-
Số bài viết
2.537 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
-
Nổi bật trong ngày
318
Content Type
Trang cá nhân
Diễn đàn
Lịch
Blogs
Downloads
Ảnh
Videos
Articles
Mọi thứ được đăng bởi nguoibuongio
-
"Lần thứ 4, tự nhiên thấy : thằng cha này khùng khùng mà làm thơ có lí hén". Một câu khen rất đắt. Tự nhiên thấy hai nhà thơ này cùng họ "Triết đỉnh". Hèn chi ... hơ hơ
-
"Nói nghe nè, viết lách sao giống đi đêm giữa rừng mà thiếu đèn thiếu đốt ấy Đâm ra đi lạc, đi lệch, đi điên nữa..... Cô độc lắm, lại sợ hãi nữa....." Không hiểu bạn nói về nguoibuongio tui hay nói về tâm trạng của chính bạn đây?Tui cũng xin có đôi ý lạm bàn. 1) cảm giác cô độc và sợ hãi là niệm cảm thường trực của người sáng tác, nếu không nói là thường trực của những người làm thơ. 2) còn "điên" thì đã có Bùi Giáng và Hàn Mạc Tử vĩ đại. Muốn chơi "cuộc điên" hết mình như hai ông, e khó có người làm nỗi 3) riêng cái vụ "đi lạc, đi lệch", theo tui thấy, hiện nay hơi bị nhiều. Nhà thơ lớn của Mỹ Robert Frost có viết một đoạn mà nguoibuongio tui lấy làm tâm đắc "Hai con đường phân nhánh giữa rừng, và tôi/ Tôi chọn con đường ít người qua lại hơn/ Và điều đó tạo ra sự khác biệt" Và ông đã chọn đúng khi đoạt liền 4 giải thưởng Pulitzer danh giá, đồng thời cũng chính là thi sĩ được mời để đọc thơ trong buổi lễ nhậm chức của tổng thống J. F. Kennedy. Đôi lời cùng bạn thơ. hơ hơ
-
Nhà thơ Nguyễn Hữu Hồng Minh, người hiện đang sáng tác và cổ xúy cho phong trào Hậu Hiện Đại. Tác phẩm gây những phản ứng trong văn giới của anh là bài thơ "Lỗ Hổng Lịch Sử". Bạn cũng nên xem qua để biết mình đang dẫm lên bước chân ai. hơ hơ
-
Thế, bạn mình nghĩ rằng phương tượng internet phổ biến hay không phổ biến bằng bằng tấm bảng đen trong lớp học? Xã hội đang mỗi lúc một tha hóa, người làm văn hóa văn nghệ (cho dù chuyên nghiệp hay không chuyên), thiết nghĩ cũng nên phần nào đó trong khả năng của mình, đóng góp thêm chút đỉnh gì đó, để vực dậy cái đẹp. "Nhà trường là ngội mộ của thơ", vậy, bạn có được vốn kiến thức về thơ từ đâu ra, ko cần nói, ai cũng hiểu những con chữ đầu tiên làm phương tiện cho bạn tiếp cận với thi ca, và để sáng tác, cũng do những thầy, những cô cung cấp. Vạn an. hơ hơ
-
VỚI TRĂNG Đã giữ lại vô vàn ánh mắt Huyền thoại mơ màng, đắm đuối nhân gian Của Động Đình Hồ tự trầm đẫm men Lý Bạch Của người thi nhân đói thơ rao bán đêm rằm Của triệu triệu tiếng thở dài thao thiết Chính là trăng, tất cả chỉ là trăng Trăng nhẫn nại lắng nghe Trăng âu yếm nhân gian bằng ánh nhìn trong vắt Trăng ban phát ánh sáng Ao hồ, sông, biển Mát rượi trên làn da trinh bạch Kỳ nữ mịn màng khỏa nguyệt gội nguồn thanh Cứu cái đẹp thoát khỏi tầm thường khái niệm Trăng rót nhiệm mầu vào vốc tay khô khát Soi bước quãng đường đơn độc giữa trời đông Trăng dẫn luồng triều về hội ngộ Cho bãi bờ vỡ òa nước mắt cả đời mong Và cũng chính nguồn trắng bạc lung linh ấy Lắng vào nhân gian vạn thiên kỷ yên bằng Vì em, ta sùng bái một vầng trăng Trong vũ trụ riêng vĩnh hằng bất tuyệt. ĐCĐ
-
THĂM MỘT VẠT RỪNG Ở ĐAKNONG Tặng những bạn bè tôi ở Nam Tây Nguyên Một mình dẫm lối rừng xưa Tiếng ve đại ngàn xuyên nắng Cà phê đang mùa rộ trắng Lạc đường đứng giữa chơi vơi Mười năm những tưởng dạo chơi Lối cũ mấy tầng lá mục Đâu rồi rú già heo hút Thớt voi lừng lửng ăn sương Gùi nhỏ địu con lên nương Em bé ngủ ngon no sữa Ché rượu cần thơm, bếp lửa Rừng thiêng tạc dáng Mơ-nông Đâu rồi đỏ lá trung quân Vết búa Thạch Sanh thuở trước Mở đường áo xanh phơi ngực Bây giờ mỗi đứa một nơi Đâu rồi râm ran tiếng cười Bên suối tóc thề tắm gội Đâu rồi quay đầu bối rối Vô tình ngó trộm bờ lưng Còn đâu dấu cũ bước chân Nền mới căn-tin, bệnh viện Đêm đến lung linh ánh điện Thèm trăng ngước mắt lên tìm … *** Đói lòng ăn nửa trái sim Một nửa mang về thành phố Vấp váp đường đời chạnh nhớ Uống lưng bát nước đi tìm. ĐCĐ
-
BIỆT KHÚC IV Em hóa thạch giữa bốn bề gió lớn Tôi lên đường hành khất tuổi đương xuân Tay bấm đốt biết ngoài kia sắp muộn Con tàu xa hú gọi những phong trần Chớ choàng giấc giữa đêm trường hoảng hốt Nỗi thời gian tíc tắc mãi. Nhiều khi … Hãy dỗ lại giấc nồng bằng mật ngọt Như chưa hề một buổi tiễn tôi đi *** Sáng mai dậy bình tâm em sẽ hiểu Dấu yêu xưa đâu dễ chuyện hoang đường. ĐCĐ
-
Nếu làm cho người ta cảm được, thì có nghĩa là trên cả "ổn". hơ hơ
-
Đọc bài này đâm nhớ nhà tui dưới miệt vườn cũng có hai cây chùm ruột, một chua, một ngọt. Hai cây trái này là món quà quê nghèo của tui và mấy đứa bạn nhỏ lối xóm. Đọc lời và nhìn ảnh chùm ruột sao cứ ... đứt ruột. hơ hơ
-
GỬI ĐÔN-KI-HÔ-TÊ Ném câu thơ phía mặt trời đơn độc Chém cối xay cứu khắp cõi người ta Đầy thương tích buông chiếc khiên triết học Quỳ bên trăng mài lưỡi kiếm thi ca. ĐCĐ
-
DÒNG SÔNG THƯƠNG NHỚ Một hôm lòng thêm nắng mới Ngồi thương cỏ nội hoa đồng Mười năm xa xăm nguồn cội Thả hồn về lại dòng sông Xuồng ai chở mùa điên điển Nhuộm đầy bờ nước lớn ròng Hoàng hôn lục bình loang tím Câu hò trôi tận mênh mông Đưa tay vốc con nước ngắn Nhớ ai tóc nhớ buông dài Áo xưa gói bao mùa nắng Có còn bến vắng chờ tôi Thương nhau bên lỡ bên bồi Cách nhau mấy sông mấy lạch Dáng cò nghiêng về cánh hạc Sao không bắc giúp nhịp cầu? Tôi đi bỏ lại sông sâu Lam chiều nhạt màu con sóng Em xưa giữ giùm khát vọng Cuối trời giọt nắng hanh hao… ĐCĐ
-
CHO HẠ Sẽ một hôm tôi vô tâm vứt đấy Những xa xanh vất vả chép thành thơ Nỗi buồn em tôi tình cờ bỏ lại Lấy cớ mình vừa nhận một bơ vơ Tôi ném luôn góc nho nhỏ giấc mơ Giấc mơ vội chưa họ tên gì cả Dặn em nhé tháng tư đừng qua cửa Kẻo gọi em trùng gọi với tên mùa Tiếc làm gì mảnh vỡ nắng lưa thưa Bụi mưa ấy em từng vu vơ khóc Còn thương tưởng hoài niệm xưa ngà ngọc Vào hạ này chớ nhặt tiếng ve rơi. ĐCĐ
-
Cảm ơn bạn đã đưa ra những nhận xét. Vậy, cho phép mình check lại thử nhé. - nhiệt huyết : 70% -suy nghĩ sâu sắc: 50% -tinh tế và nhạy cảm: 80% - nhận nhiều niềm đau hơn người khác: 95% Còn việc trang bị "áo giáp" khi ra đường đời thì mình chưa hiểu rõ lắm. Hoặc, mình sẽ gặp nhiều va chạm xã hội chăng? Thui , chúc bạn một chiều tối chủ nhật an lành và làm thơ nhìu nhìu cho bà con diễn đàn đọc nhá. hơ hơ
-
LỜI CỎ 2 Mời em rời cuộc phồn hoa Tóc tai về xõa biếc tòa xanh mơ Tìm mùi hoang dại ngu ngơ Cầm nghêu ngao hát bên bờ thông thênh Kìa em, bày ván ái tình Lỡ mai phố thị mắt nghìn trùng xa Ừ thôi ngần ấy thịt da Chia nhau dăm phút ngọc ngà đê mê Đưa em nguồn ngọn buổi thề Dìu lang thang gió tư bề xôn xao Choàng vai du đỉnh non cao Chia đêm ngây ngất chia đau nhức ngày *** Cùng nhau chút muộn màng này Nơi ta nằm cỏ vương đầy vết yêu. ĐCĐ
-
Giỡn chơi thui, bạn hiền ạ. Hôm bữa thèm quá, lén ra ngoài làm một lon hê, bác sĩ tưởng bó tay. Sau đó bị giũa cho một trận êm ái. Cứ thế này mà viết là định hình được phong cách ngay. So lại với lúc trước xem. hơ hơ
-
Chỉ biết nói "Tuyệt". Tui cù lần không biết tặng hoa hồng cho tác giả. Chỉ biết rủ đi nhậu thôi. hơ hơ
-
Hàn huyên chưa kịp giãi dề, Sai nha bỗng thấy bốn bề xôn xao. Người nách thước, kẻ tay đao; Đầu trâu mặt ngựa ào ào như sôi. Chào Nguyễn Du vĩ đại! Người nách thước kẻ tay đao đổi thành: Người mang thước, kẻ tay đao cho nó đúng "nhất tam ngũ bất luận; nhị tứ lục phân minh" nhé, Tố Như. hơ hơ
-
KHỔ GIÁ Dáng em khuất nẻo tóc huyền Ta về ngày hoang phế buổi Nỗi buồn hốt hoảng gọi tên Trên kỷ niệm còn tươi rói Hàng cây ốm đau lười nói Con phố vờ nằm bình yên Thương ngón tay vàng lọn khói Buổi chiều như cà phê đen Phải đèn Sài Gòn chậm lên Giáo đường rớt cơn mưa bụi Ta ngồi vẽ chân dung em Lên bài cựu kinh sám hối Phải hồi chuông chiều đổ vội Nhà thờ khép cổng buồn xa Em nguyện thêm lần phạm tội Vác chung thánh giá đời ta. ĐCĐ
-
Tuy chưa là một bài thơ thật hay, nhưng vẫn là lời lẽ nhẹ nhàng, tha thiết của một tấm lòng đôn hậu. hơ hơ
-
Trưa nằm buồn quá, không biết làm gì, lại bật laptop lên, thêm đôi điều cho nó tăng phần hoành tráng. Thứ nhất, bạn TĐ có dám đem tác phẩm này "truyền đạt" văn học cho lớp hậu bối của mình (em, con, cháu ...) không nhỉ, với những cụm từ như: cái băng thai, con trai kinh nguyệt, cái thai tình, chảy giữa háng ... Thứ nhì, tui cứ tưởng tượng không biết vì một lẽ gì, một bài "thơ" như thế này mà được đưa vào chương trình giảng dạy ở nhà trường sẽ ra sao? Nhất là các bậc phụ huynh, trong đó có cả bạn và tôi, nghe con em mình đang đọc ra rả hoặc bình luận sôi nổi về cái "chảy giữa háng" để rèn luyện kỹ năng tư duy thi ca? Rửa tai chờ nghe cao kiến. hơ hơ
-
bài ni thì cách quá xa với bài kia quá. có thể bà chị í đọc lướt qua những bài như thế nì nên chẳng coi kỹ những bài khác, thiệt thòi cho bạn qué è. thui, nín đi. mình bày cho bạn cách ni nhé: nên tuyển những bài sắc nhất gửi trước, sau đó thì đến mấy bài khác, cho người ta quen với văn phong của mình. được chưa. còn mình thì cứ gõ thơ như gõ nhật ký, bạ ý gì viết ý đó, chả cần thiết lên web lên mạng chi. chỉ vì đọc thơ ông Trương Trọng Nghĩa thấy cảm nên lọ mọ vô đây.hơ hơ
-
Bà "chị" nào. Bạn mình nói cái chi mà tui hổng hỉu.
-
HÃY GỌI ANH Đừng gọi anh là sông E bên bồi bên lở Đừng ví anh với rừng Ngại mùa về vắng lá Anh nào xứng với biển Dù rất thèm mênh mông Bởi chưa từng là núi Đứng hoài sợ tê chân Đừng nhớ anh nhớ trăng Mỏng manh khi tròn khuyết Đời sống vốn thời tiết Lòng người hay nắng mưa Hãy đọc anh như thơ Bởi trái tim mù chữ Đừng yêu anh như cỏ Dù có là cỏ may Đừng ví anh là chi Kẻo chiều đang vàng vọt Ơ kìa gã bù tọt* Nhớ quê, ngồi uềnh oang. * loại ếch nhỏ, con nhái ĐCĐ
-
Cực hay. Tui khoái mấy cú thơ ngoạn mục như thế nì lém. Thanks. hơ hơ
-
Hé nô. Bạn làm báo VN BRVT à. Nhờ nhắn với nhà thơ Trịnh Sơn là có Classical gửi lời hỏi thăm nhé. Nếu như nhà thơ trẻ ấy ngơ ngác thì cũng không sao. Cảm ơn trước. hơ hơ
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.