HOA ĐẸP CHO AI * Giữa núi rừng Tôi bắt gặp bông hoa Chạnh lòng buồn Bởi vực sâu, vách đá Hoa nở cho ai Bốn mùa nghiệt ngã Dập vùi trong gió trong mưa. * Như thể tủi hờn Hoa khe khẽ đu đưa Thương yêu lắm Giữa non ngàn Không thể!... Ơi hoa đẹp ngàn đời vẫn thế Chốn nước độc, rừng thiêng Bao thú đói rập rình. * Tha thiết yêu hoa Lại tủi hổ lòng mình Không che được mưa ngàn, tuyết lạnh Vẫn biết rừng sâu Một đời hoa thanh khiết Nhưng hỡi đời Hoa đẹp cho ai? * 27.06.07 ĐOÀN VĂN NGHIÊU
Nhà thơ Chế Lan Viên có hai câu thơ: "Bài thơ anh, anh làm một nửa mà thôi! Còn một nửa cho mùa thu làm lấy." Tui chưa hiểu nhiều lắm những gì tác giả viết. Ai biết, xin giải đáp dùm! (Cát Hải)
NGÃ VÀO BIỂN EM Nắng Thêm một chút gió Lào Hạ vàng Đưa đẩy Ngã vào biển Em. * Dấn thân Con nước dềnh lên Ngợp trong biển mặn Bỏ quên Nóng hè. * Ôm gĩư tôi Biển chở che Ngợp trong em Những ngày hè Biển reo. * 26.06.07 ĐOÀN VĂN NGHIÊU
NƠI GIỮA HAI CHIỀU GIÓ THỔI Gió cõng nắng Cứ xô nhau về biển Nắng đổ lửa trên đầu Gió Lào ràn rạt, hun lưng. * Ngóng xa khơi biển vần vũ chân mây Người đi xa con thuyền đâu chẳng thấy Mênh mang thuỷ triều lên, lòng cồn cào lửa cháy Bao con sóng chồm lên, đẩy quay ngược gió Lào. * Câu ví dặm chờ ai! Nghe xót ruột như bào Bởi thương nhớ người thân đi trong mùa dông bão Người ở lại đợi chờ Chỉ nắng gió, cát bay. * Lo đêm ngày, sẽ lại trắng tay? Sợ biển cướp mất người thân nơi Đại dương xa ấy Năm
CHIỀU KHÔNG EM Chiều tàn Cuốn nắng về tây Trời đông trăng sáng Trải đầy xóm thôn. * Tìm em Chỉ thấy cô đơn Mây buồn đứng lặng Mơn man gió lùa. * Chiều! Gieo nỗi nhớ không mùa Hắt hiu trăng lạnh Chuông chùa ngân xa. * Ai người đang quét lá đa Chiều không em Xót lòng ta Vãng chùa. * Cửa Lò, 24.06.07 ĐOÀN VĂN NGHIÊU
GIÁ ĐỪNG Giá đừng Gặp nữa Lại hơn Canh nhà mãi ngọt Cơm thơm, dẻo đều. * Tình yêu Sao lắm trớ trêu Đất - muôn hoa thắm Trời - nhiều sao sa. * Giá đừng Như bướm gặp hoa Ruộng đồng khô hạn Thiết tha Mưa nguồn. * Giá trăng đừng khuyết những tuần Sao mờ Chẳng thể chen chân Giữa đời. * Cửa Lò, 23.06.07 ĐOÀN VĂN NGHIÊU
NHẬT KÝ CỬA LÒ 22.06.07: Đi cho biết Cái - cửa – Lò Nào ngờ Vợ lại bắt…bò sớm trưa * Cửa Lò Những nắng cùng mưa Cửa nhà Cơm nguội với dưa khú Buồn! * ĐOÀN VĂN NGHIÊU
Giật mình. . . đêm chút tàn vương Ngang mây tiễn ánh trăng buồn về sông Trở về sầu đã mênh mông Vô tư vừa khép giữa lòng thơ ngây Hanh hao ngọn gió tháng ngày Qua sông nắng đã nghe đầy buồn vui Đa đoan là tiếng con người Nụ buồn rơi giữa bến đời . . . cười suông
tặng Minh Ngọc Tìm mùa thu ta tìm ta ngồi nhớ Ghế công viên vừa lạnh chỗ em ngồi Buồn xòe diêm ngọn nến giờ đã tắt Chỉ còn thu và tiếng lá rơi êm Chỉ còn thu và đời vắng . . . bình yên Gió cứ lang thang để mùa mất ngủ Em ra đi chiều vàng úa cỏ Thấy đời là góc phố chênh chông Hà Nội ơi ! Nhưng lòng mãi chờ mong Không hẹn ước hẳn đâu là phai nhạt Thì cần chi phải chằng dây buộc lạt Vẫn đi về trong nhớ nhớ quên quên Nước mắt sẽ lặng chìm cho câu hát bay lên Để những buồn vui hóa thân v
chị hằng vãn cảnh trên trời cao ngắm xuống trần gian xem thế nào ô kìa giữa cảnh đời tươi đẹp vẫn còn sâu mọt buổn làm sao? CÒN ĐÂU bao năm xa cách hôm nay háo hức tôi về thăm quê sung sướng say mê lòng tôi hồi hộp mong giờ gặp mặt ôi đâu? gốc mít bờ tre những cây xoan hoa tím ngày xưa cây gạo ve ru trưa hè ôi đâu? hàng rào thưa quanh nhà những lối nhỏ chui lại chui qua bụi tầm xuân hé nụ ai?ai đã xây những tường rào gạch ngăn cách chúng ta nhà gần nhà mà lại hóa xa chẳng thể xin lửa qua rào
TRAO EM Trao em… Trái chín đầu mùa Mỉm cười Em thích… Trái chua kia mà. * Trao em… Một chút gừng già Em cười… Thêm muối Mặn mà càng cay. * Gìơ thì… Còn chút men say Trao em Cả trái tim này Trăm năm. * 21.06.07 ĐOÀN VĂN NGHIÊU
CHỜ EM TRONG ĐÊM MƯA Tôi ngồi Đếm tiếng mưa rơi Bao nhiêu tiếng Bấy nhiêu lời Yêu em. * Kể từ độ ấy Làm quen Tim tôi em giữ Khoá, then Em cầm. * Trăng tròn Tháng chỉ một tuần Tình em Mãi cứ trong ngần Trao tôi. * Đêm nay Ngồi đếm mưa rơi Yêu thương em Cứ đầy vơi Đợi chờ. * 20.06.07 ĐOÀN VĂN NGHIÊU
CON ĐÃ TRƯỞNG THÀNH Trong một thoáng Vội vàng Bất cẩn Con lỡ lời Tim ta ngỡ rụng rơi. * Phút tĩnh tâm Con đau khổ Chơi vơi Lòng ân hận Cúi đầu: “Con xin lỗi bố!” * Nghe con nói Trái tim như muốn vỡ Vui ngập lòng mà nước mắt ta rơi Tự nhìn thấy trắng – đen, sai - trái ở đời Là con đã trưởng thành Đúng như lòng cha mong đợi. * 20.06.07 ĐOÀN VĂN NGHIÊU
NGHE TIẾNG EM RU Chiều qua đường Tôi nghe tiếng em ru Dẫu có tiếng à ơi!... Mà sao buồn day dứt Nghe đứt đoạn Bởi xót xa nước mắt Một góc trời Mù mịt bão dông. * Lời ru chìm trong tím tái sầu đông Lời trôi dạt nơi chân trời góc bể Tình trái ngang Xưa - nay đời vẫn thế Đã yêu là dấn thân chốn u mê. * À ơi!.. Ai đi mang cả câu thề Si già mục gốc, để lối về người quên. Nước ròng, con nước lại lên Lòng người đổi trắng thay đen một đời. * Nghe em ru Dạ tơi bời Chôn chân Ngửa
AI LỪA AI Cứ vui thầm Đã lừa!... Túm được em. * Bè bạn mãi khen Vợ mày Hay...đáo để. * Nay nghĩ lại Hình như... Không phải thế. * Hết mọi bề Chẳng biết Ai lừa ai? * Thôi! Chúng mình cứ vui Tựa buổi sơ khai. * 19.06.07 ĐOÀN VĂN NGHIÊU
XIN MỘT CHỮ NHÂN Hơn nhau cái mác, cái danh So ra cũng chỉ mảnh sành, nồi rang. Chẳng qua đó dọc, đây ngang Xoay đầu, đong đếm tấc gang cũng tày. * Bì chê da: Kẻ mỏng - dày Không gân, chẳng cốt. Cùng cây leo giàn Mướp - bầu già có gì sang Cùng loài bỏ ruột thế gian treo xà. * Trẻ như hoa đỗ, hoa cà Cùng nhau khoe sắc đặm đà vườn xuân Cớ gì vít dậu, lấn sân Để người vướng bận bước chân đi về. * Chẳng là quế, lựu lập loè Không đào, trúc ngả bên hè đón trăng Chỉ như những vệt sao băng Tắt! còn để
Yêu Em Trọn Đời Tuổi đôi mươi thật đáng yêu! Em như công chúa làm xiêu lòng người. Cho anh nhớ mãi nụ cười, Cho anh ngây ngẩn vui tươi ngắm nhìn! Em thì e ngại lặng thinh, Làm anh say đắm càng nhìn càng yêu! Ngày đêm nhớ mãi dáng kiều, Ngày đêm anh nghĩ bao điều vu vơ! Anh đây vẫn sẽ đợi chờ! Tình em anh giữ trong thơ dịu dàng. Yêu em chẳng ngại gian nan, Chờ cho trọn kiếp chẳng than một lời! Nhưng xin hãy nhớ em ơi! Rằng anh đây vẫn trọn đời yêu em! 6/8/2005
NỐT NHẠC VUI Trót làm vương nốt nhạc xuống môi em Anh sợ lắm Để bờ môi dính bụi Son phấn có thể thay Nhưng một đời hờn tủi Có nghĩa gì? Khi nốt nhạc kém vui. * Xin đền em Môi lau sạch bờ môi Anh dâng trọn trái tim Để ngàn lần xin lỗi. Nốt nhạc vui Làm tung tóc rối Hai trái tim thấm đẫm Suốt đêm trường. * Xuân đã về bên thềm cửa Dâng hương Nốt nhạc hoá tơ vương Trói chặt tình hai đứa Khúc hoan ca Đất trời nghiêng ngửa Môi lau môi em rồi Anh gieo lại nốt nhạc Vui. * 1
BIẾT ĐẾN BAO GIỜ Hạ xanh! Xanh một góc trời Bên em mãi thắm Tơi bời bên anh. * Ước mơ! Một chút mỏng manh Mùa vui Đâu trái ngọt lành người ơi? * Phải chăng ngàn dặm Trùng khơi? Để đầy bên ấy Mãi vơi bên này. Hay là? Gừng chẳng còn cay Biển tan muối mặn Tình nay hững hờ. * Người ơi! Biết đến bao giờ Hạ xanh Nối nhịp đôi bờ đại dương? * 18.06.07 ĐOÀN VĂN NGHIÊU
LẠC MẤT MÙA XUÂN Có vội vàng chi đâu Mà thời gian đã đưa tôi vào hạ Vẫn biết Đầy tay mùa qủa Hương mật Đất trời ban tặng cho tôi. * Ôm trái ngọt vào lòng Mà khô ráp bờ môi Bởi lá chẳng non xanh Khô cành, vàng úa Hương vị đấy mà ước về muột thủa Trái mơ non nghiêng ngả Vườn đào. * Nhớ xuân xưa Lộc biếc, nhựa trào Ngõ trước vườn sau Ong bướm vào khoe sắc Nay nắng mưa dẫu chưa mùa gió bắc Giữa hạ mà lòng lạnh, tim khô. * Bởi lạc mất mùa xuân Nắng hạ cứ xô bồ Năm tháng qua
TÌNH CHA NGHĨA MẸ Đất - trời xô đẩy Mẹ - cha Ngã vào nhau Làm bật ra máu đào. * Thấm nơi đồng ruộng bờ ao Hoà vào biển rộng Non cao Ngàn trùng. * Hình cha Cần mẫn, anh hùng Dáng mẹ Nhân hậu, thuỷ chung, kiệm cần. * Cho con Biếc một mầm xuân Lớn trong bóng mẹ Tiếp chân Anh hùng. * Tình cha, nghĩa mẹ Khôn cùng Thắm trong non nước Tươi cùng quê hương. * 18.06.07 ĐOÀN VĂN NGHIÊU
BẤT CHỢT CHIỀU MƯA Bất chợt cơn mưa Chuyện nửa đường Dang dở Tôi giả vờ... Sợ sấm Ôm em. * Áo mỏng Bó eo Em lạnh Cứ lặng yên Chẳng thấy sấm Điện trong tôi... Níu chặt. * Mặc trời mưa Dại gì đi lối tắt... Nắng lại về Nhà giờ cũng gần hơn Khóm cây bên đường Tìm chốn tránh cô đơn Em hong áo Tôi che em khỏi nắng. * Áo ướt Đường khuya Sợ về mẹ mắng Hong khô áo rồi Em bắt đền tôi Dưới bóng râm Em vờ dỗi, mím môi Khi nắng, gió đẩy tôi Em choàng tay Níu xuống. * 17.