![](http://diendan.thotre.com/uploads/set_resources_4/84c1e40ea0e759e3f1505eb1788ddf3c_pattern.png)
tuankiet3855
-
Số bài viết
148 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
-
Nổi bật trong ngày
7
Bài viết được đăng bởi tuankiet3855
-
-
Sở dĩ TK phải bán mình chuộc cha,phải làm vợ lẽ Thúc Sinh,va chạm với Hoạn Thư vv và vv...Là lỗi tại ông Nguyễn Du tất,các bạn đừng trách,đừng ghét gì nhân vật mà hãy nói về cách viết của nhà thi hào đại tài này có uẩn khúc gì mà viết thế?
-
TK nhất trí với ý kiến của Đặng thành Vinh. Việc in ấn tuyển tập thơ Nghĩa đã phải lấy tiền túi ra bù vào. TK kêu gọi các thành viên hãy ủng hộ giúp Nghĩa bù đắp chi phí in ấn tuyển tập .Riêng TK sẽ ủng hộ Nghĩa 500,000,00đ (Nghĩa cho địa chỉ cá nhân để TK gởi nhé!).
-
KHAO KHÁTThân tặng trung tá P - Giám thị trại XRất lâu rồi em đã nghĩThế gian này chẳng có đàn ông!Gặp Anh !Em mới hiểu mình đang là con gái:Gian dối,lọc lừa,đắng cay nếm trảiChai sạn,lạnh lùng,vô cảm trước nhân gianAnh - ngọn lửa hồng - ánh hào quang:Rọi vào tim em phá tan băng tuyếtDù chẳng có phúc phần trong vòng tay anh tha thiếtEm vẫn thấy mình đang lạc giữa thiên thai...Hoàng hôn về dập tắt nắng maiDẫu tiếc nuối cũng chỉ là hư ảo...Anh như cây đời trước phong ba mưa bãoMộc mạc giản đơn như manh áo nâu sồngCon gái sinh ra thì phải lấy chồngEm đã đánh rơi nửa đời trong đau khổVội vã làm dâu lúc trăng tròn bỡ ngỡKịp nhận ra lầm lỡ đã muộn màngThế giới ngoài kia rộng mở thênh thangThế giới trong em đắm chìm trong tủi nhụcThân phận "OSin"Cánh cửa lòng kín khépĐêm cô đơn thui thủi ngắm bóng mìnhLúc náo nhiệt là lời lẽ rẻ khinhVà những trận lôi đình:Mắt bầm thâm,môi tóe máuKhông cam chịu cảnh chim lồng,cá chậuEm ra đi lạc lõng giữa dòng đờiĐói...khát... đưa đường...Em thành gái làng chơi.Tủi nhục ê chề tấm thân nhơ nhuốcEm mơ ước những điều không có đượcBởi tự ti không vượt nổi chính mìnhAnh - thiên thần cho em sức hồi sinhĐể bước tiếp chặng đường đời còn lạiVề với cộng đồng.Xa anh mãi mãi!Khao khát đơn phương anh đâu biết ?Mỗi tình câm.Lặng lẽ... chỉ riêng em ./.-
2
-
-
THÀNH NHÀ HỒĐá xếp nên thành mái lượn congTrải bao niên kỷ bạc rêu phongLũy cao vẫn đó cùng trời đấtHào thẳm còn đây với núi sôngMới biết sức dân là bất tậnHay chăng trí tướng quả vô songNghiêng mình thế giới ghi trang sửRạng rỡ ngàn năm giống Lạc Hồng.-
1
-
-
Tuấn Kiệt chưa nhận được 5 quyển sách không biết Nghĩa đã chuyển cho mình chưa???
-
ĐẾN THỊNH LONG
Du xuân năm mới tuổi con Rồng
Thơ gọi ta về với Thịnh long
Biển biếc sóng vờn xô cát trắng
Trời xanh mây cuộn đẩy buồm hồng
Thi ca lữ khách mừng tao ngộ
Điều dưỡng chủ nhà thỏa đợi mong
Khao khát cháy lòng hồn kẻ sỹ
Nâng ly huynh đệ nghĩa tình nồng./.
Thịnh long Tháng 2/2012[/b]
-
1
-
-
ĐÊM CHÂN SÓNGĐêm thơ chân sóng Thịnh long
Ấm tình thi hữu tiếng lòng trao nhau
Nối thơ thức trắng đêm thâu
Say xưa từng chữ từng câu tiếp vần
Nao nao cái lạnh đêm xuân
Ai về với Biển một lần khó quên
Bài thơ “Con sóng lặng yên”
Dở dang,day dứt nỗi niềm riêng ai?
Em về với Biển tháng hai
Mặn mòi hương gió,rét đài đơm hoa
Tình thơ,nghĩa bạn thiết tha
Đêm miền chân sóng đậm đà sắc xuân./
Tháng 2/2012
[/size]
http://www.congan.com.vn/dulieu/The_Thao/6-10/thuyen_buom.jpg
-
MỪNG LÀNG VĂN HÓA
Làng tôi tên gọi Thành Nhân
Người quê khắp xứ xa gần lập nên
Sô đông người ở Hưng Yên
Phần ba dân số gốc miền Nghệ An
Từ khi các cụ lập làng
Làm nghề hàng xáo xay sàng kiếm ăn
Ngày xưa thời buổi khó khăn
Đường quê nhỏ hẹp gập ghềnh khó đi
Chiến tranh qua các thời kỳ
Trai làng náo nức ra đi diệt thù
Xuân về, hạ đến, sang thu
Mẹ già tựa cửa chờ thư chiến trường
(Thành Nhà Hồ - Di sản văn hóa thế giới)
Làng tôi tình nghĩa thân thương
Lúc no, khi đói nhịn nhường sẻ chia
Tối đèn tắt lửa sớm khuya
Ốm đau, hiếu hỷ đến chia sẻ cùng
Ghi câu: ”mặn muối cay gừng”
Nhớ ngày hái củi lên rừng năm xưa
Phụ nữ đảm việc cày bừa
Thiếu niên cắm trại chẳng thua làng nào
(Đền Trần Khát Chân (xã Vĩnh Thành, huyện Vĩnh Lộc, tỉnh Thanh Hoá)
Hôm nay vinh dự tự hào
Đón làng văn hóa giương cao ngọn cờ
Vui trong ánh mắt trẻ thơ
Mừng trên mái tóc bạc phơ cụ già
Văn nghệ tổ chức múa ca
Chọi gà,bóng đá, đồng hòa niềm vui
Đói nghèo dần được đẩy lui
Nhà nhà no ấm, ngọt bùi có nhau
Thanh niên hăng hái đi đầu
Cựu binh tình nghĩa trước sau vẹn toàn
Phụ nữ thật sự đảm đang
Hội người cao tuổi luận bàn dựng xây
Cháu con sống khắp đó đây
Góp công góp của dựng xây quê mình
Thành Nhân ngày một đẹp xinh
Tình quê in đậm bóng hình trong tôi
Quê hương như một chiếc nôi
Ru anh, ru chị, ru tôi nên người.
Ngày vui rộn rã tiếng cười
Cháu con ở khắp mọi nơi tụ về
Nhắn người còn ở xa quê
Có tâm xin hãy nhớ về Thành Nhân
Cùng nhau chung sức góp phần
Xây quê hương đẹp ngàn lần hôm nay
Đồng quê, hương lúa, luống cày
Nuôi ta khôn lớn từ ngày xa xưa.
Cây đa, bến nước, bóng dừa
Vẫn in dấu vết ngày xưa tới trường
Quê hương trăm nhớ ngàn thương
Xa quê ai chẳng vấn vương nhớ về
Hôm nay vui hội mừng quê
Bài thơ viết vội bộn bề tâm can
Cúi xin các cụ trong làng
Thứ tha cho những lan man vụng về.
Lòng thành xin chúc cho quê
Sáng tươi như ánh sao Khuê giữa trời
Ấm no hạnh phúc đời đời
Cháu con lớp lớp nên người THÀNH NHÂN.
Tháng 11/2011
Tuấn Kiệt
-
CAI THUỐC
Đã bấy lâu nay bạn với mày
Giữ gìn sức khỏe, phải chia tay
Những lúc nhạt mồm mơ khói thuốc
Vẫn nhủ với lòng: Quyết chí cai!
Tuấn Kiệt
Thanh Hóa, 03 - 10 - 2011
-
THƠ TIẾP VẦN VỚI HỒ MỸ SƠN
HMS:
Mưa rơi bao tử lơ ngơ
Thèm sao một chút hạt thơ nấu chè
Uống rượu thì phải lè nhè
Uống thơ thì sẽ muôn phần thanh tao;D
TK:
Nấu thơ nêm mấy vì sao (Sao trời)
Bốc mây trộn gió thả vào mới ngon
Trăng thanh đem nướng cho giòn
Nâng ly cung chúc BỐ - CON tiếp vần.
HMS:
Mời Bố dời bước cuối sân
Đèn trời con thả gió ngân dịu dàng
Dạ! đây thi tứ con mang..
Đặt vào chiếc đĩa với ngàn ý thơ
Nửa vầng trăng đứng ngẩn ngơ
Mâm cao cổ chữ đầy thơ, con mời
TK:
Rượu thơ nhắm với sao trời
Mâm đầy cỗ chữ cho lời thanh tao
Tứ thơ từng giọt ngọt ngào
Mượt mà âm sắc dạt dào hương thơ
Nửa vầng trăng cứ ngẩn ngơ
Dải ngân hà cứ lơ thơ buông mành
Uống thơ cho gió tròng trành
Cho mây chao đảo quấn cành cây đa.( Cây đa của chú cuội)
HMS:
Bố ơi! đường vẫn còn xa..
Thơ nhiều âm sắc nuột nà rất trong
Hồn thơ con nuốt vào lòng
Cho cung đàn bỗng phiêu bồng lãng du
Rì rào ngọn gió mùa thu
Tay con đảo nhịp xua mù khói sương.
TK:
Thu về Thơ dậy sắc hương
Cung đàn thánh thót tơ vương bềnh bồng
Nhẹ nhàng gạn đục khơi trong
Cho hồn thư thái cho lòng phiêu du
Ước gì cứ mãi là Thu
Để thơ xua khói mây mù đêm đông.
-
Con gái tôi sắp làm dâu
Mà tôi chưa có nửa câu thơ mừng...
-
Tôi đã gởi thơ vào hộp thư và chuyển tiền vào tài khoản của Nghĩa ở Vietcombank. (chuyển từ chi nhánh Gò Công)
-
Tôi đăng ký, sẽ gởi tác phẩm và chuyển tiền vào tài khoản vào một, hai ngày tới đây.
-
VỀ THĂM SƠN TÂY
Tôi chưa một lần đến thăm Sơn Tây
Để tận mắt ngắm rặng cây ngàn năm tuổi
Huyền thoại ly kỳ của những thân cây duối
Vẫn vẹn nguyên theo năm tháng đong đầy
Ca dao xưa còn phảng phất đâu đây
Về “Cô gái Sơn Tây…
Răng đen hạt nhãn…”
Thơ Quang Dũng - một lần xa Bất Bạt
Nhớ xứ Đoài mây trắng
Nhớ đôi mắt nhung huyền - cô gái Sơn Tây.
Tôi về thăm thành cổ chiều nay
Lớp đá ong, rêu phong dày năm tháng
Thành dựng xây từ đời vua Minh Mạng
Sừng sững hiên ngang vĩnh cửu với đất trời
Đất hai Vua còn đó - Đường Lâm ơi
Cũng giếng cổ, cây đa, mái đình, bến nước…
Nơi sinh ra bậc hiền tài thao lược
Bạch Đằng giang muôn thưở lưu đời
Bố Cái Đại Vương oanh liệt một thời
Có nơi nào địa linh thiêng hơn thế?
Tôi đến Khoang Xanh lúc chiều hè nắng xế
Một màu xanh bát ngát chập chùng non...
Sơn Tây 24/7/2001
Tuấn Kiệt
-
TẠ LỖI QUÊ NHÀ
Tôi đã viết thật nhiều bài thơ
Những tình tự quê hương sông dài biển rộng
Giọt sương sớm mai, hạt mưa chiều còn đọng
Cũng bật lên bao thi hứng dạt dào…
Tôi ngợi ca bằng câu chữ ngọt ngào
Con sóng biển Nha Trang xa lắc
Rồi Hải Phòng biển với trời xanh ngắt
Sầm Sơn quê mình sao tôi lại lãng quên?
Tôi làm thơ cho vùng đất không tên
Con sông nhỏ vô tình tôi ghé lại
Sông Mã quê mình kiêu hùng, nhẫn nại
Tôi chưa một lần để lại vần thơ…
Tôi mải miết đi tìm, theo đuổi những giấc mơ
Quên vườn cải sau nhà, quên tiếng chim mỗi sáng
Tôi ngợi ca, làm thơ tặng bạn
Sao chỉ đúng một lần viết tặng bạn trăm năm?
Tôi ngước nhìn bốn phía trời xanh
Nhưng quên mảnh đất dưới chân mình đang đứng
Vẻ đẹp mọi miền gợi cho tôi thi hứng
Sao quê nhà lại chẳng có trong thơ?
Gần hết đời người dừng lại ngẩn ngơ
Xin tạ lỗi những thân thương máu thịt
Trái tim tôi vẫn rung lên từng nhịp
Để hòa mình vào ngọn gió quê hương...
-
NHẠC PHỔ THƠ TUẤN KIỆT: MƠ HỒNG (Nhạc: Bùi Loan; Ca sĩ: Thu Bút)
Đêm khuya em ngủ ngon không?
Thu sang se lạnh mơ hồng có anh
Gió thu nhè nhẹ xô mành
Trăng thu bàng bạc trời xanh sẫm màu
Đưa tay anh gối mái đầu
Ru em vào giấc ngủ sâu nồng nàn
Mơ hồng đến cõi thênh thang
Bỏ qua trăm thứ lo toan đời thường
Quên đi vất vả công trường
Về bên em với yêu thương không lời
Ngủ ngon đi nhé em ơi
Bờ vai anh đỡ em rồi đêm nay...
-
VẤN VƯƠNG
(Cửa ngõ phía đông vào thành phố Thái Bình- Ảnh trên Internet)
Tôi về đây với Thái Bình
Quê hương hai lúa ấm tình làng thơ
Mênh mông sóng lúa xô bờ
Nắng chan vào gió điểm tô sắc vàng
Cầu Bo rộng mở thênh thang
Cửa sông Ba Lạt muốn sang... trễ đò!
Ước gì còn tuổi hẹn hò
Theo hương ổi chín làng Bo tìm về. (+)
Bát cơm sứa muối tình quê (+)
Ngang qua Thái Thụy bộn bề nhệch, ron (+)
Quỳnh Côi canh cá tuyệt ngon (+)
Vòng qua làng Nguyễn dạ còn tương tư... (+)
Hẹn ngày về với Vũ Thư
Đình làng Thôn Hội khách từ muôn phương...
Chia tay thành phố thân thương
Người về, lòng ở vấn vương nỗi lòng!
Nam Định, 22. 06. 2011
(+) Ổi làng Bo, sứa muối, nhệch, ron, canh cá Quỳnh Côi, bánh cáy làng Nguyễn... là những món ăn đặc sản của Thái Bình
-
VỀ LẠI THÁI BÌNH
(Chùa Keo Thái Bình - Ảnh trên Internet)
Chiều nay về lại Thái Bình
Bên dòng Trà Lý sao mình vấn vương?
Vào mùa bông lúa ngậm sương
Anh về chọn cốm Thanh Hương làm quà...
Qua vùng đất bãi phù sa
Làng vườn Bách Thuận mượt mà nương dâu.
Dòng đời trôi dạt về đâu
Thơm hương bánh Cáy nhớ nhau quặn lòng.
Chiều nay về lại bến sông
Chợt thèm điệu hát bềnh bồng năm xưa...
Câu thơ sũng ướt ngày mưa
Em hong dưới nắng cho vừa nhớ thương
Cánh chim bạt gió muôn phương
Nhớ người con gái Kiến Xương, tìm về...
Nam Định, 22.06.2011
-
MỜI CÁC BẠN THAM GIA THƠ VUI
Tuấn Kiệt qua nhà Quang Điền, thấy bài thơ Quang Điền viết, ở mỗi câu đều thể hiện những dấu (huyền, sắc, hỏi. nặng, ngã...vv). Thấy vui vui, Tuấn Kiệt đăng lên đây bài thơ của anh Quang Điền và các bài comment của bạn bè. Mong rằng qua đây các bạn góp vui vào để thành những đoạn thơ, bài thơ mang nhiều màu sắc khác nhau và tuân thủ mỗi câu đều phải có một dấu. Mời các bạn cùng hưởng ứng nhé.
1- Thơ Quang Điền:
Gặp nhau huyền ảo như mơ
Vô tình chấm phá vô duyên tranh đời
Ngập ngừng chưa hỏi một lời
Tơ lòng trĩu nặng rối bời tâm cang.
Gặp nhau đời bỗng vạch ngang
Đưa tay phẩy sạch trái ngang tình đời
Ngã mình trên bóng nhung tơ
Hồn bâng khuâng giữa đôi bờ sắc không.
Yêu nhau không dấu được lòng
Đôi ta, hai chấm lửa lòng cùng khơi
Giữa đời chấm lửng lẳng lơ
Đan tay gạch nối tình mình trao nhau.
Yêu nhau mở ngoặc sang trang
Viết thiên tình sử xuống hàng hư vô.
2- Thơ Tuấn Kiệt:
Gặp nhau đã trót NẶNG tình
Xa nhau HỎI ấy nhớ mình hay chăng?
Tím trời một SẮC bằng lăng
HUYỀN mơ đôi mắt xa xăm đợi chờ.
Sẩy chân vấp NGÃ vào thơ
Để cho CHẤM LỬNG vu vơ gieo mình.
GẠCH NGANG có nối được tình?
DẤU THAN, CHẤM HẾT lặng thinh XUỐNG HÀNG... .
3- Thơ Ntl Nguyễn:
Yêu nhau mở ngoặc sang trang?
Sao không đóng ngoặc để nàng bên ta?
Đã là huyền ảo rồi mà!
Nặng chi 1 mối tơ vò... cho nhau?
Thơ là gạch nối bắc cầu,
Hai ta hai chấm nối vào yêu thương.
Đừng nên chấm, phết... lạc đường,
Đã yêu sâu sắc xin đừng đa mang.
-
NHẠC PHỔ THƠ TUẤN KIỆT: GIÁ CHỈ
(Nhạc Bùi Loan; Ca sĩ: Thu Bút thể hiện)
Anh chưa đến quê em
Chưa một lần thăm sông cầu nước chảy?
Bỗng xa xăm...
Anh nhớ về nơi ấy
Một miền quê... Anh chưa tới bao giờ?
Một miền quê... chỉ có ở trong mơ
Xa tít tắp lũy tre làng rủ bóng
Gió nhẹ thổi, tiếng tre như đưa võng
Trên sông Cầu soi bóng nhịp cầu Lim.
Đến với quê em
Bằng nhịp đập con tim
Và hơi thở... nồng nàn từ hai phía
Không nói được bởi... lời không trọn nghĩa
Nỗi đau riêng... đâu chỉ một con người
Giá chỉ biết để chỉ... nhớ thương thôi
Và xin đủ cho chim trời tung cánh
Nhưng... gió bấc... mưa bay... và giá lạnh
Sóng ngàn đời... mãi vẫn chẳng rời xa
Từ một nơi xa
Nhớ miền quê chưa biết
Nghe trong tim...
Một giọng ca tha thiết
“Người ơi người ở đừng về”
Mơ đến quê em
Được tắm nước sông quê
Ngắm nhịp câu Lim
Nghe câu quan họ
Thuyền lướt nhẹ, buồm căng theo gió
Trên sông Cầu nước chảy lơ thơ...
Em biết không?
Chỉ một giấc mơ
Đã nói đủ những gì... chưa nói hết
Giá chỉ quen thôi... đừng thân thiết
Để thanh thản...
Nhẹ nhàng ...
Cho mỗi một tâm tư...
Tuấn Kiệt
-
Thơ vui: NHẦM GIẦY
Tối 14/05/2011 Câu lạc bộ thơ huyện Xuân Trường (Nam Định) chúng tôi gặp mặt giao lưu cùng CLB thơ các huyện bạn, đặc biệt là sự có mặt giao lưu của các bạn ở Hải Phòng. Lúc ra về, anh Đặng Kiên Cường, Hội viên CLB Thơ huyện Giao Thủy vô tình xỏ nhầm giầy của tôi. Trong lúc bối rối không biết tính sao, vì sáng 15/05/2011 tôi còn hướng dẫn các bạn ở Hải Phòng đi tham quan mấy nơi, tôi viết mấy câu thơ vui chia sẻ cùng các bạn:
THƯ CHO ANH ĐẶNG KIÊN CƯỜNG
Thơ vui
Vội vàng trong lúc chia tay
Vô tình anh xỏ nhầm giầy… khổ em!
Đôi giầy em mới bóc tem
Hôm nay đón bạn mới đem ra dùng
Giầy anh kích cỡ không cùng
Cái cũ, cái mới chẳng chung sắc màu.
Giao lưu thơ phú vài câu
Em về mấy ngón chân đau… vì giầy
Ngày mai đi đứng sao đây?
Xem chim cồn Ngạn, ngắm cây cồn Mờ.
Đi cồn Lu với bạn thơ
Để rồi ngơ ngẩn thẩn thơ... bướm vàng!
Trời đang đẹp tựa thu sang
Cồn Lu, cồn Ngạn nắng tràn bóng… chim
Lo xe cho “lũ Kim Kim” (+)
Nhìn giầy: nỗi thất vọng chìm vào trong...
Giầy ơi, chiếc thẳng chiếc cong
Cái màu nâu sáng, cái “lòng cầy thui”
Xa anh em trót… bùi ngùi
Giờ đây ân hận rút lui muộn mằn
Nhầm giầy anh có lăn tăn?
Cho em vớt chút ăn năn vào lòng
Ngẫm thương tám chị Hải phòng
Đường xa chẳng quản chỉ mong thấy… cò!
Dưỡng, Bình, Kiệt xúm tay lo
Nhân, Vinh giúp sức, Tâm thò chân vô
Mong sao nhanh đên cồn Mờ
Để rồi ngơ ngẩn, thẩn thờ với chim.
Thế gian muôn nẻo thử tìm
Nơi đâu có buổi xem chim vui này?
Sao anh nỡ xỏ nhầm giầy
Để em ấm ức đong đầy tứ thơ...
Xuân Trường, đêm 14/5/2011
Tuấn Kiệt
(+) "Lũ Kim Kim": Tứ thơ Tạ Mai
-
Thơ tiếp vần Tuấn Kiệt - Tạ Mai
Tuấn Kiệt đươc biết nhà giáo, nhà thơ Đường Tạ Mai trong dịp giao lưu thơ tại thành phố Nam Định. Sau lần găp chị, Tuấn Kiệt và chị đã giao lưu mấy vần thơ. Xin phép chị Tạ Mai, Tuấn Kiệt đưa vào trang blog của mình để bạn hữu cùng xem nhé.
Tuấn Kiệt - Tạ Mai
TK: Cho xin một chút gió đông
Mặn mà tình biển Hải Phòng nhé Mai
Nhớ đừng lầm gửi cho ai
Để nơi bụi nắng đợi hoài ngóng trông.
TM: Sao mà khắc khoải chờ mong
Gió đông vẫn thổi ấm nồng đó thôi
Từ nơi đất cảng xa xôi
Biển xanh xin gửi những lời sẻ chia.
TK: Lâng lâng như đã say bia
Ngọt ngào như đã sẻ chia nỗi lòng
Biết rằng vẫn có gió đông
Mà sao vẫn cứ thầm mong gió về.
TM: Cánh diều bay bổng trên đê
Hân hoan vui đón gió về thành Nam
Gió về đưa cả hè sang
Nhạc thơ cùng với mênh mang phượng hồng.
TK: Trời xanh mây trắng bềnh bồng
Câu thơ bẻ gãy chắp không nên vần
Hè về vội vã đuổi xuân
Phượng hồng hé nở lấn sân hoa đào
Thoảng nghe tiếng gió thì thào
Mơn man trên tóc lao xao gọi mời.
TM: Ơ kìa con sóng chơi vơi
Níu thơì gian lại cho trờì mãi xuân
Thoả lòng mong ước thi nhân
Bên dòng thơ cứ trong ngần tiêng ca.
TK: Tiên xuân trong tiết tháng ba
Hạ sang cái nắng vỡ oà chói chang
Sóng ơi níu được thờì gian?
Mà sao mái tóc đã toan bạc rồi
Dỗi hờn để lại son môi
In trên bờ cát bồi hồi xa xăm.
TM: Mớí ngày xưa tuổi trăng rằm
Mà nay in dâú tháng năm đã đầy
Cũng là mơ ươc thơ ngây
Làm sao cản được nước mây quay vòng
Rét run rôì lại nắng nồng
Bốn mùa xuân hạ thu đông chuyển vần.
TK: Nữ nhi xưa khách hồng quân
Nam nhi là đấng trượng nhân giữa đời
Ngày nay dẫu có phai phôi
Cũng do thế thái thiên thời tạo nên
Anh hùng xứng găp thuyền quyên
Vần thơ tạo môí cơ duyên tương phùng.
TM: Mảnh thơ thả giữa không trung
Bay ra biển giữa muôn trùng nước non
Tới nơi cùng cốc thâm sơn
Nào ai đồng điệu tâm hôn lại đây
Hoà chung khúc nhạc cỏ cây
Tình thơ nghĩa bạn đong đâỳ tháng năm.
Tháng 3/2011
-
Ta đi trong lá thu rơi
Bất chợt quạnh hiu giữa đất trời...
Ai biết ai người nơi xa ấy
Một mình ôm nỗi nhớ chơi vơi...
-
KHOẢNG CÁCH
(Thơ: Tuấn Kiệt; Nhạc: Bùi Loan; Ca sĩ: Dương Liễu)
Anh không là sóng dữ
Em chẳng phải bến bờ
Nhưng nếu bờ có lở
Dòng sông nào không đau?
Sông nhờ gió, gió ơi!
Hỏi bên lở, bên bồi
Thương nỗi mòn của đất
Sông ôm phù sa trôi...
Sông nhờ trăng, trăng ơi!
Trăng soi mình đáy nước
Trăng sang bên lở trước
Nói hộ: dòng sông trong
Vì đâu dòng sông cong?
Bởi ôm hình đất lở
Nỗi dau sông ai nỡ
Vô tình đến thờ ơ
Sông muốn lại gần bờ
Nên xoáy vào lòng đất
Khoảng cách nào gần nhất
Sông - bên lở - bên bồi ???
Thơ phụ hoạ cho bài hát:
Con sông bên lở bên bồì
Tình yêu em nỡ buông trôi tròng trành
Sông xanh in bóng bờ xanh
Giọt thương giọt nhớ đan mành nước trôi
Tình anh bản nhạc không lờì
Thương bên bờ lở dòng trôi ngâp ngừng...
Thương Nhớ Phai Phôi
In Trang thơ thành viên
Đăng lúc · Report reply
Nghe bài thơ có nhiều tâm sự quá .
Lạnh lùng dứt bỏ đôi tay
Ấm êm truyền cảm lòng say say lòng
Người đi có nhớ ta không?
Thời gian xa cách bềnh bồng lãng du.