nụ cười long lánh
Chiếc áo phơi những dòng thân tặng
Làm xuyến xao bao cảm giác ..trong em
Ở thật xa em chẳng biết đan len
Chẳng biết ướm làm sao vừa nỗi nhớ
Chẳng biệt lựa sao tròn câu chữ
Để gửi tặng anh – mảnh áo mùa Đông !!!
Mảnh áo em đan bằng tất cả nỗi lòng
Rút ruột gửi ..dệt bằng tơ tằm gửi
Những chiếc kén ươm mầm từ cuộc sống
Những dòng tơ chảy mãi mối tình thâm….
Em ngồi đan , khâu vá .. gửi cho anh
Chẳng màu hồng , chẳng xanh và chẳng đỏ
Mỏng mảnh trong suốt ..mà mắt nhìn không có
Biết mùa Đông áo có đủ ấm không ?
Em dệt cho người nỗi nhớ tận trời Nam
Song hành gửi qua từng cơn gió lạnh
Áo có ấm hay mùa Đông rét mạnh
Mà sao Anh lại mặc áo màu Hồng ?
Em miệt mài từng mũi kim khâu
Bằng đôi mắt chứa thẳm sâu nỗi nhớ
Bằng màn đêm ,mịt mờ ẩn hiện
Bằng nước mắt.. kết thành hàng riêng gửi cho Anh
Chiếc áo của em kỳ lạ quá phải không ?
Chỉ có kẻ yêu nhau là có thể nhìn thấu
Sự trong suốt , vô hình và giản dị
Lạ không anh chiếc áo của mùa Đông ?
Trưa 10/01/2008 - Lathu
-
Nói với mùa Đông !!!
Thương mùa Đông cúi đầu cùng gió bấc
Áo chung tình không ấm trái tim băng
Từng đêm nghe gió thốc
Từng đêm đếm lá rơi
Từng đêm chờ đêm đợi
Từng đêm nghe đơn côi
Thương cái lạnh mân mê làn da tái
Thương ngoài kia cái rét mãi mê lòng
Chăn gối thấp ..không sưởi niềm cô quạnh
Vắng bóng.. lòng trông vợi cố nhân ơi !
Đông lạnh lẽo, đông mang niềm quan tái
Lướt trên cây , thả gió trãi hồn ta
Năm tháng lần lữa trôi qua…
Mái đầu pha hoài nhung nhớ
Thời gian như ngọn lửa
Âm ỉ cháy tàn tro …
Ừa ! rồi nắng mang xuân về rộn rã
Cây đâm chồi , lá lại nhú mầm tươi
Cuộc đời là những nốt nhạc rơi rơi
Khi hòa tan trong đêm tối
Khi bừng reo vui bổi hổi
Khi nghe khắc khoải .mùa trôi.
Tìm về một màu biên biếc
Cho Tôi nhắn nhủ đôi lời
Trái tim dường như để lại…
Mùa Đông rét có ngọt không ?
Sáng 09/01/2008- Lathu
-
Sài gòn bất chợt chút heo mây
Sáng sương lạnh mờ giăng ,mây trốn kiếm
Chút chênh chao giữa tình người ẩn hiện
“Rét” đậm về ..nhoi nhói môt niềm riêng
Thời gian như ngọn cỏ gió triền miên
Mơn man thổi ngược dòng chia hai lối
Đêm nằm nghe giữa một chiều tóc rối
Phía không anh chỉ thấy gió sang mùa.
Biết giờ nay nơi ấy phố xa xưa …
Hà Nội trùm chăn ,đông gỏ cửa
Phố xanh xao nghiêng mình không điểm tựa
Lạnh không anh ..Hà nội trói hồn ta ?
Sáng 03/01/2008
Lá thu
-
Bão cuối năm…
Gom hết lá cho một mùa bão tố
Đêm cuối năm nghe mắt bão –em nằm
Cơn bão rồi phút cuối cũng lìa xa
Hun hút quãng đường...
Mắt bão quét qua để cuối cùng ..rụng lá
Em giữa tâm bão
Giữa mơ
Giữa thực
Chiều đi qua lặng lẽ đốt hương trầm
Khói mong manh
Những vạt mỏng tan nhanh
Quấn quýt nhớ thương
Cuộn và lòng
Nén chặt
Giọt mưa muộn ...mặn chan chát nước
Xé nỗi lòng trận bão cuối mùa đông….
Sài gòn nắng trong
Đêm cuối năm ngập lòng trang vở cũ
Hoài niệm cuối cùng như thẩm thấu
Đêm muộn màn hòa nhịp
Trái tim đưa…
Đêm 30/12/2007
-
Viết cho Em …ngày vu qui .
Lâu rồi em chẳng viết bài thơ
Nét chữ vô duyên cứ cợt đùa
Gió xô một mảnh tình rơi nhẹ
Đậu lại bên này ..nghe nhấp nhô..
Một chút bình yên ,chút bão dông
Hôm qua nhìn thấy bóng “thiệp hồng “
Mà nghe nước mắt tuôn mi vỡ
Ngàn dặm xa dần …ta tiễn đưa
Em khoe áo mới lộng lẫy chưa ?
Cô dâu mang nét đẹp trang đài
Nụ cười đang tắt ..trông xa vắng
Em ngước nhìn ta ..phút chia xa
Cũng quãng đường xưa ..cũng gió mưa
Cũng mùa mận chin ..trái đung đưa
Cũng con gió thốc chiều giáp Tết
Em có nghe lòng lành lạnh ..mưa ?
Ngày mai có kẻ bước theo chồng
Pháo hồng , xe cưới phút vu quy
Mà sao giọt lệ ..đong trên mắt
Có phải bụi vương trên nét mi ?
“Ngày mai có kẻ bỏ cuộc chơi “
Xúng xính khăn voan ...mấn đội đầu
Cô dâu ngấn ngấn chân cứ bước ..
Bỏ lại khung trời ..xưa có nhau .
Bỏ lại vườn thơ có một người
Vô tình ngồi nhặt lá bang rơi
Gom hết cho đầy ..thơ dĩ vãng
Đốt hết cho tàn ..tiễn cuộc chơi
Ngày mai có kẻ khóc người ta
Nước mắt quanh mi quá muộn mà
Giận mình sao chẳng đem lời ước
Để lỡ một đời ..thôi tiễn đưa ..
28/12/2007 - Lathu
-
Nói với Nàng Thơ
Ta và em hai người xa lạ
Gặp nhau muộn màng Em ám ảnh trong Ta
Những chiều buồn ,quán vắng phố đông qua
Ta lẻ loi viết lời ca tiếng hát
Trái tim ta đông dài nên băng giá
Em gỏ hồn ta dịu vợi bước chân qua
Em mặn mà ,ánh nổi kiêu sa
Ta thổn thức giấu mình trong em đó .
Em run rẩy trong muôn ngàn câu chữ
Ta chơi vơi thả gió bẻ mây trời
Ta và em nặng nợ với cuộc đời
Bao lần chia xa , mà sao không khỏa lấp?
Những bão lòng ta cùng em cùng thổn thức
Chỉ Em là người hiểu thấu lòng ta.
Những chuyện đời dầu dãi với phong ba
Ta bỏ hết vào Em bằng tiếng nấc….
Em với Ta xa mà gần quá
Ta làm sao xóa mãi ảnh hình Em
Đã bao lần ta chợt muốn quên Em
Rồi lại đến ..cùng Em trong đêm vắng ..
Ta nặng nợ ..Em ơi lời muốn nói !
Dấu làm gì.. Em hiểu thấu lòng ta
Có một ngày Em sẽ phải rời xa
Và Ta lại là Ta ..trong cuộc sống.
Như cô gái trở về từ cõi mộng
Giấc Nam kha để lại với nàng Thơ
Em ru Ta dằng dặc nỗi trông chờ
Ta chênh chao giữa bao điều …được mất
Thơ ơi thơ ! làm sao ngưng nước mắt
Em bây giờ đang ngự trị trong ta
Tháng mười hai có giọt mưa rơi muộn
Ướt lòng Ta –Em hỡi nhói lòng ta.
La thu- đêm 20/12/2007
-
ĐÔI BỜ
Có dòng nước cuộn đỏ phù sa
Giữa đôi bờ không ngăn lời của sóng
Cuồn cuộn dâng trào cắt chia bờ xa lắm
Như đôi dòng bên đục .lại bên trong .
Ta xa nhau đã mấy mùa trăng
Câu thề hẹn nhờ trăng treo trên cửa
Trăng cứ khuyết ,cứ mờ rồi tỏ
Như tình anh ẩn chứa mấy mùa trôi…..
Những đêm hạ huyền lóng lánh những sao ơi
Rơi xuống đất trãi thành dòng sóng bạc
Sao nhấp nhánh hay lòng người lấp lánh
Khỏa dùm tôi lấp một nữa …bên bồi ..
Những đêm rằm trăng lại chực chờ soi
Cười khúc khích trên đôi bờ ..cuộc sống
Em bên ni ..còn anh bên nớ
Một dòng sông vắt vẻo ..lại sang ngang
Con đò nào đau đáu nỗi riêng mang
Nối hai bờ bằng niềm thương nỗi nhớ
Vạn dặm xa mà lại gần ..vô cớ
Để chiều nay tim tím buổi hôn hoàng
Sóng trường giang lại rẽ gió băng ngàn
Hội ngộ và chia ly –câu được mất
Rằng trăn trở giũa hai bờ lưu luyến
Giữa hộ niềm canh cánh chỉ riêng mang…..
Lathu- trưa 19/12/2007
-
Câu chuyện Tình !!
Nàng kể lại cho tôi
Tình yêu thời nông nổi
Cong cong tên đầu lưỡi
Nàng thì thầm trên môi
Rằng yêu chàng trên net
Bằng câu chữ hanh hao
Bằng trầm lặng trời cao
Bẵng 8 mùa hoa nở
Chàng như loài bướm trắng
Nhở nhơ đêm trăng rằm
Sóng sánh ngàn giọt mật
Ru hồn nàng chơi vơi
Nàng yêu như dòng trôi
Êm êm theo khúc nhạc
Vẳng lời ca tiếng hát
Cung đàn trao tiếng tơ
Thời gian là bài thơ
Vẫn chơi trò cút bắt
Nàng búng tàn hoa dại
Đôi mắt dài .ngẩn ngơ
Rằng nàng ướp hồn thơ
Thở trên tàn giấy trắng
Yêu chàng nàng mong lắm
Trói bằng ngàn ý mơ..
Rồi bao mùa nhởn nhơ
Chàng chưa tàn khao khát
Như con chim uốn liệng
Khoàng trời cao đầy sao
Nghiêng khuôn mặt xanh xao
Nơi cuối trời xa thẳm
Run run Nàng muốn nói
Tất cả là chiêm bao ..
Chàng như gió như mây
Tôi làm sao giữ lấy
Yêu chàng tôi cứ ngỡ
Giữ cho tròn con tim ?
Ai đi suốt màn đêm
Hiểu người cùng cảnh ngộ
Yêu chỉ là đau khổ
Hãy gói niềm vô biên.
Thảng thốt chớ gọi tên
Chôn vào sâu nỗi nhớ
Thời gian là cánh cửa
Đóng mở thuở yêu người
Tôi nghe Nàng buông trôi
Viết bài thơ dang dở
Gói hộ niềm mong nhớ
Thả mây trời chơi vơi…..
Lathu-đêm 18/12/2007
-
Viết cho Thuyền và Biển của XQ!!!
Có một thời bình yên trước Biển
Những xuyến xao cuộn sóng vút bay cao
Con thuyền ai thăm thẳm vượt dặm ngàn
Ngạo nghễ giữa trùng khơi xa xăm quá !
Những thân tàu rêu phong màu cổ tích
Những phù sa , bờ bến đã đi qua
Những cuộn trào gềnh thác , bãi bờ xa
Không ngăn được Thuyền phong ba đón gió .
Anh như những chuyến hải hành nặng nợ
Khát khao tìm bí ẩn chốn đại dương
Tung cánh rộng thả trời mây bảng lảng
Hát tình ca cùng sóng gió ngập tràn .
Thuyền lắng sóng nghe đại dương thủ thỉ
Khúc tình ca còn nguyên vẹn ban sơ
Trời với đất tuy hai nhưng là một
Để nguồn cơn khát vọng Biển xa bờ ….
Ôi thương quá! con tàu trong cơn sóng
Dập dồn yêu, dập dồn những câu thơ
Trăn trở giữa cuộc đời câu duyên nợ
Để vẫy vùng sóng nước được hay mơ ?
Biển vẫn thét gào giữa đời xanh ngan ngát
Thuyền buông neo …rồi mãi miết xa dần
Con sóng lại chập chùng câu lỗi hẹn….
Biển có còn nguyên vẹn chút tình xưa ?
Thuyền xa Biển không quay đầu về bến
Biển chung tình dâng sóng hóa bão dông
Trái tim biển tìm Thuyền trong bể sóng
Đâu hiểu rằng.. .vồ dập chiếc thuyền không !
Biển chiều nay say một buổi hôn hoàng
Tan tác một chuyện tình Thuyền và Biển
Xác đại dương ..chôn Thuyền ngàn vạn dặm
Biển ngậm ngùi …sẫm tím bóng chiều dâng !
Anh hỡi anh ! câu chuyện Thuyền và Biển
Đau đáu trông , đau đáu một niềm mong
Như rạn vỡ ngày xa nhau vạn dặm
Xa Thuyền rồi Biển chỉ gió và dông ……
Đêm 17/12/2007-Lathu
-
ĐÊM !!!
Đêm huyễn hoặc mình
Đêm trăn trở
Khao khát những vì sao
Mặt đất
Bầu trời
...dường như còn quá hẹp
Ta nâng niu ..từng nhành sự sống
Ấp ủ
Dịu dàng
cho nãy lộc mùa xuân
Anh có nghe không
Cuộc sống vốn trong ngần
Khao khát đợi
Vấn vươn loài cỏ lạ
Ta chỉ là những vì sao bé bỏng
Sống ầm thầm
Trăn trở
Với đêm đông
Chẳng ích chi
Níu kéo một tâm hồn
Đang lạnh giá
Đợi chờ ..
Người hóa đá
Tha nhân hỡi !
Xin hãy làm mặc khách
Trâm ngâm cười
rũ rượi....
Quán hồn tôi
Một nụ cười
Xin đơm mãi trên môi
Dù khoảng cách
Tình yêu ..là giới tuyến
Trưa 15/11/2007 - Lathu
-
Thu chếtThu đang hấp hối
Khi những chiếc lá cuối lìa cành.
Em đang hấp hối
Khi từng ngày, từng ngày xa anh.
Ngắm thêm một lần
“Mùa thu vàng” trải khắp bức tranh
Chợt hiểu vì sao Lê-vi-tan bất tử.
Và khi dấu yêu đã trở thành quá khứ
Mùa thu không còn ánh sắc vàng.
Em tan loãng trên đồng hoang.
Hoa cỏ vàng gãy gục như sau cơn bão.
Phía chân trời một linh hồn lảo đảo
Hóa giọt sương rơi giữa thinh vắng vọng vang.
Em cùng thu tan giữa địa đàng./.
Chẳng còn mùa thu...
Lá rơi trong một chiều gió thổi
Chẳng còn bổi hổi
Rì rào chớm đông sang
Chẳng còn bờ vai ...như dự cảm bàng hoàng
Chẳng còn mặt nước
Tím màu buông ..chậm
Thu đã trôi ..đông tàn thay áo mới
Mùa hạ về cắt rét ngọt tháng ba
Chòng chành ký ức..
Nhớ quên..câu thơ lỗi nhịp
So mấy dây đàn..ôm tiếng bi ai
Nốt rơi rơi như chạm khẽ ...cung lòng
Tim chới với giữa rừng sâu ..thánh thót
Ta tự hỏi mùa Thu nào có tội
Mà Lá rơi ..trãi thảm lót sân người
Dự cảm xưa ...nữa quen và nữa lạ
Sao Lá vàng ..vương vấn chuyến sang ngang
Đêm buồn 27/03/2008
-
Gió nói gì sao gió mãi miết đi
Mưa làm chi mà mưa xiêu vẹo trốn
Cây lặng lẽ cuối đầu vì gió chớm..
Lặng lẽ ghi ..màu phấn buổi hôn hoàng..
Ta còn gì .. thảng thốt gọi tên nhau
Những con đường đã cong màu cổ tích
Những bước chân..đã chẳng còn khao khít
Thuở hồng hoang ..ta ướm thử thành đôi..
Thôi ! dòng đời ..cứ mãi hợp tan
Bạn và Tôi hai phương trời cách biệt
Chuyện tình yêu mãi như ly rượu ấy
Chạm cốc rồi ..men vẫn cứ đưa cay ...
07/11/2007
-
Có vì sao nào ..anh với tới không anh ?
Em lặng lẽ dõi theo anh vạn dặm
Trong hơi thở rừng rực của sự sống ..
Em tan vào anh ..lóng lánh với môi cười
Cánh tay anh ,níu lấy bầu trời
Đan sao xuống thành tấm chăn tuyệt mỹ
Em đắp nghìn sao ..trao anh nghìn con sóng
Phủ dập dồn hơi thở …ngược về tim
Anh phủ em bằng hơi thở dịu êm
Vòng tay ấm …bồi hồi trong khoảng vắng..
Anh xa em…mà tưởng chừng huyễn hoặc
Ngôi sao nào đang rớt xuống về đêm !!!
Trưa 05/11/2007
-
Anh thấy không ? thế giới một màu hồng ?
Hay chỉ một màu đen Anh nhỉ ?
Em muốn tô một góc màu cuộc sống
Dùng màu gì cho đúng phải không Anh ?
Màu trắng nha Anh – màu trong sáng an lành
Không vẫn đục …bụi đường ,,,gai góc
Hay màu xanh ..em cố công gìn giữ
Cho một màu hy vọng cháy ..trong Anh ?
Màu tím pense – em thích nhất –chung tình
Dù buốn lắm tím hồng hoang thơ dại
Em ngỡ ngàng trước sắc màu ..cuộc sống ?
Chọn màu gì ? em vẫn chọn không xong !
Có ích gì khi ta chọn rêu phong ?
Hơi cổ kính..nhưng mà..người ta ngại
Em vẫn sắp vào đầu bao câu chữ
Tin vào đời nguyên vẹn ..trái tim yêu …
Thôi cứ như dòng sông trôi lặng lẽ
Thả hư vô ..về trả lại hư vô ..
Ừ anh ạ ! em tin lời Phật dạy
Để chiều nay ..nghe lặng tiếng chuông chùa….
Bing ..bong….bing..bong ……
Xin đảnh lể cuối đầu xin đảnh lể !
Lời tạ từ …lưu trú mãi hồn ta .
Trưa 05/11/2007
-
Sáng nay đọc bài báo bất chợt chạnh lòng về số phận của cô bé Lê Thanh Thuý . Xin tặng em mấy câu thơ chúc những ước mơ lúc sinh thời của em sẽ thành hiện thực.
Vĩnh biệt em, một đoá hướng dương
Lung linh trong nắng giữa đời thường
Thân gầy em gánh cành hoa lớn
Dâng hết cho đời ngàn sắc hương
Em đi để lại bao luyến tiếc
Xin em nhận lấy triệu tình thương.
P.GH
Ngày tiễn Em...Sài Gòn như chợt khóc
Mưa nặng lòng ..chia cắt cả dòng sông
Nước mênh mang ..vào cả chổ em nằm..
Như chan chứa...luyến lưu người đi..ở ..
Những con chữ không xóa tràn ...nỗi nhớ
Mà tình yêu em ơi ! phép nhiệm màu
Em vẫn cười ,lấp lánh mắt như say
Vẫn mơ ước ..và căng tràn sự sống..
Em quẩn quanh cuộc đời dài và rộng
Đóa hướng dương vẫn tỏa sáng rạng ngời
Như vì sao giữa mặt đất bầu trời ...
Chợt một ngày ...em lại hóa tinh khôi ..
Ngủ đi em ! hãy yên lành em nhé
Đóa hoa đời mãi mãi ..cứ lung linh
Em về lại với muôn vàn ..tinh tú
Làm ngôi sao ..chiếu rọi..mọi sinh linh....
Trưa 05/11/2007
-
Chiếc mặt nạ !!!
Người cười! chiếc mặt nạ mang hình của quỷ
Râu ria dài, nanh nhọn , miêng đỏ tươi
Hai hốc mắt vô hồn ..sâu hoăm hoắp
Xiêu vẹo ..gai người ..ôi chiếc mắt nạ ơi !
Người muốn hù dọa ai ..mà dong đưa ..hiện..xuất ?
Lúc lạnh băng..lúc lại quá thâm trầm
Người muốn nói điều gì qua ..mặt quỷ
Nhát đời ư !chỉ lũ nhãi ranh thôi !
Mặt nạ à ! đàng sau đó là chi ?
Có phải khi làm ai đau…Ngươi lại cười ngạo nghễ ?
Hay chính Mi tự làm tim rướm máu ????
Đào bới vết thương lòng …vì chiếc mặt nạ phù dung ?
Chỉ có đám trẻ con ..mới sợ hãi thét gào
Người lớn chỉ nhỏe cười thật nhẹ !
Muốn làm quỷ - ai cũng từng là quỷ …
Chỉ khác làm người ..thật khó phải vậy không ?
Ừ ! chỉ một chiếc mặt nạ thôi !
Giấu làm gì phía sau đôi mắt ấy …..
Giấu làm gì trái tim ..đang lửa cháy …..
Mà đêm về cô độc …nỗi hoài mong !
Xin hãy khoác lên chiếc mặt nạ màu hồng
Xúng xính ào đầm ..diễm kiều như thiếu nữ
Có lẽ thế ..thà tô son trét phấn ..
…………..còn hơn làm quỷ dữ đọa trần gian ..
Lathu 04/11/2007
-
Muộn !!!
Muộn rồi nhé ! đèn đường giăng giăng mở
Phố lên dèn xao xác .. buổi chiều trôi
Gió thốc hết mặt đường ..đang cầm cập ..
Mà cái lạnh về ..nghe như tiếng mưa rơi !
So nhẹ đôi vai ..đường đời …đan ngập lối
Cỏ dưới chân mềm..có phải chỉ dịu êm?
Đêm hương lạ xộc bừa vào khoảng trống
Dạ lý hương ? hay Quỳnh thắm ..lúc phai tàn ?
Trái tim đã ru mình trong mộng mị
Giấc chiêm bao còn đó dấu hoài thai …
Ta cứ ngỡ xanh trên rừng cây lá..
Đâu biết mùa thu …vàng vọt .. đợi đông về !
Những tàn cây lại hiu hắt đơn côi
Cơn gió chạm ..lại rơi vào tan tác….
Những lạ -quen tưởng chừng là bè bạn…!!!!
Chợt nhói lòng ..còn lại chút mùa đông ?
Thôi muộn rồi ! trống đã gõ tàn canh…
Đêm dài mấy ..đêm chẳng còn luyến ái
Phố xộc xệch bao kẻ qua ,người lại
Hiểu được không …gió hỡi nói gì không ?
Muộn lắm rồi ! phố thị ..chợt rất đông
Gánh hàng hoa ..đang chực chờ vội vã
Ai tri âm, ai kẻ xa, kẻ lạ…
Mà hoa ơi ! bao kẻ hiểu hoa cười !
Muộn lắm rồi ! muộn lắm phải không Anh !
Ta đã đi qua những tháng ngày lửa cháy
Dẫu tàn tro vẫn một thời âm ỉ ..
Mà đêm nay Đông-lạnh lại len về !
Lathu 04/11/2007
-
Ngôi nhà Hạnh Phúc !!!
Anh vẽ cho em ngôi nhà Hạnh Phúc
Nơi cuối đường ..mãi miết đợi chờ em
Ngôi nhà đã lặng lẽ bao năm
Cứ trông ngóng ..đưa em về lối vắng
Anh trồng nhiều hoa hồng quanh rào chắn
Rải rong rêu ..theo viên sỏi tròn lăn
Cỏ mượt mà ..che chắn bước chân em
Êm ái lạ..đưa em vào Mơ ước
Ngôi nhà nhỏ xây trong chiều biên biếc
Anh tô màu hồng tím chỉ cho em
Anh biết mà ..em thích tím pense
Và rào dậu bằng bằng lăng nho nhỏ
Anh khe khẽ ..nói này em có ngỡ
"Hồng tím là chung thủy chẳng phôi phai
Anh pha thêm một chút để yêu đời
Để mãi thắm má em ..màu phơn phớt"
Em mỉm cười :tha cho anh đấy nhé!
Em sẽ về ngôi nhà củ rong rêu
Dấu muộn màng ..hay lá đổ muôn chiều
Em sẽ tự tìm về nơi ..cuối phố..
Nơi có một căn nhà tên Hạnh Phúc
mà bao năm ..anh ôm ấp trong lòng
Em -cuộc đời cứ mãi đi rong
Anh lần lữa ..xây từng viên gạch dỡ..
Em sẽ về với bình minh chim hát
Với ngập lòng nắng nhảy múa quanh em
Với bằng lăng tim tim đợi chờ
Nơi ô cửa ...em lại chờ ...Anh đến...
Sáng 03/07/2007
-
Thu đi !!!
Thu tàn.. hiu hắt trong chiều nắng
Thở chút thời gian, phả khói đời
Thu nâng từng bước chân dịu nhẹ
Thoáng bước về nơi phiêu lãng rơi..
Thu đến rồi đi ..để vấn vương
Ai đem Thu đền khỏa tâm hồn
Giăng đôi cánh hạc trong chiều vắng
Bụm chút màn trời trong khói sương
Từng chiếc lá rơi ..để chơi vơi
Nhặt nhạnh dùm tôi ..hỡi cuộc đời!
Ai đem Thu đến ..đem thu đến
Để mải mùa thu ..ấm lòng tôi .
Ôi chiếc lá xưa …vẫn nhẹ đời
Ấp lòng cho một buổi chiều rơi
Giữa hộ nha Anh ..Màu Lá ấy …
Dẫu mãi phong ba..cuốn Lá ..trôi …
Lathu 03/11/2007
-
Có những tình yêu đã trở thành miền Cổ Tích - Có những rung động đã trở thành sóng cho những chuyến khơi xa - Mùa bình yên cũng làm cho Biển dậy sóng ...dù cồn cào một nỗi nhớ Bờ xa -
Tôi và Anh là một Đôi Bờ tít tắp ..dòng phù sa che chắn bên lỡ , bên bồi .Những cảm xúc chợt đong về trong mắt - Viết về người Hà Nội quá xa xôi .
Tôi chưa từng bước chân ra Hà Nội , chưa từng nghe thoang thoáng mùi hương Sưa ..nhưng ký ức làm hành trang nỗi nhớ ..chút xôn xao khi nhớ chuyện...ngày xưa .
- 1
-
Rồi bổng một hôm chợt thấy lòng
Dạt dào như gió cuộn bên sông
Ô hay có phải ..đông vửa chớm
Gió hắt vai gầy em ..lại say
Chợt thấy lòng mình nhẹ như mây
Bay hết bồng lai..lại lạc về
Bao năm con nước chòng chành suốt
Nặng một lời thề ...ai có hay
Lathu
25/10/2007
-
Ngày lại ngày vẽ hình em lên cátBiển hôn bờ xoá nát những vành môi
Biển dạt dào anh đứng đơn côi
Chiều đã vắng lòng người thêm vắng.
Hỡi biển xanh xin phút giây trầm lặng
Hân hoan chi tình cũ đã xa rồi
Những ngày qua êm ái bên người
Anh hụt hẩng ôm vầng trăng khuyết.
Hỡi biển xanh lòng tôi yêu tha thiết
Như biển yêu bờ ôm ấp ngaỳ đêm
Như đồng lúa non yêu cơn gió ngọt mềm
Như ong bướm thầm yêu xuân đến.
Đã lỡ rồi câu ước hẹn
Biển mãi yêu bờ nhưng tôi mãi xa em
Vầng trăng kia có tròn rồi lại khuyết
Tình dẫu đầy cũng có lúc tàn vơi.
Tôi biết rồi tình yêu Thuyền và Biển
Nát lòng tôi Thuyền -anh vượt trùng khơi
Bởi yêu Bờ mãi ngàn năm thao thức
Cứ vỗ về lặng lẽ một tình yêu ..
Em là Biển ..nhưng chưa hề như biển
Ấp ôm anh khi anh chợt xa Bờ
Em lỗi hẹn .chòng chành anh cơn sóng ..
Biển thét gào ..anh có hiểu cho em ?
Biển của em ..với mênh mông sâu thẳm
Hiểu không Anh con sóng tận trong lòng ?
Khi trầm lặng phải chăng ..lòng cuộn cuộn
Để dâng trào như thế một tình yêu ?
Yêu Thuyền lắm ...nhưng xin làm con sóng
Cuốn Thuyền trôi ..như bèo dạt mây trôi
Lẫn đâu đây còn chôn dấu hôn hoàng
Rồi lịm tắt ..nghe Biển gào thương nhớ
Thuyền ơi Thuyền nghìn năm còn bến đỗ
Biền xa rồi..con sóng cứ vẹn nguyên
Lathu
25/10 ( tự dưng nhớ quá ..)
Bài thơ riêng viết cho anh-Người Hà Nội
In Trang thơ thành viên
Đăng lúc · Report reply
Tháng Giêng
Tháng Giêng
vẫn hanh hao nắng
Mùa nhẹ bước
Mưa rắc bụi ..nhưng chẳng là ngâu
Chiếc cầu vồng lấp ló giữa trời Đông
Sương giá ,trắng hai bờ ..nỗi nhớ
Giờ này
Nơi Anh gió Đông reo ngoài cửa
Thấm trong lòng
Lạnh lạnh có phải không ?
Rét ngọt như tái tê ..lòng người hóa đá
Mùa giao mùa hối hả ngồn ngộn quấn thịt da
Tháng Giêng
Cái lạnh trốn vào ta
Ước làm chiếc khăng quàng ấm vòng cổ ấy
Có người con gái đã bỏ xa nơi đấy
Đốt một que diêm xua lạnh cóng tay người
Một que diêm chợt bừng lên ngọn lửa
Đốt mùa Đông cho én liệng về chao
Tháng Giêng mờ sương
Bàn tay vội rời xa bàn tay ấm
Thầm thì nhắc
Bầu trời lim dim mắt
Mà mùa Xuân lại mãi miết xa xôi
Con én dệt thoi
Con én về hối hả
Anh còn nhớ cánh chuồn ,gốc rạ
Nhớ mùi hương ngái ngái tận nơi xa
Thàng Giêng
Chiếc cầu bắc sang sông nhạt nhòa trong ký ức
Người con gái chùng chình dợm bước….
Cánh hoa nào níu kéo
Chuyện tình ta !
Nắng nhạt nhòa
Gió vẫn lạnh cắt da
Áo mùa đông –em đan ..không đủ ấm
Thôi dung tạm….áo nàng Hồng, nàng Thắm
Sưởi dùm Anh chút nắng..trong lòng
Tháng Giêng
Chòng chành một ký ức
Nặng lòng người đi- ở ,
biết giờ này đêm có lạnh không đêm
Biết giờ này mãi miết một người trông –
một người ngóng và một người cố chống .
Lathu -đêm 16/01/2008