Jump to content

nguoibuongio

Thành viên
  • Số bài viết

    2.537
  • Gia nhập

  • Đăng nhập

  • Nổi bật trong ngày

    318

Mọi thứ được đăng bởi nguoibuongio

  1. BÁN BUỒN Góp gom sẵn mấy cọng buồn Đem bày giữa chợ xem còn ai vui Bán buôn chẳng tính vốn, lời Ít nhiều cũng được buổi ngồi hồn nhiên ĐCĐ
  2. CÒN LẠI MÙA NÀY Những cánh bướm từng khoe sắc Đã bị đem ép khô trong bộ sưu tầm mẫu vật Khu vườn bây giờ chỉ lui tới rập rờn Loại bướm nhuộm màu hóa chất Những con ếch uềnh oang đầu mùa mưa sa Vì khỏe giọng nên sớm bị tóm Đưa vào bếp làm món ngon đặc sản Cánh đồng từ đây nhan nhản Mỗi giống ếch câm … ĐCĐ
  3. CHẲNG PHẢI LÀ ANH VIẾT Thơ tình này có phải của anh đâu Nắng viết đấy, là nắng vàng viết đấy Em đứng đâu giữa xuân thời con gái Mà điệu vần trẻ mãi tự thương yêu Thơ này rừng cóp nhặt giọt mưa xiêu Áo người ướt và mắt chiều ngấn nước Mình lười nói làm sao trời hiểu được Đem mây giăng mấy nẻo sơn khê Thơ này đây phố trải lối đi, về Chẳng cần viết, chỉ gió rung bổi hổi Lá rơi nhiều, bởi lòng ai trót thổi Những câu từ trau chuốt thuở vào yêu Thơ chẳng là bắt chước mỗi chim kêu Vườn nhặt nhạnh từng ngụ ngôn ríu rít Em đã khắc trên dấu chân chi chít Đêm cỏ non trong giấc ngủ tách mầm Thơ này đây nào phải tự tay anh Em nhan sắc và thi ca chép lại … ĐCĐ
  4. NGẪU CẢM THÁNG GIÊNG Tháng giêng xe máy vòng qua phố Áo dài, váy ngắn, mắt đỏ xanh Con gái thời nào trông cũng ngộ Hèn chi còn sót đứa Sở Khanh Tháng giêng lên núi quy y phật Lim dim khóe mắt ngó từ bi Nhón chân mới biết mình phàm tục Lộc mơn chẳng hái, hái xuân thì Tháng giêng ra biển mò vỏ ốc Eo thon đùi nõn cuốn phăng đi Một cõi đảo hoang ngồi tập đọc Thiệp hồng ngư nữ báo vu quy Tháng giêng cởi áo nhờ em vá Mấy miếng tương tư rách bét bèn Vài mụn thơ tình hư hao quá Đắp này gặp ấm lại hằng đêm Tháng giêng ghé quán chia chén rượu Vai em chỗ dựa đã chai sần Say mồi quen thói đòi ứ hự Sắc bất ba đào dị nịch nhân Tháng giêng tìm em thuê nhổ tóc Tuổi đời gom trắng cả bàn tay Ơ kìa, vô cớ người bật khóc Tháng giêng leo lẻo đám mây bay … ĐCĐ
  5. VÔ ĐỀ BỐN CÂU Giang hồ chưa vẹt đế giày Bỗng thèm buông kiếm rửa tay giấu mình Bên cầu hắt chén phù sinh Chọn thơ rủ bạn, lấy tình dỗ em. ĐCĐ
  6. EM VÀ ANH (4) Suối sợ kiếp cô đơn Rủ rê nhau hợp thành sông Sông đổ ra biển lớn Mênh mông Cây ngại đời độc thân Quàng vai nhau tạo rừng Rừng nuôi điểu cầm muông thú Biếc xanh Người chán sống một mình Tìm nhau gầy cuộc tình Tình khi ngọt khi nhạt Em và anh ĐCĐ
  7. BUỒN TÌNH NHƯ THỜI TIẾT Lạnh xứ em nóng miệt tôi Nơi cô đơn gái phía ngồi nhớ trai Địa cầu chửa kịp nứt hai Chừ sao lại kẻ sống ngoài yêu thương Tôi qua bước chéo góc vườn Hỏi con dế cỏn mùi hương rau gì Ngọn rầu thổi cuộn từ ly Tóc người rẽ mái che bề trầm mi Biết người sính lễ vu quy Bao nhiêu sơ ý trôi đi vô tình Hai bàn mười ngón linh đình Có cầm lên được nỗi mình sân si ĐCĐ
  8. ĐỨNG BÊN KIA CHIỀU Đứng bên kia chiều Ai đang đứng đợi ta Nhỏ bé quá , ta nhỏ hơn những gì ta thường nghĩ Cả tiếng nói nhốt chiếc lồng vị kỷ Ta ví mình cọng lau mọn bờ đê Đợi bao giờ, ta nhận lại ta đây Cả thời xuân quanh chân rơi lả tả Trái tim lửa theo gió lùa nghiêng ngả Khi vùi đất dày, lúc lại thổi bùng lên Cầm giọng nói chính mình trên tay Ta nấc nghẹn đặt tên Bên này bán cầu nhớ bên kia đau xé Trái đất đây ai đã lần đem chẻ Và đại dương từ đấy biết bể dâu Mùa xuân mà, vớ vẩn lấy đôi câu Thơ ta đây, nỗi buồn ơi, vào trú Nếu niềm vui, xin dìu nhau ra chợ Chút men nồng đủ sưởi ấm người say? ĐCĐ
  9. VỠ Tình yêu đôi khi tưởng chừng chết đi Ví như chiếc lá mùa đông ngưng thở Vùi mình vào giấc ngủ Tan trong đêm nồng Sinh sản lại giấc mơ Tình yêu đôi khi rạn vỡ Khác chi dòng nước va mình vào vách đá Như tấm thủy tinh Chừa khe nứt trên khung cửa sổ Ngọn gió len vào Rón rén báo tin xuân ĐCĐ
  10. BÀI NGUYỆN SÁNG CHỦ NHẬT NÀY Lý trí giục tôi cùng thay đổi thế giới Nhưng nhìn cách mặt đất biến thiên từng ngày Bọn tôi nhận ra mình thất bại Bao mưu đồ phá sản trắng tay Thơ dỗ tôi sứ mệnh thay đổi cuộc đời Bằng những con chữ biết cười biết khóc Thời gian trôi tôi, cả thi ca, hóa ra ngờ vực Đành mở cửa hàng bày bán đồ chơi Trái tim mách tôi hãy yêu thương muôn loài Thế giới bất ngờ thay đổi Thay đổi hoàn toàn Bắt đầu với chuỗi chim hót Sáng nay. ĐCĐ
  11. NẾU NHƯ Nếu sông nọ không tìm ra với biển Sóng ồn ào dành thố lộ cùng ai Nếu lá kia suốt đời chẳng được một hôm rơi Đất sẽ giang tay mòn chờ cùng vô vọng Như sông âm thầm như lá mùa xao động Tôi cầm vần thơ mài miệt quãng đường dài Bàn chân mỏi nhừ đêm trú vẫn loay hoay Nếu trái tim em hẹp hòi không chỗ trống ĐCĐ
  12. VÔ ĐỀ VALENTINE nhỡ phải lên nước Thiên Đàng và không gặp người ở đó tôi hứa viết sẵn tên em lên từng đóa hồng vàng mời các thiên thần đến ngắm, hát vang vang tụng ca chờ ngày Valentine tình tứ nếu chẳng được quỳ bên nhau chịu Ngày Phán Xử là hiểu người đã đến một nơi xa lắm, lâu rồi bằng cách nào tôi cũng đến nơi hòng chứng minh ngày Tình Nhân là có thật tôi sẽ tìm vào để nguyện cùng em đời đời đớn đau trong Luyện Ngục ĐCĐ
  13. CHO VALENTINE Sinh ra anh, dĩ nhiên, yêu mẹ nhất Dòng sữa thơm, câu ru võng trong ngần Núi Thái Sơn bóng cha hằng đã khuất Vết roi xưa chừ nghe nhói trăm lần Anh yêu biển, có thời anh yêu biển Biển vơi dần sóng biết trú đâu đây Yêu rừng lắm nơi vần thơ gửi gắm Rừng hấp hối từng ngày, và mắt anh cay Yêu đất nước, có lần anh yêu nước Quả khế ngon giờ chát chát chua chua* Lịch sử ngậm ngùi máu xương bèo bọt Con sãi quét chùa, vua lại ngôi vua Chúa chịu khổ, hay anh yêu Chúa vậy Hơn hai nghìn năm mặt đất vẫn luân trầm Tập chay lạt, cúng dường, anh yêu Phật Niết Bàn mãi xa mà thế tục luôn gần *** May mắn quá, ngày Tình Nhân chưa mất Anh chọn yêu Em cho nó chắc ăn! ĐCĐ *mượn ý thơ Đỗ Trung Quân: "Quê hương là chùm khế ngọt"
  14. CÂY NỖI NHỚ Mới đầu nó nhỏ xíu Cỡ hạt kê tí ti Mỗi lần muốn ngắm nghía Phải soi kính hiển vi Chôn nó sâu vào đất Anh phủi tay bỏ đi Đâu hay rễ thầm mọc Giữa một chiều biệt ly Mưa mở lòng từ bi Rủ mùa ghé thăm nó Hai lá mầm màu cỏ Dụi mắt ngó xanh lơ Mầm lớn lên từng giờ Vươn thân cao kiêu hãnh Anh đến ngồi trú nắng Dưới Nỗi Nhớ về em ĐCĐ
  15. SẮT CẦM Ta cầm ly rượu đổ sông Nước dòng vơi nửa người mong chẳng về Ta cầm gươm bén ném thề Trăng khuya rụng xuống bốn bề lặng im Ta cầm cục sắt tung lên Tiếng rơi vỡ nát khối duyên sắt cầm ĐCĐ
  16. THƠ TÌNH DƯỚI HÀNG CÂY D… NGỰA* Thuở mới yêu Chúng mình thường dìu nhau Đi dạo dưới hàng cây d… ngựa Hàng cây vẫn còn đấy che bóng yêu thương bao lứa Em đâu xấu hổ vì cây mang tên họ Chẳng được thanh tao Chỉ những bài thơ ngòn ngọt tào lao Anh ghép chữ nặn vần làm chi Bây giờ đọc lại Em tìm hoài Vẫn không thực sự thấy tình yêu gì gì Trong đó ĐCĐ *Lại phải chú thích : Dái ngựa, Xà cừ Tây Ấn, dái ngựa Tây Ấn hay Nhạc ngựa. danh pháp khoa học Swietenia mahagoni, là một loài trong chi Dái ngựa (Swietenia) của họ Xoan (Meliaceae). Loài này được Carl von Linné miêu tả khoa học đầu tiên năm 1753. (theo tự điển Wiki)
  17. CÂU CHUYỆN TẦM THƯỜNG VỀ MỘT NGƯỜI TÊN X (cho bé ĐC Tô 14/4 2000 - 16/3 2013) … Cô giáo hỏi đám học trò nhỏ của mình Có biết gì về một người đàn ông tên X Bọn trẻ ngơ ngác Cái tên lạ lùng Không có trong sách giáo khoa Không giống tên con đường mỗi ngày đến lớp chúng quen đi qua Tên một danh nhân với những chiến công hiển hách Hoặc tên một người thân đang sống bên kia nửa vòng trái đất Cô giáo bảo ông X này thường làm thơ Những bài thơ viết về giấc mơ Có bài tàm tạm Nhiều bài dở thê thảm Bọn trẻ vẫn phải luôn đọc thuộc lòng những doạn thơ dài ngoằng Trong các tiết học văn Nên nhắc đến thơ, chúng lắc đầu nhăn mặt Chê tên người này xấu hoắc Nghe chẳng hay như Mr. Đàm Cô giáo bảo ông X này rất cô đơn Bạn bè ông là một chú chó nhỏ Có bộ lông mềm như lông thỏ Mỗi chiều ông dắt đi dạo cùng Đêm ông với nó ngủ chung phòng Chia cho từng miếng ăn ngon nhất Kể cho nghe những lời mến thương chân thật Và ông đã ôm chó Tô chặt trong lòng Nước mắt thầm chảy thành dòng Hôm chú cún con lịm dần vào cõi chết Ông ngồi đọc mãi mỗi câu thơ da diết Bằng tất cả đớn đau vốn có ở người cha Bọn trẻ lặng thinh, vài bé gái khóc òa Từ buổi học ấy chúng biết thêm người làm thơ tên X Và yêu chú chó nhỏ tên Tô tha thiết Mặc dù có đứa vẫn không thích thơ … ĐCĐ
  18. LỤC TUYỆT THÁNG GIÊNG Mòn chân ngược núi xuôi sông Ta về say cái bềnh bồng mắt môi Mỏi tay vói hái sao trời Ta về gặp lại nụ cười tháng giêng Trái tim nứt nẻ ưu phiền Ta về khụy gối tham thiền trước em ĐCĐ
  19. ĐƯA NGƯỜI SANG GIÊNG Chút chim gù nhỏ Ngậm chấm lúa vàng Bay qua ruộng thửa Xanh trời giêng mang Em đeo kiềng vàng Mang guốc sơn đỏ Bước lên đò nọ Sang thăm tình lang Gió áo hoa chanh Mây cài tóc nắng Mắt nhìn đăm đắm Một dòng xuân tràn Tay khua chèo nhẹ Đưa người quá giang Trương Chi hát khẽ Lời buồn tôi đang … ĐCĐ
  20. Thú thật, công việc của mình không liên quan gì đến khoa học tự nhiên đâu, bạn ạ. Những gì mình nắm được chẳng qua cũng chỉ là trang bị cơ bản của nhà trường, hoặc thu nhặt được từ sách vở mà thôi. À, mình thích những bài của bạn, có tích cách tân thỉnh thoảng lại bắt gặp đôi nét nhuần nhuyễn của thơ truyền thống. Chúc thêm nhiều ngày vui, thêm nhiều tác phẩm.
  21. DÙNG ĐỠ Đang đói bụng nấu gói mì ăn đỡ Cọng mì dai sần sật ngỡ cao su Thời thị trường ta đề phòng đủ thứ Cái dạ dày nơm nớp những ung thư Đang thất tình lật bài thơ đọc đỡ Trắc trắc bằng bằng coi bộ cũng lơ mơ Đến câu cuối ta buông dài tiếng thở Thời buổi này mì còn giả Huống chi thơ ĐCĐ
  22. BÀI THƠ AN ỦI MỒNG MƯỜI Bài thơ này anh đặt tên Tình Yêu Bài thơ trễ tràng mồng mười – hết tết Chỉ mong hương thơm chậu cúc Nấn ná chút xuân vui Lưu luyến gì em, chim én về trời Sông đã chảy tràn bờ thao thiết Anh ngắt lấy bông vàng mùa biếc Cài lên mái tóc em tóc bớt tủi thân Tiếng chuông chiều biết thế, quên ngân Anh cố phủi cọng cỏ phiền vướng cửa Chiếc lược ngà giữ giao thừa trong đó Em cầm lên trang trọng nỗi buồn riêng Nắm bàn tay cho anh biết vẹn nguyên Năm ngón vụng về cả đời người sấp ngửa Chia với em món nợ đầm sương gió Đóa cúc vàng chọn rực rỡ chiều nay Hãy tin anh, xuân vĩnh cửu quanh đây … ĐCĐ
  23. CÂU THƠ THẢ VÓ Vó phi về phía người dưng Nụ thơm cỏ ngát trổ bừng trong đêm Bước ta gõ chạm chỗ em Bờm xưa giũ cái say mèm nhớ nhung Phải chăng ngựa tỉnh, ta khùng Đồi hoang lạc phố đứng cùng tương tư Khập khừng thảo lá chúc thư Gửi về rơm rạ lời từ quy ta Mai đứa thành quỷ, đứa ma Vạt khâu bật hí kiêu sa đã từng Ta phi về phía mông lung Câu thơ thả vó đặng đừng qua truông ĐCĐ
  24. TẾT VỀ QUÊ MÓT LÚA Tết về mót lúa ruộng xa Hạt non giã cốm hạt già vun cơm Hạt tròn trịa vạt áo buông Cầm trên tay cháy nỗi buồn không hay Ra bờ gánh nước sông đầy Rửa bàn chân bụi phố giày dép quên Mùa xuân vụt cánh bay lên Đứng giương mắt ngó đến chênh tiếng đò Qua vườn xin mẻ cá kho Nhổ nắm rau má ăn cho thỏa lòng Uống no gáo nước mưa trong Hồn tôi gặp gã mục đồng mất quê ĐCĐ
  25. MỒNG TÁM TẾT NGẪM VỀ DẠI-KHÔN Thông minh trí tuệ rồi cũng chết Ga-li-lê lãnh án chung thân vì chứng minh chân lý Gã trọc phú Thạch Sùng cả đời mưu ma chước quỷ Chết nhục nhằn bởi câu đố mẻ kho Chết bao kẻ tín đồ dại dột ngây thơ Cả tin vào mớ giấy lộn giáo điều chủ nghĩa Tin chiếc thòng lọng mị ngôn đang xiết dần quanh cổ Tắt thở rồi vẫn vỗ tay ngợi ca Cụ Trạnh Trình trăm tuổi mới nghiệm ra “Khôn chết- dại chết - chỉ biết là sống” Nên loài ốc sên biết chui vào chiếc vỏ rỗng Yên tâm ăn ngủ, làm tình, sản sinh nòi giống Lũ rùa biết rút cổ trong lớp mai cứng nằm tính toán Chờ lúc đắc thời Ung dung rung đùi ngồi triết lý dại-khôn Khi mẹ dốt cha khờ đã trút xương đổ máu Và anh chi em, bạn bè ta ngoài kia đang lầm lụi sống thiện lương. ĐCĐ

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...