-
Số bài viết
416 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
-
Nổi bật trong ngày
5
Bài viết được đăng bởi 101#
-
-
Tử vi
Thanh thản mà xem lại Tử vi
Mệnh Thân Quan Phúc hướng Thiên Di
Nô Thê Lương Vũ vương Tuần Triệt
Tài Đệ Song Hao ngộ Khốc Y
Thiên Phủ rỗng kho nên lẻ bạn
Hóa Quyền tuột chức mới cô thi
Tiền duyên chưa thỏa còn Không Kiếp
Hậu sự thì say giữa lối đi
Ngây dại vì say giữa lối đi
Ai người ta tránh, tránh làm gì
Thân bọt phù du nhờn sóng cả
Phận bèo trôi nổi loảng ao si
Thản nhiên nào thấy chân giày xéo
Hờ hững thường coi cảnh gí di
Gặp thời tân tiến, hồn nhiên hiếm
Lá số không gieo được nể vì.
Phạm Ngọc Hùng
-
Ngày em không đến
Ngày hôm nay
Cám ơn em nhiều
Khi em hiểu được điều
Ngày mà em không đến
Với tôi ngày hôm nay
Một ngày mưa lớn
Bong bóng bay bay
Niềm kiêu căng cô đơn của ai
Ướt nhão tôi rồi
Ngày hôm nay
Ngày mà em không đến
Hoa lá cành cũng hay
Trái tim khô khan thân thương của ai
Không khốc tôi hoài
Ngày mà em không đến
Ngày hôm nay
Ngày hôm nay
Ngày mà em không đến
Ngày mai
Phạm Ngọc Hùng
-
Tình không
"Giọt tình vừa vỡ lệ cay nồng"*
Nghèn nghẹn suốt đời đánh mất không
Lửa cháy bập bùng, tro ngỡ nhẹ
Nước trôi ào ạt, lũ ngờ thông
Sao khuya đâu biết mây lơ đãng
Đêm vắng nào hay gió phập phồng
Một nửa sẻ lòng cho một nửa
Cũng là ước vọng thuở tình không
Phạm Ngọc Hùng
*- Thơ LHM
-
Hồn thơ
Tâm hồn bát ngát ngất ngây hoa
Ôm biển bao la ngợp thái hòa
Im ắng chẳng rời tim cuộc sống
Yên lành tận hưởng áng thi ca
Êm ru tiếng lá rơi tình vỡ
U uẩn âm đàn rỏ lệ sa
E ấp tô hồng hoa rực rỡ
Mặn mà điểm sáng cả phai nhòa
Phạm Ngọc Hùng
-
Hoa ngỏ
Tuổi ấy hình dung một bóng mờ
Giữa ngàn hoa thắm, cánh bâng quơ
Vì đâu dáng dấp em dần rõ
Em đó, bao lần anh đã mơ
Anh sẽ là hoa của em không
Hoa anh không sắc, chẳng hương nồng
Dù em không cắm vào lọ sứ
Chẳng giữ hoa bằng đinh bàn chông
Hoa nở quanh em những buổi chiều
Nhị xòe e ấp biết bao nhiêu
Và hoa chờ mãi, hoa tìm mãi
Thả mãi hương thầm trong thương yêu
Anh sẽ là hoa của em không
Hoa em thơm sắc, sắc thơm nồng
Đời anh đem cắm vào lọ sứ
Ai giữ ai bằng đinh bàn chông
Ngỡ bàn chông ấy sẽ cong đinh
Lọ sứ xinh kia nứt rạn mình
Hoa khô vùng vẫy trong tù túng
Chắc chẳng ưng yêu chật chội tình
Hoa nở trên bao la đất mơ
Đất tim anh chẳng bạc bao giờ
Bên em mở cửa tình yêu mãi
Cùng ngỏ cùng hoa những sắc chờ
Phạm Ngọc Hùng
-
Săn em
Cho em một quả pháo đùng.
Em đốt đánh đoàng, em bảo pháo ung
Tăng em cái nịnh đời trung
Em chẳng bằng lòng, cũng chẳng dửng dưng
Đàn bầu anh gảy từng tưng
Từ chiều từ tối, từ lưng chừng ngày
Những chiều thứ bảy đắng cay
Những chiều thứ bảy, em hay đi ngoài
Nhà em có mấy con ruồi
Bao nhiêu con muỗi, bấy nhiêu con gì.
Bởi vì anh có chất chì
Quyết săn được cái thầm thì của em
Nên dù em có lèm nhèm
Tạm thời anh cũng chẳng thèm chấp đâu
Bao nhiêu cô gái cành cao
Vẫn thường mắc bẫy ngọt ngào đó em
Phạm Ngọc Hùng
-
Cùng gió
Người ở đâu rồi để lá bay
Hàng cây say gió thật là say
Ôi ngày xưa ấy đầy hoa nở
Nay xác xơ thân vỏ vảy mày
Gió có thương cây thì gió lặng
Hoa còn trong nụ sắp hường đây
Ong xinh bướm đẹp rung rinh lượn
Ao ước muôn đời dưới gió lay
Phạm Ngọc Hùng
-
Chiều thứ bảy
Không buổi nào bằng những buổi chiều
Có đủ cả niềm tin và thất vọng
Có đủ cả nghi ngờ và hy vọng
Cho nên chiều. Và mê mải hoàng hôn
Không chiều nào bằng những chiều buồn
Khao khát quá cho lòng hoang vu quá
Giữa tim rã của vô cùng buồn bã
Vẫn u hoài nhen nhúm một niềm vui
Không chiều buồn nào bằng chiều buồn thứ bảy
Có người yêu mà chắc được người yêu
Tay trong tay vui suốt cả buổi chiều
Chợt ngờ ngợ một chút buồn le lói
Là vui buồn vốn lẫn lộn tình em
Không thứ bảy nào bằng thứ bảy xa em
Thời gian nhớ trôi êm mà chậm chạp
Trái tim ráp chiều nay thừa nhịp đập
Vì vui buồn đã lẫn lộn tình em
Phạm Ngọc Hùng
-
Chơi vơi
Có lẽ nào anh quên
Tình em, anh mãi nhớ
Nhưng con chim sợ tên
Vỗ cánh hoài trong gió
Trăng nào sáng sau mây
Mưa nào bay dưới lá
Đêm hoàng hoa mềm quá
Ngỡ ngàng hương xưa em
Những hôm xa vắng em
Sao khuya buồn thao thức
Hạ huyền cong rưng rức
Ngọc lệ xót tim côi
Từ đêm nay hay thôi
Ngã lòng nơi tình ái
Ánh sao trời hoang hỡi
Thả xuống nào chơi vơi
Phạm Ngọc Hùng
-
Cười
Mắt em cười đến …sáng mai
Còn anh cũng đến… sáng mai ngồi cười
Cùng vui tít cả đất trời
Làm hai con chuột cùng cười suốt đêm
Phạm Ngọc Hùng
-
Đêm sáng
Anh vẫn thường xuyên hướng tới em
Ở trên trời đó ngẩng mà xem
Sao Hôm đứng lẻ chiều thầm nháy
Trăng muộn nằm côi đêm sáng êm
Mây tím tương tư lòng chợp gió
Hương buồn thương nhớ dạ quang đêm
Bình minh sao cứ lên nhanh quá
Chưa thỏa tim khuya gửi nỗi niềm
Phạm Ngọc Hùng
-
Lặng xa
Đường đời mê đắm lắm si, sân…
Tôi cũng a dua dính lấy phần
Ừ nhỉ, dẫu yêu thì phải biết
Vẫn còn tình cảnh của bao thân…
Dạo này được đấy, nghiêm trang thế
Chắc hẳn vừa qua cuộc cách tân
Tôi đến thăm em, dù có muộn
Nhưng lòng thương mến, chẳng phân vân
Sài gòn mấy bữa mưa nhiều quá
Em với người yêu, ai ướt hơn
Hà nội đầu thu chưa dịu nắng
Ngồi bên hồ vắng, tôi cô đơn…
Hoa mùa thu nở trông thương lắm
Như nhắc tình ai sắc mặn mà
Lặng lẽ đi qua, lặng lẽ tiếc
Vùng trời êm ái, thật là xa!...
Phạm Ngọc Hùng
-
Bấy giờ tình thơ
Hương xưa mấy độ còn trào
Người xưa xa lắm vẫn bao chân tình
Những ngày góc nhỏ lặng thinh
Lơ ngơ hoa nắng vẽ hình mộng mơ
Bấy giờ trống vắng đợi chờ
Chênh chao nỗi nhớ sững sờ nửa đêm
Xuyến xao kỷ niệm êm đềm
Bồng bềnh mắt biếc môi mềm hoàng hoa
Bấy giờ chua xót lời ca
Héo hon trăm sợi tóc pha ráng chiều
Bấy giờ tội với cô liêu
Long nhong trong gió cánh diều nhởn nhơ
Tình thơ hoa mỹ mập mờ
Đời thường giản dị hững hờ thế thôi
Dấn thân theo cõi đơn côi
Là dâng trọn kiếp bồi hồi tri âm
Bây giờ thì giữ cho tâm
Hồn yên lặng để ngâm thầm thì xưa
Tình thơ ướt chẳng do mưa
Tình thơ cạn bởi rót thừa
Một ly
Phạm Ngọc Hùng
-
Hoa mơ
Hoa lại về ôm cõi mộng mơ
Nắng vàng theo đấy, có làm ngơ
Gieo thương rải nhớ thơ hòa ý
Rắc phấn xông hương nhụy trộn chờ
Yêu thế chỉ là yêu uất ức
Mến này sẽ mãi mến lơ mơ
Ngắt đau bông thắm chen nhiều lá
Lau mắt huyền sương xóa mập mờ
Phạm Ngọc Hùng
-
Xa Len*
Xa Len rồi, nhớ Len mãi thôi
Mùa thu vàng, vàng lá lá rơi
Mùa đông lạnh, vui cùng tuyết trắng
Mùa hè thơm vì gió…
xanh trời
Xa rồi nhé, men say ngất ngây
Bao giờ quên những tối vui vầy
Mùa thi đến cùng mùa đêm trắng
Vị cuộc đời đâu dễ phơi bày
Thôi, em đừng nhìn tôi
Dù nhìn tôi, ánh mắt vui
Dù nhìn tôi, mắt em mời
Xa Nepxki từ bây giờ
Cho đất Len không còn chờ
Một người như,
sông Neva đi xa,
xa Len…
Xa Len rồi, nhớ Len mãi thôi
Và em có nhớ hay quên rồi
Sân ga, phi trường đêm khuya vắng
Tôi đi nhờ chuyến Taxi đời
Xa rồi nhé, tuyết tan lá rơi
Thôi chào em, tình nhạc không lời
Xa đường phố tóc vàng, da trắng
Xa Len rồi,
những thoáng đêm dài…
Phạm Ngọc Hùng
* Thành phố Xanh Pê- tec- bua ( Nga)
-
Đơn phương
Trăng ôm mơ bờ vai em gầy
Sương ôm thương âm u trời mây
Rêu ôm yêu, xanh xao hàng cây
Đều đơn phương, chưa bao giờ khuây
Chiều vàng thu rồi đêm đen đông
Ban mai xuân hay trưa hè nồng
Say miên man bơ vơ tình không
Phơi bên này, bên kia dòng sông
Buồm đơn phương dòng dong đâu
Con tim đau tàn canh thâu chừa chưa
Trong cơn yêu mù giăng mưa
Hoa đăng phun sai, ngày xưa không sai
“Tôi yêu em, em yêu ai…”
Là đơn phương, si mê dai, si mê…
Phạm Ngọc Hùng
-
Rượu ngâu
Em chẳng gọi tôi, tôi vẫn …ơi!
Lòng vui khấp khởi, ngỡ em mời
Mang hoa đến tặng thầm âu yếm
Gửi gió sang trao kín ngọc ngời
Ai thấy em tươi giữa cuộc đời
Riêng tôi thì tưởng những đầy vơi
Rượu cô hàng xóm còn say đẫm
Vì chọn ngày ngâu để nối lời…
Tháng bảy chờ em giữa mưa rơi
Đâu là ngâu nhỉ, hạt đầy trời!
Bên này, bên ấy, cầu Ô Thước
Đang nối trong mưa những nhịp rời
Ngâu tạnh rồi, tôi chẳng nỡ phơi
Những trang tình ướt buổi giao lời
Rượu cô hàng xóm quen men đắng
Em chẳng mời tôi, tôi vẫn…ơi!
Phạm Ngọc Hùng
-
Trở trời
Hạ trắng mênh mang mở mộng hoa
Họa mi thi hót khúc giao hòa
Miền nam gái lịch duyên nhan sắc
Đất bắc trai tài ấm tiếng ca
Mới chút hơi mây mềm nắng gắt
Đã nhiều làn gió thoảng mưa sa
Trở trời, làm nhớ chiều thu ấy
Ta đứng bên nhau mắt lệ nhòa
Phạm Ngọc Hùng
-
Hoa rụng
Hoa rụng suốt đời bướm mộng mơ
Hồn bướm mơ tiên đến thẫn thờ
Hoa thơm bướm lượn thì sao nhỉ
Em có là hoa trong giấc mơ
Vừa mới hôm nào, hoa nở thắm
Một bầy bươm bướm lượn quanh hoa
Hoa đung đưa gió, hoa cười cợt
Đã chắc hoa chờ cánh bướm sa
Chiều ấy, thì ra con bướm lạ
Tình cờ chạm cánh dạt dào hương
Rung rinh cả buổi chiều yêu quá
Hoa hẹn, hoa chờ, hoa nhớ thương
Nhưng sáng nay hoa đã rụng rồi
Chỉ vì chưng hửng bướm kia thôi
Bướm lạ còn mang dòng máu bướm
Nhởn nhơ, vơ vẩn suốt ngày thôi
Thất vọng nhiều, hoa có biết không
Bướm đã cô đơn một nỗi lòng
Từ lúc sinh ra là bướm trắng
Vẫn hằng ao ước được thành ong
Ong chở phấn hoa làm mật ngọt
Ong thầm tính đến một ngày mai
Nhưng em có phải bông hoa ấy
Và anh là bướm trắng mà thôi
Có một bông hoa rụng giữa vườn
Cánh xòe như thể đẫm mùi hương
Một con bướm trắng vòng quanh mãi
Vườn nắng không ngừng lóng lánh sương
Vì tình, bướm trắng khóc xa xôi
Vì anh là bướm trắng, hoa ơi
Phạm Ngọc Hùng
-
Thương em
Thương em, thương dáng em ngồi
Thương bàn tay muốt, thương đôi vai gày
Thương em khổ những tháng ngày
Nghẹn ngào nước mắt, vơi đầy giấc mơ
Thương em, không biết em chờ
Tình anh đến muộn, nào ngờ có em
Anh đem thương mến trong đêm
Rưới vào sáng sớm bình yên một ngày
Phạm Ngọc Hùng
-
Niềm ao ước
Tôi đã thấy bạn nhiều ao ước
Trong mắt nhìn môi cười nao nức
Buổi sớm mai là nắng hân hoan
Khi chiều xuống thiêu hoàng hôn cháy rực
Mà cuộc sống cứ âm thầm nuốt lấy
Bao khát khao, ôi, cứ vợi dần
Thân đào liễu một lần xuân sắc
Sao chẳng hưởng một đời tâm đắc
Mặc tháng năm phũ phàng như thác lũ
Cuốn trôi hoài những mơ ước khôn nguôi
Tôi vẫn giữ một niềm ao ước cũ
Tặng cuộc đời tôi cho bạn đời
Rồi đến hôm nay nhận thiệp mời
Những dòng chữ thảo nét hoa tươi
Trời ơi, nghe tiếng lòng la hoảng
Cuộc sống tôi mang nợ bạn rồi
Phạm Ngọc Hùng
-
Tuổi hạ
Nắng chói chang trời mơ mộng hoa
Oi mưa lá đứng chẳng la đà
Xòe tay tuổi nhận màu thơ trắng
Im mắt tình đong sắc lá sa
Nao nức đi qua thời hoa đỏ
Thẫn thờ thú nhận nhớ người ta
Hoa hồng có biết gai hồng nhọn
Ai nhỡ một lần, buốt lắm ha
Phạm Ngọc Hùng
-
Ước mây
Em ngước tuổi đời tươi trẻ
Tìm mãi mây trời thành phố
Màu xanh nào mênh mang hơn
Anh ước mình còn niên thiếu
Du bay mây trắng mơ man
Là chim những chiều hải đảo
Thả neo làn gió cô đơn
Anh ước đừng bao giờ đêm
Phủ xuống màu nhung mắt em
Làm mây xóa nhòa cơn nắng
Trưa vẫn về chân bước thầm
Em ước là gì hỡi em
Bên kia đường anh đứng đón
Hay là lâng đôi chân nõn
Cũng tìm mây như anh thôi
Phạm Ngọc Hùng
-
Đỉa bút
Thế là tháng bảy đã sang rồi
Đỉa bút xem chừng phải bôi vôi
Hút lênh loang máu còn tô xấu
Chấm dãi dề tinh vẫn họa tồi
Bố mẹ ô sin hay rúc bếp
Ông bà đày tớ giỏi luồn bồi
Bao nhiêu hồn sỹ nghiêng trời đát
Phát bực lên vì bọn mím môi
Phạm Ngọc Hùng
Sao Khuya
In Trang thơ thành viên
Đăng lúc · Report reply
Bán buồn
Xưng đại thương gia, gạ bán buồn
Thu về, vang dậy tiếng tay buôn
Rao đi cả khối vàng son tướng
Tưởng gỡ nguyên hương ngọc phấn hường
Trưa sớm mở hàng, ngầm đắc ý
Hôm chiều đóng sổ, lộ kinh hoàng
Ở đâu mà lại phình to thế
Chẳng lẽ tồn kho bởi tại …nàng
Phạm Ngọc Hùng