Jump to content

tulipdenus

Thành viên
  • Số bài viết

    274
  • Gia nhập

  • Đăng nhập

Mọi thứ được đăng bởi tulipdenus

  1. HAI MẢNH TRĂNG XƯA Chẳng hiểu vì sao khi xưa em yêu Trăng đến vậy Nhưng... Con đường quê còn đâu ngày ấy Trăng bây giờ lạc lõng giữa nhà cao Một ánh đèn bằng cả vạn ánh sao Một vầng Trăng thì còn đâu ý nghĩa Như lòng em bây giờ cũng thế Mãi xa xôi...hương bưởi hương chanh* Bỏ đi ánh Trăng ngày ấy còn nhau Anh không thích ngắm những điều không thật Như Ánh Trăng hôm nay khi còn khi mất Khi tỏ khi mờ - nhoè nhoẹt bởi phồn hoa Thà cứ như xưa Ánh Trăng quê mùa lam lũ nặng mùi phù sa Mà thắm đượm chân tình Mà vụng về hò hẹn Những đêm khuya cùng nhau rón rén trốn ngủ ngồi hiên lóng ngóng dệt tình yêu Thôi! Trả lại cho nhau ánh Trăng về chiều Tự khi nào đã chia thành hai nửa Nửa bên em ngập ngừng câu hứa Nửa bên này ngớ ngẩn đợi Tình chung!
  2. HẠ XA Nhớ người thương, phượng xa cành Rơi hồng đất mẹ - khản oanh hè buồn Mưa rơi hòa khúc nhạc suông Tim côi nhớ bạn lòng buông, tơ chùng ... Ngày xưa phượng thắm ngại ngùng Ve ngân rực nắng tương phùng tóc xanh ... Lối xa chân bước đã đành Tình theo mùa ấy mong manh tháng ngày Hỏi mây cùng gió ngàn bay Nơi phương trời ấy còn ai? ai còn...? Mấy mùa chia cách hạ buồn Có không dấu lệ tủi hờn vào tim?
  3. Bài Thơ Dang Dở Mưa trút nước Con đường đêm hoang vắng Em chưa về con phố nhỏ buồn thêm Nơi quê nghèo xiêu vẹo một bên Vì mưa gió - vì thương người xa xứ Biết nói sao chử? Tình đôi tôi vẫn một mình... Anh không về kịp trời mưa mau Thu không về kịp dịu cơn đau Mưa nào mưa trắng cả đời nhau Bài thơ dỡ anh còn lưu trong vở Thương ngày mưa hai đứa chửa kịp ghi Không còn em mưa nắng chẳng còn chi Vụt qua vô niệm phai cùng năm tháng Xin để yên dấu lặng Cho bờ môi chát mặn Cơn mưa hạ dầm dề không nguôi ngoai...
  4. Thu Sầu Bên hiên gió lạnh chợt ùa về Phòng côi lạnh lẽo những tái tê Mấy độ thu sầu trăng non khuyết Cơn sóng lòng dâng trôi lê thê Heo may chẳng biết dạ ta rầu Buốt lạnh thêm nhiều trong mắt nâu Dáng đổ liêu xiêu đêm thành nội Không đánh mà sao bỗng thấy đau? Từng đêm vẫn cứ bóng chim qua Bên mái hiên nua tuổi ghé già Đèn vàng hời hợt soi màu tóc Nhuốm gội phong trần điểm phấn hoa Thu nào thu mỗi của riêng ai Sao có mình ta vẫn miệt mài Gom luồng rét mướt toàn thu ấy Vào tận đáy hồn khua lá lay Thì thôi vì nhớ lắm ngày xưa Ta cứ lặng im, cứ hững hờ Hãy cứ xem như mùa thu cũ Chôn xuống mồ hoang tựa giấc mơ...! [/color]
  5. Ta vẫn Thế Thôi Dập dìu đôi bóng tình nhân bước Một mình ta vẫn còn riêng bước Đường về hai lối đều đều bước Có ai ngờ...lối chung mà xuôi ngược Cứ thế mà dòng đời trôi qua nhanh Cứ thế rồi người người đi ngang nhau Cứ thế rồi dần dần xa cách mau Cuộc đời duyên số thật thuơng - đau Chim vẫn không ngừng đang hót vui Hoa vẫn không ngừng khoe sắc huơng Mây vẫn phuơng trời theo gió trôi Ta vẫn một mình...ta thế thôi!
  6. Tạ tội cùng năm tháng Đành thôi Ta qua miền đất mới Bỏ sau lưng âm ỉ cánh đồng hoang Con chiên hoang... lạc lõng chốn gió ngàn... Mưa nặng hạt Lê thê sầu khắp lối Mây vẫn bay qua miền trăn trối...vụng về thôi mà lỡ chuyến hoàng hoa Con đò rêu xao xác lá thu ...loang lỗ chiều tà Ngơ ngẩn ngóng đường xưa khuất dáng Xin tạ tội cùng ngày xưa,năm tháng Đã đong đầy Hoa nắng một vì yêu!
  7. EM VỀ KẺO MƯA Ai người có lỗi gì đâu Dù người đã bước qua cầu mới xây Đường duyên thôi hết từ đây Người về đi kẻo mưa bay lạnh lòng Tiếc gì một mái đình không Thương gì khi đã thay lòng ngày xưa Khóc gì đâu?chỉ tại mưa Tại trời đổi gió trêu đùa mà thôi Nói nhiều cũng đã hết rồi Đừng gieo vương vấn nhất thời phút giây!
  8. NGĂN CÁCH Khoác lại chiếc áo cũ Tôi về tìm gặp em Nghĩa là...tôi chấp nhận Cuộc tình - ngày xa thêm... Em cười nói ánh mắt buồn vợi thế? Ta nhìn em không thốt dù một câu Ước mơ đầu không ấm nỗi lòng đau... Thì em nhé yêu nhiều nên ngăn cách... Ta cố níu con tim mình chậm lại Khi tình yêu rực rỡ ở trên cao Ta yếu đuối... Hay lòng ta khờ khạo? Trước nụ cười người như sóng biển xôn xao...
  9. GIỮ LẠI MÙA ĐÔNG Có biết chăng ai mưa nào mưa thương nhớ Mưa nào buồn ...nào đẫm lá mùa Ngâu? Cơn mưa nào ấm áp giọt tình đau Cho tôi hứng khi lòng mang dang dở Cơn mưa nào gội phai bao nhung nhớ ...mỗi khi chiều buông xuống phủ đời nhau? Chẳng bao giờ chia cách dịu phai mau Dù năm tháng mau tàn như hoa nở Chuyện tình buồn sớm đi vào thương nhớ Của ngày mai, của cả cuộc đời ai.......... .........Tiếc hoài thôi Tia nắng lạ lạc loài - ghé ngang cửa cho lòng thêm vương vấn Vội ra đi như sóng dâng, biển động Cuốn sạch bến bờ Gửi lại một mùa đông!
  10. NIỆM KHÚC Thôi em về kẻo mưa phai son mới Nhạt nhòa môi thêm ướt lạnh nụ cười Thôi em về đừng lo ngày mai tới Biết đâu tình ta sẽ lên khơi... Như chút hương đưa thoảng giữa cuộc đời Như hương tóc cũ ngọt bờ môi Xin đừng làm mất ngày xưa ấy Thôi, ta về để giữ lại một thời..
  11. THÔI THÌ MỘNG CŨNG BẰNG KHÔNG Chuông chiều thấm lạnh hơi sương Có người ngồi hát rồi... thương phận mình Ngàn thông réo rắt tâm linh Phù du mấy thuở ân tình thế gian? Bàng hoàng cơn mộng lầu hoang Mắt xanh phủ sóng Ngỡ ngàng cánh chim... Biết đi đâu để kiếm tìm? Những ngày xưa ấy hoa tim nức lòng Thôi thì mộng cũng bằng không!
  12. TA NỢ NẦN NHAU Ta nợ nần nhau một chữ duyên Nên lòng mãi ghánh nỗi ưu phiền Hồn lau thân cỏ trong trần thế Cứ mãi lòng vòng nơi trái tim Ta nợ nần em một chữ yêu Cuộc tình đà lỡ vướng trăm chiều Người đi kẻ ở âu sầu quá Ta vậy mà sao, vẫn cứ yêu? Em nợ nần ta tiếng thủy chung Ngày xưa trót hứa mộng xây cùng Giờ đây nhạn lạc chim rời núi Một đời ta ngóng, đợi mông lung Mình nợ nần thêm trên thế gian Uyên ương xoải cánh hót mây ngàn Khăn thêu áo lụa hoa tình ái Sao giờ chỉ có voan khăn tang? Ờ ... nợ nần chi cứ bỏ đi, Xa thì cũng đã, trách vui gì, Đường ai thôi cứ âm thầm bước Ta cũng thế thôi, ôi! chia ly...
  13. MƯA BÂY GIỜ - MƯA NGÀY ẤY Mưa vẫn cợt đùa trên tháng năm Lặng lẽ em rơi giọt lệ thầm Nhớ cơn mưa hạ từng qua ấy Giờ đã xa xôi Chẳng ghé thăm Em vẫn đi về trong cút côi Dẫu trái tim yêu vẫn bồi hồi Nhói từng cơn Từng cơn bỏng rát Theo tuổi xuân dần lướt trôi.......... Cơn mưa ngày ấy chẳng quay về Dẫu trời đang trắng mưa lê thê Mưa bây giờ - mưa ngày ấy Cơn mưa nào đau đáu mộng tái tê? Biết ở phương trời mưa có rơi Ướt áo người xưa...ướt mộng côi? Hay mưa nồng ấm - - tình xanh thắm Dĩ vãng ngày xưa quên thật rồi? Cho dẫu mưa giờ hay mưa xưa Cơn mưa mãi mãi hay bất ngờ Cơn mưa cuồng bạo - mưa êm ái Nào có bằng đâu...mưa bơ vơ.......
  14. MƯA ƠI CHỚ ƯỚT VAI AI! Mưa về phố nhỏ chiều nay Nhớ ngày xưa ấy Tim gầy xuyến xao Mưa rơi Sợi nhớ Sợi đau Một xa nhau để trăm sầu lòng ta Người giờ đâu chỉ đường xa Chút lòng yêu dấu cũng hòa mây bay Mưa thêm cho ướt vai đầy Đắng - cay - chất ngọn Vũng lầy chưa ngoai! Mưa ơi chớ ướt vai ai Ở phương trời ấy Lạc loài người quen Vì yêu xin cứ đảo điên Riêng mình ta chịu Muộn phiền riêng mang...
  15. Kệ Xuân Mặc kệ xuân, xuân về đã sao Cái nắng ấm ngọt ngào quen quá đỗi Chẳng bao lâu rồi cũng xa vời vợi Khiến nhân gian nuối tiếc, thèm thuồng Ai chẳng biết, mùa xuân tươi đẹp luôn Và hoa buớm dập dìu theo khắp ngõ Người được yêu nói cười hăm hở Cô đơn như ta thì thú nỗi gì? Cũng đành rằng yêu lắm rồi còn chi Chuyện đổi thay đời thuờng như mưa nắng Dẫu biết rằng một mình chưa chắc hẳn Sẽ buồn hơn khi mang nặng yêu + phiền Ô hay xuân, xuân đến khắp mọi miền Từ từ đến mà ngậm ngùi quá đỗi Ta quyết lòng xuân nay không đổi mới Vẫn như xưa ...một phía gió qua lòng!
  16. Xin cho thêm một ánh sao nồng! Xin cho đêm một ánh sao nồng! giữa bốn bề văng vẳng gió đông một mình ta bên bờ dậu cũ lá trầu buồn. ..lay lắt nhớ mong Không ai nghe hơi thở nồng nàn Không ai buồn cùng chuyện tình hoang không tay thơm ru mộng về ngàn Ta vẫn còn lặng lẽ ... mùa sang! Đêm nay nghe nhớ ...nhớ lạ kỳ...những lối mòn nhạt vết chim di Đã từng có...từng đôi từng đôi một Với chuyện tình để gió cuốn đi. Xin cho thêm một ánh sao nồng!
  17. Bên Ni Bên Nớ Bên ni đêm cũng lạnh rồi Không còn thao thức tiếng cười tựa xuân Phòng không... khói thuốc leo vòng Dế kêu vọng lại bâng khuâng hững hờ! Bên nớ chắc hẳn bơ vơ? Ngọc Lan không đủ huơng lờ gió xanh Mảnh Trăng cũng vỡ tan tành Rụng rơi theo giọt suơng manh ngậm ngùi... Bên ni bên nớ lỡ rồi Thời xuân mang nặng cút côi trong lòng Đành lòng như gió biển Đông Lãng du khắp nẻo mênh mông bến bờ!
  18. Nỗi Nhớ xa xôi Chợt vọng về một câu hát thân quen Kĩ niệm xưa đong đầy không góp kịp Những con đường chờ ta đang bước tiếp...và ngày qua là bao nỗi vui buồn. Ta nhớ về sợi nắng phía Kim Luông Ta nhớ về hạt mưa nơi phố Nội Ta nhớ người...nhớ nhiều đêm nông nổi Ta nhớ ta ...ngày tháng đã phai nhòa, Bao giận hờn, thương lắm cũng chóng qua Như đèn hoa rạng ngời nhưng tắt vội Bến giang đầu nước chia hai mối Bên tình yêu... Bên khắc khoải làm người! Ta bỗng thèm một câu nói xa xôi Thèm tiếng cười vô tình trên phố rộng Ta thấy thuơng đồi cao chiều gió lộng...của ngày xưa thơ dại ước mơ nhiều. Ôm lòng đêm là khắc khoải trăm chiều Ta bỗng nhớ những đêm ngồi bè bạn Con đường dài ngày mai qua đất sáng Có còn không một lối cũ ta về?
  19. Xin cho tôi bình yên Đừng hẹn nữa những duyên vừa thoáng chớm Có đủ đâu để thắm để uơm tình Tôi chẳng buồn vì đời thiếu bình minh Đừng với dậy trái tim còn ngủ muộn! Đừng gợi nữa những mơ hồ ước muốn giữa bình yên Tôi vẫn thế quen rồi Có gì vui bao chờ đợi xa xôi Điều xa lạ nhẫn tâm người bồi đắp Hãy cho tôi lẻ loi trong tấp nập Để tôi yên trong vồ vập ái tình Để tôi vui dù ... Tôi với bóng đêm quanh, Điều giản dị chỉ riêng mình náo nhiệt, Chẳng cần đâu đầu môi lời tha thiết Vội vàng phai ôi hoa nở sớm tàn Chẳng cần đâu, câu đưa đẩy tình tang Như cánh bướm...đổi thay nào đoán được! Bởi hôm nay hay có ngàn năm trước Đời mấy ai trọn vẹn ước mơ mình Thân dại khờ tôi chẳng dám cầu xin Vì đêm tối phủ vây...càng riêng lối... Một lần mơ là trăm lần ghánh tội Không là mơ! Cuộc sống chẳng là mơ Dựng lâu đài trên cát chẳng nên thơ Khi cuồng nộ sóng xô Nhiều rong rủi Xin cho tôi được bình yên từ chối Những bông đùa rực rỡ của trần gian!
  20. MỘNG Đêm say có kẻ lang thang Tìm hương hương nhạt tìm đàng đàng hoang Ngủ quên trên lớp lá vàng Mơ tiên thấy mộng trần gian khoe mình Thế là gã cứ yêu mình Yêu trần gian lắm điêu linh lập loè Sáng ra tỉnh giấc mộng mê Mới hay lòng đã tái tê lâu rồi!
  21. HẮN Hắn cong lưỡi Nói lời yêu ngượng nghịu Ngọt ngào như hoa đương mùa rực rỡ Thừa hương trầm bỗng đến mê ly... Hắn dịu dàng bằng cử chỉ mê hoặc Đôi tay ân cần nâng đỡ một bàn tay Hắn hát lời yêu đến mê say Như bản tình ca Nga trong chiều lộng gió... Hắn quên ăn quên ngủ vì những món quà nho nhỏ Sắp đặt thật tình cờ những lối hẹn tình yêu Hắn hạnh phúc biết bao nhiêu! Thiên hạ thường bảo thế... Hắn phong trần đôi mắt gầy hoang dã Bước lạnh lùng trước dư luận xôn xao Hắn yêu đời cười nói phổng phao Như cánh én hót bừng xuân mới! Đêm nay Hắn đi về lủi thủi Bước chân ngập ngừng căn gác trọ buồn tênh Tiếng thở dài vang vọng giữa trời đêm Chỉ Thương Đế mới hiểu Cuộc đời này hắn cô độc! Tình yêu như gió thốc Phải lùa qua cửa thưa Vui cười để tiễn đưa Chát cay nồng môi mắt.......... Hạnh phúc là lối tắt Của bước đi ghập ghềnh Che đậy một bình minh Chẳng bao giờ thức dậy.
  22. LỠ MỘNG THU Năm xưa thu đến nơi đây Chưa tàn hạ nắng đã đầy lá rơi Năm xưa thu rất yêu đời Mơn man hạ cuối, đất trời giao duyên... Giờ đây khản tiếng chim quyên Gọi hè nắng cháy không tìm ngõ xưa Mặc trời hạ tím - trắng mưa Thu không đến kịp bốn mùa chông chênh Người mong thu chỉ một mình Thu mong người cũng không thành mộng chung...
  23. TA BƯỚC QUA NHAU THẬT NHẸ NHÀNG Ta bước qua nhau thật nhẹ nhàng Tưởng lòng ray rứt những tan hoang Nào ngờ người cũng qua loa lắm Nỗi nhớ tình tôi yên ngủ ngoan Ngày tháng chung đôi như mộng thôi Đắm say vương vấn tỉnh bừng rồi Không làm cuồng điên hay tê tái Không đủ cho lòng nặng cút côi Người đã ra đi chẳng ngoái đầu Ta xa người xa mộng tưởng dài lâu Thế là đôi ngã đôi đường bước Chẳng có mưa ngâu, chẳng lệ sầu Trả lại khung trời chẳng giống ai Có đôi bướm trắng có đêm gầy Vầng trăng sáng vội chưa vừa chín Thề hẹn hợt hời như gió bay Đêm chẳng thiếu người chẳng thiếu ta Dẫu đêm một bóng mỗi gian nhà Chỉ có hương hoa mùa xưa ấy Ngậm ngùi theo gió vội tan ra...
  24. TÌNH TRĂNG Bến cũ vầng trăng đã lên cao Gió ngơ ngẩn giữa đêm huyễn màu Dòng nước lao xao dỗi từng sóng Trong đợi chờ ta đã gặp nhau Riêng chút tình con đã dậy màu Cho lòng nhung nhớ càng hằn sâu Ngàn năm trăng vẫn đi và đến Bến nước âm thầm giấc mộng đau Trăng sáng đôi miền trăng sáng chung Lọt giữa dòng sông chút ngượng ngùng Tình trăng có lẽ chưa được chín Nên vẫn ơ thờ trong nhớ nhung?
  25. TÌNH QUÊ Một dạo em không còn đến nữa Bước qua cầu trả hết tình xưa Lời thơ hẹn ước đành phai vội Câu hứa chung đôi cũng cợt đùa Hoa thắm miệt vườn mơ thảm quý Dậu manh hai lúa mộng quê mùa Mấy năm trái ngọt không no ấm Ấm đặng lòng em khi gió mưa?

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...