-
Số bài viết
416 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
-
Nổi bật trong ngày
5
Bài viết được đăng bởi 101#
-
-
dã quỳ
Tôi đến muộn dã quỳ em còn đó
Biết rằng em nhưng ai biết rằng… tôi
Cùng trái tim em cũng đã trao người
Tôi chót giữ cho lòng tôi một ít
- 5
-
Rau!
Mặt trời mọc
Quả trứng gà em đập
Mỗi sáng đi làm, bước thấp bước cao
Đêm đầy sao
Nợ đô hoa mắt
Giám đốc công ty trăng lại tắt điện thoại
Lê từ ly sang vại
Trong môi say có mùi cỏ dại
Bọn lầu bầu sống đại lên nhau
Rau!
Phạm Ngọc Hùng
- 2
-
Hỏi thăm
Dạo này rau ngót có nhiều không
Dáng nhạc, hồn thơ vẫn cải ngồng?
Lối cũ còn nồng lời bão nổi
Đường huyền đã vợi tiếng mưa nông
Bấy giờ núi ngại, giồng hoa dại
Hồi ấy sông e, ngắt lá ngông
Để dậu mồng tơi hoài mãi, để
Tôi hờ như một trái diêu bông
Phạm Ngọc Hùng
- 1
-
Hoa chiều
Thôi thế là yên đến cuối đời
Hiền hoa vui nở ở vườn ngơi
Đường xa mỏi lái, xe cầu bến
Rừng rậm mềm tia, nắng vịn trời
Biết đủ thì ngưng, nào dại thiệt
Ham thừa cố dấn, chắc khôn hời?
Hòa dung san sẻ, tâm hồn gió
Tỏa nốt niềm xưa đượm một thời
Phạm Ngọc Hùng
- 1
-
Nhân dịp năm mới Quý tỵ 2013
Chúc toàn thể diễn đàn TT.com: Nhiều niềm vui, nhiều sang tạo mới
Thân ái
Phạm Ngọc Hùng
-
Tính lại
Ta ngồi tính toán với ma
Tính ra sông núi, tính ra biển trời
Tính đi tính lại cuộc đời
Khóc không nước mắt thì cười là hơn
Phạm Ngọc Hùng
- 3
-
NHÂN TẾT DƯƠNG LỊCH 2013. cogiaovungxa XIN CHÚC THI SĨ PHẠM NGỌC HÙNG LUÔN HẠNH PHÚC VÀ CÓ THÊM NHIỀU BÀI THƠ ĐỂ CHIA SẺ VỚI CÁC THÀNH VIÊN CỦA DIỄN ĐÀN. MONG HỒI ÂM. -
Tình sóng
Mùa đông đã lâu, đã lâu...
Có hai con tàu cập bến
Bỏ lại một người
Là anh - Cuộc đời trên sóng khơi
Đằng kia: Gần - Xa
Ảo hay thực
Đất liền viền quanh
Chưa bao giờ anh tới được
Bến bờ xanh
Dạt dào thế
Vô tình thế
Nước
Mắt mỏi mờ đẫm sóng anh tìm
Hai tay sải ngược
Cứ bắt đầu từ trái tim
Dù biển lạnh im lìm
Không cách gì đến được
Hy vọng tan dần
Anh đang chìm trong sóng vỗ
Nhưng không!
Anh ở mãi ngoài khơi thôi
Chẳng vào bờ, bờ khô ráo
Bờ ấm áp, không gió bão
Bờ mà em có với người
Tình sóng ấy ở ngoài khơi
Đêm từng đêm, bơi lai láng
Bờ ngăn sóng bằng cát đắng
Sóng là anh, bọt trắng đầu
Phạm Ngọc Hùng
- 3
-
Này em
Này em, có biết tình yêu đẹp
Những nàng con gái áo dài hoa
Những chàng trai lớn, hai má phính
Thứ bảy này, toan tính lại nhà
Họ đã yêu đương cả tháng trời
Này bàn, này ghế, này cau tươi
Hình như còn thiếu ai nữa nhỉ
Chỉ còn anh, cùng với em thôi!
Phạm Ngọc Hùng
- 3
-
Gửi cô giáo Phương Thanh (Sương Anh)
Phương người ồn ã, tiếng em thanh
Lời yến, giọng oanh quyến thị thành
Diệu vợi tao đàn êm nhạc nhã
Nồng nàn trang viết mượt thơ xanh
Trau dồi tâm sáng noi gương thiện
Uốn nắn mầm non nối nghiệp lành
Quân tử trong ngoài hâm mộ lắm
Sương dầm mật nếm được bao anh
Phạm Ngọc Hùng
- 1
-
Trăng mật
Chìm trong trăng mật ngọt ngào đời
Đêm quánh tình em thích quá thôi
Trăng chấm đường thi mềm mại sáng
Hoa trào mật óng nở bung trời
Cùng trăng đêm bóng lên nhiều lắm
Nhờ mật đời hoa hết cút côi
Em tiễn người xưa rời bến thắm
Rồi lòng thương nhớ chỉ dành tôi
Phạm Ngọc Hùng
- 2
-
Nhớ
Thuở học trò, trí nhớ sao mà kém
Khi yêu em trí nhớ sánh thiên tài
Giá biết yêu ngay ngày đầu đi học
Học được nhiều từ buổi bắt đầu yêu
Phạm Ngọc Hùng
- 1
-
I. Kết bạn
Mỗi lần hạ xán, định quen
Ngại ngăn, e nổ, mon men lốp xì
Trần mình, nghĩ bộp trán bì
Thơ hay đến phí, quyết thì tâm thưa
II. Giã biệt
Kiếp này bộc bạch còn say
Chưa hết sông đời buồm lay gió khơi
Đơn phương báu vật ngọc ngời
Xin người giữ khít, tan lời áo bai
Phạm Ngọc Hùng
-
Tình gió
"Gió cuối thu về hiu hắt song" *
Mùa sang thẳng tắp, chẳng đi vòng
Vô tình lá ngọc đâm sầm mặt
Hữu ý cành vàng quất nhói hông
Rét mướt vẫn còn chăn áo đắp
Lạnh lùng thì hết nghĩa tình đong
Chơ vơ đứng giữa chiều hoa ngợp
Cầm ảo tay em để sưởi lòng
Phạm Ngọc Hùng
(*) - Thơ LHM
-
Dòng thu hương
Ta ru nhau giấc mộng phủ đầy thơ
Mơ ảo diệu còn ngại gì giông tố
Tay trong tay, vai kề vai trên phố
Chiều thu êm, cay trong mắt chợt hồng
Giọt lệ buồn xin gửi phía mùa đông
Ngập tràn thu những dịu dàng ở lại
Những ngọn nến thắp tâm hồn hoang hoải
Những niềm tin soi sáng những cuộc đời
Ta thấy nhau trong từng tiếng lá rơi
Thấm tình người bằng hạt mưa, vạt nắng
San sẻ nửa vầng trăng đêm trắng
Cùng gom hương, cùng nhặt gió xây mây
Cùng chung tay tô đẹp tháng, tươi ngày
Chung nỗi niềm rợp vàng thu bối rối
Ôm hoài thương dòng sông Tâm ngất ngây
Chung nỗi nhớ chẳng thể nào thay đổi
Thế thì hỡi, vì cớ gì ta vội
Ngược dòng thu lui vè cỗi rừng thưa
Để tấm lòng ở lại cứ như thừa
Như mất hết từ đây, thu vĩnh viễn
Trời chiều thu hôm nay vui chao liệng
Đã bao ngày nghinh nghiêng tiếng lá rơi
Đền nụ hôn mát rượi dạ rối bời
Lại chảy nhé, dòng sông hương êm ái
Phạm Ngọc Hùng
-
Đêm xanh
Ai rợp mắt buồn đầy cốc rượu
Để anh ngồi say cạn cả hoàng hôn
Nơi xã hội xô bồ toàn vạn triệu
Neo vào đâu những mảnh vỡ tâm hồn
Neo mùa thu sao khuya lẻ bóng
Ai cùng sao sang tối xoay vần
Ai cùng anh ôm mãi mối tình thân
Như sao biếc cùng thủy chung son sắt
Như trăng ướt lời em thương mẹ xót
Trưa điêu tàn ngày phố chợ đêm quê
Hương xưa xưa ngập tràn chiều chót vót
Hương xưa nay còn đắm sáng đê mê
Đêm trăng xanh nhớ em thêm da diết
Anh ước là biển mặn đón sông thu
Sông quê hương chở lệ dòng diễm tuyệt
Dẫu bụi đời gì, cũng chẳng đục lời ru
Những đêm xanh lặng ngắt cả mùa thu
Phạm Ngọc Hùng
-
Thu ngỏ
Đã từng gió lả lơi bay
Sao hôm trăng sáng quắt quay chẳng về
Dẫu tim khắc dấu vạch lề
Thu đi năm tháng chưa hề đong cân
Thu về mỏi gối chồn chân
Thương nhau, xin giãi đầy sân tấm lòng
Xua đi sương khói vẽ vòng
Ấp iu thanh khiết đòng đòng trông trăng
Thuyền mơ cập bến cõi hằng
Giải oan hết kiếp sông băng muộn màng
Bởi tương tư cuộc tình nàng
Một đời anh nặng lá vàng trên vai
Phạm Ngọc Hùng
-
Giữ lại cho em
Anh ôm chiếc lá vàng thu trả
Mới hôm nào nhè nhẹ gió buông câu
Như vẫn vẹn thuở ban đầu êm ả
Con đường về chầm chậm bóng mưa ngâu
Anh vẫn giữ lá thư xanh vời vợi
Mãi đến giờ ai dám gởi ai đâu
Điều muốn nói đã chắc gì được nói
Cởi nỗi buồn cột trói đêm thâu
Anh xin giữ bầu trời hương xưa ấy
Nếp nhà nghiêm thay ngói mới chẳng hiềm
Lửa trong lò vẫn phải cậy lửa diêm
Như vẫn cháy suốt từ thời đồ đá
Anh giữ hết những gì em trả lại
Ngày hạ vàng, đêm hạnh phúc trong mơ
Buổi lang thang tim cháy nghẹn những giờ
Mong lắm chứ, nào thét gào trống vắng
Rồi mùa đông cũng nhẹ nhàng bằng lặng
Như xuân leo tới đỉnh mặt trời tàn
Như công bằng còn ấm ức thế gian
Nụ hôn ấy ngọt ngào vì trong trắng
Một nụ hôn mỗi kiếp người được tặng
Đừng treo hờn lủng lẳng mãi trên môi
Phạm Ngọc Hùng
-
Đêm trung thu
Đêm nay trăng sáng thật là thu
Mâm cỗ đầy vơi bay lãng du
Thỏ Ngọc chắc là chưa để ý
Chị Hằng có vẻ chẳng ưu tư
Người thì vung vãi từ canh tối
Kẻ lại thu gom tự giữa trưa
Lũ trẻ vẫn còn nghe cổ tích
Khi đời chật ních bất công xưa
Phạm Ngọc Hùng
- 1
-
Đố em
Lại gần đây ngồi cạnh anh đây
Nghe anh kể một chuyện tình tuyệt diệu
Của một chàng trai và một cô gái
Đã kịp gặp nhau trong tuổi hoa
Họ quen nhau một buổi tình cờ
Rồi từ đó cứ tình cờ đến mãi
Chàng có đôi chân dài không mỏi
Nàng có mắt to, da trắng, má hồng
Chàng có yêu không? Nàng không thể biết
Chỉ thấy mắt chàng đắm đuối say mê
Cử chỉ đơn sơ, dáng điệu vụng về
Không nói nổi một lời chải chuốt
Nàng có yêu không? Chàng cũng không thể biết
Chỉ thây nàng ánh mắt xa xăm
Nàng lạnh lùng như thể muốn chơi khăm
Mơ mộng đến những điều xa vời vợi
Đố em biết Chàng yêu Nàng? Hay là ngược lại?
Phạm Ngọc Hùng
- 2
-
Gót hoa hồng
Một bữa, anh là mưa xuống em
Em giương ô tím, che mà xem
Thì mưa đã hóa thành làn gió
Luồn mãi vào trong chiếc áo len
Một bữa, anh là con mèo miu
Em ôm ấp nó, vuốt ve chiều
Có lúc em đùa, miu bị nhột
Nhảy phắt ra ngoài đôi tay yêu
Một bữa, anh là con ruồi nhỏ
Lạc cánh rơi vào bát miến cua,
Em đưa sợi miến lên - trong suốt
Nào có gì đâu - vẫn ngon à!
Một bữa, anh là anh đích thực
Nắm tay em bàn chuyện tương lai…
Và anh ở khắp nơi em đến
Theo gót hoa hồng cả chỗ,,, khai
Phạm Ngọc Hùng
-
Tình mưa
"Tầm tã về mưa rã cánh hồng" *
Giọt nào là giọt ở bên trong
Con đường trơn ướt nhờ trơ vắng
Bếp lửa ran khô bởi mặn nồng
Sũng dạ, xịu lòng không lướt thướt
Sém mày, bỏng mặt vẫn chong chong
Còn duyên sẽ thấy duyên lần cuối
Thắm lại bờ môi một nét cong
Phạm Ngọc Hùng
(*) - Thơ LHM
-
Chuyện tình hàng xóm
Con cá vàng thèm giun nhem nhép miệng
Con mèo hoang nhớ chuột ngoác ngao ngao
Cánh đồng lúa mong chi múa rì rào
Cô gái lớn nhà bên đã… béo!
..... Nghĩ đến cô, lòng tươi rồi lại héo
Vì trước đây lỡ bảo cổ "đừng yêu"
Ai ngờ nay "giun", "chuột" chẳng có nhiều
Lòng tiếc nuối chỉ biết ngồi...liếm mép...
...Đêm ẩm ướt cô có nghe tiếng dép?
Tiếng thở dài bên hàng xóm vọng sang
Tiếng muỗi ré lên vì bị đập phũ phàng
Bởi cái tội chẹn ngang dòng mưu kế…
Cô còn kinh hoàng hơn khi nghe lời kể lể
"Ôi chời ơi sao tui khổ zậy chời
Nhảy sông rửa hận tình chợt nhớ... hổng biết bơi.
Mượn xị rượu tiêu sầu thì mua nhầm rượu dổm..."
Nghe đến đây cô thấy lòng nhấp nhổm
Có chuyện gì mà than vãn khổ thân
Thôi để mai sang thăm hỏi đỡ đần
Rồi mộng mị đưa cô vào giấc ngủ...
... Cô choàng tỉnh vì chợt nghe tiếng... rú
(Vẫn bên nhà anh hàng xóm vọng sang)
Anh ta đang đập cửa la làng:
"Cứu tôi với, nhà tôi đang có... chuột !"
Vuốt vội mái tóc dài xổ tuột
Cô lao ra rút cái then cài
Ở bên ngoài đang thao thiết tì vai
Anh hàng xóm ngã ập vào dúi dụi...
Ngay lập tức anh lĩnh... 3 quả thụi
(Phản xạ mà, cô chẳng cố tình đâu).
Khổ thân anh, ôm mặt ôm đầu
Đau đứt ruột không dám kêu một tiếng.
Gắng lết ra mà trong lòng chết điếng
Bỏ mẹ rồi, em quyền cước Võ đang
Giơ cánh tay anh như muốn xin hàng
Còn cô gái thầm la: "...sơ ý quá!"
Và câu chuyện đến đây là... hết ạ !
Tội nghiệp chàng thui chột một tình iêu.
Nàng mua sữa, mua cam, và an ủi ít nhiều:
"Sẽ làm mối cho anh... cô bán thuốc !".
Nhưng chưa hết, bởi làm sao hết được
Khi tơ duyên đang dần buộc hai người
Cứ ngày ngày hàng xóm lại sang chơi
Rồi thương nhớ đến lúc nào chẳng biết...
Cứ ảo vọng đến thế này thì chết !
Dũng cảm lên nào, chấp nhận sự thật đi.
Cố đấm ăn xôi chẳng biết có được gì
Hay đau khổ, thất tình mà... chết ngoéo...
Chưa thể hết, ngâu ơi, đừng giã biệt
Ta van người hãy viết tiếp tình thơ
Méo cứng môi vì đang giẩu ra chờ
Nụ hôn mọng đầu đời cô hàng xóm
Ông trời nhìn xuống, và mỉm cười rất... hóm
"Thế là ta có việc để làm rồi
Hòn_Vọng_Phu trước đã bị nung vôi.
Giờ ta có Hòn_Vọng_Cô_Hàng_Xóm"
Phạm Ngọc Hùng & Hoa Ngâu
-
Tạ từ
Em là em của tôi thôi
Tôi là tôi của một thời yêu ai
Tóc mờ sương chải mau phai
Đường dài xin mỏi giữa hai chân trời
Tạ từ, cũng có đôi lời
Còn hồng kiếp bụi thề bồi
còn duyên
Phạm Ngọc Hùng
Sao Khuya
In Trang thơ thành viên
Đăng lúc · Report reply
Chúc đầu năm cuối năm gặp máy
Mấy năm rồi, mới nhớ ra mk