![](http://diendan.thotre.com/uploads/set_resources_4/84c1e40ea0e759e3f1505eb1788ddf3c_pattern.png)
tuankiet3855
-
Số bài viết
148 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
-
Nổi bật trong ngày
7
Bài viết được đăng bởi tuankiet3855
-
-
TÌNH CỜ
Đời người có mấy tình cờ
Nhầm rồi quen để làm thơ tặng người
Tình cờ nghe được tiếng cười
Về trồng cây nhớ xanh tươi tháng ngày
Tình cờ nâng chén mà say
Để lâng lâng nhớ những ngày hàn vi
Tình cờ trong một chuyến đi
Để về trồng một cây si thẫn thờ
Tình cờ vẫn chỉ... tình cờ
Vần thơ viết sợ lòng... thơ thẩn lòng.
-
Xin cho hỏi, làm cách nào có thể post hình ảnh để minh họa cho các bài viết của tôi tỏng diễn đàn? Ai biết chỉ giùm, rất cảm ơn!
-
VÔ ĐỀ
Hồn ta ta trói lại rồi
Tim ta buộc chặt giữa đời bão giông
Ta tìm đến cõi hư không
Cho vơi nhẹ bớt nỗi lòng đa đoan
Có ai biết cõi niết bàn?
Chỉ cho ta đến, ta san sẻ cùng
Cho ta về xứ mông lung
Để ta nhặt cánh hoa rừng tàn rơi
Giang tay đón ngọn gió trời
Có hương vị mặn biển khơi theo về
Sáng gì một đốm sao khuê
Trong gì một giọt nắng về trong mưa
Ấm gì một mảnh chăn thưa
Ngon gì một bát canh dưa nhọc nhằn
Tình người sóng gợn lăn tăn
Tình ta phẳng lặng... ăn năn với người.
-
TÌNH YÊU MẶC ĐỊNH
Rất nhiều thứ trên đời anh có thể trao em
Nhưng không thể trao em lòng ích kỷ
Anh có thể cho em
Núi sông hùng vĩ
Khoảng trời xanh với chân lý tình yêu
Có thể cho em
Nắng sớm với mưa chiều
Lại cho em
Những điều thầm kín nhất
Tựu chung lại
Anh cho em lòng chân thật
Bởi núi sông kia
Anh có đâu mà mất
Khoảng trời kia
Em trả lại cho người
Nắng mưa kia
Em để tự nó trôi.
Cái còn lại
Chỉ Anh thôi là chân thực.
Cái còn lại
Là nỗi niềm háo hức
Là đam mê
Khi nỗi nhớ tràn về…
Tuấn Kiệt
-
LANG THANG KIẾM TÌM
Tôi mải miết kiếm tìm trong tĩnh lặng
Bỗng nhỏ nhoi trước hối hả dòng đời
Bước lang thang gặm nhấm nỗi đơn côi
Mà khắc khoải nuối thương về dĩ vãng
Trời mùa thu mây không bay lãng đãng
Nắng mùa thu bất chợt rát lưng trần
Đêm muà thu sương giá lạnh bàn chân
Dĩ vãng qua đi, chỉ bồi hồi lắng đọng
Cái kiếm tìm chập chờn như bong bóng
Lửng lơ bay như đùa cợt vô tình.
Kiếm tìm hoài...
tìm kiếm mãi...
lặng thinh...
Trong vô thức bỗng thấy mình nhỏ bé
Tôi vẫn đi trong âm thầm lặng lẽ
Khoác đơn côi trùm kín mảnh thân gầy
Bồi hồi ư?
Phảng phất đâu đây?
Quá khứ còn đâu?
Sau nỗi lòng trắc ẩn?
Cái kiếm tìm xa vời vô tận
Dáng cô liêu lang thang mãi đi tìm...
Tuấn Kiệt
-
NHỊP CẦU KHÔNG BẮC
Đã bắc bao nhiêu những nhịp cầu
Có dòng sông cạn có sông sâu
Có một dòng sông,anh hờ hững?
Để bờ đôi phía:ngóng trông nhau
***
Có một dòng sông anh đến sau
Ngậm ngùi mà chẳng thể bắc cầu
Đành để đôi bờ xa cách mãi
Nào phải lòng anh hững hờ đâu!
***
Cái giận của sông - chẳng có cầu
Cái hờn của bến - mãi xa nhau
Vị đắng của điều không thể nói
Gặm nhắm hồn anh đến mai sau.
***
Mai sau... mai sau... đã mai sau!
Đôi bờ sông ấy... đã có cầu?
Vẫn biết lòng sông - còn có sóng?
Ngậm hờn bờ mãi chẳng xanh dâu?
***
Ôi những con sông những cái cầu!
Có phải muốn là bắc được đâu?
Nỗi khổ trong anh - điều không nói
Để hờn, để giận... với sông sâu.
***
Ai biết lòng anh - chứa chất sầu?
Ai biết tình anh - mãi thương đau?
Bến cũ, bờ xưa... không muốn hiểu!
Thơ buồn, tôi chép tặng đôi câu...
Tuấn Kiệt
-
PHÚT CUỐI BÊN CHA
Tôi về vôi vã thăm cha
Vẫn con đường cũ căn nhà cổ xưa
Đường quê rợp mát bóng dừa
Lao xao mành trúc gió đưa ngoài thềm
Cha nằm trên chiếc nệm êm
Nhìn con nhòa lệ lăn trên má gầy
Nâng ly sữa nóng trên tay
Lòng con chan chứa vơi đầy xót xa
Đứa con bất hiếu xa nhà
Kịp về nhìn mặt cha già hôm nay
Lặng đi khoảnh khắc phút giây
Cha giơ tay nắm bàn tay nhoẻn cười
Ba đêm túc trực bên Người
Gương mặt mãn nguyện rạng tươi lạ thường
Cha đi trong sự vấn vương
Anh em tứ ngả đôi đường chưa yên
Cầu cho cha ở cõi tiên
Hồn cha siêu thoát bình yên vĩnh hằng.
Tuấn Kiệt
-
NỢ
Tóc đã hai màu Anh vẫn còn nặng nợ
Chẳng nợ tiền tài
Ân oán khép từ lâu.
Chỉ ước một điều
Ta mãi bên nhau
Để anh được nói điều chưa nói
Cái nợ ấy chưa một lần em hỏi
Mà trong anh day dứt cả một đời
Thời gian kia
Tàn nhẫn cứ vụt trôi
Trái đất kia
Cứ lầm lì quay mòn mỏi
Sâu thẳm xa xăm
Tiếng lòng ai đó gọi
Diết da,tha thiết
Nhói trong tim.
Giản dị, đơn sơ sao cứ mãi đi tìm
Để xa rồi
Mới nhận ra
Mình mang nợ.
Cái tiếc nuối ở buổi đầu bỡ ngỡ
Đi theo anh suốt cả chặng đường đời
Điều chưa nói,chẳng thể nói nữa rồi
Anh lại tìm về
Trong ký ức
Đơn côi...
Tuấn Kiệt
-
Diễn đàn Thơ trẻ hãy mở rộng cửa để tất cả thành viên có thể tham gia tạo nên một bầu không khí mới trên sân chơi văn học,cảm ơn những người đã tiếp lửa và giữ lửa cho nó tiếp tục bừng cháy để những trang thơ mới được toả sáng.
-
NHỚ BIỂN NHA TRANG
Ước gì là gió lang thang
Bay về với biển Nha Trang mặn mà
Để nhìn biển rộng bao la
Ngắm trăng với dãy thiên hà đầy sao
Để nghe sóng vỗ ầm ào
Nhỏ nhoi cái ước mà sao khó thành!
Tuấn Kiệt
-
NHA TRANG BIỂN VÀ EM
Anh muốn đến Nha Trang
Ngắm biển trời bát ngát
Anh muốn nghe em hát
Bản tình ca êm đềm.
Biển Nha Trang dịu êm
Trong nắng chiều lặng gió
Như lòng em bỏ ngỏ
Cho tình anh đan xen
Sóng vỗ về triền miên
Ngàn đời ru bờ cát
Như tình em dào dạt
Cho anh vào trang thơ
Nha Trang ơi! bến mơ
Rặng dừa chào đón gió
Như dáng em đứng đó
Vẫy mãi cuộc đời anh
Biển và trời trong xanh
Cánh buồm nâu lướt sóng
Thuyền ra khơi đi lộng
Trong mây nước bềnh bồng
Sóng biển với sóng lòng
Thì thầm trên bờ cát
Sóng lòng ru lời hát
Sóng biển bò mơn man
Ôi! Nha Trang, Nha Trang!
Chưa một lần anh tới
Mà sao lòng mong đợi
Một tiếng ru à ơi
Nha Trang, Nha Trang ơi!
Có gió,nước,mây trời
Có tình em tha thiết
Dẫu rằng xa cách biệt
Nỗi nhớ cứ theo về
Sóng cứ mãi đam mê
Biển yêu bờ ngây ngất
Một mối tình chân thật
Mà chung thủy nồng nàn
Biển Nha Trang mênh mang
Trời Nha Trang thăm thẳm
Từ một nơi xa lắm
Gởi theo gió lời yêu
Anh muốn có một chiều
Bên em bên bờ cát
Để nghe lời biển hát
Trong hương tình dào dạt
Bờ cát- Biển - và Em
Tuấn Kiệt
-
CHÙM THƠ TẢN MẠN
Mưa
Hạt mưa làm dịu cơn nồng
Nhớ ai? Ai nhớ? Lòng không biết lòng
Mưa tan trời lại xanh trong
Nắng về đưa tiễn cơn giông đi rồi
Thời gian sao chẳng ngừng trôi
Cho mưa nán lại làm vơi nhọc nhằn...
Mong manh
Mong manh em gửi cho anh
Để anh gom góp dệt mành tơ vương
Tơ vương sợi nhớ, sợi thương
Sợi đan thành mảnh chắn đường xuân đi.
Thầm mong
Anh đi về với công trường
Nắng gay gắt nắng, đường vương bụi hồng
Thầm mong ai đó đợi trông
Thầm mong tin nhắn "xổ lồng" bay sang
Thầm mong có chút thời gian
Cho thơ chắp cánh ngập tràn trong nhau.
Thoáng hờn
Xin đừng giận nhé người ơi
Giọt cà phê đắng làm môi ngọt ngào
Thoáng hờn một chút xôn xao
Cho cây tạnh gió, lá xào xạc rơi
Sóng lòng dù có chơi vơi
Bến lòng vẫn đợi dòng trôi nhớ về
Tuấn Kiệt
-
NỖI ĐAU CON TRẺ
Viết cho cháu Thanh tâm.
Có nỗi đau nào lớn hơn không?
Mất cha lúc tuổi mới lọt lòng
Những tưởng đời con còn có mẹ
Vui trong mái ấm tuổi thơ hồng
Như mỗi buổi chiều cơm nước xong
Mẹ khép cửa phòng tránh gió đông
Giục con nhớ học rồi ngủ sớm
Lặng lẽ đi nằm đắp mền bông
Con có hay đâu buổi cuối cùng
Bữa cơm đạm bạc ngồi ăn chung
Mẹ đã ra đi trong giấc ngủ
Theo bước chân cha đến vô cùng.
Học xong con rón rén vô mùng
Bỗng thấy mắt mẹ mở trừng trừng
Con khóc gào la nghe xé ruột
Con lay gọi mẹ lúc lâm chung.
Bà con lối xóm mắt rưng rưng
Thương cảnh tình con thương vô cùng
Tuổi mới mười ba còn thơ dại
Bước ngoặt cuộc đời với bão giông.
Có mất mát nào lớn hơn không
Con sớm mất cha , mẹ mất chồng
Thui thủi đời con nay mất mẹ
Giữa tuổi thiếu niên tuổi mơ hồng.
Tiếng nấc nghẹn ngào buổi chiều đông
Bên mái nhà tranh giáp cánh đồng
Như mũi dao đâm từng khúc ruột
Thế thái nhân tình kiếp long đong.
Lạnh lẽo mình con với căn phòng
Cô đơn chiếc bóng buổi đêm đông
Chẳng còn nước mắt gào khóc nữa
Mà nghe như bão dậy trong lòng.
Tuấn Kiệt
-
1
-
-
RU EMEm ơi hãy ngủ đi nào
Ngày mai anh sẽ bay cao ngang trời
Để anh cất tiếng ru hời
Ru em câu hát à ơi quê mình
Đố ai định nghĩa chữ tình
Đố ai hiểu được lòng mình với ta
Dẫu rằng xa thật là xa
Mà sao gần thế giữa ta với mình
Đời người chỉ một lần sinh
Sống sao trọn nghĩa vẹn tình với nhau
Chữ yêu gắn với khổ đau
Mà sao kiếp trước đời sau vẫn tìm
Máu nào chẳng chảy về tim
Sông nào lại chẳng đi tìm biển khơi
Anh ru em ngủ à ơi
Ngày mai anh đã xa rồi nơi đây
Bao đêm kỷ niệm đong đầy
Nhớ thương từng phút từng giây theo về
Ngày mai nơi ấy xa quê
Sẽ không có những đêm khuya thức cùng
Em ơi anh đã mắc mùng
Ngủ ngoan em nhé, hãy đừng quên anh.
Tuấn Kiệt
-
NHỚ BIỂN NHA TRANG
Ước gì là gió lang thang
Bay về với biển Nha Trang mặn mà
Để nhìn biển rộng bao la
Ngắm trăng với dãy thiên hà đầy sao
Để nghe sóng vỗ ầm ào
Nhỏ nhoi cái ước mà sao khó thành!
Tuấn Kiệt
-
NHA TRANG BIỂN VÀ EMAnh muốn đến Nha trangNgắm biển trời bát ngátAnh muốn nghe em hátBản tình ca êm đềm.Biển Nha trang dịu êmTrong nắng chiều lặng gióNhư lòng em bỏ ngỏCho tình anh đan xenSóng vỗ về triền miênNgàn đời ru bờ cátNhư tình em dào dạtCho anh vào trang thơNha trang ơi! bến mơRặng dừa chào đón gióNhư dáng em đứng đóVẫy mãi cuộc đời anhBiển và trời trong xanhCánh buồm nâu lướt sóngThuyền ra khơi đi lộngTrong mây nước bềnh bồngSóng biển với sóng lòngThì thầm trên bờ cátSóng lòng ru lời hátSóng biển bò mơn manÔi! Nha Trang, Nha Trang!Chưa một lần anh tớiMà sao lòng mong đợiMột tiếng ru à ơiNha Trang, Nha Trang ơi!Có gió,nước,mây trờiCó tình em tha thiếtDẫu rằng xa cách biệtNỗi nhớ cứ theo vềSóng cứ mãi đam mêBiển yêu bờ ngây ngấtMột mối tình chân thậtMà chung thủy nồng nànBiển Nha Trang mênh mangTrời Nha Trang thăm thẳmTừ một nơi xa lắmGởi theo gió lời yêuAnh muốn có một chiềuBên em bên bờ cátĐể nghe lời biển hátTrong hương tình dào dạtBờ cát- Biển - và EmTuấn Kiệt -
CHÙM THƠ TẢN MẠN
Mong manh
Mong manh em gửi cho anh
Để anh gom góp dệt mành tơ vương
Tơ vương sợi nhớ, sợi thương
Sợi đan thành mảnh chắn đường xuân đi.
Thầm mong
Anh đi về với công trường
Nắng gay gắt nắng, đường vương bụi hồng
Thầm mong ai đó đợi trông
Thầm mong tin nhắn "xổ lồng" bay sang
Thầm mong có chút thời gian
Cho thơ chắp cánh ngập tràn trong nhau.
Thoáng hờn
Xin đừng giận nhé người ơi
Giọt cà phê đắng làm môi ngọt ngào
Thoáng hờn một chút xôn xao
Cho cây tạnh gió, lá xào xạc rơi
Sóng lòng dù có chơi vơi
Bến lòng vẫn đợi dòng trôi nhớ về
Tuấn Kiệt
-
NỖI ĐAU CON TRẺ
Viết cho cháu Thanh tâm.
Có nỗi đau nào lớn hơn không?
Mất cha lúc tuổi mới lọt lòng
Những tưởng đời con còn có mẹ
Vui trong mái ấm tuổi thơ hồng
Như mỗi buổi chiều cơm nước xong
Mẹ khép cửa phòng tránh gió đông
Giục con nhớ học rồi ngủ sớm
Lặng lẽ đi nằm đắp mền bông
Con có hay đâu buổi cuối cùng
Bữa cơm đạm bạc ngồi ăn chung
Mẹ đã ra đi trong giấc ngủ
Theo bước chân cha đến vô cùng.
Học xong con rón rén vô mùng
Bỗng thấy mắt mẹ mở trừng trừng
Con khóc gào la nghe xé ruột
Con lay gọi mẹ lúc lâm chung.
Bà con lối xóm mắt rưng rưng
Thương cảnh tình con thương vô cùng
Tuổi mới mười ba còn thơ dại
Bước ngoặt cuộc đời với bão giông.
Có mất mát nào lớn hơn không
Con sớm mất cha , mẹ mất chồng
Thui thủi đời con nay mất mẹ
Giữa tuổi thiếu niên tuổi mơ hồng.
Tiếng nấc nghẹn ngào buổi chiều đông
Bên mái nhà tranh giáp cánh đồng
Như mũi dao đâm từng khúc ruột
Thế thái nhân tình kiếp long đong.
Lạnh lẽo mình con với căn phòng
Cô đơn chiếc bóng buổi đêm đông
Chẳng còn nước mắt gào khóc nữa
Mà nghe như bão dậy trong lòng.
Tuấn Kiệt
-
Mong manh
Mong manh em gửi cho anh
Để anh gom góp dệt mành tơ vương
Tơ vương sợi nhớ, sợi thương
Sợi đan thành mảnh chắn đường xuân đi.
Thầm mong
Anh đi về với công trường
Nắng gay gắt nắng, đường vương bụi hồng
Thầm mong ai đó đợi trông
Thầm mong tin nhắn "xổ lồng" bay sang
Thầm mong có chút thời gian
Cho thơ chắp cánh ngập tràn trong nhau.
Thoáng hờn
Xin đừng giận nhé người ơi
Giọt cà phê đắng làm môi ngọt ngào
Thoáng hờn một chút xôn xao
Cho cây tạnh gió,lá xào xạc rơi
Sóng lòng dù có chơi vơi
Bến lòng vẫn đợi dòng trôi nhớ về
.
[/center]Tuấn Kiệt
-
RU EM
Em ơi hãy ngủ đi nao
Ngày mai anh phải bay cao ngang trời
Để anh cất tiếng ru hời
Ru em câu hát à ơi quê mình
Đố ai định nghĩa chữ tình
Đố ai hiểu được lòng mình với ta
Dẫu rằng xa thật là xa
Mà sao gần thế giữa ta với mình
Đời người chỉ một lần sinh
Sống sao trọn nghĩa vẹn tình với nhau
Chữ yêu gắn với khổ đau
Mà sao kiếp trước đời sau vẫn tìm
Máu nào chẳng chảy về tim
Sông nào lại chẳng đi tìm biển khơi
Anh ru em ngủ à ơi
Ngày mai anh đã xa rồi nơi đây
Bao đêm kỷ niệm đong đầy
Nhớ thương từng phút từng giây theo về
Ngày mai nơi ấy xa quê
Sẽ không có những đêm khuya thức cùng
Em ơi anh đã mắc mùng
Ngủ ngoan em nhé,hãy đừng quên anh.
Tuấn Kiệt
Trang thơ Tuấn Kiệt
In Trang thơ thành viên
Đăng lúc · Report reply