NỤ HÔN ĐÊM HẠ * Em ngoảnh mặt đi Nụ hôn trượt dài trên má Như vệt sao băng Quét ngang trời đêm hạ Nụ hôn chẳng nhạt nhoà Mật trào Ướt đài hoa. * Có ngôi sao trộm nhìn chốn trời xa Em ngoảnh lại Nụ hôn dài trên má Đêm! Thăm thẳm Một màu xanh Rất lạ Bất chợt môi dừng lại chốn hoan ca. * Đêm ngắn lại rất nhiều Nụ hôn cứ dài ra Em chìm đắm Để nhận về tất cả. Một nụ hôn Mang mưa tràn đêm hạ Nơi thẳm sâu Nghe hoa lá tươi màu. * 16.06.07 ĐOÀN VĂN NGHIÊU
NGÀY MÙA Lúa chín rộ Như nắng trải đồng vàng Tin bão xa Xóm làng nháo nhác Gọi nhau Gom nắng Tránh mưa. * Ghệ đầu bờ Đội nắng Ăn trưa Lách giữa nắng - mưa Vội vàng qua bữa Lại cõng trên lưng chảo lửa Nhặt Gom Sáu tháng cấy cầy. * Mùa! Chẳng kịp vui Mắt trũng Hao gầy Sợ mưa gió cướp công cầy cấy. Lo cái đói tháng ba còn đấy Sợ cơ hàn tháng tám chưa qua. Quê vào mùa Tất bật Tránh phong ba. * 16.06.07 ĐOÀN VĂN NGHIÊU
HÒN ĐÁ Ném hòn đá xuống ao bèo Ao bèo giãn ra Chụm lại. * Ném vào vách đá Hòn đá văng ra Rơi về phía ta. * Ném xuống biển bao la Sóng cười xoà Vỗ về bãi cát. * Ném xuống giếng nước mát Nước khoanh những vòng tròn Đáy giếng nông hơn. * Ném vào đêm cô đơn Thăm thẳm màu đen Nuốt chửng. * Ta vô tình ném về phía người câm Người câm không phản ứng Hòn đá...vô hồn. * 15.06.07 ĐOÀN VĂN NGHIÊU
TRĂNG Tôi tìm đường thăm chị Hằng Nga Chẳng thấy Cuội đâu, cây đa già đã đổ Chỉ thấy hình hài bào thai nho nhỏ Một ngôi sao tinh tú sắp ra đời. * Cái thai nhi - con của đất của trời Chờ thế chỗ sao rơi giữa hằng hà sa số Sẽ lung linh không cam lòng tủi hổ Chốn ngàn cao khi mây gió buông mành. * Chẳng giấu mình những lúc trăng thanh Co gối ngủ ngon lành giấc điệp Là mặt đất thanh bình, biển yên sóng biếc Người tắm trăng, trao nhau khúc ân tình. * Chẳng phải Cuội đâu, mà sao nhỏ
Rắc chi mấy hạt mưa rơi Cũng đòi nối đất với trời Đong đưa. * Mát gì những hạt mưa thừa Chỉ thêm cơn khát Sao lừa thế gian. * Chẳng che được nắng ngang tàng Chỉ hâm nóng đất Héo vàng cỏ cây. * Giữa trưa! chút mưa bóng mây Gieo thêm nỗi nhớ Lòng đầy xót xa. 13.06.07 ĐOÀN VĂN NGHIÊU
Sóng mãi vỗ dạt dào Lòng biển đâu có đục Cả khi biển thét gào Vẫn trong xanh cốt nhục. * Những dòng sông uốn khúc Để bên lở bên bồi Gặp phong ba giận dỗi Cuốn theo bọt bèo trôi. * Mùa mưa con nước nổi Lũ kéo sập sườn đồi Nơi đầu nguồn chặn lối Đục ngầu một dòng trôi. * Người không muốn nhận lỗi Ấy là tại đất trời Mải bon chen sống vội Mặc núi đổ, mưa rơi. * Đất cát về biển khơi Làm đục ngầu cửa bể Vốn trong xanh là thế Phải ngậm hờn cưu mang. 12.06.07 ĐOÀN VĂN NGHIÊU
Giơ tay hứng nắng Nắng tràn Mặt trời nghiêng đổ Muôn vàn ánh sao. Gió về Cho nắng xôn xao Nhởn nhơ Mây ở trên cao Bạc màu. Lá xanh Chẳng giữ nổi màu Chỉ che trái chín Qua mùa Lá khô. Gặp nhau Nắng gió xô bồ Nắng say Uống cạn biển hồ Gió reo. Giơ tay hứng nắng Cong queo Chiều buông Gió lộng Nắng theo về trời. Chui sâu gầm đất Trốn người Sớm mai Gió thoảng Nắng ngời hửng đông. 12.06.07 ĐOÀN VĂN NGHIÊU
Click chuột vào đây để nghe bài hát * Thơ : Đoàn Văn Nghiêu * Nhạc : Nguyễn Trung Kim * Trình bày : Ca sỹ Ngọc Quỳnh Đoàn Ca Múa Nhạc Bà Rịa - Vũng Tầu
TRẢ LẠI EM CÂU THƠ DANG DỞ Theo dấu vết câu thơ em để lại Tôi đi tìm qua trăm suối ngàn sông Phà Vĩnh Thịnh người xe qua đông Chiều xuôi ngược tìm em mà cá chim tăm bóng. * Đây Vĩnh Tường sáng trong tôi hy vọng Chỉ thấy bụi đường nhuốm đỏ cả vùng quê Vĩnh Phúc ơi! liệu em tôi có về Xin nhắn gửi với em rằng tôi tìm đón. * Bãi mía, nương ngô ai vừa buông nón Đúng em rồi! nghe gió lộng triền đê Ôi! đêm nay trăng sáng có về Để dát bạc câu hẹn thề trao gửi. * Gió bến sông thổi lên m
Đêm! Thanh vắng Thơ dắt dồn Lang thang. * Dẫu chẳng đi hoang Cũng không tìm địa đàng lạc thú Bởi hồn không chịu ngủ Mà tứ thơ cứ níu kéo Gọi mời. * Vẫn biết rằng trăng đẹp cứ buông lơi Nhưng trăng vẫn kiêu sa Giữa khoảng cao xa vời vợi Không uỷ mị cầu xin Cũng không tham níu với Chỉ cùng thơ du ngoạn khắp trăm miền. * Lướt qua vùng động tiên Chốn thiên thai Không làm vui nốt nhạc Về đào nguyên Chẳng ngọt ngào câu hát Cùng thơ đi như cơn khát tìm nguồn. * Những ý thơ làm
Anh dắt tay em Về lại quê nghèo Tìm nơi đồng ruộng Câu hát chèo đánh rơi. * Cánh cò xưa khảm ngang trời Để nay câu hát ru hời Chao nghiêng. Quê nghèo! Giàu nỗi niềm riêng Dầm trong bùn nước Một miền nhớ thương. * Mùa nay thóc phơi kín đường Rơm quê trải lối Cơm thơm bát đầy. Cánh cò xưa Bỏ đất này Bởi đồng vang tiếng máy cày quanh năm. * Hội làng rộn tiếng hát văn Điệu chèo đánh thức Bao năm lại về. Trăng vui sà xuống miền quê Gái trai dìu dặt Câu thề trao nhau. * Mừng quê! Thay áo, đổi màu Đó
21. PHẢN BỘI Không sợ đói Không sợ chết Trên chiến hào, sợ nhất Lưỡi lê kẻ phản bội Phía sau ! Không sợ giàu Không sợ nghèo Trên thương trường, sợ nhất Mánh mung kẻ phản nghịch Chơi nhau ! Không sợ tốt Không sợ xấu Trên đời này, sợ nhất Đầu lưỡi kẻ hai mặt Uốn cong ! Không sợ ngu Không sợ dốt Riêng mình tôi, sợ nhất Gặp hạng người xu nịnh Tà tâm ! 23/11/2006 22. NHỮNG VIÊN ĐẠN MANG NẶNG TỨ THƠ ĐAU Kính tặng nhà thơ Nguyễn Vĩnh Ba mươi
Bài 19: KHI ĐOÀN NGƯỜI QUA PHỐ Cả đoàn người, Duy nhất chỉ còn một đôi mắt sáng Hoa tiêu, nạng chống dẫn đường Theo sau, vai bá vai, nhịp bước Màu đen, kính dọi phố, đường !.. Bản nhạc gậy Lao xao, khô khốc... Lạnh tanh, những khuôn mặt cuộc đời Lạnh tanh, cắt ngang dòng người và phố Lạnh tanh, cắt ngang tim tôi ! Có thể trong đoàn người ấy Aó xanh phai bạc lâu rồi... Có thể trong đoàn người ấy Đã từng là bạn của tôi !? Hà Nội chiều thu nắng rộm Vàng hoe lấp lánh tuổi hồng Riêng tôi,
17. TỈNH GIẤC 5 giờ chuông réo gọi Tỉnh giấc, Ngẩn ngơ... Nhớ một người Trong mơ! Đành thôi, vùng dậy Lại khăn gói… 16 giờ lặn lội Việc đời, cơm áo Chửa ngoai nguôi một ngày Đã mệt nhoài… Lại tối thui bầu trời Hai khuôn mặt già nua Cũ rích, Nhìn nhau qua quýt bữa ăn cuối ngày… Gà lên chuồng Chó lim dim ngủ Lên giường Đợi tiếp Trong mơ em lại đến… Năm giờ chuông réo gọi Ngọt ngào Tỉnh giấc Tôi say! 16/11/2006 18. YÊU Thân tặng LVK Muốn Yêu là phải biết đau Đong chi vài
15. SINH NHẬT LẦN THỨ 55 Bất chợt bạn tặng hoa Mừmg ta, ngày sinh nhật Giật mình, bỗng nhận ra Nắng xế vàng trước mặt Năm nhăm thu đã qua… Được – Mất, bạn mình ơi ! Như sự “không” và “có” Rủi – May, đời vẫn thế Hãy tin, lời trái tim 7/2006 16. TÔI ĐI TÌM TÔI.... ! Tôi đi tìm tôi, ngày mai… Ngày mai, Khi cầm quyết định nghỉ hưu, Mãn hạn một đời công chức ! Cái ví mòn, bạc phếch mồ hôi tay Không hiểu sẽ còn bao nhiêu đồng bạc lẻ ? Để lo cho mình những ngày “nhàn hạ” Về vườn ?!
Có những lần em khóc vì anh Khóc cho anh cho cuộc tình nóng vội Yêu anh quá để bây giờ tiếc nuối Chuyện tình mình hỏi tan vỡ vì đâu?. Có những lần em đã lén nhìn anh Bóng dáng thân thương đang vui cùng người khác Đau đớn lắm nhưnng biết làm sao được Khi tim anh trao người khác mất rồi. Nhớ ngày nào hai đứa bước chung đôi Đường dẫu xa mà dường như ngắn lại Hai đứa mình hạnh phúc biết bao nhiêu. Nhưng giờ đây yêu dấu đã xa rồi. Anh đã quên em và yêu người khác Trái tim anh em đã không
13. NGÀY ẤY... SÔNG HỒNG Ngày ấy, Hình như sông Hồng rộng hơn bây giờ Chiếc xe đạp “cà tàng” Vẫn miệt mài theo anh Leo vẹt dốc hai đầu cầu Long Biên cũ kỹ Gió bấc rát mặt, Nắng hạ cháy lưng Sớm tối vẫn không ngăn được Trái tim anh hướng về bên ấy Nơi có em và Kho dầu Đức Giang Mến yêu ! Nhà em ở tận bên kia Sông Đuống Câu thơ xưa đốt lửa một thời Anh ở bên này, phố đông Hà Nội Cách sông chỉ một dòng thơ trôi... Mà sao bỗng vấn vương lòng Bối rối nhìn nhau mỗi lần gặp mặt
11. BÀI THƠ NGHĨA TRANG 1. Cuộc chiến đã qua lâu rồi Nỗi đau, khép vào dĩ vãng Người người, ki cóp làm giàu Nhà nhà... lo dựng xây đủ thứ… Lại đây Thêm cái nghĩa trang quê tôi Đá ốp, men màu Hoa hoè hoa sói.. Đâu đó khói hương Khấn cầu trời, phật Mau cho giàu, Mau cho phất .. Một vốn - bốn lời... Nhưng than ôi ! Phía sau một mái tranh nghèo Tôi chợt nghe tiếng khóc thầm Của một người mẹ già đơn côi ? ! 2. Cuộc chiến đã qua lâu rồi Nỗi đau Đã liền da thắm thịt Xã xã, nhà nhà... Bộn bề
9. ĐỐI THOẠI VỚI KẺ ĂN MÀY THỜI ĐẠI ! 1. Khi nó khoác lên thân mình Những bộ quần áo đắt tiền Đi xe hơi đời mới… Nhưng nếu soi vào dĩ vãng, Nó bỗng nhận rõ, chính mình Kẻ ăn mày thờ đại ! 2. Đừng tin, Toàn những điều đố kỵ ! Kẻ yếu luôn tìm lời biện minh Nhà lầu và xe hơi ! Vợ đẹp và gái bao… Không tự nhiên mà có ? Nếu nhà ngươi thiếu tiền ! 3. Xin hãy kiểm đếm lại cuộc đời Tất cả chỉ là phù du… cướp, nhặt ! Một đứa học hành, ngu nhất lớp Ba mươi năm gặp lại Bỗng oai phong, nhả ngọc, p
7. CHỒNG TÔI Cuộc đời kỳ lạ thay ! Người tặng hoa hồng cho tôi Không phải là “ông xã” Người viết thư tình cho tôi Không phải là “ba nó” Và người say rượu vì tôi Cũng chẳng phải “ông chồng” ! Nhưng chắc chắn có một điều Người cả đời vì tôi, Sẽ không là ai khác Chồng tôi ! Hà nội, 20/12/05 8. VẪN YÊU EM NGHÌN LẦN Hai mươi năm… gặp lại Anh vẫn yêu em đến vô ngần Nhưng cuộc đời, nếu cho anh nghĩ lại Anh vẫn sẽ là anh bây giờ ! Bởi em ơi, tình duyên là định mệnh Dẫu đã yêu em có