-
Số bài viết
416 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
-
Nổi bật trong ngày
5
Bài viết được đăng bởi 101#
-
-
Vâng!
Vâng, một hôm đứng trước em
Tôi chợt thấy lòng tan loãng
Như là sương rơi lãng đãng
Hòa vào không khí quanh tôi
Vâng!
Em đứng mắt nhìn hoang vắng
Tưởng buồn đến thế mà thôi
Xin em kiếp này bảo trọng
Từ đây ta mất nhau rồi
Vâng!
Tôi đứng cạnh hè quán nắng
Mùa đông làm gì em ơi
Mùa thu thôi thì đã thoảng
Mùa xuân lòng nào chia đôi
Vâng!
Phạm Ngọc Hùng
-
Chiều trong mưa
Bất chợt mây kéo về xua nắng chiều đi hết
Chỉ phút giây trời đất tối xầm rồi
Sấm nổi ì ầm, gió cuồng lên.Chớp giật.
Sầm sập mưa rơi lũ lụt cả lòng tôi
Mưa có biết là em đã hẹn tôi
Em có biết là tôi đang chờ mưa ngớt
Mưa cứ rơi mà lòng như lửa đốt
Trái tim chừng đang chết đuối trong mưa
Sao không đến gặp em dù giữa trời mưa gió
Dù khắp người ướt hết có sao đâu
Nhưng tôi biết người yêu tôi lắm chứ
Nàng sẽ thêm kiêu hãnh ngẩng cao đầu
*
Chiều ấy trời quang chưa được bao lâu
Nắng rực rỡ hơn sau cơn mưa vừa ngớt
Chàng trai ướt như là chuôt lột
Lúng túng bên cô gái kiêu kỳ
*
Giọt mưa cuối cùng rơi trúng nụ hôn si…
Phạm Ngọc Hùng
-
Nói dối
Khi mắt em ngước nhìn
Lạ vùng trời trong trẻo
Có con chim chuyền cành
Lại hót lời nói dối
Rằng bàn tay em ngoan
Trong tay anh rộng mở
Hai sợi dây tâm hồn
Đứt giữa trời cách trở
Rằng bờ vai em nhỏ
Nép thì thầm ngực anh
Một con tàu sơn đỏ
Đã đắm chìm biển xanh
Rằng ngọt ngào, em dạ
Sáng đời mênh mông đêm
Rằng tiếng lòng mở cửa
Gọi anh về thật êm
Mà hôm lang thang lạc
Chiếc hôn lạ trên môi
Trong mắt nhìn thấy khác
Để anh tìm mãi ai
Khi bóng em tan tành
Sóng đánh vào bóng tối
Một con chim trên cành
Đã thuộc lời nói dối
Phạm Ngọc Hùng
-
Phượng - hoa hồng
Nắng tỏa bung hoa ngày bừng sáng
Yêu thương ơi, phượng giáng đỏ trời
Có phải vì mê ly hồng trắng
Em ngoảnh buồn im mắt suốt thôi
Thời gian đỏ, rơi mùa hạ cuối
Treo lên cây từ ấy hoa niên
Rụng xuống liệu có làm đất cháy
Nơi anh về đắng khói bình yên
Phượng - hoa hồng hai chung hai riêng
Hai ước vọng mang tên tuổi trẻ
Ngả cuộc đời năm tháng nghiêng nghiêng
Chỉ còn lại những gì đẹp đẽ
Là định hướng mỗi lần phải rẽ
Là ngân nga những lúc mơ màng
Là bổi hổi cho dù cô lẻ
Phượng - hoa hồng, nắng nhói mang mang
Gọi, phượng nhé, gọi hồng hoa lửa
Gọi, hôm nào cháy đỏ tình anh
Gọi em nữa, gọi trời xanh nữa
Gọi trở về, mãi mãi long lanh
Phạm Ngọc Hùng
Xin cảm ơn toi ru em ngu
-
Gió nội
Em về quê nội chơi đi em
Đây mùa thơm hương tuổi ngọt mềm
Con đường cong nhỏ như đường vẽ
Gió đưa chiều sớm tối - trưa đêm
Em là ai biết không đích tôn
Con một người cha khó, chân không
Nhi đồng cũng giống ông, giống bố
Có những chiều theo gió mênh mông
Gió kéo dài phù sa suốt năm
Hình hài kinh đô cổ đang nằm
Rồng ngậm cành hoa hồng nhánh đỏ
Chờ đồng hương vũ trụ xuống thăm
Luồng gió mới hân hoan Văn Lang
Nổi trống đồng khua trận Lĩnh Nam
Tiếng vọng thuở hồng hoang rền vang
Gió thụ thành non nước Việt Nam
Lời gió muốn mang trao thật thanh
Đâu phải lời gai xước cỏ cành
Chân thành thì mới được chân thành
Xếp hàng lên tai thiền, cửa Phật
Tìm mãi hoa lạc tiên ở đâu
Gió ba chiều giấu tít nguyệt sầu
Ôm vào lòng gió nội đi em
Giầu sang này, nào ai hơn em
Phạm Ngọc Hùng
-
Nắng quê hương
Nghe thấy không, mùa hè đang khoe nắng
Dâng trong tim, nỗi niềm sáng tên em
Hạ huyền ơi! Chao đảo vào cõi vắng
Nhắm mắt rồi, theo tiếng nắng sầu êm
Đời giang tay, ôm mùa hè rất nóng
Đất mẹ gầy, bé nhỏ những mùa xanh
Vì tương lai, mẹ đặt chỗ tốt lành
Dù quá khứ chỉ hai màu đen trắng
Trên nền trời có tình người che nắng
Con đường về, còn trơ trống không em
Ong ong say, đầy lòng âm nhạc nắng
Nhắm mắt nào, theo tiếng nắng sầu êm
Nắng quê hương cũng mềm, rung rinh nữa
Lửa vô hình, nhấm nháp biết bao tim
Một ngày cháy lên, mơ em về đứng cửa
Mắt mẹ cười, đất rạn chân chim
Phạm Ngọc Hùng
-
Qùa sen
Ngồi giữa Hồ Tây thưởng thức quà
Vô Thường giác ngộ tự tâm hoa
Cánh duềnh sóng nước, màu sao chả...
Thân lún bùn rêu, nhụy thế mà...
Như viết vào tim lời nhã nhạc
Như điền tới dạ khúc hoan ca
Hồn sen tỏa ngát hương thanh khiết
Ngồi giữa Hồ Tây thưởng thức quà
Phạm Ngọc Hùng
-
Qùa Trăng
Cứ đến rằm là được tặng quà
Số mình như thể số đào hoa
Trên thềm tràn ngập tình lai láng
Trước án lênh loang ý mượt mà
Thế sự trông chờ gai nghị luận
Diễn đàn mong ngóng bả thi ca
Tròn trăng mà ngỡ trăng đòi nợ
Lại đến rằm a, lại được quà
Phạm Ngọc Hùng
-
Qùa thơ
‘’Cứ mỗi bài thơ một món quà”*
Phen này mắc nợ ngút ngàn hoa
Song song hướng tới chân trời đó
Điệp điệp nương theo bóng bướm mà
E ấp trao nhau từng nỗi nhớ
Rộn ràng gửi bậu trọn tình ca
Đêm ngày vương vấn vườn thi tứ
“Cứ mỗi bài thơ, một món quà”
Phạm Ngọc Hùng
*Thơ Hoa Quỳnh
-
Dốc quà
Dốc nốt cho nhau dẫu chút quà
Gọi là hương sót buổi tàn hoa
Mong lòng xuân trỗi thêm duyên dáng
Muốn cảnh đông se vẫn điệu đà
Ta tiếp mạch đời ngân sóng nhạc
Bạn bồi sức sống dậy hồn ca
Tri âm hoan hỷ, chi hơn nhỉ
Dốc nốt cùng nhau, chỉ chút quà
Phạm Ngọc Hùng
-
Đùa em
Dễ thương dễ bị chọc sườn
Đáng yêu đáng được lên giường với giai
Nếu tiền có ở trong chai,
Thì em cũng uống như ai say mèm
Nửa đêm, em bỗng phát thèm
Sờ bên, chỉ thấy cái mềm đang mơ
Chồng em hay gật lắm cơ!
Tức như muốn khóc, đành nhờ xe ôm
Biết điều tu dưỡng mấy hôm
Đủ quân nòng nọc, bịt mồm ễnh ương
Từ khi lên chức nương nương
Chẳng chơi với kẻ tầm thường...đùa em
Phạm Ngọc Hùng
-
Lãng thề
Tay biết yêu thương, tóc biết thề
Thế mà đường gió mải say mê
Chiều hun hút, nắng không quay lại
Sáng mịt mù, sương chẳng trở về
Hẹn ước hôm nào thôi lẩm nhẩm
Thệ nguyền buổi ấy mãi vân vê
Cùng thân phiêu lãng xin thông cảm
Chỉ xót tình xưa mặn má kề.
Phạm Ngọc Hùng
-
Cảnh mật
Lọ mật hở hương bị kiến nhiều
Thèm đường, háo ngọt tiếc bao nhiêu
Thò tay gắp gắp, đen sì… Ngượng!
Uốn lưỡi nêm nêm, hắc sít… Liều!
Vị đắng ở đời thì chẳng kiến
Niềm cay trong phận cứ hoài rêu
Dã nhân đi lại trên đường lớn
Khép kín lòng si, thật khó chiều
Phạm Ngọc Hùng
-
MÀU CỦA PHƯỢNG
Em đừng khóc khi xuân tàn dọa hết
Lá long lanh liêng liếc đến mùa hè
Lại mơ màng cảm nhận những giọng ve
Màu của phượng dỗ dành, xiêu lắm đó
Em đừng tiếc ngậm ngùi phiêu lưu dở
Tiếc mà chi khi đã có vô vàn
Chẳng thể nào chiến thắng nổi thời gian
Màu của phượng thầm thì duyên thiếu nữ
Em vẫn đó, thì thầm vương phố nhỏ
Đỏ và xanh thêu nắng gió trên cành
Những ngỡ ngàng cũng bối rối lòng anh
Màu của phượng như má xinh xấu hổ
Mưa tháng tư hiền lành trên phố nhỏ
Đỏ và xanh he hé những mong chờ
Nụ và em đầy ắp vẻ ngây thơ
Màu của phượng tô ngày xưa đẹp đẽ
Anh vẫn thường thu mình nơi lặng lẽ
Hoàng hôn buồn thong thả ngắm nhá nhem
Anh cô đơn không phải sẽ không em
Màu của phượng êm đềm trong tâm tưởng
Bụi vàng son sao bôi lem màu phượng
Phấn thời gian trang điểm cả cuộc đời
Có những ngày nhớ lắm em ơi
Màu của phượng oà đêm ranh giới
Anh xa xót buổi xuân tàn em khóc
Giọng ca cười che giấu nỗi buồn không
Ủi an em, ai mắt đỏ loang hồng
Màu của phượng, em ơi, màu của phượng
Phạm Ngọc Hùng
-
Tỏ tình
Yếu lòng dễ tuột giấc mơ bay
Em dỗi vờ thôi thêm đắm say
U ám mấy ngày mưa thử thách
E dè hai buổi nắng chau mày
Mai sang bến thắm cùng anh góp
Một mảnh trời chung gộp mộng đầy
Anh vẫn quanh em lòng thú nhận
In tình em mãi chẳng lung lay
Phạm Ngọc Hùng
-
Nắng đẹp
Hôm nay nắng đẹp hơn đời
Đè vào khúc ruột rối bời mưu sinh
Những con đường sống lặng thinh
Làm ngơ như thể chẳng tình nghĩa chi
Hôm nay nắng đẹp phân kỳ
Bên thì óng ánh, bên thì óng sao
Em yêu anh cũng thế nào
Từ khi nắng đẹp hắt vào ước mơ
Hôm nay nắng gió ngẩn ngơ
Trời ơi, hãy cứ giả vờ tình em
Phạm Ngọc Hùng
-
Ảo vọng tình yêu
Cầu mây đã bắc nối bờ nam
Người bỏ trời sao để trốn đêm
Ảo vọng tình yêu theo suốt kiếp
Như đùa, như nhử, thả mồi tim
Thưở ấy sông đen cá nổi chìm
Cô đơn dòng nước chảy không tim
Bờ theo đàn gió mơ dìu dặt
Thi thoảng lùm cây bật tiếng chim
Chẳng có đò sang, chẳng có cầu
Bên này, bên ấy chỉ mưa ngâu
Chiều hôm vắng lẻ lòng buồn lắm
Hẹn ngắm trời sao để thấy nhau
Cũng như tình ảo bây giờ đây
Chung một dòng quang cáp với dây
Ở tận đâu đâu vòng trái đất
Buồn vui mong nhớ ngỡ dâng đầy
Phạm Ngọc Hùng
-
Hãy chờ anh
Hãy chờ anh, hãy chờ anh, em ơi
Anh đến ngay đây, chỉ trong giây phút
Sẽ ôm riết vào vòng tay cuồng nhiệt
Cuộc đời em, anh tìm kiếm bấy lâu
Từ đỉnh núi cao, từ dưới vực sâu
Vang vang tim anh, tiếng tình đập khẽ
Ở đâu đó dưới vòm trời nhân thế
Vẫn có em, vẫn có em chờ anh
Khi đời anh khóc tiếng khóc sơ sinh
Là thổn thức của đời em vẫy gọi
Và em ơi, rán chờ anh với
Anh đến đây, đến đây, đến đây!
Mắt như sao, lướt lướt giữa rừng cây
Nguồn suối máu đổ đầy tim nượp nượp
Bằng tốc độ ánh sáng trăng điệp điệp
Gấp gấp anh bay hối hả tìm em
Rằng anh tin ở chốn trần gian
Vẫn có em dịu dàng nao nức vẫy
Để anh tìm, tìm hoài, anh sẽ thấy
Hãy chờ anh, chờ anh, chờ anh...
Phạm Ngọc Hùng
-
Tím tháng tư
Về thăm Sài gòn tháng tư
Nắng hoàng hoa đổ, chiều ừ với xưa
Lang thang tìm những buổi trưa
Những con đường thẹn vì thưa vắng nàng
Ở trong mắt ngọc vội vàng
Trong lần tím gió dịu dàng làm sao
Sài gòn mây thấp, mây cao
Ken vào cuộc sống đang ào ạt đi
Biết còn chăng những tình si
Còn chăng đêm tím
lịm vì tím trăng
Phạm Ngọc Hùng
-
Vờ trăng
Vờ không thấy, ta vờ không thấy
Trăng quá đầy, trăng chảy mênh mang
Phủ trắng đêm tìm nhớ, trăng loang
Còn ta gục, lết lê ta trốn
Đêm rằm, nhưng đời luôn mười bốn
Không thể đầy vì thiếu gì đây
Chút tơ mây ngang mảnh trời này
Chút lưỡi gió dọc luồng không khí
Vờ không thấy, buông mành tâm trí
Chút trăng thừa bỏ bị cô đơn
Quảy trên vai buồn khổ, tủi hờn
Đến giữa sông Ngân hà, đổ xuống
Vục ánh sao, khát khao ta uống
Rửa ngọt ngào, rửa đắng, rửa cay
Khoả bóng trăng, bóp vỡ trong tay
Quay lưng lại, vờ như chẳng thấy
Trăng sáng đấy hay trăng khóc đấy
Vì tiếng vờ lạnh lẽo hay sao
Ôi trăng rằm, mắt ở trên cao
Soi nỗi buồn lòng ai chết điếng
Phạm Ngọc Hùng
-
Sinh thành
Ta hôn lên vết sẹo cô đơn
Nơi đầu gối của một lần vấp ngã
Nơi in vết bàn tay con bé nhỏ
Tuổi ấu thơ chưa hiểu nỗi đau lòng
Ta hình dung dáng dấp gia phong
Thương thắt dạ tìm về nơi trông đợi
Con lớn khôn ngày ngày trên thế giới
Của riêng con và của riêng ta
Nơi vẫn còn xa xôi ấy con ơi
Con vẫn thiếu cái điều ta đã thiếu
Khi bó gối hận vô cùng ta hiểu
Trắng tay con quyền lực kẻ sinh thành
Phạm Ngọc Hùng
-
Mùa bão
Đêm qua bão nổi nơi đâu
Sáng nay vườn đã một màu xác xơ
Hàng rào nghiêng ngả bơ phờ
Cánh hồng rũ rượi hững hờ sương mai
Để cành gai những là gai
Để hoa râm bụt, hoa nhài đánh ghen
Đêm qua bão nổi vùng trên
Đêm qua trắng cả một đêm bồi hồi
Bão lòng anh chẳng ngừng ngơi
Hôm qua anh đã ngỏ lời với em
Phạm Ngọc Hùng
XIN CHÀO KIM ĐỒNG
-
Đêm đêm yêu em
Đêm nay yêu em, em không hay
Buồn hiu mây bay gieo heo may
Tâm tư mơ màng tương tư này
Đêm nay ai cùng, cùng ai say
Chìm mơ hôn mơ nồng miên man
Ngày cô đơn nên đêm ăn gian
Tình tang âm đàn ngân vô vàn
Đêm nay không trăng nên bình an
Không tan hoang lòng đau lòng ai
Mưa rơi nhưng mưa không hề sai
Buồn giăng sương về tươi hoa cài
Nhâm nhi vô hình tình phôi phai
Hàng đêm xanh xao lời yêu đương
Du dương thơ duyên hằng tơ vương
Bàn tay vươn hoài phương thiên đường
Nguyên hương an lành cho em thương
Nguyên hương an lành dài thâu đêm
Phôi phai mong em thành mong đêm
Đêm nay phơi đêm, đêm không đêm
Chờ em trong màn xuân tuyền đêm
Phạm Ngọc Hùng
-
Nhạc rượu
Rượu hồng duyên ước uống ngon không
Dám hỏi người dưng có thật lòng
Trọng nghĩa ca nương, thầm vợ nếm
Mến tình tài tử, lén chồng đong
Khô rơm lửa bén, cho là đượm
Ấm áo hương xông, cũng gọi nồng
Chả thế mà đời say đắm mãi
Đàn bầu, trống chiếu, tiếng khèn Mông
Phạm Ngọc Hùng
Sao Khuya
In Trang thơ thành viên
Đăng lúc · Report reply
Sao sao
Sao em hoài nhớ tôi
Sao em như nói lời
Lời mây hay lời gió
Sao trời sao chơi vơi
Sao một ngôi sao sáng
Sao hai ngôi sáng sao
Sao sao tình phiêu lãng
Sao lấp lánh trời sao
Sao lòng sao thiết tha
Sao đàn sao nở hoa
Sao sao còn diễn mãi
Sao sao trầm đồng ca
Ngày không cho sao qua
Sao bị người xóa nhòa
Đêm sao về xao động
Ngỡ ngàng sao sao sa
Sao em và sao tôi
Sao sao đứng hai nơi
Ngân hà vô bờ bến
Sao không thành sao đôi
Phạm Ngọc Hùng