-
Số bài viết
335 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
-
Nổi bật trong ngày
1
Bài viết được đăng bởi hoanggiao
-
-
Chạy đằng trời
-
Người xưa
-
Không Quân
-
Đọc "THƠ TẶNG VỢ NHÂN 47 NĂM NGÀY CƯỚI"
của Nhà văn Nguyễn Khoa Đăng
Nhà văn Nguyễn Khoa Đăng
Thơ tặng vợ nhân 47 năm ngày cưới
Bốn bảy năm, đêm nay bà nhỉ
Hai chúng ta làm lễ cưới nhau
Bà thì mang tiếng cô dâu
Cái áo hôm trước hôm sau vẫn dùng
Tôi thì chiếc áo bông cũ kỹ
Bạc hết màu, đường chỉ lắt lay
Góp vui tưởng có chiếc đài
Nào ngờ phút chót đợi hoài vẫn không
Tiền đã không một đồng một cắc
Quà mừng toàn khăn mặt, chậu men
Chiếc giường một chật như nêm
Lại là giường cưới trong đêm động phòng
Hễ khởi sự nó rung cót két
Cứ như là day dứt tâm can
Ai kia dãi gió dầm sương
Ai kia sinh tử chiến trường đêm nay
Nhắc chuyện cũ mong sao bà hiểu
Cuộc tình ta đâu thiếu gian truân
Lẽ nào ta lại vô tâm
Để ngày xưa ấy nhạt dần trong ta
Hôm nay xin gửi tới bà
Trước là tri kỷ, sau là tri ân…
10.2011
Nguyễn Khoa Đăng
Nguồn: http://yume.vn/nguoi...i.35D7BDF6.html
LỜI CẢM NHẬN
Nhà văn Nguyễn Khoa Đăng viết nhiều truyện ngắn, tiểu thuyết, viết báo, viết sách, làm thơ cho thiếu nhi. Ít khi ông làm thơ người lớn (tôi biết có 3 bài, hai bài viết về gia đình, một bài về xã hội). Đây là bài thơ thứ hai tôi đọc của ông viết về tình yêu gia đình. Một bài ông viết về vụ Tiên Lãng ở Hải Phòng. Một bài nữa là bài: Điện thoại lúc nửa đêm. Cả 3 bài đều pha chút hài hước, tình cảm và rất hay, đem lại tiếng cười thoải mái cho người đọc. Mà lại rất ấn tượng có tính xây dựng cao.
Khi bất chợt đọc được bài thơ này tôi thấy rất tâm đắc vì sao cái đám cưới của Nhà văn Nguyễn Khoa Đăng lại giống những đám cưới ở quê tôi cách đây 30 năm đến thế. Bài thơ mang phong cách dân giã ngọt ngào, đậm tính nhân văn. Thơ viết theo thể song thất lục bát rất hợp tình hợp lý và hóm hỉnh vô cùng. Phải nói rằng vừa hay, vừa sâu, vừa cảm động, lại vừa làm cho người đọc cười tươi khoan khoái, cười hết cỡ. Một bài thơ tặng vợ nhân ngày cưới tuyệt đấy chứ! Người vợ nào được chồng tặng bài thơ như thế này mà không thương chồng đến nghẹn ngào?
Đọc bài thơ mà tôi nhớ biết chừng nào những đám cưới nông thôn miền Bắc ngày xưa đơn sơ mà ấm cúng vui nhộn. Tuy rằng cô dâu trong đám cưới như tác giả nói:
Bà thì mang tiến cô dâu
Cái áo hôm trước hôm sau vẫn dùng
Đúng là như thế đấy. Giống như quê tôi hồi đó những đám cưới vẫn mặc đồ bình thường, do vậy khách đến dự không thể nhận ra cô dâu nếu không được người nhà giới thiệu trước.
Câu thơ thật hài hước, có lẽ tác giả khi viết câu này cũng phải cười thầm, hoan hỉ, nhưng sống mắt lại cay cay, chắc bạn đã hiểu vì sao?
Chú rể cũng vậy:
Tôi thì chiếc áo bông cũ kỹ
Bạc hết màu, đường chỉ lắt lay
Đố ai nhận ra chú rể đang ngồi đâu trong lễ cưới? Bởi ngày đó không có chuyện cô dâu chú rể đi chào bàn, mà chỉ ngồi một chỗ lẫn vào khách mời. Chỉ có người nhà và người trong xóm biết thôi. Do vậy khách dự bao giờ cũng nôn nao hỏi cô dâu chú rể đâu? Khi biết rồi thì cười rộn lên...
Hình minh họa
Bây giờ nhắc lại, ghi kỷ niệm vào thơ nhân 47 năm ngày cưới. Tác giả lòng vừa vui, vừa tự hào, vì tình yêu và hạnh phúc một thủa nghèo nàn nay vẫn một màu tím đậm đà hương sắc. Cái áo cô dâu của bà, chiếc áo bông cũ kỹ bạc màu lắt lay đường chỉ càng gợi nhớ, ông càng thương bà hơn.
Nghĩ đến những đám cưới tiền tỷ ngày nay thật là tương phản...làm cho trái tim tác giả đắng đắng, giữa đêm khuya ông ngồi dậy viết bài thơ này. Khi tình cảm trào dâng, khi có điều gì muốn nói, ông thường viết ngay không đợi sáng. Hình như nhà văn nhà thơ nào cũng vậy. Bởi chỉ có vậy mới làm nên những tuyệt tác để đời. Tôi nghĩ bài thơ này cũng là một tuyệt tác...Bởi nó nhân bản, bởi nó mang bản sắc dân tộc. Bởi nó tôn vinh vẻ đẹp truyền thồng, nó hướng về cội nguồn, điều mà mỗi con người cần nhớ và ghi sâu.
Những món quà mừng đám cưới chỉ là cái khăn mặt, một chậu men, lúa, gạo, chứ không có tiền mừng. Đó là một sự thật mà tôi đã từng là người trong cuộc.
Chiếc giường tân hôn của tác giả cũng đặc biệt, cảm động đến nao lòng:
Hễ khởi sự nó rung cót két
Cứ như là day dứt tâm can
Cái tự trào của Nhà văn Nguyễn Khoa Đăng rất thực, rất hóm, khôi hài và đủ sức lay động một ký ức tưởng đã ngủ yên. Chẳng cần phải dùng những từ ngữ lớn lao, cứ bình thường thôi. Chẳng cần phải ý tứ, chẳng cần phải rào đón vòng vo, cứ tự câu thơ trào ra như cái gì đến phải đến, như tự thân nó thế giữa thanh thiên bạch nhật, nguyên thủy và trào lộng. Những nhịp thơ cứ thế rung lên những cung bậc tình cảm. Càmg ngẫm lại càng hay...
Bài thơ như một lời thầm thì tâm sự của ông với bà, của chồng với vợ. Và cũng là lời tâm sự của hàng triệu con người nói với những người bạn trăm năm của mình hãy giữ vững những gì mình đã có, đã tự hào của một thời yêu nhau để ngọn lửa mãi mãi, thấm sâu vào mạch máu, con tim của tình yêu thương tuổi xế chiều.
23/9/2012
Hoàng Giao
-
SỎI...HẾT
Sỏi hỡi từ hôm giã biệt mày
Trong người thấy đã khỏe mừng thay
Từng đêm cứu chữa lòng không cạn
Mỗi phút chăm lo nghĩa trọn đầy
Sạn hết ngàn đời yên thận đó
Ta còn trăm việc đón mình đây
Thời gian thấm thoắt trôi nhanh quá
Bạc tóc làm thơ ở đất này
- 1
-
EM CHẲNG MUỐN
08/10/2012 16:03
EM CHẲNG MUỐN
Em chẳng muốn thế giới này sẽ phẳng
Để rồi anh cứ thẳng hướng mà đi
Không quay lại nhìn em vì bước lặng
Lá và hoa cũng chẳng nước non gì
Em chẳng muốn thế giới này sẽ phẳng
Không buồn vui, tóc bạc trắng chờ trông
Cuộc sống chỉ hai bề trong và đục
Đau tột cùng hay hạnh phúc mênh mông
Em chẳng muốn thế giới này sẽ phẳng
Để lòng anh không có sóng tuôn trào
Để hồn em không thẫn thờ thương nhớ
Biển chẳng thét gào khi ta để mất nhau
Em chẳng muốn thế giới này sẽ phẳng
Không hờn ghen thiếu vắng những đam mê
Thà em cuốn trong bão giông vô vọng
Còn hơn bên một tảng đá trơn lì ...
-
ANH ĐI TÌM ANH
Anh đi tìm anh thủa nằm nôi
Tiếng khóc oe oe mẹ ru hời
Chân đất lon ton đồng làng chạy
Tuổi lên ba theo mẹ lưng đồi
Anh đi tìm mẹ áo sờn vai
Nắng mưa heo hắt tấm thân gầy
Bờ tre, chiếc võng, ao, tôm, cá
Tìm cha cùi cụi với bao ngày
Anh đi tìm bạn chiến trường nao
Máu xương đồng đội ở phương nào
Anh tìm em mắt long lanh thủa ấy
Đường hành quân nỗi nhớ xôn xao
Anh đi tìm anh chốn giảng đường
Tìm anh nơi góc khuất mưu sinh
Tìm anh quá khứ dài vô tận
Tìm tấm lòng tỏa sáng bình binh
-
TÌNH SI...TRẢ CHÀNG
Từ đây ta đã biệt ly
Dù thương dù tiếc em đi lấy chồng
Cũng đành quên một tấm lòng
Một thời kỷ niệm bềnh bồng sông xưa
Bây giờ em của sớm trưa
Của người ta, thủa đón đưa xa rồi
Em giờ hạnh phúc bên người
Mong anh tìm được bến đời riêng anh
Đừng trách nhau phận mỏng manh
Đừng vương vấn nữa mây lành đằng kia
Vần thơ mong được sẻ chia
Tâm tình ngày ấy tình si ...trả chàng
-
XA
Chiều nay bạn gửi một câu chào
Tiễn biệt xa rời phố núi cao
Gió đuổi vầng mây cơn bụi lốc
Trời tung trận sấm đợt mưa rào
Qua đường mắt bão cành cây lả
Rẽ lối sương mù sóng biển chao
Khắc khoải hình ai trong giấc điệp
Còn đâu gặp gỡ hỡi mai đào
-
HOÀI NIỆM
Em chẳng muốn kiêu sa
Anh ơi đừng buồn bã
Chẳng muốn anh lặng lẽ
Em phải rời phố xa
Mưa giăng giăng mưa giăng
Giăng nơi em không anh
Đừng nhớ em anh nhé
Chúc anh ngọn gió lành
Trái đất tròn gặp nhau
Đừng nhìn em như thế
Có còn gì nữa đâu
Cuối chân trời góc bể
Ta đi tìm thế kỷ
Những gì ta cho nhau
Trái tim và niềm đau
Hay đóa hồng bất tử
-
MÓN QUÀ
Nếu ta xứng món quà
Anh nâng niu chọn lựa
Thì bất tận trong ta
Là nỗi niềm vinh dự
Ta nào có tên ấy
Luôn ríu rít loài chim
Ta chẳng là thiên sứ
Như quí nhất anh tìm
Ta chỉ là hạt cát
Giữa sa mạc mênh mông
Của khô cằn sỏi đá
Và khát vọng chất chồng
Nhưng ta nguyện ước mong
"Nếu" của anh thỏa lòng
Đã có chim liền cánh
Giữa dòng đời bão giông
"Tên em_Loài chim nhỏ"
Trong tim anh riêng mình
Đôi mắt sáng lung linh
Mà ý trời trao tặng
-
THAM LAM
đã bảo rằng đừng đến
Vì có yêu nhau đâu
đừng có nhìn như thế
Lại hiểu sai lòng nhau
Cứ để thời gian trôi
để dòng đời bươn bải
Cây bao mùa ra trái
Bốn mùa cứ vòng xoay
Cứ để chiều buông mây
Gió đừng thì thầm nữa
đừng có nói lời thương
"Trong màn chiều nức nở"
Cứ để tình ta lỡ
Suốt cuộc đời hư hao
Tim ơi đừng sóng trào
đừng có tha thiết thế....
Đừng muốn thêm nhiều thế
Bốc cháy niềm đam mê
Thiêu đốt cả đêm về
Còn muốn gì thêm nữa
Bóng hình nào có lửa
Trong mắt nàng long lanh
Nói bao điều kỳ diệu
Trên trái đất ngày xanh
Còn chút gì cho anh
Mà bảo thêm nhiều nữa
Nắng mai hồng trước cửa
Hôn đầy lên tóc sương
Sao vẫn còn chưa đủ
Vẫn chưa say nồng nàn
Tham lam vừa thôi chứ
Còn bảo nàng "sang ngang"
-
BẰNG LĂNG CHỜ...
Em đợi anh nhiều thế
Mà câu thề trôi sông
Lỗi hẹn với vườn hồng
Bằng lăng chờ chưa nở
Thu chưa sang bỡ ngỡ
Cầu Ô Thước chong đèn
Long lanh còn đợi xem
Ngày anh về sao đã
Chuyến đò nhanh chậm lại
Gọi anh về mau mau
Để bằng lăng nở tím
Cho Ô Thước bắc cầu
Cho thu về bên nhau
Bây giờ anh ở đâu
Tiếng gọi đò vang vọng
Trên dòng sông đêm thâu
-
BIỂN VÀ TÌNH YÊU ...CON NGƯỜI
Nàng vẫn biết thế ,biển không hết mặn
Nên tận cùng biển cứ mãi trào dâng
Thiết tha say sưa đắm đuối bao lần
Mặn mà em xinh duyên
Biển lúc nào cũng muôn đời gió lộng
Cho những con thuyền mải miết ra khơi
Để những bến bờ chờ đợi không thôi
Thuyền anh xa tít tắp
Sóng là trái tim yêu thương của biển
Lúc xô bờ lúc tung bọt trắng xanh
Lúc dào dạt miên man lòng anh
Xao xuyến ngọt lành
Biển tràn đầy những lúc thuỷ triều lên
Mênh mông trong ta tình yêu đôi lứa
Rồi lại cạn dần rồi lại trào dâng
Khi nhớ khi quên
Biển có những ngày ngầu mặt hờn ghen
Nên con sóng xô bạc đầu giận dữ
Rồi lại hiền hòa trong xanh tình tứ
Chẳng hiểu vì sao
Dẫu có vì sao ta vẫn dài lâu
Yêu biển yêu anh yêu em nhiều chứ
Dẫu có xa trăm sông nghìn núi
Hai trái tim hồng vẫn son sắt chờ nhau
-
YÊU ANH...COMPUTER
Từ lâu em đã biết
Anh cần tình yêu em
Lời anh sao da diết
Ánh nắng chao... bên thềm
Câu thơ em... ngủ quên
Bỗng giật mình...Tiếng gọi
Sóng lay động bồng bềnh
Nỗi niềm ai bổi hổi
Trái tim em chợt hỏi
Có phải là yêu không?
Sao ngơ ngẩn cõi lòng?
Tím cả chiều, trăn trở...
Say anh ...Computer
Cảm ơn tình anh rộng
Ôm cả trời gió lộng
Vào hồn thơ trong xanh...
Từ nay EM YÊU ANH...
16/7/2011
Hoàng Thi
-
RẤT CÓ THỂ
Rất có thể điều ta có thiệt
Ngay cạnh bên ta không biết, đi tìm
Vẩn vơ hoài muôn vạn cánh chim
Rồi bất chợt ngẩn ngơ về chốn cũ
Cuộc đời
vốn trăm ngàn quyến rũ
Chỉ có
trái tim chân thành
Mới đủ
giữ lòng ta
-
Tình biển Nha Trang
Khi vừng dương ló dạng
Thuyền buông neo ra khơi
Xa tít tắp chân trời
Đạp lên ngàn sóng vỗ
Khúc tình ca trong gió
Hòa vào sóng trùng dương
Quyện lòng ta trong sương
"Mây trời trôi lãng đãng"
Sóng bạc đầu cát trắng
Gợi khát vọng yêu thương
Nha Trang ơi Quê hương
Cảm ơn một lần đến
Níu bước chân lưu luyến
Mấy mươi năm không phai
Níu ánh nắng ban mai
Gieo vào lòng thương nhớ
-
TA GỬI ĐẾN ANH
Ta gửi đến anh
Giáng sinh an lành
Đôi mắt long lanh
Chứa chan hạnh phúc
Ta gửi đến anh
Những điều có thực
Trong ngàn mơ ước
Bầu trời thiên thanh
Ta gửi đến anh
Mùa xuân trào lộng
Cây đời xao động
Bên dòng sông xanh
-
ĐỪNG MỘT MÌNH NỮA NHÉ
1.
Anh cứ bước một mình
Khi nào chồn chân mỏi
Có em về chung lối
Cùng anh tiếp con đường
Gió trời rải tơ vương
Hồn ngập tràn sương nắng
Thinh không cao phẳng lặng
Cho anh những sắc vàng
2.
Ngoài kia vòm trời rộng
Khoảng không đắm riêng mình
Ta chờ đợi bình minh
Thỏa lòng say bát ngát
Thầm thì cây cỏ hát
Trong nhịp sống thênh thang
Trao anh giấc mơ vàng
Đừng một mình nữa nhé
-
Một nửa
Mình nàng đứng ở giữa sân ga
Lặng lẽ trông ai mắt chợt nhoà
Một nửa vàng thau đem trộn lẫn
Và còn một nửa tặng hồn ta
-
LỬNG LƠ
Nằm khèo bổi hổi hồn thơ
Lòng treo trên vách ngẩn ngơ mất rồi
Nguyệt hoa đã trả về trời
Chỉ còn riêng tớ nửa đời lửng lơ
Người đi bỏ lại hững hờ
Kẻ ở vẫn cứ mong chờ đợi trông
Sao khuya thổn thức nỗi lòng
Cuối trời ấy để tim hồng nơi đâu!
-
XANH...EM
Thân em cây lá tạo nên
Mãi xanh xanh thẳm xanh thêm nồng nàn
Giữa thiên nhiên giữa bạt ngàn
Em là rừng núi thiên đàng lòng anh
NGƯỢC DÒNG
Sông đầy rồi, sông mênh mông
Đò ơi biết có xuôi dòng về đâu
Tình sông con sóng bạc đầu
Ngược dòng em lội sông sâu tìm đò
-
TÌNH YÊU ANH LÀ THỰC
Em yêu anh, tình yêu không lời đáp
Tình yêu này em gìn giữ dài lâu
Em yêu anh là muốn mãi cho nhau
Tình cảm đẹp giấu vào miền kí ức
Ta vẫn biết không thể đi vào thực
Nhưng hiểu rằng tim em đã trao anh
Hẹn ước cùng nhau dẫu đã không thành
Nhưng em biết tình anh yêu là thực
-
NẮNG MAI
Nắng mai về trên phố
Ngày làm việc bắt đầu
Sài gòn vương nỗi nhớ
Biết hồn anh nơi đâu
Những con đường ta đi
Xôn xao mùa lá đổ
ấm lòng người phố nhỏ
dẫu mai này ra sao
không gian hương ngạt ngào
bờ vai nào nghiêng chao
Thế nhân ơi em hiểu
lòng ta luôn có nhau
May 12, '10 7:10 AM
for everyone
ANH BIẾT KHÔNG?
Anh đã gọi em ngàn lần em không nói
9 tầng không nín lặng như tờ
Cả bầu trời nín thở lắng tai nghe
Anh đã gọi em từ 9 tầng ký ức
Em chỉ biết lặng câm nhưng con tim rạo rực...
Anh biết không?
Hài k85cg_cảnh 3
In Sân khấu
Đăng vào
Chạy đằng trời