minhquang
-
Số bài viết
127 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
Bài viết được đăng bởi minhquang
-
-
Vinh Quang Việt Nam
Khoảng trời mây trắng mùa thu
Vinh quang đất Việt tràn đầy niềm tin
Con đường hội nhập tiến lên
Sông dài biển rộng vững bền nước non
Rạng ngời Tổ Quốc Việt Nam
Những bàn tay, khối óc vàng tôn vinh
Đi lên bằng chính sức mình
Mừng lớp trẻ rất nhiệt tình quê hương
Một đời bình dị chân phương
Lắng nghe đất nước viết trang sử vàng !!!
-
TỰ HÀO VIỆT NAM
Ta đã về đây với quê hương
Tự hào hai tiếng nói Việt Nam
Mùa thu rực rỡ cờ tháng tám
Cội nguồn dân tộc rất thân thương
Phát triển văn minh nền lúa nước
Bốn nghìn năm giữ vững cơ đồ
Đi lên từ chân đất quần thô
Mà rạng rỡ giang san gấm vóc !
-
CHẠNH TÌNH
Phố nhỏ em về trăng đã nghiêng
Bài thơ viết dở chẳng ai xem
Lòng anh ngơ ngẩn trăm lối mộng
Mưa chiều còn đọng nỗi niềm riêng !
Em trở về chi, phố nhỏ buồn
Đường đời vạn lối, rẽ hai phương
Vẫn biết chia ly còn nhung nhớ
Tình ơi, hội ngộ thấy chạnh lòng !
-
CON VÀO ĐẠI HỌC
Cho con vào đại học
Mẹ bán từng hạt thóc
Mồ hôi đổ xuống đồng
Ôi, cái nắng miền trung
Sống trên vai đòn gánh
Với bao cuộc chiến tranh
Nhà còn nhiều khó nhọc
Con cố gắng mà học !
Ngày xưa thời bao cấp
Học chẳng tốn bạc tiền
Ba mẹ chẳng có duyên
Bây giờ con phải học
Đất nước đang hội nhập
Đi đầu là học tập
Cho con vào đại học
Mẹ mừng, sao mẹ khóc !
-
NHỮNG CON ĐƯỜNG
Có một con đường ngắn
Mà cả đời ta chẳng vượt qua
Dù tài đức đủ cả
Đời như thế mới là xã hội
Thẳng thắn , thật thà , không phe cánh
Dù đường ngắn nhất cũng chẳng qua
Những con người dốt nát cản bước ta
Cơ chế nào bước lên cao
Mà quyết định, lộn nhào chân lý
Khéo luồn lách, hẹp hòi ích kỷ
Đường khá dài cũng chẳng nề chi
Ôi, đất nước làm gì mạnh được
Vinh quang giả tạo này , địa ngục ngày mai !
Những con đường chẳng của riêng ai
Những con đường hướng tới tương lai
Đừng để bóng đêm cản bước
Bằng đôi chân thật vượt đường dài !!
-
BÀI VIẾT CUỘC ĐỜI
*Nhân lễ trao giải báo chí toàn quốc lần thứ nhất
Từ trang viết đến cuộc đời
Không bao giờ giả dối
Những ngòi bút xuyên vào đêm tối
Xuyên vào những trái tim đen
Không phải vì tấm bằng khen
Tất cả là lẽ sống thiêng liêng !
Như dòng máu nối liền
Không chia cắt
Dẫu rơi nhiều nước mắt!
Lửa từ trang viết
Đốt cháy hết
Tội lỗi
Bài viết cuộc đời
Sáng mãi !!
-
TRĂNG VÀ THƠ
Trăng vàng rơi xuống Quy Nhơn
Sáng đồi Ghềnh Ráng khơi nguồn thơ ca
Giọt nghiêng óng ánh thiết tha
Giọt gầy ngắn ngủi như là bóng mây
Khoảng trời mây trắng mùa thu
Rạt rào sóng biển mẹ ru anh nằm
Dốc Mộng Cầm rộn bước chân
Đường thơ Mặc Tử vẫn trong lòng người
Trăng vàng rơi rộng khắp nơi
Để thơ bay bổng khoảng trời quê hương
Trăng và thơ như ước nguyền
Nghìn năm sau vẫn chung đường trăng thơ !
-
TA NHÌN LẠI
Nửa đời nhìn lại ngày qua
Mấy phen bầm dập xót xa khôn cùng
Không quen nịnh nọt cúi luồn
Không phe không cánh nên thường lẻ loi
Sức mình không chống lại trời
Phải chịu thua thiệt giữa thời bon chen
Gặp toàn một lũ tim đen
Biết đâu nhân nghĩa chê khen mịt mờ
Bạc tiền ai nỡ làm ngơ
Chức quyền quyện lấy bến bờ dã man
Con đường danh vọng đa đoan
Có vay có trả manh nha kiếp người
Hôm nay nhìn lại nửa đời
Cũng đành chấp nhận nụ cười hiểm sâu
Trăm năm dâu bể bể dâu
Người ơi đừng để ngày sau khóc thầm !!
-
ÁNH MẮT QUÊ HƯƠNG
Chân trời xa thăm thẳm
Cuộc đời này ngắn lắm
Bon chen mà làm gì
Chèn ép nhau mà chi !
Hãy sống vì mọi người
Để ngày mai còn tới
Nụ cười rạng trên môi
Ngàn lời yêu để nói
Ta tìm về chốn xưa
Đất quê còn gian khổ
Lam lũ suốt một đời
thì người ơi sao nỡ !
Đường đời muôn vạn nẻo
Thương nhau cùng đi tới
Hại nhau như hại mình
Ánh mắt quê hương ơi !
-
NHỮNG CON CHÓ XÁM TRONG ĐÊM
Những con chó xám trong đêm
Sao nhiều quá hàng chục con
Lẫn trong đêm rất khó thấy
Coi chừng chúng hay cắn bậy
Những con chó xám trong đêm
Chúng không sủa chỉ im lìm
Cảnh giác coi chừng đụng nó
Là hết đời ngay, gặp khó !
Những con chó, những con chó
Lẫn màu xám tro, xám tro
Trong đêm tối, ôi đêm tối
Hãy coi chừng không kịp hối !!!
-
MÙA THU ẤY
Từ mùa thu ấy, đất nước tôi
Núi rừng xanh thẳm rợp mây trời
Cánh cò thư thả về tổ ấm
Bác nông dân rạng rỡ nụ cười !
Từ mùa thu ấy, mẹ mừng vui
Nước mắt không còn đổ liên hồi
Các con về đủ, chung sức mới
Xây dựng quê hương, đẹp cuộc đời !
Từ mùa thu ấy, rạng mọi người
Không còn lo sợ đạn bom rơi
Tiếng cười câu nói sao thân quá
Thật tuyệt vời , Tổ Quốc tôi ơi !!!
-
Cuối Tháng Tám
Cuối tháng tám nắng vàng thưa thớt
Em về trường , đến lớp học xưa
Cùng bạn bè lau từng cánh cửa
Ngày tựu trường sắp sửa đến rồi
Em hồi hộp gặp lại thầy cô
Từ trang vở trắng đến cuộc đời
Biết bao nhiêu niềm tin lời nói
Đi vào ngõ ngách trái tim em
Như ánh sáng xua đuổi màng đêm
Ngày mai vẫy gọi từ hôm nay
Cuối tháng tám mùa thu còn đầy
Em đang đi trên đường mơ ước !!
-
CÓ KHI NÀO ?
Có khi nào đá người ta ngã
Rồi vỗ về an ủi nghĩa nhân
Ôi cuộc sống trăm lần dối trá
Hận muôn đời khắc cốt ghi tâm
Dù mười năm hay mấy chục năm
Ta đứng dậy để đòi công lý
Phải kiên trì nhẫn nhục mới thành
Có khi nào ta bỗng dừng tay
Cho cái ác muôn đời phát triển
Để cái thiện chìm vào quên lãng
Có khi nào tự hỏi khi nào?!
-
GÓC QUÊ
Bờ đê, bóng mẹ liêu xiêu
Xa xa, thấp thoáng cánh diều chao nghiêng
Góc trời mây trắng bình yên
Con đường nho nhỏ nối liền ruộng nương
Đất quê trăm mến ngàn thương
Dấu chân trâu nhỏ cũng vươn lòng người
Dù đi khắp cả muôn nơi
Về quê vẫn thấy góc trời xốn xang
Dẫu rằng một cọng rơm vàng
Mênh mông tình cảm xóm làng quây quanh
Góc quê nặng nghĩa nặng tình
Có hình bóng mẹ ngàn lần yêu thương !
-
ĐẤT MẸ AN NHƠN
Có ai về với An Nhơn
Thành xưa hoang phế bụi hờn thời gian
Ai còn nhớ chợ Gò Chàm
Chùa Ông ngày ấy khói lam cuộc đời
Nhớ dòng sông, tiếng ru hời
"Bàn Thành Tứ Hữu" một thời thơ ca
"Ai về Đập Đá quê cha
Gò găng quê mẹ Phú Đa quê chồng"
Ai còn nhớ "Bến My Lăng"
Bến sông nỗi nhớ trong lòng bạn thơ
An Vinh An Thái ngày xưa
Đất văn đất võ dệt cờ Tây Sơn
Nắng mưa dằng dặc Khu Đông
Dân quê lam lũ cánh đồng lúa xanh
Đất nghèo gan dạ anh hùng
Ngàn năm mãi mãi đất thành An Nhơn !
-
NHÓI TIM
Ta đã xem phim Tây Du Ký
Toàn lũ quỷ dữ ở khắp nơi
Chúng hiện thân con cháu của trời
Nên quậy phá không cần suy nghĩ
Tôn Ngộ Không ra tay chống trả
Bắt bao yêu cũng đành phải thả
Lòng nhân ái sao mà dễ quá?
Thương những người không ai dựa cả
Dẫu Tam Tạng có lấy được kinh
Lũ yêu quái không còn quậy phá
Cái bát vàng cuối cùng đưa ra
Ta thấy nhói tim, tự trách mình !
-
SÁNG TỐI
Một khiếm thị, hai bằng đại học
Chỉ ở Việt Nam, chẳng có đâu
Thương cho ai mắt sáng ở đời
Mà tăm tối, một đời giả dối !
-
MIỀN TRUNG
Miền Trung khúc ruột Miền Trung!
Nơi đau thương nhiều mất mát
Cũng là nơi nghèo nhất nước
Dòng Thạch Hãn bao người ở lại
Để cầu Hiền Lương đôi bờ vẫy gọi
Những ngả ba Đồng Lộc, cổ thành Quảng Trị
Và còn nữa... đã trở thành lịch sử !
Miền Trung đó , đi lên rất chậm
Như những nông dân trên cánh đồng vô tận
Mảnh đất khô cằn, sống trên đòn gánh
Nhiều khu kinh tế còn trên giấy trắng
Cố gắng gọi mời rồi đợi ngày mai...
Festival biển Nha Trang tương lai
Và Khoảng trời Dung Quốc
Tất cả chỉ mới bắt đầu
Miền Trung !
-
NGÀY THẦY THUỐC
Mừng ngày thầy thuốc Việt Nam
Ngành y trăn trở khói lam đường chiều
Trăm năm dâu bể bao nhiêu
Tấm lòng nhân ái ít nhiều có vơi ?
Biết rằng người vẫn phụ người
Chữ tâm y đức suốt đời mang theo
Cứu dân xoá đói giảm nghèo
Phòng dịch, hiến máu, vượt đèo gian nan
Vinh quang có lúc lỡ làng
Làm sao tránh khỏi tiếng than ở đời
Đem lòng trang trải khắp nơi
Nhưng dòng sông chảy bên bồi bên vơi
Thời kỳ hội nhập đến rồi
Vươn tầm thế giới sáng ngời ngành y !
Ngậm ngùi bao bệnh bó tay
Cũng đành bất lực hẹn ngày xa xăm
Giữ cho máu chảy về tim
Ôi dòng máu đỏ đi tìm chữ nhân
Chặng đường chẵn năm hai năm
Hoa xuân vẫn thắm trong ngần gương soi !
-
Rất tiếc tôi không biết tên người khách đó nhưng nhận xét rất chí lý ! Khi thơ đã qua sơ khảo để bình chọn thì ta thấy người viết rất có tâm huyết với thơ rồi ! Không thể mạc sát ,bình loạn vô ý như thế, nói dốt nát cũng không ngoa ! Bình kiểu đó không những coi thường người viết mà còn coi thường Admin sơ chọn! Thật đáng tiếc !!!!!!!Tôi rất đồng ý với người khách trên, cần phải tôn trọng nhau, dù chê hay khen cũng cần tế nhị ! Người xưa đã nói , tôi không rõ lắm, đại khái người ta chê ta chê phải là thầy ta, người ta khen ta khen phải là bạn ta....Tôi gặp cũng nhiều người viết thơ có ý khác , còn người đọc cũng ý khác . Cụ thể : câu thơ của Tố Hữu :" Vườn soài hoa trắng nắng đu đưa". Trong đáp án cho học sinh thi các thầy giải thích nắng chiếu qua khe lá tao bóng hoa soài trên mặt đất đưa qua lại, nhưng khi hỏi nhà thơ Tố Hữu thì ông nói không phải, ông giải thích nắng chiếu hoa soài trên cây đưa qua lại ! Nên các bạn bình thơ cần nhẹ nhàng , tế nhị, dẫu bài thơ không có nghĩa gì cả nhưng đây là bài thơ Admin đã chọn chắc có ý hay mà ta chưa thấy đó thôi, chúng ta cần đọc kỹ và tham khảo ý kiến bạn bè để cho cuộc bình đat kết quả tốt. Có gì không phải mong các bạn bỏ qua! Xin Cảm ơn !!!!
-
Tôi xin trích nôi quy DIỄN ĐÀN để các bạn tham khảo :
- Các thành viên không được phép gửi lên DĐ các bài viết hoặc hình ảnh có nội dung:
• Vi phạm thuần phong mỹ tục, gây phản cảm (đả kích, bêu xấu, chửi rủa, đồi trụỵ, từ ngữ - hình ảnh thô tục, tuyên truyền mê tín dị đoan…)
• Thông tin ảnh hưởng xấu đối với văn hoá xã hội: xuyên tạc lịch sử, xúc phạm uy tín các tổ chức đoàn thể, tung tin đồn nhảm, lừa đảo…
-
TUỔI GIÀ
Ta ngoái lại nhìn đời ta
Tóc râu bạc trắng tuổi đã già
Giật mình ngày tháng bao nhiêu nhỉ ?
Vẫn còn tay trắng mãi bôn ba !
-
THÁNG TÁM
Tháng tám mùa thu
Cũng mùa thu ấy với thời gian
Trên con đường quen thuộc cũ
Lá vàng ơi lá vàng
Mùa thu tháng tám
Tháng tám cứ trôi mãi
Cách mạng mùa thu ngời sáng
Đẹp diệu kỳ những ban mai !
-
QUẢNG ĐỜI ĐÃ QUA
Tôi về công tác quê hương
Tình đời ấm lạnh đã vươn bụi trần
Nào đâu cái tuổi học sinh
Một thời áo lính nghĩ mình vô tư
Con đường phía trước như ru
Làm sao biết được mây mù quanh ta
Bon chen luồn cúi lạ xa
Chạy quyền, chạy chức, ba hoa biết gì
Cuộc đời ăn thật nói ngay
Nhiều năm mới biết bị đày xót xa
Người ta chẳng phải người ta
Biết đâu nhân nghĩa, đâu là lương tâm
Dòng đời có lúc mưa dầm
Đêm đêm nghĩ đến giật mình thật ghê
Mong cho được sớm đi về
Quảng đời còn lại hương quê hiền hoà
Sao bằng ta lại thương ta
Quảng đời qua, quảng đời qua, quảng đời !!!
THƠ Nguyễn Minh Quang
In Trang thơ thành viên
Đăng lúc · Report reply
HOA HẬU THẾ GIỚI VIỆT
Những bông hoa đẹp nhất Việt Nam
Toả khắp miền và trên thế giới
Nay hội tụ về đây, ngời sắc
Đêm chung kết, danh hiệu tôn vinh
Rồi ngày mai trên khắp nẻo đường
Chân thiện mỹ vươn tầm cao mới
Cho nỗi đau con người dịu vợi
Hoa hậu Việt toả sáng ngàn phương !!