Jump to content

nguoibuongio

Thành viên
  • Số bài viết

    2.537
  • Gia nhập

  • Đăng nhập

  • Nổi bật trong ngày

    318

Mọi thứ được đăng bởi nguoibuongio

  1. CHIỀU ĐẾM RƯỢU Chiều nay nắng rớt quá chừng Nghe tin đông lại lừng khừng ghé đây Mân mê cái mail bên tây Ta ngồi đếm rượu tính ngày mưa sa… ĐCĐ
  2. TIỄN MƯA Gió chiều ướt cánh máy bay Em đi vội rớt ngón tay ai cầm Mồ côi đứng ngó mười năm Sân Tân Sơn Nhất tôi lầm lì mưa ĐCĐ
  3. BUỔI CHIỀU TRÊN NGÓN TAY Buổi chiều trên buồn ngón tay Trổ mười nhánh nhọn hoắc gai đâm mình Máu ròng giọt xuống lặng thinh Ngấm vào đất mọc lên thành tiếng kêu Tiếng kêu trổ mấy nhành yêu Rụng vài tờ lá vàng dìu dịu thu Băng ngang vầng trán phiêu du Tóc em buông sợi hương nhu dỗi người Dỗi người mưa trút vào ai Chênh chao cái thuở chưa vai chúng mình Miên man tôi với đinh ninh Buổi chiều ngồi kết tinh hình ngón tay ĐCĐ
  4. LUẬN VỀ ĐƯỢC - MẤT Để được hạt kê ngon ngọt Con chim đánh mất bầu trời Để được bước cao một bước Gái ngoan mất cái vàng mười Để được vênh vang chức tước Khòm lưng miệng lưỡi đãi bôi Để được nói lời chân thực Thường khi làm mất lòng người Để viết câu thơ đúng chất Trái tim lúc ứa máu tươi ... ĐCĐ
  5. NHẮN VỀ ĐÔNG Mong cho em gặp được người tình như tôi hằng đã yêu em (Puskin) Thấy cần lắm cái nắm tay hờ hững Hòng vượt qua rét buốt những ngày đông Và cần lắm một thoáng hiên nắng ửng Treo lòng mình phơi phóng giữa thinh không Nói nhiều lắm buổi đầu chưa hò hẹn Câu thơ Nga giờ thất lạc nơi nào Chép tặng đấy, cùng tấm lòng nguyên vẹn Nhắn về đông cách vá trái tim nhầu Ừ, em cứ bay theo phương ấm ấy Ngọn gió trong, ánh nắng chói chang đầu Tôi nói dối để người thanh thản vậy Puskin vẫn về an ủi mỗi đêm thâu … ĐCĐ
  6. BÀI THƠ TÌNH KHÔNG SỐ RẤT BUỒN (sau khi đọc bản tin tổng kết những thiệt hại do bão gây ra) Ban đêm anh xách ngọn đèn lồng Ra bờ đê hốt mớ rạ rơm nhóm lửa Hong ấm câu thơ Sáng ngày đội nón mê vào rừng Theo lốt chân con chồn con hoẳng Đến cúi chào cây cổ thụ già trăm tuổi như anh Đợi trưa chống gậy lên núi Nheo mắt mặt trời uống no bụng sương Say khừ ngồi toàn nhại chuyện yêu đương Giữa khuya giong thuyền ra biển Chân nghịch chân khuấy bọt sóng tung tăng Chăng lưới bắt giống thủy sinh đa tình *** Từ cánh đồng về Ngọn đèn tắt ngúm Bồng trên tay câu thơ chết cóng bao giờ Đứng giữa đại ngàn đẫm mưa Vấn lên vành tang trắng Khóc cho cây cổ thụ bị bức tử quyên sinh Ngồi trên đỉnh núi xõa dài râu tóc Cất giọng hú u linh của con sói đực Bên xác sói cái vẫn nguyên trinh Kéo lên tấm lưới căng sau năm nghìn năm nắng mưa cơ cực Anh hồi hộp run lên từng ngón tay Mẻ lưới đầu tiên vớt được vỏn vẹn chiếc thi hài Của mẹ, của cha, của ông bà, của nhân dân tuấn kiệt … Của cái lịch sử hào hùng mà buồn thiu trôi nổi long đong Ngó hao hao như hình chữ S cong cong. ĐCĐ
  7. NGỤ NGÔN CÂY Đóa sen xòe cánh nhẹ tỏa mùi hương thoát tục, dẫn dụ: Ta chính là kết tinh của cao quí hồn người đích thực thi ca. Cây bonsai giả cổ thụ trong chậu sứ cười nhạt, phát biểu: Ta chính là kho báu tích trữ đỉnh cao trí tuệ của thời gian mà người thi sĩ mong đạt tới. Quả ớt chỉa thẳng ngón tay phẫn nộ lên trời, mặt mũi đỏ gay, lớn tiếng: Tao mới chính là tiếng nói uất hận từ áp bức bất công tích tụ thành thơ. Cọng cỏ nghiêng nghiêng trong gió Tiếp tục mỉm cười, xanh. ĐCĐ
  8. TẦM PHÀO SÁNG THỨ HAI Không có tiếng chim hót Làm sao bầu trời xanh Vòm cao vắng thiên thanh Tay ai che mặt đất Địa cầu mà chết khát Hạt mầm chẳng thành rừng Cây khô lá héo cành Lấy ai chăm biển cả Đại dương không trở dạ Hạt muối ngủ ở đâu Nhỡ vị mặn phai màu Bữa cơm chẳng ngon nữa Khi bầu ngực hiếm sữa Trẻ nít bệnh còi xương Tuổi thơ mất yêu thương Sẽ cạn kiệt nhân loại Trái tim ngừng máu chảy Xác chữ làm sao bay Nhỡ tâm hồn chết đi Liệu thi ca còn thở? ĐCĐ
  9. BÀI CUỐI CHO 20/10/2013 Khi mọi người chỉ tìm thấy ở anh những vụn vặt tầm thường Chính em lại khám phá ra bao điều tốt đẹp Để từ đấy chân thành gửi nhau trái tình yêu ngọt lành Khi anh kiêu hãnh nâng lên tay tiếng khóc cười con trẻ trong xanh Được nghe tiếng gọi ‘cha’ thiêng liêng trìu mến Chính em là người phải trải qua lần vượt cạn đớn đau Khi anh thoải mái ngồi cùng bạn bè bàn chuyện đại sự Tây, Tàu Cốc bia bọt, ly cà phê, khề khà vung vít Là lúc em vùi đầu vào việc nhà, vào áo cơm tất tả bể dâu Khi anh gặp lúc mềm lòng vì làn môi ánh mắt đâu đâu Lạnh nhạt chiếu chăn hững hờ nhan sắc Cửa phòng em vẫn đêm đêm thắp nến đón chờ Khi đời đẩy anh ngã sấp mặt và tất cả đều quay lưng làm ngơ Mọi con đường chừng dẫn vào ngõ cụt Chính bờ vai mong manh kia tay anh từng vin vào tiếp tục chuyến đi …. Thế mà phân nửa loài người bọn anh vẫn trắng trợn ngu si Lớn giọng tuyên ngôn chính mình là phái mạnh Trước nửa phần địa cầu âm thầm yếu đuối vốn bao dung. ĐCĐ
  10. BÀI THƠ CỦA ANH CHÀNG ÍT NÓI (tặng những cô gái còn ở nơi tuyến đầu tổ quốc) Nón nhỏ em cầm thon thả tấm lá sen Anh bổi hổi trước mùi hương lá mạ Hương nhà quê thuở ba hò hẹn má Vào ca dao cùng tát ánh trăng ngần Mình tiễn nhau rừng nhủ khúc hương thầm Nón thay khăn gói buổi chiều hương bưởi Như cô gái trong bài ca, em đợi Ngó mây trời … anh toàn nói đâu đâu Dép mòn quai quen trảng rộng thung sâu Lưng áo bạc hằng phơi sương ngủ đất Phút đa cảm mới hay mình … chết nhát Con mối rừng chắt lưỡi tiếc giùm anh Ở nơi nào, hỡi dáng áo xa xanh Róc rách Tây Nguyên trăm nguồn suối chảy Lâm Hà cao sương mù đồi tiếp núi Trưa Nhị Xuân kẻo kẹt võng ngoại thành Nón vải trên đầu bụi đỏ dưới chân Em thầm đón nhọc nhằn làm hạnh phúc … Câu hát trót vụng về anh đánh mất Cơn mưa chiều hao hụt giọt nào đâu Sao đại ngàn gió chướng đến nôn nao Vẳng tiếng chim đòi “bắt cô trói cột”* Mùi tóc ấy chim cách chi trói được Gom lá rừng anh thức với bài thơ Vậy nhé em, màu nắng mới đang chờ Tuổi chúng mình, so trăm năm, vẫn trẻ Nào đoán được một ngày niềm vui ghé Một bàn tay khẽ đỡ nón em cầm Một anh chàng khéo ăn nói - chẳng như anh. * loại chim rừng phát ra chuỗi tiếng kêu rất ngộ, nghe mường tượng như câu nói “bắt cô trói cột” ĐCĐ
  11. THƠ NỊNH MỘT NGƯỜI RẤT QUEN NHÂN 20/10 Trắng da vì bởi phấn dồi Đen da vì bởi em ngồi chợ trưa (ca dao) Người ta được làn da nâu Phải mua hết nắng Vũng Tàu đấy em Lại thêm lỉnh kỉnh phấn, kem … Thua em – má phính tự nhiên rám giòn Thông minh mắt cứ to tròn Chẳng cần yểu điệu vẫn cong mày ngài Kính cận rọi điếng hồn ai Trước em giấu một hở mười cho xem Mẹ yêu tặng mái tóc huyền Mấy năm dầu dãi lem nhem lắm màu Đền em hàng Việt thơm lâu Một chai hẳn đủ gội đầu tóc mây Giọng kim – sao bảo chói tai? Anh ngồi giám khảo cho ngay điểm mười Tình ca ngây ngất bồi hồi Vui nhà mình, cả cùng vui xóm làng Lưng ong vờ nhỉnh vài phân Ba vòng suýt chuẩn chả cần kiêng ăn Rảnh rỗi chịu khó thời trang Chạy trời không khỏi ối chàng tim đau Thật mà, chẳng nịnh em đâu … ĐCĐ
  12. QUÁN THÁNG MƯỜI Tháng mười mưa có – người không Tìm nhau đành cứ đánh vòng đâu đâu Thương xa ai áo phai màu Vô tâm nước mãi qua cầu thời gian. Chút buồn mang với đa mang Nhặt lên mụn lá sót vàng lối đi Thầm dỗ mình ‘Rồi lại về …’ Chéo vầng trăng muộn rằm thề đợi nhau. Cà phê sáng giọt gõ mau Khuấy cho tan loãng khối đau đắng lòng Để trong giấc ngủ bềnh bồng Quán quen ngồi với một long đong người … ĐCĐ
  13. VIẾT KHÔNG CẦN Ý TƯỞNG Người đi rụng một ngón chân Rụng hai ngón cẳng mòn phần gót sau Ước thề đem gửi trăng sao Lạy ông thổ địa hôm nào cầu xin Thờ ơ nguyệt xế sân đình Yêu thương chừng cũng bất bình nhạt xiêu Úa lam kỷ niệm ít nhiều Tình ơi sao hỡi thốt điều dối gian Hương kia lửa nọ phai tàn Hình như thơ ấy dư vần, thiếu thơ. ĐCĐ
  14. TRUY TÌM (thơ cà khịa) Diogenes* thắp đuốc giữa ban ngày Cố tìm lấy một con người thật sự Tui, cũng vậy, truy tung tích một câu thơ dở Mà hoài hoài chứng kiến những thơ hay. ĐCĐ *Diogenes : nhà triết học Hy Lạp cổ đại (sinh khoảng năm 412 TCN và qua đời năm 323 TCN tại Corinth)
  15. TỰ CƯỜI MÌNH Con tằm rút cạn ruột để tìm cái chết Sàn diễn thời trang óng ánh lụa tơ Ta rút thứ chi - rút hoài mà không hết Hoặc, sợ mai hậu thất truyền công nghệ làm thơ? ĐCĐ
  16. CÂY VÀ CỎ Đại thụ nghìn năm hòng kết nỗi ruột trầm Hay lớp vỏ cỗi cằn chỉ rụng dày mặt đất Cọng cỏ mọn kiếp sinh tồn khoảnh khắc Trải lòng mình biêng biếc thế mà xanh ĐCĐ
  17. DIỄN XUẤT Thả giọt nước mắt xuống cỏ Người dẫm chân lên hững hờ Bật khan tiếng cười vào gió Khán trường vỗ tay hoan hô ĐCĐ
  18. NÊM NẾM THƠ (thơ cà khịa) Cho thơ toàn câu ngào ngọt Không khéo thơ mắc tiểu đường Vuốt nhau chỉ lời trơn tuột Chất béo co-lét-tơ-rôn Quá tay lỡ chan nước mắm Thơ vào cấp cứu trụy tim Khẩu vị chọn tinh chua, đắng Dạ dày rên rỉ mỗi đêm Thi ca mà ham bỏ ớt Lưỡi thơ toàn thốt lời cay Ngán ngẩm mấy vần nhàn nhạt Đừng bắt thơ phải ăn chay Làm thơ có như nấu bếp Nếm nêm gia giảm ghét, thương Dặn em nhớ mai ra chợ Mua giùm gói ngũ vị hương ĐCĐ
  19. Trước hết cũng xin thưa cùng anh Nguyễn An Bình, mình với anh NTH chỉ là bạn thơ có duyên gặp nhau trên diễn đàn thotre.com của chúng ta thôi. Còn cái hình, có lẽ anh ấy muốn dùng nó để lưu lại chút tình với mình. Chúc anh luôn có những sáng tác mới để làm giàu thêm thi nghiệp, đồng thời đáp ứng được sự mong đợi của bạn đọc gần xa. Quý mến
  20. CÒN MỘT MÙA THU KHÁC Sâu đáy mắt em giữ mùa thu khác Trả quanh tôi nghìn nông nổi dại khờ Thu hiền dịu hóa ra mùa thu ác Giết bao lá vàng đem mai táng trong thơ Mưa chừng ngớt chỉ lòng người thắc mắc Thoáng chia tay chưa tin đủ em về Đừng, đừng em, buổi vầng trăng đừng nhắc Cho tôi còn ve vuốt thuở đam mê Bài thơ tiếp dành chép vào hương cỏ Đông lại về, cỏ úa, rét run thơ Mối tình nữa chẳng mời em tham dự Nên mỗi tôi khuất phố quán khuya chờ … ĐCĐ
  21. LẠY … (thơ cà khịa) Lạy trời mau bão táp qua Cho đời viết tiếp bài ca tạ đời Lạy trời đừng để ngậm ngùi Cho thơ còn nở nụ cười bao dung Lạy nơi gió chướng mông lung Ngơi dày xéo ngọn lúa đồng cha tôi Lạy mùa một lạy nữa thôi Mẹ còn rơm rạ thổi nồi cơm thơm Lạy trái tim chớ héo hon Để trong khốn khó mắt còn ngó nhau Lạy trầu mãi quấn thân cau Cho em giữ mối tình đầu hộ tôi Lạy biển cùng lạy trùng khơi Thuyền về kịp chuyến cá mòi, cá thu Lạy sóng cả lạy sương mù Xót giùm tích đá vọng phu ngóng chồng Lạy trời bánh đúc có xương Lạy “những ai đó” biết thương dân lành ĐCĐ
  22. GỬI VỀ NƠI ẤY Bấm vài tin nhắn Mỗi tin trị giá 4000 Dẫu không chắn giúp nỗi những ngôi nhà tốc mái Gửi về nơi ấy chút lòng Mua chục thùng mì gói Nhịn vài buổi sáng phở gà, cơm tấm Dẫu chưa no hết bao dạ dày chờ cứu đói Gửi về nơi ấy chút tình Ra ban cứu trợ địa phương Góp suất lương tháng này Dẫu chẳng an ủi chi nhiều những mái đầu tang trắng Gửi về nơi ấy chút thương Viết vài dòng không điệu vần Mặc kệ thơ tàu, thơ tây ... xì xầm hay, dở Gửi về nơi ấy chút thành tâm ĐCĐ
  23. THƠ KHÔNG ĐÚNG KIỂU CỦA MÌNH (2) Em đường ‘cong’, lẫn đường ‘ngay’ Giận cặp kiếng cận chưa thay đôi tròng Trời ơi, thêm cái đường ‘vồng’ Hận cặp kiếng lão đôi tròng chưa thay ĐCĐ
  24. THƠ KHÔNG ĐÚNG KIỂU CỦA MÌNH (1) Óc ta đang gặp vấn đề Thơ văn dở ẹc đem khoe mỗi ngày Câu chương chướng, ý kỳ kỳ Nửa vịn triết lý, nửa tì du dương Tim ta mỗi phút lên cơn Tiếng cười nhiều lúc buồn hơn tiếng buồn Ngũ quan đâm bất bình thường Ngó đen bảo trắng; nếm đường cay tiêu Đừng vu ta thiếu tình yêu Một nàng cũng đã quá liều đó em! ĐCĐ
  25. CỔ TÍCH (1) Em ăn loại trái cây gì, không còn ai nhớ nữa Nhả trúng vào tôi một hạt bất ngờ Vết thương mọc thành một vườn dưa bở Chen um tùm những cỏ dại giống như thơ. ĐCĐ

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...