nguyenvanquoc
Thành viên-
Số bài viết
400 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
-
Nổi bật trong ngày
3
Content Type
Trang cá nhân
Diễn đàn
Lịch
Blogs
Downloads
Ảnh
Videos
Articles
Mọi thứ được đăng bởi nguyenvanquoc
-
Chẳng bao giờ anh hêt yêu em Chẳng bao giở anh hết yêu em Kể cả lúc em hờn ghen bực tức Hay cả khi long anh đầy oan ức Anh vẫn yêu em Chẳng bao giờ anh hết yêu em Như mùa xuân Đào Mai phải nở Như mùa hè ngập đầy Phượng đỏ Như chân trời trăng tỏ hàng đêm Chẳng bao giờ anh hết yêu em Bởi trái đất này cuộc đời ngắn lắm Chỉ có tình yêu nồng nàn say đắm Biển trời sông núi mới rộng thêm Chẳng bao giờ anh hết yêu em Mưa bão giông hay núi long đất lở Vẫn yêu em với trái tim cháy đỏ Thế giới này chẳng ai thể thay em !
-
Có thể nào Có thể nào quên được buổi mới quen Đôi mắt nhìn nhau trinh nguyên , say đắm Có thể nào từ trong sâu thẳm Trái tim non tơ thức trắng nhớ nhau Có thể nào ta chẳng thể yêu nhau Khi nụ hôn đã đậm mầu huyền thoại Có thể nào trái đất quay trở lại Để tình ta xanh mãi tới ngàn thu
-
Cuối Mùa Cuối mùa Nắng rát xiên khoai Gió về lay động vành môi người tình Híp Hốp chát chúa thất kinh Đắng khô trong miệng giật mình trong mơ Cuối mùa ai đợi , ai chờ Vằng trăng đã khuyết lại mờ mờ soi Rượu kia ai rót , ai mời Tình xưa vọng lại tiếng cười xa xăm Hình như đã đến ngàn năm Tiếng rơi của lá vẫn trăn trở hoài Cuối mùa chạm nhở tới ai Hoàng hôn theo tiếng thở dài .. lặn sâu
-
Thương chị thân cò .. Chị đi rồi , một mình em ngồi khóc Đường quanh co ghềnh thác với chông gai Đôi vai gầy , gánh chồng con cực nhọc Dáng liêu xiêu cò lặn lội đêm dài Chị dấu kín lo toan cho cuộc sống dấu khổ đau do chồng nghiện đọa đầy Biển mênh mông bão giông thường dậy sóng Chiếc thuyền nan chị chèo chống sao đây Lòng buồn bã chị nghoảnh đầu nhìn lại Thương chị nhiều em chỉ để trong lòng Đường phía trước khổ đau còn dài , dài mãi Biết chạy đâu khi trời đất mênh mông Chi đi giữa lúc bão giông Trời cao sẽ bắc cầu vồng chị qua
-
Cầu an Trên mọi nẻo đường Nắng xiên khoai cháy bỏng Xô bồ Cuộc sống dua chen Trên biển khơi mênh mông Những con tàu hối hả Bão giông đổ bộ Tang thương Những vết cắt cuộc đời Hằn sâu vào từng khuôn mặt Khóc Cười Được Mất Cạnh tranh Vào V kep tê-ô ( WTO ) Con người căng gân não Cầu trời Giông bão sẽ qua
-
Trái cấm Trái cấm là em em là trái cấm Từ thưở hồng hoang Adam thèm trái cấm nhân loại nảy sinh cho dến bây giờ Tình yêu tặng cho quả tình yêu trái cấm ! Vĩ nhân sinh ra từ trái cấm Trái đất đẹp tươi nhờ vĩ nhân Tuổi trẻ và khúc ca xuân cũng bắt nguồn từ đó Trái tim màu đỏ trái cấm mầu xanh EVA là trái cấm trên cành để ADAM thèm khát Loài người mãi còn ca hát Tình ADAM ăn trái cấm trên cây để mãi mãi say say nẩy mầm phép lạ ái ân Vạn vạn mùa xuân cũng không đẹp bằng em - Trái cấm Thiếu em mùa xuân thành vô cảm tình yêu và cái đẹp ở đâu ? Đẹp làm sao những mối tình đầu đưa ta tới vườn địa đàng - Trái cấm Lãnh tụ và nhà thơ - những tâm hồn nhạy cảm đều từ trái cấm mà ra Những khúc xuân ca cũng vang lên từ đó !
-
Rat cam on Ban . Mong duoc trao doi tho cungf ban . Moi Ban vao bongmac.vnweblogs laf trang blog ve tho cuar toi
-
Vì sao biển mặn Máu chiến sỹ của con tàu không số đã hòa vào với nước biển Đông Những góa phụ bế con đứng khóc chồng Đi đánh cá bỏ thân ngoài biển cả Mồ hôi chảy ướt rơi lã chã của dân chài kéo lưới lúc hoàng hôn ... Cả máu , mồ hôi và nước mắt Đã tan vào với nước biển khơi nên nước biển mặn mòi đắng chat Lai êm đêm xoa dịu nỗi đau đời
-
Bài thơ này đúng là của Anh tôi đã đọc trong tập thơ anh tặng , vì thích tôi đã chép vào sổ tay lâu ngày quên lại nhầm tưởng là của mình . Thành thật xin lỗi anh
-
Bài thơ Tháng Mười Ta thả hồn ta vào tháng mười Để lòng mình cứ mãi chơi vơi Làm sao quên được Thu năm đó Đón anh về đường phố đỏ ngập trời Ta thả tình ta vào tháng mười Để tình trong sáng mãi không thôi Mùa Thu cách mạng say như rượu Ôm chặt vào lòng - người yêu tôi Ta thả ước mơ vào tháng mười Để tìm chân lí sống trong đời Con đường quá độ đi đi mãi Chẳng biết bao giờ sẽ tới nơi Ta thả nhớ thương vào tháng mười Có còn gì nữa để cho tôi Hương Cốm đâu đây như mời gọi Quê hương còn đó - Phải về thôi
-
Biển không có em Một mình anh bên biển Không gian buồn lặng yên Bờ cát dài sóng liếm Dấu chân ai bỏ quên ? Đã biết bao nhiêu chiều Anh ngồi nghe biển thở Hàng Bạch dương liêu xiêu Nghiêng nghiêng nghe song vỗ Cát có buồn của cây Song có buồn của núi Anh có buồn của mây Gặp em mây rơi rơi
-
Hà nội của tôi đã lạ quá Hà nội của tôi đã lạ quá rồi Đến cả sắc tròi \ cũng nhiều thay đổi Ngay cả Hồ Gươm Hà nội Cũng xô bồ nhốn nháo , tênh hênh Đền Ngọc Sơn Thê Húc gồng mình Đón những kẻ đua đòi , quậy phá Nét thâm trầm rêu phong một thuở Nay đâu rồi ….những tiếng chuông xa Man mát buồn nôi đô thị phồn hoa Trung Thu đến cũng đưa con ra Hàng Mã Đèn ông sao Cá chép nay còn đâu nữa Đầy hàng Tàu súng kiếm với xe tăng Ông già Tò he chợ Bưởi hàng năm Cũng biến mất nhường cho đồ Trung quốc Hàng Ngang Hàng Đào Nhật Tây suôi ngược Quáng cáo đỏ xanh nhức mắt người qua Còn đâu nữa thâm nâu / rêu phong biếc mái nhà Đường tắc nghẽn giữa người xe ồn ã Hỏi còn đâu hình hài phố cổ - Thăng long Biết làm gì để đợi dể mong ? Hà nội xưa mảnh lòng thuở trẻ Đang vỡ vụn giưa thương trường kẻ chợ Đất Hà nội đang trtowr nên béo bở Thành Kim cương , Vàng bạc Vi la Biến Địa linh thành chốn phù hoa Nơi trác táng của cháu con phường tham nhũng Hà nội nay không còn tiếng súng Mà quá khứ vẫn bị bắn hàng giờ Lý Thái Tổ xưa dâng chiếu dời đô Cha ông ta dựng xây kinh Bắc Đâu có ngờ …giờ sao bội bạc Di tích ngàn năm đang mất đi dần Nhà quốc hôi – nơi đại diên toàn dân Trong một thời dựng xây Miền Bắc Và kiên gan chống quân xâm lược Cũng đã san bằng Đâu phải chuyên ngày qua . Hà nội của tôi giờ khác lạ quá đa !
-
Thơ anh Thơ anh như mật ong Nhỏ vào đóa hồng Tan chảy Thơ anh như sóng dậy Bão giông Nhấn chìm mọi đau khổ Thơ anh như nước lũ Cuốn mọi rác dơ Để những vần thơ Tỏa sáng Thơ anh như cơn mua ngày hạn Để cây cỏ xanh tươi Để cuộc đời Thêm mộng đẹp
-
Lan man mấy câu thơ tình Bài 1 Anh yêu em từ cái nhìn của mắt Hai mắt gặp nhau đã nói bao lời Chỉ có mắt mớ đong đầy sự thật Vì mắt quá trong nên thấy rõ mà thôi Bài 2 Em là một nửa của anh Có em hoa nở mây xanh trăng tròn Có em thơ mới có hồn Vắng em lòng dạ trĩu buồn héo khô Bài 3 Bản chất tình yêu chẳng khác đâu Xưa nay chung thủy đặt hàng đầu Nhương nhịn sẻ chia làm bửu bối Để gìn hạnh phúc được dài lâu Bài 4 Sông nhớ ai mà trăn trở mãi Hết ra vào ôm cát thở than Sóng nhớ ai mà như cuồng dại Gào thét xô bờ đau đến vỡ tan
-
Mùa Đông Cao Nguyên Đã quen rồi một mùa Thu cao nguyên Chiếc lá cuối cùng mang theo nỗi nhớ Rơi vội vàng , trốn vào quá khứ Để ngày mai Đác-lắc đón Đông sang Trời lành lạnh - buồn lòng - mây lang thang Lời chưa nói , muộn màng , đành không nói Nỗi cô đơn cùng mây đen lạc vào đêm tối Em không về - Cao nguyên như lạnh hơn Những cây bàng trơ trụi lá - cô đơn Khẳng khiu đón sương lạnh tràn khắp phố Bóng ai ngồi suy tư bên khung cửa Tiếng nhạc vàng nhão nhoẹt não lòng Trời Tây nguyên bảng lảng lúc rạng đông Hương hoa Cà phê phả vào đêm lạnh Dẫu biết rằng gừng cay muối mặn Xa cách nhau - Đêm Cao nguyên như dài thêm
-
- Lời ru xưa Câu thơ anh viết tặng em Nửa như da diết , nửa mềm như nhung Nhớ ngày anh mới ngỏ lòng Cái đêm trăng ấy bềnh bồng như mơ Lời anh như tiếng ru đưa Em mơ màng thấy xuân về trong tay Lời anh ru thật đắm say Quên đi khó nhọc đắng cay ở đời Lời ru xưa biến đâu rồi để em héo hắt , để đời đơn côi Ru hời ru hỡi người ơi !
-
Anh có về Hà nội không Anh có về thăm Hà nội không ? Cất dùm em cành Đào ngày tết Chút mưa phùn se se giá rét Tha thướt áo dài trẩy họi xuân Anh có về qua chợ Đồng xuân mua dùm em mét lụa hồng may áo Nhớ ngày xưa mẹ thường dạy bảo Gái Hàng Đào là phải đoan trang Anh có về qua phố hang Ngang nơi bác Hồ viết tuyên ngôn độc lập Trái tim em vẫn đang tràn ngập Những nụ hôn anh trao giữa Ba đình Anh có về qua phố Trường Chinh Đường sân bay một thời hò hẹn Nhớ tháng ngày đôi ta trực chiến Trái tim mình đốt cháy B52 Anh có vào thăm bênh viện Bạch mai Đứa con đầu ta đặt tên Chiến Thắng Hoa Ngọc Lan anh cho đẹp lắm Hương tình yêu trong trắng trinh nguyên Anh đạp xe về qua cầu Long biên Ghé xuống bãi trẩy giùm em trái bắp Tối mùa Đông bên bếp hồng đỏ rực Ngồi xuýt xoa ăn bắp nướng thơm lừng Mỗi lần đạp xe qua phố Phùng Hưng Nhìn đoàn tàu chạy về quê ngoại Trái tim em lại như thắt lại Sao anh không về Hà nội cùng em ! ?
-
Đón chào ngày mới Bài viết sau khi ra viện Ở Sài gòn nắng vẫn trong veo Đang nhảy múa trên vòm cửa sổ Nghe mùa Đông đã về ngoài đó Buổi sáng đi làm rét cóng em tôi Anh muốn chẻ nắng ra nhiều mảnh Dệt cho em tấm áo khoác mùa Đông Tình yêu của anh như ngọn lửa hồng Sửa ấm cả không gian mưa phùn giá rét Hà nội và xuân 2011 50 tuổi Đảng , 73 tuổi đời Cái rét đậm để Đào nở thêm tươi Để tổ quốc bước sang trang mới Trái tim anh đã mổ với 3 cầu nối Đường vào hạnh phúc rộng thênh thang Hà nội xuân này sẽ ngập nắng vàng Ánh sáng Đại hội Đảng bừng lên sáng chói
-
Cây đàn bỏ quên Nhìn cây đàn ghi ta Từ lâu anh bỏ xó Bụi phủ trắng nhạt nhòa Bản tình ca dang dở Cung đàn xưa nức nở Máu chảy đầu ngón tay Chẳng ai buồn xe dây Tiếng đàn sai lạc điệu Cuộc đời như thấy thiếu Những đêm ta đàn ca Em bỏ ta đi xa Đàn im , ta câm lặng Thánh thót trong đêm tiếng đàn bầu Giọt thương giọt nhớ giọt sầu đầy vơi
-
Hà nội - Tháng Mười Tháng mười Hoa Ban vừa chớm nở Cứ rung rinh như gọi Đông về Đường Bắc Sơn bên Lăng Bác đó Hoa Hải Đường chúm chím đẹp ghê Em có về quê hương xứ Cốm Thăm mẹ già tuốt lúa vàng tươi Nhưng cô em thức khuya dậy sớm để làm nên gói Cốm tuyệt vời Gió dịu dàng luồn qua kẽ lá nhưng không còn tóc gió thôi bay Hà nội mùa này đất trời rất lạ Cứ nồng nàn , man mát say say Hà nôi mùa này có vui không Trời xanh mây trắng cứ bềnh bồng Heo may về đêm về se lạnh Chim Sâm Cầm liệu có về không ? ! Hà nội tháng mười , khe khẽ hôn môi Em lặng lẽ trong chiều phai nắng Thả nỗi buồn theo từng đợt sóng Mắt long lanh nhìn sóng mỉm cười
-
Cuộc đời đáng sống biết bao Cuộc đời đáng sống biết bao Một khúc hát một ngôi sao duyên tình Một cô bạn gái xinh xinh Mắt cười lúng liếng đưa mình đẩy ta Khi tấu nhạc lúc hòa ca Con thuyền trăng khuyết xa xa , mờ mờ Cùng nhau họa một bài thơ Cùng ăn , cùng uống cùng chờ trăng lên Tình người là nốt nhạc hiền Tình yêu là cõi thần tiên vĩnh hằng
-
Bài thơ Tháng Mười Ta thả hồn ta vào tháng mười Để lòng mình cứ mãi chơi vơi Làm sao quên được Thu năm đó Đón anh về đường phố đỏ ngập trời Ta thả tình ta vào tháng mười Để tình trong sáng mãi không thôi Mùa Thu cách mạng say như rượu Ôm chặt vào làng - người yêu tôi Ta thả ước mơ vào tháng mười Để tìm chân lí sống trong đời Con đường quá độ đi đi mãi Chẳng biết bao giờ sẽ tới nơi Ta thả nhớ thương vào tháng mười Có còn gì nữa để cho tôi Hương Cốm đâu đây như mời gọi Quê hương còn đó - Phải về thôi
-
Ta buồn Ta buồn như hoàng hôn rơi xuống Bóng đêm về , chim lượn trời xa Trái đất mờ ảo nhạt nhòa Tim thắt lại vỡ òa đau khổ Ta buồn Mối tình nồng đổ vỡ Sự giă dối trắng đen đã phơi bày Niềm kiêu hãnh tự hào từ bấy đến nay Bỗng vỡ vụn bởi sự thơ ngây giả tạo Ta buồn những cảnh đời bát nháo Giữa thanh thiên cơm cháo lộn tùng phèo Sự cách biệt giữa giàu và nghèo đang phân hóa thành nhiều đẳng cấp Ta buồn vì tháng năm đã mất tuổi thanh xuân bị huyễn hoặc dối lừa Đời sắp tàn mới bừng tỉnh cơn mơ Có tiếc nuối đành chờ kiếp khác Trời Thu dịu mát mang nỗi buồn ra ngâm thành chén rượu nồng đốt cháy hư không, đốt chảy cõi lòng cho nỗi buồn tan chảy uống
-
Có thể nào Có thể nào quên được buổi mới quen Đôi mắt nhìn nhau trinh nguyên , say đắm Có thể nào từ trong sâu thẳm Trái tim non tơ thức trắng nhớ nhau Có thể nào ta chẳng thể yêu nhau Khi nụ hôn đã đậm mầu huyền thoại Có thể nào trái đất quay trở lại Để tình ta xanh mãi tới ngàn thu
-
Thơ gửi vợ nhân ngày 20 -10 Nhân ngày Phụ nữ Việt nam 20 -10 , tôi lấy xe máy đưa vợ đi chơi ở khu du lịch Suối Ngọc Vua Bà Hà tây . Khi về làm bài thơ này để tặng vợ Nhân ngày hai mươi tháng mười ( 20-10) Tặng vợ một chuyến đi chơi Chùa Bà Đường đi Suối ngọc tuy xa Nhưng đi cùng vợ , đường xa hóa gần Đến nay trên Sáu mươi xuân Mà xem tình cảm có phần gia tăng Tình yêu đâu kể tháng năm Càng già , càng dẻo , càng chăm nhau nhiều Đưa em từ sáng đến chiều Hết lội theo suối , lại leo lên ghềnh Đứng dưới thác nước chênh vênh Cùng em chụp một tấm hình bên nhau Suối Ngọc nước đổ trắng phau Rừng xanh , xanh ngắt một màu yêu đương Tuổi già , tóc đã bạc sương Tình ta là một tấm gương cho đời .
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.