Thứ Hai, ngày 11 tháng 05, 2009 CHÔN NHỚ... b9 Nhớ...nhớ...ngơ ngác tựa chồi con Mưa gào bầm giập lá tình non Đứt chồi lượm chắp lòng dao cứa Nhớ chôn...người sống héo cô đơn... ----------------------- ChuTuấnKiệt
THU CƯỜI b2 Xác xơ lá rụng thu cười Cành không có lá như người khoe thân Trần truồng ở vậy đợi xuân Chồi non lộc biếc mặc quần cho cây. -------------- 24/9/2010 ChuTuấnKiệt
HOA TÌNH b1 Lao xao gió nói yêu em Màu thu nhuộm lá rơi êm tặng mình Bắt đền đây thích hoa xinh Tít cao hoa sữa, hoa tình môi anh ? ---------- 25/9/2010 ChuTuấn Kiệt
6. NGÀY HẸN CƯỚI Tháng bảy anh ôm vào lòng một khoảng trời xanh Hạnh phúc như một vầng mây ấm Nhưng tháng bảy này anh lại ôm vào lòng ngọn lửa Đang bùng lên trên mặt chiến hào... Ngày cưới Em ơi đành hẹn mùa sau ! Thượng Đức tháng 7/1974 7. HOA GẠO Sáng nay em đến lớp Hoa gạo đỏ lưng trời Cánh chim về ríu rít Giữa khoảng đời sáng tươi. Trên tầng cao lộng gió Hoa gạo vượt lên rồi Đỏ hồng như sắc máu Như lửa tình đang khơi. Sáng nay ai ra đ
Thơ Kiều Anh Hương 1. VÙNG TRỜI THÁNH THIỆN Tặng vợ Núi sông vốn chẳng cắt chia Biên cương cũng không tự có ... Như Anh và Em - Bắc Nam đôi ngả Bỗng ở trong nhau ngót thập niên rồi... Những lo toan năm tháng đời thường Như tấm áo chật choàng lên khát vọng... Chỉ sợ trái tim mình nhỏ hẹp Không đủ ngân rung phím nhạc cuộc đời... Dẫu đến ngàn ước vọng cũng vậy thôi Giông bão sẽ tan và bầu trời tĩnh lặng Giây lát ấy cuộc đời hơn cõi mộng Ta bỗng nhận ra nhau Thanh thản buổi ban đầu... Hà
Ôm hồn ta dỗ giấc ngủ êm Vòng tay ta ấm môi ngọt mềm Cớ sao hồn vẫn luôn thổn thức Giọt ngắn giọt dài giấc nửa đêm Hồn hỡi! Ngoan nào ta thương nhé Hãy ngủ, ngủ nào giấc no say Nước mắt hồn rơi tim quặn thắt Môi ngọt mềm giờ lại đắng cay Hồn khóc! Nguyệt buồn, Nguyệt rơi mất! Để lại nơi này mỗi hồn ta Ta đây hồn đấy gần nhau thế Những tưởng gần mà lại quá xa. Ta chìm vào giấc lúc đầu hôm Chợt tỉnh nhìn quanh chẳng thấy hồn Như điên như dại ta tìm kiếm Tự hỏi vì sao lạc mất hồn Ôi! Đau! Giờ ta
Khói thuốc bay hòa mình vào hơi thở Ôm cả trời héo hắt cả ruột gan Môi mặn đắng lòng mang đầy u uất Dạ bồn chồn hồn trĩu nặng tâm tư. Làn khói bay theo từng cơn gió thoảng Mà hồn buồn mãi lẫn khuất đâu đây Bay đi bay đi hồn buồn đừng trở lại Để lòng này giữ mãi nụ cười thôi. Quay trở lại à hồn quay trở lại Bởi vì buồn và hồn nhớ ta chăng Thôi đành vậy cùng nhau ta sánh bước Ta ôm hồn vào giấc ngủ hư vô … Và cứ thế hồn cùng ta bay mãi Đến cùng trời cuối đất chẳng lìa xa Và cứ thế ta cùng hồ
Tôi bước đi giữa một vùng trời hoa mộng Cái nắng cái gió ôm trọn cả đồi thông Khóm hoa xinh khoe sắt Lá đung đưa trên cành Cõi trần thế là đây ôi có phải Hay rằng mình lạc bước giữa đào nguyên! Ô kìa gió, gió yêu hoa, hoa thẹn E ấp mình giữa cành lá rung rinh Chợt buồn khi ngoảnh lại chỉ mỗi mình Ôm nỗi buồn cùng bước Dẫn chiếc bóng cùng đi Vai mang nặng nỗi niềm sầu muộn Ngậm trái đắng bờ môi Ôm nỗi lòng u uất Chỉ có tôi vẫn chỉ mỗi mình tôi. DL2004-2006
Cuộc đời còn lắm những ước mơ Tuổi tôi còn lắm những dại khờ Mà sao hàng mi luôn đẫm lệ Cõi lòng lạnh giá tựu hồ Thu. Cuộc đời còn lắm những đổi thay Mà tôi vẫn cứ mãi nơi này Nuốt từng giọt sầu nghe mặn đắng Lòng luống âu sầu dạ buồn thay. Hạnh phúc nơi đâu tôi chẳng thấy Chỉ thấy nơi này mỗi mình thôi Hạnh phúc ơi xin mau trở lại Cùng tôi đi hết đoạn đường này. DL2004-2006
Biển trong xanh và sóng vỗ rì rào Khi đêm xuống biển oằn mình dữ dội Trong tĩnh lằng vô cùng Thơ thẩn trên bãi cát mặc cho sóng vờn bắt đôi chân đêm về khuya sương càng trĩu nặng thấm đẫm vai gầy bàn chân trần lướt nhẹ lòng biển lớn mênh mông Giữ từng đột sóng ngầm trực đánh tung vách đá hất ngược từng con nước trắng phau Biển đẹp vô cùng nhưng lại rất bao la Biển cứ dấu mình sau từng đột sóng Để ta mái kiếm tìm trong khắc khoải Biên vẫn đây mà bí ẩn vô cùng. Sầm Sơn 12/08/2011
Khi mình viết những dòng này, nk cũng đã đi đến những trang cuối cùng. Và thế là tất cả đã thật sự khép lại. Khép lại 1 thời yêu say đắm của tôi. TÌnh yêu của anh và 1 chặng đường dài nhiều đau khổ. Thời con gái độc thân cũng đã khép lại rồi, nk ạ. Hệt như những gì mình dự đoán trong đêm giao thừa: năm nay mình sẽ lấy chồng. Và giờ điều đó đã đến. Đó thật sự là 1 hồng ân Cha trao ban. Tạ ơn Cha nhiều lắm! Đám hỏi sắp diễn ra và đám cưới sẽ tiếp ngay sau đó. Tiệc cưới đãi tại... MỌi sự đã được
Nợ tình chưa trả cho ai Khối tình mang xuống tuyền đài chưa tan... Đám cưới ngày mỗi đến gần mà lòng mình cứ dửng dưng như không. Đôi lúc chỉ cần A quay mặt đi là mình lập tức nhớ a tê tái. ĐÔi lúc mình tự hỏi mình có thật sự yêu người chồng tương lai của mình không? Mình có thật sự yêu A không khi nếu như A không biết quan tâm, chăm sóc mình, mình lập tức thấy...chán và muốn vứt bỏ ngay lập tức. Chỉ có anh là khiến mình yêu vô điều kiện, yêu sống yêu chết....Vậy đó, mình cứ ngơ ngẩn nhớ th
Những ngày vui buồn lẫn lộn. Vui vì cuối cùng mình cũng có được 1 cuộc sống tốt đẹp như bao người khác. Buồn vì người đó không phải là anh. Dẫu biết rằng nếu chồng mình là anh, xét về 1 phương diện nào đó, mình sẽ không được hạnh phúc như với A. Thế nhưng trái tim vẫn có những lý lẽ riêng của nó. Còn gì hạnh phúc hơn khi được chung sống với người mà mình rất mực yêu thương? Và anh, anh chính là người đàn ông mình yêu bằng tất cả trái tim và tâm hồn, là người mà mình hằng ước mơ được gắn bó. Mình
Sẽ không có bất kỳ ai biết được những cảm giác của mình lúc này. Chỉ Cha trên trời và nk. Sẽ không ai biết được trái tim mình đang vỡ ra và lòng mình lẫn lộn những xúc cảm vui buồn. Và hơn hết là 1 nỗi nhớ thương anh da diết. Biết bắt đầu từ đâu đây? Mọi việc diễn ra đến chóng mặt và bất ngờ. Tối nay 2 bên gia đình đã gặp nhau. Ngày cưới đã được định đoạt. Chỉ còn vài tháng nữa thôi, nk ạ. Và thế là cả 1 cuộc đời mới đã đến. Mình không muốn viết nhiều về A. Mình không muốn mơ tưởng viễn vôn
Mình đang buồn hay vui? Vui, sao lại vẫn khóc tức tưởi thế này? Buồn, sao lòng lại vẫn thấy bình yên đến vậy? Những ngày qua đã xảy ra quá nhiều biến cố. Nhưng giờ mình chưa nói vội về điều đó. Mình chỉ muốn trút hết với nk những nỗi đau đớn day dứt này của mình, rằng mình rất nhớ thương a và rất nhớ tình yêu tội nghiệp đã bị chôn vùi của mình. Khi 1 tình yêu mới đến, khi niềm hạnh pphúc mới gần kề, mình lại thấy thật nhớ thương anh, thật đau lòng với cảm giác rằng mình sắp sửa bị dứt ra khỏi
Tối nay a xuống nhà chơi. Mình hôm nay rất ngoan, gặp a, mà không khóc. Thà a cứ đối với mình dửng dưng và khoảng cách như thế. A gặp mình, lạnh lùng và xa cách..Thà vậy còn hơn. Mình thật lòng cầu mong cho quá khứ ngủ yên và mình thôi đừng thương nhớ nữa.
Mình biết rồi, nk ạ, A chính là người mà Cha trên trời đã chọn cho mình. Mình thật sự linh cảm điều đó. Mình giờ chẳng quá vui hay quá buồn. Mình không còn thấy trái tim vui rộn rã như xưa mỗi khi chiều được gặp anh nữa. Mình giờ trong tình yêu rất thụ động, cả thèm chóng chán. Mình chỉ muốn tìm 1 bến dừng bình yên, và an toàn thế thôi. A cho mình cảm giác yên tâm và nương tựa. Mình cảm thấy người này có đủ điều kiện và tư cách để là người chồng tốt của mình. Và thế là mình cho A một cơ hội.