-
Số bài viết
416 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
-
Nổi bật trong ngày
5
Bài viết được đăng bởi 101#
-
-
Âm đêm
Dân tộc thân hình cong Tổ Quốc
Lẽ nào đứng mãi thế tiền phương?
Đêm thật khuya rồi, ngát dạ hương
Hồn âm trôi nổi gió muôn phương
Mong bình minh đến dâng ngày mới
Chờ mặt trời lên hiến ánh dương
Như đã sống từ trăm vạn kiếp
Ngỡ vừa sinh bởi bốn ngàn gương
Thân hình Tổ quốc cong dân tộc
Thế đứng tiền phương chắc quật cường
Phạm Ngọc Hùng
-
Không lời
Em là cạm bẫy đời anh
Tháng năm đắp mãi không thành lối ra
Bùn lầy lạc thú lòa nhòa
Chân cò chìm đắm bên tà áo em
Nắng hè thì thưởng về đêm
Gió đông được lúc dịu mềm buổi trưa
Mưa xuân ướt cánh hoa thừa
Chiều thu lòng ấy có chừa được đâu
Chỉ vì một buổi bên nhau
Thương yêu đã hóa buồn đau cuộc đời
Chia tay ư? Nghẹn nghẹn lời
Vì yêu nên vẫn chưa rời được em
Phạm Ngọc Hùng
-
Chúng tôi lặng lẽ bước trong thơ
lạc giữa niềm êm chẳng bến bờ
trăng sáng, trăng xa, trăng rộng quá!
hai người, nhưng chẳng bớt bơ vơ..
(xuân Diệu)
Đường dài le lói ánh sao mơ
Dẫn dắt nhau xuyên những nẻo mờ
Hoang dại, hoang vu, hoang vắng lắm
Mềm lòng không nản tấm tình thơ
Phạm Ngọc Hùng
-
Trăng thu
Quả bóng tròn ai sút
Lên trời thành mặt trăng
Mùa thu về hẫng hụt
Cô đơn như chị Hằng
Cứ ở trên cao ấy
Còn thấy trẻ dung dăng
Rơi xuống dù nẩy mấy
Người lại sút nữa chăng
Phạm ngọc Hùng
-
Tình chiều
"Nắng đã khuất ngày mây lận đận" *
Mùa còn chìm tháng, lá long đong
Bờ hoang lay lắt, sông vờ sóng
Thuyền mộc loay hoay, mái lạc dòng
Ngọn cỏ ẩm sương, chiều bạc bạc
Thơ tình ướt lệ, mắt trong trong
Ngẩn ngơ vèo tuột vào không khí
Tím nghẹn hoàng hôn khói bập bồng
Phạm ngọc Hùng
(*) - Thơ LHM
-
Thoái hậu
Vừa la, vừa chạy, bớ người…!
Có cô hoa hậu cứ đòi lấy tôi
Tôi run hết cả chân rồi
Cứu…Kíu tôi với, tôi mời café
Tôi không muốn mọc sừng tê
Tôi không muốn phải làm thuê suốt đời!...
Phạm Ngọc Hùng
-
Hẹn ngâu
Cạn chung rượu đắng buồn tiễn biệt
Hẹn đến ngày ngâu gặp lại nào
Đã hẳn có xa thì mới biết
Khoảng trời hàng xóm nhớ xanh sao
Phạm ngọc Hùng
-
Tình mưa
"Tầm tã về mưa rã cánh hồng" *
Giọt nào là giọt ở bên trong
Con đường trơn ướt nhờ trơ vắng
Bếp lửa ran khô bởi mặn nồng
Sũng dạ, xịu lòng không lướt thướt
Sém mày, bỏng mặt vẫn chong chong
Còn duyên sẽ thấy duyên lần cuối
Thắm lại bờ môi một nét cong
Phạm ngọc Hùng
(*) - Thơ LHM
-
Không đề
Mặt trời bé nhỏ trong tim
Và thời gian chết im lìm giữa trưa
Cả hai thành một cơn mưa
Xót xa tưới ngập ruột thừa, ruột non
Chán chê mãi một đường mòn
Hôm qua phổi bị đánh đòn suốt đêm
Phạm Ngọc Hùng
-
Nẻo héo vèo trăng
Rót rượu cùng trăng chút trả treo
Nặng bàn tay nghĩa bỏng thân trèo
Vô danh muôn thưở hào quang chéo
Hữu thực hai dòng vật vã leo
Mộng thắm hoa đăng giăng nhõng nhẽo
Đường vàng tơ lượn cuộn vòng vèo
Tình đeo mặt nạ oan tình đẽo
Ân ái là chi? vung vãi theo.
Ân ái là chi, vung vãi theo
Hoa niên mê thoảng lỏng tay vèo
Xuân hồng tím lại đương thời héo
Trăng khuyết dày lên hy vọng leo
Nheo nhóc đàn Sao quay nhí nhéo
Trừng trừng cặp mắt lộng chơi trèo
Ta còn ham nữa xa muôn nẻo?
Nhật Nguyệt hai chiều lý tưởng treo
Phạm Ngọc Hùng
- 1
-
Đêm lãng du
Bồng bềnh ảo vọng đêm thanh vắng
Thao thức tâm hồn khát lãng du
Phương ấy hình như đang gió lặng
Bên này cảm giác sắp mưa thu
Đêm cho em khóc bước vân du
Tình rủ ta hư, ảo tiếng ru
Muốn ngủ màn mưa, chăn gối gió
Mơ mềm tóc lá, thoảng hương nhu
Phạm Ngọc Hùng
-
Nghệ Bắc
Thái Nguyên, Phú Thọ giỏi trồng chè
Thanh Hóa, Thái Bình đắt cỏ le
Bắc Kạn, Quảng Ninh khoe thắng cảnh
Hải Phòng, Nam Định mộ tầu xe
Nghệ An, Hà Tĩnh phê nghề mắm
Vĩnh Phúc, Cao Bằng kết mỏ khe
Lạng Sơn, Kinh Bắc phe hàng nhái
Hà nội, thành đô bám vỉa hè
Phạm ngọc Hùng
-
Tuổi hoàng hoa
Em sẽ cùng ai dạo bến thương
Sao khuya thao thức thẩn thơ đường
Quệt mi thành mực tô màu nước
Ngắt ngón nên hoa trổ nét hường
Nhớ mãi những ngày sân đỏ phượng
Mộng hoài một thuở trống vang trường
Hồng thu, thắm hạ, tươi xuân mới
Bát ngát hoàng hoa, đông sóng hương
Phạm Ngọc Hùng
-
Nghe như bước chân lá vàng đâu đó
Một buổi chiều mùa về đấy mắt ngõ
Ta hỏi thăm, đâu chiếc lá năm xưa
Ôm im ắng vịn thân vào mưa gió
Một nỗi buồn hiu hắt mãi trong ta
Phạm Ngọc Hùng
-
Trên đường Hà nội
Dạo ấy tình yêu của buổi đầu
Say lòng, đỏ mặt vị trầu cau
Gió thu làm rớt bao nhiêu lá,
Tôi cũng như bao kẻ nhỡ tàu
Dạo ấy, tôi yêu những buổi chiều
Có lần buồn quá, bóng cô liêu,
Vòng xe, vòng mãi, quanh thành phố,
Chẳng định đi đâu, chẳng mục tiêu
Hà nội mùa đông, rét tím da,
Tôi xin vào học ở xa nhà,
Mắt nhòa ánh mắt sân trường lạ
Bạn mới như là những cánh hoa
Tôi thấy mỗi em giữa mọi người
Bao người, nhớ nhất mỗi em thôi
Có lúc quên thầy còn đứng đó,
Ngỡ ngàng em chẳng dám nhìn tôi
Những chiều tan học, lá rơi đầy
Dùng dằng, chẳng muốn vội về ngay
Cứ ước được gần nhau mãi mãi
Thả tim về với tuổi thơ ngây
Ta đã cùng đi dạo hồ Tây,
Bách thảo xanh cây những tháng ngày
Mùa hạ, công viên tràn ánh nắng,
Thấp thoáng hình em trong men say
Ta rủ nhau đi viếng chùa Thầy
Em mệt, đường xa, bụi, gió bay
Tôi thương em nhiều hơn trong nắng
Lửa cháy lòng hang, tay trong tay
…Thế rồi phượng đỏ gọi mùa thi
Mỗi người mỗi ngả, cảnh chia ly
Lớp học tan rồi, em chỉ khóc
Mà sóng Hồ Tây lại thầm thì
Hà nội hừng đông nhuộm nắng vàng,
Mối tình luyến tiếc lúc sang ngang
Tôi đi theo mãi dòng lưu niệm,
Ngày xưa, đường ấy vắng thênh thang
Hà nội hôm nay, đường dài thêm
Hai bên hàng quán, nhạc êm đềm
Tôi đi trên phố đèo thêm vợ,
Tưởng nhớ em, mà không nhớ em
Phạm Ngọc Hùng
-
Còn đâu chân sáo
Sáo sậu ngày xưa, mộng của tôi
Xơi nhiều đạm quá, gút chân rồi
Tinh mơ chuốc chén trăm sâu rượu
Tối mịt chồng nia chục cóc mồi
Dẫu biết chầu vui, lòng chẳng đủ
Nào hay chực hận, huyết chưa dôi
Nay u tây tấy sao mà nhẩy
Biển cả, rừng thiêng đến bỏ thôi
Phạm Ngọc Hùng
-
Ngang trái
Tê tái trong lòng anh
Hôm nay trời nhiều nắng
Đẹp như hoa trên cành
Anh một mình xa vắng
Em đâu rồi hỡi em
Khi mà anh biết rõ
Con gái dạ yếu mềm
Quên anh em có thể
Nắng vàng tươi đẹp đẽ
Anh càng ước ao em
Ôi tiếng nhạc êm đềm
Cứa vào lòng tê tái
Và những người con gái
Hôm nay mặc áo dài
Cầm hoa bằng tay trái
Tay kia cầm tay ai
Những đôi môi xinh tươi
Phô một màu son tái
Những trái tim biếng lười
Chẳng biết gì ngang trái
Phạm Ngọc Hùng
-
Em thưa,
Mai về với mẹ lỡ mang bầu
Buồn tủi thế nào anh biết đâu
Không phải chỉ vì theo nền nếp
Mà còn bởi lẽ tránh u sầu
Nụ hôn quyến rũ em nhiều chứ
Đụng chạm làm anh hít thở sâu
Để hiến dâng anh, em phải giữ
Phải dành tới buổi hỷ hoan cầu
Phạm Ngọc Hùng
-
Hoa hồng nở
Bao năm qua anh thành bao nhiêu tuổi
Em đã xinh rồi cô bé mười lăm
Bao năm qua cái nhìn ai theo đuổi
Mà sững sờ chưa, em đó: trăng rằm
Dẫu chỉ mỗi lần anh ghé nhà thăm
Là em lớn thêm dáng hình nho nhỏ
Cánh mũi xinh vương nét cười thoảng gió
Vầng trán thơ thông minh lắm dịu hiền
Thiên thần nào theo tia nắng bình yên
Mà đến đậu vào mắt em rồi đó
Thương cái tuổi quá nhiều cơn bão tố
Thương nao lòng màu mắt tuổi mười lăm…
Và sáng nay hoa hồng tim bỗng nở
Anh cất trong lòng giọt nắng mai
Vì đời em sẽ còn rộng mở
Vì đời anh lầm lỡ ở đâu rồi
Phạm Ngọc Hùng
-
Quỳnh lửa
Âm thầm mộng lửa biếc hoang đêm
Trắng ngậm ngùi hoa hiu hắt thêm
Se sắt sương côi thèm ánh đuốc
Dạ quỳnh đâu thả mỗi hương êm
Phạm Ngọc Hùng
8/8/12
-
Thơ cải
Văn tài vỗ trống chắc nên chiêng
Vung vẩy hàng tôm ngậm đậm giềng
Lòng tốt gửi bừa thiên hạ xấu
Dạ tồi trút đại nước non thiêng
Nhân dân đã muốn phanh phui ngửa
Nghệ thuật thôi thì vạch vách nghiêng
Tôi đọc thơ "mày" mừng rỡ chớ (*)
Ờ, còn chút cải để cay riêng
Phạm Ngọc Hùng
-"mày" (*) chữ dùng nhiều trong thơ Nguyễn Quốc Chánh
-
Mộ mơ
Thu buồn, thơ buồn vàng phơi
Xa nhau, thương nhau đấy thôi
Áo tím chia ly ngậm ngùi
Hồn anh yên vào trong gió
Buồm trắng về cõi thiên thu
Giọt nhớ vương theo tạ từ
Giọt mưa rơi ra ngoài sóng
Giọt nắng đốt lòng lãng du
Anh đến, anh về bến trong
Xa thơ, xa thu như không
Bạn vấn, bạn chít tang lòng
Mộ mơ, giờ nhà anh đó
Đã thắp một đời ước mong
Phạm Ngọc Hùng
-
Tình thiếu nữ
Giọt sương làm đẹp cánh hoa hồng
Thiếu nữ cùng trăng sáng dưới song
Gối thắm má thầm, thương trộn nhớ
Tình đầu lệ vỡ, dạ se lòng
Bóng câu lấp ló treo đầu núi
Mộng biển mơ hồ vỗ cuối sông
Dợm bước trở lui hoài nấn ná
Chữ tình, chữ hiếu mãi hoen nồng
Phạm Ngọc Hùng
-
Nắng và em
Nắng,
Nắng rất đỏ
Mắt huyền lại óng ánh xanh
Em,
Em rất xinh
vỡ giòn giọt nắng thuỷ tinh
Lúc mưa em không thấy nắng bên mình?
Đôi khi,
khi mắt em loang ướt
em hãy gọi nắng ơi!
Là bụt tới,
Vớt
Phập phồng mưa bong bóng em rơi
Phạm Ngọc Hùng
Sao Khuya
In Trang thơ thành viên
Đăng lúc · Report reply
Xe duyên
Sập gụ đi đôi với tủ chè
Vườn hồng lấy bướm để làm le
Sương khoe sáng sớm trời đương ngủ
Khói diện chiều hôm duyên đã xe
Sét đánh ái tình ai bảo sém
Trầu cau các cụ vẫn còn nhe
Nhanh lên những kẻ còn cô lẻ
Muốn chóng yêu đương phải hội hè
Phạm Ngọc Hùng