Jump to content

101#

Thành viên
  • Số bài viết

    416
  • Gia nhập

  • Đăng nhập

  • Nổi bật trong ngày

    5

Bài viết được đăng bởi 101#


  1. Sao khuya

     

    Tôi mơ em đứng cạnh tôi

    Bên nhau như đã lâu rồi

    Sao khuya từ thời thơ ấu

    Lập lòe đom đóm chơi vơi

     

    Ai như em đó phải không

    Giang tay vun sóng tan lòng

    Mơ hồ u hoài câu hát

    Buồn dài quanh gió ven sông

     

    Tôi mơ em có mơ không

    Hồng đuôi mi mắt hoen nồng

    Tôi dâng vô vàn say đắm

    Cùng tình tôi đứng tôi trông

     

    Đêm nay cũng giống bao đêm

    Sao khuya vẫn sáng âm thầm

    Muôn phương soi về lối cũ

    Bầu trời treo những dư âm

     

    Trèo lên con sóng ngăn dòng

    Trân mình buông vào biển cả

    Máu tim rã rời muối xả

    Trở thành trong trắng như không

     

    Bay lên ôm ánh sao khuya

    Thương yêu ve vuốt tôi mà

    Hút hồn tôi vào tít tắp

    Trở về một chấm sao khuya

     

    Phạm Ngọc Hùng


  2. Góc chiều hạ vỡ

    Chiều mùa hè, tâm hồn khô khát
    Moi nắng ra trả hết trời xanh
    Thả cho em tất cả gió nam lành
    Chiều chầm chậm ôm hoàng hôn đỡ nhớ

    Chiều tuồn tuột lôi ngày xuống hố
    Xẻng u buồn xúc vỡ đêm say
    Chim quà qụa ở đâu về nghiêng ngó
    Ta đứng chào, ngực mở tim bay

    Đập dịu dàng như lá vẫy bong mây
    Em hoang ốm, ho hắng về phía khác
    Chiều hạ buông, thả ngày cho lạc
    Góc tâm hồn, ta tắm táp qua đêm

    Vỡ giữa chiều, hạ xuống tim em
    Những mảnh ta, liệu ghép thành nhạc sống
    Đàn so dây nốt trầm, nốt bổng
    Trống căng tay, xó xỉnh ra đời

    Những buổi chiều chỉ thấy hạ mà thôi
    Nắng cũng dịu để trời làm việc khác
    Ta đứng đắn phô ngôi sao bàng bạc
    Dận vỡ chiều, ta thẳng tiến vào em

    Phạm Ngọc Hùng


  3. Những ngày tươi đẹp

     

    Yêu kiều liễu rủ gió buông lơi

    Nắng nhẹ nhàng ru buổi đẹp trời

    Đỏ phượng vĩ ngời, mong chẳng rụng

    Tím bằng lăng ngát, ước không rơi

     

    Sinh tình dào dạt niềm ham sống

    Mến cảnh chênh chao nỗi tiếc đời

    Cảm xúc tâm hồn như sóng dậy

    Nhớ ngày người ấy hẹn sang chơi

     

    Phạm Ngọc Hùng


  4. Ngày Lao Động

     

    Tôi vào đời trong

    Tiếng mìn phá đá

    Bụi ngộp mảnh văng

    Nhiều khi đã ngã

     

    Mùa hạ chang chang

    Mùa hè oi ả

    Mùa nắng mênh mang

    Mùa ve ra rả

    Mùa rang hối hả

    Mùa nóng khắc khô

    Mùa phượng đỏ cờ

    Mùa thi trắng vở

     

    Vỡ quả núi to

    Đắp con đường dài

    Nối Cổng trời

    Đất chợ thành Tổ quốc

     

    Tôi miệt mài bắt chước con ong

    Chắt mật ngọt phấn sáp

    Như là đánh cắp

    Nhưng những bông hoa không bị mất thứ gì

    Vì tất cả đều đang lao động

     

    Việc bình thường nào cũng giống bình thường

    Để xứng đáng với nhau hơn

    Những giọt mồ hôi cố trở thành có ích

    Những giấc mơ có từ trong cổ tích

    Ra ngoài đời thật không?

     

    Tôi muốn làm người lao động

    Để được nghỉ chính đáng vào ngày hôm nay

    Ngày Quốc Tế Lao Động,

    Vinh danh thay

     

    1.5

    Phạm Ngọc Hùng


  5. Anh đứng lại
    (Tưởng nhớ các nạn nhân thảm hoạ động đất)

    Anh đứng lại hất đầu hỏi hạ
    Mây ngang trời đang toan tính điều chi
    Thả thiên tai hay là vung địch họa
    Có bằng lòng buông cuộc sống
    trôi đi
    Thì cũng phải làm rơi mưa đã chứ
    Ôi hương mưa
    bay mướt mát mắt mi
    Nắng khô khan ướt hỏng hết kiêu kỳ
    Ngày nóng bức
    bốc sạch hơi suồng sã
    Anh đứng lại nhưng tim thì
    vượt quá
    Đuổi theo em cũng đã
    nửa buồn rồi
    Quay trở lại lẽ nào không kịp nữa
    Mịt mù che, giăng lối rẽ ngang trời
    Đất trồi đau đang nứt toạc, em ơi
    Anh nắm hụt tay mây
    ngùn ngụt gió
    Anh đứng sựng
    ghì cuộc đời dang dở
    Giữ cho lâu để em thoát
    muộn màng

    Anh đứng lại với mèo tim bên cạnh
    Cùng mong em
    đường hạnh phúc thênh thang
    Ngẩng đầu xem mây hạ lướt nhẹ nhàng
    Cúi xuống thấy đất đồng
    sâu mừng rỡ
    Ngoái về xuân hoa hoa nơ nở
    Trông sang thu lá đổ hàng hàng
    Giữa mùa hè nắng trẻ cứ chang chang
    Tim yếu đuối lại già thêm nỗi nhớ

    Phạm Ngọc Hùng


  6. Giáng mi

     

    Rực rỡ trăm hoa tụ một cành

    Em là tiên giáng cõi lòng anh

    Song thu thăm thẳm buồn nhung lụa

    Khóe hạnh kiêu sa lụi thị thành

     

    Thắm thoắt hoàng hôn thẫm những chiều

    Ngậm ngùi anh ngấm nhữnh cô liêu

    Tình thơ lơ lửng lâng hồn trúc

    Ý nhạc bồng bay bổng mộng kiều

     

    Ai nhắc mưa thu để chạnh sầu

    Sẽ ghìm thương nhớ được bao lâu

    Chờ ngâu mấy kiếp còn mơ lắm

    Vọng nguyệt cả đời có dễ đâu

     

    Trống vắng những ngày mắt lặng thinh

    Huyền mi khép cửa mảnh vườn xinh

    Nồng say thử dạ người đương rượu

    Mát rượi trêu tim kẻ thất tình

     

    Nỗi nhớ suốt đời chẳng mất đi

    Tình si cứ thế mãi xuân thì

    Ôm nguyên sợi nắng trên làn tóc

    Núp cả trưa hè dưới bóng mi

     

    Ải Bắc uy nghi canh khói lửa

    Trời Nam nghiêm cẩn giữ hoàng huy

    Giáng mi ơi hỡi, xin hồi trận

    Em đã dìm anh ngập diệu kỳ

     

     

    Phạm Ngọc Hùng


  7. Nhớ hè

     

    Tôi cũng như ai, cũng nhớ hè

    Những ngày nắng nóng bỏng yên xe

    Vào thi chắc mẩm bò lên ngựa

    Tốt nghiệp nhầm to, phượng hoá me

     

    Hơ lá thơ tình cong ngọn gió

    Vuốt làn tóc mát rợp hồn tre

    Người yêu chếnh choáng say men lửa

    Chẳng để ý gì đến tiếng ve...

     

    Phạm Ngọc Hùng


  8. Chờ nhé

    Cành vàng, lá ngọc biết hay không
    Tìm mãi hình em giữa phố đông
    Anh đi dẫu chỉ mình anh vậy
    Gửi lại mùa xuân một nụ hồng

    Chờ nhé, đừng xanh đôi mắt mơ
    Vì anh thương nhớ dáng ngây thơ
    Vì em buông lửng lưng chừng tóc
    Mỗi buổi chiều anh lạc đến nhà

    Từng bậc cầu thang anh dẫm lên
    Là từng âu yếm của riêng em
    Tình nào háo hức quên không đếm
    Anh để dành nguyên giữa trái tim

    Từng bậc cầu thang anh bước xuống
    Từng bậc như buồn của riêng anh
    Chân anh đếm mỏi từng thang một
    Từng bậc xa em, bước chẳng đành

    Anh để tình suông những buổi chiều
    Nắng vàng còn đó đợi người yêu
    Đường dài nằm đó, còn thao thức
    Chờ nhé em ơi, hẹn rất nhiều!


    Phạm Ngọc Hùng


  9. Hạ huyền

     

    Thành phố đông người, vẫn có duyên

    Nắng dù không trắng vẫn tươi nguyên

    Người dù một bữa say ba chén

    Vẫn giữ trong tim được mắt huyền

     

    Như một người đi suốt cả đêm

    Sáng về gác trọ ngủ êm đềm

    Rồi buổi trưa nay, người tỉnh dậy

    Nắng hè lặng lẽ gọi tên em

     

    Phố nào cong như phố nhà em

    Cả đến con ve giọng cũng mềm

    Đi trên phố ấy nhiều khi thấy

    Nắng hạ huyền trên những bậc thềm

     

    Những đêm mơ ngủ tay ấp má

    Em có bao giờ nhớ nắng không

    Nắng hè thành phố thường oi ả

    Như cuộc đời người giữa phố đông

     

    Người chạy lên trăng ở tít cao

    Cho đêm thành phố một hôm nào

    Đường khuya và dấu chân người lạc

    Để lại đầy trời những vết sao

     

    Những vì sao đêm hè huyền diệu

    Chứa bao nhiêu là nắng hạ huyền

    Khi một ngày có em yểu điệu

    Giữa đường đi học đã mang duyên...

     

    Phạm Ngọc Hùng


  10. Tiền bối viết thơ 6chữ như đỗ trung quân ấy nhỉ, hiếm gặp người viêt thể này thật đấy.

    Chào Đặng Thành Vinh, rất vui được bạn ghé thăm

     

    Khói hạ

     

    Trời mưa ướt khói café

    Tìm đâu giọt nắng quay về mắt em

    Nhớ ngày hạ ấy bên thềm

    Bẻ đôi bướng bỉnh, ngọt mềm cất đi

    Rồi thu đến, ôi mê ly

    Nắng vàng tơ, lá vàng mi, gió vàng...

    Hạ ơi, còn chút vội vàng

    Thu đem nhuộm thắm, muộn màng trao nhau

     

    Phạm Ngọc Hùng


  11. Lạnh lòng

     

    Ta nghe trong nắng còn ai

    Thơ xanh chải gió, đường cài trái tim

    Đầy trời lưu luyến ngập chìm

    Một đời trâm ngọc mà tìm bâng khuâng

    Trăng say tất cả nắng vàng

    Gom bao nhiêu để ngỡ ngàng hồn đêm

    Hương ngày xưa buộc tóc em

    Yêu thương đọng lại buồn thêm chừng nào

    Nhẹ nhàng em khóc thanh cao

    Tuổi xuân ru ngủ ca dao mây hồng

    Mà như vắng vẻ chiều đồng

    Ánh về trưa hạ lạnh lòng hôm nay

    Phượng càng khâu đỏ vào mây

    Cánh đau hoa đớn càng dày cô đơn

     

     

    Phạm Ngọc Hùng


  12. Soi lạ

     

     

    Hôm nay mùng bảy... tháng... năm...

    Mùa chi lá đổ cứ nhằm vào tôi

    Hay là tại cái chân trời...

    Đã đông vì nhớ hạ bời bời thương

    Xuân chìm trong khổ bay hương

    Nổi đời lên bởi chán chường cũ xưa

    Chưa quen mặt mới đang thừa

    Thế thì gió biết đánh chừa vào đâu

    Vứt hết sầu sang

    Quẳng ba lô cổ tích cho nàng lọ lem

    Ném chân vào đêm

    Lật đầu đến bậc thềm

    Phang đòn nghĩ ngợi

    Vì chưa biết gì nên tội

    Với tay nhấn nút bình minh

    Gối mới không được ngủ một mình!

    Đập chăn cũ

    Đánh thức thế hệ đầy hơi

    Qủa bóng phình dai

    Phải nổ, phải nổ thôi!

    Nổ tung nhé, ra ba vạn... chín bóng con con

    Đừng giống bố!

    Lại cứ phải nổ

    Ra triệu triệu hố vô tình

    Một trinh ngã giá cho bình mới toanh

    Rót ra dòng chảy ánh xanh

    Cứ rêu rêu thế thì anh vẫn nàng

    Em lại chàng

    Lại xuống hàng

    Chấm chấm tám lạng nửa cân

    Một lười thành ba chấm…

    Mang lá mang hoa cắm kín sân

    Hô mưa gào gió diễn như thần

    Chạy sô sấp ngửa đời trăng khướt

    Quá nắng phơi dòng, chữ cháy đen

    Nước mắt rơi là lá

    Cánh hoa rụng tèn ten

    Lẩu nước gà múa khèn

    Đêm ngồi dậy mấy phen

    Loanh quanh quen quen lạ

    Đèn!...

     

     

    Phạm Ngọc Hùng


  13. Tình khất

     

    Qua tuần nắng,

    Đến ngày mưa,

    Hòa vào sáng tối,

    Vẫn thưa nhân tình,

    Lỡ tay xóa mảnh trời trinh,

    Đường đời mòn quá, còn vinh, nhục gì!

    Song thân gửi gắm mà chi!

    Tự hào dân tộc so bì với ai?

    Hành tinh nào biết thở dài

    Thiên hà cũng chẳng có hai địa cầu

    Trông về quá khứ thẳm sâu,

    Bây giờ hiện tại vẫn mầu xanh dương!

    Thế nhưng, có cái bình thường,

    Đã thành quan trọng, là thương nhớ này

    Nhớ quay,

    Nhớ quắt,

    Nhớ say…

    Dáng hình…

    Thơm đọng, thơm đầy không gian…

    Thôi thì, ghét giọng thở than,

    Người ta kể lể lan tràn trong thơ

    Tình yêu, nếu phải cuộc cờ?

    Cũng xin thua trước, ngồi chờ mộng mơ

    Con tằm sao lại nhả tơ?

    Cho con người dệt dại khờ vào tim!

    Bụi về với bụi lặng im

    Trăm năm đã khất, liệu tìm thấy nhau?

     

     

    Phạm Ngọc Hùng


  14. 287571b091f39e82b4a826ae6f3227d6_41313786.dsc3747.jpg

     

    Lá cỏ xanh

     

    Hôm nay lá cỏ xanh nhiều

    Em nghĩ về ai em yêu?

    Ai thương em nhiều đến nỗi,

    Chân không bước nổi qua chiều!

     

    Như là anh ngập nắng thiêu

    Gặp em một ngày mùa hạ

    Giữa khoảnh khắc nhìn rất lạ

    Đã thấy rõ ràng thân quen…

     

    Bằng những ngày xưa anh quên

    Bằng những gì em thấy nhớ

    Dường như cuộc đời đã đủ

    Để hoa và lá bay lên!

     

    Có một ngày anh xa em

    Nước hồ trong, lá cỏ mềm

    In trong mắt huyền trong vắt

    Rung mãi dưới làn mi êm…

     

    Gió thổi và anh ra đi

    Để một ngày quay trở lại

    Thành công hay là thất bại

    Cũng về với lá cỏ xanh!

     

    Nếu một ngày không nhớ anh

    Lẫn lộn tìm nhàu lá cỏ

    Thì em ơi, quanh em đó,

    Cỏ bằng lòng tha thứ cho...

     

     

    Phạm Ngọc Hùng

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...