-
Số bài viết
416 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
-
Nổi bật trong ngày
5
Bài viết được đăng bởi 101#
-
-
Tự thú
Em ơi đừng yêu anh
Đời anh buồn lắm đó
Như cây khẳng khiu cành
Đến mùa đông trụi lá
Anh hay đi chơi lắm
Lang thang những đâu đâu
Cái gì cũng say đắm
Nhưng chẳng được bao lâu
Anh hay ngồi uống rượu
Từ sớm khuya tới chiều
Thỉnh thoảng anh đánh bạc
Quên hết cả tình yêu
Anh là tên du đãng
Ở góc biển chân trời
Quen những điều cay đắng
Không đẹp đâu em ơi
Nghe anh, đừng yêu anh
Anh yêu em say đắm
Anh sẽ thành khác hẳn
Không giống người em yêu
Em có còn thương nữa
Khi anh không rượu chè
Không bài bạc thuốc lá
Lang thang chân trời xa
Không còn là người hùng
Trong tim em lãng mạn
Vì em ơi biết không
Anh yêu em say đắm
Anh sẽ thành khác hẳn
Anh sẽ thành khác hẳn:
Dở người
Vì yêu em
Phạm Ngọc Hùng
-
Lá rụng
Đường quành thương lá chao lạc lối
Bối rối bên nơi chẳng đợi chờ
Bây giờ sắc lá như làn khói
Thổi mong manh thành gió ngẩn ngơ
Bồng bễnh thu tan từng ngày cuối
Chập chờn đông lộ những hững hờ
Giữa tháng mười giăng đôi biên giới
Lá rụng bên nào cũng bơ vơ
Ai gieo chiếc lá theo heo hút
Mãi mãi cô đơn chút mơ hồ
Khát vọng tươi xanh rờn dạ Bụt
Chạm lòng tự ái đến ngàn thu
Mưa dai nhờ giọt, mưa là thế
Buồn nở phồng lên bong bóng to
Chiếc lá cuối cùng rơi không khẽ
Ngang trời tiếng hét dựng cành khô
Phạm Ngọc Hùng
-
Mối tình thơ
Em kéo tay anh thăm chốn mộng mơ
Nơi những vần thơ vẫn chờ tình tự
Anh sẽ cùng em kết thành đôi chữ
Ý hợp tâm đầu, xúng xính bên nhau
Anh đón tay em ngất ngây hương cau
Vai áo ngày xưa thắm màu quan họ
Vầng trăng yêu thương dẫu mờ dẫu tỏ
Lấp lánh đôi mình, đẹp suốt bài thơ
Khoe khắp muôn nơi đã hết bơ vơ
Những muốn đề thơ lên từng lá nhỏ
Trong nắng thu reo, bầu trời rộng mở
Rưng mắt em cười, tóc gió mê say
Ru mãi nghe em thơ xanh hôm nay
Song bước cùng anh chân trời góc bể
Ôm mối tình thơ ầu ơ lá kể
Thuở ấy bây giồ sáng láng yêu thương
Anh nắm tay em ấm nóng quê hương
Đi giữa đường thu vô vàn lá đổ
Vàng thu xôn xao, vàng chao nắng đó
Nắng có tin rằng em mãi cùng anh?
Phạm Ngọc Hùng
-
Đếm gà
Một hai ba...kìa con gà trống
Ò ó o ...chưa sáng đã còi
Bốn năm sáu là bọn gà choai
Tục tục tục...loay hoay bám hĩm
Bảy tám chín...lông xù con nhím
Nhảy bừa lên là...tím đó nha
Đã yêu nhau nhớ tránh bọn gà
Hãy giữ tình ta luôn mười điểm
Một hai ba... ta vung thóc kiếm
Muốn hết buồn hãy chém đứt hoàng hôn
Bốn năm sáu...đừng có cậy khôn
Mà bắt nạt tâm hồn yếu đuối
Bảy tám chín...cay gừng mặn muối
Ngày và đêm không duỗi...oan tình
Đếm đến mười có tật giật mình
Lại đứng giữa sân đình...dâng gà trống
Phạm Ngọc Hùng
-
Thư đêm
Nơi những chiếc lá vàng rơi
Nơi lòng em đang chơi vơi
Nơi mưa thu đang mệt mỏi
Thời gian đứng lại, rối bời
Định ở lại với mùa thu
Định nhường cuộc đời cho lá
Định thay cơn mưa tầm tã
Mà đông kéo tuột anh đi
Tình si buồn bã mà chi
Đời cũng nên đi đến tận cùng
Đường trần khúc khuỷu không hề trách
Dù có thê lương, có não nùng
Dù có chông gai, có bão bùng
Nam hùng, nữ kiệt vẫn tình chung
Trai thanh, gái tú mê hồn đắm
Anh lấm, em lem dẫu ngại ngùng
Bao dung mở mắt thẹn thùng
Ngoài kia xanh lên nhiều lắm
Ngoài kia như đi vạn dặm
Như bay trên thảm yêu thương
Gọi tên em tinh mơ sương
Giật mình, anh nhìn thấy cỏ
Đời anh chỉ còn một nửa
Chỉ còn một nửa bơ vơ
Bơ vơ một mảnh dạt dào
Đường thu khuất nẻo lối vào mênh mông
Đặc trời là những hư không
Những hư không trước mùa đông cuộc đời
Ngoảnh đi ngoảnh lại mấy lời
Quay lên quay xuống vẫn lời yêu em
Dòng thư thôi chẳng phong tem
Đề tên, địa chỉ là đêm mịt mùng
Chân trời trước mặt chẳng dừng
Bao giờ đến được chỗ ngừng nhớ em
Phạm Ngọc Hùng
-
Mưa
Ta thường gặp cuối chiều, mưa thành phố
Mưa lá rơi, mưa hiên mái nhà xuôi
Ta kéo mưa, chạy qua từng phố vắng
Đi trốn mưa, khi đã ướt mưa rồi
Ta thường gặp những vì sao chi chít
Lấp lánh trong đáy mắt trăng non
Những buổi tối ta ngồi ghế đá
Nhặt từng ngôi, thả nổi xuống hồ trong
Gieo tình tứ bốn mùa, mưa cứ thế
Gieo đam mê bên ghế đá, hàng cây
Ghì chặt nhau trong đôi cánh tay say
Nghe giọt mưa vỡ giữa hai lần áo
Ta cúi xuống âm thầm, nóng hổi
Đặt một vòng hôn lên mộ môi
Thong thả quá, vì suốt đời ta vội
Suốt đời ta, đủ ngấm mưa rồi
Mưa bao dung, trắng màu ghế đá,
Phố nhỏ bao dung, ngập trũng mưa
Ta được bao dung sau sầu mắt lá
Thương buổi chiều nay thảng thốt mưa
Phạm Ngọc Hùng
-
Nụ cười của nắng
Hôm nay trên phố tưng bừng nắng
Sao có mây buồn trong mắt nai
Em che đôi má ai hôn vắng
Chẳng giấu được màu tươi sớm mai
Tóc mềm buông xuống hờn vai liễu
Giận dỗi gì ai, giận ở môi
Còn duyên với gió đời con gái
Còn nợ người ta một nụ cười
Nụ cười của nắng - hoa trên phố
Phố nắng, hoa cười - nụ của em
Sáng trong như tuổi em vừa có
Giữa giấc mơ là nụ nắng đêm
Nụ cười của nắng chiều nay đã
Chẳng rã được sầm trong mắt tôi
Nụ cười của nắng mà nghiệt quá
Chẳng giống những ngày sáng bên nôi
Hỡi ai nợ nụ cười của nắng
Nợ tình em, một giấc mơ trôi
Hỡi ai đã phũ phàng như gió
Xóa nụ cười xinh của nắng rồi
Phạm Ngọc Hùng
-
Một nửa
Ai đã chọn đời ai làm một nửa
của đời ai là một nửa đời ai
Cá một nửa, chậu là một nửa,
một nửa: lồng, một nửa...
chim ơi!
Ai đã nhận người ta là một nửa
Đã nhận rồi, một nửa nặng trên vai
Tay thành chân, tim thành bụng...
thành môi
Cuộc sống số vẩn vơ cài đặt lại
Cùng buồn vui hai nửa giống một đôi
Sướng với khổ đều rung bần bật cả
Thi thoảng nhé, đưa bàn tay cạ má
Một lời thào, khe khẽ ủi an
tôi
Phạm Ngọc Hùng
-
Phiêu diêu
Hư vô trong nắng đường dài
Hòa vào sóng biếc hình hài non sông
Lòng ai hé mở mặn nồng
Mơ thơm hương mơ môi hồng mê say
Bước chân cát trắng ngất ngây
Phiêu diêu biển nhớ còn đây hoa cài
Vươn mình nhuộm nắng mắt nai
Cơn mơ chiều tím hồng gai xước rồi
Trời cao gió cả đây thôi
Phấn thương yêu đã thu hồi vào tim
Bóng nàng Tô Thị im lìm
Nghiêm trong nắng sớm mà dìm phiêu diêu
Phạm Ngọc Hùng
-
Tình tơ tưởng
Đi đến đâu đây đến đọa đầy
Mà mơ mơ mãi mấy màu mây
Tình tan, tửu tận, tim tong tả
Bầu bạn bèo bơi! Bong bóng bay
Sáng sáng say sưa sáng sáng sầu
Trùng trình trưa trật triết trà trâu
Rờ râu, râu rụng, rên rền rĩ
Lơ lửng lưng lòng lưỡi lá lau
Ai ấm êm, ai ấm ái ân
Dễ dàng duyên dám dửng dưng dần
Tôi từng tơ tưởng tình tan tác
Nao núng nào nơm nớp nợ nần
Mùi mẫn mang mầm mộng mới mê
Cho chốn chưa chờ chóng chán chê
Hái hoa hờ hững hương hoa hỏng
Tôi tạ tình tôi tới tái tê
Tha thẩn thương thầm thảng thốt thân
Xa xa xơ xót xác xuân xanh
Hồng hoa hiu hắt hồn hoang hoải
Cũng cố cà cong cả cọng cành
Phạm Ngọc Hùng
-
Bom tình
Anh hạ thấp bản thân
Đất rất gần, rất gần
Anh vươn mình trỗi dậy
Mây và trời quanh chân
Như én bạc ngày xuân
Thả bom tình xuống đất
Rúng động cuộc hành quân
Dòng đời đang tiến bước
Anh ôm niềm ao ước
Mong bom nổ trúng em
Mặc người ta đứng thèm
Chúng mình thành đôi lứa
Nếu bom mà trượt nữa
Thì xin được hoá thân
Làm vị thần ái tình
Bom tình toàn nhân loại
Chiếc cung tên thần thoại
Cho vào bảo tàng thôi
Thời tên lửa đến rồi
Tình dùng bom để nổ
Đang yêu nhau đau khổ
Sẽ nhanh được kết đôi
Và em của anh ơi
Cũng sớm thành đôi lứa
Trong tình người chan chứa
Em sẽ mãi an lành
Không còn nghĩ về anh
Buồn rơi mòn hết tuổi
Và hôm nay đắm đuối
Mây như cũng ngừng trôi
Anh đã quyết định rồi
Tim chỉ toàn lẽ phải
Bầu trời đang mê mải
Pha thuốc nổ tình yêu
Nằng nặng trong hơi chiều
Bom tình treo lơ lửng
Phạm Ngọc Hùng
-
Tình ảo
Tình thắm chiều hoang nỗi nhớ em
Trang lòng chốc chốc giở ra xem
Còn đây ngào ngạt hương thương mến
Vẫn đó bâng khuâng vị dịu êm
Trót thả hờ duyên ngày trái gió
Đành chờ thầm ý buổi ngang đêm
Cồn cào mặn xót trong tâm dạ
Ảo giống đời ư, cũng nỗi niềm
Phạm Ngọc Hùng
-
Hồng Hà
Hà nội chiều nay thu đã qua
Riêng dòng sông ấy vẫn chờ ta
Phù sa đo đỏ gom tươi thắm
Bờ bãi xanh xanh đắm nhạt nhòa
Cầu trĩu Thủ đô từng nhịp ngắn
Phố hường Kẻ chợ mỗi quê xa
Mong sao Đất nước luôn tồn tại
Để chỗ Rồng bay vẫn dựng nhà
Phạm Ngọc Hùng
-
Hay wá bạn ơi...khi nao gặp nhau uống rượu nhé...Cảm ơn Dị Thanh đã ghé thăm. Phải rồi, khi nào gặp, rót rượu ta cùng say với nhau nhé!
Ngọc trai
Ai nhớ đâu bằng anh nhớ em
Ai mơ sao bằng anh mơ em
Ai mong sao bằng anh mong ước
Được gặp em mà anh khóc thêm
Khóc ra hòn ngọc trai bảy sắc
Em vẫn thường lúc lắc tuổi hồng hoa
Đùa dai mãi đến khi lòng im phắc
Thấm thía lời mẹ nhắc, dặn dò ta
Mỗi một thời đều có bản tình ca
Nhạc sóng mắt ôm người yêu dào dạt
Những viên ngọc sáng ngời, dù tâm cát
Hiến dâng đời tôn nhan sắc thiên hương
Anh cũng mang một viên ngọc uyên ương
Chỉ dành tặng cho riêng em duy nhất
Lũ thời gian cuốn cuồn cuộn xuân hường…
Nhưng không mất trong anh, dù một chút
Một chút cũng thành tim cát của ngọc trai
Của tạo hóa làm duyên cho sự sống
Hay chỉ là những giọt lệ biển khơi?
Mang thương nhớ suốt đời trong sóng
Biết yêu em trong đớn đau tuyệt vọng
Tạo hóa đem anh tặng cho em
Tình ơi sẹo cát loanh quanh mộng
Vết sẹo lòng, trai có ngọc mà em!
Phạm Ngọc Hùng
-
Những chiều uống rượu
Những chiều uống rượu say như chết
Xã hội kia đầy những bóng ma
Rưới lên đầu lưỡi men ha hả
Cốc ngập bàn tay dứt chẳng ra
Những chiều uống rượu đùa vui quá
Bạn và ta , hoa lá và... xương
Uống say cho đến mềm lục phủ
Ta muốn dìu em khắp cõi hương
Những chiều uống rượu, ôi lặng lẽ
Đời mấp mô từng giọt này đây
Rượu cạn trong lòng bao sóng sánh
Một hòn lệ chát ứa ra tay
Những chiều uống rượu, em phát hoảng
Bốc khói mà không say, không say
Ta uống tràn men, phây phẩy tỉnh
Càng tỉnh, càng ưa vị đắng cay
Những chiều uống rượu, em đừng cản
Khoảnh khắc anh tìm đến bên kia
Ước mơ, chí khí miền biển cả
Và tình em của những ngày xưa
Phạm Ngọc Hùng
-
Mưa lũ Gió ngâu
Trong cơn mưa anh nhớ tên em
Nhớ những ngày tuổi hồng nhật hạ
Em thương lắm, tiếng lòng giục giã
Khỏa sóng đời gian khó anh qua
Trong mưa sa, gió trắng mái nhà
Phố thành sông, người không thành cá
Tiến hay lùi đều dang dở cả
Giữa nước trời, vạn kiếp loay hoay
Là thiên thần có cánh em bay
Em không sợ Thủy tinh làm ướt
Nơi khô ráo đàn ngân, nắng lướt
Thơm phức hương, hoa thẹn, nguyệt nhường
Em vô tình quyến rũ Sơn vương
Say đắm quá mà quên nhiệm vụ
Đê sông Hồng rung rinh sóng lũ
Hà nội chìm không trách em đâu
Năm cửa ô giặc rút hơi lâu
Anh thất trận em buồn không nhỉ
Có so sánh Sơn tinh trị thủy
Hay chỉ cười sóng sánh mắt đen
Anh cũng cười ướt lạnh cơn ghen
Hà nội phố thử lòng yêu quý
Rồi cũng khô những ngày vô lý
Để thấy đời có lý bên nhau
Gió hôm nay anh gọi gió ngâu
Là gió nối hai đầu mong ngóng
Chiếc cầu duyên chẳng bao giờ đóng
Bởi ngày nào dòng nhớ cũng song đôi
Phạm Ngọc Hùng
-
Cô bé thầm thì
Em đang lang thang trong tim tôi
Cô bé mộng mơ ơi
Em thấy chưa lỗ thủng
Hình hoa và trăng soi
Lang thang trong tim tôi
Cô bé nghịch ngợm ơi
Đừng chạm thành tim vội
Buốt tay mềm mất thôi
Lang thang trong tim tôi
Cô bé ảo hình ơi
Xin em đừng giận dỗi
Dận tim tôi tơi bời
Đâu đây trong thu bay
Lời thầm thì thật say
Sánh như là dòng mật
Óng nắng vàng hôm nay
Sương đêm đang rơi êm
Hơi lạnh đang đầy đêm
Nhưng tôi tin tim sẽ
Ắm dần vì có em
Lang thang trong tim tôi
Cô bé thầm thì ơi
Mùa thu đang tô thắm
Niềm ao ước của tôi
Phạm Ngọc Hùng
-
Tình xa
Tình xa làm nỗi nhớ cong
Niềm thương cứ phải đi vòng quanh tim
Chiếc lá mùa đông! Đứng im!
Khoan rụng xuống, đợi thu nhìn thấy ta
Ngân nga, da diết tình xa
Hương khuya trong đêm, trong mưa nức nở
Nghe tiếng nụ hôn rơi vỡ
Xa nhau này dễ biết nhớ, biết quên
Gục vào vai một cái tên
Gỡ bàn tay một cái tên đau rát
Tổn thương rõ ràng có thật
Mờ đôi chân dung, đường nét mông lung
Đã dâng được đến tận cùng
Tình cảm mặn nồng mà chùng đến thế
Oan cho cả hai hướng rẽ
Nỗi nhớ mỗi ngày xâu xé hồn tim
Mưa chia lối cỏ ngập chìm
Heo may trói chân im lìm ngã xuống
Chẳng còn gặp nhau luống cuống
Chuông gió âm u, chiều chuộng một mình
Một mùa thu tan lặng thinh
Ngọn lửa lạnh đã rung rinh đêm vắng
Café mùi thơm, mùi đắng
Rượu cô đơn, buồn ngả trắng vào lòng
Tình xa làm nỗi nhớ cong
Niềm thương cứ phải đi vòng quanh tim
Chiếc lá mùa đông! Đứng im!
Khoan rụng xuống, đợi thu tìm
thấy em
Phạm Ngọc Hùng
-
Gọi nắng mắt nâu
Hoài thương như thuở ban đầu
Ta về gọi nắng mắt nâu
Tâm hồn ngước lên từ ấy
Cô đơn đổ bóng nhuộm sầu
Ngập tràn nỗi nhớ trong veo
Ngân reo lơ lửng lưng đèo
Cảnh giới nhật huy rực chiếu
Thiên đường trăng đóa ngời treo
Êm ru thềm nhạc đồng xanh
Ta men theo mơ hương lành
Vu vơ nhớ về ngày cũ
Những ngày quả bưởi hoa chanh
Những ngày bạn gió bạn mây
Trắng đen lưng chừng thành bại
Sườn dốc bên này thoai thoải
Là lên hay đang xuống đây
Là em cùng nắng, mắt nâu
Tưới thẫm môi ta ngọt ngào
Suốt cuộc đời buồn mãi gọi
Cho dù đang đứng ở đâu
Gọi nắng, gọi em, mắt nâu
Mong manh nghe vỡ vạn sầu
Ta gục vào vai tiếng nấc
Bấy giờ đã hóa đêm thâu
Phạm Ngọc Hùng
-
Một ngày như lá
Rung lên bồi hồi
Tình đời lạ quá
Bên đầy bên vơi
[)]
-
Ủa, sao Đặng Thành Vinh tường tận như người trong cuộc vậy ta! Cảm ơn đã ghé thăm nha. Thơ bạn dạo này tâm trạng quá.
Ngộ không
Ngộ không về đến không
Đường Thành đâu đó bến
Sông thương cuồn cuộn mến
Mưa câm tuồn tuột rơi
Danh chìm trong lũ nhớ
Tan hoang mơ vang môi
Lâm râm cầu phật nhỏ
Thiên hà thu nơi nôi
Vô cùng vô cùng mở...
Phạm Ngọc Hùng
-
Nhân ái
Này là gió đang mơn man đường lớn
Đang thu mây hay cuốn bụi vào lòng
Có giúp đời thêm được chút sạch trong
Cho mắt biếc điệu đà dâng sóng biếc
Này là nắng đang chang chang nóc Việt
Đang êm trưa hay vấp nóng đỉnh Hùng
Có thế nào thì anh vẫn tình chung
Yêu Tổ quốc và nâng niu huyết thống
Này là mưa đang so chuông, thử trống
Hay hoan ca khúc nhạc đất triệu hồi
Mỗi cuộc đời vinh dự một lần thôi
Được chấp nhận, là ngân nga cao vút!
Này là bão đang đâm lao vùn vụt
Mong Hôm, Mai… lấp được lỗ hổng trời
Này dòng sông đang tìm chỗ nghỉ ngơi
Vẫn hy vọng vào tương lai đấy chứ,
Này thiếu nữ đang ngất ngây tình tự
Em giang tay cho anh thấy cuộc đời
Anh đã hoàn, thành không khí thật tươi
Quây lẽ sống ở trong vòng nhân ái.
Phạm Ngọc Hùng
-
Nàng thu
Từ ngày vương lá me bay
Con đường như có heo may thổi về
Hai vai đã lệch mấy lề
Lá me đỗ xuống nặng thề lại cân
Chỉ là mưa lạc bước chân
Thật lòng mà để phân vân thật lòng
Nàng thu đi dạo một vòng
Vét gom ánh sáng thành dòng lệ trăng
Đẹp luôn luôn được vĩnh hằng
Vui bay theo lá, buồn giăng mơ màng
Ghé tai anh hỏi nhỏ nàng
Thu ơi, đã có ai choàng bờ vai?
Phạm Ngọc Hùng
-
Em đừng mong
Em đừng mong anh về
Vào một ngày cuối thu
Đất trời nghe lạnh nhạt
Không gian vờ như thơ
Em đừng mong tôi về
Đôi chân dài cơ nhỡ
Mùa đông đã gần kề
Phí hoài hương áo nhỏ
Em đừng mong người về
Tâm hồn đam mê quá
Mà vui mà hớn hở
Dại khờ lờ xuân đi
Phạm Ngọc Hùng
Sao Khuya
In Trang thơ thành viên
Đăng lúc · Report reply
Chín
Chín quá thế này, đến nẫu thôi
Sao người chưa thấy, khổ thân tôi
Mỏi ngày giàn giụa, hương se thắt
Mệt buổi đong đưa, sắc tụt trồi
Ngập mộng dâng đời hồi đỏ ngọt
Tràn lòng hiến đạo thuở xanh hôi
Mà nay quạnh quẽ nơi vườn lạnh
Lúc lắc hoài chi, rụng chắc rồi
Phạm Ngọc Hùng