-
Số bài viết
1.365 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
-
Nổi bật trong ngày
10
Bài viết được đăng bởi Thợ Làm Vườn
-
-
Nghe thầy đọc thơ
Em nghe thầy đọc bao ngày
Tiếng thơ đỏ nắng xanh cây quê nhà
Mái chèo nghe vọng sông xa
Êm êm như tiếng của bà năm xưa
Nghe trăng thuở động tàu dừa
Rào rào nghe chuyển cơn mưa giữa trời
Thêm yêu tiếng hát mẹ cười
Yêu thơ em thấy đất trời đẹp ra…
Trần Đăng Khoa
-
Hoa và ngày 20-11
Nụ hoa hồng ngày xưa ấy
Còn rung rinh sắc thắm tươi
20-11 ngày năm ấy
Thầy tôi tuổi vừa đôi mươi
Cô tôi mặc áo dài trắng
Tóc xanh cài một nụ hồng
Ngỡ mùa xuân sang quá
Học trò ngơ ngẩn chờ trông...
Nụ hoa hồng ngày xưa ấy...
Xuân sang, thầy đã bốn mươi
Mái tóc chuyển màu bụi phấn
Nhành hoa cô có còn cài?
Nụ hoa hồng ngày xưa ấy...
Tà áo dài trắng nơi nao,
Thầy cô - những mùa quả ngọt
Em bỗng thành hoa lúc nào.
Phạm Thị Thanh Nhàn
-
Nhớ cô giáo trường làng cũ
Bao năm lên phố, xa làng
Nhớ con bướm trắng hoa vàng lối quê
Nhớ bài tập đọc a ê
Thương cô giáo cũ mơ về tuổi thơ
Xiêu nghiêng nét chữ dại khờ
Tay cô cầm ấm đến giờ lòng em.
Vở ngày thơ ấu lần xem
Tình cô như mẹ biết đem sánh gì.
Tờ i nguệch ngoạc bút chì
Thấm màu mực đỏ điểm ghi bên lề
Thương trường cũ, nhớ làng quê
Mơ sao được một ngày về thăm Cô !
Nguyễn Văn Thiên
-
Bụi phấn xa rồi
Ngẩn ngơ chiều khi nắng vàng phai
Thương nhớ ngày xưa chất ngất hồn
Một mình thơ thẩn đi tìm lại
Một thoáng hương xưa dưới mái trường
Cho dẫu xa rồi vẫn nhớ thương,
Nầy bàn ghế cũ, nầy hàng me
Bảng đen nằm nhớ người bạn trẻ
Bụi phấn xa rồi... gửi chút hương!
Bạn cũ bây giờ xa tôi lắm
Mỗi đứa một nơi cách biệt rồi!
Cuộc đời cũng tựa như trang sách
Thư viện mênh mông, nhớ mặt trời!!!
Nước mắt bây giờ để nhớ ai???
Buồn cho năm tháng hững hờ xa
Tìm đâu hình bóng còn vương lại?
Tôi nhớ thầy tôi, nhớ... xót xa!
Như còn đâu đây tiếng giảng bài
Từng trang giáo án vẫn còn nguyên
Cuộc đời cho dẫu về muôn nẻo
Vẫn nhớ thầy ơi! Chẳng thể quên!!!
Thái Mộng Trinh
-
Xin lỗi các em
Tôi đâu phải người làm nông
Cày xong đánh giấc say nồng một hơi
Chuông reo tan buổi dạy rồi
Còn nghe ray rứt nỗi đời chưa yên.
Trách mình đứng trước các em
Dửng dưng cả tiếng hồn nhiên gọi: Thầy!
Rụng dần theo bụi phấn bay
Ước mơ một thuở căng đầy tuổi xanh
Dẫu là lời giảng của mình
Cơn ho chợt đến vô tình cắt ngang
Dẫu là tiết học vừa tan
Bước qua cửa lớp đôi lần hụt hơi!
Hiểu dùm tôi các em ơi
Giấu bao ám ảnh khôn nguôi từng giờ
Cảnh đời chộn rộn bán mua
Áo cơm nào dễ chi đùa với ai.
Vờ quên cuộc sống bên ngoài
Nhiều điều xa lạ nói hoài riết quen
Dở hay, yêu ghét, trắng đen
Còn bao sự thật đã nhìn thẳng đâu
Ai còn dằn vặt đêm sâu
Trong từng sợi tóc bạc màu truân chuyên
Thật lòng tạ lỗi các em
Hiểu ra khi đã lớn lên mai này!
Trần Ngọc Hưởng
-
Lời ru của thầy
Mỗi nghề có một lời ru
Dở hay thầy cũng chọn ru khúc này
Lời ru của gió màu mây
Con sông của mẹ đường cày của cha
Bắt đầu cái tuổi lên ba
Thầy ru điệp khúc quê nhà cho em
Yêu rồi cũng nhớ yêu thêm
Tình yêu chẳng có bậc thềm cuối đâu!
Thầy không ru đủ nghìn câu
Biết con chữ cũng đứng sau cuộc đời
Tuổi thơ em có một thời
Ước mơ thì rộng như trời, ngàn năm
Như ru ánh lửa trong hồn
Cái hoa trong lá, cái mầm trong cây
Thầy ru hết cả mê say
Mong cho trọn ước mơ đầy của em.
Mẹ ru em ngủ tròn đêm
Thầy ru khi mặt trời lên mỗi ngày
Trong em hạt chữ xếp dày
Đừng quên mẹ vẫn lo gầy hạt cơm
Từ trong vòm mát ngôi trường
Xin lời ru được dẫn đường em đi
(Con đường thầy ngỡ đôi khi
Tuổi thơ lăn một vòng bi tới rồi!)
Hẳn là thầy cũng già thôi
Hóa thân vào mỗi cuộc đời các em
Thì dù phấn trắng bảng đen
Hành trang ấy đủ thầy đem theo mình
Đoàn Vị Thượng
-
Con với thầy
Con với thầy
Người dưng nước lã
Con với thầy
Khác nhau thế hệ
Đã nhiều lần tôi tự hỏi mình
Mười mấy ngàn ngày không gặp lại
Những thầy giáo dạy tôi ngày thơ dại
Vẫn bên tôi dằng dặc hành trình
Vẫn theo tôi những lời động viên
Mỗi khi tôi lầm lỡ
Vẫn theo tôi những lời nhắc nhở
Mỗi khi tôi tìm được vinh quang...
Qua buồn vui, qua những thăng trầm
Câu trả lời sáng lên lấp lánh
Với tôi thầy ký thác
Thầy gửi tôi khát vọng người cha
Đường vẫn dài và xa
Thầy giáo cũ đón tôi từng bước!
Từng bước một tôi bước
Với kỷ niệm thầy tôi...
Phạm Minh Dũng
-
Thầy và chuyến đò xưa
Lặng xuôi năm tháng êm trôi
Con đò kể chuyện một thời rất xưa
Rằng người chèo chống đón đưa
Mặc cho bụi phấn giữa trưa rơi nhiều
Bay lên tựa những cánh diều
Khách ngày xưa đó ít nhiều lãng quên
Rời xa bến nước quên tên
Giờ sông vắng lặng buồn tênh tiếng cười
Giọt sương rơi mặn bên đời
Tóc thầy bạc trắng giữa trời chiều đông
Mắt thầy mòn mỏi xa trông
Cây bơ vơ đứng giữa dòng thời gian...
Nguyễn Quốc Đạt
-
Cách đây trên 1/3 thế kỷ, tháng 8/1957, Hội nghị quốc tế các nhà giáo họp họp tại Vácsava (Ba Lan) đã thông qua bản Hiến chương các nhà giáo và quyết định lấy ngày 20/11 hàng năm là Ngày quốc tế Hiến chương các nhà giáo.
Nghị quyết của hội nghị đã được nhanh chóng phổ biến đến tất cả các trường học, các cơ quan quản lý giáo dục miền Bắc và đồng bào, giáo giới, học sinh miền Nam. Ngày 20/11/1958, Ngày quốc tế Hiến chương các nhà giáo được tổ chức lần đầu tiên trên miền Bắc nước ta.
Sau ngày miền Nam hoàn toàn giải phóng, được sự quan tâm lãnh đạo của các cấp uỷ Đảng và chính quyền, được sự cổ vũ của các tầng lớp nhân dân, các bậc cha mẹ học sinh, ngày 20/11 hàng năm đã được tiến hành trong cả nước. Ngày 20/11 dần dần khắc sâu vào trí nhớ, tình cảm của mọi người, trở thành hành động tự giác của mọi tầng lớp nhân dân, được tổ chức đều đặn hàng năm, mặc dù từ lâu trên thế giới không tổ chức Ngày quốc tế Hiến chương các nhà giáo nữa.
Ngày 20/11 ở nước ta trước tiên là ngày giáo viên, cán bộ ngành giáo dục biểu thị sự nhất trí hoàn toàn với đường lối cách mạng của Đảng, với các chủ trương lớn của Nhà nước. Đó cũng là ngày động viên cổ vũ các thầy cô giáo thực hiện tốt đường lối và chủ trương giáo dục của Đảng và Nhà nước, là ngày biểu dương khen thưởng thành tích của các thầy giáo, cô giáo. Các em học sinh đã hưởng ứng ngày 20/11 hàng năm bằng những hoạt động tỏ lòng quý mến, biết ơn thầy giáo, cô giáo, cố gắng học tập, rèn luyện đạo đức. Các bậc cha mẹ học sinh, các cấp chính quyền đoàn thể ở địa phương cũng nhân ngày này tổ chức thăm hỏi các giáo viên hoặc tổ chức trao đổi với các giáo viên về sự nghiệp giáo dục thế hệ trẻ.
Ngày 20/11 xuất phát từ một nhiệm vụ quốc tế đã dần dần chuyển thành ngày hội truyền thống Nhà giáo Việt Nam.
Quyết định số 167-HĐBT ngày 28/9/1982 của Hội đồng Bộ trưởng lấy ngày 20/11 từ nay làm Ngày Nhà giáo Việt Nam dựa trên cơ sở thực tế của những ngày 20/11 đã qua, hoàn toàn phù hợp với nguyện vọng của các nhà giáo. Quyết định đó có ý nghĩa đặc biệt quan trọng, thể hiện quan điểm của Đảng, của Nhà nước về vị trí, vai trò của nhà giáo trong sự nghiệp đào tạo lớp người mới xây dựng chủ nghĩa xã hội bảo vệ Tổ quốc. Để ghi nhận công lao, đề cao vị trí xã hội và động viên khuyến khích các nhà giáo, ngày 30/5/1985 Chủ tịch Hội đồng Nhà nước đã ký lệnh công bố pháp lệnh quy định giải thưởng Hồ Chí Minh và giải thưởng Nhà nước cho các công trình thuộc lĩnh vực khoa học kỹ thuật, văn hóa nghệ thuật… (trong đó có các sách giáo khoa cho các trường học) và Pháp lệnh quy định danh hiệu vinh dự nhà nước "Nhà giáo nhân dân", "Nhà giáo ưu tú" để tặng các cô nuôi dạy trẻ, giáo viên mẫu giáo, giáo viên phổ thông, giáo viên bổ túc văn hóa, giáo viên dạy nghề, cán bộ giảng dạy đại học, cao đẳng và trung học chuyên nghiệp… có thành tích xuất sắc.
-
LỜI CỦA THẦY
Rồi các em một ngày sẽ lớn
Sẽ bay xa đến tận cùng trời
Có bao giờ nhớ lại các em ơi
Mái trường xưa một thời em đã sống
Nơi đã đưa em lên tầm cao ước vọng
Vị ngọt đầu đời bóng mát ca dao
Thủa học về cái nắng xôn xao
Lòng thơm nguyên như mùi mực mới
Dẫu biết rằng những tháng ngày sắp tới
Thầy trò mình cũng có lúc chia xa
Sao lòng thầy canh cánh nỗi thiết tha
Muốn gởi các em thêm đôi điều nhắn nhủ
Một lời khuyên biết thế nào cho đủ
Các em mang theo mỗi bước hành trình
Các em lúc nào cũng nhớ đừng quên:
Sống cho xứng với lương tâm phẩm giá...
Rồi các em mỗi người đi mỗi ngã
Chim tung trời bay bỗng cánh thanh niên
Ở nơi đâu: rừng sâu, biên giới khắp ba miền
Ở nơi đâu có thầy luôn thương nhớ
Tạ Nghi Lễ
-
THẦY
Cơn gió vô tình thổi mạnh sáng nay
Con bỗng thấy tóc thầy bạc trắng
Cứ tự nhủ rằng đó là bụi phấn
Mà sao lòng xao xuyến mãi không nguôi
Bao năm rồi ? Đã bao năm rồi hở ? Thầy ơi ...
Lớp học trò ra đi, còn thầy ở lại
Mái chèo đó là những viên phấn trắng
Và thầy là người đưa đò cần mẫn
Cho chúng con định hướng tương lai
Thời gian ơi xin dừng lại đừng trôi
Cho chúng con khoanh tay cúi đầu lần nữa
Gọi tiếng thầy với tất cả tin yêu ...
Ngân Hoàng
-
GỬI VỀ CÔ GIÁO DẠY VĂN
Có thể bây giờ cô đã quên em
Học trò quá nhiều, làm sao cô nhớ hết
Xa trường rồi, em cũng đi biền biệt
Vẫn nhớ lời tự nhủ: sẽ về thăm.
Có thể bây giờ chiếc lá bàng non
Của ngày em đi đã úa màu nâu thẫm
Ai sẽ nhặt dùm em xác lá
Như em thuở nào ép lá giữa trang thơ ?
Ước gì... Hiện tại chỉ là mơ
Cho em được trở về chốn ấy
Giữa bạn bè nối vòng tay thân ái
Được vui-buồn-cười-khóc hồn nhiên
Em nhớ hoài tiết học đầu tiên
Lời cô dạy: "Văn học là nhân học"
Và chẳng ai học xong bài học làm người!
Chúng em nhìn nhau khúc khích tiếng cười
Len lén chuyền tay gói me dầm cuối lớp
Rồi giờ đây theo dòng đời xuôi ngược
Vị chua cay thuở nào cứ thấm đẫm bờ môi
Những lúc buồn em nhớ quá - Cô ơi!
Bài học cũ chẳng bao giờ xưa cũ...
Nguyễn Thụy Diễm Chi
-
KHÔNG ĐỀ
Cầm bút lên định viết một bài thơ
Chợt nhớ ra nay là ngày nhà giáo
Chợt xấu hổ cho những lần cao ngạo
Thì ra con cũng giống bấy nhiêu người.
Cầm bút lên điều đầu tiên con nghĩ
Đâu là cha, là mẹ, là thầy…
Chỉ là những cảm xúc vu vơ, tầm thường, nhỏ nhặt…
Biết bao giờ con lớn được,
Thầy ơi !
Con viết về thầy, lại “phấn trắng”,”bảng đen”
Lại “kính mến”, lại “hy sinh thầm lặng”…
Những con chữ đều đều xếp thẳng
Sao lại quặn lên những giả dối đến gai người .
Đã rất chiều bến xe vắng quạnh hiu
Chuyến xe cuối cùng bắt đầu lăn bánh
Cửa sổ xe ù ù gió mạnh
Con đường trôi về phía chẳng là nhà…
Mơ màng nghe tiếng cũ ê a
Thầy gần lại thành bóng hình rất thực
Có những điều vô cùng giản dị
Sao mãi giờ con mới nhận ra.
Nguyễn Thị Chí Mỹ
-
Nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11, Thợ Làm Vườn sưu tầm một số bài thơ hay viết về thầy cô như là một cách tri ơn gửi đến những người đưa đò thầm lặng. Các bạn góp thêm nhé!
KHI THẦY VỀ NGHỈ HƯU
Cây phượng già treo mùa hạ trên cao
Nơi bục giảng giọng thầy sao chợt thấp:
"Các con ráng… năm nay hè cuối cấp…"
Chút nghẹn ngào… bụi phấn vỡ lao xao.
Ngày hôm qua hay tự tháng năm nào
Con nao nức bước vào trường trung học
Thương cây lúa hóa thân từ hạt thóc
Thầy ươm mùa vàng, đất vọng đồng dao.
Mai thầy về, sân trường cũ nằm đau?
Hay nỗi nhớ lấp vùi theo cát bụi?
Dẫu cay đắng, dẫu trăm nghìn đau tủi
Nhọc nhằn nào thầy gửi lại ngày sau?
Mai thầy về, mùa gọi nắng lên cao
Vai áo bạc như màu trang vở cũ
Con muốn gọi sao lòng đau nghẹn ứ
Đã bao lần con ngỗ nghịch thầy ơi!
Lá Me
-
Nhìn hấp dẫn quá! Hy vọng có dịp đến Hải Dương thưởng thức...
-
Sao anh không đặt tựa đề cho những bài thơ của mình nhỉ?
-
Bạn Lê Chi Anh là thành viên Gia đình AT Pleiku à? Rất vui khi bạn tham gia diễn đàn.
-
Hộp thư trongnghia_0807@thotre.com đã được tạo. bạn check P.M để xem thông tin đăng nhập nhé!
-
I. MỤC ĐÍCH
Cuộc thi VĂN – THƠ “Nối Kết Những Vòng Tay” trên site Link Blog của Nối Kết nhằm tạo nên một sân chơi lành mạnh cho tất cả thành viên của website Nối Kết cũng như người truy cập vào hệ thống website của www.noiket.com.vn. Qua cuộc thi này, Ban tổ chức hy vọng sẽ nhận được nhiều tác phẩm hay, có giá trị và là cầu nối để những người yêu thích văn học – người sáng tác được dịp gặp nhau.
Các tác phẩm xuất sắc (trong đó có những tác phẩm đoạt giải) sẽ được in trong Tuyển tập Văn – Thơ “Nối Kết Những Vòng Tay” (dự kiến sẽ liên kết xuất bản và phát hành trên toàn quốc vào tháng 1.2009).
II. THỂ LOẠI - CHỦ ĐỀ - ĐỐI TƯỢNG THAM GIA
VĂN: Gồm các thể loại: truyện ngắn, ký, tạp bút.
THƠ: Bao gồm mọi thể thơ (trừ trường ca).
Chủ đề: tự do (tình yêu quê hương, đất nước, con người – tình yêu đôi lứa…).
Tất cả thành viên của Link Blog, của hệ thống website www.noiket.com.vn cũng như khách truy cập đều có thể tham gia vào cuộc thi này.
Tác phẩm dự thi gửi theo hệ thống quy định của Link Blog (tại trang này)
V. THỜI GIAN – GIẢI THƯỞNG
- Hạn cuối gửi bài: đến hết ngày 31.10.2008.
- Tổng kết trao giải và ra mắt tuyển tập “Nối Kết Những Vòng Tay”: 01.01.2009 (dự kiến)
- Cơ cấu giải thưởng:
- VĂN: 1 giải Nhất, 1 giải Nhì, 2 giải 3 và 5 giải Khuyến khích (chung cho các thể loại).
- THƠ: 1 giải Nhất, 1 giải Nhì, 2 giải 3 và 5 giải Khuyến khích.
(Giá trị giải thưởng sẽ công bố sau)
VI. NHỮNG QUY ĐỊNH CHUNG
Tất cả tác phẩm dự thi đều phải do chính tác giả sáng tác. Tác phẩm chưa từng đăng tải trên bất cứ một phương tiện truyền thông nào trước đây.
Mỗi tác giả được quyền dự thi tối đa:
- Truyện ngắn: 2 tác phẩm.
- Ký: 2 tác phẩm.
- Tạp bút: 2 tác phẩm.
- Thơ: 5 tác phẩm.
Để Ban tổ chức tiện liên lạc khi cần thiết, dưới mỗi tác phẩm, ngoài bút danh (nếu có) cần ghi rõ:
- Họ tên thật.
- Địa chỉ nơi cư trú.
- Địa chỉ email
- Số điện thoại…
Các tác phẩm được chọn đăng trên Link Blog đều được thành viên của hệ thống www.noiket.com.vn chấm điểm bình chọn - giúp cho Ban giám khảo và Ban Tổ chức trong việc chọn ra những tác phẩm xuất sắc nhất để trao giải. Mọi thành viên đều được tham gia vào việc bình chọn tác phẩm hay. Khách viếng có quyền tham gia cuộc thi, nhưng không có quyền bình chọn tác phẩm hay.
-
Chậc, con số gần 1000 bài thơ của bạn thật ấn tượng đấy!
Hiện nay hầu hết các NXB chỉ in thơ theo kế hoạch B, có nghĩa là họ cấp phép, thu quản lý phí, tác giả tự bỏ tiền in và phát hành. Gần đây có một số công ty truyền thông in thơ để phát hành nhưng để lọt vào "mắt xanh" của họ coi bộ cũng phải trầy vi tróc vảy.
Cách in thơ phổ biến hiện nay là:
- Đem bản thảo tới NXB xin giấy phép
- Thiết kế, dàn trang, in nhủ.
- Mang in ấn tại nhà in
- Nộp lưu chiểu cho NXB và phát hành.
Các khâu này tác giả có thể tự làm hoặc nhờ ai đó thực hiện giúp. Một số NXB có dịch vụ in ấn trọn gói cho tác giả luôn.
1) Đăng ký bản quyền: Mình không rõ lắm! Có lẽ bạn phải liên hệ với Cục tác quyền
2) Thủ tục xuất bản: Mang bản thảo đến NXB. Nếu bản thảo của bạn phù hợp họ sẽ cấp phép xuất bản. Bạn phải đóng một mức phí quản lý nhất định.
3) Giá còn tùy vào loại giấy mà bạn dùng để in bìa và ruột. Nếu in với giấy loại thông thường ở Tiền Giang hiện nay khoảng 6-7 triệu đồng.
4) Thường giá rẻ thì không đi đôi với chất lượng in ấn. Mình không rõ giá cả in ấn ngoài Hà Nội lắm. Bạn thử hỏi thăm những người hoạt động trong ngành xuất bản hoặc từng in ấn xem sao.
5) Nói chung việc in ấn cũng có nhiều cách, nhiều đường: tự thân vận động, nhờ dịch vụ, được hỗ trợ in ấn từ các tổ chức hoặc công ty truyền thông nào đó, NXB in theo kế hoạch A, v.v... Tùy tình hình mà "liệu cơm gắp mắm" vậy!
Cách xuất bản rẻ nhất và có sức lan tỏa rộng hiện nay có lẽ là xuất bản trên web: post lên các diễn đàn, blog hoặc lập website cá nhân.
-
chị ơi !em hỏi tí nha,sao mọi người hỏi mà chị cứ trả lời vòng vo thế,em củng ko biết làm sao để đưa bài của mình lên đươc chị giúp em được không??
Bạn vào box "Sáng tác của thành viên",click vào chữ "Gửi bài", điền các form sau đó gửi lên. Chúc bạn thành công.
-
Bạn hỏi nhầm topic rồi.
Bài viết bạn có thể gửi về: guibai@thotre.com hoặc gửi trong box "Sáng tác thành viên" của diễn đàn này.
-
Hộp thư thichgaidep@thotre.com đã được tạo. bạn check P.M để xem thông tin đăng nhập nhé!
-
Bài thơ tưởng nhớ Nguyệt Thảo tôi dự định sẽ in trong tập thơ Giọt Lệ Trăng.Nhưng do thấy thời gian chuẩn bị in tập thơ này còn khá lâu nên tôi đã gởi in báo.
Nay bài thơ đã được in trên báo Văn Nghệ Trẻ, tôi xin được post lại bài thơ này ở đây cũng là một nén nhang thắp để tưởng niệm một người bạn thơ tài hoa nhưng mệnh bạc ...
Biệt khúc
khóc bạn thơ Nguyệt ThảoTạm biệt nhé
Vành trăng ngoan của cỏ
Áo mỏng em bay tha thướt về trời
Ta ở lại với nỗi buồn của gió
Mãi lang thang tìm từng mảnh sao rơi .
Mong manh thế ?
Những vần thơ nạm ngọc
Bỗng vỡ tan trong bão táp vô thường
Thiên thần hát
Hay thiên thần bật khóc ?
Cung đàn trầm lấp lánh những hạt sương .
Em đi mãi
Với nụ cười trong mắt
Dẫu nhánh cỏ thơm sớm gãy vụn xa lìa
Bóng nguyệt ấy sáng nay vừa lặn tắt
Sẽ lại sáng bừng
Nửa quả đất
Phía bên kia …
(Báo Văn Nghệ Trẻ ngày 3-8-2008)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
(Báo Văn Nghệ Trẻ có biên tập sửa chữ "khóc Nguyệt Thảo" thành chữ "Nhớ Nguyệt Thảo" khi đăng bài thơ này)
Hôm bữa Thợ có đọc bài này trên VNT.
Trang thơ viết về thầy cô
In Thi ca
Đăng lúc
Nắng ấm sân trường
Cây điệp già xòe rộng tán yêu thương
Lá lấp lánh cười duyên cùng bóng nắng
Giờ đang học, mảng sân vuông lặng vắng
Chim chuyền cành buông tiếng lạnh bâng qươ
Chúng em ngồi nghe thầy giảng bình thơ
Nắng ghé theo chồm lên ngồi bệ cửa
Và cả gió cũng biết mê thơ nữa
Thổi thoảng vào mát ngọt giọng thầy ngâm.
Cả lớp say theo từng nhịp bổng trầm
Điệp từng bông vàng ngây rơi xoay tít
Ngày vẫn xuân, chim từng đôi ríu rít
Sà xuống sân tắm nắng ấm màu xanh
Em ngồi yên uống suối mật trong lành
Thời gian như dừng trôi không bước nữa
Không gian cũng nằm yên không dám cựa
Ngại ngoài kia nắng ấm sẽ thôi vàng
Sân trường căng rộng ngực đến thênh thang
Kiêu hãng khoe trên mình màu nắng ấm
Lời thơ thầy vẫn nhịp nhàng sâu lắng
Nắng ấm hơn nhờ giọng ấm của người...
Nguyễn Liên Châu