Jump to content

nguoibuongio

Thành viên
  • Số bài viết

    2.537
  • Gia nhập

  • Đăng nhập

  • Nổi bật trong ngày

    318

Mọi thứ được đăng bởi nguoibuongio

  1. VÔ ĐỀ NĂM 20 .. chiếc chổi thời gian sẽ tần tảo quét đi những mảnh vụn đam mê xác thịt cuối cùng anh gỡ đôi kính lão xuống để được, qua hình ảnh nhập nhòa, ngắm hoài nét mặt trẻ trung năm 20... của em ĐCĐ
  2. VÔ ĐỀ CHIỀU THỨ BA Cầm lên tay chiếc lá úa vỡ Chợt hiểu rằng phai đã mùa thương Đi qua câu hát buồn cuối năm phố chợ Có gì nhoi nhói tha hương Ngó quanh chiều tìm làn môi đỏ Trả người một buổi chia phương Say, ngồi nhớ cuộc tình dang dở Mới biết mình sẵn máu cải lương ĐCĐ
  3. TẬP KHOE Thạch Sùng chết bởi ham khoe Nghìn đêm tặc lưỡi nhắn nhe xóm làng Người thơ đảng, kẻ thơ quan Bon chen ta rặn dăm hàng tập khoe ĐCĐ
  4. VÔ ĐỀ SÁNG THỨ SÁU Thượng đế ngó xuống đất Ngẫm ngợi điều ta bà Nhân loại lại ngước mắt Liệu tìm được bao la? Mẹ gánh gồng tần tảo Chia nhằn nhọc cuộc đời Câu thơ hoài mờ ảo Chứa nỗi giọt mồ hôi? ĐCĐ
  5. HỎI THƠ Tôi cầm câu thơ lên hỏi núi Núi đáp tôi bằng tiếng cây xanh Tôi cõng câu thơ về với mẹ Sợi tóc chiều bay giữa trăm năm Tôi mang câu thơ tìm cha hỏi Người đưa tay chỉ những mùa màng Tôi lắng câu thơ em yêu dấu Môi vợ hiền dỗ giấc con ngoan Tôi đưa câu thơ ra phố hỏi Phố dắt tôi ghé những lầm than Tôi quỳ câu thơ uống lời Phật dạy Tấm cà sa trầm mặc chuông ngân Tôi cùng câu thơ đến thăm Bùi Giáng Ông cười, phán: Thi ca là rong rêu, chim chóc, côn trùng … Là bất cứ thứ gì Ngoại trừ mấy cái khẩu hiệu bung xung ĐCĐ ; chân dung nhà thơ Bùi Giáng
  6. BÀI NGUYỆN SÁNG THỨ NĂM Một chiếc én lẻ loi, chao Chưa làm nên xuân đúng nghĩa Nhưng tấm lòng chim là thế Thông điệp báo mùa đang Lối đi bằng phẳng thênh thang Biết đâu dẫn vào ngõ cụt Đoạn đường gập ghềnh gai góc Lại khi đưa người đến gặp bao la Những mơn trớn đường mật thốt ra Hòng nhận về vuốt ve đường mật Nhưng chỉ cân một lời đắng đót chân thật Đủ thắp ngọn nến thiện lương xua bớt tối tăm Không phải làm thơ Tôi tự nhủ mình sáng nay, thứ năm. ĐCĐ
  7. THÌ THÔI NGƯỜI CỨ TRÚC ĐÀO Hôm em dáng áo xuân thì Đào mai cúc trúc đặn đầy thuở hoa Tôi ngồi yêu tấm lụa là Mơ trăm nghìn vạt bay qua tuổi mình Chừng em đoán tôi thất tình Khăn len chọn lấy biếc xanh lá trời Son môi tô khóe hồng tươi Khuya về phố lặng dỗ người đi hoang Hay em cứ mãi dung nhan Ngang chiều thả đóa hoàng lan nõn nà Tham lam tôi mở lòng ra Hứng bao hương sắc vướng tà áo thơm Chứ em mắt vỗ sóng cồn Cho đêm ngủ muộn bên vòm sao vơi Yêu người chút rác rong trôi Ví con thuyền mục bến tôi cắm sào Thì thôi, người cứ trúc đào Cho tôi được với xôn xao bốn mùa ĐCĐ
  8. ĐỨC TIN Đọc báo cáo về giàu mạnh Lại nhác thấy cảnh đói nghèo nheo nhóc Tôi không cho là họ nói dóc Mà đinh ninh rằng mắt mình mù Vừa nghe lời rao giảng thơm tho Lại ngửi phải mùi rác thối Tôi không cho là họ gian dối Mà ngờ rằng mũi mình tịt mất lâu rồi Vừa nghe những công bằng hạnh phúc lên ngôi Tôi nhận ra đâu đây còn tiếng kêu oan ức Để làm người trung thực Tôi cho là tai mình sắp có vấn đề Đọc những văn thơ ve vuốt đề huề Những hoan ca vui cười hớn hở Khi ngoài kia dẫy đầy lầm than cơ nhỡ Tôi không cho rằng trái tim con người dần hóa đá Mà luôn tin rằng họ chỉ đang giả bộ dửng dưng thôi. ĐCĐ
  9. MINH HỌA CHO ĐÊM MẤT NGỦ Cớ gì sao cứ mất ngủ những đêm Co ro góc phòng ngồi đợi sáng Chiếc gạt tàn đầy, màu môi thâm đen Sợi khói vẩn vơ, như ký ức buồn, cố nán Mùa đông ở đâu, mùa hạ ở đâu, lãng đãng Thời chưa xa nước chảy chân cầu Hằng giữ ngọc gìn vàng trau chuốt về nhau Không tin nữa từng ngày bão loạn Vòng tay tôi liệu an toàn cho tình yêu lánh nạn Câu thơ vội vàng đủ chỗ chứa cô đơn Mùa mùa đến rồi đi như vạn thế kỷ, bao lần Của mơ mộng hẹn hò mộng mị Ta chạy loanh quanh, và chỉ Như đêm này, đêm mất ngủ, đêm đêm … ĐCĐ
  10. BÀI THƠ SẼ MỘT NGÀY TỰ XÓA Lúc bát đũa tiệc tùng linh đình Làm ơn dăm phút nghĩ ngợi về cái đói Bay nơi đâu cánh chim chóc mỏi Vừa phóng sinh khỏi lồng Gọi một thức uống ngon Pha chế khéo bời bàn tay cô hàng xinh đẹp Xin hãy nhớ trong ngõ cùng xóm hẹp Vẫn còn người uống thứ nước thum thủm mùi bùn Tan sở chiều về cùng vợ đẹp con ngoan Vòng tay yêu thương bữa cơm sốt nóng Xin nhớ cho người hành khất già với con chó cún Sưởi ấm nhau dưới đêm rét gầm cầu Đang khi bao âm mưu toa rập trong đầu Hãy nhớ đến những cần lao mài miệt Đừng tự biện minh bằng lý lẽ lạnh lùng “khôn sống dại chết” Nghĩa trang ngoài kia vẫn chừa sẵn huyệt sâu Và khi đã biết xót thương các lỡ làng thân phận đâu đâu Mọi bài thơ, đại loại như bài này, sẽ mặc nhiên bị ném vào sọt rác Cũng là lúc các thi nhân tha hồ ngồi đẽo gọt Những bướm hoa trăng gió để khoe nhau. ĐCĐ
  11. NGẪU CẢM CHẠP Lạnh về ngang vai vắt Chạp thổi gì vào mùa Bóng chạm hình trên vách Ru người ru tóc ta Còn quỳnh hương chưa nở Trắng ngà sứ rắc sân Rét hao cây khắc nhớ Chưa chiều buồn đã ngân Giữ nhau mấy lượt xuân Chờ này trăng vằng vặc Ta đã xa bao lần Tháng chạp gần như nhắc Em cứ miền bình yên Ta nhọc nhằn phiêu bạt Chỉ gió kia đảo điên Giữa hai trời nghèo ngặt Hơi đâu ngồi định nghĩa Mùa đông, hoặc, mùa xuân Khi bước chân muôn phía Còn nhau chút nợ nần. ĐCĐ
  12. HAPPY NEW YEAR (một cảm xúc cũ, chợt nhớ lại) ... Nên tình cờ gõ đúng cửa nhà em Mùa xuân đến và lòng tôi cùng đến Nụ cười trên môi tay chùm hoa thắm Ba trăm ngày dư tôi chăm chút gieo trồng Để nắng thơm ghé phớt má non hồng Gió hữu ý lùa trong tà áo phấn Tôi, vốn như chiếc lá hiền lành, thử một lần táo tợn Đáp ngẫu nhiên trên nếp cửa nhà người Thử xiêu lòng mở cửa đón tình tôi Hỡi đôi mắt chim câu tròn độ lượng Chớ nghi hoặc chớ đón rào vướng bận Dẫu quanh mình còn lắm chước quỷ mưu ma Hãy mời tôi, cả cơn gió, vào nhà Ta chúc nhau thêm một năm nhiều vui, buồn, an nhàn, bận rộn ... Miếng mứt ngọt đậm đà, chén trà thơm … chẳng hạn Khúc Happy New Year ấm áp phút giao mùa Và, ngẩn ngơ cùng tiếc ngẩn một năm xa Đón tuổi mới vào vòng tay mơn mởn Mấy tờ lịch con con lại chơi trò ú tim tìm-trốn Chờ ba trăm ngày hơn trái đất xoay quanh Em sẽ gặp đúng tôi đứng trước cửa nhà mình Mùa xuân đến nên lòng tôi cùng đến … ĐCĐ
  13. NGẪU CẢM VỚI MÙA XUÂN Đưa tay chào tháng mười hai căm lạnh Chào đóa hồng chúm chím mỗi môi quen Một nhát én cắt ngang trời đăm đắm Xuân, như tôi, đứng lặng trước xanh thềm Năm đã thắp trên đầu diêm xòe lửa Tự sưởi mình chia ấm với nhân gian Thả trong gió phiến lá buồn thơm úa Bàn tay gầy chạm nhẹ ngón mùa đang Và lại đợi cái chỗ ngồi vẫn trống Bên dòng sông sớm tối đợt lên, ròng Tự an ủi lòng mình bằng mơ mộng Bằng mùi hoa vườn vắng thoảng đưa sang Là thương quá những mắt đời thăm thẳm Những thiết tha cần lắm những ân cần Nên vẫn hiểu trong biệt trùng muôn dặm Em và tôi hiện hữu giữa mùa xuân ĐCĐ
  14. MỜI EM ĐẾN VỚI MÙA XUÂN Cỏ nằm vùi giấc mùa đông Sáng nay dụi mắt – trải bông kín đồi Mời em, ghé đến mùa vui Lòng anh mở cả đất trời cao nguyên Nắng trong lọc hết muộn phiền Con chim mượn cớ hót rền trên vai Con ong no mật vờ say Con bướm thay áo, suối thay mới dòng Mời em bước nhỏ dạo cùng Gót anh dẫn trước hồn vòng theo sau Có khi trộm chút hương ngâu Gió giùm kín miệng – kẻo hao mất ngày Mời em rẽ xuống luống cày Chào em hạt tách quanh đây rì rào Trên đồi mây dắt tay nhau Hàng cây chụm đầu bàn chuyện riêng tư Chúng mình cũng đã, hình như … ĐCĐ
  15. NĂM MỚI TẶNG NHAU Mai năm mới hai-nghìn-không-trăm-mười-bốn Tặng nhau gì đây – hay một cặp kính hồng? Cho mắt nhìn bớt ảm đạm chênh chông Ngắm nghía đâu cũng thấy điều kỳ vĩ Cao ốc, nhà lầu, thời trang, siêu thị Chỉ số GDP tăng, lại tăng Để quên đi thị trường bất động sản đóng băng Những dãy phòng trọ ọp ẹp công nhân Những suất ăn hiếm hoi chất đạm Mai năm mới hai-nghìn-không-trăm-mười-bốn Tặng nhau gì đây – một bó niềm tin Để lúc chào nhau còn có cái chém gió lăng nhăng Về dự án công trình đang chờ chắp cánh Để quên đi những món nợ xấu, nợ khó đòi bắng nhắng Những phiên xử có đầy đủ nhân chứng, quan tòa – duy chỉ thiếu lương tâm Những chữ ký viết hoa ma mị quỷ thần Ảo thuật nghìn tỉ giọt mồ hôi thành giấy lộn Mai năm mới hai-nghìn-không-trăm-mười-bốn Tặng nhau gì đây – một đóa môi tươi Thêu gấm hoa lời lẽ, nụ cười Dành phát biểu giữa hội trường, trên ti vi, trong tưởng tượng Về những hân hoan, đẹp giàu, đầy bổ dưỡng Khó khăn ngoài kia, chuyện nhỏ, chẳng ai bàn Những gầy gò cơ cực lầm than Suy cho cùng, thời nào mà chẳng có? Mai năm mới, 2014, chạm ngõ Tặng nhau gì đây – các bạn trẻ của tôi ơi Thôi thì cả thế hệ cứ vui chơi Cứ hát hò, rượu bia, thuốc lắc Mã tấu, lưỡi lê, tha hồ mà chém giết Một phút huy hoàng còn hơn le lói mãi trăm năm Mặc ở đâu những bè bạn âm thầm Đang gieo lại từng nụ mầm vào đất Xốc lên vai mỗi vết hằn cơ cực An ủi phận người như ôm lấy người thân Mai năm mới 2014 – các mặc khách tao nhân Những văn chương, thơ ca, âm nhạc Tặng nhau gì đây, hay lại, bướm hoa nhợt nhạt Tán dương nhau bằng vô cảm ỡm ờ Với khóc mướn cười vay, phờ phỉnh, hững hờ Mượn hư danh khuấy hồ bằng nước lả Lại suy cho cùng, thời nào mà chẳng có Những long lanh mạo nhận vàng ròng Khi ngoài kia trong tâm bão gió giông Biển tổ quốc co cụm dần mỗi tấc Năm 2014 – tặng nhau gì đây – chẳng lẽ hoài chua chát Sự thật đôi khi nhầm tưởng với bi quan Tôi tự tặng mình cặp kính màu đen Để trân trọng từng tia sáng đẹp Cố lách mình qua khung cửa hẹp Để khát khao cuộc đời luôn ngoài ấy bao la* Tết dương lịch 2014 Tết người tây treo cờ, uống champagne, bắn pháo hoa Khi cái rét đông hàn vẫn đang nghiến ngấu Sa Pa … ĐCĐ *ý của văn hào Pháp André Gide
  16. Một bài thơ rất hay của tác giả HMV. Hình thức ngắn gọn nhưng đầy đủ cấu tứ thi ca; nội dung chyển tải một rung động thực sự thông qua trải nghiệm đớn đau của đời người, đời lính. Hoàn toàn không đơn thuần là việc ghép vần ghép chữ vu vơ để khoe thi khoe thơ. Một lần nữa, xin cảm ơn thi hữu HMV.
  17. BỎ QUÊN MÙA ĐÔNG Lưỡi trăng muộn quên bờ đê cỏ khuyết Quên đóa hoa hái trộm chẳng mang về Quên lời yêu thân cây mềm hôm khắc Con chim chuyền quên mắt ngó si mê Quên bậc thềm em đứng ngợp ban mai Quên cả tôi ngẩn ngơ tìm sợi tóc Dạo nhẩn nha vị cà phê quán cóc Khói thuốc vờn thức đắng mỗi khuya dai Quên mối tình trĩu nặng với đôi tay Dẫu khô rồi đôi tròng dư nước mắt Giấu vào đâu trái tim đầy vết cắt Quên đông này lành lặn đã nguôi ngoai Tôi quên người – để quên mất tên tôi Lá thư ố cũ càng hơn kí ức Giấu cái nhớ vào đâu trong góc khuất Ngày cuối cùng quên đủ tháng mười hai ĐCĐ
  18. ĐẦU SÚNG TRĂNG TREO (tặng Trần Khuyến và Hoàng Minh Vũ) Để được câu thơ ‘đầu súng trăng treo’* Người ôm súng đêm trăng đã không về nữa Đêm hòa bình xa rồi thời máu đổ Đôi nhân tình mỗi bước phố có trăng theo. ĐCĐ *tên một thi phẩm nổi tiếng của nhà thơ Chính Hữu
  19. BUÔNG XƯA Đưa tay đỡ phiến lá vàng Ngón thơm từ những bẽ bàng hồi xanh Xôn xao là chuyện lòng mình Dửng dưng vốn sợi tóc tình buông xưa Đưa tay tước vỏ cọng mưa Ngó mùa đông bước theo trưa xuống đường Ầu ơ ru cái chuồn chuồn Cái vui bay mất Cái buồn chờ bay. ĐC
  20. ĐỌA NGỤC Đến cùng Chúa ta khát lời bác ái Trước Phật quỳ hằng đói chữ từ bi Diện kiến Em là nếm môi ma quỷ Chọn kiếp này ta đọa ngục với hồ ly. ĐCĐ
  21. ĐÊM THÁNH VÔ CÙNG Vinh danh thiên chúa trên trời Bằng an dưới thế cho người thiện tâm* Thắp lên ngọn nến vĩnh hằng Cầu mùa đông ấm áp quanh cõi đời. Ơ kìa, dường có hai người Hai xa xôi lắm nhẩm lời thánh ca Silent night đêm bao la Hai cô đơn lạnh lẽo và, đêm thôi ... Giá lúc này em bên tôi Vinh danh thiên chúa trên trời Cầu cho trái đất thêm người thương yêu. ĐCĐ * câu nguyện đêm giáng sinh của tín đồ Cơ đốc
  22. ĐÊM GIÁNG SINH ĐẦU TIÊN KHÔNG EM Đêm Giáng sinh mềm tợ bàn tay con gái Bàn tay ngoan ước được lần sưởi ấm tay anh Đêm trống vắng hai phương huyền thoại Bấm dòng số phôn Em lại đâu đó dáng hình Chiếc mobile con con Chiếc đèn thần Anh miết khẽ ngón tay lên hàng số Giọng em lúc nào nghe cũng ngộ Cả mùi son nồng Vượt đêm lạnh đến tìm anh Đêm Giáng sinh Hồi chuông Nhà thờ Đức Bà lanh canh Câu thơ Nguyên Sa dắt anh tìm cho mình góc kín Giọt cà phê màu hổ phách long lanh Đêm vui Sài gòn đêm trôi rất nhanh Chưa kịp đếm bước chân mòn mấy phố Sẽ lại là anh rẽ vào lối nhớ Đêm bỗng rộng dài hơn Đêm Giáng sinh đầu tiên không em ... ĐCĐ
  23. BÀI NGUYỆN SÁNG CHỦ NHẬT Hãy ban cho tôi đủ sức mạnh Để không hiếp đáp kẻ thấp kém thế cô Và thừa ngây dại để sống sót giữa vô vàn nham hiểm mưu mô Hãy ban cho tôi thật nhiều yếu đuối Để biết hân hoan trước vẻ đẹp đất trời Vài câu thơ an ủi dành tặng em, kẻ ủy mị giống như tôi ĐCĐ
  24. BÀI NGUYỆN CHIỀU THỨ SÁU Nếu chưa tồn tại mặt đất Hạt mưa rơi khéo phí đi Nếu chẳng phải bầu trời rộng Ai sinh ra cánh chim di Nếu tình yêu không còn nữa Mai tôi thức dậy làm chi ĐCĐ http://www.youtube.com/watch?feature=player_embedded&v=mhVWHDxdd-U
  25. NHƯ TÔI ĐÃ CÙNG EM đêm tháng mười hai mắt nhìn đâu cũng gió đêm xa nhau nghe muôn trùng bão hú nơi phương trời em sống sót với mùa đông đêm mười hai thật dài tôi cọng cỏ lông chông nằm lả ngọn bên triền đê đợi héo vẫn nẫu ruột lo em còn vạn nẻo tuyết xứ người áo đủ kín vai không ... đêm tháng mười hai chợt vẳng tiếng bing boong hồi chuông muộn ngờ giáng sinh đến sớm dẫu bỏ đạo từ lâu là con chiên hư đốn tôi quỳ xuống đây lời khẩn thiết amen cầu Chúa lòng lành ban phát giấc bình yên giấc tội gốc nhân loài hằng mạo phạm như Adam cùng Eva như tôi đã cùng em ... ĐCĐ

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...