-
Số bài viết
335 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
-
Nổi bật trong ngày
1
Bài viết được đăng bởi hoanggiao
-
-
(Dân trí) - Để giữ cho tình yêu sống mãi với thời gian, nhiếp ảnh gia Haruhiko Kawaguchi ở Nhật Bản đã có một ý tưởng cực kỳ độc đáo, đó là việc dùng túi nilông để… đóng gói cặp tình nhân lại.
Kế hoạch “Flesh Love” của Haruhiko được xem là một xu hướng khá mới mẻ và lạ lẫm hiện nay. Những người tham gia vào kế hoạch này thông thường là các cặp tình nhân hoặc vợ chồng. Mỗi cặp đôi như vậy sẽ được bọc trong một chiếc túi nilông có diện tích 74 x 100 x 150 cm.
Thoạt đầu mới nhìn, hình ảnh các cặp tình nhân ôm nhau ở nhiều tư thế được bọc trong túi nilông trông chẳng có gì là hạnh phúc, thậm chí mang lại cảm giác "ngột ngạt". Thế nhưng với Haruhiko Kawaguchi thì anh lại xem đây là cách để lưu giữ tình yêu vĩnh cửu của 2 người.
Sau khi đã định hình xong các tư thế, Haruhiko đã dùng một máy hút hết tất cả không khí trong túi ni lông rồi bắt đầu chụp ảnh. Công đoạn chụp ảnh phải được tiến hành càng nhanh càng tốt, thông thường là khoảng 10 đến 20 giây, vì trong thời gian này, cặp đôi hoàn toàn không có không khí để thở.
Theo Haruhiko quan niệm, tình yêu là cội nguồn của mọi thứ. Nhiều người đã phải chấp nhận rời xa tình yêu của mình chỉ vì chiến tranh, vì quyền lực, vì đất nước hay vì cuộc sống mưu sinh… Do đó, Haruhiko mong muốn được chụp lại những khoảnh khắc đẹp đẽ nhất của tình yêu. Khi một trong 2 người chẳng may có chuyện bất trắc xảy ra thì vẫn còn đó những bức ảnh minh chứng cho tình yêu trường tồn của 2 người.
Công việc chụp ảnh cho kế hoạch “Flesh Love” của Haruhiko được tiến hành tại một căn hộ riêng của anh ở Tokyo, Haruhiko làm việc cùng với sự giúp đỡ của cô bạn gái người Mỹ tên Katherine.
Trong kế hoạch “Flesh Love” của mình, Haruhiko đã chụp cho hơn 80 cặp đôi khác nhau, trong đó cũng có những tai nạn nhỏ xảy ra, tuy nhiên mức độ không quá nguy hiểm.
Một số hình ảnh trong bộ sưu tập của Haruhik:
Lê Kiên
-
Mời bằng hữu cùng nhau thi phú
Cụng ly nào trà tửu rượu, mơ
Cười cho hở hết răng cơ
Mắt nhắm mắt mở câu thơ mới trào...
- 1
-
timestamp[/font]='1344008449' post='69773']Luật đường uyên bác dám đùa chơi
Khó dễ mấy ai kẻ kiệm lời
Dù đủ tứ vần người đã họa
Hay thừa tài sức kẻ bùng bơi
Thất ngôn tứ tuyệt dư niêm luật
Bát cú đường thi đủ hụt hơi
Mến bạn phục tài nên sướng họa
Gọt vần,sửa tứ góp vui đời.
Thực sự thơ đường khó giỡn chơi
Nhiều khi cắn bút chẳng ra lời
Vô tình thất luật đêm không ngủ
Hữu ý sai vần sáng phải bơi
Cố gắng tìm câu mơ đạt ý
Chuyên cần đọ sức ước còn hơi
Dò soi vế đối từng câu chữ
Cảm kích hồn ươm vạn lẽ đời
Cảm ơn anh Tuấn Kiệt đã góp vui ạ!
-
Chúc mừng sinh nhật anh Tuấn Kiệt ạ!
-
THÔI ĐÀNH
Ngày đi cách trở bốn phương trời
Nhặt góc niềm riêng gửi một nơi...
Có thể bàn chân thanh thản bước
Không chừng giọt lệ nhập nhòa rơi
Vườn xưa vắng bóng tình xơ xác
Phố mới đông người kẻ tả tơi
Chẳng biết bao giờ ta gặp lại
Thôi đành nhắm mắt để lòng vơi
16/6/2012
Hoàng Giao
-
Tri âm
01/08/2012 00:05 | 79 lượt xem
Cùng ai ngắm ánh trăng ngà
Tặng ai đỏ thắm cánh hoa nồng nàn
Cuộc đời tươi đẹp chứa chan
Là khi đón nhận muôn vàn sẻ chia
Cùng ai chén rượu nhâm nhi
Rượu thơ thơ rượu tức thì buồn vơi
Tóc ai đón hạt sao rơi
Mắt ai vời vợi trăng ngời...ý thơ
Hoàng Giao
1/8/2012
-
:o046::o046:
BĂN KHOĂN CON EM TRƯỚC THỀM ĐẠI HỌC
Tính ra thì cơ quan chúng tôi có rất nhiều người có con thi vào đại học năm nay. Trong đó có cả con gái tôi.
Con chú N thì có ước mơ từ lâu: "Mai mốt nhất định cháu phải ra làm Chủ tịch hội đồng Quản trị kinh doanh", cậu bé này có chí lớn, tự tin cỡ này chắc về sau làm lớn, có chắc không?
Con của chị L thì muốn đi du học nước ngoài, cô bé này có tâm lý hướng ngoại.
Con cô O băn khoăn: "Nếu con không đậu Đại học y khoa chắc con chết mất, vì cha mẹ con là bác sĩ bắt con phải học ngành bác sĩ nối nghề cha mẹ, không thì sau này ai kế tiếp phòng mạch của cha mẹ? Biết phải làm sao đây, con không thích đâu nhưng không nghe sợ người lớn buồn". Chu choa, nan giải nhỉ?
Con chú D khẳng định phải thi vào đại học Ngân hàng, vì nó thích ngành ngân hàng có tiền lương cao ngất ngưởng.
Cố gắng nào, học tập nhất định là niềm say mê
Con tôi không có ý kiến gì, với cháu ngành nào cũng được, miễn là dễ xin việc và nhanh có tiền lương, ít phải học nhiều, cháu còn định bỏ thi đại học và cao đẳng, xin vào trung cấp gì cũng được, học nghề, hoặc xin việc làm ngay là nhanh có tiền nhất. Cô bé này không có khát vọng gì về đại học cả, có tư tưởng sống an phận, thụ động, nó bảo mẹ bảo con làm gì con làm đấy, nhưng dứt khóat con không làm cái việc căng thẳng đầu óc. Tiền lương khoảng từ 4 triệu đến 5 triệu như mẹ là được rồi.
Từ đầu lớp 12 vừa rồi đã có biết bao sự kiện với nó. Bỗng nhiên điểm các môn nó thấp trầm trọng. Tôi hết hy vọng, thôi thì không biết nó có đậu tốt nghiệp không mà đòi Cao đẳng với Đại học làm gì cho mất thời gian. Nhưng sự việc không đơn gian, biết là Đại học không phải là con được duy nhất cho sự nghiệp về sau, thiếu gì công việc để làm để kiếm sống. Không có việc gì thấp kém, miễn là phù hợp với khả năng của mình và mình sẵn sàng với nó, yêu nó là được. Việc gì phải học đại học cho nó căng thẳng. Trong khi con gái tôi nó sợ học thế kia, tôi không ép nó đâu, tội nghiệp lắm.
Nhưng tôi đã không yên vì cô giáo chủ nhiệm thường xuyên gọi cho tôi nhắc nhở cháu điểm học thấp quá, toàn dưới trung bình. Tôi bỗng thấy ngột ngạt và lo lắng.
Bà ngoại, các bác, các chú, các anh các chị đều có con đậu đại học ra trường có việc làm ổn định cả. Họ hỏi cháu nó thi vào trường đại học nào, tôi thật không biết nói sao vì cháu không chịu thi đại học.
-Sao lại không thi, lạ thế? Phải thi chứ?
-Cháu biết thi cũng không đậu nên không thi ạ!
-Không thi làm sao biết không đậu nhỉ?
-Cháu học dốt lắm.
-Học dốt cũng thi, "còn nước còn tát". Mà cháu đã cố gắng hết mình chưa?
-Chưa ạ!
-Đấy, là ở chỗ ấy! Chưa chi cháu đã bảo là cháu học dốt rồi, chưa chắc đâu! Muốn biết khả năng thật sự của mình phải chăm chỉ tìm tòi, dốc hết sức lực vào nó đã. Dứt khoát không được lười. Bởi cháu biết đấy, lười là thành học dốt ngay, cháu cứ chăm chỉ xem nào, điểm học bài sẽ cao lên ngay. Nếu cô giảng bài nào, cháu siêng năng và chú ý nghe giảng nhất định cháu nắm chắc bài đó ngay. Bài nào cũng nắm chắc như bài nào thì nhất định học giỏi. Học giỏi nhất định ham học. Ham học lại càng học giỏi. Lúc đó thì con đường đại học nhất định trong tầm tay, không có gì là xa vời cả.
Hãy chăm chỉ và tự tin nhé
Nhưng cháu phải chú ý: không để mất gốc. Nghĩa là kiến thức thường logic bài trước với bài sau, chỉ cần không học một bài, bài hôm sau học sẽ khó khăn ngay. Giống như có học cấp 1 mới lên học cấp 2, có học cấp 2 mới lên học cấp 3 vậy. Chứ có ai đang học cấp 1 nhảy lên học cấp 3 ngay không? Nên điều quan trọng là học đều nắm chắc từng bài để đến khi ôn thi mình dễ dàng tổng hợp được kiến thức mà không mất thời gian ôn luyện cực khổ. Học hiểu bài sau đó mới học thuộc, sẽ nhớ lâu và không quên, chứ đừng thuộc như con vẹt mà không hiểu sẽ nhanh chóng bị quên ngay. Dứt khoát cháu không được lười, vì lười nhiều khi tự mình làm mất cơ hội đấy.
Tôi bỗng nhận ra rõ ràng con bé nhà tôi nó lười, chứ mặt nó rất sáng sủa, nó nhát và thụ động nên mới sợ học và không thích học tí nào. Lỗi tại tôi không biết cách làm cho cháu ham học, không hướng dẫn cháu những tư duy về một cách học vừa nhanh vừa đạt hiệu quả, về nghề nghiệp như thế nào là phù hợp với khả năng. Khi đã cố gắng hết sức rồi mà vẫn không đậu đại học hoặc cao đẳng thì lúc đó cũng không hối hận. Cũng còn nhiều con đường để đi mà, cũng không sao. Nhưng nếu chưa cố gắng mà đã vội bỏ cuộc thì thật không ổn, sẽ có thể nối tiếc về sau.
Được nghe tất cả những tâm sự trên. Con gái tôi trở nên chăm chỉ hẳn. Không ngờ điểm kiểm tra học kỳ 2 của cháu cao vọt từ 7 trở lên. Cô giáo chủ nhiệm mừng rỡ và khen cháu đã biết cố gắng và chăm chỉ đến không tưởng. Điểm thi thử tốt nghiệp tại trường cháu cũng đạt kết quả khá tốt. Tôi thở phào nhẹ nhõm. hóa ra ngày trước vì cháu lười và chưa được thông tư tưởng về phương pháp học tập nên cháu chán học sinh ra điểm kém. Từ đây cháu ham học và còn thích tìm tòi tự học nữa. Đặc biệt cháu từ chối mọi hình thức học thêm khi tôi muốn. cháu chỉ học phụ đạo trong trường, cô dạy gì cháu học nấy chứ không học thêm bên ngoài. Cái này thì tôi chấp nhận cháu có lập trường. Kỳ thi tốt nghiệp cháu đạt tổng điểm 44.
Phải thế chứ!
Năm lớp 12 đã qua, với sự tiến bộ trông thấy của cháu. bây giờ cháu đang bận rộn với việc ôn luyện để chuẩn bị kỳ bước vào kỳ thi Đại học và cao đẳng một các hào hứng. Tôi rất mừng vì cháu không hề bị gây sức ép chuyện học, tôi hoàn toàn để cháu tự nguyện, tự xác định mình phải làm sao khi không đậu Đại học và Cao đẳng. Đậu thì là điều đáng mừng, nhưng không đậu cũng không sao cả. Miễn là cháu đã cố gắng hết sức bằng sự hào hứng như thế này. Tôi dặn dò cháu, cuộc sống này rộng lớn lắm, không thiếu việc làm cho con đâu. Mình có khả năng nào thì làm việc với khá năng đó. Làm bài phải cẩn thận, bình tĩnh sẽ không bị sai sót, phải tự lực cánh sinh, không bao giờ được có tư tưởng quay cóp bài dù chỉ là một giây. Điều này tôi tin tưởng cháu, từ nhỏ đến giờ cháu chưa bao giờ nghĩ tới "phao", dù cháu được ít điểm bị cô giáo nhắc nhở nhiều cháu cũng không nghĩ tới chuyện quay cóp. Tôi tự hào về điều đó. Và cháu hoàn toàn thoải mái vì cha mẹ chỉ cần ở cháu chăm chỉ nỗ lực hết mình đã là điều quá tốt với cha mẹ rồi. Đại học đâu phải là con đường duy nhất để mình bước vào đời đâu. "Chỉ cần chăm chỉ tự tin thì làm việc ở đâu môi trường nào đời cũng vẫn chắp đôi cánh cho con". Thành công đâu chỉ qua cánh cửa đại học!
20/6/2012
Hoàng Giao
Hình ảnh Internet
-
Những thời gian gần đây trên thông tin báo chí phản ánh một thực tế xã hội ngày càng nhiều tội phạm tuổi teen xuống tay man rợ hơn cả sát thủ. Đọc mà thấy choáng, thật đáng lo ngại cho những gia đình có con trai con gái mới lớn.
Có những đứa trẻ nhìn mặt hiền khô thường vẫng ngoan hiền mà bỗng nhiên mang tội giết người cướp của.
Chuyện cháu giết bà nội, chuyện con giết cả cha và mẹ, Lê Văn Luyện giết cả một gia đình để cướp tiệm vàng, cháu ruột chém cô đứt đầu, tuổi teen giết người yêu ném xuống giếng, giết tình địch vì ghen, đánh ghen bằng cách tung clipsex tình địch, lớp 8 giết bạn, lột áo bạn gái đánh hội đồng trước sân trường, thanh toán nhau vì những mâu thuẫn cá nhân, vì một cái nhìn đểu, một cái va quẹt xe, bị từ chối tình yêu, bị người yêu phản bội, vì xin tiền ông bà cha mẹ không cho, ôsin giết chủ...
Thượng vàng hạ cám không kể sao cho hết...
Các bị cáo đều độ tuổi vị thành niên, trú tại TP Uông Bí, phạm tội cướp xe máy, bị TAND tỉnh xét xử tháng 1-2012. Ảnh: PHẠM HOẠCH
Tại sao vậy? Nguyên nhân vì đâu tội ác ngày càng trẻ hóa thâm nhập mọi nơi như thế? Thật đáng báo động...
Có thể do:
Từ những môi trường sống đã sản sinh ra tệ nạn xã hội?
Do sự giáo dục của gia đình và nhà trường là nơi gần gũi nhất?
Yếu tố bạn bè, môi trường làm việc?
Thiếu sự phối hợp giữa gia đình, nhà trường và xã hội?
Do bạo lực gia đình, cha mẹ ly hôn, những đứa trẻ bị bỏ rơi?
Do các loại hình văn hóa độc hại? Các trò chơi nặng tính bạo lực?
Do chưa nhận thức đầy đủ về pháp luật?
Xâm hại trẻ em rồi dẫn đến giết luôn người bị hại?
Xì ke, ma túy, ăn chơi vô độ, cá độ đá banh phần lớn thuộc tuổi teen coi trời bằng vung.
Cờ bạc và game online đã cuốn hút giới trẻ lún sâu vào những thói hư tật xấu, trở thành bệnh hoạn làm nô lệ cho những trò chơi tệ nạn không đủ tỉnh táo trước hành vi...
Phan Thanh Tùng rủ bạn là Trương Trung Hiếu giết bà nội lấy hoa tai lấy tiền tiêu xài
Có những tuổi teen còn chửi cha mắng mẹ, gọi cha mẹ bằng chúng mày thì việc gì chúng không dám làm?
Một nguyên nhân nữa là lối sống lệch: quay clipsex phát tán chính là mầm mống của tội phạm hiếp dâm, lệch lạc tình dục, tống tiền.
Những người nổi tiếng bán dâm chụp ảnh khỏa thân cũng ảnh hưởng khá lớn tới lối sống lệch chuẩn của vị thành niên.
Sống buông thả, dễ dãi, xem thường những chuẩn mực đạo đức. Ăn chơi vung tiền quá chán, sinh ra không có tiền tiêu xài sinh ra cướp của giết người.
Tất cả những nguyên nhân trên đã phát sinh ra sự cấu thành tội phạm. Cũng có thể nói phần nhiều do người lớn không quan tâm con em mình, chỉ lo kiếm sống quên mất phần chia sẻ tâm tư với con cái. Nhiều khi cứ vung tiền ra cho con xài coi như xong nghĩa vụ. Từ đó nó hư hỏng lúc nào không hay.
Luyện khai nhận chính mình hắn ra tay sát hại cả nhà nạn nhân.
Gia đình và nhà trường là môi trường quan trọng nhất trong việc hình thành tính cách con trẻ.
Bằng sự quan tâm sâu sắc của gia đình, bằng phương pháp sư phạm minh thông của nhà trường kết hợp với luật phổ biến giáo dục pháp luật, nghĩa là đưa môn học pháp luật vào nhà trường nhằm nâng cao kiến thức pháp luật cho học sinh.
Có một Đề án về một tòa án chuyên biệt cho tội phạm trẻ em ra đời xác lập một tòa án gia đình và người chưa thành niên để thực hiện giải pháp giảm bớt tội phạm trẻ hóa. Ở nhiều nước đã có tòa án này nhưng nước ta thì chưa. Chắc cũng đến lúc nước ta cần lập ra một tòa án như thế.
Một biện pháp nữa là ta cần tạo ra những sân chơi lành mạnh cho trẻ em, coi đây là việc làm cần thiết và quan trọng trong việc góp phần kiềm chế và làm giảm đến mức thấp nhất việc trẻ em phạm tội...
27/6/2012
Hoàng Giao
Hình ảnh: Internet
-
TRĂNG
Điểm với vầng khuya một sắc hồng
Vòm trời tĩnh tại giữa mênh mông
Xôn xao sóng vỗ làn mây cuốn
Rạng rỡ trăng soi ngọn gió lồng
Cám cảnh rừng nghiêng xao xác nhớ
Nao lòng đất gọi thiết tha mong
Đôi ta quyến luyến trao duyên thắm
Suối hát lời ru thỏa giấc nồng
-
LƯNG TRẦN
(Thơ vui)
Vai tròn nên em thích hở lưng
Mát mượt làn da dưới nắng hừng
Eo thon em bước đi duyên dáng
Ngơ ngẩn hồn anh mắt sáng bừng.
Thắt đáy lưng ong vốn đã từng
Việc nhà việc nước việc riêng chung
Đảm đang quán xuyến lo toan hết
Rạng rỡ lòng anh thỏa nỗi mừng
Ra đường em chẳng thích kín bưng
Cái đẹp phải khoe chẳng đặng đừng
Thiên hạ một phen nhìn lé mắt
Xúc động lòng em mắt rưng rưng
Lạc bước đưa chân giữa cánh rừng
May mà gặp được cánh chim ưng
Chẳng hiểu vì đâu em muốn gửi
Một tấm lưng thon giữa nghìn trùng
HOÀNG GIAO
-
Cuộc sống có một quy luật bất biến: tự đào thải những gì không phù hợp để mà tồn tại. Thế giới luôn đổi thay để đi tìm cái mới, cái mà con người cần trong tâm khảm mà không nói ra được. Mỗi người là một con tạo xoay vần, tự chuyển mình, tự dừng lại khi cần thiết.
Ngoại tình theo tôi là một tai nạn, một sai lầm, giống như một con tàu bị trật đường ray và không phương cứu chữa.
Ngoại tình có tội không? Có xấu không? Có phải là một tệ nạn xã hội không? Trong một góc độ nào đó thì có, nhưng xét theo nguyên nhân thì không hẳn thế!
Ngoại tình có lợi hay có hại? Thật khó trả lời! Nó có phải là gia vị của hôn nhân giống như ghen tuông là gia vị của tình yêu không? Cũng có người quan niệm thế đấy! Chứ theo tôi thì không.
Ngoại tình là một sự mê muội nhất thời rồi cũng có hồi kết thúc vì sự bế tắc là điều tất nhiên.
Ngoại tình là một liều thuốc độc mà người ta không biết cứ uống vào để rồi giãy rụa như một kẻ điếc không sợ súng.
Ngoại tình là một tép thuốc phiện làm người ta lâng lâng, phê phê rồi đi vào cái chết trắng.
Ngoại tình là con dao hai lưỡi, giống như liều thuốc, sử dụng đúng thuốc thì khỏi bệnh, nếu uống sai thì bệnh nặng hơn và nguy hiểm đến tính mạng. Bất cứ một loại thuốc chữa bệnh nào cũng đều có hại cho cơ thể. Ngoại tình đem đến những phút giây sung sướng nhưng lại là vực sâu.
Anh A và cô B đã có gia đình riêng hạnh phúc thật sự. Nhưng họ cứ lầm tưởng đó là địa ngục trần gian vì một lý do không hiểu nhau nào đó. Anh A và cô B yêu nhau vì tưởng đây mới là một nửa của mình. Nhưng có chắc vậy không? Có chẩn đoán được đúng bệnh thì mới biết phải dùng loại kháng sinh nào? Hãy thận trrọng khi dùng thuốc. Ngộ nhận trong tình yêu, sai một ly sẽ đi một dặm. Cái giá sẽ phải trả quá đắt cho việc nhắm mắt đánh đổi một cuộc sống gia đình hiện có để thả mồi bắt bóng với một ảo tưởng phù du. Xem chừng phương thuốc ngoại tình chữa bệnh không hạnh phúc cho một gia đình bất hạnh có nên chăng? Có phải là một lý do chính đáng không? Không.
Nếu không sống được với nhau thì ly dị, cớ chi phải ngoại tình?
Ngoại tình là một vấn đề xã hội nan giải đem đến bao hệ lụy khó tránh. Là điều không ai muốn, không thể hiểu, nhiều khi biết là sai, là nguy hiểm mà vẫn cứ lao vào.
Ngoại tình là một bài toán khó giải vì nó ngày càng tinh vi và gia tăng. Nó cứ như cái gì đến thì phải đến vậy. Thì cứ kệ nó thôi. Để khi nào đầu nó va phải đá chảy máu nó sẽ tự biết phải làm sao, "có thực mới vực được đạo". Người khác nhìn vào đó làm bài học cho mình cái luật nhân quả.
(100% đàn ông có cơ hội là ngoại tình)
Ngoại tình không phân biệt giàu nghèo, quyền lực. Không loại trừ mấy ngài giám đốc, đại gia, siêu sao hay nghệ sĩ tài ba. Cứ có cơ hội là ai ai cũng ngoại tình, đừng nói chắc bản thân không bao giờ vướng ngoại tình cho dù có sẵn bản lĩnh. Có tiền nhiều là thoải mái cặp bồ ngao du thỏa thích. Chọn cách sống nào là quyền của người ta mà. Khi gặp hậu quả đã có pháp luật ra tay. Kết cục ra sao họ dám làm dám chịu. Tất nhiên cũng có những người dám làm mà không dám chịu đấy!
Ngoại tình rất có thể là cái gì không thể tránh, hãy cứu họ khi nhận ra một sự thật không thể chấp nhận. Ngày xưa người ta xử lý những người ngoại tình bằng cách ném đá cho đến chết, thật dã man. Có những đất nước có hủ tục cắt bộ phận sinh dục ngoài của người con gái từ 15 tuổi để tránh vấn đề sinh hoạt tình dục trước hôn nhân và ngoài luồng sau hôn nhân, thật là độc ác.
Tình dục không xấu, ngoại tình cũng không xấu, nhưng từ nó gây ra nhiều hệ lụy nên chúng ta phải thận trọng. Không ai muốn ngoại tình, nhiều khi nó chỉ là điều bất đắc dĩ, một cứu cánh cho một cuộc hôn nhân bất hạnh. Ngoại tình chỉ có tội khi người trong cuộc dùng nó để trục lợi, và dùng nó để hại nhau vì thù hận.
Kẻ thù ẩn náu ngay trong tư tưởng của mỗi chúng ta. Hãy cảnh giác với chính mình để tránh những điều không nên, vô bổ, mất thời gian, gây đau khổ, hiểm nguy và hệ lụy về sau. Đừng vì những niềm vui nhất thời kiểu "mua vui cũng được một vài trống canh" để rồi hối hận thì đã muộn. Lúc đó thì "ra đi mắc núi trở về mắc sông" đấy. Mất tất cả còn mất thêm niềm tin vào cuộc sống.
Ngoại tình dưới bất cứ hình thức nào cũng khôngchứng minh được giá trị gì cả. Chỉ mất giá thì có. Phải chăng là những người ngoại tình chưa hẳn đã muốn chứng minh giá trị của mình mà chỉ vì thích gì làm nấy, ngoại tình như một bản năng, như mộc nhu cầu tình cảm, một nhu cầu sinh lý mà thôi.
Người ta không nghĩ đến mặt trái của ngoại tình. Đó là tổn thất nó gây ra. Là sự tự hủy hoại bản thân, là ngọn lửa tự thiêu sống mình, là chiếc xe không thắng...
Hãy nói không với ngoại tình mọi lúc mọi nơi, kể cả khi thấy mình có thể...
Các dạng ngoại tình:
1. Ham của lạ, "chán cơm thèm phở"
2. Thèm cơm thèm cả phở, có thêm chứ không bớt.
3. Ngoại tình để chứng tỏ mình đào hoa, thế thôi.
4. Ngoại tình để chứng minh với người bạn đời rằng mình cũng đáng yêu không như họ nghĩ đâu.
5. Ngoại tình vì ham vui, vô độ, bất cần đời.
6. Ngoại tình vì vợ chồng không hòa hợp tình dục.
7. Ngoại tình vì nhu cầu tình dục quá lớn.
8. Ngoại tình vì nghiện tình dục, vì nghiện ngoại tình.
9. Ngoại tình vì không làm chủ được bản thân.
10. Ngoại tình vì bị quyến rũ, mồi chài, chèo kéo, mưu mô của đối phương vì sa bẫy tình.
11. Ngoại tình để lợi dụng tiền tài, vì danh vọng, địa vị.
12. Ngoại tình vì ngộ nhận tình yêu.
13. Ngoại tình vì muốn thoát được bạo lực gia đình đế đến với tình yêu thực sự.
14. Ngoại tình vì cho rằng nó là gia vị của hôn nhân.
15. Ngoại tình vì thù hận người bạn đời.
16. Ngoại tình tư tưởng, đơn phương.
17. Ngoại tình tư tưởng từ hai phía, không công khai.
18. Ngoại tình tư tưởng, tình ảo công khai.
19. Ngoại tình thật sự công khai.
20. Ngoại tình thật sự không công khai.
21. Ngoại tình vì tham phú phụ bần.
22. Ngoại tình vì những phút giây xao lòng.
23. Ngoại tình vì thách thức pháp luật
24. Ngoại tình khi có cơ hội.
25. Tự cho mình cái quyền được ngoại tình.
Xem ra trong tất cả các hình thức ngoại tình trên, có sự ngoại tình nào bố ích, có lợi và đem đến điều hay điều tốt, điều hạnh phúc không các bạn? Nếu có thì các bạn biết mình phải làm gì rồi. Nên hay không nên ngoại tình là do chính các bạn tự quyết định. Bất cứ điều gì có một kết quả tốt thì chúng ta nên làm. Ngược lại thì không! Giống như một lời nói dối không nên, nhưng vẫn có những lời nói dối đem lại điều tốt đẹp đấy chứ!
Ngoại tình là điều nan giải bậc nhất trong xã hội cần mỗi người hãy tự tìm cách giải mã nó...tự tìm phương hướng giải quyết cho từng tình huống ngoại tình đã xảy ra sao cho ít bị tổn thất nhất về mọi mặt...Làm sao để tránh được ngoại tình? Đó là câu hỏi của từng cá nhân và cũng là của toàn xã hội!
19/5/2012
Hoàng Giao
Nguồn: http://yume.vn/hoangthi_giao/article/man-dam-ve-ngoai-tinh-thoi-.35D8A96E.html
-
ĐỜI
Đời người ao ước trăm năm
Ở ta sao những
thăng trầm trớ trêu
Lòng ta như một cánh diều
thả hồn ta giữa tin yêu đợi chờ
Chiếc xe lăn
Gọi bến bờ
Cho ta gửi nhé bài thơ nghẹn ngào
Cõi tình khát vọng ta trao
Mùa thu ơi dậy sóng trào nơi đâu
Mù khơi
Con sóng bạc đầu
Đêm dài thăm thẳm thương nhau
hỡi người!
- 1
-
KỊCH_KIM VÂN KIỀU
CẢNH 1_THÚY KIỀU THÚY VÂN
Nhân vật:
MỞ MÀN
THÚY KIỀU:
Thúy Vân ơi!
Chị không thể kết duyên cùng Kim Trọng
Em thay chị cùng chàng kết mối trăm năm
THÚY VÂN:
Chị ơi!
Tình chị , duyên em, làm sao không nước mắt?
Em không thể cùng chàng Kim Trọng được đâu
Một ngày kia, khi tóc đã bạc màu
Anh , chị sẽ gặp nhau dù đã muộn
THÚY KIỀU:
Nhưng em ơi , em ơi không thể khác
Phận chị vầy, rồi biết về đâu?
Chàng trởi về, muôn nỗi thương đau
Thúy Vân ơi , còn bao lời hẹn ước?
THÚY VÂN:
Hỡi ôi!Trời đất có hay?
Chị tôi bạc phận , lòng ngay, hiếu, tình
Bên tình bên hiếu phân minh
Hy sinh hạnh phúc, bán mình chuộc cha
Trao duyên Kim Trọng cho ta
Truân chuyên lặn lội, bôn ba xứ người
Nước mắt ta cứ trào rơi
Chị ơi em nhận lấy lời chị trao
THÚY KIỀU:
Ta biết từ đây phải xa rồi
Xa cha, xa, Trọng, xa em tôi
Xa mái nhà ta, xa tất cả
Để về cát bụi chốn xa xôi
Cha ơi cha!Vương quan em!
Thúy Vân em!
Kim Lang ơi!
Kim Lang!...........
THÚY VÂN:
Ôi kim Lang...hỡi Kim Lang
Chẳng yêu ...thiếp phải theo chàng từ đây
Trời trao duyên kiếp đọa đày
Cho ta trọn mối tình này chẳng yêu.
(HẾT CẢNH 1)
CẢNH 2:KIM TRỌNG THÚY VÂN
KIM TRỌNG:
Tại sao vậy?
Tại sao vậy?
Thúy Vân!Kiều em!
Than ôi!Mới trao lời hẹn ước
Thôi thế này, thôi thế thì thôi
Lòng ta khóc đứng khóc ngồi
Sông sâu có thấu, hỏi trời có đau?
VƯƠNG ÔNG:
Ta thấu lòng con ta đớn đau
Nước mắt ta đã cạn từ lâu
Con ơi!Ta chỉ còn Thúy Vân thay lời hẹn ước
Với Kim Kiều, ta chẳng biết phải làm sao?
THÚY VÂN:
Chàng ơi!
Chị em gửi em cho chàng, ta se duyên kết tóc
Nước mắt lưng tròng, chị khóc lệ rơi
Vì thương chị em nhắm mắt gật đầu rồi
Mai sau em cùng chàng kiếm chị...chàng ơi
KIM TRỌNG:
Ta hiểu lòng nàng Thúy Vân ơi đừng khóc nữa
Kiều đã trao em cho ta thì ta trọn nghĩa tình này
VƯƠNG QUAN:
Anh chị ơi!(Ngất xỉu)
VƯƠNG QUAN:
Em thương cha, mẹ, thương Vân
Thương Kiều, thương Trọng thương thân em này
Thân em mạnh khỏe phây phây
Mà sao lại chịu bó tay phận người?Huhu
HẾT CẢNH 2
CẢNH 3: MÃ GIÁM SINH VÀ THÚY KIỀU
VƯƠNG ÔNG:
Sao tôi khổ sở thế này
Lỗi tại tôi nên con phải đọa đày thế kia
THÚY KIỀU:
Cha ơi đừng buồn nghe cha
Tại ai không phải tại ta yếu hèn
Tại đời trăm sự bon chen
Tại người không tỉnh vu oan người hiền
Cha ơi đừng có buồn phiền
Số con nó thế đừng buồn nghe cha!
VƯƠNG QUAN:
Em thương chị lắm, vô cùng
Mà không giúp được chị đừng khóc nha
Thúy vân _Thúy Kiều:
Vương quan ơi đừng có lo sầu
Chị em ta cứ đương đầu hiểm nguy
Chờ trời đất phù hộ độ thì
Một ngày nào sẽ đền nghì trúc mai
MÃ GIÁM SINH
Ta đây là Mã Giám Sinh
Nghe nàng khóc lóc, tâm tình cũng thương
Mau theo ta vượt trùng dương
Tú Bà đợi đó, đoạn trường sẽ hay.
Ba trăm lượng đã trao tay
Theo ta, nàng sẽ có ngày vinh quy
Trái mai đang tuổi xuân thì
Trải “cơn mưa gió”… hi hi… nàng cười.
THÚY KIỀU
Biết làm sao được bây giờ
Đành theo chàng đến mệt phờ cũng theo
Ba trăm lạng đã trả treo
Đường đi đã dọn kì kèo được sao?
MÃ GIÁM SINH
Một cơn mưa gió nặng nề,
Thương gì đến ngọc tiếc gì đến hương.
THÚY KIỀU
Mã Giám Sinh đang nói gì?
Một cơn mưa gió rầm rì khi mô?
Mã đến vườn Thúy bao giờ?
Sao ta không biết hờ hờ, tỏ chi?
MÃ GIÁM SINH:
Vườn Kiều rộng mở thật to
Để cho chàng Mã tò mò vào chơi
Chàng đi rón rén nhẹ thôi
Đuổi ong bắt bướm bay rồi chim muông
Nhìn Kiều chàng cứ thèm thuồng
Như ong thèm mật chưa buông hoa nè.hehehe
THÚY KIỀU:
Vườn Kiều mở đón người yêu
Chàng Mã say rượu liêu xiêu bò vào
Ta tưởng Kim Trọng nên chào
Giám Sinh họ Mã lẻn vào ...cười ...Dê!
Hehe
THÚY VÂN:
Dê cười Kiều đừng có mê
Cứ ngồi nghe Mã tỉ tê rồi thèm
Mỗi lần ngắm Mã cười xem
Chẳng khác Dê núi lại thèm lẩu đây
Kim Trọng tuấn tú mình dây
Chàng yêu chị thế mong ngày gặp nhau .hehehe
THÚY KIỀU
Thúy Vân em hãy yên lòng
Tình chàng Kim Trọng ta không quên mà
Cái chàng họ Mã ba hoa
Có lắm tài lẻ , haha, mắc cười
THÚY VÂN:
Chị đừng ham vàng người ta
Bán em cho gã Mã , Gà (Thúc)rước đi
Còn anh Kim Trọng làm chi
Áo làm tin đó lấy gì đền đây
Già thèm chóng chán vơi đầy
Chẳng theo ai nữa ở đây vui rồi.hehehe
THÚY KIỀU
Thúy Vân em thật thông minh
Đừng theo ai nữa chúng mình mà thôi
Trao duyên Kim Trọng em rồi
Đừng tơ tưởng nữa nhiều nơi hẹn hò
CẨN THẬN CÁI GÃ THÚC SINH
VÀ CẢ CÁI MÃ GIÁM SINH RẺO CƯỜI
CÓ NGÀY HỌ BẮT EM TÔI
THÌ CHỊ KHÔNG BIẾT KÊU TRỜI ĐƯỢC KHÔNG?
MAY MÀ EM RẤT SÁNG LÒNG
TRÁNH ĐƯỢC HAI GÃ ...QUYẾT KHÔNG CHỊU ...HÈ
THÚY VÂN:
Anh chàng họ Mã tha phương
Ghé qua yêu chị cùng đường tán em
Tướng thì ốm yếu hom hem
Dang tay ôm cả chị em vào lòng
Chạy qua chạy lại mấy vòng
Tán chưa xong chị đã thòng qua em.
hehehe
THÚY KIỀU:
Đường đường một Mã Giám Sinh
Gặp ai tán đó chúng mình đã thông
Mã tán thì mình chạy vòng
Cho gã chạy trước mình vòng ngõ sau
MÃ GIÁM SINH:
Thúy Kiều nàng chớ làm cao
Vương ông đã thuận nàng vào tay ta
Chớ nên tiếc một đời hoa
Hãy theo họ Mã bước ra bến tàu.
Biệt ly nước mắt quặn đau
Giang hồ nàng sẽ nhuốm màu thời gian
Ví dầu nàng có thở than
Họ Mã ta cứ vui tràn cung mây.
THÚY KIỀU:
Cái chàng họ Mã Giám Sinh
Ta than mà gã vui tràn cung mây?
Ta đau mà gã vui vầy
Biệt ly nước mắt có ngày ra sao?
Có ba trăm lạng đã trao
Nên ta đành phải ngã nhào vào ngươi!
CẢNH 4 : THÚY KIỀU_TỪ HẢI
THÚY KIỀU:
Nhác trông thấy đấng trượng phu
Từ trên cao vút bay vù trước sân
Kiều nghiêng vai dáng bần thần
Người đâu cao lớn muôn phần khiếp kinh
Oai phong lẫm liệt muôn hình
Xưa nay chưa thấy triều đình có ai
Nhác trông văn võ đức tài
Đường đường một đấng mày ngài cao minh
TỪ HẢI:
Cớ sao nông nỗi thế này?
Nàng ơi gia cảnh tỏ bày cùng ta
THÚY KIỀU:
Thưa rằng gặp cảnh oan gia
Phải đem thân phận cứu nhà chuộc cha
"Rằng tui chút phận đàn bà"
Ba chìm 7 nổi mới ra thế này
TỪ HẢI:
Thương thay phận gái mỏng manh
Dấn thân vào chốn lầu xanh khổ dày?
Theo ta về nhé từ đây
Cưới nàng làm vợ kiếp này bên nhau
THÚY KIỀU:
Đa tạ lòng tốt, phép màu
Tướng công Từ Hải nguyện cầu hiển vinh
Người tài giữa chốn ba sinh
Dám bảo vệ thiếp công minh, sáng ngời
Từ nay xin được theo người
Cùng nhau mãi mãi đời đời chẳng xa
THÚY KIỀU:
"Râu hùm ,hàm én, mày ngài"
Là chàng Từ Hải đức tài hiển vinh
Dám bênh vực kẻ phong tình
Can đảm chuốc lấy phần mình hiểm nguy
Thúy Vân em ấy thương Kiều
Ta yêu em lắm Hải yêu thương à
Kim Trọng là duyên em ta
Người thương em ấy nay là Kim Lang
Cảm ơn chàng đã có tình
Cứu đời thiếp khỏi cực hình bấy nay
Thiếp xin theo chàng về đây
Đội ơn trời đất có ngay anh hào
THÚY KIỀU:
Xin từ biệt Mã Giám Sinh
Ngày xưa tôi đã bán mình cho ngươi
Nay tôi có Từ Hải rồi
Mã ơi vì Mã mà đời tôi đau
Tôi rơi vào chốn xanh lầu
Rơi vào tay Thúc đã đời Hoạn Thư
CẢNH 5: THÚY KIỀU _KIM TRỌNG
KIM TRỌNG:
15 năm lưu lạc nơi đâu?
Sao ta cứ mãi u sầu tìm em
Vào vườn Thúy thử tìm xem
Trong mơ, ta ngỡ Kiều em trở về
Chập chờn lúc tỉnh lúc mê
Nhác trông ai , mái tóc thề ngày xưa
Gió lay cành liễu đong đưa
Dịu dàng lẳng lặng, nàng vừa tới nơi
Nét duyên còn vẹn, buông lơi
Lao xao nụ thắm , nàng ơi, ta về
Giật mình hồn những đê mê
Ngó lên chị Nguyệt trăng thề còn đây
Tiếng chân ai bước dạn dày?
Gió vờn thoang thoảng cỏ cây xạc xào
Tần ngần ta vội bước vào
Vườn Thúy thấp thoáng ánh hào lung linh
Bóng hồng nhẹ gót xoay mình...
THÚY KIỀU:
Ai vào vườn Thúy ta đây?
Trăng khuya son sắt giờ này...ai đang...?
Nghe quen như bước chân chàng?
Mười lăm năm ấy ngỡ ngàng hôm qua?
Lá gầy,còn đâu cánh hoa
Thân này trôi nổi xót xa lắm rồi
Ước gì đừng gặp lại Người
Nói sao cho hết những lời đớn đau
Mười lăm năm vạn u sầu...
Kim Lang chàng hỡi...còn đâu trăng thề...?
Xin chàng đừng có trở về...
HOÀNG GIAO
-
" Có phải giờ đây cha đã thành cơn gió
Bay bổng với mây trời sao nỡ bỏ mẹ con con
Cka có biết không ? - Mẹ đau đớn mỏi mòn
Thương bố cô đơn tim mẹ còn nhiều thương nhớ
Nước mắt ông bà rơi lăn dài theo hơi thở
Tiếng nấc nghẹn ngào theo trăn trở từng đêm qua
Cô chú nói với con -" Bố con sống thật thà "
Bác bá vẫn trầm tư " người sao mà nkank nhẹn"
Nội nghoại gần xa bao nhiêu người thương mến
Giờ bố đi rồi có công chuyện nhờ tay ai
Nỗi lòng xót xa con giữ những đêm dài
Nước mắt mẹ còn rơi miệt mài theo năm tháng
Nỗi tiếc thương gửi mây trôi gió thỏag
Gửi cha hiền từ như ánh sáng của thái dương
Con xyn khắc gki theo suốt những chặng đường
Hình ảnh bố khoan dung khiêm nhường còn mãi mãi "".....
Bài thơ hay và cảm động lắm. Cảm ơn em Minh Khang!
-
Xin chia sẻ với Hàn Phong Vũ. Hôm nay chị mới biết thơ em. Chị sẽ quay lại đây sớm để đọc hết trang thơ của em.
-
Lận đận long đong mãi kiếp nghèo
Đường cùng ta phải cố dấn theo
Ông trời chẳng phụ ta được mãi
Còn ngại ngần chi vững tay chèo
Sóng gió phong ba không lùi nước
Biển rộng thiếu gì chỗ thả neo
Nam nhi chí lớn ngang trời đất
Mấy chốc mà ta thoát kiếp nghèo
Em chả họa cái này bao h cũng ko hiểu về thơ đường luật lắm !! Mạn phép các tiền bối
HG sửa bài MK đôi chút:
Lận đận long đong mãi kiếp nghèo
Đường cùng cũng phải cố mà theo
Trần gian chẳng phụ người công quả
Cuộc sống không nề kẻ trả treo
Giãi gió dầm mưa lòng vẫn sáng
Mở lòng đón nắng dạ còn reo
Nam nhi chí lớn ngang trời đất
Mấy chốc mà ta thoát cảnh nghèo
-
Tèo mới làm được bài này & đăng lên fb , mong bà con làng thơ ta cho chút ý kiến
HG sửa lại đôi chút:
Gió nhẹ đu đưa mái rạ nghèo
Dòng sông lạnh lẽo cảnh vắng teo
Lang thang khắp chốn đời không mỏi
Lận đận trăm nơi miệng chẳng treo
Ảo ảnh cho nên danh còn hám
Mơ màng bởi thế nghiệp mãi đeo
Trò đời chẳng dễ như mong muốn
Lữ khách sao người vẫn cố theo
-
Chào chị !
Giacat cám ơn chị HG nhiều vì đã có lời khen .Nhưng về thơ Đường có khó khi làm chứ đừng nói đến để họa..
Có thể nhờ chị và anh Tica chỉnh sửa lại dùm để bài thơ được hoàn hảo hơn không ạ ?
GC cũng thử để họa chứ thường thì chỉ cảm thơ để viết nếu thấy lòng " rung động " khi đọc một bài nào đó...
Chúc chị vui , may mắn trong cuộc sống và thêm nhiều sáng tác nữa nhé .
Thân mến !
HG sửa lại bài của giacat:
"Trời thanh gió mát đời bình an
Rung nhẹ tiếng tơ gởi mây ngàn
Thắm sắc say men người lữ thứ
Hòa cùng sông nước khói chiều lan
Tìm trong ký ức cùng trang giấy
Họa những vần thơ với cung đàn
Biết nước cùng mây trao sóng mắt
Đẹp lòng nhân thế cảnh trần gian... "
Giacat
Khung trời gió mát gởi lòng an
Vuốt nhẹ dây tơ vọng đến ngàn
Trộn với hương tình hoa sớm nở
Hòa cùng điệu hát khói chiều lan
Tìm trong ký ức ngàn câu nói
Họa những vần thơ vạn tiếng đàn
Thỏa nguyện hồn mây trao sóng mắt
Muôn đời thế thái tạo nhân gian...
-
Chẳng những bắt tay với MK mà là mọi người nữa chứ. Chỉ vì tôn trọng chủ nhà nên TC phải gồng mình - làm mấy câu tứ tuyệt. Văn xuôi nhiều quá không đúng trang thơ coi kỳ. Gà nhà bôi nhọ đá nhau, xong rửa mặt sạch nhận ra nhau - cũng vui chứ !
Chỉ cần mọi người cùng vui là em vui em mừng. Em cảm ơn thịnh tình của anh!
-
Ý rất hay, nếu xét từng câu riêng rẽ thì thơ có hồn lắm đó. Thơ như vậy mới là thơ - thiên phú là ở chỗ đó. Phần kỷ thuật thơ thì luyện mấy hồi. À, thêm một chút tiểu xão. Bài xướng của HG luật bằng (Gieo từng nét chữ mộng bình an) thì bài hoạ nên đối luật (trắc). Như vậy mới khỏi bị Thầy Ái Hoa cốc đầu. Cùng luật không sai - dĩ nhiên rồi, nhưng đối luật thì được cao điểm hơn (bởi vì ... lắm lúc rất khó làm).
Quả đúng như vậy. Em cảm ơn anh TiCa đã đồng hành
-
Đáng lẽ...
Minh Khang quả thật sáng hơn người
Khốn nỗi Đường thi chẳng giỡn chơi
Ấy thế lần đầu - xem chã tệ
Quen tay viết mãi hẵn lưu đời
Đáng tiếc nơi đây chẳng phải nhà
Hoàng Giao bạn hữu của TiCa
Qua đây xướng hoạ vài câu chữ
Dọn dẹp vườn thơ – đáng lẽ ra …?!
TiCa
7.7.12
Bạn bè xướng họa cho vui
Dù hay dù dở bùi ngùi cảm thông
Anh TiCa đừng có mong
Ai ai cũng phải một lòng thơ hay
Thơ tài ngưỡng mộ lắm thay
Không tài cũng cảm vì hay thích còm
Hihi, chủ nhật vui anh TiCa ơi
- 1
-
Ý là bảo tôi làm xấu trang của HG chứ gì !!! Hiểu rồi !! Xin lỗi đã mạn phép viết ba thứ linh tinh vào đây !! Ông có trách nhiệm thì xóa dùm !!! Cảm ơn
Minh Khang có thiện ý tốt khi vào đây, HG rất hiểu. Chúng ta cùng vui mà, không biết thơ ĐL là chuyện bình thường mà. Mong anh TiCa và Minh Khang bắt tay nhau là bạn vui chung đi nào. Bỏ qua tất cả
- 1
-
GIÃ BIỆT:
Phải lúc người đi giã biệt rồi
Gieo hờn hổ phận đắng bờ môi
Bơ vơ gió tủi dòng sông lặng
Quạnh quẽ tim sầu nước mắt trôi
Muốn lắng tâm tư lòng mãi cuộn
Đòi ngưng ký ức dạ không rời
Đành mang tất cả vì thương nhớ
Gửi gắm mây ngàn giữ hộ tôi
THU ĐỢI
Ước nguyện còn đâu gọi đá vàng
Thu về rạo rực nhớ mùa sang
Thuyền xuôi náo nức người không đặng
Lá đổ xôn xao kẻ chẳng màng
Để nỗi suy tư buồn giận lắng
Chờ dòng cảm xúc xót thương mang
Nghìn năm trái đất còn mong mỏi
Nhức nhối con tim đợi mãi chàng
HG
-
Bọt bèo
Lận đận lâu ngày vẫn đói meo
Bôn ba khắp chốn cũng còn nghèo
Chân chùng gối rã thân còm cõi
Mắt trũng môi trề bụng tóp teo
Chống chếnh gian nhà cơn bão vật
Chập chờn ngọn nến giấc mơ treo
Khi nào chấm hết đời gian khổ
Số kiếp vì đâu mãi bọt bèo
Hoàng Giao
- 2
Thơ Đường luật Hoàng Giao
In Thơ xướng họa - Đối đáp bằng thơ
Đăng lúc · Report reply
Mỗi một hồn thơ hóa nẻo đường
Trăm lời vạn nghĩa chẳng ai....ương
Mây trời lặng lẽ muôn hương sắc
Ngõ ấy hoa hồng nở thấy thương