![](http://diendan.thotre.com/uploads/set_resources_4/84c1e40ea0e759e3f1505eb1788ddf3c_pattern.png)
tuankiet3855
-
Số bài viết
148 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
-
Nổi bật trong ngày
7
Bài viết được đăng bởi tuankiet3855
-
-
Xin hướng dẫn giúp tôi cách post một bài hát từ máy tính lên diễn đàn để minh họa cho bài viết.
Cảm ơn rất nhiều
-
Bài hát phổ thơ Tuấn Kiệt:
NHA TRANG, ĐỂ CHO NỖI NHỚ THEO VỀ...
Anh muốn đến Nha trang
Ngắm biển trời bát ngát
Anh muốn nghe em hát
Bản tình ca êm đềm.
Biển Nha trang dịu êm
Trong nắng chiều lặng gió
Như lòng em bỏ ngỏ
Cho tình anh đan xen
Sóng vỗ về triền miên
Ngàn đời ru bờ cát
Như tình em dào dạt
cho anh vào trang thơ
Nha trang ơi!bến mơ
Rặng dừa chào đón gió
Như dáng em đứng đó
Vẫy mãi cuộc đời anh
Biển và trời trong xanh
Cánh buồm nâu lướt sóng
Thuyền ra khơi đi lộng
Trong mây nước bềnh bồng
Sóng biển với sóng lòng
Thì thầm trên bờ cát
Sóng lòng ru lời hát
Sóng biển bò mơn man
Ôi! Nha trang,nha trang!
Chưa một lần anh tới
Mà sao lòng mong đợi
Một tiếng ru à ơi
Nha trang,nha trang ơi!
Có gió,nước,mây trời
Có tình em tha thiết
Dẫu rằng xa cách biệt
Nỗi nhớ cứ theo về
Sóng cứ mãi đam mê
Biển yêu bờ ngây ngất
Một mối tình chân thật
Mà chung thủy nồng nàn
Biển nha trang mênh mang
Trời Nha trang thăm thẳm
Từ một nơi xa lắm
Gởi theo gió lời yêu
Anh muốn có một chiều
Bên em bên bờ cát
Để nghe lời biển hát
Trong hương tình dào dạt
Bờ cát- Biển - và Em
-
KHÓC BLOGGER HỒNG CÔNG
Cuộc đời ngắn ngủi quá em ơi!
Vội vã ra đi với đất trời
Em để trong tâm người ở lại
Buồn, thương, sầu, nhớ mãi không vơi
Mới mấy ngày qua gặp em thôi
Nụ cười tươi tắn nở trên môi
Mà nay em đã... người thiên cổ
Mãi mãi từ nay, mất Em rồi
Không khóc em mà nước mắt rơi
"Ở trọ trần gian" em tặng tôi
Kỷ vật còn đây người đâu nữa
Thương em tôi hận cả đất trời
Khóc em tôi khóc mãi không thôi
Cố nén nhưng lệ cứ đầy vơi
Câu nói của em tôi nhớ mãi
"Hoàn cảnh nhà em thật quá tồi"
Nhân hậu, hiền lương Hồng Công ơi
Ra đi em để lại cho đời
Nhân ái bao dung đàn em nhỏ
Với niềm cảm phục ở trong tôi
Tuấn Kiệt
-
Gừng cay gởi tặng hết rồiĐêm mưa lạnh đếm, hỏi người còn không
Gởi cho một chút ấm lòng
Trả công thơ tặng, môi hồng cười xinh
Gừng cay trót tặng hết rồi
Cho vài hạt muối mặn môi ấm lòng
Hỡi người thơ tặng đòi công
Nhấm nháp muối mặn môi hồng còn xinh?
-
NGÔNG
Vít trăng ném xuống mặt hồ
Xô nghiêng trái núi làm bờ chắn sông.
Vén mây tạo dáng song long
Ngắt sao điểm bốn mắt rồng long lanh.
Vươn tay nâng dãy Trường thành
Đặt ngang biển Thái Bình xanh làm cầu.
Thân tùng vót một cần câu
Thú vui thỏa chí với bầu rượu tiên.
Mặc ai lắm bạc nhiều tiền
Riêng ta, ta tạo cảnh tiên giữa đời...
Nam Định, 27.09.2010
-
RƯỢU CÀN KHÔN
Tặng anh Bình, CLB Thơ Tỉnh Nam Định
Nhón trái đất ta thả vô bầu rượu
Gắp vầng trăng cắn một nửa thay mồi
Rượu càn khôn nhắm với mảnh trăng vơi
Cho vũ trụ đảo điên say túy lúy
Tôi với anh hai tâm hồn kẻ sĩ
Ném câu thơ dán lên dải ngân hà
Uống lấy sức níu màn đêm chậm lại
Rượu tràn ly cho thơ tóe tung ra…
Nam Định, 26.09.2010
Tuấn Kiệt
-
VÔ ĐỀ
Có ai mua lạnh mùa đông
Ta cho một ít mà không lấy tiền
Đêm về mặc áo làm duyên
Và khoe cái mũ đắt tiền để lâu
Lạnh về ăn một miếng trầu
Cho duyên thêm thắm, cho sầu tiêu tan...
Tuấn Kiệt
-
MƯA RƠI
Mưa rơi buồn nhớ đầy vơi
Tiếng mưa thánh thót tả tơi nỗi lòng
Ai người ai nhớ ai không?
Ta nhìn mưa đổ ta trông ta chờ
Nhạc buồn tình khúc bơ vơ
Tiếng ca rên xiết câu thơ ngập ngừng
Mưa rơi rơi mãi không dừng
Buồn ơi buồn đến tột cùng không vơi...
Tuấn Kiệt
-
ĐI CHỢ SẦM NƯA
Anh đi thăm chợ Sầm – Nưa
Gặp em cô gái bán dưa... cay nồng
Hỏi em - em đã có chồng
Hỏi con – đôi má ửng hồng: ”Há khôn”(*)
Em như bức vẽ lên khuôn
Đắng cay nghiệt ngã phải bươn chải đời
Dưa em – cay lắm em ơi
Mà sao ngọt thế - lời mời chào mua?
Giá đừng đến chợ Sầm- Nưa
Giá đừng đến hỏi mua dưa... thêm buồn...
Tuấn Kiệt
(*) Há khôn: Tiếng Lào có nghĩa là năm người con.
-
CHUYỆN VUI LÀO - VIỆT
Ông Việt chê ngọn gió Lào
Khô hanh, nóng rát, nôn nao vô cùng
Ông Lào tức quá, thẳng thừng:
"Gió trời, gió đất phải chưng... gió Lào."
Ai làm ra gió xôn xao
Mang tai mắc tiếng đất Lào xứ voi?
Tò mò... tiếng rít như còi
Điếu cày ông Việt kêu lòi lỗ tai
Ông Lào sặc sụa: "Ai chài...
Thuốc hôi như cú nói sai cho mình"
Ông Việt ăn ở bẩn kinh
Ngứa ngáy, mụn nhọt khắp mình thì la:
"Mụn tròn bảo HẮC LÀO da
Bao nhiêu thứ xấu... đổ ta thế này
Trời cao đất thấp có hay
Người Lào ta vốn thẳng ngay, thật thà
Ông Việt khôn lỏi tinh ma
Thuốc hôi (Thuốc Lào), Gió nóng (Gió Lào), Bẩn da (Hắc lào) tặng mình".
Lời than lên đến thiên đình
Ngọc Hoàng phân tích lý, tình phán ra:
"Người Lào vốn tính thật thà
Ông Việt chớ có ba hoa ,đổ thừa
Những gì khó chịu,không ưa
Phải đặt tên khác nhớ chừa "Lào" ra
Ví dụ: Mụn mọc ngoài da
Phải gọi là cái: HẮC TA" chớ Lào
Ngọn gió nóng bức lao xao
Phải gọi là thứ "GIÓ AO" thổi về
Thuốc kia chồng hút vợ chê
Thì đem gọi thẳng "THUỐC DÊ" cho ròi
Từ nay Đất nước triệu voi
Chớ mang đơn kiện, trát đòi đến ta
Việt -Lào chung một mái nhà
Đừng đem tên Nước đặt ra thế này
Tôi ở đất bạn bấy nay
Nghe được câu chuyện post ngay... nóng giòn.
Tuấn Kiệt
-
BÀI THƠ MỪNG ĐÁM CƯỚI CON TRAI
Hôn lễ con trai Trần Tiến Quân
Sánh duyên dâu thảo Nguyễn Bích Nhân
Hai họ chung vui tình sâu nặng
Xóm làng thăm hỏi thật ân cần.
Cháu ngoại bé bỏng Lê Gia Hân
Nghe tin đám cưới bác Quân – Nhân
Chẳng quản đường xa về quê ngoại
Nở nụ cười tươi để góp phần.
Dâu là cô giáo trường Khắc Chân (1)
Trên đất quê hương rất là gần
Giúp đỡ mẹ cha khi sớm tối
Ngóng đợi chồng xa buổi cuối tuần.
Trai là con của xóm Thành Nhân
Quý tử trưởng tôn dòng họ Trần
Mải mê nghiên bút, say công tác
Nay ngoại tam tuần mới kết thân
Mẹ cha nay đã ngoại ngũ tuần
Mong mỏi đợi ngày con thành thân
Hôm nay toại nguyện lòng mong ước
Niềm vui như lớn gấp vạn lần
Hai cô em gái chẳng ở gần
Chẳng thể thăm cha lúc cuối tuần
Không về giúp mẹ khi tắt lửa
Nay vui bởi đã có chị Nhân.
Duyên trời se chỉ chữ Quân - Nhân
Hôn lễ diễn ra ở Thành Nhân
Bà con lối xóm mừng hạnh phúc
Mừng bác rồi mừng cháu Gia Hân.
Nội ngoại hai nhà đã thành thân
Vĩnh Thành – Vĩnh Thịnh hoá nên gần (2)
Xe buýt ngược xuôi đường tiện lối
Nối tình làng Sanh với Thành Nhân
Thay mặt gia đình cháu Quân - Nhân
Thay mặt mẹ cha cháu Gia Hân
Cảm ơn lời chúc mừng hạnh phúc
Bà con, họ tộc, bạn xa gần.
Tuấn Kiệt
(1)Con dâu là cô giáo dạy tai trường trung học phổ thông Trần Khắc Chân
(2)Vĩnh thành, Vĩnh Thịnh là 2 xã nơi ở của 2 gia đình.
-
BÀI THƠ CHƯA BIẾT ĐẶT TÊN
Ông Bà ta gọi "Hôm qua"
Cháu, con ta tạm đặt là "Ngày mai"
"Hôm nay "tên gọi của ai?
Là ta chớ bộ - hỏi hoài ghét ghê
"Hôm qua" - cung kính mọi bề
"Hôm qua" là chốn đi về "ngày kia"
"Hôm kia" là sự chia lìa
Âm dương cách biệt phân chia đôi đường
"Hôm nay" nhìn cả hai phương
Cho "hôm qua" để trọn đường hiếu trung
Cho "hôm qua" những vui mừng
Cho "ngày mai" thấy anh hùng, tiểu nhân
"Hôm nay" sống phải cho cân
Cho "hôm qua "vẫn giành phần "ngày mai"
Sóng vươn bờ cát lan dài
Đời người như sóng đổ hoài theo nhau
Sóng trước chìm bởi sóng sau
Ngàn năm sóng mãi bạc đầu sóng ơi?
Thời gian vẫn chẳng ngừng trôi
"Hôm nay" đã... quá khứ rồi còn đâu?
"Hôm nay" là cái nhịp cầu
Mới "ngày mai" với cũ màu "hôm qua"
Cháu, con, cha, mẹ, ông, bà
Hạnh phúc có bởi thuận hoà dưới trên
Đừng mờ mắt bởi đồng tiền
Đừng cười trên những ưu phiền, nỗi đau
Đời nguời vốn đã bể dâu
Quả nào nhân ấy là câu để lòng
Ngát thơm là cánh sen hồng
Dù trong bùn bẩn vẫn không đổi màu
Triết lý cuộc sống đôi câu
Lấy thời gian ví... không đầu, không đuôi...
Tuấn Kiệt
15/7/2008
-
LỜI KHUYÊN
Đừng... Hãy dừng lại khi còn có thể
Dù sau lưng chẳng có bức tường nào
Đừng hỏi tại sao trời lại ở trên cao?
Hãy bước tiếp, nhưng... rẽ sang bên phải.
Tuấn Kiệt
-
Ta say, ta tưởng là ai?
Tỉnh ra mới biết râu mày là ta
Má hồng, váy ngắn hôm qua
Râu ria lổm chổm hóa ra bây giờ...
-
SÓNG LÒNG
Ở đây không có sóng trên không
Mà sao có sóng nổi trong lòng
Sóng trên không đưa ta gần nhau lại
Sóng trong lòng xô đẩy mãi xa nhau
Nếu không có sóng ở trên không
Thì đâu nghe sóng nổi trong lòng
Sóng ơi sóng có sắc không
Mà sao cứa nát nỗi lòng ta đau...
Tuấn Kiệt
-
LẼ RA...
Lẽ ra không nói đâu
Tiếng người vừa dứt câu
Mà lòng ta se lại
Mà tim ta nhói đau
Lẽ ra không nói đâu
Kể ra thì không nói
Người ơi cho xin hỏi:
Thương hại có trong đầu?
Cau có cao hơn trầu
Nhưng chịu sao được bão.
Nơi đất cằn khô ráo
Trầu vẫn xanh với đời.
Thuyền ơi đã ra khơi
Còn sợ gì bão táp
Lời biển xanh ấm áp
Mơn man bên mạn thuyền
Lẽ ra không nói đâu…
Chớ tin sóng hiền hoà
Đừng thấy chớp chói loà
Mà ngỡ vầng trăng sáng
Thuyền ơi xa bến cảng
Chớ đọ sức cùng tàu
Có ai biết sông cầu?
Có bến bờ thương hại
Đồng xanh dù thương bãi
Cũng chẳng nói lời này!
Cuốc kia có yêu... cày
Cũng không nhờ... trâu kéo
Gió có đi muôn nẻo
Lẽ nào nhờ... mây đưa
Cau có giả làm... dừa
Cũng không cho trái ngọt
Gà có... cao giọng hót?
Chẳng sánh nổi chim đâu
Sông kia có khoe sâu
Sánh sao cùng biển lớn
Nước nói trong... sao gợn
Gương nói bóng... sao mờ
Xin cho trong giấc mơ
Đừng có tình thương hại
Để cây lành đơm trái
Dâng quả ngọt cho đời
Xin có một khoảng trời
Xanh trong và đầy nắng
Gió ơi đừng yên lặng
Nâng cánh diều ta bay
Xin cho có một ngày
Cau thấy trầu... không thấp
Dù sóng xô bão ập
Thuyền... vẫn nổi như tàu
Lẽ ra không nói đâu
Kể ra thì không nói.
Tuấn Kiệt
Hà Nội, tháng 5 - 1986
-
SẼ RA SAO, NGÀY SAU?...
Không biết mai này sẽ ra sao
Chỉ biết trong anh -ký ức dâng trào
Anh không biết điều gì sẽ đến
Tốt đẹp hay là khổ đau hơn?
Ôi ngày xưa! cái thuở giận hờn
Đã lụi tàn bỗng chợt bừng thức dậy
Đã cố quên rồi cái thời xa xưa ấy
Mà trớ trêu -nghiệt ngã chẳng buông tha
Không biết rồi đây...
Điều gì xảy ra?
Bởi ký ức xưa đâu dễ nhạt nhoà
Bằng xương thịt phải đâu là gỗ đá...?
Những sai lầm mà giá đời phải trả
Mới tinh khôi sao vội nhuốm phong trần
Anh với em chưa thể nói hết xuân
Càng không thể là buổi đầu e ấp
Đến với nhau bằng tình yêu chân chất
Lẽ hợp tan – ta chẳng phải của nhau.
Thời gian qua mau!
Nỗi đau xưa đang dần thành vết sẹo
Thì hôm nay!
Bếp tắt lạnh bỗng hừng lên ngọn lửa
Tình đã xa - sao ngây ngất hương đời?
Anh như con thuyền trước sóng cả chơi vơi
Lênh đênh mãi mà không tìm thấy bến
Thơ Xuân Quỳnh nối tình thuyền với biển
Có trong anh và ẩn hiện nơi em
Đèo Tằng Quái sương trắng xoá màu đêm
Gió cuối thu lắt lay cành trụi lá
Mưa thu rơi như cảm thương đời đôi ngả
Thu thật buồn sao quyến rũ cố nhân ơi...
Anh và em đã đôi ngả đường đời
Nghiệt ngã thay! Thế giới này quá nhỏ
Đường song song sao vẫn có điểm cùng?
Làm ngơ ư? Hay cố tạo dửng dưng?
Thổn thức trái tim yêu như không đừng mách bảo
Người xưa ơi! Tận đáy lòng có bão
Cuồn cuộn dâng như muôn đợt sóng xô
Con thuyền ơi! đâu bến đâu bờ?
Giữa xa khơi mịt mù bão tố
Cánh buồm kia chao nghiêng như muốn đổ
Bão lòng ta trong một sớm mai này
Sẽ ra sao? Ta nào biết nào hay.
Tuấn Kiệt
Đèo Tằng Quái , tháng 10 - 2007
-
GIÁ CHỈ...
Anh chưa đến quê em
Chưa một lần thăm sông cầu nước chảy?
Bỗng xa xăm...
Anh nhớ về nơi ấy
Một miền quê ... Anh chưa đến bao giờ?
Một miền quê... chỉ có ở trong mơ
Xa tít tắp luỹ tre làng rủ bóng
Gió nhẹ thổi, tiếng tre như đưa võng
Trên sông Cầu soi bóng nhịp cầu Lim
Đến với quê em
Bằng nhịp đập con tim
Và hơi thở nồng nàn từ hai phía
Không nói được bởi... lời không trọn nghĩa
Nỗi đau riêng... đâu chỉ một con người
Giá chỉ biết để chỉ... nhớ thương thôi
Và xin đủ cho chim trời tung cánh
Nhưng gió bấc, mưa bay và giá lạnh
Sóng ngàn đời... mãi vẫn chẳng rời xa
Từ một nơi xa
Nhớ miền quê chưa biết
Nghe trong tim...
Một giọng ca tha thiết
“Người ơi người ở đừng về ... ”
Mơ đến quê em
Được tắm nước sông quê
Ngắm nhịp cầu Lim
Nghe câu quan họ
Thuyền lướt nhẹ, buồm căng theo gió
Trên sông Cầu nước chảy lơ thơ...
Em biết không?
Chỉ một giấc mơ
Đã nói đủ những gì... chưa nói hết
Giá chỉ quen thôi... đừng thân thiết
Để thanh thản...
Nhẹ nhàng ...
Cho mỗi một tâm tư...
TuấnKiệt
-
VÔ TÂM
Anh "vô tâm" ngủ trọn đêm
Để em thao thức bên thềm ngắm trăng
Nhờ em hỏi với chị Hằng:
Người "vô tâm" có ngắm trăng bao giờ ?
Rừng ơi trút lá cành trơ
Ta không đếm được ta vơ lá về
Để người thao thức khỏi chê
Cho "vô tâm" đỡ bộn bề... "vô tâm"
Tuấn Kiệt
-
GẦM CẦU BIÊN GIỚI VIỆT LÀOQuê hương Anh ở nơi đâu?
Cớ sao lại ở gầm cầu âm u?
Sáng - Chiều sương lạnh giăng mù
Đêm nghe tiếng suối hát ru nao lòng.
Phu đường - Ai biết, ai không?
Cảm ơn mấy lượt? (há mong gì nhiều).
Biên cương - một dải thân yêu
Rừng xanh, xanh ngắt, mây chiều mênh mang.
Đường quanh co vắt qua ngàn
Truân chuyên bao nỗi, gian nan khôn lường
Bao năm gắn bó với đường
Quản gì ngày nắng, đêm sương, gầm cầu...
***
Quê hương anh ở nơi đâu?
Có không mái lá dãi dầu che sương?
Quê tôi xa lắm dặm trường
Cây đa, bến nước, mái trường thân yêu
Chiều hè vẳng tiếng sáo diều
Cánh cò bay lả, bao nhiêu ân tình
Xa quê, đến với công trình
Xác xơ mái lá, thương mình, thương ta
Gầm cầu tạm gọi là nhà
Đêm nghe muỗi hát bài ca vương sầu
Bập bùng bếp lửa đêm thâu
Tàu bay, hoa chuối, măng vầu... Phong lưu
Tiếng khèn ai đó dập dìu
Chìm trong sương lạnh đìu hiu miền rừng.
Na Mèo Tháng 4 - 2001
Tuấn Kiệt
-
EM KHÔNG QUÊN THƠ ANH
Em không quên thơ Anh
Như trái ngọt nhớ cành
Như biển xanh nhớ cát
Thơ Anh như bài hát
Nâng cánh tâm hồn Em
Thơ Anh là ánh đèn
Cho thuyền Em cập bến
Thơ Anh là nơi đến
Cho máu chảy về tim
Thơ Anh là cánh chim
Bay giữa trời đầy nắng
Thơ Anh là tình lặng
Để Em thổn thức chờ
Thơ anh là giấc mơ
Em tìm về cổ tích.
Thơ anh - Em nói thích
Làm anh những ngượng ngùng.
Thơ anh viết lung tung
Nếu không... là thật đó.
Tuấn Kiệt
-
PHẢI CHĂNG ?
Phải chăng Em đã quen Anh?
Phải chăng ta đã trở thành thân quen?
Phải chăng Anh đã gặp Em?
"Phải chăng" đó lại được xem như là (...)
"Phải chăng" nếu đổi được hoa?
Để Anh xin tặng như là... tặng nhau .
"Phải chăng" nếu đổi được cau?
Để Anh têm một miếng trầu tặng Em .
"Phải chăng" mà đổi được kem?
Anh mua hai chiếc ăn kèm... hạt dưa.
"Phải chăng" nếu đổi được... dừa?
Uống đi Em - Nếu thấy chưa mát lòng?
"Phải chăng"- Có phải từ lòng?
"Phải chăng" giá phải chăng trong tâm hồn!
Phải chăng giải được nguồn cơn?
Phải chăng được giận, được hờn, được yêu...?
"Phải chăng" - Có phải là nhiều?
"Phải chăng" giá chẳng là điều... phải chăng?
Tuấn Kiệt
-
CHUYỆN NHÀ
Những mong con gái sớm lấy chồng
Lại mong có cháu gọi bằng ông
Từ khi hai đứa nên chồng vợ
Chẳng lo sinh nở, cứ lông bông
***
Hai năm có lẻ chuyện lấy chồng
Chúng nó mới thôi chạy lông bông
Báo tin: Con đã... hình như có...
Mẹ tính thời gian có cháu bồng
***
Bỗng có tin về buổi sớm mai
Đã nghén không ăn, lại động thai
Mẹ lo cuống quýt, bồn chồn dạ
Bố vội đi đào mấy củ gai
***
Thương con, mẹ thở vắn than dài:
"Cái giỗ quê nhà đến nay mai
Lại thêm bà bác từ xa tới
Đi cả - việc nhà để cho ai?"
***
Nghĩ thương con gái bị động thai
Ăn gì nôn nấy, nghỉ việc hoài
Dịch cúm kéo thêm anh chàng rể
Chồng ốm vợ đau... rõ thiện tai...
***
Hội ý phân công bố ở nhà
Tình hình nghiêm trọng mẹ phải ra
Lên xe còn ngoái đầu dặn với:
"Ông nhớ đừng quên: nước cho gà" (1)
***
Từ khi hết việc nghỉ tại nhà
Suốt ngày "vi tính với vi ta" (2)
Lớn nhỏ việc nhà, tay bà dọn
Ông chẳng quan tâm - chỉ cười khà
***
Bị rơi vào thế phải ở nhà
Ông phải lo toan việc thay bà
Tất bật sớm chiều lo... sự vụ
Bỏ quên "vi tính với vi ta"
***
Thơ viết linh tinh rặt chuyện nhà
Những mong con cái vượt can qua
Núi dẫu có cao... thua nghĩa mẹ
Biển dù có rộng... kém tình cha!
Tuấn Kiệt
Vĩnh Lộc, - 2 - 5 - 2008
(1) Gà nuôi bột thức ăn mà không cho uống nước ...có mà toi
(2) câu nói cửa miệng của bà lão nhà này
-
GỬI EM
Đêm thu em có ngắm trăng không?
Có mua na, bưởi, lựu, lê, hồng?
Có dán đèn hoa cho con trẻ?
Có nỗi nhớ nào đến thăm không?
***
Trăng thu nơi ấy có sáng không?
Có ghen với ánh mắt đèn lồng?
Có hờn với mây che khuất mặt?
Có buồn cùng nỗi nhớ mênh mông?
Đêm thu anh gửi giấc mơ hồng
Có na, có bưởi, có đèn lồng
Có trăng có gió thu se lạnh
Có cả niềm riêng cả nỗi lòng....
Tuấn Kiệt
Trang thơ Tuấn Kiệt
In Trang thơ thành viên
Đăng lúc · Report reply
CHỮ TÂM
Thanh ở trong lòng thanh bạch sáng
Tâm ở nghĩa tình tâm lung linh
Thanh Tâm hòa hợp Tâm thanh khiết
Nhân tâm giao hòa nhân có tâm
Vĩnh Lộc - 2/5/2008
Tuấn Kiệt