-
Số bài viết
227 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
-
Nổi bật trong ngày
6
Bài viết được đăng bởi aily
-
-
nhờ có NguyenThanhtam kéo bài này lên, chạy vào đọc thấy nét thơ ngồ ngộ, khoác tấm áo người lớn nhưng vẫn là vẻ trẻ con
-
Oái ! Thế này mà bảo là sáng tác ư bạn nên xem lại đi nó cứ na ná những bài của các tác giả khác vậy, đành rằng thơ phải do cảm xúc mà ra nhưng không thể lấy ngôn ngữ của người khác làm ngôn ngữ của mình được, với lại mình thấy những câu mà bạn cho rằng đó là bài thơ thì chảng ổn chút nào cả.Và nếu bạn tự cho mình là một nhà thơ thì hãy xem lại đi, mình nói như vạy không ngoài mục đích rằng bạn hãy xem lại mình, mình có thể đọc thơ của người khác để rút kinh nghiệm chứ không thể bê chữ của họ về ráp thành những thứ đó được.
Thơ chập chững mới là thơ bất hủ
Thơ tay mơ không phù phiếm tranh phần
<thơ hay lắm rongtrunghoa>
-
to quangtuan: cám ơn vì đôi dòng trò chuyện. Nhưng xin đính chính một chút là Aily không phải là người viết thơ, chỉ biết bập bẹ đôi dòng và gọi đó "thơ" của mình
----------
Người ta thường bảo:
Con gái học Hóa chi ly cẩn thận
Học hoài Hóa ấy nên lạnh lùng khó ưa
Thí nghiệm nhiều, thí nghiệm cả tình yêu
Nên đời con gái mãi hoài dầm mưa…
"Yêu là văn, sao đem Hóa vào tình"
Khóc thật nhiều vì Hóa ấy long đong
Hỏi tại sao đời bạc đãi tình mình
Vì yêu Hóa ta chấp nhận chờ mong
...
Xa anh rồi...
...ta chung thủy Hóa ơi…
---------------
Có một message…ai cố tình lãng quên?
Có một cái tên…ta lặng thầm dõi theo
…để nỗi nhớ đã save vào tiềm thức
Gắng lòng…ta fomat nhiều lần
Chợt giật mình đâu đấy file “PM”
(tập làm thơ một chút)
-
Phượng đã xa rồi thu ở lạiGió về thêm một chút đìu hiu
Nhè nhẹ bên thềm rơi một chiếc
Lá vàng khe khẽ xa lìa cành
Như vẫn còn đây của bóng đêm
Tình anh chung thủy luôn vẹn tròn
Đêm nay vẫn mình anh một bóng
Chờ đợi phương xa đã mỏi
<Thank Aily>
Mỏi mòn sao anh, thôi xa nhé?
Phượng đã tàn ta đành đợi ngày sau
Màu phượng thắm cho mắt ngấn nhòa lệ
Tình chung thủy là một giấc chiêm bao
Mơ rồi tỉnh trong bóng đêm lạnh ngắt
Một mình bật khóc, gối đẫm sương đêm
Giọt lệ nhạt nhòa cho vơi màu mắt
Rơi giữa tình này…thương nhớ thêm
hì hì, mình đùa dai tí (là lần cuối đấy, không phá nữa đâu)
-
Đời không đài đọa, không bạc đãi nhưng đời trêu người
Tôi chẳng là ai giữa thế gian này! Giữa ảo ảnh và hiện thực, tôi như chiếc bóng nhạt nhòa, lu mờ...lu mờ...dần
Không gào thét, kêu la chỉ lặng thầm khóc
Không ràn rụa nước mắt chỉ nhói trong tim
Hỡi...(gọi ai bây giờ? ta bơ vơ trong ảo ảnh)
Có những lúc một mình bật khóc trước màn hình computer, nghe tiếng lặng trong đêm mà rùng mình sợ hãi
<Đôi lúc lại tự hỏi kiếp trước mình đã mang phận gì để đối mặt với thế gian, chỉ là một ngọn cỏ dại lất lây tìm đường sống hay là một đóa hoa kiêu sa mặc người đời ngắm nhìn tán dương
Và...tôi lại là tôi...
Sinh ra làm gì rồi cũng trở về với cát bụi, chỉ là một đốt ngón tay, ham chi cho lắm để triệu đời hoài đau>
-
chịu thôi, quá sức với mình
-
a! quangtuan ghé vào đây, aily chào bạn!!!!
Bước chân xưa một thời ai thương nhớ
Đã qua rồi cái tuổi biết rong chơi
Sân trường lạnh, thiếu vắng một làn hơi
Ngồi chạnh lòng nhớ về hoa tím xưa
Sắc tím xưa một thời ai thương nhớ
Màu hoa thắm, màu mang nỗi nhớ mong
Đã qua rồi cái thuở yêu hoa tím
Sắc tím buồn, tím nhuộm cả đêm đông
(hì hì, tập làm thơ một chút)
-
Sắc phượng nặng lòng nhuốm máu tươi
Màu hoa đau buốt tặng cho đời
Thu vàng nhuốm đỏ thêm sắc thắm
Hòa hợp thiên thu dưới mây trời
(hì hì, mình bon chen tí)
-
Chiều qua đi cho nắng vàng nhạt mất
em thẫn thờ mong tìm hình bóng nào qua gương
...Edited...
vâng, em còn bé lắm em àh, chưa kịp nghĩ thì em đã nói rồi
tất cả cũng chỉ là một thoáng nông nỗi...xin giữ lại như một miền nhớ.
Và rồi cũng sẽ nhạt nhòa như nắng chiều qua đi
-
Như là một làn gió
gió nhẹ thoảng qua
Như một giấc mơ
mơ giữa cuộc đời
Như là sóng biển
Ào ạt...
...rồi tan biến
Nhảm...
-
Phòng thí nghiệm sáng nay lạnh quá
Phenol nóng chẳng ấm lòng em được
Nhìn khung cửa rụng rơi từng chiếc lá
Ngọn gió lùa thoang thoảng hương este
Hóa chất ngột ngạt trói buộc đời em
Cẩn thận chi ly chăm chút từng phản ứng
Riêng phản ứng tình em trăn trở bao đêm
Người yêu ơi! xin người đừng phản ứng
Hãy vui lòng cho tác dụng vào tim
Trái tim khô xúc tác với tình yêu
...
-
Bây giờ người đòi lạitôi trả bài thơ - đây
umbala (unable ) umbala ( unable )
tờ giấy trong lòng tay - trắng
moi sạch cái túi ngày - cạn
mở toang cái bao tháng - buồn
xé toạc cái gói năm - còn
một cục hồn vo viên
một mụ bà vô duyên !!
vô tình thêm vào câu thơ cuối hay cố ý như thế????!!!!
Thơ là thơ để vui
Sao nỡ nặng lời nhau
Ờ thì vô duyên đó
Lỡ lời bén duyên sâu
Ai đó…hiểu đâu
Lạ lẫm thơ buồn
Nán lại chi lâu
Nghe người ta mắng
PS: xin lỗi Ngô Hữu Đoàn, hình như đang phá chốn bình yên của NHD rồi
nghĩ lại cũng thấy vô duyên thật
-
Trả lại cho anh bài thơ tình đi nhỏTrả lại cho anh bài thơ tình đi nhỏ
Giữ riêng em bài thơ tình ngày trước
Thơ còn đây mà tình đã nhòa phai
Giấc mơ đầu chỉ còn là mộng ước
Bài thơ tình em biết trả cho ai
Dồn tất cả giận dỗi lên bờ môi
Trả lại anh vạn thương nhớ chưa vơi
Rồi dặn lòng thôi nhé đừng nông nỗi
Trả lại anh trăm ngàn lời nói dối
bon chen vài chữ mà...hình như vô duyên mất rồi...
-
Một lần nhớ...
Một lần thương
Một lần vấn vương môi mềm
Một lần nhẹ bước chân êm
Cho ai nuối tiếc một lần chẳng quên
cho aily bon chen tý
-
áaaaaaaaaa................
post rồi mới giật mình ko biết đây là trang sáng tác hay sưu tầm. Nếu Nguyên Anh là tác giả thì aily thật tình xin lỗi, do lỡ post nên ko muốn xóa...
xin lỗi QAN nhá
-
Thơ không buồn, thơ chỉ riêng tư
Thơ không say, thơ chỉ cay nồng
Lửa thơ ấm...cho người nhớ mong
Và thơ khóc khi tình đã vơi
Rồi thơ trôi khi tình chia đôi
Thơ cạn rồi...
tình mình
chia phôi
aily bon chen vào đây, viết tý thơ con cóc, QAN đừng giận
Nhảm...
In Trang thơ thành viên
Đăng lúc · Report reply
Quay lưng
Dấu chấm hết
Ngoảnh mặt
Xóa ân tình
Nét môi xinh
Nghe vị đắng buốt
Tưởng chừng quen thuộc
Nhói cả tim nhau
Nhắm mắt tự hỏi tình đâu
Tình rơi...
Như giọt đàn bầu
Rơi...
.....Rơi
.........Rơi
.............Rơi
.................Rơi...