-
Số bài viết
1.365 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
-
Nổi bật trong ngày
10
Bài viết được đăng bởi Thợ Làm Vườn
-
-
Thơ hỏi em
Mã số bình chọn: 300
Thơ ngọt ngào, em có quên mật đắng...
Nếu thơ buồn, em có đọc cho vui?
Nếu thơ say, em có mặc tôi nghiêng ngả?
Lửa thơ nồng, em có nghe hồn tan giá?
Như tôi?
Nếu thơ đầy, em còn khóc tình vơi?
Nếu thơ trôi, em có thấy lòng đứng lại?
Thơ hết rồi, em còn mong tình còn mãi?
Bên đời?
-
Nói với anh
Mã số bình chọn: 299
Biển giận em rồi anh ạ,
Tại chiều qua em lỗi hẹn. Biển chờ…
Trò cút bắt thôi đành nợ biển vậy
Tội con sóng bạc đầu
cứ chồm bờ rồi tiu nghỉu: vắng em.
Biển giận em rồi, mặt biển buồn hiu
Con sóng liêu xiêu đập mình vào bờ cát
Đêm không ngủ, nhớ em, biển ngồi hát
Thương con hến, con sò
tạt bờ ngậm hạt cát nằm than.
…Chắc giận em nhiều nên biển kém màu xanh
Biết bắt đền sao đây…
ai bảo chiều qua anh ngăn bước em về?!
-
Con hai mươi
Mã số bình chọn: 292
Hai mươi
Trái tim con mòn vẹt
Như con lắc đồng hồ tích tắc trong vòm ngực rêu hoen
Hai mươi
Con vỡ vạc nhận ra mình không còn thân quen
Rồi hốc hác nhìn khuôn mặt,
Những mạch máu, những nếp nhăn, những ý nghĩ vô tình
đan dọc ngang
Như những vết chân chim in trên ruộng khô nứt nẻ
hai mươi năm rồi
đợi giọt phù sa
Con trách tuổi hai mươi của mình như gốc mạ
lạc mùa…
khô khốc…
-
Những gã cua đồng hát rong
Mã số bình chọn: 284
Trong chiếc giỏ bà tôi
những gã cua đồng đang nhấm nháp điều gì chẳng rõ
tiếng lép nhép hiện ra những khuôn mặt
khiến cánh đồng bật khóc
Nỗi nhớ như nếp nhăn hằn lên buổi chiều
váng phèn vây quanh từng gốc rạ
nơi bàn chân tôi giẵm phải tuổi thơ mình
vệt bùn loang dày như kỉ niệm
và hoàng hôn bà tôi khom xuống chân trời
Hoa cỏ tím như ngọn đèn rưng rức
soi bước cua đồng bò ngang
đo nỗi đau mùa vụ sau từng nhát cuốc
cánh đồng hạ sinh
Mùa màng giờ đây những chiếc hang trơ trọi
tôi thọc đầy cánh tay tiếng oạp oạp
gã cua đồng giương chiếc càng hiền lành kẹp vào tuổi thơ tôi rỉ máu
ôi giọt máu hồn nhiên còn vương trên chiếc giỏ tre bà tôi để lại
giờ đựng nỗi buồn trong mối mọt thời gian
Bao đêm ngái xa
bà tôi về trong giấc mơ những gã cua đồng sùi bọt mép
ngóng hạt lúa phù sa rụng vào hư ảo...
Và nhành lúa tong teo nép mình dưới khói
tôi nhìn khói vỡ trời xanh
nghe gió khóc trên bờ môi mằn mặn
tự mình ám ảnh tiếng hát những gã cua đồng hát rong
-
Muối vào coi phải mua vé nghen! hê hê...
-
Ôi trời xanh yêu dấu
Mã số bình chọn: 286
Có gì đeo đẳng đâu
chỉ những giọt sương và những cành khô
bàn tay bíu bầu trời xanh ngắt
cơn gió đêm mang đi chút úa vàng bất cẩn
rụng vèo khoảng trống
chiếc lá lặng câm
Đường gân nâu rơi vào ẩm mục
không còn chiếc cuống
không còn một niềm xanh che nắng
biết hỏi nơi đâu những giọt thanh âm bất tận
đã lặn vào trùng trùng gió cuốn
vào đại ngàn
hột mưa
Tiếng chim và ngọn gió không có gì ghê gớm
người ta thường coi thường nó khi chẳng có điều gì
Người ta không tin lắm chiếc lá
lại có thể ghi tràn tiếng chim
nhiều người đã nuôi chim trong lồng
tiếng hót ai oán - tiếng hót thật hay vì vắt kiệt nổi buồn
tiếng hót có thể chết
đổi tự do…
Ôi trời xanh yêu dấu!
tiếng hót có thể ghi vào trời xanh mãi không?
Ta cúi nhặt tiếng chim
tung vào trời xanh hình chiếc lá.
-
Những ý nghĩ chưa kịp đặt tên
Mã số bình chọn: 285
Cánh cửa,
tia nắng sớm làm bật tung những ý nghĩ ngoằn ngoèo
những ý nghĩ chưa kịp đặt tên …
đã vội pha loãng nỗi buồn
Một giọt buồn. Thôi ư!
Hãy giữ lấy. Đừng vội vứt qua cửa sổ
có thể một giọt buồn nào đó sẽ làm dịu nhẹ trái tim
cuộc sống bề bộn những đau khổ và hạnh phúc
Tôi buồn. Và em buồn
là một niềm vui mới
sẽ làm lãng mạn những sớm mai sương
ướt gót thiếu nữ
Tôi muốn mở toang cánh cửa
đặt lên mặt bàn nỗi buồn trong vắt
như nụ cười bắt chợt của tĩnh vật
đầy đặn dâng lên mùi hương thay cho lời chào của
khứu giác
khi những ý nghĩ chưa kịp đặt tên …
-
Những âm thanh của mùa thu
Mã số bình chọn: 273
Sẽ chẳng bao giờ anh biết được
Mùa thu nói gì với em dạo trước
Đêm mình xa nhau
Sẽ chẳng bao giờ anh biết được đâu
Trái tim em nói gì với anh ngày đó
Mùa thu trở về với nỗi buồn xưa cũ
Còn em
ở lại gói ghém kỷ niệm
nhặt nhạnh những nỗi đau
và niềm hạnh phúc
cho mình
Rồi anh sẽ quên em
Như anh đã từng quên những người con gái khác
Gió sẽ quên những lời cây lá hát
Chỉ còn em và mùa thu
đứng mãi bên đời
để đợi người yêu
Đêm nay
Mùa thu lai nói với em ngàn lần điều xưa cũ
Trái tim em thầm thì gọi anh
Nhưng âm thanh chỉ rơi vào quên lãng
Và anh chẳng bao giờ nghe được.
-
Tự do buồn
Mã số bình chọn: 274
Có những lúc lòng ta như thôn xóm
Gấy guộc mùa màng
Nắng mưa theo vào buốt giấc ngủ
Có những lúc lòng ta như đồi
trơ cằn sỏi đá
Từng bước chân nức nở dốc mòn
Có những lúc lòng ta như suối
sụt trồi lói lở
Từng đêm đau mưa lũ thác ghềnh
Có những lúc lòng ta như rừng
mịt mùng hung hiểm
Lạc lối về nằm chết sau cây
... Trên đầu vẫn trời xanh, mưa nắng, gió mây
Còn ở đó cõi không cùng ước vọng
Chợt thấy ta cô đơn nhỏ bé và ích kỷ
Tình người chưa ấm một vòng tay
Đã tự bao giờ... cho mãi đến hôm nay
Ta lỡ để nhạt lòng bao nhiêu nhỉ
Chiều rộng rãi tự do buồn và nghĩ
Vẩn vơ thôi mà, không ẩn ý gì đâu
-
Bến hoàng hoa
Mã số bình chọn: 270
Sau nụ cười ta gặp lại ta
Thảng thốt nỗi buồn thức giấc
Những câu thơ không bớt nỗi đau đời
Giấc mơ cũng gầy như năm tháng
Sóng sánh vụn trăng vàng
Dòng vào đông nghe sầu khuấy sóng
Nơi dạ tịch côn trùng khuyên khóc
Khói sương mờ...
... tơ liễu đúng buồn thiu...
Thuyền ai về đâu...
Mơ chi bến tri âm
tìm chi mãi?!
Hoàng hoa thôn
rượu cạn
vỡ trăng rồi...
Xác trăng chết lênh đênh dòng khâm liệm
Một dải trời ngơ ngác sáng ba sao...
Biết về đâu, thuyền cô chìm bóng vắng
Rơi thất thanh, dòng sóng dập vô hồi
Bờ bến lở phách hồn bay tiêu tán
Nhập vào trời... mù mịt khói sương...
-
Bài thơ viết dở
Mã số bình chọn: 263
Bài thơ đang viết nửa chừng
Gió chiều thổi mạnh đứt từng câu thơ
Câu nào là đợi là chờ
Để em ngơ ngẩn bên bờ nhớ thương
Câu nào rơi ở cuối đường
Để anh tìm kiếm một phương đợi chờ
Bài thơ viết dở vẫn thơ
Chữ bay trăm hướng không hề ý bay
Trăm năm dâu bể dắng cay
Bài thơ viết dở đong đầy tình em!
-
Lặng!
Mã số bình chọn: 255
Tôi ngã vào đôi mắt em
Trăng rằm viên mãn
Báo trước ngày
Hạn hán,
Giông xa....
Tôi chìm trong đôi môi em
Mặt trời rực đỏ
Biết một đời
Khất thực,
Tình qua…
Chấp lòng
Vay
Nhánh tương tư
Đơm
Hoan hỉ
Lặng
Bát sầu
Nồng say!
-
Sự điên rồ của ngày
Mã số bình chọn: 250
Buổi sáng
Con chim hoạ mi cất lên tiếng hót véo von
Người người trông đợi
Còn tôi thì im lặng không nói
Khát khao có được một thanh âm khác loài chim ngày qua ngày quẩn quanh trong chiếc lồng và hót dưới sự tán dương của những tiếng cười có đủ ái, ố, hỉ, nộ...
Nhưng người người lặng im như tôi đã từng im lặng trước chim
Tôi bèn gọi cho tôi vào số 0985730629
Nhưng không ai trả lời
Tổng đài báo “máy bận”.
Buổi trưa
Tôi chạy mãi không đuổi kịp bóng mình
Say rã rượi dưới nắng trời nhạt thếch - đến nỗi giác quan nhạy cảm nhất cũng bất bình
Bóng đuổi tôi ngã dúi dụi vào vùng sa mạc toàn nắng là nắng
Nắng đốt dộp môi, nắng thiêu dộp mắt, nắng khét da đầu... nắng ơi là nắng!
Tôi ước gì có thể bốc hơi.
Buổi tối
Tôi bỏ ra 20 ngàn để mua một bức kí hoạ chân dung
Anh hoạ sĩ đường phố ngồi hý hoáy 30 phút
Mọi người xung quanh trầm trồ thán phục
Tôi không nhận ra được là tôi nữa
Tôi phát hiện ra tranh cũng giống như người, đeo mặt nạ để thoả hiệp với sự bằng lòng
Ngày cứ việc qua...
-
Ngày nắng lạ
Mã số bình chọn: 244
Tặng TNM
I
Con mắt lạnh lùng với đôi bàn tay nặn nhiều số phận
Và ô cửa sổ
Xanh xanh mỗi buổi sáng mai
Ta choàng tỉnh bởi khuôn mặt nặn bằng đất sét năm nào
Có nụ cười gom những mảnh dung nhan tàn úa
Dự báo trước những tháng năm còn lại đời người
II
Bỗng thèm gói sầu đôi mắt anh những phút say mê
Thổi hồn vào pho tượng
Em cởi xiêm y qua mùa sương bay
ướt sũng ngực trần, anh nâng niu làm mẫu
Ta uống cùng nhau đi
Hiu hắt anh nỗi đau dằng dặc không chịu vỡ
Em nhen mùa tình lên môi gọi mời
không thấy anh
Đành tắm mưa đầu mùa giải hạn
Khi nghểnh ngãng cuộc đời đổ vào ngày nắng lạ
Em hoá thành người khác trong anh
-
Lan man khúc giao mùa
Mã số bình chọn: 241
Ghì bóng ta nức nở
Giữa chơi vơi mộng tưởng và trăng
Ta ngồi nhặt sợi buồn đêm lẻ
Nghe tình say cỏ rối trong sương
Có dòng trôi đêm này không sóng
Khúc giao duyên còn gác sân đình
Ta run rẩy yếm đào cồn cào khát thở
Nghe trăng non quyến rũ ngực tràn
Có nỗi đau giãi bày không hết
Ta quay lưng nghe cỏ dại sương mềm
Hoa gạo chen nhau giữa đêm mất ngủ
Ném mình vào sông kịp bắt khúc roman
Ta còn ta giữa miền trống trải
Nhấp môi lời mộng tưởng và trăng
Ta ở giữa cuộc đời niềm vui chẳng trọn
Tình là những chênh chao cô đơn
-
Dệt đêm
Mã số bình chọn: 239
Em dệt đêm từ hôm qua khi co mình mắt trắng
Vẫn sáng bàng hoàng em hỏi đêm mọc từ đâu
Từ đâu đêm lên...
Từ đâu em khóc, dòng chảy óng ánh mà chẳng lấp lánh thấy anh
Đêm mọc từ đâu? Em nấp vào đâu?
Em cố rướn môi gần hơn chút nữa
Gần chút nữa thôi, sẽ tới
Mà nứt toạc rồi anh ơi
Chỉ thấy em đưa tay níu vời vợi kéo vô hình dệt đêm đen
Ví em đi lạc, lạc bằng những bước chân hớ hênh cao thấp...
Vườn địa đàng bừng lên bước chân em
Nơi thanh cao của những con quỷ, em thấy mình chơ vơ
Thấy tay em mắc vào nút thắt
Siết chặt hơn nữa, như là nỗi đau của người không biết mình điên
Ơ hay...
Em đã dệt đêm rối và nhốt mình thành mắc kẹt
Thấy bóng anh bay bồng bềnh, anh bay bồng bềnh
Có những đêm, em không hay biết mình đang mơ
Nghe đâu, em thành tiên mất rồi...
-
Em và chiếc hộp kín
Mã số bình chọn: 237
Thế là chỉ còn lại mình em
Nhặt mùa lá rụng trong những buổi tà miên man gió
Phe phẩy vàng úa, thấy nhau bằng những đốm nhạt nhòa
Mình em thôi
Nghiêng nghiêng cho tóc buông dài...
Ngày mưa đến em cũng cứ một mình
Tâm dấu vào những vệt giấy ố
Em xếp thuyền thả đi những ngẩn ngơ
Trôi về bên ấy, nhặt được hay không?
Sau cơn mưa dòng nước lạc vào giông bão, em sợ, em sợ biệt li
Em nằm ở đồng hoang bàn tay mầm măng rối cỏ
Trăng cao cao, làm mắt cay cay
Nước cứa cỏ, dập môi, em biết mình vẫn sống
Đi qua mắt ướt, biếc vỡ mùa nên thơ
Và dốc nhỏ
Phố trơn như những ngày dìu dập dềnh ta nhớ
Lặng một dòng vuốt tay nhau trong màn dĩ vãng
Em cười ngây ngây, ngỡ đâu, qua đời từ kiếp nào...
Vớ được mấy bâng khuâng em đi tìm vô vọng
Giá như ta trả nợ nhau
Chiều lá rụng lên tóc
Cơn mưa lạc đầu mùa
Đố tình đêm trăng
Phố lấp lánh
Sao em cứ phải một mình
Mà nhớ nhung? Thôi em ghét bắt mình tự sự
Bắt đền đêm hao gầy
Được không?
-
Ai là tôi
Mã số bình chọn: 231
Lại là chiều vỡ mù cánh kiến
Đáy mắt cồn cay cơn chớp sấm xa
Sân thềm cũ phơi những làn giông chết
Ai là tôi tắm bóng mưa ma
Từng giọng lá rã rền những nhằm lên cân não
Tàn tàn mọn rơi thao thiết dậy cao trào
Trơ vách gió còn bức trời chổng ngược
Ai là tôi thả nhịp mây xao
Ai là tôi mặc tình căng toan bạc
Mặc tình phù dung rực nhát cọ câm
Trôi heo hút đường kỷ hà số phận
Lập thể đa mang sắc lạnh bụi trần
Trang giấy mở mắt hồ thu thẳm
Ai là tôi con sóng tội đồ
Câu hẹn vỡ ập òa bọt nước
Rỗ mặt buồn vui ru-bích lơ ngơ
Mơ cỏ ngát nằm khỏa truồng cơn ức
Tẩm táp hơi hương hơ hớ nắng dậy mùa
Ai là tôi chằm chằm ổ gà cục tác
Hôi hổi chiều chiếc trứng nguyên sơ.
-
Thổ âm
Mã số bình chọn: 229
(Kính dâng quê mẹ - làng Lộc Nam)
Hì hụi đồi cằn sỏi khét
Bì bõm bùn phèn ruộng rộc
Người nói bằng giọng cuốc, cuốc!...
Giọng cày, cày!...
Ran mưa và rền nắng
Vượt bão giông!
Giọng trái tim cùng sôi ầm phách
Vóc dáng tràn trề sinh lực lời ru
Sương khói buông chiều
Bậu vàng vọt bóng
Người nói bằng dấu lặng
Giọng sóng trào đáy khơi
Trong vòng tay cội đất
Người về thanh giọng cỏ
Hương ngút lời mang mang
Bát ngát mùa dâng đậm sắc âm làng
Mặt trời đẫm niềm thiêng giọng Đất.
-
Hoa mùa khác
Mã số bình chọn: 224
Mình chia tay thôi anh!
Lưu luyến gì vầng mặt trời đã tắt
Phía anh về hoa dã quỳ đã nhạt
Phía em đi day dứt hợp âm buồn.
Đừng trách em
Đã tắt nắng phía anh
Đã lấy mất nơi anh lòng tin tưởng
Đừng trách em
Bởi khi những bông hoa dã quỳ run lên sau lưng em
Thì mặt trời phía em cũng tắt.
Về đi anh!
Để trồng hoa cho mùa khác
Em cũng phải về
Về phía không anh.
-
Giọt yêu trong mưa
Mã số bình chọn: 203
Vần thơ rong ruổi trong mây
Cơn mưa cuống quýt đổ đầy không gian
Giọt thương giọt nhớ ngàn hàng
Nghiêng nghiêng mưa đổ
Lá vàng lả lơi
Nhớ anh ướt sũng cả trời...
Bờ môi khép gọi
Tìm môi ngọt mềm
Trách ai dè dặt bên thềm
Lời yêu chưa thả
Môi mềm chưa buông...
Mắt ai gieo sợi tơ vương
Để giờ mưa đổ ngập đường giọt yêu...
-
Tự họa
Mã số bình chọn: 197
Khi anh nói lời yêu tha thiết
Em ngạc nhiên, ngỡ ngàng:
dấu chấm than xuất hiện!
Khi anh nói lời giã biệt
Em biết mình: dấu lặng - lặng câm...
âm thầm...
chết cuối dòng thơ!
Những giấc mơ, niềm vui - dấu huyền
Những nỗi buồn, vết thương - dấu sắc
Đi qua...
lẳng lặng...
- đánh vào đời - một dấu ngã:
chông chênh...
Sự trống chếnh trong đêm
Em tạc mình - dấu hỏi
Đan xen: hỏi, sắc, huyền, ngã, nặng
- Em nhận ra mình:
Ôi! Ba chấm... lửng lơ...
-
@Aily: Oái, sao lạ thế? Tình trạng này đến lúc này còn diễn ra không?
-
Cảm ơn thông tin của bạn vodanhkhach.
Bài thơ: Tháng giêng chính thức bị rút khỏi danh sách những bài qua vòng sơ khảo.
Ban tổ chức cuộc thi rất tiếc về sự cố này!
Lời ru của mẹ
In Lưu trữ: Cuộc thi thơ online trên thotre.com
Đăng vào · Report reply
Lời ru của mẹ
Mã số bình chọn: 331
Cứ mềm như gió ấy thôi,
Lời ru của mẹ suốt đời con mang.
À ơi con ngủ cho ngoan
Năm canh với giấc mộng vàng năm canh
Lời ru âu yếm ngọt lành.
Lời ru đong cả trời xanh nắng vàng.
Con đi trong cõi nhân gian,
Buồn vui có tiếng dịu dàng mẹ ru
Vẫn còn đó những cánh cò,
Dòng sông, bến nước con đò năm xưa.
Vẫn còn cánh bướm tuổi thơ.
Mà nay vắng mẹ những trưa oi nồng!
Con thèm tay mẹ ngày đông,
Đây! lời ru đuổi bão giông đang về?
Mẹ ơi! bao những khoắt khuya
Con mơ thấy mẹ đang về bên con.
À ơi! nước nước non non.
À ơi! con ngủ mẹ còn thức ru...