Jump to content

tulipdenus

Thành viên
  • Số bài viết

    274
  • Gia nhập

  • Đăng nhập

Mọi thứ được đăng bởi tulipdenus

  1. nghe...! Nào hãy ngồi cùng cỏ cây Đong đưa nghe trọn đủ đầy thở than Khi mưa xa khi gió tràn Khi nắng đổ khi lỡ làng mùa qua Rồi hãy nằm nghe đất nhà Run run câu kể những là...bấp bênh Khi chia ly, lúc gập ghềnh Nhân tình thế thái lênh đênh chuyện đời Đứng mà nghe tiếng kêu trời Bão lên lá rụng đất bời bời say Mưa rơi như lệ đong đầy Khóc giùm trót những qua tay phận người Rồi nghe lại con tim côi Mà ta trót lỡ chia rồi nhiều ngăn Thật thà một, bảy lăng nhăng Làm vui những trái tim không ngọt ngào!
  2. nghe...! Nào hãy ngồi cùng cỏ cây Đong đưa nghe trọn đủ đầy thở than Khi mưa xa khi gió tràn Khi nắng đổ khi lỡ làng mùa qua Rồi hãy nằm nghe đất nhà Run run câu kể những là...bấp bênh Khi chia ly, lúc gập ghềnh Nhân tình thế thái lênh đênh chuyện đời Đứng mà nghe tiếng kêu trời Bão lên lá rụng đất bời bời say Mưa rơi như lệ đong đầy Khóc giùm trót những qua tay phận người Rồi nghe lại con tim côi Mà ta trót lỡ chia rồi nhiều ngăn Thật thà một, bảy lăng nhăng Làm vui những trái tim không ngọt ngào!
  3. phai phôi! Như bão thôi người dầm dề đất mới rung cây cành cho lá lả lơi bay đến một lần mà cuốn trọn nơi này ta hóa bụa lúc thuyền tình son trẻ Người vẫn thế dạt dào như dâu bể Ta men sầu một lối mãi mênh mang Thuyền tình tôi như gió vẫn trôi hoang như tôi vẫn lang thang trăm bờ bến rộn ràng trong xuôi ngược... Cảm ơn ai một mùa mưa trơn ướt Để trong đời ta hiểu nghĩa phai phôi!
  4. Có cố gắng chọn lọc ngôn ngữ chỉ tiếc cảm xúc lê thê khiến giảm mất chất thơ mình vote 3 sao!
  5. Mình vote 4 sao, bài thơ mựơt mà và dễ thuơng lắm! buồn nhưng ko thảm
  6. Theo tôi nghĩ thì tác giả rất kết từ " bềnh bồng" và có chọn lọc khi sử dụng 2 từ này, khó mà tìm từ thay thế đồng nghĩa mà hay như vậy nên chấp nhận lùi 1 chút trong luật thật ra không nhất thiết phải đúng kiểu luật cả bài, có 1 vài từ xa rời niêm luật một chút là chuyện thuờng xưa nay " hôm qua em đi tỉnh về Đợi em ở mãi con đê đầu làng Khăn đen quần lĩnh rộn ràng Áo cài khuy bấm em làm khổ tôi" và tôi nghĩ 1 bài thơ hay không phải hoàn toàn nhờ niêm luật ví dụ như bài Quê Huơng của Giang Nam làm theo thể tự do " Xưa yêu quê huơng vì có chim có buớm Có những ngày trốn học bị đòn roi Nay yêu quê huơng vì trong từng nắm đất Có một phần xuơng thịt của em tôi" bài thơ vẫn sống mãi trong lòng hàng vạn ngưòi yêu thơ! Tôi vote 4 sao!
  7. Cứ u hoài... Hoảng hốt lơi lơi buông cánh tay Tình rơi, từ đấy mộng u hoài Em về chốn ngựa xe kim lộng Anh đến vĩa đời lẻ bóng phai Đông đã bắt đầu nơi lối vắng Thu còn lưu luyến cuối sân mây Xa nhau đâu dễ ngày gặp lại Thì cứ lệ rơi, cứ vắn dài!
  8. Đêm liêu trai! Ngọt ngào môi lộng thiên hương Trà mi đẩy gió, xuân vờn mi cong Thanh thanh gót liễu ưng lòng Hằng Nga một,đóa Trăng rằm ngẩn ngơ Gió thu đưa đẩy, duyên phờ Lúng liếng cái cọng tình tơ nặng mùi Một đêm thôi há dễ nguôi? Trời say người cũng ngất ngây trăm lần! Rám rêu chằng chịt phong trần Tay thô bẻ đọt ái ân tươi màu Vờn cho cong ánh mắt nâu Xinh tươi dẫu mấy cũng cầu ngã nghiêng Đêm thu định mệnh thành duyên Bao giờ cho dễ nguôi quên đêm này Khách nhu mì kiếp liêu trai Khách phong trần kiếp mộng mây u tình!
  9. Một hình dung! Tìm em nơi phố chợ Tìm em nơi đồi cao Hỡi tình nhân năm ấy Em bây giờ nơi đâu? Em bây giờ nơi đâu? Thềm xưa nghiêng một bóng Trăng xưa hoang mang lạnh Rẩy run vì mong trông Vì em nơi đầu sông Sóng sâu tràn bờ bến Vì em nơi cuối sông Sóng u buồn tìm đến! Mùa thu nay tìm đến Chênh vênh niềm nhớ nhung Lá vàng phai mấy ngõ Vẫn mơ một hình dung!
  10. Mai tôi đi Mai tôi đi, tạm xa thành phố Xa con đường, quán cũ thân quen Tôi ra đi hành trang bụi nắng Như chưa hề biết nhớ hay quên... Mai tôi đi, đường khuya một bóng Tiếng đêm buồn, như khúc chia ly Tôi ra đi về nơi lặng gió Để trong lòng có gió vu vi! Mai tôi đi, rời xa thành phố Xa em rồi, em nhớ tôi không? Khi cô đơn mình em lặng lẽ Có khi nào dõi mắt mong trông? Mai tôi đi tìm trong ngày tháng Phút ban đầu yêu dấu trinh nguyên Cho con tim ngủ quên kiệt sức Đựơc một lần xanh thắm thêm lên!
  11. Hạnh Phúc Từ mai đây anh sẽ nhớ em luôn Vì cái tội là " người tình của Chúa" Rồi câu yêu anh sẽ không góa bụa Bởi anh đây sẽ dành hết riêng em Em ngại ngùng và sẽ bảo " vô duyên" Nhưng anh thích, em làm sao để tránh? Cứ hằng đêm anh soạn nhiều tin nhắn Gửi cho đầy cả giấc ngủ em ngoan! Em dỗi hờn sẽ bảo " chẳng đàng hoàng" Ừ có lẽ, nhưng thật là dễ mến! Cái giận dỗi nằm trên cái quyến luyến Chúa trên cao cũng phải chào thua! Có em rồi, anh sẽ đi phân bua khắp thiên hạ rằng : tôi không cô độc Người tình của tôi, đẹp xinh nhất nhất Hỏi trên đời, ai hạnh phúc như ta ?
  12. Đừng...! Đừng vội vàng chi ôi hỡi em Đừng làm phai dấu nét hồn nhiên Đừng mang nhung nhớ chất chồng nữa Đừng khiến rèm mi lệ ướt thêm Đừng đến quán xưa tìm luyến ái Đừng cho ngõ về mãi du miên Đừng làm tan vỡ điều còn lại Đừng buộc đời nhau những nỗi niềm --------- Đừng để thương đau mãi chất chồng Đừng xây hạnh phúc bởi mùa đông Đừng mang trong dạ niềm nhung nhớ Đừng nghĩ rằng yêu với chút lòng!
  13. Nguyetthao mến! Mình thường ghé thơ bạn để xem ( mà không xin phép hehe...) mình thích thơ bạn, không phải vì nó quá gợi tưởng hay quá hay nhưng mình thích cái phong cách và cái không lẫn vào ai. Từ đó mình thấy một tâm hồn theo tưởng tượng! Thích đoạn thơ này lắm Sáng trưa một giấc! ngỡ ngàng Vần thơ ai rụng mà hoang hoải lòng. Mưa rơi... ngực héo phập phồng vì mưa? hay tại khoảng không trong hồn...?
  14. Nói, kể, dùng, khóc... Nói chuyện mình với kẻ say Để nghe hắn cũng trần ai là sầu Rồi chia nhau ấm men bầu Lại rót, lại rót những câu nghĩa tình Kể chuyện mình với kẻ khôn Để nghe hắn mắng bằng ngôn mỹ từ Rồi xoa xoa con tim hư Hiểu thấu mọi ngõ bắt đầu tại ta Dùng chuyện mình khuyên kẻ khờ Để mà mở mắt nai tơ ngỡ ngàng Rồi huyênh hoang chuyện ngang tàng Đời trót ngã ngựa thân mang tội tình Khóc chuyện mình với chính mình Để mà đơn độc bóng - hình bụi cay Rồi khi tỉnh lẫn khi ngây Biết một thời đã mưa bay khó nhoà!
  15. Bài thơ dùng từ ' đắt" quá, đôi lúc khiến nặng nề , than vãn, làm nhạt đi cái bi mà tráng!
  16. TL vote 4 sao TL thấy từ " nhoẻn" hơi không ổn.
  17. Đơn Côi! Chòng chành, tí tách... ...mưa thu Mái tranh gõ nhịp gió đu xóm nghèo Đã xa đôi tiếng ru yêu Đơn sơ sót lại muôn chiều lá rơi..! Vầng trăng mê ngủ quên trôi Còn đêm lạnh lẽo khắp trời bão lên ánh đèn quê anh đèn lem hắt hiu một bóng say mèm mèm say Chợt nghe rõ tiếng thở dài Rơi vào sâu thẳm trần ai rồi chìm.!
  18. Em về bên ấy...! Khi về bên ấy em hay chăng? Lối cũ bơ vơ những cuối tuần Ghế đá hàng cây càng ủ rủ Chỉ vì em, em có biết không? Em về bên ấy ta xa nhau Là cả mùa đông đã bắt đầu Rét mướt nên tim hoài lỗi nhịp Mưa nào anh cũng bảo: mưa Ngâu! E về bên ấy em xa anh Ong bướm vờn theo dệt mộng lành Ngại trái tim em từng bão nổi Ngỡ ngàng khi gió mát trăng thanh... Em về bên ấy, nhớ anh chăng? Anh mãi khắc ghi, mãi trọn lòng Nỗi nhớ ngày càng thêm nỗi nhớ Anh là đêm ngày luôn trông mong...
  19. Bàn tay thì chưa phải là ý chính của bài thơ nếu đọc kĩ cả bài, nhưng sao tác giả lấy đề bài là Bàn Tay? Ngẫm nghe trời rộng nôn nao đất dày câu này hay!
  20. bài thơ khi đọc xong Buồn! nhưng theo TL cảm nhận thì hơi non tay khi diễn ta giữa cảm xúc và hoàn cảnh không gian, ở 2 câu cuối : Giữa một trời cô độc Lẳng lơ đá không chồng Ở đoạn giữa nếu đá ở giữa một trời cỏ, hoa, gió, trăng thì không cô độc ( có lẽ TL nghĩ sai ý bạn) nhưng nếu ta diễn tả giữa một vùng tuởng như là đông vui và hạnh phúc mà cô độc thì có lẽ niềm cô độc còn lớn hơn và phù hợp hơn với đá !
  21. Hay quá, hay quá! Điều TL thích nhất là cái hồn quê qua những ca từ đặc sản, phải yêu quê thế nào thì mới viết lên chân thực và rõ ràng như vậy. TL rất thích bài Thổ Âm của bạn. Ngôn ngữ không hề quá cao xa, nhưng nó là đặc trưng của mỗi miền. Văn chuơng mang hồn thi sĩ, nó sẽ là phong cách miền bạn. Người nói bằng dấu lặng Giọng sóng trào đáy khơi TL thấy nguợng chỗ này, người nói bằng dấu lặng sao giọng sóng trào đáy khơi? hay là ý khác? chỗ này TL nghĩ ngợi nhiều mặc dù bài thơ bạn từ giọng( nói) nhiều lần sử dụng như con mắt bài thơ có thể nào là : người nói bằng dấu lặng mà sóng trào đáy khơi ???
  22. Thu lạc lõng Một chiều mưa đổ xứ này Lá thu loang lỗ rơi đầy vườn xưa Ngây ngô cơn gió tình cờ Cũng sụt sùi, cũng lơ ngơ lối về... Chỉ một mùa lắm lê thê Mùa trước nồng ấm, mùa về đơn côi Duyên ai mang cả đi rồi Thì chưng sót lại nụ cười bạc môi Lầu hoang tình lỡ - tình bồi Khi vui chốc lát khi bời bời say Ảo ảnh đời gánh nặng vai Nghe sầu giăng kín, thương hoài ngày xanh Mùa thu lạc lõng hương tình Vì hoa nở muộn, một mình gió ru!
  23. Mắt thu...Xa Bồng bênh sương xuống đêm dài Sầu giăng đôi mắt thu hoài tháng năm Lối về... ...đất mẹ xa xăm Vì nhau bạc nắng chỗ nằm hoang thêm Thương cho tia mắt thu mềm Vạn điều trong đục vài niềm hân hoan Thêm tuổi thêm...thêm lỡ làng Bờ xưa dậu cũ vô vàn cách xa...!

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...