-
Số bài viết
227 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
-
Nổi bật trong ngày
6
Bài viết được đăng bởi aily
-
-
aily đóng vai khách lữ hành ghé vào dừng chân nơi quán thơ nhỏ xinh nè!
Quán thơ ai mở bên đường
Nhỏ xinh thật đẹp cho vườn thơ ca
Quán thơ ai mở hôm qua
Ngỡ là bè bạn lân la ghé vào
Chúc vui!
-
Vẫn hay tự hỏi tại sao những người viết được thơ lẽ ra phải được vui nhiều hơn vì thơ mang đến niềm vui (có thể) nhưng thường lại thích gặm nhắm gợi lại nõi buồn để buồn thêm, đau thêm!
Chúc Vu lam nhiều niềm vui và nhất là sẽ thật vui khi đến với thotre nhé!
Mong nơi ấy bình yên
ừ thì thôi, nếu anh thương nàng ấy
em mỉm cười có thấy cũng ngó lơ
nếu có ghen em cũng chỉ giả vờ
anh đừng lo chuyện trò cùng em nữa
những buổi chiều nàng đợi anh trước cửa
nét dịu dàng áo trắng tựa mây bay
em biết là tình yêu chẳng đổi thay
chúc hai người bên nhau ngày hạnh phúc
em không còn những đêm buồn thao thức
bởi hiểu rằng ký ức đã trôi xa
sẽ hồn nhiên vui hát với câu ca
lòng yên bình thiết tha mùa nắng mới
---------
2/1/06 Aily
-
xin chào Vân Hồng!
cám ơn bạn đã gửi một chút "MƯA" vào đây!
Người ta đúng là một cơn gió mát dành tặng cho aily, thật vui và trân trọng (hihi, mà khỗ nỗi chi có mỗi mình aily nghĩ thế thôi hà, hihi)
*Lời yêu như gió thoảng*
Làm sao em dám gửi
Cho người mãi hững hờ
-
Còn gì đâu sau câu thơ tuyệt vọng
Vớt lại đời, tôi hờ hững ngày qua
Vớt tiếng hát, tôi về lại ngân nga
Vớt nỗi buồn tôi gửi gió bay xa
xin chào trongtruong nhé! mình viết ko hay được nhưng muốn vu vơ một chút cho vơi đi cái tuyệt vọng bạn ha!
-
Ngân Thảo:
đọc bài thơ, aily thấy hai chữ Ngân Thảo xuất hiện trong bài thơ tự nhiên thật! vài câu chữ thế mà lại nao lòng!
Ở Topic Hoài Vọng của ngân thảo! H. là ai mà ngan thao phải "chờ mãi một người"
Xuân Thủy:
cám ơn Xuan thuy ghé vào chia sẻ với aily! lời thơ của Xuân thủy đầy trách móc mà cũng yêu thương quá!
-----------------
Cám ơn ai đó đã cho aily ngôn từ!
-
xin chào!
vanhong cứ nhấn vào nút [Fast Reply] hoặc là [Add Reply] ở ngay cạnh bên dưới bài viết mà mình muốn trả lời là được thôi mà!
Chúc vui nhiều với thotre nha!
-
Giận Tạo hoá ban chi trò cay nghiệtCho người yêu thơ không viết nốt nửa bài
Cho người yêu ta không yêu hết
Một nửa đời còn lại...
như cái vòng lẩn quẩn của nhau
có bao giờ là trọn vẹn được đâu
Giận chi cho khóe mắt thêm sầu
Mình ta lẩn quẩn thơ ta ngậm buồn
Lại lâu lâu mới thấy T.Nhi về nhà mà chỉ một nửa bài thơ thôi sao! chúc vui!
-
Giả vờ thế thôi anh
Anh đừng tưởng em yêu anh thật lòng
Chỉ vờ thế cho vui thôi anh ạ,
Một khoảng cách nên dường như xa lạ
Em chẳng thèm với tới đâu anh
Cần làm gì chút hạnh phúc mong manh,
Em không thích đợi chờ ai chi cả
Anh háo hức trong cuộc sống vội vả
Có bao giờ dừng lại với thơ em
Có bao giờ anh dừng lại để xem
Thơ hay dở đâu cần ai phải đọc
Anh hiểu không những vần thơ đang khóc
Cũng chỉ là giả vờ thế thôi anh
Và có lẻ sẽ không viết nữa đâu
Đốt tro tàn cho cháy hết trang thơ
Mĩm cười nhìn…chưa thức tỉnh cơn mơ
Em chỉ vờ…
….Không,
Không vờ đâu anh ơi
Tay cuống vội dập tắt đi ngọn lửa
Em hiểu mình sẽ viết mãi cho anh
18/5/07 Aily
tặng ai bây giờ...
-
Bắt đền Thanh Trắc đó nha
Cái tên em đó sao mà viết sai
Đêm đêm người nhớ đến ai
Sáng trưa chiều tối có hoài nhớ em ^ ^
Nhớ hồi đó, đi nhà sách cầm trên tay quyển thơ Thanh Trắc Nguyễn Văn, lúc đó aily chưa đọc thơ nhưng đầu tiên là liền ấn tượng ở cái tên. Ko ngờ giờ lại có dịp được đối đáp nghịch thơ với nhà thơ!
-
Chung tình không phải là khờ nhưng chung tình với một người hờ hững thì cũng không để làm gì! nếu được, có chăng là được những bài thơ thấm đẫm vì buồn, phải ko!
-
lo làm thơ để mà trễ làm nhá, đáng đời
ly cà phê không ấm nổi đôi môi
nhợt nhạt. Lặng im giọt rơi...
hìhì, định thử THT nhưng mà sức có hạn, thử hoài ko được!
-
Đôi vần lục bát mìm cười
Xin chào Thanh Trắc thơ tươi như chàng
Nghe danh từ trước vọng vang
Bây giờ gặp được ngỡ ngàng làm quen
-
xin chào bọt biển!
mọi người trong nhà thotre đều là bạn bè cả hết mà!
không dưng ta lại làm thơ
chào nhau lục bát vu vơ đôi vần
không dưng mưa rớt xuống trần
Sài gòn đẹp bước vui thân bạn bè
-
Chưa thể gọi dấu yêu
Phố Hàng Xanh bây giờ đợi ai đây
Rải nụ cười cho vui thêm góc phố
Nhành điệp vàng còn xôn xao trong gió
Anh đâu rồi…em đợi buổi chiều nay
Sợ trời mưa chắc là anh không tới
Giận nhiều rồi nên chẳng giận nữa đâu
Nhoẻn miệng cười: ơ kìa, là anh đó
Mưa cũng vui có anh nơi lối nhỏ
Chiếc khăn quàng thương lắm dấu yêu ơi
Cám ơn nhé chút quà khi đi xa,
Bao giờ rãnh thì anh nhớ ghé qua
Sẽ vui nhiều nếu gặp anh lần nữa…
10/5/07 Aily
một chiều thứ năm đợi bạn ghé trường! mượn góc thotre gửi lên đây, nếu bạn có đọc được thì đừng nghĩ gì nhé, mình cường điệu một chút để giữ vào thơ như là một kỷ niệm! vì mình biết chắc gì bạn sẽ nhớ!
Dẫu biết rằng bạn sẽ chẳng nhớ đâuTôi cố giữ…mang nhật ký vào thơHạnh phúc là tôi đã biết mong chờVà hiểu rằng: chưa thể gọi dấu yêu -
răng khểnhNhớ em hoài...cũng tại vì răng khểnhDuyên con gái cho mỗi lúc mỉm cườiĐừng hờn dỗi mà thêm buồn răng khểnhGửi vào đời một chút thăm hoa tươiDẫu lớn rồi thơ vẫn mãi đôi mươiYêu làm sao...là răng khểnh hay cườiĐừng khóc thơ, đừng than van chi nữaCứ lững lờ...vờ không hiểu cũng hay- Hãy nhìn anh mỗi khi cười em nhéĐừng ngại ngùng mà tránh né làm chiỞ ngoài kia mây gió vẫn thầm thìCười đi em để ngỡ được yêu rồiMột ngày buồn em thôi không làm thơ- Nhớ em hoài...cười răng khểnh.............................tôi thương08/5/07 Ailyviết cho răng khểnh -
Blog trắng và blog tím
Vọng vào ô cửa chút ánh vàng lờ mờ nửa vầng trăng, luồng trong yên tĩnh chút gió đêm không lạnh, réo rắt tiếng chuông huyết dụ treo bên cửa sổ, tiếng quạt máy vi vu quay đều, tiếng lách cách bàn phím gõ nhịp. Blog tím còn thức.
Đâu đấy, không gần cũng không xa. Màu vàng trăng khuyết không lấn át nổi ánh sáng neon, đôi mắt vẫn dõi lên màn hình chi chít những số và chữ. Blog trắng bận bịu với công việc.
Sẽ vẫn chỉ là blog trắng và blog tím với sách học, với công việc khô khan nếu không có một ngày vô tình thức khuya hơn một chút. Mạng dường như cũng vô tình nhanh hơn, vượt ra khỏi giới hạn của chiếc modem nhỏ bé, vượt ra khỏi màn hình chói mắt…một nụ cười chạm đến với nhau.
Đêm không lạnh cho lòng ấm hơn. Trăng dù khuyết vẫn sáng hơn, những ánh sao le lói thắp nến trong đêm. Rạng rỡ nụ cười dành tặng đêm khuya.
Giữ niềm vui trong giấc ngủ, mỉm cười gọi tên nhau…
Những ngày mới lại bắt đầu…blog trắng vẫn là blog trắng, và blog tím thì vẫn thế. Có một khoảng cách vô hình không tên chưa dám với qua…
25/4/07 Aily
blog tím: http://360.yahoo.com/ailydao
-
vậy đó nganthao, aily cũng ko biết sao lại có người vô tình như thế! nhưng cũng nhờ thế mà mình mới có được chút ngôn từ để viết linh tinh cho cuộc sống thêm vui!
trách ai vô tình hay trách mình tưởng tượng vu vơ?!
Ngân Thảo đừng xóa dòng nào cả nhé, sao lại phải xóa khi đọc xong, cứ xem như là aily chưa đọc đi ha! dòng viết nào của bạn bè ghé vào thì cũng trân trọng lắm! đừng xóa, đừng xóa
bức hình thật là dễ thương, tối nay chắc sẽ ngủ ngon lắm đây (chỉ có điều bài vở chất chồng còn lung tung quá)! cám ơn nganthao thật nhiều!
-
Lê Duyên khỏe không! đã lâu rồi không thấy lui tới dđ nữa!
giọt đêm văng vẳng tiếng ve
forum vẫn đợi người về hát ca
-
Lời chúc ngủ ngon
Ngày xưa mà không xưa lắm
Lời chúc vẹn tròn ngoan thêm giấc ngủ
Lời chúc ngủ ngon ngày xưa anh vẫn nóiDành cho em sau mỗi lần chuyện tròĐã lâu rồi anh quên lời chúc đóĐể mình em một nỗi nhớ buồn xoEm tự hỏi mình gần nhau là vậySao vô tình anh không hiểu nhiều thêmEm tự hỏi khi trò chuyện mỗi đêmAnh có hiểu...e ấp từng câu nóiAnh biết không là em đang hờn dỗiGiận anh mà em chẳng thích nói đâuCứ chờ đợi một lời chúc đã lâuAnh quên rồiừ, thì thôi...quên vậyEm giận anh sao vô tình không thấyTự trách mình hay mơ mộng xa xôiThơ viết nhiều anh không hiều thì thôiEm vẫn vui vì có anh...là bạn!Nhớ đến em...mỗi khi buồn anh nhé!---------08/4/07 Aily -
Hạnh phúc mong manh
Ba mẹ cãi nhau
Mẹ quăng cái ly
Ba vung cái bát
Mẹ la ba tát
Ngột ngạt cả nhà
Chén đĩa bay vèo
Nó ngồi viết mail
Mà sao giống quá
Chú bé loắt choắt
Ngày xưa lạc đạn
Tình thương vỡ rạn
Vụng về nâng giữ
Xin người tha thứ
Lỗi lầm cho nhau
Cố giấu giọt đau
Ôm mặt nó khóc
Nức nở góc nhà
Giận ba giận mẹ
Tìm nơi gió nhẹ
Hạnh phúc mong manh...
15/4/07 Aily
-
Những nỗi đau chiến tranh dù qua bao nhiêu năm nhưng luôn làm cho người ta phải khơi gợi lại và càng khơi gợi lại thì càng thêm đau! Aily kém cõi đọc bài thơ mà lại ko nhận được nhiều cảm xúc nhưng khi đọc mấy dòng tâm sự của KAH, mấy dòng trao đổi của bạn bè thì mới hiểu được đôi chút trong những nỗi niềm của bài thơ!
Nhưng...nếu yêu xin đến được với nhau...một chuyện tình dù đẹp mà phải dừng lại thì cái đẹp đó cũng đã bớt đẹp!
-
Thà như con chim énCô độc giữa trời xuân
Còn hơn thân lữ thứ
Đau khổ với tình nhân.
đoạn kết này hay quá
nhịp nhanh không vội vã
ngân thảo thả nỗi niềm
tình thơ ươm hạnh phúc
ước gì ta như thế
tung cánh giữa trời cao
mặc cho nắng hanh hao
vui trời xuân biên biếc
thích đoạn thơ đó của nganthao quá, ko kìm lòng được nên vào lan man một chút!
-
rất vui nếu đọc những sáng tác của THN, cứ gửi như bạn vừa gửi bài viết này đấy!
chúc vui nhiều với dđ thotre nha!
-
Message
Và mỗi đêm, điện thoại không tắt máy
Chỉ bởi vì…đợi tin nhắn ai kia
Mượn cớ học bài rồi thức đến khuya
Chờ điện thoại mà lòng buồn da diết
Ai vô tâm làm sao có thể biết
Những vần thơ chưa từng dám gọi tên
Ai vô tâm nên có thể đã quên
Số điện thoại còn lưu trong phonebook?
Rồi ngập ngừng nhấn phím để gửi tin
Nhưng ngại ngùng nên thôi đành chờ mãi
Tim con gái cũng đôi lúc khờ dại
Sợ người ta…nhỡ không thèm reply
Thêm một lần thơ viết đợi message
---------
2/4/07 Aily
Hoài vọng !
In Trang thơ thành viên
Đăng lúc · Report reply
ngân thảo
trước giờ vẫn thấy ngân thảo viết những câu thơ buồn mà đầm ấm, nhưng bài thơ này nhuốm màu buồn mà đọc cứ thấy nặng lòng!
cuối tuần an lành nhé!