nguyenvanquoc
Thành viên-
Số bài viết
400 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
-
Nổi bật trong ngày
3
Content Type
Trang cá nhân
Diễn đàn
Lịch
Blogs
Downloads
Ảnh
Videos
Articles
Mọi thứ được đăng bởi nguyenvanquoc
-
Góp nhặt Anh nhặt những giọt nắng Gom lại để mùa Đông Tặng em để sưởi ấm Và tô thắm má hồng Anh nhặt những giọt mưa Gom lại để em tắm Cho tươi mát làn da Cho nụ cười tươi thắm Anh nhặt những ngọn gió Gom lại trao cho em Để mùa hè oi ả Say giấc nồng hàng đêm Anh lại nhặt ánh trăng Dệt lên thành áo khoác Để em thêm dịu dàng Đắm say như khúc hát Anh nhặt cả cuộc đời Để em được hạnh phúc Anh khơi trong gạn đục để em được thanh tao
-
Có một con đường Có một con đương gọi là “quá độ “ Ta cứ đi trong bảng lảng hoàng hôn Phía cuối đường lập lòe đốm lửa Một tương lai hứa hẹn rất hung hồn Ta cứ đi , cứ đi hoài không tới Biết bao người choc vẩy trầy da Miệng xuýt xoa , xoa tay xoa gối Lại tấp tểnh đi trong nước mắt nhạt nhòa Con đường ấy cứ dài ..dài thế Chẳng ai hay cuối đích thế nào Chỉ nghe nói vô cùng mỹ lệ Liệu có không ? hay chỉ chiêm bao Có đôi lúc ta như quị xuống Lại có người đốt lửa thúc ta lên Lời có cánh giúp ta thêm ảo tưởng Phía cuối đường là thế giới thần tiên Con đường ấy đi hoài chẳng thấy Người dẫn đầu gục ngã giữa đường Tốp theo sau không thể nào đứng dậy Đốm lửa tàn heo hắt đến tang thương
-
Đường ta ta cứ đi Đường ta , ta cứ đi Việc gì mà phải sợ Ngày xưa ông Tố Hữu Đã chẳng nói vậy sao ? Đường phố đã ồn ào Góp thêm vài tiếng thét Chen nhau cho chết bẹp Thế giới vẫn trường tồn Muốn được giàu sang hơn Cứ xem luất mà lách Luật hở nhiều càng thích Tha hồ ta tung hoành Ở thời kì nhố nhăng Thích làm theo định hướng Tội gì mà chẳng hưởng Ta theo đóm ăn tàn
-
Chẳng có gì đáng oai Ngài Bộ trưởng Trông rất oai Veston cà vạt tưởng lắm tài Nhưng đó chỉ là đồ Vay mượn Người khác khoác vào để tiện sai Cả đời cun cút theo đuội chúng Ăn nói khoa trương phải đúng bài Cứ tưởng mình cao hơn thiên hạ Chỉ giỏi cúi luồn chớ có sai
-
Tự sự Tự sự Tôi ngồi Vặt nốt niềm tin Vứt vào sọt rác Nghe tim Oán hờn ..
-
Tự sự Tự sự Tôi ngồi Vặt nốt niềm tin Vứt vào sọt rác Nghe tim Oán hờn ..
-
Bài thơ Tháng 10 Ta thả hồn ta vào tháng mười Để lòng mình cứ mãi chơi vơi Làm sao quên được Thu năm đó Đón anh về đường phố đỏ ngập trời Ta thả tình ta vào tháng mười Để tình trong sáng mãi không thôi Mùa Thu cách mạng say như rượu Ôm chặt vào lòng - người yêu tôi Ta thả ước mơ vào tháng mười Để tìm chân lí sống trong đời Con đường quá độ đi đi mãi Chẳng biết bao giờ sẽ tới nơi Ta thả nhớ thương vào tháng mười Có còn gì nữa để cho tôi Hương Cốm đâu đây như mời gọi Quê hương còn đó - Phải về thôi !
-
Chới với Sau những phút giây giơ tay tuyên thệ Dưới lá cờ búa liềm đỏ chói Là bom rơi Là đạn nô Cắt đứt những nhịp cầu Của những tháng năm máu chảy Còn sót lại trong tôi Chút niềm tin le lói Tôi băn khoăn tự hỏi Phải chăng toàn điều nói dối Đước che bởi những ngôn từ Tôi đã lục lọi tới tận đáy ba lô Niềm tin vô hình Tấm huân chương bạc thếch Vô tri Tôi ngụp lặn trong cuộc mưu sinh khốc liệt Đem cán mỏng những niềm tin chưa hêt Lồng kính tầm huân chương Lặng lẽ ngắm nhìn….. Một thời mê muội ! Và cuối đời chợt chới với Bởi niềm tin như bong bóng xà phòng Lấp lánh tan hoang
-
TÌNH YÊU CỦA ĐIẾM “Tinh yêu đến ta không mong đợi gì Tình yêu đi ta không hề hối tiếc” * Tình yêu gì nghe mà gớm giếc Có phải chăng Tình của lũ ăn sương Tình của kẻ bán dâm đứng bụi đứng đường Đến thì nắn sờ , đi thì hôn hít Tình đến hay đi , chúng đâu cần biết Chỉ có tiền là chẳng tiếc cái chi Sao thời nay lắm kẻ cuồng si Yêu là phải hét ,phải rên , phải nhai ngấu nghiến Tình của chúng cứ như con nghiện Đến đến , đi đi như loài chó loài dê Nhân cách đâu mà cao giọng hát say mê Để ngợi ca một thứ tình thác loạn Thẩm mỹ thời nay đang kỳ nứt rạn Lối sống hiện sinh như viên đạn bọc đường Đang bắn phá nền văn hóa quê hương Đau sót qúa ! hỏi ai mở đường cho chúng Phương tiện Thông tin hỏi ai chiếm dụng Cớ sao lại cho chúng phơi ra Ôi Vê tê ba ! Hỡi Vê-tê-ba (VT3) Gần đây trong chương trình Bài hát Việt VTV3 lại cho phát sóng phần biễu diễn của Sơn Tùng còn phản cảm và điếm hơn Chả hiểu các ông VTV đầu óc có chứa bùn đen không ?
-
Bãi Nhớ Ai có hiểu bên bờ nỗi nhớ Là nỗi đau đât lở đá mòn là âm ỉ một nỗi buồn trằn trọc đêm trắng , dạ xôn xao sầu Ai có hiểu nỗi đau xa cách Bão lòng về chẳng cách naò ngăn Xa nhau lòng dạ bần thần Nhớ nhau..làm cả mùa Xuân mưa dầm
-
Anh có về Hà nội không Anh có về thăm Hà nội không ? Cất dùm em cành Đào ngày tết Chút mưa phùn se se giá rét Tha thướt áo dài trẩy họi xuân Anh có về qua chợ Đồng xuân mua dùm em mét lụa hồng may áo Nhớ ngày xưa mẹ thường dạy bảo Gái Hàng Đào là phải đoan trang Anh có về qua phố hang Ngang nơi bác Hồ viết tuyên ngôn độc lập Trái tim em vẫn đang tràn ngập Những nụ hôn anh trao giữa Ba đình Anh có về qua phố Trường Chinh Đường sân bay một thời hò hẹn Nhớ tháng ngày đôi ta trực chiến Trái tim mình đốt cháy B52 Anh có vào thăm bênh viện Bạch mai Đứa con đầu ta đặt tên Chiến Thắng Hoa Ngọc Lan anh cho đẹp lắm Hương tình yêu trong trắng trinh nguyên Anh đạp về qua cầu Long biên Ghé xuống bãi trẩy giùm em trái bắp Tối mùa Đông bên bếp hồng đỏ rực Ngồi xuýt xoa ăn bắp nướng thơm lừng Mỗi lần đạp xe qua phố Phùng Hưng Nhìn đoàn tàu chạy về quê ngoại Trái tim em lại như thắt lại Sao anh không về Hà nội cùng em ! ?
-
Đát nước hôm nay Đất nước hôm nay Lương thiên thì thiếu ăn thiếu mặc Nên đành vơ vét để no thân Biết nhục đấy Nhưng tâm hồn quá đói Đất nước ngày xưa Trên dưới một lòng chung vai gánh vác Nguy khó vẫn vui vì yêu nhau hết mực Bom đạn gầm vang vẫn ngẩnh cao đầu Hỏi vì đâu ? Tai dâu ?
-
Chia tay tình đầu Em đi rồi ! Mùa Xuân vẫn tới mọi người vẫn dập dìu trẩy hội chơi xuân Em đi rồi chỉ trái tim anh bần thần gạn nỗi nhớ , chắt niềm đau cân , đo , đong , đếm Em đi rồi trái tim xao xuyến trống rỗng , bâng khuâng trào ra nước mắt nhưng bầu trời vẫn xanh ngăn ngắt mây vẫn vẩn vơ bay Em đi rồi trái đất vẫn quay vẫn 365 ngày mọi người vẫn hối hả yêu nhau ! ..
-
Bạc đầu Bước vào đời đua chen danh vọng Chẳng bao giờ thỏa được ước mong Nào đấu đá tranh dành cuộc sống Nào bon chen lừa lọc dối lòng Lúc sấp ngữa giữa đời giông bão Khi gò lưng leo dốc qua đèo Lúc xum xoe giữa bầy cọp báo Lúc còng lưng cho chó má trèo Chẳng lẽ đó gọi là sự nghiệp Chẳng lẽ đời cứ phải đua chen Ở đời đâu biết sui – hên ? Biết ăn “đồ lót” mới nên con người ? ! Danh vọng như nước với mây Mây tan nước chảy đời người hư không Tìm chi để phải đau lòng Tìm chi đến nỗi để ông Bạc đầu ?
-
Chia tay ngày ấy Ta chia tay nhau chia tay tình đầu chia tay tiếng sét ái tình nổ tung mùa hạ Những cánh hoa sen mỏng trong như lụa vẫn thoảng hương đưa man mát mùa Thu Ta xa nhau rồi kỉ niệm xa xưa Vẫn cháy xôn xao trong lòng kì ảo Hát khúc nhạc buồn tiễn ngày giông bão Để tâm hồn thanh thản đón bình minh
-
Lời Cát Chỉ xin là hạt cát nhỏ nhoi Nâng bước chân em những chiều dạo biển Để sóng mơn man dịu dàng nhẹ liếm Hạt cát pha lê phơi nắng mưa Biển xanh ơi sao mãi đến bây giờ Vẫn thao thức nhớ ai rì rào sóng vỗ Ôm vào lòng biết bao ấp ủ Thẩm sâu vô cùng mà vẫn lặng yên Hạt cát ngàn năm chịu đựng ngoan hiền Hứng gió mưa và mặt trời nóng bỏng Măc bão giông và đại dương gầm rống Vẫn mãi chờ sóng vỗ mơn man Ê-va xưa cùng với A dam Một hạt giống cũng làm nên nhân loại Một hạt cát cũng trở thành vĩ đại Sức sống này vĩnh cửu tới triệu năm
-
Vọng trăng Trăng tròn như chiếc nón bài thơ Tình yêu đôi lứa đẹp như mơ Ánh trăng mờ ảo thêm lãng mạn Khúc nhạc long rung tựa tiếng tơ Trăng non đàu tháng giống thuyền tình Trời xanh gió thổi trăng lung linh Bồng bềnh trăng chở tình hai đứa Đến chốn bồng lai xây nhà xinh Trăng thanh gió mát ta bên nhau Ánh trăng huyền ảo tưới trên đầu Mắt em thăm thẳm như trăng ấy Để anh đắm đuối trong mắt sâu Trăng rắc tơ vàng xuống nhân gian Xoa mờ khổ ải với lầm than Cuộc đời bỗng thấy như trẻ lại Hăng hái vượt qua mọi gian nan …
-
Hà nội - Bức tranh tương phản 1 – đêm tê cóng Chú bé đánh dầy Xuýt xoa Hít hà Lủi thủi chui vào nơi kín gió Để tìm hơi ấm Một đêm vượt cạn đang chờ 2 – sáng tinh mơ Trời quang mây tạnh Cái lạnh rét run người Nhộn nhịp chợ hoa tươi Hình như là sắp Tết Những bông hoa Vi ô lết Chưa kịp phơi sương Được say nắng mới Những chậu Địa Lan nở vội Khoe mẽ sắc mầu 3- Em bé đánh dầy đi đâu về đâu Giữa ngày Đông gió rét Mẹ già em thơ ngóng tết Đợi em về ! 4 – Xã hội phân hóa nặng nề Kẻ giàu người nghèo : hai thái cực Cái tết về làm ta bức xúc Kẻ bỏ hàng trăm triệu sắm một cành Đào Người lao động vất vả lao đao Chỉ mong đủ tiên mua cho con tấm áo 5 – Em bé đánh dầy , bán báo Mặt non tơ đầy những nếp nhăn Những đại gia mặt căng Phè phỡn tung tiền Tìm đặc sản Hà nội Bức tranh tương phản Mỗi độ Xuân về
-
Tuổi Bảy mươi Đã lên tuổi cụ tuổi ông Tóc đã bạc trắng , răng long đã nhiều dáng đi đã thấy liêu xiêu Thế mà vẫn tưởng , vẫn yêu nhớ thầm Có bà hàng xóm tới thăm lúng ta lúng túng nói năng ngượng ngùng Xa nhau cũng nhớ cũng mong Đến khi gặp mặt lại không nói gì Đã qua Thất thập lai hy Trái tim vẫn loạn khác gì trai tơ Chỉ không còn thích mộng mơ Và ngại đứng ở bụi bờ chờ nhau Trở trời trái gió ốm đau mắt dơm dớm mắt bạc đầu cô đơn Sông còn có ngọn có nguồn Mênh mang chẳng hiểu nỗi buồn tại đâu !
-
Vu Lan Nén nhang khói tỏa ngát hương dìu con về chốn quê hương của mình hình Cha , hình Mẹ lung linh chuông thờ con điểm , thỉnh kinh con cầu ngoài trời lất phất mưa ngâu nhớ Cha nhớ Mẹ dạ sầu đầy vơi quê hương ngút ngát chân trời thắp nhang nhờ gió gửi lời về quê
-
Tôi với Biển Tôi biết biển từ hồi kháng chiến Nhưng chưa 1 lần kết bạn thân quen Tôi với biển lại bén nghĩa bén duyên Biển giúp tôi qua cơn hen xuyễn Dẫu xa một ngày cũng đầy lưu luyến Gặp lại nhau lại ào ạt ôm nhau Cuộc đời mình cũng chẳng biết tới đâu Câu thơ cũng chỉ giải sầu chốc lát Chỉ có biển đối với ta là chân chất Nước mặn mòi , gió mát , sóng mơn man Những lúc buồn biển lại gần ta nhất Đến bạc đầu biển vẫn cứ đa mang
-
Đoản khúc Thu Mưa Thu Mưa Thu lát phất gió bay Tiếng Thu thổn thức mỏng dầy đầy vơi Gặp làm chi nữa người ơi ! Lá Thu đã úa sắp rơi còn gì Nắng Thu Nắng Thu nhàn nhạt bên thềm Lay ơn hé nở , má em ửng hồng Đồng xanh lúa đã làm đòng Đàn cò chấp chới bènh bồng cùng mây
-
Dòng sông hát Dòng sông hát khúc đồng quê Nghe như tiếng mẹ vọng về ru con Qua bao năm tháng mỏi mòn Nước sông vẫn chảy mà buồn không nguôi Xa mẹ mấy chục năm trời Dòng sông thay mẹ nói lời tri âm
-
Bên Biển Nắng đùa vui cùng sóng Biển ồn ào vô tư lại cuồng lên sống động Để cho ai thẫn thờ Em muốn nhảy cùng sóng muốn say cùng biển xanh mà sao lòng trống rỗng vướt sóng chẳng có anh Sóng nhớ ai thôn thức để bờ chịu nát tan Sóng gầm lên sôi sục để lòng ai hoang tàn Cánh buồm ai lướt sóng Cho gửi tới biển xanh Tình yêu và cuộc sông Gắn đời em với anh
-
Đêm chuyển thời Cơn gió nồm quẩn quanh bên khóm Trúc Giọt sương đêm nhỏ xuống ướt hiên nhà Đêm chuyển thời càng khuya càng oi bức Liệu bây giờ có ai còn nhớ ta Trong đêm tối thấy mình rất rõ Đã bao lần xuống ruộng lên bờ Trong bom rơi ta còn chẳng sợ Sợ chi loài sâu bọ nhớp nhơ Khắp đất nước gồng lên chịu đựng Thói cường quyền hông hách gian tham Đất nước này cha ông ta dựng Đâu phải nơi chúng muốn chúng làm Nhạc khải hoàn còn ngân đầu xóm Đã Tò-te ngõ dưới đưa tang Niềm vui chiến thắng còn chưa trọn Sao nỗi buồn đã xồng xộc chắn ngang Em thầm trách răng anh ngớ ngẩn Cứ ngô nghê tin ở ngày mai Nhét vào đầu bao điều ngớ ngẩn Để bây giờ ôm bụng thở dài Ai chả biết đêm tàn sẽ sáng Sao hôm gầy thao thức nhớ sao Mai Cái Định hướng nghe đầy lãng mạn Sao Xuân về có lúc vẫn đầy vơi
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.