-
Số bài viết
399 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
-
Nổi bật trong ngày
8
Bài viết được đăng bởi vanhong
-
-
VH cũng có môt bài thơ viết trong lần tới chợ tình xin được chia sẻ cùng với Vinh. Thân.
CHỢ TÌNH
Chẳng bán chẳng mua sao gọi chợ
Tôi nghe ngây ngất tiếng khèn ai
Réo rắt trao tình đêm trăng đẹp
Tôi đứng chờ sương lạnh hai vai.
Tôi đến chợ tình chẳng bán mua
Chẳng có tình nhân để hẹn hò
Bùa yêu tôi thả mình tôi nhặt
Gió lạnh lùng riêng một bóng thừa.
Xưa nghe chợ tình của những người
Dở dang không trọn đến suốt đời
Đợi đêm chợ tình cùng nhau sống
Những phút dở dang của cuộc đời.
Tôi đến chợ tình để tìm ai
Dù tôi không phải Thái hay Tày
Dù cho người ấy không đến chợ
Tôi đến tìm tôi của những ngày...
Những ngày xưa ấy đã qua đi
Để lại trong tôi được những gì?
Một mảnh hồn tàn heo hút gió
Lang thang tìm lại chút tình si.
Vân Hồng
Chợ tình Sa pa 2006
-
KHÚC RU
(tặng ĐN)
Gió đưa rau cải về trời
Câu ca thủa trước một đời xót xa
Ai về vui với người ta
Tầm xuân nở biếc vừơn cà chiều nay.
Ngủ ngon con hỡi có hay
Lòng ai cay đắng vơi đầy từng đêm
Con cò đậu phải cành mềm
Cũng đành gắng gượng đêm đêm kiếm mồi
Ngủ ngoan con nhé à ơi
Lòng đầy giông bão ru hời từng câu
Đời mẹ cay đắng mưa ngâu
Làm sao đo được nông sâu lòng người
Ngắm con mơ nở nụ cười
Mười phần cay đắng cũng vơi mươi phần
À ơi giấc ngủ thiên thần
Mai rồi con sẽ dần dần hiểu ra.
Con kiến mà leo cành đa
Cái vòng luẩn quẩn thế mà oan khiên
Lời ru con cứ triền miên
Lệ ai cứ chảy từ miền nhớ thương.
Khúc ru da diết đêm trường
À ơi níu lại người thương chưa về...
Vân Hồng
11g57 Đêm 15/6/2007
(Của một người bạn viết tặng cho VH sau khi đọc bài KHÚC RU)
Dài không em một kiếp người
Ngắn không em những nụ cười yêu thương?
Tơ lòng em dẫu còn vương
Bao giờ ngộ lẽ vô thường nhân sinh?
Thế gian cũng một chữ tình
Tàn cơn mê cũng chỉ mình với ta
Tránh làm sao những xót xa
Tránh làm sao những thiết tha vẫn còn?
Vui buồn gửi tiếng ru con
Em quên chăng tiếng cười giòn tuổi xuân?
Này con, giấc ngủ thiên thần
Hay chăng tuổi mẹ mấy lần nắng phai?
Cuộc đời ai thấu lòng ai
Mẹ nhìn bóng mẹ đêm dài thế sao?
Này em có giọt lệ nào
Đắng cay mà chẳng tan vào thiên thu...?
Này con giữa những lời ru
Có chăng lời mẹ đang ru lòng mình?
Này em còn đấy bình minh
Từng mùa hoa vẫn nở xinh trước thềm....
Tran Lam
0g5016/6/2007
-
THƠ CHO KẺ VÔ TÌNH
Em biết một ngày sẽ chẳng còn anh
Đường chông gai một mình em đơn độc
Em biết một ngày sẽ chẳng có ai
Gót độc hành trên đường em rảo bước
Em phải đi bởi không dừng được nữa
Bởi đã quen cay nghiệt với chính mình
Bởi không biết điều gì đang phía trước
Đợi chờ em là địa ngục, thiên đường?
Em lặng nghe tiếng chuông trong chiều vắng
Khấn nguyện gì - Chúa có thấu hay không?
Hẳn chúa cũng có một thời trai trẻ
Có yêu thương, có toan tính lọc lừa...?
Em đa nghi cả những người qua lại
Họ nhìn em thương hại, sỗ sàng sao!
Những nụ cười ẩn chứa toàn dối trá
Em không tin có chân thật, ngọt ngào.
Thời gian trôi vẫn mình em rảo bước
Bao ngôi nhà mời gọi hãy dừng chân
Nhưng em sợ anh vẫn còn đơn độc
Phía trước anh bao gai góc thăng trầm.
Em đã biết con đường em phải tới
Anh đợi chờ đâu đó cuối đường kia
Đang đớn đau chờ tay em nâng đỡ
Trái tim yêu chỉ lối em đi.
Em cũng biết em mãi còn đơn độc
Anh lại quên như một kẻ qua đường
Gã hành khất tình yêu em cứ vớt
Vô ơn nhìn hờ hững bước cô đơn...
Vân Hồng
(Hạnh phúc là gì khi sống không có niềm tin?
Hạnh phúc là gì khì đánh cắp niềm tin của người khác?)
-
TRƯỚC HẠ
Không thể khóc trước hạ về nghiệt ngã
Phượng nở rưng rưng, ve dạo khuc nhạc sầu
Em lặng lẽ gom gió vào tay áo
Cơn mưa rào rơi nát cánh bằng lăng.
Anh dạo đàn
Phố vắng đẫm hương lan
Em ngẩn ngơ trước những dòng lưu bút
Hoa sấu thả hương ngan ngát
Hình như anh quên nhớ một điều gì!
Không thể cười cùng mùa hạ đâu anh
Nốt nhạc trầm lắng sâu tâm thức
Em cứ ngỡ cuộc chia tay không thực
Chợt giật mình nhìn những cánh phương rơi.
Không thể nào trách mùa hạ anh ơi
Dòn lưu bút viết rồi không thể khác
Phượng cứ nở lặng thầm phô sắc thắm
Màu đỏ rưng rưng cháy bỏng một thời.
(tặng N 25/5/1995)
-
KHÔNG ĐỀ
Đêm!
Thành phố chìm trong giấc ngủ
Bão tố nổi trong em.
Ánh đèn đường vàng vọt
Bóng ai thấp thoáng xa
Tim em run rẩy...
ngỡ anh về!
Bóng người thương ẩn hiện
Em chạy trong đêm
vấp ngã rồi vùng dậy
như tỉnh - như điên...
Kiếm tìm vần thơ rơi chiều ấy
anh tặng cho em!
cả nỗi buồn không tên
cả nếp nhăn và vết quầng thâm trên mắt,
Đêm đêm
em chờ anh!
thơ về bên em
Còn anh
đi mãi
không về...
Em gục ngã
trong cơn mê
vẫn kiếm tìm vần thơ anh trao ngày no
Ai đã nhặt mất rồi
hay vỡ tan theo gió?
Em mãi kiếm tìm
Và anh
đi
lặng lẽ
không về!
14/6/2007
Vân Hồng
-
XIN ANH ĐỪNG BƯỚC THEO EM
Xin anh đừng bước theo em
Để em dùng dằng ở, đi không đặng
Trởi tháng sáu chợt mưa chợt nắng
Dứt lòng ra đi nước mắt ngược vào trong.
Xin anh đừng bước theo em
Căn phòng vẹn nguyên nỗi cô đơn khi em chưa đến
Giường vắng chông chênh gối mộng
Nụ hồng nở trên bàn vương vấn một làn hương.
Xin anh đừng bước theo em
Phía bên kia có một người đang đợi
Em về bên ấy mưa mịt mù giăng lối
Cũng chẳng thể gần hơn khi xa cách quá lâu rồi.
Mình chia tay nhé anh
Dừng lại ở đây thôi!...
12/6/2007
Vân Hồng
-
"Lá vàng vàng nát phong ba
Mùa xuân về lại,người xa không về ."
ĐÓN XUÂN
Em đốt cháy thời gian
Qua ánh nhìn lặng lẽ
Mùa xuân náo nức thế
Trong em đông chưa tàn.
Phải chi xuân đừng sang
Đừng bắt em phải nhớ
Mùa xuân đem tình yêu
Rồi chia li rạn vỡ
Anh đến như là gió
Anh đi như là mây
Bỏ mình em ở lại
Hoá Vọng Phu hao gầy.
Biển sóng vẫn vơi đầy
Nỗi nhớ em da diết
Hai phương trời cách biệt
Biết bao giờ gặp nhau?
Trằn trọc những đêm thâu
Mùa xuân không trở lại
Mà mãi mãi trong em
Một mùa đông tê tái.
Vân Hồng
Xin mạn phép dùng ý thơ của thầy để viết bài này.
-
Thôi đành vậy mình em về ngõ vắng
Không còn anh đưa đón trong đời
Thôi đành vậy ta chia tay thầm lặng
Từ bây giờ ai sẽ gọi anh ơi!....
Từ độ ấy hoa sim không còn tím
Thông không reo và nắng cũng phai màu
Anh bước đi mà nghe lòng trĩu nặng
Chiều sân ga da diết tiếng còi tàu.
Thôi đành vậy dặn lòng đừng nhớ nữa
Lỡ làng rồi hãy yên phận ai ơi,
Sao cơn mơ hàng đêm về gõ cửa
Mình bên nhau tình thắm thiết không rời.
Chỉ là mơ em biết chỉ mơ thôi
Bông sim tím chiều buồn trên đồi vắng
Ngọn mua non sao chua và chát đắng
Mới chiều nào còn thơm ngọt trên môi.
Tháng sáu buồn và phượng cũng mồ côi
Mải miết cháy trong nắng hè bỏng rát
Tình yêu đầu nay lang thang phiêu bạt
Ai lặng lẽ kiếm tìm... ai lặng lẽ lãng quên....
Vân Hồng
-
Tháng sáu thành phố trong mưa
Trường tan em về ướt áo
Vết mực tím loang trong vở
Như dấu hỏi dài bâng khuâng
Hà Nội có mưa không anh?
Bức vẽ anh còn dang dở
Sắc đời thắm tươi rạng rỡ
Trong em màu trầm buồn tênh!
Lời thơ em viết cho anh
Có tiếng mưa chiều tháng sáu
Có bằng lăng tím chờ mong
Có tiếng còi tàu tiễn biệt
Có tiếng ve kêu da diết
Khản cổ gọi người phương xa.
Tháng sáu mỗi chiều mưa qua
Đường phố dài như nỗi nhớ
Bức tranh tình ta dang dở
Anh vẽ em buồn đơn côi
Anh vẽ mắt em- khoảng trởi....
Cho vần thơ em run rẩy
Bức vẽ dở dang- đành vậy
Trong em màu trầm buồn tênh!
Vân Hồng
-
MƯA ĐỀN CÂY
Tặng KAH
Nếu được cùng người san sẻ những buồn vui
Những kí ức của một thời hoa mộng
Xin được làm mây bay trong vùng trời rộng
Vùng trời bình yên...
Xin được tạm quên đi những ưu phiền
Những lo toan nhọc nhằn: gạo, tiền, cơm áo...
Để một lần làm mưa đền cây sau cơn bão
Tưới đẫm những chồi non hi vọng
Dù cho bão kia có bẻ gãy hết lá cành.
Xin được ngủ ngoan trong giấc mộng lành
Xin được quên đi những lời cay đắng
Xin làm mưa đền cây chứa chan hi vọng
Cơn bão qua đi sẽ nảy nhánh đâm chồi
Cám ơn người đã cho ta khao khát sống ở đời
Quên đi những nợ - vay, ân tình, ai oán
Dư hương xưa của một thời lãng mạn
Xin hãy ngủ yên trong kí ức một thời...
9/6/2007
Vân Hồng
-
YÊU THƯƠNG ƠI XIN MỘT PHÚT QUAY VỀ
Nỗi nhớ đưa em vào kỉ niệm
Con đường xa bụi cuốn bước em về
Nắng khô cháy cả miền thương nhớ
Ai hững hờ sao em mãi đam mê!
Sân trường đêm mình em mộng mơ
Lá bàng rơi - bước chân anh đấy mà,
Em tự nhủ
Gió thì thào ngỡ tiếng người năm cũ
Yêu thương ơi, xin một phút quay về
Ánh mắt ai ngập ngừng ... một thoáng say mê
Tiếng ghi ta bập bùng, xôn xao vùng kí ức
Hương sữa mơ say đưa em xa đời thực
Chơi vơi giữa sân trường cứ ngỡ ở bên anh...
Ngày anh đi lá bàng mới lên xanh
Đêm chia li lá xạc xào nức nở
Kỉ niệm dịu êm cho em hoài đau khổ
Xa nhau rồi lá úa với thời gian.
Tình chớm nồng sao đã vội li tan
Xuân mới sang sao đã vàng hoa cúc
Mất anh rồi em và thu thao thức
Yêu thương ơi, xin một phút quay về!
(Đêm kí túc đã xa xôi lắm 1998)
-
Cứ cháy lòng những ký ức triền miên
Em lạc bước trong miền thương nhớ
Tháng ba ơi sao đã thành quá khứ
Tháng sáu mưa rào xối xả tim em.
Anh xa rồi, đau đớn nhiều thêm
Bao kỉ niệm hiện từng đêm khắc khoải
Trong tình yêu ai bỗng thành khờ dại
Ai khát khao ai vẫn kiếm tìm nhau
Anh giờ này đang ở nơi đâu?
Mưa có rơi từng đêm dài nhung nhớ
Kỉ niệm bên nhau nghẹn từng hơi thở
Lời yêu thương nay đã quá xa vời
Như giọt mưa tan vào lòng biển khơi
Em chết lặng trong bao chiều xa vắng
Đồi Thiên Văn chiều nào tràn gió nắng
Nay trong mưa trơ trọi đến nao lòng
Tháng sáu giảng đường vắng lặng mênh mông
Em bé nhỏ trong bộn bề kỉ niệm
Hạt mưa nhỏ xin hoà vào lòng biển
Tan trong bao la...
như chưa bao giờ
là của riêng ai.
-
Cứ cháy lòng những ký ức triền miên
Em lạc bước trong miền thương nhớ
Tháng ba ơi sao đã thành quá khứ
Tháng sáu mưa rào xối xả tim em.
Anh xa rồi, đau đớn nhiều thêm
Bao kỉ niệm hiện từng đêm khắc khoải
Trong tình yêu ai bỗng thành khờ dại
Ai khát khao ai vẫn kiếm tìm nhau
Anh giờ này đang ở nơi đâu?
Mưa có rơi từng đêm dài nhung nhớ
Kỉ niệm bên nhau nghẹn từng hơi thở
Lời yêu thương nay đã quá xa vời
Như giọt mưa tan vào lòng biển khơi
Em chết lặng trong bao chiều xa vắng
Đồi Thiên Văn chiều nào tràn gió nắng
Nay trong mưa trơ trọi đến nao lòng
Tháng sáu giảng đường vắng lặng mênh mông
Em bé nhỏ trong bộn bề kỉ niệm
Hạt mưa nhỏ xin hoà vào lòng biển
Tan trong bao la...
như chưa bao giờ
là của riêng ai.
-
HOÀI VỌNG MÂY...
Tặng KAH
Cũng chỉ là những hoài vọng xa xăm
Em biết thế vẫn lắng lòng chờ đợi
Những dòng thơ hàng ngày anh hoạ lại
Tưởng như ngược thời gian người xưa cũ trở về.
Cũng là mây và sẽ mãi là mây
Bay phiêu lãng khắp mọi miền kí ức
Rồi một ngày trở về đời sống thực
Thấy lạc lõng vô cùng nếu không có thơ anh.
Đã xa rồi sao những giấc mộng lành?
Em nhắm mắt trao thân vào một bờ bến lạ
Để rồi giờ đây trở thành mây mùa hạ
Phiêu lãng ngàn năm trong kí ức của riêng mình.
Thì thôi anh lắng lại những ân tình
Những nợ vay muôn đời không trả nổi
Lắng lại tim đau bởi ngày xưa nông nổi
Muốn lắng lại lòng mình sao khó quá anh ơi...
Những đêm dài sao vẫn thấy đơn côi
Những dòng thơ nhập nhoà và những trang giáo án
Tiếng nhạc Trịnh làm lòng như sa mạc
Giấc ngủ không vẹn tròn quầng thâm những nhớ thương
Có một thời tình đã chót tơ vương
Để một đời em làm mây phiêu lãng...
2/6/2007
Vân Hồng
-
Thật buồn khi đọc những dòng này. Cuộc sống có thể ko có thơ nhưng ko thể thiếu một nửa của mình phải ko XT? VH cũng đã từng như vậy nhưng những lúc buồn đau nhất trong cuộc sống thì chính thơ là người nâng VH dậy. Có những nỗi niềm ko thể chia sẻ cùng ai VH gửi vào thơ. Có những đêm đau đáu chờ nửa kia của mình trở về nếu ko có thơ VH ko biết sẽ ra sao nữa. Và vô vàn những rắc rối của đời thường cũng vẫn nhờ thơ để VH lắng lòng tĩnh tâm lại. Có thể cô ấy giờ chưa hiểu, nhưng rồi sẽ có lúc hiểu cho XT thôi mà.
Chúc XT luôn có được nửa kia và những dòng thơ đằm thắm!
-
NỢ ÂN TÌNH
Gửi KAH
Nợ ân tình sao trả được anh ơi
Em cay đắng nên nói lời rao bán
Vẫn hiểu rằng thời gian là hữu hạn
Nhưng nỗi đau tình đầu là vô hạn phải không anh
Nợ ân tình bày tỏ với cao xanh
Xin nợ mấy kiếp trầm luân để gặp người thương nhớ
Tình dang dở và đời hoài dang dở
Chắc chẳng bao giờ anh đến được chốn bồng lai.
Xin đừng mặc em để vui chốn thiên thai
Đừng như Trương Chi hát hoài không dám ngỏ
Em không phải con quan
Anh không là chàng trai nghèo khó
Vì lẽ gì không đến được cùng nhau?
Vì lẽ gì tim em mãi đớn đau...?!
Vân Hồng
31/5/2007
-
Cũng là một kiếp hồng nhan
Trời già sao khéo đa đoan cợt đùa
Thơ ai như gió giao mùa
Đắm say sao vẫn chát chua nụ cười!
Xuân Hương đã khuất xa rồi
Duyên tình lận đận đau đời mai sau
Trầu già thì kiếm tìm cau
Khát khao lời hẹn, đớn đau lời tim...
Xót xa một kiếp nổi chìm
Phận bèo hoa vẫn gắng gìn lòng son,
Chồng chung duyên nợ mỏi mòn
Để xem con tạo xoay tròn tới đâu?
Miệng cười mà dạ thắt đau
Đời người gió thoảng mai sau còn gì!
Sợ chi điều tiếng thị phi
Trang thơ Đời vẫn còn ghi tấm lòng...
-
VAY NỢ TÌNH YÊU
Gửi KAH
Nếu đổi nửa cuộc đời để hiểu được lòng anh
Em cũng dám thách thức cùng số mệnh
Đi vay tương lai, bán rao quá khứ
Nợ lãi tình đời theo năm tháng đầy thêm.
Nếu thế chấp tim mình để có được tình em
Anh có dám thế chấp không thời hạn?
Để suốt đời nợ em không thanh toán
Và em suốt đời theo anh đòi nợ tình yêu?
Nếu chúng mình suốt đời vay nợ tình nhau
Xin đừng ai dối lừa mà làm đau kẻ khác
Để toà án trái tim muôn đời xử phạt
Kẻ đã thay lòng giũ bỏ nợ tình yêu.
-
Theo thói quen thường ngày đúng giờ minh online. Thế nào cũng gặp anh ở đó với câu chào quen thuộc. Từ khi quen anh mình thấy hiểu thêm nhiều điều trong cuộc sống, hay cũng có và dở cũng nhiều. Không hiểu sao hôm qua mình lại nảy ra ý định muốn thử anh. Lấy một nick khác và trò chuyện xem thế nào. Anh vô tình không biết mình cài chát nhiều nick nên một lúc chat với cả 2 nick của mình. Ở nick kia mình là một con người hoàn toàn khác hẳn con người thật của mình. Anh có vẻ thích thú khi nói chuyện với nick đó. Đến hôm nay cũng vậy, khi đang nói chuyện, mình vừa bật nick kia lên thì anh bảo có khách không nói chuyện tiếp với mình được nữa. Mình out rồi tiếp tục nói chuyện bằng nick kia. Nói về những vấn đề mà lâu nay mình không dám nói. Anh hào hứng bàn luận lắm. Và chắc chắn mình biết rằng anh sẽ hẹn gặp vào lúc câu chuyện say sưa nhất như đã từng hẹn gặp mình. Vừa nói chuyện với anh vừa thấy trong lòng đổ vỡ. "Cám ơn anh đã làm tôi hiểu ra nhiều điều trong cuộc sống." Bấy lâu nay mình đã đuổi hình bắt bóng rồi. Giờ đây mình đã hiểu trong cuộc sống phải biết cho nhiều hơn nhận thì lòng mình mới thanh thản và hạnh phúc. Có lẽ từ trước tới nay mìnhđã đòi hỏi quá nhiều mà không biết mình phải làm gì. Một bài học thật đau xớt. Mình đã đánh mất mình khi quen anh, từ những lần gặp gỡ anh. Và cũng đã học được nhiều điều từ cú ngã đó. Đứng dậy đi và đừng vấp nữa. Đó là cái giá phải trả cho một bài học ở trường đời. Điều này nghĩ thấy đau xót quá. Khi mình hiểu ra điều này thì đã muộn chưa nhỉ? Hãy nghĩ đến những ngày tháng êm đẹp mình đã từng có với gia đình. Hãy nghĩ rằng rồi tất cả sẽ qua nếu mình luôn cố gắng và biết cho nhiều hơn nhận. Chỉ mong chồng mình đừng xô mình trượt dốc một lần nữa. Cảm ơn bài học anh đã dạy mình. Một bài học thật xót xa...
-
Dang tayđón lấy mưa hồng
Tưởng như nước mắt
.....trong lòng đang rơi
Ráng chiều tiễn nắng chơi vơi
Sóng thương
biển nhớ
tả tơi gọi buồn
Ngậm ngùi
câu hát vấn vương
Em đi bỏ lại con đường thế sao?
Tưởng rằng có thể quên mau
Diễm xưa
.....câu hát nhói đau từng ngày
Xuân nồng
lướt nhẹ qua tay
Đêm nghe thác đổ,
...sớm mai
........ vẫn còn
Vạc buồn tung cánh lên non
Em xa có nhớ,
tình còn...
... sao quên ?
Phan Lê Trung Tín.
Bạn à. tôi vốn hay nghe nhạc Trịnh. Đọc thơ của bạn thấy lòng bâng khuâng quá. Mạo muội lấy một bài đã viết lâu rồi để cùng ngẫm tới những con đường mà mình đã đi qua.
NHỮNG CON ĐƯỜNG MÙA THU
Những con đường của một ngã ba
Những con đường chia xa đưa ta về hai ngả
Gió heo may chiều nay trời lạnh giá
Em lẻ bóng âm thầm trên phố vắng không anh.
Những con đường mang dấu vết thời gian
Bụi phủ mờ dấu chân xưa hai ta cùng chung bứơc
Cứ hoài niệm một con đường hoa phượng
Lá vàng rơi ngập lối biết về đâu.
Những con đường hằn sâu những khổ đau
Chạy suốt đời nhau chỉ song song vô định
Gió heo hút thổi tơi bời chiếc lá bàng bầm tím
Như mắt ai thâm quầng cả đời kiếm tìm nhau.
Những con đường mang anh đi về đâu?
Những con đường khổ đau, những con đường hạnh phúc...
Con đường đưa anh đến với em chỉ còn trong kí ức
Mà con đường tương tư theo mãi suốt đời nhau.
Vân Hồng
-
GIÁ NHƯ...
Giá như anh biết được
Em vẫn đợi vẫn chờ
Giá như lời hẹn ước
Không theo gió bay xa.
Giá như em đừng tin
Và anh đừng thề thốt
Giá em đừng dại dột
Còn anh không dối lừa.
Bây giờ nắng hay mưa
Mình em về phố nhỏ
Bao kỉ niệm giày vò
Tình đầu sao dang dở...?
Vân Hồng
-
Mưa
Mưa buồn rơi hiên vắng
Hạ lạc bước nơi nào
Hoa lan tiêu oà khóc
Giọt buồn rơi lao xao.
Gió ngẩn ngơ kiếm tìm
Sắc hồng trên má phượng
Ve sầu sao không hát
Lặng im!
Dừng chân nào gió ơi
Nơi này ta đơn côi
Nhìn mưa rơi hiên vắng
Lòng sầu hơn mưa rơi
Ai mải miết phương trời
Lời yêu như gió thoảng
Mưa vô tình rơi mãi
Ngoài hiên!
aily này, hãy coi người ấy là một cơn gió mát trong nắng hè oi bức. Người ấy là một cơn mưa rào cho dịu cái nóng gắt gay của mùa hè. (Hay chính là vợi nỗi lòng mong nhớ?).
Khi lòng ta mãi nhớ
Là khi lòng yêu thêm
Đừng tìm cách nguôi quên
Cách xa tình thêm đẹp...
Thân mến
Vân Hồng
-
Phượng hồng lắm và anh...
Một chiều hoe mắt đỏ
Giọt nắng cuối ngày vụn vỡ
Em khóc một thời nông nổi khát khao...
Phượng cháy bỏng còn anh...?
Em cứ ngỡ tháng 5 là mãi mãi
Một thời em vụng dại
Quên nhìn vào mắt anh!
Anh mải mê mãi chân trời xa
Như áng mây hè mãi tìm miền đất lạ
Phượng rụng rơi tàn tạ
Em hốt hoảng tìm... sót lại chút hồng phai.
Tình yêu tháng 5
Phượng cháy bỏng tháng 5
Giờ tàn rơi vung vãi.
Làm sao em gom lại...
Trăm xác phượng hồng...
Lấp kín khoảng đơn côi.
-
Cám ơn anh đã nhắc nhở. Hôm nay tâm trạng VH không tốt lắm, cứ miên man nghĩ và viết, gửi rồi mới biết là nhầm. Mong được anh chỉ giáo nhiều.
KÝ ỨC
In Trang thơ thành viên
Đăng lúc · Report reply
HOA CỦA NGÀY XƯA
Ta đi tìm lại chút hương xưa
Để còn lạc trong giấc mơ cổ tích
Chàng hoàng tử là anh - vẫn còn tinh nghịch
Khiến ta dỗi hờn ngúng nguẩy khóc cùng mưa.
Cho ta về thăm lại chốn xưa
Hoa cải cúc vàng theo từng nỗi nhớ
Anh trao ta nụ hôn đầu bỡ ngỡ
Cải cúc thẹn thùng nép vào gió vàng hơn.
Năm mùa hoa bao thương mến giận hờn
Vườn xưa giờ cải cúc không vàng nữa
Anh xa rồi, anh lãng quên lời hứa
Chỉ nắng vàng, chỉ gió, chỉ mình ta...
Đã bao lần ta khóc cùng hoa
Những giọt lệ ngọt ngào hạnh phúc
Xin bây giờ được khóc một lần thôi
Những giọt lệ đắng cay, vô vọng.
Vân Hồng
Chiều nắng gắt 10.5