Jump to content

nguyenvanquoc

Thành viên
  • Số bài viết

    400
  • Gia nhập

  • Đăng nhập

  • Nổi bật trong ngày

    3

Mọi thứ được đăng bởi nguyenvanquoc

  1. nguyenvanquoc

    Em Gieo

    Em gieo Em gieo tiếng cười Lòng ai sao động Như là cơn sóng vỗ nhè trong tim Em đưa mắt nhìn Làm ai xao xuyến Em gieo lưu luyến Để ai mong chờ Em gieo ước mơ Vào vùng đói khát trên mọi nẻo đời hoa nở bát ngát Em gieo tiếng cười Kẻ say vùng dậy Người mê bỗng thấy ngập tràn yêu thương trên mọi nẻo đường tiếng cười nâng cánh cho ta sức mạnh gieo mầm yêu thương
  2. nguyenvanquoc

    Em Xòe Tay

    Em Xòe Tay Em xòe tay , đón từng giọt đắng Em bụm vào suy nghĩ suốt đêm Mai thức dậy thấy trời đẹp lắm Biết được đường mình sẽ vươn lên Em xòe tay nhặt từng chiếc lá Em phơi khô sưởi ấm mùa đông Nghe xào xạc tiếng kêu rất lạ Tiếng vỡ của tim hay tiếng lòng Em xòe tay , nhặt từng viên sỏi Vê vê tay hòn sỏi tròn vo Đời em lăn tròn khác chi viên cuội sạch như lau chẳng có vết dơ Em xòe tay nhặt những hòn than Tuy xấu đen nhưng nhiệt tình cháy bỏng Tự đôt mình cho băng giá tan Để cho đời một bầu máu nóng Em xòe tay ! anh vẽ vào chữ Nhẫn Biết kiên trì theo chân lí vô tư Cảm ơn đời người luôn cần mẫn Chịu đau thương để cứu nhân từ Em xòe tay rot vào định mệnh Chớ bao giờ hoảng hốt tỉnh say Dù tai ương hay khổ đau tật bệnh Chớ ngã vùi mà phải đứng thẳng ngay Em xòe tay anh đặt trái tim anh Luôn ấm áp tình anh trong đó Dẫu cuộc sống có những phút chẳng lành Em sẽ bước theo trái tim cháy đỏ
  3. nguyenvanquoc

    Đợi chờ

    Đợi chờ Sông Cầu lơ thơ để ai bèo dạt mây trôi đợi chờ Anh ơi em vẫn đợi "sao chẳng thấy đâu ..." Trăng đã ngả ngang đầu Chim sa tang tình cá lội một trông hai chờ bốn đợi " vẫn chẳng thấy anh ..." Nhìn về chốn xa xăm em đợi mỏi mòn trông rừng trông nước trông non ngóng cánh chim trời " Sao chẳng thấy anh ! .."
  4. nguyenvanquoc

    Đom Đóm

    Đom Đóm Lập lòe như ánh ma chơi Thế mà có kẻ theo đuôi ăn tàn Lạ gì một lũ quan tham xum xoe nịnh hót giả tàng ngây thơ Cái con đom đóm lập lòe lóe lên một chút lại mờ đi ngay Theo đóm e sợ có ngày tàn rơi cháy bỏng ở ngay đỉnh đầu Ở đời dâu bể bể dâu Thẳng lưng mà bước , cao đầu mà đi
  5. Cảm xúc mùa hè Em thức dậy thấy mặt trời chói chang hoa mướp vàng đàn ong vo ve hút mật Em thức dậy thấy đo đỏ sắc ti gôn dàn Thiên lý trong vườn tỏa hương ngào ngạt Canh thiên lý mùa hè vừa thơm vừa mát Em thức dậy thấy đàn gà dẫn con cào bới mọi nơi kiếm cái ăn Trong nắng hè mồ hôi rơi nhanh Ăn vội miếng cơm , mẹ tất tả đi làm Em thức dậy chạm phải mùa hè nóng nực cái nóng nào làm ta bực tức sự bất công phân hóa giàu nghèo cái nóng nào mà trời cứ trong veo Lòng dũng cảm của những người đi đòi công lý Em thức dậy thấy sân trường những chùm Phượng đỏ dưới sân chơi là những bé thơ Không gì vui bằng tuổi học trò mắt sáng ngời Niềm tin Hy vọng
  6. Ám ảnh tình Ta bắt đầu từ mùa Phượng đỏ traí tim hồng rối nhịp lúc bên nhau Ôm em vào lòng . vừa mừng vừa sợ Âu yếm gửi nhau nụ hôn đầu Ta bắt đầu từ cái nhìn của mắt Anh ngập chìm trong sóng nước đưa Tiếng sét ái tình tưởng như rất thật khúc nhạc lòng réo rắt say xưa Anh bắt đầu thấy mình bay bổng thênh thang trời , đầy ắp hao tươi cứ vô tư say mê mà sống lao động quên mình trong khúc ru hời Lại bắt đầu từ những lời thủ thỉ lời mật ngọt , hay tiếng của con tim làm cháy lên lửa ghen tuông âm ỉ đốt cháy ta , đốt cháy cả em
  7. Buổi đầu yêu em Cái ngày đầu anh đến với em Em cười e thẹn , dáng mềm như tơ Nắm tay nhau cứ tưởng mơ Mắt em bối rối , ngu ngơ ngó nhìn Nghe như tiếng đập con tim Lúc nhanh lúc chậm lúc chìm lắng sâu Thế rồi hai đứa ôm nhau Đôi môi trao nụ hôn đầu trinh nguyên Không gian bỗng chốc lặng yên Đôi ta nhịp thở nhịp tim hòa đồng Hương tình yêu ngập kín long Bước đầu gặp gỡ mãi không phai mờ
  8. Ám ảnh tình Ta bắt đầu từ mùa Phượng đỏ traí tim hồng rối nhịp lúc bên nhau Ôm em vào lòng . vừa mừng vừa sợ Âu yếm gửi nhau nụ hôn đầu Ta bắt đầu từ cái nhìn của mắt Anh ngập chìm trong sóng nước đưa Tiếng sét ái tình tưởng như rất thật khúc nhạc lòng réo rắt say xưa Anh bắt đầu thấy mình bay bổng thênh thang trời , đầy ắp hao tươi cứ vô tư say mê mà sống lao động quên mình trong khúc ru hời Lại bắt đầu từ những lời thủ thỉ lời mật ngọt , hay tiếng của con tim làm cháy lên lửa ghen tuông âm ỉ đốt cháy ta , đốt cháy cả em
  9. Kiếp Phù du Ta ngẩnh cao đầu cất bước Gió thổi bên tai ù ù Mưa to ta đâu sợ ướt Phiêu diêu trong cõi phù du Ta bước đi không sợ nắng cháy da cũng chẳng sợ bão giông đất lở có nghĩa lí gì cái phú quí vinh hoa tất cả chỉ là điều phù phiếm Đã có biết bao người nổi tiếng Chết cũng buông xuôi nào có gì đâu Thế giới này dâu bể , bể dâu Âu cũng là kiếp phù du tất cả Chúc anh Đài cùng Lương sơn Bá Kết tóc xe tơ sâu đậm tình yêu Chết cũng chỉ thành đôi bướm phiêu diêu Cuộc đời đâu có gì là vĩnh cửu Ta bước đi đôi vai nặng trĩu Bỏ lại đằng sau tiếng chó sủa mèo kêu bỏ cả khen chê , bỏ cả ghét yêu Tất cả chỉ là phù du ! Tất cả
  10. Tình của chúng ta Tình yêu của chúng ta đẹp tình và nặng nghĩa Nửa thế kỉ của chồng công vợ Ta vẫn chưa gom đủ tình nồng Trước mặt ta là biển mênh mông Sau lưng ta là núi non hung vĩ Núi ngăn chặn bão giông Cho thơ tình ta đượm mầu nhân ái Rạng đông về cho nhân tâm trở lại Trằng khuya xoa dịu những vết đau Chân trời xa cho ta gối đầu Tình chồng vợ ta xây lầu hạnh phúc
  11. Hà nội hơi bị ... Hà Thành hơi bị kẹt xe hàng quán hơi bị ghê ghê thế nào phố phường hơi bị ồn ào Hồ Gươm hơi bị dồi dào rác dơ tình người hơi bị lu mờ nhớ ai hơi bị thẫn thờ không yên thói đời hơi bị xỏ xiên văn minh thanh lịch hơi quên ít nhiều thủ đô tôi hơi bị yêu hơi buồn vì thấy những điều khó coi
  12. Ngày không em Mỗi buổi sáng tia nắng sớm luồn qua khe cửa Ngày không em phố phường xem ra rất lạ khoảng trời xanh nhạt nhẽo đến vô cùng thiếu hơi em trời lạnh tựa mùa Đông Ngày không em đường phố không còn náo nhiệt cô bán hàng rong không còn tha thiết cất lời rao sang sảng ngọt ngào cây bên đường mệt mỏi phì phào chờ cơn gió mát ngày không em sắc mầu phai nhạt dốc nhớ , bờ thương ngan ngát đầy vơi tâm hồn anh trống vắng chơi vơi mong đợi Gió bốn mùa do em thổi tới không khí trong lành hoa lá tươi xanh để lại trong anh sự hồn nhiên chín mọng sự trẻ trung hăng say cuộc sống nên lúc nào cũng thấy em ở bên Ngày không em vắng những tiếng cười để nỗi buồn thao thức nhớ ai để bầu trời u uất giặt làm sao cho sạch để ngày mai mở mắt lại thấy trời trong veo
  13. Ru em bằng nỗi nhớ Hà nội Ngủ đi em Hà nội đã vào Đông Ô cửa Bắc gió mùa về hun hút Bước chân mùa Đông mưa phùn rét buốt Cây bàng khẳng khiu đón lạnh tràn về Ngủ đi em Hà nội lạnh buốt ghê Hoa Đào đã chúm chím cười đo đỏ Khúc nhạc Xuân đang vang khắp phố Vi ô lông rìu rặt gọi xuân nồng Bên Hồ Gươm những thiếu nữ môi thắm má hồng khoác tay bạn tình vui cười rạng rỡ cây Phượng vĩ ngả người nghe sóng vỗ run rẩy cành nhớ lúc bên nhau Ngủ đi em Hà nội rạng rỡ sắc mầu Phố Cổ đèn giăng , Hồ Gươm thay áo lung linh cây và tháp rùa mờ ảo Nhớ giao thừa năm đó đón cùng em Đã bao lần thao thức thâu đêm Phố xá buồn tênh bởi em không đến một mình anh ngồi bên ngọn nến đón sinh nhật buồn bằng đóa heo may Ngủ đi em mơ về Hà nội đêm nay Giò Phong Lan đầu nhà nhớ nguồn nên nở vội chậu Mai vàng hoe như tạ lỗi Phố vẫn đợi em về viết tiếp khúc tình ca Ngủ đi em Hà nội của chúng ta Tiếng Dương Cầm thánh thót dìu đêm về phố cổ Chuông nhà thờ nguyện cầu giáng sinh không ngủ Ta đi bên nhau nghe tiếng Chúa chào đời Ngủ đi em Hà nội của tôi Kỉ niệm vui buồn gắn vào năm tháng lóng lánh mặt Hồ lúc hoàng hôn bảng lảng Buông khúc Nguyệt Cần ngân mãi trong tôi
  14. Đường cong huyền thoại Tặng những bà vợ nhân ngày Phụ nữ 8 -3 Những đường cong đã làm bao người say ngây ngất Giờ yên bề gia thất vẫn mềm mại tuổi năm mươi nụ cười vẫn tươi Chín bờ môi nụ hôn thời con gái Dáng đi mềm mại Đôi vai cứng cáp tôn vẻ đẹp đường cong đài các Gánh cả đời chồng đời con Nặng trĩu lo toan vẫn thon dáng trẻ Cả một thời như thế đã đi qua Nay tuổi dã già Vẫn thắt đáy lưng ong thon thả Cả đời vất vả nuôi sự nghiệp cho chông Nuôi dưỡng con thành đạt Cơm dẻo canh ngon cửa nhà sạch mát Cuộc đời tràn đầy tiếng hát ngợi ca Những đường cong huyền thoại em ! người bạn gái Chung tình
  15. Hà nội – Em và Anh Em đang đi cùng anh trên đường Cổ ngư lộng gió Đường Hà nội ngập tràn hoa đỏ Sắc đỏ của hoa và nụ cười em làm ấm cả trời Đông Mắt long lanh và tóc bềnh bồng như thưở xuân thì tình yêu vừa chớm nở Khóm hoa Hông trong vườn hoa rực đỏ Liễu mơ màng rủ lá bên em Em trở về đẹp tựa nàng tiên bao kỉ niệm ùa về ngập tràn kí ức Quanh Hồ Gươm những con rồng bằng hoa đỏ rực mhư trái tim anh ngun ngút xuân nồng Em đi bên anh đôi má ửng hồng tay trong tay để thấy mình mãi mãi nước hồ xanh , liễu gầy mềm mại hai tâm hồn hòa hợp bước bên nhau Ta giữ thời gian qua những ảnh mầu Ghi dấu phong sương qua mái đầu tóc bạc dù ngày tháng có phôi phai , thủ đô có khác Cây bên hồ vẫn xanh ngát như xưa Em bên anh như thực như mơ Hòa bão khi xưa đang thành hiện thực Khó khăn nhọc nhằn đã trôi vào kí ức Trước mắt mình Hà nội đã thênh thang Kỉ niêm Xuân Nhâm Thìn tại Hà nội
  16. Ngẫu hứng đêm khuya Buồn ! nghiêng cả biển khơi Dốc cạn nước biển chưa nguôi nỗi buồn Khuya ! Rừng đã ngủ yên hay đang xào xạc gọi tên ai nào ? Giá đừng cách trở núi cao đường không sông suối em vào cùng anh Chỉ mong rừng mãi tươi xanh Đò còn nhớ bến chúng mình còn yêu Đồi nghiêng tỏa khói lam chiều Vẳng xa một tiếng sáo diều héo hon ...
  17. Hà nội của em Hà nội của em một con hẻm nhỏ hun hút gió luồn một cánh chuồn chuồn va vào cửa sổ Hà nội của em cặp mắt em thơ tròn xoe nhìn lá bên một góc hồ tiếng rao vé số chiều xổ Hà nội của em nắng sớm đầu hè thả rơi xuống ngực những ngày nóng bức nhà nhà tỏa ra công viên Hà nội của em nhưng phút bình yên mùi hoa Sữa tỏa hương ngây ngất những dòng người tất bật chạy ngược chạy xuôi toan tính làm giàu xe đời mới và những nhà lầu mọc không kịp thở Hà nội của em những ngầy chống Mỹ bom rơi đạn nổ vườn hoa Ngoc hà vùi xác B52 những cô gái chàng trai hăm hở leo lên đỉnh cao bắn giặc Hà nội của em dạo chơi trong đêm nghe tiếng Dương Cầm nhìn ngọn đèn mờ trong khu phố cổ trằn trọc trắng đêm không ngủ sợ mai này mất nét rêu phong Hà nội của em những nhà cao tầng che chúc mọc lên nuốt cả không gian trầm mặc
  18. Tình của chúng ta Tình yêu của chúng ta đẹp tình và nặng nghĩa Nửa thế kỉ của chồng công vợ Ta vẫn chưa gom đủ tình nồng Trước mặt ta là biển mênh mông Sau lưng ta là núi non hung vĩ Núi ngăn chặn bão giông Cho thơ tình ta đượm mầu nhân ái Rạng đông về cho nhân tâm trở lại Trằng khuya xoa dịu những vết đau Chân trời xa cho ta gối đầu Tình chồng vợ ta xây lầu hạnh phúc
  19. Rượu Giao thừa Rượu mời ta rót cho ta Họ hàng không có , bạn xa chưa về Rot tràn năm tháng si mê Đuổi theo cái bóng , quên quê quên nhà Rot đầy oan ức xót sa Rót cay đắng nuốt , vỡ òa nỗi đau Rót ta với bóng cùng nhau Rót thao thức nhớ , rót sầu thối tim Cả đời cố gắng đi tìm Cái CHÂN - THIỆN - MỸnhư chim bay rồi Rót đầy ảo vọng cuộc đời Cha Anh ta đó chẳng soi cho tường Bảy mươi tuổi vẫn tha phương Quê cha đất tổ hết đường thối lui Rót vào ngày tháng nổi trôi Nửa khôn ngoan ngủ , nửa đời dại ngu Giao thừa say tỉnh , tỉnh mơ Rót tràn li đắng , đón chờ xuân sang
  20. Dạ khúc mùa Đông Hà nội lạnh – Mưa phùn rét cóng Đêm co ro trong nỗi khát không anh Nhà nhen lửa xua cái rét mong manh Chẳng sưởi ấm nổi nỗi lòng hiu quạnh Vẫn biết đêm là trời giá lạnh Kỉ niệm về anh và nỗi nhớ không nguôi Mùa đông ơi trả lại ta những ánh nắng vàng tươi Để anh trở về với em giữa lòng Hà nội Những ngõ nhỏ đi lâu thành quen lối tập nập vào ra kẻ bán người mua Xuân Hạ Thu Đông vẫn đủ 4 mùa Sao vẫn chẳng thể nào quên đi nỗi nhớ Tiếng rú Honda trong con phố nhỏ Xé nát tiếng dương cầm trong đêm Nỗi nhớ hun hút sâu chẳng thể nào quên Để kí ức hằn sâu trên tường Ô Quan Chưởng Heo may về mưa phùn rơi rớt xuống Nhão nhoẹt trong đêm tiếng thở dài Lạnh buốt đôi tay cô hàng bán dạo ban mai Trời ẩm ướt khat khao một tia nắng Sợi nắng đầu mùa chẳng thể nào sưởi ấm những bon chen toan tính được thua Cô gái ăn đêm nhầy nhụa trong mưa Chất chứa trong lòng biết bao cay đắng Tháng mười hai trăng sao đều vắng Chỉ cò em và những tiếng thở dài Nỗi nhớ mùa Đông hun hút cháy không thôi
  21. Tâm sự của Cha Ngước nhìn lên mái tóc Đã bạc trắng hêt rồi Suốt cuộc đời lăn lóc Nuôi con lớn thành người Nhìn xuống đôi bàn tay Sần sùi và chai sạn Xưa phải đi cuốc cày Để nay đời tươi sáng Nhìn xuông đôi bàn chân Ngón xòe như nan quạt Trải bao nỗi phong trần Để nuôi con thành đạt Nhìn lên khuôn mặt vợ Da trắng thành đồi mồi Vì con đâu ngại khổ Đâu kể mình hoa khôi Rồi nhìn khắp mọi nơi Chỗ nào cũng in dấu Sự nghiệp của cả đời Bằng mồ hôi và máu Thế mà sao không hiểu Nỗi đau của người già Sao lòng người lại thiếu Những cảm nhận sâu sa Đã đọc đắc nhân tâm Đã nghiền thuyết nhân học Mà sao vẫn cứ nhầm Không hiểu lòng người khác Học lắm cũng bằng thừa Nêu một điều không hiểu Lòng yêu mẹ kính cha Vẫn có lúc còn thiếu Già phải nghỉ hưu thôi Nên hết tiền hết chức Sống cô đơn giữa đời Thành con người bất lực Bạn bè ngày càng xa Họ hàng càng biền biệt Mà lòng như muối chà Mà tim như chết nghẹt Hỏi trời trời chẳng biết Nhìn người người lặng thinh Ôi cuộc đời chết tiệt Có con cũng bằng không
  22. Điều kì diệu của tình yêu Nếu không có em , trái đất sẽ buồn tênh Mạt trằng ỉu xìu không thèm tỏa sáng Anh sẽ sống cô đơn giữa trời ảm đạm Những đêm dài thao thức chờ ..ai Có phải em là ánh sang ban mai Nhóm trái tim anh thắp lên ngọn lửa Xua giá lạnh , gọi Xuân về rạng rỡ Để đất trời đầy tiếng chim ca Những lúc vắng em hoa cũng nhạt nhòa Anh lang thang lạc đương lạc lối Em lại đến xua tan bóng tối Đưa anh lên thắng lợi vinh quang Em thánh thiện và rất cao sang Là hương lúa của đồng thơm cỏ nội Là tình yêu và là cuộc sống mới là điểm tựa để ta qua bão giông Em là tình yêu kì diệu trong lòng !
  23. Em và Tôi Em rót tháng năm vào cốc Tôi nhâm nhi nốc cạn tàn đêm Nụ cười em rơi ở cuối thềm Tôi gom nhặt cất làm kỉ niệm Em trút yêu thương lên bếp lửa Tôi dập tàn để cháy khỏi bùng to Em giận hờn rũ bỏ bài thơ Bước lên thuyền qua sông xây tổ ấm Tôi ôm nỗi buồn vô tận ngâm chín đến bây giờ
  24. Sao anh không đến Anh đã hẹn sao anh chẳng đến Để mùa Thu buồn bã đi rồi Chỉ còn lại trên tường chú nhện Đang nhả tơ đan lưới vá trời Anh đã hẹn sao anh không tới Cánh chim trời vỗ cánh đi xa Điều ghet nhất ở đời là giả dối Xót thương thay những lời nói ba hoa Đợi chờ mãi cuối cùng anh cũng lại Bởi mùa xuân chẳng thể chết bao giờ Sự sống còn khổ đau em đâu hãi Chỉ buồn vì anh lại quá xô bồ Trái tim em luôn luôn rộng mở Anh bước vào không thích có thể ra Bởi tình yêu không bao giờ gò bó Đã là xuân phải tràn ngập những Thơ
  25. Cảm xúc Hà nội Có lẽ nào giữa Hà nội thân quen Tôi bỗng trở thành người xa lạ Ngõ Trại găng nơi ta từng ở Kỉ niệm ngày nào đã phủ kín rêu phong Có khi nào khi dạo bãi sông Hồng Cũng thấy mình xa lơ xa lắc Bãi mía luống khoai làm ta đau thắt Với một thời Hà nội chống B năm hai ( B52 ) Có lẽ nào Hà nội đã phôi pha Những kỉ niệm của một thời chống Mỹ Vẫn cười hồn nhiên bắt chặt tay đồng chí Máy bay địch vào ta vẫn đứng ngắm trăng Có lẽ nào mới đó mấy năm Cả em nữa cũng quên đi tình cũ Phố xá quay cuồng cả đêm em không ngủ Thả trôi mình theo vũ điệu cuồng say Tôi bâng khuâng giữa Hà nôi hôm nay To đẹp đấy nhưng cũng vui buồn đấy Chén rượu đắng nhưng sao mà ngon vậy Nghe gió Hồ Tây khe khẽ gọi têm mình

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...