Jump to content

nguoibuongio

Thành viên
  • Số bài viết

    2.537
  • Gia nhập

  • Đăng nhập

  • Nổi bật trong ngày

    318

Mọi thứ được đăng bởi nguoibuongio

  1. BÀI NGUYỆN CHIỀU THỨ SÁU NÀY Tôi dựng lên ngôi đền Cấu trúc phô phang Chất liệu kiêu hãnh Chúa từ chối bước vào Những chốn hào quang mạ vàng lấp lánh. Tôi che một túp lều Vách đẽo từ đá núi Mái lợp nhánh cây rừng Phật ngại đặt chân đến Những nơi chưa khô vệt máu muông cầm. Tôi cuộn mình góc vỉa hè Nắng ngày che mái Mưa đêm vách ngăn Nơi chẳng những Thượng Đế chọn ghé lại Đêm đêm vẫn Người say sưa bên giấc tôi nằm. ĐCĐ
  2. NHẮC GIÙM ANH (thơ sến) Nhắc giùm anh hôm mô mình đã gặp Và ở đâu gió chạm gió lanh canh Cho biết luôn cớ gì tim loạn đập Bàn tay ngoan ngón thứ mấy anh cầm Nhắc giùm nhau kẻo nghìn sau quên mất Mắt hay môi, anh hôn em chỗ nào Miền cổ tích thơm mềm như bánh ngọt Hay êm đềm nơi cỏ lá xôn xao Nhắc giùm vậy cất giữ làm báu vật Mối tình son muôn thuở mối tình đầu Mai lỡ xa cơm áo đời lao lách Da thịt mình chạm phải, giật mình, đau. ĐCĐ
  3. VIẾNG MỘ MỘT NGƯỜI LÀM THƠ KHÔNG VUI (gửi hương hồn cố thi sĩ Joseph Huỳnh Văn) Ôm mưa đứng rát mặt người Chỏng chơ bia mộ cỏ vùi bất bơ Hồn thơ về chứng tri thơ Nhói từng con chữ mịt mờ chiều phai Bàn tay lạnh ngắt bàn tay Nén hương thiên cổ khói bay trắng trời. ĐCĐ
  4. NÍ NUẬN VỀ TÂM NINH Làm sao không tồn tại một thiên đàng cho được Nơi những yêu thương chờ gặp lại những thương yêu mỗi ngày Nên, tất nhiên, cũng phải hiện hữu đâu đó một hình thức địa ngục Bằng không, loài đỉa, cùng loài cướp nước và bán nước, sẽ tiếp tục sống rất dai ĐCĐ
  5. KHI ANH LÀM THƠ Khi anh nắn nót bài thơ tình Ngoài bâng quơ mùa mưa mùa nắng Xin gửi đến em triệu đóa hồng đằm thắm Và, dấu yêu này, chớ mủi lòng hờn giận Nếu anh chọn ra bông hoa cao sang nhất Dành riêng tặng Mẹ, luôn dành. Khi anh viết vu vơ về chim muông cá cảnh Em sẽ tìm thấy giữa mỗi xuống dòng Không chỉ điệu đàng cô chiêu cậu ấm Mà chính những phận người đói lạnh Những mảnh đời cùng bất hạnh với thơ anh. Khi anh ngâm ngợi về thượng đế Về bác ái từ bi Chúa, Phật, đất trời Đó thật lúc nhớ nẫu lòng mỗi tiếng chao nôi Nhớ khói lam chiều, nhớ bóng cha nâu xá cày mưa ướt Nhớ nắng cháy da, nhớ mùa lũ lụt … Nhớ muôn nghìn thương yêu đã hình hài tổ quốc Để gọi thầm đất mẹ Việt Nam ơi! ĐCĐ
  6. THÁNG SÁU BẬN BỊU YÊU EM tháng sáu bận bịu yêu em con đường nhựa ướt lèm bèm mưa dai tình tang bén ngót lông mày cắt chiều hai nửa bên này bên kia muốn xin hai tiếng “Em dìa …” bỏ vô túi cất mùa hè mắt nâu giong xe chở gió qua cầu hỏi thăm đẹp lặn trong màu lụa tơ tháng sáu bận bịu dại khờ em trăm tuổi đã, ta thơ ấu hoài hạ buông lửa phượng nhói vai quơ tay phủi vội rớt đầy tiếng ve ĐCĐ
  7. NẾU LÀ THƠ Nếu có loại vi rút khiến thi nhân đồng loạt chết Anh vỗ tay cười – án tử chẳng tên anh Thơ thẩn chi mô chỉ rau, giá, hẹ, hành Anh chính thức ngành kinh doanh lẫu mắm Nếu phá sản anh đầu tư buôn trái cấm Buổi thơ tình nườm nượp mặt hàng dâm Già bảy mươi còn thủ thỉ chuyện ăn nằm Mệnh phụ hồi xuân đặt vè chiêu trai lão Nếu thất nghiệp bơi ra Hoàng Sa chống bão Thơ đấu tranh thề xuất đủ nghìn chiêu Nhỡ anh hi sinh phường xã tặng bằng treo Dũng sĩ võ mồm chuyên diệt thù bằng nước bọt … ĐCĐ
  8. PHÁP VÀ THƠ Kinh kệ niệm nghìn chương Chưa thấu vô lượng phật Giữa cơm áo đời thường Đột nhiên đốn ngộ pháp Lục lọi vạn bài thơ Gặp ve chai đồng nát Chợt nhận diện thi ca Trong tiếng chổi quét rác ĐCĐ
  9. TRỜI MƯA VỌC NƯỚC trời mưa bụm nước vọc chơi bàn tay năm ngón ướt đời lao đao chiều cầm mấy giọt xanh xao nhặt vơ hòn cuội ném vào lia thia em từ buổi đắn đo chia vầng mây vân cẩu trôi thê thiết buồn lời quê cây cỏ tầm ruồng bày dăm chớp bể mưa nguồn hôn mê cũng đành chọn lối sơn khê thập phương rồi một nẻo về đấy thôi đưa tay hứng nước uống chơi cơn mưa năm ngón ướt đời, lạnh ta ĐCĐ
  10. ÂN XÁ TÌNH Đêm Lạc Long Quân "cưa đổ" Âu Cơ Em ở trang nào trong bốn nghìn truyền thuyết Bàn chân anh đầy rong rêu trầm tích Tình yêu ơi, nơi đâu, tình yêu ơi Anh gọi em tiếng đá vọng vang lời Núi đứng đấy chờ thời gian đục đẽo Anh hú tên mình dòng sông đầy sứt sẹo Mỏn hơi đò vùi dập sóng đại dương Ngày cha lên rừng đẵn cây quý trầm hương Đóng chiếc giường mời mẹ vào hợp cẩn Em ở đâu gió cô đơn thổi trắng Anh đói lòng ăn nửa trái sim non Trời đất mãi chờ tiếng thánh thót môi son Giọng hát em khiến tai anh hết điếc Ánh mắt ấy lại ngần ngừ nuối tiếc Rọi lửa hồng dắt lối những tình nhân … So đo chi khi hơi thở đã bên gần Hãy tuyên ngôn ngày lên ngôi nhân ái Anh tự xích xiềng pháp trường lần tử tội Quỳ mỏi chờ nhận ân xá em ban ĐCĐ
  11. ĐÊM UỐNG RƯỢU BẾN MY LĂNG Cứ cạn ly cho “tới bến” đi mày Mai vong thân lấy gì mà được uống Bia rượu còn đâu để quàng vai ngất ngưởng Được trải áo nằm chiếu đất với màn sương Rượu ngà ngà thêm gái gú bất lương Bá Nha, Tử Kỳ hồi xưa nhát như thỏ đế Nhậu chay lạt kể như yêu chiếu lệ (Nhưng thơ không vần có lý lắm à nha) Uống đi mày râu tóc giống Kinh Kha Rồi ngâm bậy vài câu cho khí thế Cho đám nho gia cung đình thôi kể lể Mượn ca-ve Thúy Kiều ton hót Tố Như Chọn nghiệp thơ là sẽ chẳng ai chờ Chẳng ai đợi ngày vinh quang cập bến Đừng nức nở nếu không người ra tiễn Đêm say nhừ cứ ôm đỡ vầng trăng Uống đi mày cho cạn bến My Lăng* Thi gia đời nào cũng ham mơ hơn tỉnh Đêm nay say lại khoác lên áo lính Không ra Hoàng Sa Hai đứa ngó mưa sa ĐCĐ *tên một bến đò tưởng tượng trong thi phẩm “Bến My Lăng” của nhà thơ Yến Lan.
  12. SINH NHẬT CỦA LOÀI CÒ VẠC Úy trời, sinh nhật nữa rồi Hóa ra Hắc Bạch chê nòi thơ ca* Trần gian thiếu đứa la cà Chừa đồ trang trí cửa nhà cho vui Ah ha, sinh nhật, chao ôi Quán hàng vẫn mở muôn loài vẫn ăn Ngoài kia chém gió lăng xăng Trong này dăm sợi lăn dần cõi rơi Chẳng là sinh nhật vậy thôi Dưới thềm cỏ nhú đầu hồi chim kêu Mặt trời mọc lặn hiu hiu Bốn bìa vách mục ngồi khều phong sương Sinh nhật thử ra đứng đường … Vỉa hè chia ướt mấy nường môi thâm Các em còn được bán dâm Ta chưa nỡ bán (cái) lương tâm cũ xì ĐCĐ *Hắc Bạch Vô Thường : hai lão âm thần chuyên trách đi bắt hồn người chết.
  13. CUỐI THÁNG SÁU LÃNG ĐÃNG Tháng sáu gió sâu hay nắng ngưng Ướt người ướt tóc hay ướt lưng Phố chiều lãng đãng hay anh lãng Em vẫn gầy bên hay muôn trùng. Lòng tím sầu nên thiên cổ mây Nặng ngày nên trĩu cánh chim bay Chân không kịp mỏi nên anh hỏi Tháng mấy nên em mưa rớt đây. Nếu qua tháng bảy trời đổ ngâu Anh mất quê nếu em về đâu Cài trâm ngọc bích, và, nếu nhớ Đội voan khăn trắng nếu qua cầu. ĐCĐ
  14. CHẾT DƯỚI CHÂN EM Chúa tặng quyển thánh kinh ban lời hứa Bác ái lòng lành lúc chết sẽ siêu sinh Anh kiêu hãnh thấy mình sang hơn Chúa Biếu không em đến vạn kiểu thất tình Phật sắm sẵn ta bà miền cực lạc Nơi buồn vui sướng khổ sẽ không còn Nghèo kiết xác anh ôm đàn ngồi hát Phổ câu di đà lên nốt nhạc mi, son Ông Einstein đưa nhân loài vào vũ trụ Chỉ vỏn vẹn một dòng: e bằng em xê bình phương* Anh dốt toán chuyên chăn trâu cắt cỏ Đành cưa gái bằng sáu khúc cải lương Đám vua chúa thời nay mê cao ốc Ký hợp đồng những lại quả đi đêm Anh ngu ngơ cả đời không bán nước Đêm khát tình nằm phủ phục dưới chân em ĐCĐ *(E = mc²)
  15. THÊM MỘT BÀI THƠ DỞ TỆ Lóng rày cái xứ sở này thiệt lạ Chỉ cần một vụ xe cộ va quẹt là cả hai phe tổ dân phố dao búa xông ra Láng giềng hơi to tiếng với nhau là sẵn sàng tử hình cả nhà Giết sạch trẻ già lớn bé Câu giỡn chơi bạn bè nhè nhẹ Đủ máu đổ thịt rơi Con bồ lẳng lơ lỡ liếc thằng khác vén môi cười Đôi “gian phụ dâm phu” nếm ngay mùi a-xít Còn mấy thằng nhóc hỉ mũi chưa sạch Chém gió facebook chưa bõ bèn, vác mã tấu bổ đầu nhau ... Vậy mà ngoài kia tụi bố láo khựa Tàu Phun nước bọt thúi rùm hằng ngày vào mặt Chẳng đứa mô nào dám, dù chỉ chọi nhẹ thử cái cùi bắp Lại toàn nghe "quan tâm" với "quan ngại" không à ĐCĐ
  16. BỘ SƯU TẬP Anh đang sở hữu một bộ sưu tập , em à Những trái tim được cất kín trong hộc tủ Có trái tim bảo quản bằng cồn, rượu Những trái tim chăm chỉ đập mỗi ngày Các khối lấp lánh kia trái tim các bậc thầy Của bác ái, từ bi, cao cả Trái tim nọ trái tim người học giả Chất chứa vĩnh hằng đợi khai sáng nhân tâm Ơi trái tim, chẳng tì vết, trong ngần Thương yêu nhất vẫn tấm lòng của Mẹ Bên trái đây lồng ngực đang khe khẽ Này tim anh, em nhé, của tình yêu Anh tham lam sẽ gom hết, thật nhiều Chỉ không chọn những cỗi cằn hóa đá. ĐCĐ
  17. CHÍNH LÀ BIỂN Nếu được sinh ra Xin mẹ hãy cho con chào đời bên biển Nơi vầng dương mỗi ngày mọc lên Nếu phải chết đi Người hãy đưa tôi về cùng biển Chỗ mặt trời chọn giấc an nhiên Nếu được yêu em Nghìn ái ân anh nguyện chia với biển Ngọn triều kia khi giận dỗi, lúc dịu êm Nếu ai hỏi .. Vâng, chính chúng tôi là biển Hải đảo những người ôm súng gác trăng đêm ĐCĐ
  18. ÁM ẢNH TÀU (hay : BÀI THƠ DỞ NHẤT TRONG NGÀY) Ông tôi nghiện đọc Tam Quốc Chí bằng chữ Tàu Cha tôi thích viết thơ đường luật kiểu Tàu Tôi làm việc cho công ty xuất khẩu Tàu Con trai tôi rất khoái xem phim kiếm hiệp Tàu Con gái tôi ưa ăn nho, táo nhập khẩu từ Tàu Vợ tôi chuyên mua sắm hàng giá bèo của Tàu Nước tôi đã từng đánh Mỹ giúp Tàu Và trả nợ súng đạn bằng cách ký giấy nhượng biển cho Tàu Cả xứ sở nhỏ bé của tôi ngó ở đâu cũng thấy Tàu … Hu hu, mong bầy cháu chắt tôi sẽ không bị chìm Tàu Khi chúng công khai gọi Tàu là khựa. ĐCĐ
  19. THAY CHO MỘT BÀI THƠ TÌNH … Ai chọn cha mẹ để được sinh ra Để lụa là gấm vóc Ai được quyền tự đặt vào tay phần tổ quốc Hòng hãnh diện giàu có hùng cường Mở mắt chào đời, em và anh, nhận ra mình công dân Việt Nam Nghe câu ru biết đất nước khoai lúa lam làm Ruộng rẫy vườn cây bãi bờ ngang dọc Giở lịch sử tự hào trang trận mạc Kháng Tây, đánh Mỹ, chống Nhật, đuổi Tàu … Hoặc tự chia bè kết phái đánh nhau Năm tháng thanh bình trên đầu ngón tay vỏn vẹn Ông, cha ta quen bám lưng trâu Ngó rẻo sân đình to bằng bản đồ thế giới Bà, mẹ ta suốt đời góc bếp nhờ ám khói Lẫy dăm câu Kiều tấm tắc ngỡ thâm sâu Xứ sở này vàng bạc thiếu gì đâu Núi có cây trầm cây quế Con cá lội sông con tôm bơi bể Búa rìu năng đốn, lưới chài siêng quăng Tổ quốc mòn dần dưới chục triệu hàm răng Dòng dõi chúng mình vốn chẳng hung hăng Chùa chiềng miếu mạo nơi nào cũng có Ngày sóc ngày vọng râm ran tiếng mõ* Bố thí kẻ khốn khó Rồi lại móc túi người nghèo khổ Mở cửa lồng thả con chim phóng sinh Rồi lại bẫy mồi món đặc sản chim phóng sinh Trí dân mình nào kém cỏi thông minh Số tiến sĩ cử nhân đứng đầu Đông Á Danh nhân thiên tài đếm nhiều hơn lá Trai trẻ bôn ba nước người bán sức Gái già đứng đường rao giá vú mông Bạn bè năm châu chúng ta hào phóng lắm, phải không Tặng súng đánh nhau Biếu tào lao chủ nghĩa Miếng mồi ngon giấu chiêu lừa độc địa Thịt được cáo, thỏ rồi bẻ ná quăng nôm … Và hôm nay ván bài đã đành rành lật ngửa Đứa chơi xập xám đứa xoáy tổ tôm** "Tỉu lụ mụ háy" réo nhau đồ đểu*** Chỉ nhân dân ta thôi, nuốt nước mắt, cúi đầu Những cơ cực lầm than đã mòn mỏi bể dâu Có thể lại làm món cược trong ván bài quyền lực Sáng nay, theo lẽ, anh sẽ viết tặng em một bài thơ tình rất mực Mà câu từ như tiếng sóng vỗ niềm đau Đành những lời này đắng đót gửi về nhau ĐCĐ *sóc, vọng : những ngày quan trọng theo hệ thống phật giáo bắc truyền **xập xám : món chơi bài kiểu người Hoa; tổ tôm : món chơi bài kiểu người Việt ***”tỉu lụ mụ háy” : phiên âm một câu chửi tục của người Tầu
  20. ĐÊM, BIỂN, VÀ EM Đêm nằm với biển, biển xanh Quàng tay khua nước sóng lăn tăn mình He he, biển sợ mất trinh Còn ta sơ sẩy biển rinh mất hồn Đêm ngồi ôm biển vô ngôn Con chim âu mỏi đáp cồn cát phơi Môi em mộng đến trùng khơi Lưỡi ta triều cạn bồi hồi làm thinh Đêm theo dấu biển yên bình Chân mười ngón muối mặn nghìn triệu xưa Coi kìa em, bão thổi chưa Thuyền ta chao đảo gió thưa đợi chìm Đêm khuya biển giấc dường im Hàng phi lao đứng lim dim ngủ muồi Mắt em khép nhốt bầu trời Ta nằm ngưng thở nghe ngùi ngậm ta. ĐCĐ
  21. HÀNH TRANG CỦA BIỂN 1. mai ra biển, ngoài khẩu súng trường, ta đem theo gì đây? hãy đem theo vần thơ hùng Tố Hữu những câu chữ của một thời công cụ trang bị cho đoàn quân dẫm nát bốt đồn thù nhưng làm sao đạp lên tấm thâm tình cho được ai đã từng môi mép tán dương nhau* 2. mai ra khơi, ta đem theo gì đây hãy đem theo câu Kiều đau đáu ba nghìn dòng tuôn ba nghìn rỏ máu dân tộc anh hùng lại hồn văn học thanh cao nhưng liệu có phải nghe giọng cười sằng sặc mụ khọm Kiều cựu gái gọi xứ tao! 3. mai chân trời, ta đem theo gì đây hãy hốt nắm đất ruộng vườn thơm ngái mùi mồ hôi trộn trong màu lúa mới nuôi nhân dân nên sức vóc hình hài nhưng bất động sản đóng băng, ruộng vườn hấp hối làng quê mình tuyệt tích những mây bay 4. mai ra đảo, ta đem theo gì đây hãy đem ánh đèn dầu lập lòe của mẹ ánh đèn đi qua thời tuổi trẻ cùng màn đêm đưa đoàn quân giải phóng vượt sông êm nhưng bóng mẹ ở đâu giữa vô ơn quên lãng ngần ấy năm bơ vơ hạt bụi nổi chìm 5. mai muôn trùng, ta đem theo gì đây đôi mắt em chợt buồn hơn tóc sóng triều bình yên mà ồn ào bão động ta đem theo dành đêm trắng gác quân thù nhưng hồn biển anh linh và thơ tình đời đời không biết chết mắt em kìa, đừng vội ướt khăn lau ... *Bác Mao nào ở đâu xa Bác Hồ ta đó chính là bác Mao (thơ Tố Hữu) ĐCĐ di ảnh thiếu tá Ngụy Văn Thà, sĩ quan Việt Nam Cộng Hòa hy sinh ngày 19/1/1974 khi chiến đấu chống lại cuộc xâm lăng của Trung Cộng trên biển Đông.
  22. THƠ BUỒN CHIỀU CHỦ NHẬT Thơ thẩn tụi mình buồn quá vậy Nửa như thái giám, nửa pê-đê Đực, cái nhập nhằng sao dám quậy Son phấn, mông đùi, chỉ để khoe Xuất bản tụi mình như xả rác Giấy gói hàng rong rẻ tợ bèo Thơ tình ỏng ẹo như tuồng hát Thi ca yêu nước giỏi ăn theo Văn chương gặp lúc mùa ra nấm Hót nhau thi bá với thi hào Câu chữ nặng mùi hơn cái rắm Thum thủm mà khen rất ngọt ngào Hay bởi ông cha quen nói láo Sử kinh mổ xẻ giả ca dao Thảo nào cháu chắt quen hát dạo Uốn lưỡi bảy lần tập nghêu ngao "Cúp thơ" thiên hạ tranh nhì, nhất Tụi mình bá đạo nuốt bùa ma Giở Hàn Mạc Tử mà cay mắt Ai biết tình ai có đậm đà?* ĐCĐ *thơ Hàn Mạc Tử
  23. GOOD MORNING Chào buổi sáng, thêm một ngày để nhớ Hoặc, như mọi ngày, hăm bốn tiếng sẽ quên Phao phổng đâu ngồi đếm từng hơi thở Đẩy cửa ra đường ngó mặt trời lên Chào buổi sáng, vẫn lắm điều bụi bặm Những khoe khoang chẳng đáng để phô phang Lấy cười cợt khẩu trang phần vô cảm Mặt nạ đời ai chọn nấy đeo lên Chào buổi sáng, vẫn bao điều trân trọng Đám chim non lách chách tán cây rung Thằng nhóc đặt tờ tiền vào bát rỗng Lão ăn mày ngấn mắt cứ rưng rưng … Chào buổi sáng, thêm một ngày để nhớ Triệu buồn, vui chen chúc bước song hành ĐCĐ
  24. QUAY LƯNG VỚI NHỮNG MẶC ĐỊNH SỐ ĐÔNG Làm sao không mê quả bóng tròn cho được Khi đôi chân ảo thuật những đường chuyền Mọc cánh bay cú đánh đầu hiểm hóc Mười ngón tay thủ thành keo dán sắt siêu nhiên (Nợ công của Việt Nam hiện nay là 128,9 tỉ USD) Làm sao không yêu thơ tình cho được Khi lứa đôi cần những vô cớ để huyên thuyên Những câu đẹp dỗ dành em lúc khóc Các vần hay cho anh thức cùng đêm (Trung Quốc mỗi ngày càng leo thang cường độ xâm lăng biển đảo) ĐCĐ Bức ảnh về World Cup 2014 khiến cả thế giới phải “căm ghét” Nếu như vòng chung kết World Cup 2014 được cả thế giới mong ngóng thì ngay tại nước chủ nhà của ngày hội bóng đá lớn nhất hành tinh Brazil, người dân nước này lại phản đối kịch liệt. Hàng loạt những cuộc biểu tình, bạo động đã diễn ra trước và trong World Cup 2014. Nguyên nhân chính là do chính quyền Brazil đã dành quá nhiều kinh phí cho công tác chuẩn bị, xây sân vận động hay tổ chức lễ khai mạc mà quên đi những quyền lợi cơ bản của người dân. Không những thế nhiều người Brazil còn mất nhà cửa khi chính quyền buộc phải sơ tán để giữ hình ảnh trong sạch trong mắt các du khách. Nếu như những bức ảnh cưỡng chế hay bạo động, đập phá trên đường phố chưa đủ để thức tỉnh những người còn mải mê với trái bóng tròn thì bức ảnh do nhiếp ảnh gia Edimar Soares chụp trong trận đấu giữa Brazil và Mexico ở Confederations Cup 2013 thực sự khiến nhiều người phải lắng lại để suy nghĩ. Hình ảnh ghi lại một phụ nữ đang lục tung thùng rác để tìm đồ ăn. Bên cạnh thùng rác là những cổ động viên mặc áo Brazil đang tiến vào sân xem bóng đá. Một người còn vứt rác thẳng vào thùng mà không biết về sự có mặt của cô gái trong đó. Bức ảnh cho thấy rõ sự chênh lệch giàu nghèo trong cuộc sống tại Brazil. “Chúng tôi yêu World Cup và yêu đội tuyển quốc gia của mình. Nhưng chúng tôi chưa sẵn sàng để tổ chức giải đấu này. Sẽ thật tốt nếu người ta sử dụng số tiền tổ chức để xây dựng trường học, bệnh viện” – Juan da Silva, một sinh viên xã hội học của Đại học Sao Paulo chia sẻ trong cuộc biểu tình hồi tháng Năm. Lễ khai mạc World Cup 2014 đã gây thất vọng lớn khi số tiền kỷ lục 90 triệu USD không mang về cho Brazil một lễ khai mạc thực sự ý nghĩa và lắng đọng. Không những thế, ngay trước lễ khai mạc ở Sao Paulo, hàng trăm người biểu tình xuống đường phản đối ngân sách chi cho World Cup 2014./. (Tin tức cập nhật về World Cup)
  25. TÊN CỦA MỘT NGƯỜI Chọn sức mạnh của chính mình Thượng đế dựng lên chập chùng đồi núi Cùng vẻ uy nghi đường bệ Rừng đại ngàn cổ thụ phương phi Chọn thêm hơi ấm sưởi đủ muôn loài Người sáng tạo vầng mặt trời từ đôi mắt Chọn hạt phù sa ngọt ngào vào đất Đại dương ban vị muối mặn ơn đời Chọn đôi cánh tay đêm ôm vũ trụ nghỉ ngơi Sự khôn ngoan dành giữ gìn tuổi tác Niềm vui rạng ngời trong bình minh thức giấc Kiên nhẫn gửi về cao thượng vĩnh hằng *** Thượng đế xếp tất cả vào chiếc lồng ngực vạm vỡ triệu năm Và khi thấy không thể chọn thêm gì được nữa Người trân trọng gắn một tính danh lên đó: CHA ĐCĐ

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...