Hồng trần danh lợi, vị lai vô hình
Nghiệp thì cứ vậy nẩy sinh
Nào ai biết được... đời mình về đâu.
Chỉ mong đời hết khổ sầu
Cơm lành canh ngọt, bền lâu cả đời
Cuộc sống an nhàn thảnh thơi
Không còn vất vả, chơi vơi ngậm ngùi.
Ngẫm nghĩ vui buồn tới lui
Đời người nào phải, hên xui mà thành
Muôn sự có cội có cành
Có nhân có quả, mới thành hôm nay.
Kiếp người có trả có vay
Khi xưa tạo nghệp, giờ này khổ đau
Khi xưa thương yêu lẫn nhau
Giờ đây hoa trái tươi màu sắc xuân.
Vậy nên ta hãy tự thân
Làm lành lánh dữ, dần dần phước sanh
Phát Tâm hướng thiện tu hành
Gieo Đức tạo Phước, để dành mai sau !
09.09.2018
HOANGHAI
- Read more...
- 0 bình luận
- 308 views