-
Số bài viết
399 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
-
Nổi bật trong ngày
8
Bài viết được đăng bởi vanhong
-
-
Lại cháy thắp lên rồi những ảo ảnh xưa
Lại cuống quýt dại khờ và mong mỏi
Lại phải nhớ không thể nào gian dối
Khi một mình một bóng tối đầy vơi
Không có gì để an ủi cho tôi
Cả em nữa xa ngàn lời vang vọng
Gió vẫn thổi qua từng ô cửa vắng
Mà phân vân đi ở cuộc kiếm tìm
Không có gì mà đặt cọc niềm tin
Sẽ phung phí mất thêm nhiều năm tháng
Vẫn biển rộng với cồn cào ngọn sóng
Và lênh đênh bạc trắng một cánh buồm
Đã cháy thắp cuối đường từng đốm bằng lăng
Những sắc tím đa đoan và nhẫn nại
Đã chậm rãi thêm một lần trở lại
Những hương nồng mùa hạ tuổi hai mươi
NHỚ
Tuổi hai mươi sao mãi xa rồi
Những bước chân thời gian qua lặng lẽ
Cuối con đường tình yêu một thủa
Giờ chỉ còn lả tả sắc bằng lẳng.
Anh xa xôi anh có biết hay chăng
Em cũng cháy lòng khi về miền kỉ niệm
Để quên, nhớ một điều gì tha thiết
Dẫu chỉ là ảo ảnh của thời gian.
Trắng bạc đầu ngọn sóng thủa li tan
Biển vẫn hát dù chẳng còn nhau nữa
Kỉ niệm nào ta đem thiêu trong lửa
Cho phượng hồng day dứt nỗi bỏ quên.
Con phố buồn khi em biết gọi tên
Tìm kỉ niệm tuổi hai mươi nồng cháy
Mười năm trôi qua có còn gì đọng lại
Trong ngọt ngào kí ức tuổi hai mươi?
HP 7/7/2007
Vân Hồng
-
DUYÊN CẢI NGỒNG
Này cô cắt cỏ trên đồng
Sao lại cắt hết cải ngồng nhà tôi
Cải ngồng vừa đắng vừa hôi
Nếu mà cô thích bảo tôi cho liền
Dưng mà vì cải đền duyên
Ngày mai thuyền thúng trở liền qua sông
Phải chăng chuyện cắt cải ngồng
Mà em tôi phải lấy chồng cải sao
Đời người chẳng biết thế nào
Chuyện mỗi tý cải mà bao phiền hà
Để em thưa với mẹ già
Cho xin đền cải ... cải nhà được không
Vì cải mà phải lấy chồng
Ép duyên vì tí cải ngồng có nên
Tình kia như thế sao bền
Đừng làm như vậy không nên đâu mà
Ừ thôi chuyện cải bỏ qua
Nhưng cho anh được sang nhà em chơi
Hai bác con có mấy lời
Cho con được kết chuyện đời trăm năm
Đợi đêm tháng tám trăng rằm
Đem trầu đem lễ sang thăm gia đình
Em ơi duyên cải chúng mình
Anh sẽ giữ mãi chữ tình trong tim
HOA CẢI NGỒNG
Có cô gái mải mê trong sắc nắng
Chăm cải ngồng mà quên cả sang sông
Cải trổ hoa vàng rực bãi sông Hồng
Thuyền vẫn đợi một ngày cô xuống bến.
Đợi chờ hoài bao thuyền đi rồi đến
Yêu cải ngồng chớ để lỡ làng duyên
Sắc hoa vàng bên hồng má thuyền quyên
Lòng phơi phới như muôn ngàn ngày hội.
Chẳng chờ cô thời gian đi rất vội
Cải bao mùa tô thắm bãi sông quê
Có con thuyền đi mãi mãi không về
Cô mỏi mắt ngày ngày trên bến đợi.
Cải quá mùa bướm vàng bay rất tội
Gió thổi dài xao xác mảnh tình rơi
Cánh hoa bay vàng một bãi sông rồi
Ngồng cải cắt mang về làm dưa muối.
Cô trồng cải ngày ngày trên bến đợi
Cải non xanh rồi lại trổ hoa vàng
Con đò chiều sao mãi chẳng sang ngang
Để bãi sông vàng một màu mong đợi...
Cải quá mùa mang về làm dưa muối
Tuổi xuân tàn ai trả lại cho cô
Sắc hồng phai trên má thắm thẫn thờ
Gió bời bời triền sông buồn vắng lặng...
6/7/2007
Vân Hồng
-
Anh Vinh à vào thăm vườn anh thấy bức tranh đẹp quá em vừa cop về máy xong thì anh lại gửi sang cho em. Nhìn bãi cải vàng rực thấy lòng rộn lên một cảm giác thật lạ lùng...
HOA CẢI NGỒNG
Có cô gái mải mê trong sắc nắng
Chăm cải ngồng mà quên cả sang sông
Cải trổ hoa vàng rực bãi sông Hồng
Thuyền vẫn đợi một ngày cô xuống bến.
Đợi chờ hoài bao thuyền đi rồi đến
Yêu cải ngồng chớ để lỡ làng duyên
Sắc hoa vàng bên hồng má thuyền quyên
Lòng phơi phới như muôn ngàn ngày hội.
Chẳng chờ cô thời gian đi rất vội
Cải bao mùa tô thắm bãi sông quê
Có con thuyền đi mãi mãi không về
Cô mỏi mắt ngày ngày trên bến đợi.
Cải quá mùa bướm vàng bay rất tội
Gió thổi dài xao xác mảnh tình rơi
Cánh hoa bay vàng một bãi sông rồi
Ngồng cải cắt mang về làm dưa muối.
Cô trồng cải ngày ngày trên bến đợi
Cải non xanh rồi lại trổ hoa vàng
Con đò chiều sao mãi chẳng sang ngang
Để bãi sông vàng một màu mong đợi...
Cải quá mùa mang về làm dưa muối
Tuổi xuân tàn ai trả lại cho cô
Sắc hồng phai trên má thắm thẫn thờ
Gió bời bời triền sông buồn vắng lặng...
6/7/2007
Vân Hồng
-
KHOẢNG TRỜI EM...
Sẽ không còn khoảng trời của riêng em
Bình lặng êm đềm, xanh trong, mây trắng
Anh đến bên em như ngàn tia nắng
Sưởi ấm lòng em - ánh mắt yêu thương.
Khoảng trời em dường như xanh hơn
Trong trẻo lắm bởi tình anh sâu lắng
Sao tình yêu vốn chỉ là trái đắng
Ngày chia xa trời u ám mây mù
Rồi bão dông vây phủ mịt mờ
Khoảng trời em từ đó tràn nước mắt
Những cơn bão lòng không thể nào dập tắt
Gió cuốn từng đêm quay cuồng... nỗi nhớ anh
Khoảng trời em không còn trong xanh
Không còn mây bông và ngàn tia nắng
Khoảng trời em không còn bình lặng
Vẫn mong một ngày
anh trở về
mang nắng lại cho em!
Cơn bão số 1 6/7/2007
Vân Hồng
-
Đọc thơ của anh Vinh VH bật cười không thể buồn được nữa. Nhỏ Quỳnh còn ít tuổi lại đang hạnh phúc, chưa trải nghiệm cuộc sồng nhiều anh đừng làm cô ấy sợ nhé
VH cũng xin góp vui vài câu về chủ đề này. Hi hi Anh Vinh đọc xong đừng có giàu trí tưởng bở đấy nhé.
LIỀU
Em như ngọn núi lửa ngầm
Dòng nham thạch nóng âm thầm chực phun
Em ơi sức nóng bao trùm
Anh xin được chết trong vùng lửa thiêu
Một liều ba bảy cũng liều
Sợ chi sư tử, tiểu yêu ở nhà
Chú Cuội còn nhớ Hằng Nga
Anh đây có chút tuổi già thì sao?
Trời sinh ra cô má đào
Để anh tơ tưởng se vào duyên anh.
Thì năm bảy vợ cũng đành
Anh đây chiều hết mỗi canh một bà.
Pha trà thì để bà ba
Cơm nước bà cả, bà hai chơi cờ
Còn bà năm với bà tư
Bà đấm bà bóp mỏi nhừ tấm thân
Anh Vinh tỉnh giấc tần ngần
Hoá ra chỉ được một lần lên tiên...
5/7/2007
Vân Hồng
-
ĐÊM TRẮNG
Khi xa anh em hiểu thế nào là đêm trắng
Ngồi một mình nhìn từng giọt đắng rơi
Pha nhiều đường sao vẫn thấy mặn môi
Tại nước mắt rơi khi nào không biết.
Đã tự hứa với lòng không tưởng tiếc
Hãy cho anh vào dĩ vãng xa xôi
Đêm sao dài mà kỉ niệm mãi trôi
Đưa em về những ngày êm đẹp ấy.
Dỗ giấc ngủ như ru lòng mình vậy
Chót uống rồi những giọt đắng hôm qua
Trắng đêm nay một lần nữa rồi xa
Vậy mà đã một mình bao đêm trắng
Thức cùng em những giọt cafe đắng
Uống mãi quen rồi nào có thấy đắng đâu
Chỉ thấy đắng lòng khi nhắm mắt nguyện cầu
Mong cho lòng một phút giây thanh thản.
Xa anh rồi không còn ai bầu bạn
Không ai người chia sẻ những vần thơ
Xa anh rồi em mãi mãi bơ vơ
Mãi trong em những đêm dài thương nhớ
Những đêm trắng đưa em về quá khứ
Nơi bao lần mình hò hẹn bên nhau
Thức trắng đêm chỉ mãi một nguyện cầu
Xin cho lòng bình yên trong đêm trắng...
5/7/2007
Vân Hồng
-
"HỌC TRÒ LỚN"
(Tặng TVA và các đồng nghiệp của tôi)
Trò đến xin nhập học
Cô im lặng cúi đầu
"Biết xếp ngồi vào đâu
Lớp cô không còn chỗ"
Trò gan lì đứng đó
"Một chỗ nhỏ thôi mà
Bàn đầu giành trò nhỏ
Bàn cuối trò ngồi nha"
Mắt dõi nhìn xa xa
"Dạy trò bài gì nhỉ?"
Trò cúi đầu lí nhí
"Xin cô dạy chữ YÊU"
"Trò này quả là liều
Chữ đó cô không dạy"
Trò ngượng ngùng đứng đấy
Cô lại thấy thương thương
"Thôi mai cứ đến trường
Cô nhận trò vào lớp"
Từ ấy giờ tan học
Trò đứng đợi cổng trường
Lòng cô cứ vấn vương
Nhưng bước chân rất vội
"Cô ơi cô hãy đợi
Trò gửi tặng nhành hoa
Mai trò phải đi xa
Không học cô được nữa
Nhưng cô ơi trò hứa
Sẽ nhớ mãi trong tim
Bóng dáng cô dịu hiền
Và chữ YÊU cô dạy
Thương cô nhiều lắm đấy..."
Cô mắt ướt nhạt nhoà
"Mai trò sẽ đi xa?
Vắng trò... cô ... rất nhớ..
"Vậy chúng mình hãy hứa
Suốt đời mãi bên nhau
Dù trò đi phương nào
Cô mãi bên trò nhé!"
Gật đầu cô thỏ thẻ
"Em sẽ đợi chờ anh
Dõi theo bước quân hành
Em mãi là bến đợi..."
5/7/2007
Vân Hồng
-
TRĂNG MƯỜI SÁU
(Tặng TVA và những người lính)
Trăng nơi này tròn lắm phải không anh?
Cả tình anh cũng vẹn tròn như trăng mười sáu
Rực rỡ ánh vàng dịu dàng lan toả
Soi sáng lòng em những phút mong chờ.
Đêm quân trường anh thảo vội tờ thư
Ngượng ngùng hoài lại thôi không gửi nữa
Dẫu chẳng đọc được những gì ghi trong đó
Em vẫn hiểu tấm lòng chàng lính trẻ xa xôi.
Đêm nay một mình em hát khúc: À ơi...
Ru anh ngủ sau bao nhiêu vất vả
Đời lính xa nhà thương sao thương quá
Hãy hiểu bên đời em mãi dõi theo anh.
Dẫu chẳng được cùng anh chung giấc mộng lành
Vẫn xin sẻ chia những buồn vui trăn trở
Hãy tin rằng lòng em luôn rộng mở
Dẫu chẳng bao giờ em đến được bên anh.
4/7/2007
Vân Hồng
-
NỖI OAN THỊ MẦU
"Thị Mầu đỏng đảnh lên chùa
Liếc ngang ghẹo chú tiểu vừa đi ra"
Ai vừa hát dở câu ca
Trớ trêu cái phận đàn bà lẳng lơ
Em về viết mấy vần thơ
Thanh minh cho tội lẳng lơ đa tình
Oan oan cũng một chữ tình
Dở dang cũng bởi tại mình với ta
Phận em là người thứ ba
Duyên em chỉ chiếc lá đa sân đình
Thị Mầu đỏng đảnh nghe kinh
Em đa tình bị rẻ khinh - cướp chồng
Này đây má đỏ, môi hồng
Cũng là bạc phận long đong suốt đời
Trăm năm cũng một kiếp người
Ngàn năm đau đớn miệng cười thế gian
Cũng đành duyên phận dở dang
Cũng đành nhận chén rượu tàn cuộc vui
Lẳng lơ tơ tưởng chồng người
Cũng đành nhận lấy tiếng cười rẻ khinh
Thôi anh dẫu chẳng trọn tình
Thi Mầu mượn tiếng tụng kinh ru lòng...
4/7/2007
Vân Hồng
-
Cám ơn những lời của đồng hương TT! VH luôn ấn tượng với sắc hoa, biển trời của thành phố mình. Mỗi con phố là một dấu chân kỉ niệm. Một thành phố của những người lao động. Nhưng với mình đẹp như những vần thơ... Bài thơ này VH viết đã lâu nhưng cũng luôn gắn với những con đường đầy kỉ niệm. Xin chia sẻ với đồng hương nhé.
HỒN THU
Những cơn mưa đầu thu qua phố
Bụi mưa bay vương mi mắt em cay
Mùa thu tới bên em lặng lẽ
Chợt giật mình nhìn bao lá vàng bay.
Lại một mùa cô đơn theo em đến
Nhớ võ vàng một chút nắng xa xưa
Lại một mùa xót xa cho em nhớ
Vòng tay anh nồng ấm lúc giao mùa!
Đường Trần Phú hương sữa nồng nàn quá
Anh có còn vòng xe những chiều mưa?
Hoa sữa tội tình gì mà ta đành chối bỏ
Van thời gian đừng rải nữa...
hương thừa....
Vòng thời gian cứ trôi như định mệnh
Những mùa thu hạnh phúc đã qua rồi
Giờ chỉ còn thu cô đơn trống trải
Lá vàng rơi thành bia mộ tình người.
Chuyện tình ta nay đã thành cổ tích
Mỗi đêm trăng em tự kể cho mình
Hồn hoa sữa nồng sâu đêm mộng mị
Em chập chờn trong giấc mộng tình si...
Vân Hồng
-
"Em yêu ơi đợi em ở ngày mai
Là niềm vui là tình yêu trọn vẹn
Là những gì anh chưa hề mang đến
Chưa bao giờ dâng hiến được cho em..."
NÓI VỚI ANH (IV)
Em chờ đợi gì đây ở ngày mai?
Khi trái tim chỉ còn một nửa
Hẳn rằng chẳng người đàn ông nào cần trái tim tan vỡ
Vì nửa kia anh mang nó đi rồi.
Trái tim em chỉ có một trong đời
Và tình yêu giành cho anh chỉ một...
Ngày mai này khi lòng buồn bất chợt
Chỉ xin anh giành giây phút ấy cho em!
Em chẳng thể nào giữ anh được lâu thêm
Hãy về đi anh ấm êm cùng hạnh phúc
Những phút giây mình bên nhau không thực
Chỉ là mơ là mộng ảo thôi mà.
Ngày mai này khi anh mãi mãi xa
Những gì anh mang tới cho em mãi là điều đẹp nhất
Dù dở dang nhưng vẫn là mật ngọt
Để em sống hoài trong kỉ niệm môt tình yêu!
3/7/2007
Vân Hồng
-
Tâm trạng VH hôm nay không tốt. Bài viết này viết dở từ sáng trước khi vào web. Đọc những lời của SAO HÔM VH viết được hết bài này. Cám ơn những lời chia sẻ!
NÓI VỚI ANH (III)
Anh trở về nơi anh đã ra đi
Em chẳng còn ai để chờ đợi nữa
Mảnh trăng nào hao mòn một nửa
Đợi suốt cuộc đời chẳng trọn một tình yêu.
Em trở về với hoang vắng cô liêu
Với nỗi buồn vẹn nguyên khi anh chưa đến
Phận lục bình nổi trôi bao nhiêu bến
Gặp con nước ròng lại sống kiếp nổi lênh.
Thôi cũng đành một kiếp lênh đênh
Tuổi ba mươi đâu còn điều nông nổi
Sao vẫn thẫn thờ trong phút đầu bối rối
Sao vẫn còn khờ dại trước tình yêu.
Em lại trở về với dang dở câu thơ
Dang dở nụ cười, dang dở dòng nước mắt...
Dang dở nỗi đau và những điều còn mất
Thôi cũng đành dang dở một mình em...
Đêm 2/7/2007
Vân Hồng
-
VH cũng có môt bài thơ viết trong lần tới chợ tình xin được chia sẻ cùng với Vinh. Thân.
CHỢ TÌNH
Chẳng bán chẳng mua sao gọi chợ
Tôi nghe ngây ngất tiếng khèn ai
Réo rắt trao tình đêm trăng đẹp
Tôi đứng chờ sương lạnh hai vai.
Tôi đến chợ tình chẳng bán mua
Chẳng có tình nhân để hẹn hò
Bùa yêu tôi thả mình tôi nhặt
Gió lạnh lùng riêng một bóng thừa.
Xưa nghe chợ tình của những người
Dở dang không trọn đến suốt đời
Đợi đêm chợ tình cùng nhau sống
Những phút dở dang của cuộc đời.
Tôi đến chợ tình để tìm ai
Dù tôi không phải Thái hay Tày
Dù cho người ấy không đến chợ
Tôi đến tìm tôi của những ngày....
Những ngày xưa ấy đã qua đi
Để lại trong tôi được những gì?
Một mảnh hồn tàn heo hút gió
Lang thang tìm lại chút tình si.
Vân Hồng
Chợ tình Sa pa 2006
-
Đọc những bài thơ trước của TT tôi như gặp một người đàn ông buồn, trầm ngâm và từng trải. Đến bài thơ này chợt gặp một chàng thanh niên tự tin và trẻ trung lắm. Mong rằng TT luôn là một người như vậy. Chúc luôn hạnh phúc!
-
SAY
Chân đi nghiêng ngả đất trời quay
Ai bảo ta rằng túy lúy say
Say tình say nghĩa say bằng hữu
Nghiêng cả nhân gian thế mới hay
VH xin góp với anh Vinh một bài thơ say nhé.
SAY
Nghiêng cả nhân gian một chén này
Men tình dốc cạn ngả nghiêng say
Bao nhiêu mộng tưởng lên ý đẹp
Tiêu sầu ngây ngất bởi thơ hay...
27/6/2007
Vân Hồng
-
Em thích bài này phải không anh gủi tặng VH nhé.HOA XOAN TÍM
Rơi rơi cánh hoa xoan
Ngập tràn mầu vàng tím
Mùa mật hoa ngọt lịm
Cho ai tìm môi nhau
Mảnh sân trước vườn sau
Ngập tràn mầu vàng tím
Chia tay nhau bịn dịn
Trao nụ hôn nồng nàn
Cứ tím ngắt hoa xoan
Xa nhau rồi để nhớ
Phong thư anh viết dở
Trên đường hành quân xa
Trước thăm hỏi mẹ cha
Thăm người yêu bé nhỏ
Hoa xoan giờ còn đó
Mùa rơi tím chưa em.
Một kỉ niệm về tháng ba với những cánh xoan nhưng lại thật buồn phải không? Bức tranh hoa xoan đẹp quá. Đã lâu rồi không được thấy hoa xoan. VH thích gọi nó là hoa sầu đâu bởi lẽ mỗi khi nhìn hoa thì nỗi sầu ở đâu đó lại ùa về trong lòng... Hoa sầu đâu!
KÝ ỨC THÁNG BA
Rồi tất cả sẽ trở thành cổ tích
Tháng ba mong manh những cánh xoan gầy
Tình yêu đến rồi đi hay định mệnh
Ta thẫn thờ gửi thương tới gió mây.
Rồi tất cả sẽ trở thành kỉ niệm
Màu hoa xoan tím ngắt lối ai về
Ngào ngạt quá để buồn ngân se sẽ
Tháng ba nào in dấu những đam mê.
Ta lạc tới những bến bờ sông lạ
Gửi buồn vui thời con gái cho người
Người lại bước những chặng đường phiêu lãng
Gửi tình yêu theo những áng mây trôi
Đừng hẹn nữa cho tim đừng phải nhớ
Giọt nước buồn rơi xuống lá khoai thôi
Đừng nhắc lại những lời yêu thương cũ
Trái tim ta hoá đá đã lâu rồi.
29/3/2000
Vân Hồng
-
TÓC NGẮN
Mái tóc thề ngày ấy xa anh
Em đã cắt chẳng thể dài được nữa
Em giận mình tin vu vơ lời hứa
Nên bỏ tóc thề để quên dấu yêu xưa.
Trên đường đời dầu dãi nắng mưa
Chợt gặp nhau anh không còn nhớ nổi
Cô gái ngày xưa tóc thề bối rối
Giờ chẳng dịu dàng với tóc ngắn con trai.
Nhiều đêm giật mình nhớ tóc xoã bờ vai
Nhớ bàn tay ai rụt rè thầm nhẹ vuốt
Tóc thề ngoan hiền chỉ còn là mộng ước
Liệu anh có còn thương tóc ngắn bơ vơ?
Tóc ngắn ngang tàng vẫn yêu những vần thơ
Vẫn khắc khoải trước những điều ngang trái
Không đánh mất mình trước bao nhiêu thay đổi
Chỉ đánh mất tóc thề - xin tìm lại giùm em.
Tóc ngắn bây giờ...
Tóc ngắn ấy là em!
27/62007
Vân Hồng
-
Người ta thường nói tình chỉ đẹp khi còn dang dở. mình được hạnh phúc nhưng vẫn còn nhiều người có những nỗi buồn hơn mình. đêm qua nghe câu chuyện của VH mình cũng thấy nao nao, thiệt tình mỗi cây mỗi hoa mỗi nhà mỗi cảnh, Mình mong sao sẽ chẳng còn nhiều nỗi buồn vậy nữa nên làm bài thơ này tặng các bạn nhé:VÀNG LÁ MÙ U
Chuồn chuồn
đậu lá mù u
Em tôi chồng sớm lời ru thêm buồn
Bao giờ
tạnh hạt mưa tuôn
Cho câu em hát nỗi buồn nguôi ngoai
Trẻ con
cùng đội lá khoai
Dưới cành phuợng vĩ học bài cùng tôi
Đám cỏ
xưa chỗ em ngồi
Ngắm bông hoa dại nhớ hồi tuổi thơ
Sôn sao
cho dạ ngẩn ngơ
Nôn nao nỗi nhớ vẩn vơ tôi buồn
Cầu trời
trời tạnh mưa tuôn
Em tôi hết tiếng hát buồn ru con
Chuồn chuồn
bay khuất đầu non
Mù u vàng lá vẫn còn bóng em
"Lá mù u bướm vàng không đậu nữa"
Tiếng ru buồn thao thiết vẳng đâu đây
Xa ngút ngát những trò chơi trẻ nhỏ
Bươm bướm lạc bầy đánh mất cả thơ ngây.
Mưa đã tạnh giăng cầu vồng bảy sắc
Ta dại khờ thầm ước nguyện bên nhau
Giờ khốn khó lo toan vàng da mặt
Cầu vồng kia có còn đủ sắc màu?
Em bây giờ không mắt huyền e lệ
Không tóc thề bối rối bước chân ai
Để mù u lá vàng buồn rụng mãi
Bướm vàng bay rồi, mong buồn sẽ nguôi ngoai...
24/6/2007
Vân Hồng
-
Ghé thăm "nhà" anh Vinh thấy cảnh quê thanh bình quá. Xin đến thăm anh để nhận chén trà "ĐÃi BẠN" của anh.
THĂM BẠN
Đến thăm nhà bạn một trưa hè
Đường làng xào xạc gió đưa tre
À ơi tiếng mẹ ru trong nắng
Lưng giậu trước nhà mướp vàng hoe.
Đãi tôi là cả một vườn thơ
Nồng thắm tình chung chẳng hững hờ
Chén trà thay bạn lời tri kỉ
Gió đồng mát rượi thoảng say mơ.
Hương ngâu đậm đà thêm ý đẹp
Ngây ngất thơ tình - rượu lên men
Hương quê càng níu lòng khách lạ
Bịn rịn bên ai chẳng muốn về.
24/6/2007
Vân Hồng
-
Người ta thường nói tình chỉ đẹp khi còn dang dở. mình được hạnh phúc nhưng vẫn còn nhiều người có những nỗi buồn hơn mình. đêm qua nghe câu chuyện của VH mình cũng thấy nao nao, thiệt tình mỗi cây mỗi hoa mỗi nhà mỗi cảnh, Mình mong sao sẽ chẳng còn nhiều nỗi buồn vậy nữa nên làm bài thơ này tặng các bạn nhé:VÀNG LÁ MÙ U
Chuồn chuồn
đậu lá mù u
Em tôi chồng sớm lời ru thêm buồn
Bao giờ
tạnh hạt mưa tuôn
Cho câu em hát nỗi buồn nguôi ngoai
Trẻ con
cùng đội lá khoai
Dưới cành phuợng vĩ học bài cùng tôi
Đám cỏ
xưa chỗ em ngồi
Ngắm bông hoa dại nhớ hồi tuổi thơ
Sôn sao
cho dạ ngẩn ngơ
Nôn nao nỗi nhớ vẩn vơ tôi buồn
Cầu trời
trời tạnh mưa tuôn
Em tôi hết tiếng hát buồn ru con
Chuồn chuồn
bay khuất đầu non
Mù u vàng lá vẫn còn bóng em
Cảm ơn anh Vinh đã viết cho VH. Đọc bài của anh thấy nỗi buồn vơi đi. chỉ còn một chút nao nao trong dạ. Cũng xin viết vài dòng gửi anh, VH cũng chẳng chau chuốt trong câu chữ lắm, chỉ viết như những dòng tự sự , trải nỗi lòng mà thôi.
"Lá mù u bướm vàng không đậu nữa"
Tiếng ru buồn thao thiết vẳng đâu đây
Xa ngút ngát những trò chơi trẻ nhỏ
Bươm bướm lạc bầy đánh mất cả thơ ngây.
Mưa đã tạnh giăng cầu vồng bảy sắc
Ta dại khờ thầm ước nguyện bên nhau
Giờ khốn khó lo toan vàng da mặt
Cầu vồng kia có còn đủ sắc màu?
Em bây giờ không mắt huyền e lệ
Không tóc thề bối rối bước chân ai
Để mù u lá vàng buồn rụng mãi
Bướm vàng bay rồi, mong buồn sẽ nguôi ngoai...
24/6/2007
Vân Hồng
-
HÒN VỌNG PHU
Chị đứng chờ chồng với nắng mưa
Ngàn năm trơ trọi mảnh duyên thừa
Ông tơ sao vội se duyên nhỉ
Để chị dở dang suôt bốn mùa.
Thế rồi hoá đá cả mẹ con
Mưa nắng ngàn năm chẳng héo mòn
Mắt dõi phương xa tìm bóng dáng
Người thương ngàn dặm khuất núi non.
Em cũng là người như chị thôi
Ông tơ trao lại miếng trầu ôi
Đêm đêm dưới ánh đèn hiu hắt
Em đợi chờ ai cả một đời.
Nếu được bồng con cùng bên chị
Chắc rằng chẳng có đá mồ côi
Phận chị em mình cay đắng thế
Chắc phải vọng phu đến trọn đời.
Thà rằng hoá đá như chị nhỉ
Thi gan chống chọi với duyên trời
Đời nhiều cám dỗ nhiều đen bạc
Cầm lòng không đặng Vọng Phu ơi!...
1giờ00 24/6/2007
Vân Hồng
-
ANH LẠI VỀNhững tưởng, sẽ quên được em, mà không thể
Nỗi nhớ đêm ngày như gai cào vào gan ruột
Đường xa lại dấn bước
Bão quất trước mặt
Mưa dội trắng đầu...
Trái tim đời mỏng mảnh quá... em ơi !
Ta như bao đôi tình nhân
Đã lỡ thương rồi lỡ gét
Muốn xích lại thật gần mà không thể
"Máu sĩ" chẹn lối về...?
Thôi thì... anh sẽ lạy quì
Thêm một lần xin em tha thứ
Hận thù chi, thế gian này đã quá đủ
Đầu rơi, máu chảy đã thành sông !
Chỉ xin em một chữ-BAO DUNG
Bởi chân lý cuộc đời: Cho là được !
Anh chẳng có gì nhiều để cho em
Ngoài trái tim đang liền vết…
Trái tim đời mỏng mảnh quá... em ơi !
21/06/2007
KAH
HÃY VỀ ĐI ANH
Em không muốn anh phải quì trước em
Để van xin tha thứ
Trái tim em luôn bao dung rộng mở
Đón anh về
Dẫu bây giờ em chẳng còn mái tóc thề
Chẳng còn vóc dáng như thời con gái
Chỉ tình yêu ở lại
Mỗi ngày một đầy thêm...
Trái tim đời mỏng mảnh của anh
Em nâng niu dù bao lần toan đập nát
Hãy về đi anh dù vượt qua bão táp
Dù mưa dội trắng đầu để tóc nhuốm màu sương
Hãy về đi anh
cho vẹn chữ yêu thương
Em không phải đắng lòng chờ đợi
Về đi anh quên đi thời nông nổi
Mình lại bên nhau xây tiếp giấc mộng lành...
22/6/2007
Vân Hồng
-
Chữ nợ trong cuộc đời thật nhiều nghĩa lắm. Đôi khi duyên nợ là hạnh phúc, đôi khi lại là nỗi đau. Nhiều khi tự hỏi lòng sao chữ duyên lại đi kèm với chữ nợ nhỉ? Có duyên thì có nợ hay có nợ rồi mới có duyên? Có lẽ phải có cả 2 để không bao giờ tách rời nhau được nữa...
DUYÊN NỢ...
Mình nợ nhau từ kiếp trước
Để kiếp này mình có duyên
Mà sao vẫn mãi ưu phiền
Vẫn chỉ xa xôi vời vợi
Đã bao đêm ta chờ đợi
Dẫu một lời hứa vu vơ
Biết lòng vẫn mãi dại khờ
Vẫn không bao giờ khôn được
Duyên tình nào ai biết trước
Đành thôi đổ tại ý trời
Nợ nhiều duyên ít ai ơi
Đắng cay lâu thành mật ngọt.
Đợi chờ cũng là hạnh phúc
Đắng cay cũng tại đam mê
Dù duyên đi mãi không về
Dù nợ suốt đời không trả.
22/6/2007
Vân Hồng
-
KHÔNG ĐỀ NGÀY XA ANH
Vắt những giọt cô đơn
Tưới ươm mầm hạnh phúc
Chờ tình yêu nảy lộc
Giữa cằn khô lòng người.
Ôi hạnh phúc xa vời
Chờ mong bao năm tháng
Anh lẳng lặng ra đi
Lòng ta thành sa mạc.
Rồi phong ba bão táp
Quay cuồng mãi đời ta
Đâu tình yêu chung thuỷ?
Đâu trái tim thực thà?
Anh đã phản bội ta
Chạy theo bao ảo tưởng
Ta cũng phản bội ta
Phải quên mà không được
Giữa dòng đời xuôi ngược
Hạnh phúc trốn nơi nào
Hao gầy nuôi hi vọng
Tìm đâu tình dài lâu?!
Vân Hồng
NGUYỄN ĐÌNH VINH
In Trang thơ thành viên
Đăng lúc · Report reply
Anh Vinh, đọc bài thơ của anh em lại nhớ tới mẹ. Và vừa viết bài này vừa khóc. Em chưa viết cho mẹ bao giờ, quả là ích kỉ khi mãi nghĩ về mình phải không anh?
MẸ TÔI
(Kính tặng mẹ)
Ba đã đi rồi chỉ còn lại mẹ thôi
Vắt kiệt sức mình nuôi đàn con khôn lớn
Thời bao cấp lo ăn từng bữa một
Bóng mẹ ngả dài trên vách từng đêm
Bàn tay chai xâu từng sợi chỉ mềm
Những bướm hoa hiện lên trên vải trắng
Bàn tay ấy chẻ củi, nhào than, làm toàn việc nặng
Ba mất rồi mẹ gánh cả non sông
Sáng thức giấc trứơc cả mặt trời hồng
Tất tả gọi các con rồi vội vàng lên lớp
Trang giáo án đêm qua thấm cả dòng nước mắt
Con biết đêm về mẹ nhớ ba nhiều hơn.
Con mới bảy tuổi thôi nên chỉ biết giận hờn
Mỗi khi có người đàn ông nào đến chơi thăm mẹ
Mẹ lặng lẽ lắc đầu nhìn đàn con thơ trẻ
Mẹ sẽ gánh một mình không san sẻ cùng ai...
Con ngủ say, mẹ thức suốt đêm dài
Công việc hết rồi vẫn không sao ngủ được
Giá bây giờ con được một điều ước
Chỉ mong trở về ngày tháng ấy xa xôi
Con sẽ không giận hờn nếu ai đến nhà chơi
Để giờ mẹ không cô đơn lẻ bóng...
7/7/2007
Vân Hồng