Jump to content

nguoibuongio

Thành viên
  • Số bài viết

    2.537
  • Gia nhập

  • Đăng nhập

  • Nổi bật trong ngày

    318

Mọi thứ được đăng bởi nguoibuongio

  1. MÙA PHAI Ta ngắt ngang nhánh nắng Đánh dấu thêm một ngày Này em, đừng im lặng Dẫu sao mùa đã phai Tay ôm vòng lưng gió Môi ngọt ngào cỏ xanh Ánh chiều hoang mang đỏ Một em khóc sao đành Xế rồi vầng trăng lẻ Buồn hơn nỗi mồ côi Thôi em, đừng nhỏ nhẹ Trái chín mé vườn rơi Gọi tên tình nhân nhỏ Trên ngầu đục dòng sông Băng qua triền dốc nọ Áo ai phơn phớt hồng Ta ngắt ngang nhánh nắng Đánh dấu thêm một ngày. ĐCĐ
  2. nguoibuongio

    Thơ Cóc 3

    Bài này khó lòng mà chê. Đau đáu thế sự. Hay là thương tiếc cho bác Bin. hơ hơ
  3. CÔ BÉ BÁN DIÊM Đêm mưa năm nọ đọc truyện “Cô Bé Bán Diêm” Của nhà văn Đan Mạch Andersen Tôi đã khóc rấm rứt trong tấm chăn bông Khóc một cách tinh khôi, khóc chân tình Nước mắt ướt nhòe lứa tuổi lên chín lên mười Việt Nam của tôi. Ngày mưa vừa rồi ra phố tôi nhìn thấy Một người đàn ông đặt một đứa bé khoảng hai, ba tuổi bên lề đường Và một chiếc lon nhôm trước mặt nó Thu gom từ tâm của những tấm lòng yếu đuối Của vài nhà từ thiện nghiệp dư Của các tín đồ nam nữ muốn giữ sẵn một suất ở thiên đàng Cứ mỗi khi đứa bé đói, mệt, lạnh, khản giọng ngưng khóc Gã đàn ông to lớn lại lừ lừ trong góc tối bước ra Tát vào mặt cái sinh linh khốn khổ tới tấp Khóc có nghĩa là tiền, mày biết chưa, đồ chó đẻ! Rất nhiều, rất nhiều người qua lại Người thả tờ bạc lẻ vào cái lon Người chép miệng thương hại Người chửi bới vu vơ, rồi bỏ đi Người thản nhiên bước qua … Tôi là một trong số đàn ông đàn bà đó Những người mà hồi bé từng tỏ lòng Hâm mộ chuyện “Cô Bé Bán Diêm” của thiên tài Andersen Bằng cách rấm rứt khóc. ĐCĐ
  4. SỞ THÍCH Chưa đủ sức xây tòa tháp ngà bằng đá hoa cương chạm trổ toàn châm ngôn, mặc khải … Cũng thiếu cả dũng khí để tình nguyện xin nhập viện tâm thần cùng hợp xướng với người điên Tôi sẽ cắt cỏ dựng một túp lều giữa hai cơ ngơi ấy Vắt chân nằm dài nghe chim chóc hót hoài ngôn ngữ của lặng yên. ĐCĐ
  5. HÀNH TRÌNH CỦA MỘT NGÀY Đêm xuống ngồi ngóng bầy dơi dệt bóng đêm Chợt nhận ra lòng mình đang vơi dần từng chút một Tự hứa sớm mai tắm gội hồn thật sạch Những tế bào chết trên da trôi như những đam mê Người đừng phân bua làm gì Bài thơ nọ được viết trên buồn thương vô nghĩa Chắc gì thật sự được đớn đau, dù một lần, như thế Sự hoang tưởng xa hoa. Phố vẫn phố, những phận người tất tả Gánh thiệt hơn lau lách bước chênh chông Tất cả rồi cùng vào lòng đất mềm rơm rạ Bàn tay kia còn bám víu được thơm nồng? Lại sớm mai giường chiếu chừng vắng hơn Hiểu đêm qua mất mát dăm nỗi gì, đâu đó Lại hối hả áo khăn, dép giày chỉnh tề xuống phố Đón cô đơn. ĐCĐ
  6. nguoibuongio

    Thơ Cóc 3

    Khà khà. Cố nhân có ngụy trang đi chăng, nguoibuongio tui cũng nhận ra rùi. Tui nằm bệnh, lọ mọ vô đây, cũng định vui chơi vài hôm rồi biến, nào ngờ gặp một số bằng hữu anh chị em chân tình, đâm quyến luyến nên cà kê cho tới nay. Này, hôm nào tui khỏe lại, ghé nhậu chơi. Hôm nguyên tiêu Lâm Nhi đọc thơ ngoài Hà nội nhìn oách quá xá à. Hà, có người ngoài ấy hỏi thăm tui phải không. hơ hơ
  7. nguoibuongio

    Thơ Cóc 3

    Khà khà, đằng í có về VT nhớ lượm cho mình vài cái vỏ ốc nhé. Mình ngờ ngợ qué è. hơ hơ
  8. ĐỐI BÓNG Này đêm con mắt trong veo Lắng tai xem thử có điều gì rơi Dường như khuya vẫn một người Thắp cây nến cũ ngồi vơi một mình Đã ngôi sao đổi lặng thinh Bóng mờ trên vách bất thình lình đau Có thêm cơn gió nát nhàu Con sông trước cửa cồn cào tập trôi Đưa tay bắt chút buông lơi Chạm như hơi thở một người đang xa. ĐCĐ
  9. Những ca từ đẹp. Nếu đem phổ nhạc hẳn sẽ có được một tác phẩm. Có điều, rất nhất quán trong giọng thơ của bạn, buồn qué è. Cảm nghĩ cá nhân của tui thui nhá. hơ hơ
  10. Những bài thơ, đặc biệt là lục bát, tài hoa vô cùng. Rất đáng học tập. Vậy mà rảo khắp diễn đàn tui lại không gặp được bác Trần Khiêm này chớ. May nhờ Lâm Nhi tri hô lên, không, lại sẽ tiếc biết chừng nào. Đọc thơ khiến tui lại nhớ đến Võ Minh Trang, nhưng ông này đã quá cố rồi. Diễn đàn còn lắm người tài. Mừng ghê. hơ hơ
  11. nguoibuongio

    Thơ Cóc 3

    Khà. Thế thì tui yên lòng, bởi mình không phải và cũng chưa hề đeo bảng "nhà thơ"; thứ đến, tui lại cho những gì mình viết ra chưa bằng nửa con zéro; cuối cùng, theo tui Tô học sĩ có lúc lầm vì chủ quan, chứ "Lâm Nhi nữ sĩ" thì sắc bén quá. (Khen thiệt í). hơ hơ
  12. CHỜ THƠ Trái đất này đã chật chỗ chơi ngông Trốn trong thơ ta thấy mình vũ trụ Gom chữ nghĩa nén vào ngòi thuốc nổ Chạm một lần từ ấy hóa tình yêu Móc trái tim ra đặt phía cô liêu Đói bởi thiếu niềm tin, liều vì kiệt cùng lý tưởng Gõ vụn vặt trên phím bàn mường tượng Những ngu ngơ cậy cục bán cho trời Đêm buồn thiu cặn rượu nhấm cầm hơi Cất lời hát chỉ nghe toàn tiếng hú Trưa sa mạc gặp hồn bầy dã thú Nằm duỗi mình chết khát cạnh nguồn đau Thịt xương vùi dưới cát mấy nông sâu Cầu mưa đến bật đâm chồi hoang đãng Quả bộc phá nghìn ngày nằm lẳng lặng Và được lần lóe sáng, tứ thơ ơi! ĐCĐ
  13. PHÁT NGUYỆN Nếu được sống thêm một kiếp Một kiếp nữa thôi, tôi ước được là ngôi sao mong manh nhất Đừng một nhà khoa học nào phát hiện Dù sử dụng loại kính thiên văn hiện đại tân kỳ Ngoại trừ đôi mắt của người thủy thủ giữa bão giông Cần chút ánh sáng nhỏ nhoi Để hy vọng Khi chết đi tôi nguyện làm cây nấm dại Chưa có tên trong tự điển Loại nấm thú vị biết kể chuyện Dưới chân em. ĐCĐ
  14. Một lời nhắc nhở đầy ý nghĩa nhân ngày lễ 1/5. Xin gửi đến người làm thơ một bông hồng với tấm lòng trân trọng. hơ hơ
  15. PHIÊN BẢN CỦA MỘT TƯỢNG ĐÀI Gửi tặng bạn bè tôi, những người lao động chân chính đã cùng dựng nên tượng đài TNXP Ba thập kỷ thuyết minh bằng màu đá Cuộc hành trình kỳ lạ của mồ hôi Mười nghìn đêm tìm chiều sâu của lửa Tượng đài là sừng sững khối-buồn-vui Chạm phù điêu, chạm ngang tàng của sóng Buổi khai hoang vết rựa bén đây mà Dòng kênh đào ầm ào đòi biển rộng Chân tượng đài mười ngón đẫm phù sa Mỗi họa tiết dậy thơm miền ký ức Ai thương rừng râu tóc chớ phong rêu Điệu hành khúc chưa nằm mơ hóa thạch Nên tượng đài tạc cả tiếng chim kêu Chạm gạch đá, chạm đau niềm xương thịt Chiến trường xưa về ngơi nghỉ nơi này Hôm bạn khép mảnh trời nào trong mắt Cho tượng đài thanh thản đứng mây bay *** Lắng trầm tích những tháng năm tất bật Ta lên nguồn dọn lối gió xanh reo Bởi ngày nọ qua cầu vin câu hát Xây tượng đài ta giữ thuở mình yêu. ĐCĐ
  16. BÀI THƠ CỦA ANH CHÀNG TNXP ÍT NÓI Nón nhỏ em cầm thon thả tấm lá sen Anh bổi hổi trước mùi hương lá mạ Hương nhà quê thuở ba hò hẹn má Vào ca dao cùng tát ánh trăng ngần Mình tiễn nhau rừng nhủ khúc hương thầm Nón thay khăn gói buổi chiều hương bưởi Như cô gái trong bài ca, em đợi Ngó mây trời … anh toàn nói đâu đâu Dép mòn quai quen trảng rộng thung sâu Lưng áo bạc hằng phơi sương ngủ đất Phút đa cảm mới hay mình … chết nhát Con mối rừng chắt lưỡi tiếc giùm anh Ở nơi nào, hỡi dáng áo xa xanh Róc rách Tây Nguyên trăm nguồn suối chảy Lâm Hà cao sương mù đồi tiếp núi Trưa Nhị Xuân kẻo kẹt võng ngoại thành Nón vải trên đầu bụi đỏ dưới chân Em thầm đón nhọc nhằn làm hạnh phúc … Câu hát trót vụng về anh đánh mất Cơn mưa chiều hao hụt giọt nào đâu Sao đại ngàn gió chướng đến nôn nao Vẳng tiếng chim đòi “bắt cô trói cột”* Mùi tóc ấy chim cách chi trói được Gom lá rừng anh thức với bài thơ Vậy nhé em, màu nắng mới đang chờ Tuổi chúng mình so trăm năm, vẫn trẻ Nào đoán được một ngày niềm vui ghé Một bàn tay khẽ đỡ nón em cầm Một anh chàng khéo ăn nói chẳng như anh. * loại chim rừng phát ra chuỗi tiếng kêu rất ngộ, nghe mường tượng như câu “bắt cô trói cột” ĐCĐ
  17. GHI ĐƯỢC TRONG MỘT XƯỞNG MAY DÀNH CHO NGƯỜI SAU CAI CỦA TNXP (Tặng Hậu, Chi, Lắm, và các bạn nữ ở tổ 4, phân xưởng 2) … Bên hàng cây xưởng be bé, dễ thương Mùi bạch đàn dẫn chân tôi lạc đấy Buổi vào ca ai hái theo chùm hoa dại Trưa cỏ non chạy biếc suốt đoạn đường Bên máy rì rào chăm chỉ lắm bầy ong Những cô thợ khẩu trang che nửa mặt Em ngồi đâu … hỡi giọng cười lí lắc Trắng bụi bay tôi ngơ ngác giữa mù sương Vải mới thơm, hay hoa tím đưa hương Làn chỉ khéo, cùng bao điều chưa nói Ngón hoài niệm loay hoay nghìn sợi rối Trăm vết phồng đổi lấy một đường may (Tôi chợt thèm nhẹ nắm lấy bàn tay Hỏi han nhau lần đau xưa vấp ngã) Ngoài hiên nắng chim truyền thông điệp lạ: Mỗi cho đi nhận gấp bội lần vui! Ngại ngùng chi em, người cùng phố mình thôi Vẫn nguyên đó nếp quen dân thành thị Hoa cài tóc đượm thêm duyên con gái Màu tím kia đằm thắm gửi về ai Sớ vải thơm, thơm cả giọt mồ hôi Mỗi vóc dáng một chuyện đời có thật … Bụi vải nhé chớ làm em cay mắt Cho dịu dàng đưa tiếp những đường may. ĐCĐ
  18. CHIỀU DÃ QUỲ Từng đã uống qua bao dòng sông mỏi Quán trọ sương giũ áo bụi trăm lần Tôi nông nổi lúc gặp chiều hoa dại Dã quỳ ơi vàng trải đến rưng rưng Bên đồi vắng tôi tự mình huyễn hoặc (Hay cao nguyên em giấu buổi ngoan hiền) Màu hoang quá khiến chiều ngồi cổ tích Trái tim chuông trong ngực cứ leng keng Tôi nói dối, lời gió thầm lại thật Như tình yêu dù ảo ảnh chân trời Dã quỳ đẹp sao người chưa hạnh phúc Lúc trễ tràng đành thả tuổi mình trôi … ĐCĐ
  19. VỀ PHÍA Về hôm nắng mới thấu tình cây lá Mùa chưa qua đâu ngán ngại thời gian Núi hiền vậy lòng người nào hóa đá Sợi tóc gầy hương còn đủ che thân Về phía núi không lẽ mình hóa lạ Gối lên rêu dỗ giấc ngọt miên trường Người xa lắc phố phường ngao ngán quá Đời bỗng buồn như vết tử thương Trưa khát nước chợt nhớ dòng sông lắng Nhà em đâu sao khuất bóng ta về Bên vàm vắng trôi vầng mây du đãng Củ khoai thơm lừng ai đang nướng hồn quê. ĐCĐ
  20. LÀ HÔM THƠ VỀ RỪNG SÁC Bụi trần mốc meo áo phố Phủi vai trút nắng thị thành Hành trang ba lô cóc nhỏ Ghé rừng kiếm chút trong, xanh Hải đảo đêm nay có lẽ Tâm tư thức với sao khuya Biển vừa gào tên ai thế Triều lên tuổi nhắn ta về? Chân xưa dẫm quen bùn đất Cớ chi ngần ngại bãi bồi Tay hằng cuốc leng tất bật Sao còn buông mái giầm trôi Đâu rồi vạt tràm rừng cũ Cho ta ôm lấy mùa hương Trái bần rụng vai lữ thứ Tần ngần đứng đếm nhớ, thương Bốn phương, ừ, giai huynh đệ So vai vế giang hồ thôi Ly bạn cụng coi điệu nghệ Thơ ta hào khí đọc chơi Chiều nay thơ thăm Rừng Sác Tình người tình biển tình riêng Ngồi ngẫm lời xưa em hát Lòng ta chưa ướt, đã nghiêng. ĐCĐ
  21. Thơ mình viết ngôn ngữ hơi thô ráp, thi thoảng đọc những bài nhè nhẹ như thế này của Q, thấy cân bằng trở lại đấy. hơ hơ (quen kiểu cười này rồi, chứ không có ý gì đâu)
  22. TUYÊN THỆ Xin thề độc trước cánh rừng rực lửa Tôi sẽ về tro bụi trở về tôi Sẽ đốt quách mặt nạ hề mục rữa Từng ngụy trang diện mạo con người. ĐCĐ
  23. Nhạy thơ và thông minh ghê héng. Bái phục. hơ hơ
  24. Cái bài nì thì êm quá, con gái quá. Hình như Muống bớt "lười" rồi nhé. Thơ Muống mềm mại, có điều cứ thả theo cảm xúc, xong rồi thì ít khi chịu tỉa lại. Hoan hô cái bài nì một lần nữa. hơ hơ

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...