tulipdenus
Thành viên-
Số bài viết
274 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
Content Type
Trang cá nhân
Diễn đàn
Lịch
Blogs
Downloads
Ảnh
Videos
Articles
Mọi thứ được đăng bởi tulipdenus
-
Phai tàn! Gửi lại sao đành những giấc mơ Cho... Bên ni bên nớ cũng ơ hờ Cánh hồng một nẻo như sương rụng Vầng Trăng lối cũ cũng lơ ngơ Bên nớ tàn canh gió đánh đu Câu thơ ngon ngọt thoáng sa mù Bên ni hoa vỡ bay lên núi Tìm lại cung hằng giữa mộng du! Dòng đời con nước khổ - chia hai Anh nghiêng nghiêng đổ Em sóng dầy Biết nhau từ thuở chưa khôn lớn Nay đã phai tàn vẫn lắt lay!
-
Từ trước đến giờ TL cũng thường đọc những bài dự thi, TL không vote cũng không bình luận...thật lòng mà nói với luợng bài viết chất lượng như vầy thì thực là đáng mừng, cuộc thi thành công về phần tham dự, bài viết hay rất nhiều ... Hôm nay TL vào xem kỹ và làm nhiệm vụ của mình ( 1 thành viên của diễn đàn) bằng cách góp phần bình chọn thì thấy khó chịu và phiền lòng...và có lẽ nhiều bạn cũng cùng quan điểm như TL nếu vào xem dưới một bài thơ hay đáng lẽ được nâng niu, dưới một đứa con tinh thần đáng mặt gửi gắm đem đi dự thi thì lại chịu trận bởi những lời qua tiếng lại . Mình đồng ý là một tác phẩm phải chịu sự gọt dũa mới truởng thành, nhưng sự chân thành khác với sự dè bĩu châm chọc, còn nếu như thắc mắc ý kiến thì cứ tìm đúng mục mà post lên. khen chê không tác giả nào buồn, vì đó là điều giúp họ phát triển thêm nhưng không phải khen chê để họ cảm thấy không cầm viết lên nổi vì những bạn đọc ( đa số là có tâm hồn) lại có thể hành sử như vậy... TL không phải thi nhân, làm thơ vì thích và để giải tỏa sở thích lẫn vui buồn, cũng muốn tham gia để ủng hộ cho xôm tụ lẫn không phụ lòng Ban Tổ Chức đặt vào, nhưng thú thật là rất may mắn khi chưa tham gia. Sẽ có bạn khó chịu cho là TL chẳng là gì, chẳng góp công cán gì mà la lối,, nhưng đây là lời lẽ thực tâm, mong rằng diễn đàn thơ văn đúng chất của nó! và khi nhắc đến diễn đàn người tra tự hào vì thành viên đúng nghĩa.
-
Nếu Chới vơi mưa chiều chới với tôi cô đơn một bóng bước sang mùa những cơn mưa sót còn đi lại...chỉ để rao rằng: tiếc mùa thôi! xập xòe vài vệt nước trên mi lăn trên gò má trơ trơ lỳ mưa thấm vào môi từng hạt lạnh mưa lăn vào cổ ướt tim ri... lưa thưa đường vắng bước chân qua tiếng ho kẹt giữa tiếng xe và...tiếng người chậm chạp qua lầy lội tiếng tôi thở dài tiếng lá đưa! chỉ là một chút níu thêm ra sao đày đọa thêm những úa già nếu như mưa chẳng tiếc mùa cũ có lẽ thu về đã khác xa nếu ta mạnh khỏe giữa mưa giông phuơng xa ấm ngọt những tình hồng người qua kẻ lại vui cười nói thì dẫu mưa về cũng như không...!
-
Không giống nhau... Đi vòng ngoài hiên nắng lên Để rung theo gió để bềnh theo mây Để thương chiếc lá nằm gầy Vắt vẻo trên đá sỏi đầy bấp bênh Và rồi ta ngồi trên thềm Mắt xa xăm, mắt mềm xa xưa Tuổi thơ quê áo tơi lùa Mà sao ngọt quá, bốn mùa bình yên Ta cười ta, ta cười điên Một mình lặng lẽ, một niềm xót xa Chốn người hương gấm ủ hoa Chốn thời tim đã rớt và rụng rơi! Ẩn mình vào một góc tồi Để không ai biết ta - người khác nhau...
-
Chỉ có Mẹ Kể về Mẹ nhân dịp Vu Lan Năm tháng qua đi Cơn đau của Mẹ mỗi ngày mỗi nặng bởi Mẹ quê - mưa nắng cất hết trong mình để che ủ đời con Lúc trở trời Mẹ lại đau hơn - nào nghĩ đến. chỉ lo nơi xứ người xa lạ - con thơ còn khờ quá khi ra đường áo, mủ có mang theo? Mái nhà đơn sơ mưa nắng đều đìu hiu ngõ vào sân lối xuống bếp đều in hằn dấu chân Mẹ vào ra ngày ngày vẫn thế...chạy miếng cơm và... mong các con về! "Như ngoại thôi!"- Mẹ hoài bảo thế - "chăm lo cả đời Mẹ, cậu, dì" chẳng bao giờ ngần ngại bởi vì ... Mẹ bảo thế! những khi con sốt ruột. Con lỗi lầm con mải mê bước bước thấp cao bước lạnh lùng tìm trong đời gấm lụa màn nhung tìm ân tình xa hoa đưa đẩy ... để rồi lòng mong manh như giấy để xót đời bạc trắng như vôi ... để hiểu rằng chỉ có Mẹ thôi vẫn yêu con dù bình yên hay bão nổi thứ tha vỗ về trăm lối vẫn chỉ là nơi mẹ mà thôi!
-
Chờ đợi ........ Em vội vàng phủ lên son mới Che bờ môi rạn bởi đợi chờ nhưng nắng chiều nhạt màu nhung nhớ cũng đủ làm khờ dại môi khô Em đi về trăm ngàn ngõ phố Mà vẫn sao chỉ nhớ hợt hời Con đường tình lạc loài bỡ ngỡ Nhưng lòng em vẫn cứ đinh ninh? Em giận hờn tuổi xuân con gái Chẳng bền lâu để bướm ong hờn Vội ra đi tìm huơng sắc mới Bỏ mình em năm tháng cô đơn Em trở về ấp ôm thương nhớ Dỗ dành ngoan một giấc ngủ buồn Rồi ngay mai em mua phấn mới Để từng ngày chờ đợi môi hôn!...
-
Đùa thôi............. Chỉ đùa thôi - là yêu đấy biết không! Em vô tâm - em ân cần - anh chẳng biết... Quyến luyến nhiều - không lời sao mắt đầy tha thiết? xa một giây là một giây đợi chờ Chỉ đùa thôi " mình yêu thật giả vờ!" mà cớ chi cứ bảo là ông xã để lòng anh chiều nay nghiêng ngã Đưa người đi - sân bay bụi gió nhiều... Chỉ đùa thôi chứ nào có dám yêu Vì em sợ trái tim mình thêm lần lầm lạc Còn anh ngại đuờng xa còn ngơ ngác Biết làm sao dẫn lối đưa người? Thì nói đùa cùng để nhau vui ừ thì vui, đúng là vui thật nếu không đùa thì sao thôi khóc khi ngoài kia bão tố tơi bời...? nếu không đùa sao khỏi cút côi sao dỗ dành lúc lòng đơn độc sao dối được tình trong ánh mắt khi nhìn nhau, khi tự biết mình? Tình yêu đùa sao quá lung linh? sao trăn trở chi nhiều đến thế Sao giống thật bất ngờ không thể...biết làm sao khi chợt hết đùa?
-
Vì sao? Vì mưa ngại lắm đường về Gió quê lắt lẻo đèn quê lạnh lùng Con tim khờ dại chập chùng Khó ngăn được nỗi mông lung tháng ngày... Vì mưa nên chẳng ai hay Gió theo giũ ngọn hoa lầy lội theo Thương nhau ướt đẫm nhà nghèo Nơi chi không thể rong rêu trọn tình? Vì mưa nên mới giật mình Thương về đất mẹ trăm nghìn nỗi lo Đò chiều sóng lặng sông chờ Mà sao ta vẫn bơ vơ hẹn hò...?
-
Nhớ nhau làm gì? Nhớ nhau làm gì khi cửa lòng hợt hời trước gió mỗi thu về heo may loang lỗ... chẳng lạnh nào bằng nỗi mong manh! Có bao giờ em đã yêu anh bởi những lời hứa suông mềm mại không yêu anh bằng trái tim rộng rãi trước phong ba vồ vập lửa nhân tình...xa đi... nhớ, nhắc nhau làm gì khi em và anh quá xa vời nỗi nhớ tình yêu xưa khiến em e sợ một lối về không ủ những sắc hoa thôi thì dáng lụa ngại mưa xa ao nhà em sen hồng khoe sắc anh chẳng ...đâu dù lòng rất thật thiên hạ ngoài kia...còn biết bao người!
-
Hạ buồn Trưa hè/loang nắng bụi đường...lên cao Phượng già trơ gốc hoa dường thôi rơi...! Anh đi gót nặng rối bời Lòng như ve nhỏ hát cười vô duyên Hạ buồn mưa - nắng hai miền Lầy qua Lội lại Đảo điên xứ người Ứơc gì nhặt đựơc nụ cười...của ngày thơ dại nổi trôi mất rồi Ước gì mưa chỉ mưa thôi Nắng là nắng cháy rạng ngời mới thôi không hoài đưa đẩy mua vui Lòng người chưa đủ? sao trời bày thêm...?
-
Chúc mừng bạn Từ Linh Nguyên đoạt giải thơ
chủ đề trả lời tulipdenus trong ThanhTracNguyenVan ở Trang thơ thành viên
chúc mừng ! chúc mừng! chúc mừng huynh! Đệ nhận đựơc tin vui nên vội vào níu áo huynh đòi quà tiếc là chưa thể cùng huynh khề khà chén rượu...hôm nào nhé -
Còn gì nữa đâu Còn gì đâu nữa để mong chờ Đời cách chia rồi úa cả thơ Sóng bể mưa nguồn còn rạng nắng Đường xa vạn nẻo chẳng ươm tơ! Từ đi đã biết hoài chia biệt Thì lẽ bây chừ lại cố chờ? Ngày tháng càng sau thêm khắc khoải Nào niềm yên ấm để mà mơ
-
Hỏi...? Tặng huynh Từ Linh Nguyên Hỏi Trăng cố sáng mà chi? Trần gian buồn lắm, Có gì soi đâu? Huống gì thăm thẳm đêm sầu Mù khơi trắc trở tuổi mau .............chóng già Hỏi Trăng có thấu lòng ta? tràn ly rượu đắng nghe tà tà rơi/ mộng đời nghiêng ngã không thôi Thì Trăng chớ sáng chớ soi mặt sầu!
-
Hỏi...? Tặng huynh Từ Linh Nguyên Hỏi Trăng cố sáng mà chi? Trần gian buồn lắm, Có gì soi đâu? Huống gì thăm thẳm đêm sầu Mù khơi trắc trở tuổi mau .............chóng già Hỏi Trăng có thấu lòng ta? tràn ly rượu đắng nghe tà tà rơi/ mộng đời nghiêng ngã không thôi Thì Trăng chớ sáng chớ soi mặt sầu!
-
Cảm ơn đời Chuyện con tàu vội cách xa ga Cho gió chiều lao xao chợt tím Cảnh biệt ly dần theo nắng lịm Hoàng hôn, thao thức nỗi mông mênh Chẳng bao giờ hiểu - nhớ hay quên Mà nặng lòng, miên man đến thế Cố gắng vui nhưng nào đâu dễ Sóng trong lòng, sóng cả trời mây! Có khi nào? tay vội qua tay Tình khởi mộng, ban đầu nhớ mãi Ở chốn xa một người khắc khoải Riêng nơi đây chung thủy đường về? Cảm ơn đời một chút trách chê Là ước nguyện, là thương là nhớ Kẻ lãng du vai về không nợ Bỗng hôm nay chợt biết ân tình...
-
Cho những ngày sau! Còn nhắc làm chi hỡi cố nhân Chuyện xưa mây khói đã qua dần Con thuyền nặng sóng không về kịp Người cũng vội vàng khi gió đông... Giờ gặp lại nhau ngỡ giấc mơ Mắt hoen tình cũ có ai ngờ Cũng là ôn lại thời thơ dại Hay đếm đong sầu víu tóc tơ Ai cũng một thời nhớ với thương Đường hoa mai nở tiếng yêu hường Dệt bao nhiêu mộng thắm nào biết Đời lắm phong trần, lắm gió sương Nay gặp lại nhau người biết không? Nhà riêng ai cũng gắng bên lòng Thì thôi dĩ vãng giờ ghi nhớ Cho những ngày sau đỡ gió giông!
-
Những Gì Còn Lại... Qua đường...cơn gió qua đường! Chỉ vì chút gió mà vương nhạt nhoà Chuyến dò chiều cách bến xa Hoa Bằng Lăng tím ...thành ra bến buồn! Anh về tiếng vạc kêu sương Nhạt dần tiếng gọi trăm đường gió qua Mưa rơi vạt áo ướt xoà. Những ngày xưa ấy thiết tha muộn mằn... Chỉ thế thôi...để ân cần Những gì còn lại trong ngần ấy đau!
-
Ngập ngừng Đường về Mưa đổ Lá rơi Con chim thương tật cút côi tiếng hờn Trăm dòng lệ sót nguồn cơn Đổ vào sâu thẳm tâm hồn chỏng chơ Nói cười mà bạc cả thơ Môi khô tay lạnh vươn chờ nắng lên Ngọn đèn quê đã luyên đèn Lối về sao vẫn chông chênh ngập ngừng... Bỏ quê lên phố xa rừng Để nghe phố xá muôn trùng...lắt lay!
-
Yếu Mềm Trăng rơi trên đợt sóng dầy Ai thơ ngây để tình say ánh vàng Chòng chành nước đẩy tim hoang Mù khơi vạn lối đa đoan khó lần! Câu thơ gãy ghánh... nợ nần ý còn non dại, phân vân bến bờ Chỉ vì mê mải bóng mờ Vầng Trăng không vẹn... vật vờ trái tim Phải chi lòng chẳng yếu mềm Thì ngày xưa ấy ngủ im tháng ngày ...
-
THU SỚM Lạnh lùng chiếc lá vội buông mau Từ đấy trong tôi thu khởi màu Ngày trước thu ươm vàng nắng lụa Bây chừ thu lạnh trắng mưa ngâu Mưa rơi! Ngưu – Chức vui nồng ấm Mưa khóc! Anh – Em buồn mất nhau Vì thế mùa thu nay đến sớm Sớm từ độ chúng mình thương đau
-
DẤU LÒNG PHIÊU BẠT Ta về qua ngõ chiều mưa bay Phố nhớ mong ai phố chợt gầy Khắc khoải trăng vàng vương lối mộng Nồng nàn mắt thắm dệt đường mây Thương riêng ngày tháng đời lưu lạc Giận nỗi năm dài kiếp đó đây Ta đốt tim ta bằng giấy mực Cho đời phiêu lãng thoát sầu vây
-
TAO NGỘ Cố nhân ly biệt đã từ lâu Mây nứơc xa trôi dần nhạt mầu Ước buổi tương phùng, đành gửi mộng Duyên thề xum họp, hẹn mai sau Cao xanh thấu nỗi tình ly biệt Tao ngộ thỏa lòng rộn gió thâu Tình tứ hôm nay, mà ngỡ mộng Nguyện yêu trọn kiếp với duyên đầu
-
LẬP ĐÔNG Đã thấy đông về giăng khắp nơi Một trời nắng lạ nhởn nhơ chơi Thẹn thùng trước ngõ hoa run rẩy Chộn rộn triền sông cá quẫy đuôi Tuyết trải non ngàn vi vút gió Mưa len lòng phố nước trôi xuôi Kìa ai đan áo cho mùa rét Thấp thoáng trên môi nở nụ cười
-
TÌNH NHẠT PHAI Tình dạt trôi dần theo gió đêm Phai màu hoa rụng lạnh bên thềm Năm dài mỏi ngóng tình son sắc Xuân ngắn hoài trông giấc mộng êm Mưa đổ bên lòng, hòa lệ nhớ Sóng dồn tim vỡ, úa môi mềm Người đi là biết hoài xa cách Mưa ướt bên đời mưa ướt thêm.
-
Em Gái Thị Thành Em về dáng lụa liễu mi xanh Huơng thoảng đong đưa nét thị thành Má phấn lồng hoa lòng trẩy hội Xiêm hồng buông rủ mộng trâm anh Nói cười giòn giã quên e thẹn Đi đứng sậm xề chẳng kịp phanh Xa cách chưa lâu giờ đã vậy Đường quê lối cũ nhớ sao đành?
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.