phgiacat
-
Số bài viết
332 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
-
Nổi bật trong ngày
17
Bài viết được đăng bởi phgiacat
-
-
BỆNH THẾ KỶ !
Dửng dưng nhìn những khổ đau
Bằng tim hoá đá bằng màu vô tư
Người vì quyền lợi riêng tư
Nhẫn tâm tàn độc chẳng ư đau lòng
Tình người vô cảm buồn không
Mặc đời đau khổ chỉ mong an nhàn
Với lòng vô cảm khô khan
Ai sống - ai chết chẳng màng chúng sinh
Mình vì mình -chỉ cho mình
Căn bệnh vô cảm chứng minh hiện thời
Quay về đi hỡi ai ơi
Trái tim hồng thắm cho đời yêu thương
Căn bệnh quái ác khôn lường
Nó như vi rút khó tường dễ lây
Nếu không điều trị kịp ngay
Tình người sẽ chết mỗi ngày nhiều hơn ...
- 4
-
HOÁ KIẾP !
Đưa nhau vào chốn hoang đường
Tìm nhau lạc mất như dường trăm năm
Mắt tìm môi cõi xa xăm
Cùng nhau lặn ngụp âm thầm phù du
Tình ơi đành gởi thiên thu
Mang đi cho hết mịt mù tương lai
Đưa nhau tìm chốn thiên thai
Cùng nhau hoá kiếp một đày đoạ kia ...
- 2
-
QUÊN HAY ĐỦ ?
Và ta muốn thét lên
Cùng đất trời vũ trụ
Biết thế nào là đủ
Của nỗi buồn thiên thu !
Và ta muốn quên đi
Trái đất này hiện hữu
Để nghe mình tan biến
Trong muôn vạn vô hình ...
- 4
-
TRIẾT LÝ TÔI !
Có khi nào , chợt một lúc nào
Bạn như tôi thấy thế giới này thật bao la
Lại không có chỗ nào cho ta trú ngụ
Có khi nào bạn thấy lòng quá đủ
Thương yêu thật nhiều mà gian dối cũng nhiều
Có khi nào và có lúc nào
Bạn như tôi trong lúc này thật tội
Nhìn không gian quá nhiều chiều cuộc sống
Lại không có chỗ nào đủ rộng
Để chứa dùm tôi một tôi này !?
- 6
-
HOÁ ĐÁ !
Ta buồn đành hoá đá
Để lòng không đau thêm
Ta vui xin hoá đá
Để niềm vui đứng yên
Buồn vui cũng một kiếp
Sao không chọn niềm vui
Biết buồn luôn hiện hữu
Nên đã tiễn vui rồi
Niềm vui xa biền biệt
Đành hoá đá lòng côi !!!
- 5
-
ĐÀNH THÔI SỐ KIẾP CON NGƯỜI !
Không thể thương thêm
Không thể yêu thêm
Không thể sẻ chia
Không thể nguyện cầu...
Nên ta đành đứng nhìn nỗi đau
Mỗi ngày - mỗi ngày thêm sâu...
Đời người là thế
Số phận là thế
Yêu nhiều cũng đau
Ghét nhiều cũng đau
Chờ mãi một phép màu
Nhưng phép màu nơi đâu ?
Sẽ chẳng bao giờ hết đâu
Chuyện đau lòng người mang đến cho nhau...
Xúc cảm với bài viết của nguoibuongio .
" Em bé bị cha đánh chết "
- 1
-
CỔ TÍCH BUỒN !
Buồn vô tình rơi trên lá
Chiéc lá mơn mởn mầm xanh
Buồn lại chảy lượn quanh
Theo sông theo suối qua ghềnh
Buồn lắng động nên cát
Cát nhiều hoá thành sa mạc
Sa mạc cằn cỏi hoang vu
Quên cổ tích buồn lắng tụ .
- 2
-
ĐÓI
Đói lòng vo gạo nấu cơm
Mượn em một nắm vàng rơm cuối mùa
Thổi lên ngọn lửa gió lùa
Tàn tro sót đấy chút đùa cợt nhau
Đói tình nhai miếng trầu cau
Quệt thêm vôi đỏ môi màu đắn đo
Tuổi ta lỡ muộn chuyến đò
Gác chân lều vắng nằm hò hát khơi
Đói quê nhảy xuống sông bơi
Hụt hơi chết đuối thả trôi thây về
Nhờ em ra vớt câu thề
Đem lên chôn giữa bộn bề dế giun
ĐCĐ
.
Trời ! Phục ngươibuongio luôn .
Viết thơ hay quá làm có người muốn " đói" theo rồi nè
- 4
-
ĐỊA ĐÀNG HOÁ ĐÁ !
Đêm vẫn đêm
vẫn cô tịch vô ngần
Ta vẫn ta
với nỗi buồn thế nhân
Đi vẫn đi
con đường trần thăm thẳm
Vương vấn vương
chuyện tình buồn trăm năm...
Người ta đón xuân
Đất trời hoà xuân
Người ta tiễn xuân
Khi tàn mùa xuân
Còn ta với ta
Bao la biển trời
Mùa xuân có không ?
Chỉ lòng chơi vơi !
Chẳng có mùa xuân
Chẳng có thời gian
Lòng đau trái ngang
Hoá đá địa đàng...
- 1
-
Ngôi nhà thờ ẩn trong núi !
Ở một Thành phố nhỏ của nước Đức gần biên giới nước Pháp có một ngôi nhà thờ thật huyền ảo .
Ngôi nhà thờ được xây hoàn toàn trong núi chỉ lộ ra lối đi vào cổng nhà thờ.
Câu chuyện được kể rằng ngày xưa có hai anh em nhà Bá tước nọ cùng yêu thương một cô tiểu thư xinh đẹp.
Khi tình yêu dâng lên đến tột đỉnh thì mâu thuẫn của hai anh em nhà bá tước cũng đến lúc quyết liệt.
Người anh vô tình không hề biết người em trai mình cũng thầm yêu thương cô tiểu thư xinh đẹp của mình .
Những khi trong dòng tộc có lễ hoặc hội họp những người quyền quí .Thì người anh tay trong tay đi với người yêu trong vòng tay âu yếm.
Trong khi đó sự hờn ghen trong lòng người em dâng lên mỗi lúc một tăng .
Không thể chịu đựng được nữa và một hôm người em rủ người anh vào rừng săn bắn .
Đến nơi thật vắng vẻ người em cố tình đẩy người anh rơi xuống vực thẳm.
Trước khi làm việc tàn nhẫn ấy người em đã cho anh mình biết rằng sau khi anh chết đi người em sẽ cưới người yêu của anh .
Và người em trở về báo tin người anh đã rơi xuống vực thẳm mất xác .
Người yêu của người anh vô cùng đau khổ . Người em Bá tước nọ luôn kề cận để an ủi người yêu anh mình .
Một thời gian sau họ cưới nhau .
Thời gian thắm thoát thôi đưa họ đã có nhiều người con và người vợ cùng đã từ trần .
Suốt thời gian họ chung sống với nhau người em luôn luôn dằn vặt về lỗi lầm của mình gây nên cái chết của người anh.
Trong thời gian dằn vặt đau khổ ấy có đôi lần người em muốn đến nơi vực thẳm nơi giết chết anh mình để tìm đến cái chết.
Nhưng người em đã không đủ can đảm để gieo mình xuống vực nên đã đi tìm đến một Cha đạo .
Người em đã xưng tội với Cha ,với Chúa và Cha đạo đã giúp người em rửa tội bằng tất cả tấm lòng ăn năn chân thành để xây lên ngôi nhà thờ
nơi mà người anh đã bị chôn vùi rất nhiều năm .
Ngày nay ngôi nhà thờ được rất nhiều du khách đến tham quan du lịch và cũng là một ngôi nhà thờ bí ẩn nhất ,huyền diệu nhất .
Ngôi nhà thờ được nằm trong thành phố : Idar-Oberstein .
-
Mỗi ngày đến chỗ làm tôi đều đi qua chiếc cầu ấy
Chiếc cầu mà mỗi năm đều có người thay phiên nhau nằm dưới chân cầu để linh hồn cũ đi đầu thai .
Khi mới đến Thành phố này tôi rất thích . Một thành phố rất ư thơ mộng như Đà lạt của Việt Nam vậy .
Rồi một buổi sáng tôi đi ngang qua và thấy rất nhiều hoa tươi bày biện trên thành cầu . Những bông hoa tươi rất đẹp.
Tôi cười và hỏi một người đi đường còn đang đứng đó .
-Hôm nay Thành phố này có ngày Lễ gì phải không thưa Bà ?
Người ấy lắc đầu và nói
_ Đêm qua có một người vừa nhảy xuống dưới cầu ...
!!!!!!!!!
Tôi nghẹn ngào không nói nên lời và nước mắt đã lưng tròng .
Từ đó mỗi ngày tôi đi qua chiếc cầu ấy là tôi thấy lòng buồn thật buồn . Tôi không còn tinh thần để vừa đi vừa hát nghêu ngao và ngắm cảnh nữa . Thay vào đó tôi bắt đầu niệm kinh chỉ mong cho những linh hồn được siêu thoát .
Được vài năm sau người ta bắt đầu làm đường và người ta xây những hàng rào B 40 lên cao hơn hai mét trên thành cầu.
Tôi nghĩ rằng người ta dựng hàng rào để tiện làm đường nhưng khi con đường đã hoàn tất họ thu dọn tất cả chỉ để lại hàng rào trên thành cầu . Lòng tôi thấy vui và nghĩ rằng trời không phụ lòng thành tâm cầu nguyện của tôi .Và từ đó tôi đi qua chiếc cầu dần dần lơi là việc niệm kinh .
Năm trước vào một buổi chiều tôi đi làm về chợt thấy nhiều xe Cảnh sát đậu dọc bên cầu . Người ta xầm xì vừa có người nhảy xuống cầu bên một gốc không cao lắm và được chuyển tới bệnh viện . Hôm sau người đó lại ra đi !
Các bạn hãy cho tôi một lời khuyên chân thành nhé ." Tôi nên làm gì ?" Khi thấy cuộc đời này thật quá vô thường !!!
(Câu chuyện hoàn toàn là thật .)
-
NHỚ XUÂN !
Thôi rồi xuân đã xa
Tiễn xuân trời buồn quá
Mai đào giờ rã cánh
Ngậm ngùi kiếp tàn hoa !
Mây đưa xuân về đâu
Gió đưa xuân về đâu
Người còn nhớ xuân nào
Xuân nào ta có nhau ?
- 1
-
Đã có thời chung một nỗi đau
Nỗi đau chia cách của đôi bờ
Tôn giáo khác nhau nào có tội ?
Đau lòng những kẻ phải xa nhau ...
Đã có lần muốn bỏ niềm đau
Chối bỏ từ tim chối được sao ?
Nên đời luôn mãi là chuỗi khổ
" Cúi lạy tình nhân" Aily sầu !!!
- 2
-
ĂN NĂN !
Tiếng chuông ngân dàiMỗi ngày mỗi ngày
Tiếng chuông ngân vang
Mỗi sáng chủ nhật
Ta người ngoại đạo
Bỗng lòng thánh thiện
Nghe bao trắc ẩn
Vụt như tan biến
Muốn đến Giáo đường
Quỳ xuống ăn năn
Lời Chúa thiêng liêng
Ăn năn - ăn năn
Tiếng chuông thức tỉnh
Kinh cầu vọng lên
Bao nhiêu lỗi lầm
Ăn năn - ăn năn !!!
- 2
-
MÌNH TỰ YÊU MÌNH ?
Đau - đau - đau rồi lại đauVết thương cũ chưa lành
Lại hình thành vết thương mới !
Nhớ - nhớ - nhớ rồi lại nhớ
Trái tim dường tan nát bởi vì đâu ?
Nhiều khi muốn cố quên
Nỗi nhớ lại càng thêm sâu ...
Thế gian như một cây cầu
Cầu dài qua những ưu sầu triền miên
Thế gian là chuỗi ưu phiền
Già hay trẻ cũng luân phiên đến lần
Chỉ khi mình tự yêu thân
Mới mong thoát cảnh dương trần bi ai ...
- 1
-
LỄ THƯỢNG NGUYÊN !
Tháng giêng nửa tháng là ngày rằm
Thượng nguyên lễ lớn nhất trong năm
Người người náo nức sắm lễ vật
Đến chùa cầu phước cho trọn năm
Thành tâm con chỉ cầu trời Phật
Bình yên luôn đến với mẹ cha
Sức khoẻ luôn nhiều không bệnh tật
Trọn năm vui vẻ hưởng tuổi già ...
( Thương tặng những người con ...)
-
CHÚC MÙNG MƯỜI !
Mùng mười lễ vía Thần tài
Cầu cho năm mới vận may đến nhà
Công việc thuận lợi phát đà
Tiền bạc vật chất bao la ngút ngàn
Mùng mười mọi tháng Tài thần
Cầu tiền đều đặn xa gần về mau
Chúc mọi người khắp toàn cầu
Thần tài phù hộ mau mau phát tài ....(nhé bà con ! )
- 1
-
CHÚC MÙNG HAI !
Mùng hai ta bước ra đường
Áo hoa tung gió áo hường phất phơ
Chúc người dệt những giấc mơ
Ngày nào cũng Tết cũng thơ với đời
Chúc bình an rộn tiếng cười
Mùng hai phơi phới nhịp đời sinh sôi .
-
CHÚC MÙNG MỘT !
Mùng một chúc bạn chi đây ???
" Mã đáo thành công " năm này
Năm Ngọ là năm nay đấy
Các bạn tuổi Ngọ tranh tài ...
-
THƯỞNG HOA !
Ta bước ra thềm đón gió xuân
Nhìn những vàng mai trổ muôn tầng
Lay lay trong gió như đùa giỡn
Bướm lượn - chim chuyền cảnh sắc xuân .
Muốn hái cành mai chỉ riêng mình
Nhưng dường đùa gió cánh rung rinh
Không nỡ nhìn hoa xa cành biếc
Chỉ đành hôn nhẹ cánh mai xinh...
-
NGHIÊNG !
Nghiêng đầu chào nắng ban mai
Cảm ơn nắng ấm cho ngày thêm vui
Nghiêng đôi mắt biếc em cười
Làn môi mộng thắm hồng tươi cuộc đời
Nghiêng lòng rót chút đầy vơi
Sẻ chia cay đắng với người thế gian
Nghiêng xuân trời đất thênh thang
Én về mang đến xuân nồng nàn xuân...
-
XUÂN NÀY NGƯỜI CÓ VỀ ?
Ngày mưa người không tới
Hoặc đến rồi vội đi
Ngày đông dài là thế
Héo úa tuổi xuân thì
Rồi thu vàng lá đổ
Kỷ niệm dần nhạt nhoà
Hạ bây giờ xa quá
Còn chi ơi tình ta ?
Trời sang xuân rồi đấy
Chim én về phương Nam
Người còn nơi phương Bắc
Có về vui xuân này ?
- 1
-
GIÁO ĐƯỜNG GIÁNG SINH !
Hồi chuông vang gốc Giáo đường
Giáng Sinh lại đến người thương nơi nào ?
Tay dài mười ngón lao đao
Tim nào thoi thóp - tìm nhau một đời
Tình nào nguyên vẹn tinh khôi
Lời nào thề thốt đầu môi tình chờ !?
Bây giờ thức tỉnh cơn mơ
Tình thôi rời rã - bơ vơ Giáo đường
Hồi chuông ngân khúc tình sương
Mong manh tình nhớ Giáo đường đêm đông
Tuyết dày thêm nỗi mênh mông
Quỳ bên chân Chúa - xót lòng lệ tuôn !
-
MÙA ĐÔNG CÓ ẤM ?
Chỉ còn mấy ngày nữa thôi
là mùa Noel đến
Người chuẩn bị gì
cho cái lạnh mùa đông ?
Gởi một chút nắng hồng
gởi thơm tho tình ấm
Cho người phương xa
gởi người tình xa ?
Hay chỉ những mặn nồng phôi pha
Người gởi người cất giữ
trong mùa Noel xưa ?
Mùa Noel lại về
Người có ấm tình nồng
nơi phương nào ấy
Trong giá lạnh mùa đông ?
TRĂNG CÔI
In Trang thơ thành viên
Đăng lúc · Report reply
Hi Chào bạn HMV !
Giacat xin đem câu này của HMV ra mổ xẻ chút nghen .
" thời buổi này phụ nữ thường thất tiết" hì...
" Không có này nên không có nọ .Không có nọ lại chẳng có kia
Cho nên bênh phụ nữ một chút nè
Thường làm sai không hay làm một mình mà phải có người " xúi giục - chỉ bảo hoặc đồng tình "
Mà phụ nữ vốn rất nhẹ dạ cho nên hay bị dụ dỗ là vậy .
Đàn ông miệng lưỡi lắm lắm nếu chị em phụ nữ không cẩn thận thì dễ rơi vào cảnh bị dụ dỗ
rồi nhẹ thì thiệt thân còn đã có gia đình thì nhà tan cửa nát .
Đồng ý với bạn câu này rất đúng với hoàn cảnh hiện tại đấy.
Xã hội lên án , miệng đời chê bai mà cũng không ngăn cản được những mối tình vụng trộm !!!
Không biết có phải " ăn vụng ngon hơn ăn cỗ hay không nhỉ ???"
Cám ơn bạn đã trải lòng rất thật , chúc bạn vui khoẻ và thêm nhiều sáng tác nhé .
Thân mến .