minhquang
-
Số bài viết
127 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
Bài viết được đăng bởi minhquang
-
-
KHÔNG ĐỀ
Mẹ ơi, con đã hiểu rồi
Đồng tiền bất nghĩa cả đời âu lo
Sao bằng cuộc sống tự do
Đêm hè thưởng thức câu hò quê hương !
-
EM MỘNG
Trên đỉnh non cao trăng rơi dần
Chiều nghiêng giọt nhớ lặng không trung
Để đêm sâu lắng em còn ngủ
Cho mộng nhiều hơn những mấy lần !
-
MA BỆNH VIỆN
Nhớ đêm trước của ngày đổi mới
Ta rùng mình nước mắt chia phôi
Và " Ma Làng " từ đó biệt tăm
Nay xuất hiện trong lòng bệnh viện
Những con ma hại người ỷ thế
Làm chó săn cả đời nịnh bợ
Ma bệnh viện chập chờn vô kể
Sao ngành y , mà nhiều đến thế !
Thôi hết rồi, nhân nghĩa còn đâu?
Chờ ngày mai trời sáng còn lâu !!!
-
CHÓ SĂN
Chó săn chó săn chó săn
Săn ở rừng sâu những vết hằn
Săn thú chưa xong lại săn người
Cơm thừa canh cặn miếng thịt ôi
Làm người sao nỡ lại chó săn
Lẩn quẩn loanh quanh khắp các phòng
Quen cúi luồn, đan tâm nịnh bợ
Kiếp chó săn chỉ thế mà thôi
Chó săn chó săn chó săn !!!
-
DỐT ĐỌC THƠ
Có một lũ dốt đọc thơ
Nghĩa đen trần trụi bên bờ nhân gian
Ý thâm lòng hiểm sói lang
Những con người ấy nghĩ càng xót xa
Ý thơ phân tích manh nha
Giống như con vật trong nhà ta nuôi
Sự đời nghĩ đến ngậm ngùi
Dốt đọc thơ chỉ hại người thẳng ngay !
-
ĐỒNG TIỀN
Đồng tiền sức mạnh thật gớm ghê
Ngả nghiêng nghiêng ngả chẳng lối về
Lũy thành sụp đổ, mất mũ che
Quyền lực lung lay thật não nề !
Đồng tiền, kẻ ngay thành gian ác
Xoáy đục lương tâm, nhà tan nát
Ôi, đồng tiền thiện ác đan xen
Hãy giữ lòng đừng để bôi đen !!
-
NHỮNG DÒNG SÔNG
Có vạn dòng sông trên quê hương
Như vạn con đường về muôn hướng
Bao cô lái ngày đêm mòn mỏi
Như chở tình rải khắp mọi nơi .
Dòng sông lặng, tình đời không lặng
Mà bão giông qua mỗi mùa trăng
Chảy đi sông, về nơi biển cả
Để cho đời nghiêng ngả mặc ai !!
-
NGÚT NGÀN XA XĂM
Sông đi ra biển về nguồn
Em đi, đi mãi con đường càng xa
Gió chiều lay động cành hoa
Nhớ sao tuổi nhỏ hiền hoà ngày xưa !
Bây giờ chốn cũ gió mưa
Mấy mùa lỡ hẹn, lưa thưa nắng vàng
Dòng đời tan hợp, hợp tan
Riêng em mãi mãi ngút ngàn xa xăm !
-
Tiếng Vọng Lòng Quê
Lưng còng bám đất bám làng
Bờ tre giếng nước khói lam khoảng trời
Vào vòng danh lợi , con ơi !
Trả vay vay trả kiếp người bon chen
Đã quen đổi trắng thay đen
Làm sao mà nhớ đất phèn quê hương
Vẫn màu áo trắng thân thương
Mà trong ẩn chứa bất lương hại người
Tham lam luồn lách cả đời
Cúi trên đạp dưới vẫn ngời trượng phu
Đến khi tan hết mây mù
Lúc đó mẹ khóc, quay đầu về đâu?!
Trăm năm khó tránh bể dâu
Con ơi , tiếng vọng lòng quê ngút ngàn !!!
-
Nỗi Lòng Cha Mẹ Đất Quê
Cha và mẹ cùng quê gốc rạ
Ráng nuôi con vất vả vẫn mừng
Con vào đại học bắc Miền Trung
Ra trường công tác, vẫy vùng nhanh
Tranh giành lãnh đạo chỉ mấy năm
Thâu tóm quyền hành trong một tay
Một tay vơ vét túi càng tràn đầy
Ô thép mũ dày, vây cánh đặc
Vững như bàn thạch, ai dám lật
Tha hồ mua đất cất nhà to
Cho con cho cháu đỡ khỏi lo !
Không ngờ trời hại kiếp tam tai
Đã vay giờ trả chẳng trách ai
Cha mẹ nào hay con quá dại
Chữ tâm mấy nét sao dễ phai
Dân quê còn khổ, vạn khó khăn
Sao con không nhớ, lại ham ăn
Quyền cao tham nhũng nhục vô cùng !
Làm sao ăn nói với tổ tông
Nước mắt lưng tròng mẹ khóc con
Lòng đau như cắt dạ héo hon
Dòng đời vẫn chảy, nước non xa !!!
-
MA LÀNG
Xem " Ma Làng" nhớ ngày xưa
Một thời nhũng nhiễu mây mưa kiếp người
Thẳng ngay thường chịu thiệt thòi
Khéo luồn, khéo lách đua đòi đường quan
Hại người đến chết mới cam
Thật là lũ quỷ chuyên hàm người oan
Suốt đời chỉ biết bon chen
Dẫu cho chìm xuống bùn đen mặc tình
Ma làng là lũ yêu tinh
Xem đi, xem lại bực mình lắm ru !!!
-
ĐỢI
Khoảng trời mây trắng cứ bay
Chiều nay em vẫn đến đây đợi người
Sông dài biển rộng chơi vơi
Kìa con bướm nhỏ suốt đời nhớ nhung !
Dòng đời xuôi ngược mênh mông
Thời gian cứ thế quay vòng mà đi
Hết hội ngộ đến phân kỳ
Thì em vẫn đợi tới khi hết chờ !
Nỗi mong là một vần thơ
Nỗi chờ là những bến bờ thương yêu
Đợi người những sớm những chiều
Khoảng trời mây trắng liêu xiêu nắng vàng !!
-
MA CƠ QUAN
Quyền hành nắm trọn chẳng chia ai
Tự tung tự tác một khoảng trời
Kết bè phe cánh giăng muôn nơi
Tham nhũng đất đai không kể xiếc
Hãm hại người ngay chẳng thương tiếc
Nịnh trên đạp dưới quen cúi luồn
Một người hai khuôn mặt tai ương
Lòng dạ hiểm sâu hơn quỷ dữ
Cuối cùng rồi dòng sông vẫn chảy
Như ông trời có mắt, hãy coi !!!
-
THAM NHŨNG
Thế nào gọi là tham nhũng
Đất công bạc triệu ai mua
Mấy người chỉ biết nói hùa
Sáu lô có nhiều nhặn gì
Tính ra chưa tới hai tỷ
Lăng tăng như bọn phường xã
Mười lăm lô hay nhiều nữa
Người khôn phải biết lo xa
Đất công tha hồ cất nhà
Để cho con cháu mai sau
Mỗi đứa một lô thế thôi
Thế nào gọi là tham nhũng !
-
LÒNG NGƯỜI
Ta về đọc lại sách xưa
Thấy mình còn quá dư thừa lòng tham
Cửa nhà đủ ở chẳng cam
Đất công bòn rút để làm của riêng
Lời thề y đức thiêng liêng
Đã quên từ thuở vào miền cửa quan
Cúi trên đạp dưới đã quen
Khéo luồn khéo lách bon chen đã nhiều
Hại người rồi lại cứu người
Giả nhân giả nghĩa vẫn ngời hiểm sâu
Cuối đời rồi biết về đâu
Lưới trời lồng lộng mưu sâu phải đền
Cha ông đã dạy chớ quên
Ngũ thường luân lý chẳng riêng người nào !!!
-
LỜI NHẮN NHỦ
Những cảnh báo hiện ra trước mắt
Sao đành quay mặt chẳng ăn năn
Bây giờ sấm dậy khắp đất bằng
Có hối hận ngàn lần cũng vậy
Sống nhân nghĩa đạo trời đã dạy
Lấy chữ tâm thu phục lòng người
Cuộc sống nầy là những cuộc chơi
Mưu ma chước quỷ chỉ một thời
Dân vạn đại trở thành có tội
Người hại người chỉ làm khổ sở
Khi trời hại mới tận cùng sổ
Dù đường cùng hãy cố làm người
Để cho con những ánh hồng tươi
Nhắn nhủ ai quãng đời trước mắt !
-
MỘT NGƯỜI YÊU CƠ QUAN
Tôi về cơ quan này gần hai mươi năm
Tôi yêu cơ quan như chính nhà mình
Mãi phấn đấu không cần suy nghĩ
Có những đêm trăn trở không ngủ
Năm nào cũng hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ
Những bằng khen cao dần mới cũ
Nhưng tại sao chúng lại ép ta !?
Phải đâu tính ngay thẳng thật thà
Không cơ cấu dù còn trẻ
Bỡi không cuối luồn, nịnh hót phẩy phe
Đến khi chúng về hưu rồi , cũng chẳng buông tha !
Nối kẻ trước, kẻ sau đầy tham vọng lại ranh ma !
Nhiều người biết cũng đành im lặng
Bỡi miếng ăn đè nặng nghĩa nhân.
Nhiều lần ta muốn ra đi
Nhưng phải ở lại để xem lũ quỷ
Cơ quan này đâu phải của chúng bay
Mà lộng hành chẳng biết thẳng ngay
Rất tiếc không có con đường thứ hai
Dựa vào đó chúng bay tồn tại
Không thịt nát xương tan
Bỡi chúng bay là lũ tham tàn
Dù sao tôi vẫn yêu nơi nầy
Yêu những người một đời chịu đựng
Dẫu muốn đấu tranh
Sẽ chết tan tành
Và những kẻ cúi luồn nịnh hót
Chúng bay làm gì chai đầu gối
A dua theo có lợi gì không ?
Tiếng xấu muôn đời !
Tôi yêu cơ quan khoảng trời đổi mới
Như chân lý ngàn đời sáng chói
Dù thế lực đen tạm thời chiếm giữ
Hãy tin tưởng ngày mai, diệt loài quỷ dữ !
-
VỀ QUÊ
Cho anh về lại quê hương
Dòng sông vẫn chảy con đường vẫn đi
Nhớ ngày em bước vu quy
Hình như anh đã mất đi khoảng trời !
-
NỖI ĐAU QUÊ HƯƠNG
An Nhơn mảnh đất ngàn xưa
Đường lên thị xã gió mưa chất chồng
Đất nghèo truyền thống Quang Trung
Qua bao chinh chiến mặn nồng tình quê
Thế mà lắm kẻ tham ô
Đất công tham nhũng nhiều lô cho mình
Bao người đổ máu hy sinh
Nhà cao cửa rộng sao đành quên nhau
Dân còn khốn khổ vùng sâu
Miếng cơm manh áo còn lâu mới lành
Bao người đi hết tuổi xuân
Mái đầu bạc trắng giật mình tay không
Nỡ sao bất nghĩa bất nhân
Tiếng đời muôn thuở khó lần cho qua
Nỗi đau này quá xót xa
Quê hương có những mẹ già lệ rơi !!
-
SỰ ĐỜI
Gốc rất vững, đầu che ô thép
Bao chức quyền tóm gọn trong tay
Chỉ có trời đổi thế vần xoay
Cũng mới lung lay khó mà ngã
Đã quen tay hại người quá dễ
Mới ung dung ngạo nghễ giữa đời
Nhưng hại người chỉ thế mà thôi
Bài học đó muôn đời phải nhớ
Sống nhân nghĩa tình người muôn thuở
Sự trả vay tiếp nối chu kỳ
Khi trời hại thì mới ra đi
Ôi chân lý chẳng bao giờ mất !
-
MÙA XUÂN CHO CON
Đầu xuân ba viết bài thơ
Dành cho con gái bến bờ yêu thương
Xuân của con , xuân đầu tiên
Niềm vui trọn vẹn gắn liền tình chung
Con ra đời được nửa năm
Trong vòng tình cảm mặn nồng mẹ ba
Mừng xuân nhân ái hiền hòa
Có con yêu quí cả nhà mừng vui
Mùa xuân thấm đượm nụ cười
Cho con hạnh phúc nên người mai sau !
01/01/1993
-
NGÀY SAU
Người ơi, đừng hại chi nhau
Đường đời trăm lối qua cầu bơ vơ
Trăng mười sáu có khi mờ
Ngàu sau ai biết bến bờ đau thương !!!
-
LỜI BÁC DẶN
(*) Nhớ ngày Bác đến thăm đền Hùng 19/9
Nhớ ngày nầy Bác đến đền Hùng
Với đàn con cháu nặng tình chung
Lời dặn người xưa truyền sông núi
Thấm vào huyết quản tuổi thanh xuân
Ta giữ nước suốt bốn nghìn năm
Tiếp lời Bác chưa lúc dừng chân
Một dân tộc anh hùng tuyệt đỉnh
Ta tự hào , yêu quá Việt Nam !
-
HAI KHUÔN MẶT
Một con người hai khuôn mặt
Sáng và tối hai khoảng trời
Thiện và ác khó phân biệt
Hai khuôn mặt một con người
Đen ẩn trong trắng dễ lầm
Và bao người phải khóc thầm
Thật là mưu sâu xảo quyệt
Một con người hai khuôn mặt !
THƠ Nguyễn Minh Quang
In Trang thơ thành viên
Đăng lúc · Report reply
GIỌT SƯƠNG
Giọt sương trong đêm
Đang rơi tí tách
Giống như mẹ khóc
Cái đêm anh đi
Anh là chiến sỹ
Vì nước quên thân
Trong đẹp vô ngần
Như giọt sương đêm
Như những cánh chim
Không bao giờ mỏi
Thẳng đường đi tới
Rạng ngời tương lai
Những giọt sương mai
Long lanh mắt mẹ
Hãy nhìn cho khẽ
Mẹ cười trong đêm !