-
Số bài viết
1.365 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
-
Nổi bật trong ngày
10
Bài viết được đăng bởi Thợ Làm Vườn
-
-
Vũ trụ đen
Mã số bình chọn: T694
Em có thể ngồi khoả thân trước anh
Cho cọ bút vẽ vời trên giấy
Những đường cong vô tình khơi dậy
Nhịp tim anh chết lặng tự bao giờ...
Em khoả thân trước khung cảnh nên thơ
Có tiếng chim và dòng sông róc rách
Anh bỗng nghe cồn cào nham thạch
Cọ bút bất tài không vẽ nên tranh
Em vẫn ngồi khoả thân trước anh
Nét diễm lệ từ trong đôi mắt
Giữa một đêm trăng sáng trưng, vằng vặc
Thiếu nữ ơ hờ vuốt tóc lấm lem...
Vũ trụ nào chẳng có những hố đen
Như chính em vẫn có một hố-đen-vũ-trụ
(Khiến cho anh ngày đêm không ngủ
Cứ nghĩ về một vũ trụ em )
Đêm đã khuya trăng cũng buông rèm
Giữa chúng ta là bốn bề hoang vắng
Vũ trụ đen một thời lẳng lặng
Chợt bừng lên sáng toả bất ngờ...
Cọ bút hoang tàn, gãy vụn chơ vơ...
-
Đánh thức cái duyên
Mã số bình chọn: T691
Chênh vênh câu lục bát buồn
Ngẩn ngơ thương chị tuổi son qua rồi
Duyên người chỉ một chút thôi
Làm sao ấm nổi mảnh đời xót xa?
Trời mưa, ướt những nhạt nhòa
Con đò đưa chị mịt mờ khói sông.
Cũng là một kiếp lấy chồng
Mà duyên chắp nối, mộng không thấy lành
Người ta đượm tuổi xuân xanh
Chị tôi mắc nợ, trả, đành trắng tay.
Duyên không vay, tình không vay
Thắm duyên con gái một ngày gió đông
Người thương dẫn mối tơ hồng
Chị thương cha mẹ, giầu không leo giàn
Phận mình một kiếp đa đoan
Đành thôi, khéo bẽ khéo bàng, đắng cay.
Hát ru duyên chị ngủ ngày
À ơi, mau dậy mai đây lấy chồng.
-
Thợ đã sửa lại 1 số lỗi chính tả. Bạn nào còn phát hiện ra lỗi chính tả thì chỉ ra giúp nhé!
-
Hiện diễn đàn vẫn chưa có quy định về việc dùng chữ quá lớn trong chữ ký của thành viên. Tuy nhiên đây sẽ là vấn đề được quan tâm đặt lên hàng đầu trong lần sửa đổi tới. Vâng, có lẽ chúng ta cũng cần bàn thêm về "Văn hóa chữ ký trên diễn đàn".
@Chuột_Rain: Đề nghị CR không nên đề cập đến chuyện dùng nhiều nick. Điều đó không trái với quy định diễn đàn và nếu bạn nào có thời gian và nhu cầu cứ tự nhiên dùng nhiều nick.
-
Nắng xanh một góc sân chùa
Mã số bình chọn: T686
Những mùa củi ướt chị phơi
Mây đen hay kéo kín trời rồi mưa
Con cò bỏ tổ về chưa?
Một lằn chớp cũng rạch vừa nỗi đau!
Tiếng chim lẻ giọng vườn sau
Thôi đừng trắng nữa hoa cau, tội gì?...
Những vòng trái đất thiên di
Xòe tay đếm dấu chân đi gập ghềnh.
Chị giờ gạn nhớ khơi quên
Sông thương chảy giữa hai bên lở bồi
Vui buồn như lá treo chơi
Đã vàng phai hết một thời vu quy
Những mùa lá rủ nhau đi
Còn mình chị với xuân thì… ngày xưa
Nắng xanh một góc sân chùa
Thôi em đừng gọi gió lùa kẻo mưa!...
-
Gọi đêm tinh khiết, gọi ngày tinh khôi
Mã số bình chọn: T622
Riêng cho Lưu ly
em gọi mai từ vùng mê sương lạnh
rét run ta đá vách lợp mây hồng
ngậm môi em
ngọt
một bờ trinh bạch
lẩy bẩy tình chết đuối đáy hồn sông
em gọi trưa phố thị cõi xa mù
triều dựng sóng xanh gió vàng bỗng hát
hiu hắt lạnh
khô
lòng ta bát ngát
cưỡi hạc về tim đậu giữa hoang vu
em gọi đêm đóa trăng tàn lẩn lút
ngọn nến hồng soi mặt buổi hư không
cây trơ trụi
mầm
hạ vàng gieo đỏ lửa
nghe khóc cười mở ngõ đón cơn giông
Lưu Ly
lau lách chen bờ bãi
em gọi đời
thơm cả mấy mùa tươi
ngờm ngợp hương ta vùi mình thanh thản
phơ phất từng ngọn bạc theo trời…
-
Khi người say biết yêu
Mã số bình chọn: T687
Xin cạn hết những gì cay đắng nhất
Cốc em dâng rượu vẫn ngọt ngào
Ta đã uống từ những tháng ngày điên đảo
Uống thì nhiều
Nào đã hết thương đau.
Nhà ta đó bao lầu đài cao ngất
Rương chất đầy hồng ngọc,kim cương
Ta cũng có một gia đình vợ hiền,con thảo
Sao cứ mãi khát thèm
Lời õng ẹo yêu đương ?
Ta ngụp lặn giữa bạc bài,khói thuốc
Xác thịt mập mờ cùng một lũ ma trơi
Chúng tán tụng ta: Người Hùng Bất Tử
Có đủ chức quyền
Và những bóng hoa khôi!...
Ta căm ghét những ngôn từ giả dối
Nước mắt dỗi hờn toàn toan tính thiệt hơn
Người với người cứ đeo đầy mặt nạ
Lời thật lòng
Sao phải ướp mật hương thơm?
Em cũng thế cứ như một loài rắn độc
Biến bao đại gia thành những kẻ không nhà
Ta cũng thế cứ như bọ dòi ăn xác chết
Vợ con bây giờ
Thành kẻ lạ người xa...
Xin cạn hết những gì cay đắng nhất
Sóng rượu chông chênh bóng địa ngục,thiên đường
Uống để chửi rượu pha toàn thuốc độc
Uống chỉ để mỉm cười
Rượu đúng nước mắt quê hương.
Ta mê mải ký các hợp đồng ma quỉ
Chẳng xót thương mình và cũng chẳng biết yêu ai
Khi biết yêu thì lương tâm rơi vỡ
Cao ốc mới bỗng đổ nhào…
Xác người,vôi vữa hóa tro bay!
Nhớ những đêm ta gục quỳ trước Chúa
Người thương ta trao mảnh gương trời
Ta lơ đễnh nhét gương vào túi
Túi thủng rồi
Gương vẫn không rơi.
Giờ sắp sửa sa vòng lao lý
Bước liêu xiêu ra đối chất quan tòa
Ta soi mãi chẳng biết là mình hay ác quỷ
Ác quỷ đang cười
Hay kẻ khóc chính là ta?
Xin cạn hết những gì cay đắng nhất
Rượu chưa say sao vấp té bao lần?
Người gục chết bởi người bất tử
Lại tự đắm chìm
Trong ánh mắt mỹ nhân...
-
Piano
Mã số bình chọn: T669
Kí ức như giọt nước
Vỡ òa
Tan vào màn đêm tĩnh lặng
Trống vắng
Chỉ riêng anh bên phím dương cầm
Tiếng nhạc vang lên khô khốc
Anh chỉ nghe lời độc thoại của mùa đông.
Nhớ những ngày mưa rơi
Những ngày mưa không thấy mặt trời
Bản Giao hưởng số 5
Bản tình ca Định mệnh
Không còn ai khóc cho cuộc tình xưa
Những giọt nước
Lăn trên phím dương cầm
Mặn chát
Lặng câm.
-
Quán
Mã số bình chọn: T621
Quán này là quán ''Vắng''
Dịu dàng góc Hồ Tây
Dường như là xa lắm
Một ngày tình trong tay
Có lẽ là heo may
Thổi một chiều xuống phố
Con đường xưa nho nhỏ
Yêu thương là mưa bay
Mắt Tháp Rùa chiều nay
Đợi ai về mà đỏ
Ngược lòng về nhung nhớ
Sao toàn là lãng quên
Kỉ niệm về trong đêm
Gõ cửa phòng khe khẽ
Đã ngàn năm có lẻ
Sao chưa về … anh ơi
Cứ mong chuyện trên đời
Dễ quên như gió thổi
Như một thời nông nổi
Ta ngược dòng về nhau
Lộc vừng nở quán '' Sau''
Gọi mùa về xa vắng
Ly café đăm đắm
Một thời … như xa xôi
Sẽ lại đông đến thôi
Thổi tuyết dầy khung cửa
Sẽ lại là em thôi
Một mình bên ánh lửa
Không như là ngày xưa
Bằng lăng giờ tím lắm
Nghẹn ngào hương cốm đắng
Còn gì cho hư hao?
Ly biệt là khúc nào
Cỏ Ngu Cơ kín mộ
Cứ ngỡ Chiêm thành đó
Một ngày thành hư vô
Tình đâu phải như mơ
Mà sao không mong thức
Năm trăm năm về trước
Có ai mộng như ta
Hàn Nguyệt nơi quán '' Trà''
Cũng chỉ là ngàn gió
Lộng một thời chồn vó
Về chốn này dừng chân
Nâng ly hỏi tri âm
Chỉ nghe lau xào xạc
Đêm tàn là tiếng hạc
Khóc những gì chưa qua…
-
Đặt tên…
Mã số bình chọn: T610
Rong rủi…
qua những con đường cái mơ
Tự bao giờ!
đã chất đầy ngơi nghỉ
Mây bốn phương
ngàn đời phiêu lưu trắng
Cõi miên trường
thôi ngẫm nghĩ chi li…
Dễ dàng
bỏ cả mùa đông thắm sắc,
để lấy một vệt nắng cũ mùa thu
Sa mạc tình yêu
cũng lắm lu bù
Nhưng đoá xương rồng chẳng bao giờ là phù phiếm.
Ta tìm trong lãng đãng
mùa đông ngọt lịm
Giọt mưa xuân
nắng hãy uyên nguyên màu!
Gió se mây
líu ríu đổ về đâu
Con én bạt
cũng thôi ngàn heo hút.
Khắc khoải - nhớ nhung -
rồi xa xôi luyến tiếc…
Đã đặt tên
mà chưa dám đặt tên…
-
Ký ức làng
Mã số bình chọn: T595
Con cua đồng bám gánh hàng ra chợ
Nồi canh rau mẹ nấu
Ngọt ký ức làng
Chén cơm mùa nước lũ
Hạt gạo thơm chái bếp. Thương quá chín dòng sông!
Nâng ánh trăng sắp khuất buổi hừng đông
Màu nắng mới réo ngày vui luống mạ
Vạm vỡ ngực chàng trai đêm thả câu giăng cá
Thẹn thùa em
Vấp víu những đường cày
Đầm mồ hôi ruộng rẫy
Giòn tan tiếng cười rộn vạt lúa hồn quê
Ký ức làng kéo xa lắc quay về
Bông điên điển
Nhuốm vàng sân tháng tám.
Hương phù sa ngai ngái mùi bùn
Quen từ máu thịt
Cơn bấc non có làm ai lạ lẫm?
Lùa qua vai
Nghe trở dạ chốn bình yên.
Ký ức làng cõng thầm kín rất riêng
Thuở đôi tám
Lần đầu rung động
Bến xưa duềnh ngọn sóng
Phía chiều xa ngập nỗi nhớ không ngày!
-
Không ngủ I
Mã số bình chọn: T594
Đêm
Căn phòng chật hẹp
Chờ anh làm thơ bằng những ngón tay
Đêm nay
Trăng, những đám mây nuốt chửng
Anh, bóng đêm nuốt chửng
Em, nỗi khát khao nuốt chửng
Mây bội thực
Đêm bội thực
Lửa bùng cháy căn phòng bùng cháy
Lửa từ tay anh em vùng dậy
Hóa ra là giấc mơ...
-
Chiều buồn!
Mã số bình chọn: T587
Này Em, này Em.. .này em.
Có nghe sáo gọi bên thềm trăm năm
Ái ân nào ấm chỗ nằm
Tái tê nào lạnh âm thầm riêng tôi
Bây giờ lòng đã xa vời
Sầu riêng gục mặt khóc người năm xưa
Tháng nào tay đón chân đưa
Năm nào hò hẹn bây giờ đơn côi
Lối xưa....tôi vẫn đợi người
Bao năm chẳng ngại một lời trăm năm
Kiếp này lỡ vội yêu em
Tình xin gửi trọn trái tim cho đời
Bao nhiêu thu đã qua rồi
Mà nơi chốn cũ tôi hoài nhớ thương
Ngậm ngùi một kiếp long đong
Vàng phai lối cũ tình không thấy về
Tôi ngây ngô giữ ước thề
Nhìn em qua bến, não nề hồn tôi
Bây giờ hồn úa lệ rơi
Mình tôi cô lẻ góc đời quạnh hiu
Buồn như một buổi thu chiều
sương rơi lá đổ cô liêu phận mình
Từ ai dứt bỏ chữ tình
Để tôi ôm nặng bóng hình xa xưa
Chiều buồn gió xót xa đưa
Buồn hoang tím lạnh cho vừa lòng yêu.!
-
Mẹ quê
Mã số bình chọn: T582
Mẹ quê mãi mãi mẹ quê
Con đường nho nhỏ đi về thân quen
Cả đời nào biết bon chen
Hiền như cục đất nhuộm phèn nâu đen
Miếng ăn dành để luân phiên
Sợ mùa thất bát lại phiền cháu con
Quanh năm lam lũ héo hon
Quên thời con gái môi son áo hồng
Kể từ cất bước theo chồng
Mùi bùn đã ngấm, nâu sồng đã thân
Thế mà đã mấy chục năm
Tóc giờ bạc trắng lưng còng còng hơn
Gió chiều thổi nhẹ từng cơn
Long lanh ánh mắt mẹ buồn xa xăm
Lắng nghe giọng hát xa gần
Mẹ già chuối chín... mấy lần nhớ thương!!!
-
Thư gửi bình yên
Mã số bình chọn: T573
Nắng phai màu rồi
Yêu dấu lặng lẽ mang trái tim đi về nơi xa tắp
Còn lại mình ta cô đơn
không thể nói lời chào tạm biệt.
Khi sắc Tigôn đột ngột nở tung chiều
Lẫn lộn giữa hoang hoải và thương yêu
Hôm nay nụ hôn nào khép lại
Nước mắt
Rơi
Sau những muộn màng đặt giữa lòng bàn tay
em biết sẽ đẩy chiều đi mãi...
Khi anh tung đồng xu cuối cùng còn sớt lại
Đánh tráo khái niệm Danh vọng và Tình yêu
Gió cuốn tâm hồn ta đi đâu?
Chiều thiếu anh chiều không thể nắng
Tự nhủ mình
lòng người đã bạc
Vẫn mong chờ những tia nắng đầu tiên của một mùa đông...
bầy chim chóc chợt cất lên tiếng hát.
Phương Nam kia dẫu ấm áp vô cùng
Trách mà người dửng dưng
Thời thế ép buộc trái tim thay đổi
Giữa đa đoan và lầm lỗi
giữa nguỵ biện và tổn thương
giữa những mặt nạ mang khái niệm linh hồn vô tội.
Khuôn mặt nào đáng để ta tin?
Chắng ai nhẫm lên dấu chân của chính mình
năm tháng rồi sẽ lãng quên.
Mà tình yêu biết thế nào là đủ
Mọi vật sinh tồn đều có nguyên nhân
Trái tim cũng một đôi lần lầm lỡ
Quy luật mất - còn đâu dễ đổi thay!
Còn biết ra sao đây?
Đành chờ xuân sang ươm chồi nẩy lộc
Ta tìm men thương nhớ để phôi quên
Mỗi ngày qua đi đều cần phải sống
Dẫu không êm đềm...
Chẳng thể trách người
Nỗi đau sẽ lại đau thêm
Ta thu xếp tâm hồn bằng trật tự
Mong mỏi bình yên qua từng tin gió
Chờ một ngày
khi cánh cửa trái tim ngập ngừng hé mở
Nắng sẽ tràn đầy
từng
cung bậc
tình yêu!
-
Huế - Mùa động trong mơ
Mã số bình chọn: T570
Ngày Huế không có nắng
Lá me bay rũ rượi đường thành cô đơn nỗi nhớ hình chiếc phễu
Mỏng mảnh áo dài ngày hiếm heo may, em khoác áo len màu tím Huế
Anh ngẩn ngơ nhìn: mùa Đông trong mơ...
Huế lạnh mà không mưa
Phố xá buồn như bài thơ tao ngộ
Dòng Hương sẫm mình nghiêng cơn gió
Cánh Ngọ Môn rộng mở chào đón tương tư
Phượng hồng in dấu môi em đam mê vọng qua núi Ngự
Gia Hội, Bao Vinh giọng hò ai mênh mang nỗi buồn xa xứ
Vĩ Dạ chiều tư lự
Mắt em se lạnh cơn gió xuyên mùa
Chợ Đông Ba lắm kẻ bán người mua
Anh trả giá những gì không thể bán
Nón bài thơ những vần điệu ngân nga từng chiều thả hồn trong cơn mê đắm
Anh biết mình chẳng dễ rời xa
Cỏ trên đồi bùi ngùi đưa tiễn những triều đại đã qua
Ta lạc lối trong lăng Tự Đức
Huế trải dài - Những hàng cây xanh tươi quây thành hòn ngọc bích
Hoàng thành từng viên gạch in dấu chân người
Em bên tôi
Huế chợt dịu dàng những ngày trời không nắng
Em bên tôi mênh mang nỗi nhớ trốn tìm
giữa hư và thực.
Em bên tôi Huế rất đỗi thân tình
Qua đập đá nhớ dáng em xinh lưu luyến mùa trẩy hội
Thiên An bóng dáng một người đậm nét trong tôi
Huế những đường cong mềm mềm em về uyển chuyển
Cầu Trường Tiền mười hai nhịp kết nối trái tim
Xe đạp qua Kim Long, anh chở nỗi nhớ một thời yêu không dám nói
Tiếng chuông ngân xa xa vọng về những lời nông nổi
Thiên Mụ chiều rưng mây bay thấp lối
Từng bậc cao thêm những nỗi thương đời
Xa Hoàng Thành ký ức bồi vào nỗi nhớ chơi vơi
Huế của tôi ơi mùa nào cũng nắng
Lá Me rụng đầy mặt hồ phẳng lặng
Soi tận cùng nỗi nhớ về em
Nhớ áo len ngày hy hữu, những cơn gió ùa về bỗng nhiên trời trở lạnh thêm
Đồng Khánh buổi tan trường áo tím gọi tên một thời xa ngái
Ta bên nhau từng chiều nghe điệu hò Nam Ai khắc khoải
Nhớ tiếng thâm trầm của những lứa đôi
Huế và em đâu dễ gì phai lãng trong tôi
Qua chợ Hà Thành áo len gấp làm quà tặng
Con tàu chuyển bánh - mùa đông thủ đô - cốm thơm hương cho những điều bình thường trở nên thầm lặng
Anh quay về hội ngộ Huế mùa đông!
-
Blog của một ngày tôi
Mã số bình chọn: T566
(Tặng tất cả blogger)
Có một ngày Blog không một comment.
Ta lọt thỏm xa lộ thời số hoá
Trăm ngàn page view đã bao giờ thấy đủ?
Người lại qua không một vết tích hờ.
Tình yêu luân hồi những dãy số 1-0
Tình bạn biến bay mấy chốc rồi 0-1
Tôi hừng hực trước màn hình toả nhiệt
Ngón trỏ cứ lạnh lùng khô rát một đường link
Thế giới gọn gồm cái click chớp ngang
Tôi thường nhớ dai những kí từ ảo ảnh
Tất cả tối đen từ lệnh chờ turn off
Tôi đứng lạc loài chẳng biết trốn vào ai.
Đêm của nơi này - Ngày của nơi đây
Cuộc sống vần xoay vui buồn vụn vặt
Tôi cam đoan có đôi điều rất thật
Net rộng vô chừng nên ta chẳng thấy nhau
Tôi dám chắc Net cạn cùng chật hẹp
Cố nép vào ai - chỉ đủ chỗ một người.
Dưới bàn phím trái tim mình bật khóc
Chợt nhận trong mình có quãng lặng thành tâm.
-
Đêm hội ngộ dị thường
Mã số bình chọn: T562
1.
Tôi ước mình được chết đuối dưới trăng
Khi vầng hẹn gãy làm hai nửa
Buổi quan san cụ Tiên Điền báo trước
Có kẻ đứng tròng người bầm đỏ sắc lá phong
Cuộc đời dài theo hàng vạn mùa thu
Hàng vạn vầng trăng
Hàng vạn lần ly biệt
Cao tướng họ Từ ơi! nhớ tiếc
Trái tim người cân "nửa gánh một chèo" *
2.
Tôi ước mình nghẹt thở giữa vòng tay
Dại người say nụ hôn đêm trộm nỏ
Thần Kim Qui khéo bày ra chuyện đắng
Nên giọt máu nào huyết dụ sắc ngọc trai
Đời người nợ nần lông ngỗng một đường bay
Hàng triệu vòng tay
Hàng triệu nụ hôn
Hàng triệu lời hứa hẹn
Giá của trái tim được đo bằng chân thật
Thế nhân tình, buồn lắm Mỵ Châu ơi!
3.
Đêm hội ngộ dị thường tôi thấy họ gặp nhau
Tôi là chứng nhân của ngàn năm lịch sử
Lời khen chê luân hồi theo đời cỏ
Ai làm công nương? Ai làm khanh tướng?
Gươm đàn với nỏ thần chôn xuống đáy phù du
Đêm dị thường tất cả đã biến bay
Ta nhận ra nhau từ trái tim tình sử
Đừng ma mị những hư từ mòn cũ
Hãy nhân danh chân thành tự cháy với cuồng si
4.
Đêm dị thường tôi tìm thấy tôi.
--------------------
* Thơ Nguyễn Du
-
Gửi anh
Mã số bình chọn: T560
Anh à!
Khi chén đũa cần tay người nắm lấy
Lúc em biết mình, hiện hữu nửa cô đơn
Con thạch sùng trách đêm dán mình trên vách
Hoen ố khung hình những phai dấu thời gian
Chuông cửa câm lời mặc niệm trước hàng hiên
Chiếc thảm dầm chân nhớ dấu giầy 39
Em thì lại ủ chăn mền vào ngực
Chèn cơn nấc chu kỳ
Giấc mơ con mình cựa lời ú ớ
Tay vắt ngang đầu mắt sữa dáng trầm tư.
Tiếng người rao hàng thảng thốt dưới đường khuya
Tiếng con bồ câu bập cánh mềm trở giấc
Tiếng nước rỉ hoen óng vòi hỏng hóc
Làm em giật mình.
Máu thương hồ trai tráng vẫn còn quen
Anh chú ngưa non hoang cơn đi lại
Em đâu giận, thoáng đôi lần lo lắng
Chiếc cúc áo túi trên sờn chỉ mất rồi
Em chưa kịp đơm buổi chiều nay anh vội
Rơi giấy tuỳ thân anh không biết đường tìm.
Anh à!
Trăm cuộc thương trường ngược xuôi
Áp lực dồn cơn hút lấy sức người
Ngồi nhà nhỏ thoảng thơm bờ cỏ dại
Sẵn vành khăn nóng choàng vết nhọc nhằn.
Anh cứ thoả giấc thương hồ chí lớn
Bờ cỏ sau nhà xanh miếc mắt chờ anh.
-
Theo quy định của diễn đàn: Các bài viết vi phạm sẽ bị xoá mà không thông báo trước.
Lý do xóa bài viết của bạn:
- Theo quan điểm của BQT diễn đàn thì bài viết của bạn không phải thể loại truyện ngắn nên không phù hợp đưa vào box "Truyện ngắn".
- Bài viết của bạn đề cập đến bài viết "LẤY CHUỘT ĐUỔI CHUỘT CÁCH NÀO" - là một bài viết vi phạm nội quy diễn đàn và bị xóa trước đây. Vì thế để tránh xảy ra những cuộc tranh luận không đáng có, BQT quyết định xóa bài viết của bạn.
* Chú ý: Bài viết này bạn post vào box "Truyện ngắn" là không phù hợp. BQT sẽ chuyển đến box "Thắc mắc - Hỗ trợ - Góp ý".
@YENKIM: Đề nghị bạn cẩn thận trong lời nói của mình. Những lời lẽ sách động không có căn cứ của bạn đáng lẽ chúng tôi sẽ xóa ra khỏi chủ đề này. Tuy nhiên tôn trọng ý kiến của bạn, chúng tôi để lại ý kiến của bạn để các thành viên khác có ý kiến.
* Chú ý: Bài viết của bạn không được quá 25% ký tự Caps Losk, như thế chẳng khác nào bạn đang hét vào mặt mọi người. Theo quy định của diễn đàn, những bài viết như thế sẽ bị xóa mà không báo trước.
Đề nghị các bạn bỏ thời gian xem lại Nội quy diễn đàn.
-
Cảm ơn anh. Tiếc là lực lượng quản trị quá mỏng nên không quản hết những quảng cáo kiểu ấy.
-
Ái chà,
Bạn trách oan TLV rồi. Ban quản trị diễn đàn chào đón tất cả sự tham gia của thành viên. Chúc bạn tìm được người bạn văn chương ở diễn đàn này.
-
Tự tình với phố
Mã số bình chọn: T578
Cà phê tầng mười hào phóng đón ngày đi
Chênh vênh phố
Người, xe tấp nập
Mưa nhập nhoè
Ướt sũng sáng tinh khôi
Trầm tư gì phố thả áng mây trôi?
Gánh hàng rong sà vỉa hè tránh nước
Lũ trẻ thơ đưa cái nhìn ngờ vực
Ngác ngơ
Tìm nơi trú ngụ riêng mình
Đây phố!
Cõng trên lưng đầy khắc khoải
Vết cứa thời gian
Phù vân
Không ru nổi giấc thông thường
Phố! Ngày cạn
Đêm thắp lửa thiên đường
Chỉ những điều giản đơn tồn tại
Sâu lắng đời
Trải nghiệm buổi tàn canh
Mơ của phố khép nhanh, rất vội
Đêm tình tự chào ban mai thật mới
Tuổi @ bỗng thấy mình có lỗi
Biếc trời xanh
Thèm tiếng chim đong vạt cỏ lúc giao mùa!
-
Đá không chồng
Mã số bình chọn: T534
Bên tây đá xõa tóc
Bên đông mắt đá cười
Thế là
Cỏ tìm lên đá mọc
cây tìm đến nở hoa
Mấy con chim cợt đùa
Rủ nhau về làm tổ
Gió trăng về ngủ trọ
Đá thành nơi mộng hờ
Rồi
Giữa một trời cô độc
Lẳng lơ đá không chồng
Bóng hoa
In Lưu trữ: Cuộc thi thơ online trên thotre.com
Đăng vào · Report reply
Bóng hoa
Mã số bình chọn: T724
Ta ngồi đây,
gió miền qua ký ức
Vá vối lòng bụi phủ tình trôi
Cà phê thơm, quánh đặc nhỏ giọt thôi
Nghe cô đọng thời gian mành đôi vỡ!
Ta ngồi đây,
chiếu chăn nhàu tóc rối
Thống thốc phòng vương nhỏ giọt tình hương
Cấu cào men rưng rức vít du dương
Ngoảnh mặt lại chỉ thấy bờ xao xạc.
Ta ngồi đây,
nhâm nhấp hồn cô lạc
Bóng người bên ôm ấp gói yêu thương
Xa xao lắm mà gũi gần vô hạn
Nhoẻn miệng cười thâm thấp khói rêu rong!