-
Số bài viết
399 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
-
Nổi bật trong ngày
8
Bài viết được đăng bởi vanhong
-
-
Cây Thập Giá Điêu LinhCây thập giá không còn trên vai Chúa
Chúa lúc này trên vai quỷ công kênh
tình những ngày cuối tháng điêu linh
mình dặn dò phải yêu nhau dè sẻn
Cây thập gía năm phân vàng bốn chin
lại lênh đênh quanh ngấn cổ lọc lừa
bởi sợi giây chuyền năm chỉ / ai mua
vẫn tòng teng giũa ngực em thịnh vượng
Như cây thập giá trên tháp đường ngất ngưởng
Chúa liêu điêu nhìn xuống lũng khe tình
Tay lần mò đếm đủ những dấu đinh
Anh ngước lên tìm Chúa
hoa đầu chóng mặt
Cây thập giá giữa hai ngọn đồi ngút ngắt
Chúa giang tay
Ai ngã sóng soài
Cứ đổ thừa cho số phận an bài
để giấc ngủ hồn nhiên mơ phụ bạc
Tình đôi lúc cũng phải yêu / gian ác
đời nhiều khi nên thử sống/ thấp hèn
những bữa cơm âm u / tối bóng / tắt đèn
với giấc ngủ sáng lập loè / thắp nến
Khi thiên đàng đã chẳng cùng nhau đến
thì chia tay địa ngục để mà quên
Cây Thập giá trên ngực em bình yên
hãy mặc Chúa hoang đàng nơi chốn khác
nguyetthao031207
ĐÂU CẦN SÁM HỐI
Cây thập giá phải đâu nơi sám hối
Định mệnh an bài dẫu có khắt khe
Cây thập giá điêu linh trên cổ trắng
Vấn rung nhịp nhàng theo những đam mê.
Thì anh vẫn sụp quì xin rửa tội
Dẫu có hoang đàng Chúa vẫn ngự trên cao
Anh khổ nhọc lần tìm theo thánh giá
Xin được ngủ giấc ngàn năm trên đồi nhỏ ngọc ngà
Đời bạc bẽo thì yêu quên bạc bẽo
Trách làm chi phũ phàng một kiếp người
Vẫn cứ sống ngẩng nhìn đời hối hả
Gấp gáp tìm một chút nhỏ thiện nhân
Mặt quỉ sứ và thiên thần trộn lẫn
Đau làm chi gian dối của thiên thần...
Em trắng trong giả đò như vấy bẩn
Náu hình hài trong dáng vẻ dã tâm
Anh hoang đàng nương dáng hình dưới Chúa
Cũng ngủ yên bên khe ngọc trắng ngần
Hối hả sống... mải mê yêu như thể
Ngày mai thôi sáng dậy sẽ xa lìa
Thì trong trắng – hoang đàng cũng thế
Tính toán làm chi cho tỉnh giấc si mê...
7/12/2007
Vân Hồng
-
VIẾT TẶNG BY
"Chỉ khi nào không còn những hàng thông
Anh mới hết yêu em C... ạ"
Nghe ai nói thương sao thương quá
Em tin mà đừng thề thốt làm chi.
Anh giận mình không biết nói năng gì
Để em buồn bối rối khi gặp gỡ
Thì đành liều nắm bàn tay bé nhỏ
Chỉ vậy thôi mong em hiểu lòng mình.
Em lặng người đôi má ửng làm thinh...
Im lặng đó mà lòng tràn sóng dậy
Sóng tình yêu xô bờ tim ai đấy
Rộn ràng hoài khúc nhạc tình yêu.
Lãng đãng mơ một hình bóng yêu kiều
Em không đẹp sao hút hồn anh vậy!
Em thẹn thùng: Khen nhiều em kiêu đấy!
Em chỉ muốn suốt đời là C... nhỏ của anh...
3/12/2007
Vân Hồng
-
QUOTE(nguyen nguyen @ Oct 22 2007, 11:52 AM)
MỘT THỜI YÊU THƯƠNG ĐÃ QUA...
"...Chồng người đánh giặc phương xa
Chồng em ở nhà gà đá gãy chân..."
Nghe câu thơ tưởng phải cười vỡ bụng
Qua đôi lần lại chợt thấy nao nao
Nghĩ phận mình cũng kiếp đời chồng vợ
Muối mặn gừng cay ngẫm đã quá nhiều
Vẫn biết trên đời đâu ai người hoàn hảo
Dùng một tay gánh cả giang sơn
Chồng em chỉ cần ngồi giặt áo
Mà em thương chồng đôi mắt đã rưng rưng
Tháng ngày đã qua ngắn ngủi vô cùng
Phận làm vợ một đời em lận đận
Tay gánh chồng con tay vươn ra cuộc sống
Nắng mưa nào biết đến sức người...
Chồng em nhẹ lòng bia rượu quen hơi
Bài bạc thâu đêm mắt mờ râu rậm
Những đồng tiền công mồ hôi lao động
Qua bao ngày cực khổ bỗng bay vèo
Và tình yêu dần cũng lặng lẽ bay theo
Vợ con bây giờ thành người dưng nước lã
Đường công danh nay lạnh lùng vắng vẻ
Tỉ lệ nghịch với những sai lầm...
Hứa hẹn nhiều hoá bỗng chông chênh
Ngoảnh mặt giật mình
đã qua mất một thời còn son trẻ
Cay đắng quá nên giờ thành vô nghĩa
Thôi cũng đành mặc kệ
thương lấy mình nhiều hơn!
Ta bây giờ chia hai nửa quan san
Đêm tối ôm con ấm lòng người mẹ trẻ
Đành rong rêu mình...
cho qua đi một thời dâu bể
Còn hơn có chồng mà cũng như không...
VH đã không ngăn được nước mắt khi đọc những dòng này! Cảm ơn NN
"Ta bây giờ chia hai nửa quan san
Đêm tối ôm con ấm lòng người mẹ trẻ
Đành rong rêu mình...
cho qua đi một thời dâu bể
Còn hơn có chồng mà cũng như không..."
DAY DỨT
Đêm trở giấc hay đâu giọt lệ nhớ âm thầm
Mà nhớ ai đây? Có còn gì để nhớ
Quỉ ma nào ám ảnh hoài giấc ngủ
Ác mộng hay chính thực cuộc đời mình!
Mỏi mệt tìm hoài một ánh bình minh
Sao vẫn quay cuồng trong đêm không lối thoát
Dứt lòng mình lại thương đời lưu lạc
Con trẻ bơ vơ thiếu hơi ấm gia đình.
Đành trói lòng mình ở lại chịu rẻ khinh
Miệng tiếng thế gian
Lời yêu giờ cay độc
Tai quen nghe lời ác!
Thân quen chịu đoạ đày!
Thôi gắng sống cho qua một kiếp này!
Mong phận mình hẩm hiu để đời con tươi sáng
Tình yêu là gì? Đã qua thời lãng mạn
Mười mấy năm trời vẫn không hiểu nổi tình yêu
Là hi sinh là dâng hiến thật nhiều
Là chỉ cho đi và không hề nhận lại
Là nghiến răng mong người vượt qua mê dại
Là vứt đi tương lai và hạnh phúc chính mình
Tình yêu là gì? Nghiến răng chịu rẻ khinh
Là nhục mạ, là đoạ đày thân xác
Ta như con thiêu thân lao mình vào vùng sáng
Mà không biết vùng sáng kia đang thiêu đốt chính mình
Tình yêu là gì?
Có cần phải biện minh...???
30/11/2007
Vân Hồng
-
"...Chồng người đánh giặc phương xa
Chồng em ở nhà gà đá gãy chân..."
Nghe câu thơ tưởng phải cười vỡ bụng
Qua đôi lần lại chợt thấy nao nao
Nghĩ phận mình cũng kiếp đời chồng vợ
Muối mặn gừng cay ngẫm đã quá nhiều
Vẫn biết trên đời đâu ai người hoàn hảo
Dùng một tay gánh cả giang sơn
Chồng em chỉ cần ngồi giặt áo
Mà em thương chồng đôi mắt đã rưng rưng
Tháng ngày đã qua ngắn ngủi vô cùng
Phận làm vợ một đời em lận đận
Tay gánh chồng con tay vươn ra cuộc sống
Nắng mưa nào biết đến sức người...
Chồng em nhẹ lòng bia rượu quen hơi
Bài bạc thâu đêm mắt mờ râu rậm
Những đồng tiền công mồ hôi lao động
Qua bao ngày cực khổ bỗng bay vèo
Và tình yêu dần cũng lặng lẽ bay theo
Vợ con bây giờ thành người dưng nước lã
Đường công danh nay lạnh lùng vắng vẻ
Tỉ lệ nghịch với những sai lầm...
Hứa hẹn nhiều hoá bỗng chông chênh
Ngoảnh mặt giật mình
đã qua mất một thời còn son trẻ
Cay đắng quá nên giờ thành vô nghĩa
Thôi cũng đành mặc kệ
thương lấy mình nhiều hơn!
Ta bây giờ chia hai nửa quan san
Đêm tối ôm con ấm lòng người mẹ trẻ
Đành rong rêu mình...
cho qua đi một thời dâu bể
Còn hơn có chồng mà cũng như không...
VH đã không ngăn được nước mắt khi đọc những dòng này! Cảm ơn NN
"Ta bây giờ chia hai nửa quan san
Đêm tối ôm con ấm lòng người mẹ trẻ
Đành rong rêu mình...
cho qua đi một thời dâu bể
Còn hơn có chồng mà cũng như không..."
DAY DỨT
Đêm trở giấc hay đâu giọt lệ nhớ âm thầm
Mà nhớ ai đây? Có còn gì để nhớ
Quỉ ma nào ám ảnh hoài giấc ngủ
Ác mộng hay chính thực cuộc đời mình!
Mỏi mệt tìm hoài một ánh bình minh
Sao vẫn quay cuồng trong đêm không lối thoát
Dứt lòng mình lại thương đời lưu lạc
Con trẻ bơ vơ thiếu hơi ấm gia đình.
Đành trói lòng mình ở lại chịu rẻ khinh
Miệng tiếng thế gian
Lời yêu giờ cay độc
Tai quen nghe lời ác!
Thân quen chịu đoạ đày!
Thôi gắng sống cho qua một kiếp này!
Mong phận mình hẩm hiu để đời con tươi sáng
Tình yêu là gì? Đã qua thời lãng mạn
Mười mấy năm trời vẫn không hiểu nổi tình yêu
Là hi sinh là dâng hiến thật nhiều
Là chỉ cho đi và không hề nhận lại
Là nghiến răng mong người vượt qua mê dại
Là vứt đi tương lai và hạnh phúc chính mình
Tình yêu là gì? Nghiến răng chịu rẻ khinh
Là nhục mạ, là đoạ đày thân xác
Ta như con thiêu thân lao mình vào vùng sáng
Mà không biết vùng sáng kia đang thiêu đốt chính mình
Tình yêu là gì?
Có cần phải biện minh...???
Địa ngục
30/11/2007
-
CÓ MỘT MÙA ĐÔNG
Có một mùa đông đã xa xôi
Em lặng lẽ nhặt lá bàng đỏ thắm
Thầm mong ước một ngày nào chung mộng
Lá bàng kia trải thảm đỏ chờ mong
Có một mùa đông em đếm giọt mưa phùn
Như đong nỗi nhớ mong anh mang mùa xuân tới
Em nghe tiếng thời gian đi rất vội
Qua gió mùa đông bắc lạnh căm căm
Có một mùa đông em biết giận biết hờn
Biết đắng cay khi không còn nhau nữa
Có một mùa đông tim em chia hai nửa
Nửa lạnh giá một mình, nửa mưa sụt sùi rơi.
Có một mùa đông sao không lạnh anh ơi
Vì giá băng trong lòng em còn lạnh hơn gấp bội
Có một mùa đông đường tình chia hai lối
Em ở phía mong chờ anh lạc phía mù khơi...
Để mỗi khi đông về sao nhớ quá anh ơi...!
17/11/2007
Vân Hồng
-
HÃY VẼ ĐI ANH
Hãy vẽ đi anh khi đứng trước con đường
Buổi sớm bước chân em nửa khuya in dấu chân anh vội vã
Bởi chẳng con đường nào quen bỗng thành xa lạ
Dẫu đi đến suốt đời em vẫn đợi chờ anh
Hãy vẽ đi những mầm chồi non xanh
Bởi lá thu vàng vẫn đau lòng cây lắm
Rụng về cội mơ một ngày xanh thắm
Nảy dần lên mong ước thủa ban đầu
Hãy vẽ đi anh mơ ước tuổi trăng tròn
Vi trăng khuyết đắng lòng còn điều gì mong mỏi
Trái tim em dẫu có đi lạc lối
Cũng biết tìm về một sớm ở trong nhau
Vẽ đi anh dù không biết nông sâu
Tình yêu đó thước nào đo nổi
Nhưng tim anh hiểu lòng em mong mỏi
Đo lòng mình chỉ có tim nhau
Vẽ đi anh khi đã pha màu
Màu tương lai xanh non như lá mới
Màu chói đỏ tim ai nồng mong đợi
Màu tình yêu tím đến se lòng
Màu mắt em trao anh một chiều đông
Đen thăm thẳm để chân anh lạc lối
Màu trắng trong lòng em như giấy mới
Trải lòng mình cho anh vẽ tương lai...
Hãy vẽ đi anh
Đừng sợ sắc màu phai ...
14/11/2007
Vân Hồng
-
THẦM ĐỢI
Thành phố buồn một ngày anh đến
Đợi chờ em hao gầy cả tháng năm
Rặng thông già trầm tư câu thơ cũ
Mong em về lòng đỡ lạnh sương giăng.
Cứ mơ mãi lời hẹn thề hư ảo
Thơ thẩn một mình bên dốc vắng không em
Môi thầm thì gọi tên người thương nhớ
Chợt giận lòng mơ hình bóng vu vơ...
Anh giận lòng nên bao đêm không ngủ
Quên đi mà... đừng nhớ nữa người xa
Chưa nguôi nhớ sao đã đầy nhung nhớ
Điếu thuốc tàn nỗi nhớ lại đơm hoa...
Anh hạnh phúc vì anh không cô độc
Bởi biết rằng em luôn ở trong tim
Dạo một mình quanh thành phố lặng im
Vẫn rộn rã bản nhạc yêu rạo rực
Đêm nay đâu chỉ mình anh thổn thức
Đợi chờ em bên dốc vắng thân quen
Lời yêu giấu trong tim còn chưa ngỏ
Em biết rồi sao cứ mãi lặng im?!...
14/11/2007
Vân Hồng
-
MƠ VỀ NƠI XA LẮM
Cám ơn người cho ta những niềm vui
Để trái tim muộn phiền thêm một lần rạo rực
Cám ơn người vì ta thao thức
Cất lên lời thơ nồng nàn lúc nửa khuya
Đà Lạt sương mờ hò hẹn sớm hè kia
Bỡ ngỡ rộn ràng ánh mắt nào thật lạ
Con đường vắng xôn xao hoa lá
Dịu dàng vô cùng trao ánh mắt nhớ thương...
Bờ môi run trong gió lạnh hơi sương
Sao nồng say quay cuồng cùng trời đất
Vòng tay ai nhẹ nhàng xiết chặt
Sưởi ấm lòng mong đợi bấy lâu.
Dốc hoa quỳ vàng tươi mộng tình sầu
Xa ngăn ngắt mà sao gần gũi thế
Cứ miên man như mộng thầm thì kể
Bao đêm dài hồn dạo bước cùng nhau
Người có mong chờ sương xuống lạnh mái đầu?
Sao nơi này tim ta hoài thổn thức?
Nơi ấy lạnh để nơi này cũng lạnh
Xin gửi chút tình xa lắc sưởi lòng nhau...
12/11/2007
Vân Hồng
-
HÃY VIẾT ĐI NHÀ THƠ CỦA MẸ
(Kính tặng những người mẹ đã phải nuôi con một mình)
Người đàn ông đã chối bỏ chính mình
Để lại vóc dáng hao gầy và mầm chồi xanh nhú
Từ bỏ tình phụ tử
Chạy theo những ảo tưởng xa xôi...
Xót xa sao tiếng gọi "cha ơi!"
Tắt nghẹn giữa đôi bờ môi thơ dại
Duyên mẹ hẩm hiu không thể là mãi mãi
Đành nâng niu một giọt máu đánh rơi
Cha đánh rơi cuộc đời
Mẹ nhặt lấy làm hạnh phúc vuông tròn đời mẹ
Mong sau này cuộc đời con trẻ
Không đớn đau như bão lũ đời mình.
Nén buồn đau quên đi kẻ bạc tình
Chắt chiu mầm chồi trong lòng đang lớn dậy
Con ơi con biết đấy
Con là tình yêu trong mẹ vô bờ
Hãy viết đi trong trẻo những vần thơ
Những vần thơ tin yêu vào cuộc sống
Bởi bao nhiêu dang dở
Đời mẹ quá đủ rồi
Con là giọt máu cha đã trót đánh rơi
Nhưng là cuộc sống của bao la đời mẹ
Hãy viết đi con nhé
Những vần thơ ngọt ngào đời ban tặng cho con...
26/11/2007
Vân Hồng
-
CHỜ ANH NHÉ
(Tặng Huy - Hoa Quỳnh)
Con phố nhỏ ngày nào em tan lớp
Ngẩn ngơ hoài ánh mắt kẻ đi sau
Tà áo trắng đong đầy duyên con gái
Anh luống cuống vòng xe theo áo trắng nhiệm màu...
Đôi bím tóc lắc lư cùng nhịp bước
Để tim anh dồn dập tựa trống trường
Đôi chân nhỏ như chim bay trên phố
Chờ anh nào đừng giả bộ làm ngơ.
Này mắt biếc, má hồng duyên con gái
Lí lắc hoài chọc anh mãi không thôi
Em đã lớn đừng nói còn nhỏ nữa
Để đêm về hồn anh mãi chơi vơi...
Này chim nhỏ chờ anh về với nhé
Em thẹn thùng đôi má ửng dễ thương
Cùng sóng bước đường dài sao ngắn lại
Để đêm về lòng hai đứa tơ vương...
24/11/2007
Vân Hồng
-
NHỚ VỀ ĐÀ LẠT
(Tặng L)
Một chiều buồn sương giăng trắng đồi thông
Mình bên nhau dạo trên con dốc nhỏ
Gió thì thào đưa hương bay theo gió
Nồng nàn vô cùng say đắm ánh mắt ai.
Mình lặng im suốt chặng đường dài
Cứ đếm những gốc thông già trầm mặc
Nhưng trong lòng dịu dàng muôn khúc nhạc
Réo rắt ngân thay cho tiếng lòng ai.
Hồ Xuân Hương sóng xao động như lòng
Tay bỗng chạm vào tay ai run quá
Thũng lũng Tình Yêu ngọt ngào hương cỏ lạ
Run lòng nhau khe khẽ nụ hôn đầu.
Đêm xuống rồi vẫn chẳng muốn rời nhau
Chầm chậm bước dốc vắng quanh co quá
Trời lạnh giá mà lòng sao ấm lạ
Khẽ tựa vào tin cậy một bờ vai...
7/11/2007
Vân Hồng
-
TÌM ANH
Anh trốn vào đông để em buồn.
Biết tìm nơi nào ấm áp hơn.
Thì thôi chờ đợi từng tin nhắn.
Chỉ để trao nhau phút lạnh lòng.
Anh trốn vào mây để em hờn.
Chỉ là bạn thôi có gì hơn
Gọi bạn thành quen.. . anh thì ngượng.
Biết ở phương này lạnh mưa tuôn?
Anh trốn vào đâu cũng xa xôi.
Em ngóng trông anh mấy ngày rồi.
Biết là bạn thôi sao vẫn ngóng.
Hỏi anh có nhớ một giây thôi?
Anh trốn vào đêm để nhớ ai?
Mà sao cứ thức suốt canh dài.
Em muốn lòng anh đừng cô độc.
Dù sẽ rất buồn nếu vắng ai...
Anh trốn vào em để nhớ thương
Để ai không lẻ bóng đêm trường
Chỉ nhìn nhau thôi lòng ấm lại
Xa nhau ngàn dặm vẫn vấn vương...
5/11/2007
Vân Hồng
-
ANH BIẾT KHÔNG...
Anh biết không anh đâu thức một mình
Vì nơi này em cũng hoài thao thức
Đếm mùa đi qua từng cơn gió lạnh
Nhớ âm thầm nồng ấm một vòng tay.
Anh biết không khi hết gió heo may
Thì gió mùa ùa về buốt giá
Lòng càng nhớ những ngày thương yêu quá
Chỉ nhìn nhau cũng thấy ấm trong lòng.
Anh giận hờn khi em bước sang sông
Anh biết không đò rời bến nhưng em còn đứng lại
Không nỡ đi về một nơi xa ngái
Sống lặng lẽ âm thầm khi chẳng còn anh.
Anh biết không đâu chỉ có mình anh
Hàng đêm viết những vần thơ dang dở
Còn có em nơi này thầm thương nhớ
Thức cùng anh viết trọn những vần yêu.
Không thể gần thêm nữa phải xa thôi
Nhưng lòng em không bao giờ xa cách
Anh đừng buồn những đêm dài giá lạnh
Bởi nơi này em luôn ở bên anh...!
4/11/2007
Vân Hồng
-
TT lại mất ngủ hay sao mà gửi bài khuya vậy? VH rất thích bài thơ TT gửi tặng. Một chút gì thật đồng cảm phải không?
ANH BIẾT KHÔNG...
Anh biết không anh đâu thức một mình
Vì nơi này em cũng hoài thao thức
Đếm mùa đi qua từng cơn gió lạnh
Nhớ âm thầm nồng ấm một vòng tay.
Anh biết không khi hết gió heo may
Thì gió mùa ùa về buốt giá
Lòng càng nhớ những ngày thương yêu quá
Chỉ nhìn nhau cũng thấy ấm trong lòng.
Anh giận hờn khi em bước sang sông
Anh biết không đò rời bến nhưng em còn đứng lại
Không nỡ đi về một nơi xa ngái
Sống lặng lẽ âm thầm khi chẳng còn anh.
Anh biết không đâu chỉ có mình anh
Hàng đêm viết những vần thơ dang dở
Còn có em nơi này thầm thương nhớ
Thức cùng anh viết trọn những vần yêu.
Không thể gần thêm nữa phải xa thôi
Nhưng lòng em không bao giờ xa cách
Anh đừng buồn những đêm dài giá lạnh
Bởi nơi này em luôn ở bên anh...!
4/11/2007
Vân Hồng
-
MỘNG THU
Mơ đi nào khi chẳng phải của nhau
Thu vàng võ quá mùa thành cũ kĩ
Người xa lắc ta mất ai tri kỉ
Tím đỏ chiều nơi ấy thấu lòng ta?
Mơ đi nào khi cúc lại đơm hoa
Người thường nói sắc vàng là chia biệt
Biển khản cổ gọi ai da diết
Nắng bạc màu thương nhớ đến ngàn năm
-
GIÓ MÙA
Gió mùa về trời đất hoá thê lương
Khóc sụt sùi tiễn mùa thu xa mãi
Chú sẻ nhỏ chuyền cành trong mưa bụi
Ướt run người chưa thấy tổ nơi đâu.
Ta rùng mình đón đợt gió đầu
Thoa chút phấn mong cho hồng đôi má
Khoác áo ấm tránh từng cơn buốt giá
Sao gió mùa nào thổi hoang mãi lòng ta!?
31/10/2007
Vân Hồng
-
TRỐN
Trốn thu để lạc vào đông
Trốn tin yêu lạc vào vòng trái ngang
Trốn hạnh phúc hoá bẽ bàng
Trốn tình chung hoá dở dang cả đời.
Vòng đời như một cuộc chơi
Vẫy vùng khó thoát... im hơi đắng lòng
Mãi tìm có có, không không...
Tưởng giàu có vẫn là không có gì.
Ai làm nên cuộc phân li
Ở thì đau đớn, xa thì đắng cay
Nát lòng vì trót đắm say
Ai hay con tạo vần xoay đời mình!
Thì thôi cũng tại chữ tình
Trói lòng ở lại ta mình có nhau...
1/11/2007
Vân Hồng
-
Chúc sinh nhật vui vẻ! Đón nhận nhiều niềm vui trong cuộc sống, học tập và tình yêu Aily nhé!
-
HÃY NHÌN LẠI ĐI ANH...!
Đã khi nào anh nhìn lại sau lưng
Để thấy ánh mắt em dõi theo lặng lẽ
Đã khi nào anh nhớ ngày tuổi trẻ
Mười tám đôi mươi như đôi sẻ chuyền cành
Đã bao giờ anh thức trọn năm canh
Để nghĩ về em, về những gì chúng mình đã sống
Đã bao giờ giữa cuộc vui bất tận
Anh giật mình nhớ đến bóng hình em
Em chỉ lặng lẽ thôi không nói được lòng mình
Nhưng không lẽ anh không hiểu em dù một phần nhỏ nhất
Rạn vỡ rồi lỗi ai nhiều nhất
Mà tính toán làm gì khi chẳng thể còn nhau
Tội lỗi của ai, tìm mãi chỉ đớn đau
Không thanh minh, không thở than, hờn oán
Chỉ giận lòng chịu đựng không vô hạn
Để đánh mất nụ cười, đánh mất cả niềm tin
Đã bao giờ anh lặng lẽ đi tìm
Một niềm vui tặng em dù nhỏ nhất
Đã bao giờ em quên đi chua chát
Để trong lòng chỉ còn tha thứ bao dung
Đã bao giờ chúng mình cùng nhìn lại sau lưng
Nhìn ánh mắt dại khờ long lanh con trẻ
Để níu lại những gì còn đẹp đẽ
Vứt bỏ đi những vui thú riêng mình
Hãy ngoái nhìn một lần được không anh?
29/10/2007
Vân Hồng
-
HỎI...???
Ta đã cố quên những dối gian
Ta đã nén lòng để không bật lên tiếng nấc
Ta đã chôn sâu những điều còn mất
Cắn chặt nỗi buồn làm vỡ vụn cả lòng ta.
Ta muốn gào lên với thăm thẳm bao la
Ta có tội tình gì?
Tại sao ta mắc tội?
Ta muốn đập nát những ngôn từ giả dối
Muốn phơi lòng mình cho ai hiểu nguồn cơn.
Sao cuộc đời đầy toan tính thiệt hơn
Ta không toan tính, không muốn lừa dối nữa
Ai là người đem thiêu ta trong lửa
Cháy tàn tro rồi vẫn mang tiếng lả lơi...
Đi về đâu trong thăm thẳm cuộc đời
Hoá thân vào đêm để trốn điều tăm tối
Tan vào ánh sáng để thoát điều giả dối
Làm mưa lũ cuốn trôi đi bất hạnh một kiếp người
Làm nham thạch sục sôi đốt hết những gọi mời
Những phản trắc ngả nghiêng đổ xuống vực sâu tăm tối
Ta đau nỗi đau của người gây ra tội
Chết đến ngàn lần vẫn không nói được những trái ngang...
Đi về đâu là chốn địa đàng
Để linh hồn mỏi mệt còn nương náu
Địa ngục nào toàn quỉ ma hút máu
Đợi chờ ta hay hỏi tội kẻ vong tình?
Đi về đâu?
Ai hiểu được hiểu được lòng mình?
Để mỗi sớm bình minh còn rạng rỡ
Để mỗi chiều hoàng hôn không mịt mờ lệ đổ
Để còn thấy được tin yêu, được sống với chính mình
Đi về đâu?
Trời đất cứ lặng thinh....!
29/10/2007
Vân Hồng
-
CÚC
Ươm từng tia nằng của trời
Sáng tung toé những giọt ngời vàng tươi
Hương mùa thu rót nụ cười
Hồn hoang thu thảo lả lơi đưa tình
Cong cong từng ngón tay xinh
Biếc xanh ôm lấy lung linh cánh vàng
Nuột nà áo mỏng ai mang
Kiêu sa hơn cả nữ hoàng, vương phi
Em là tinh tuý diệu kì
Ngủ vùi mùa hạ dậy thì sớm thu...
4/10/2007
Vân Hồng
-
Sự giả dối lên dần như rêu mốc trên cây...Cứ xanh len vào cả xanh màu của lá
Cây già nua bám rễ tay vào đá
Những ngón khô sần đau buốt thời gian
Sự giả dối không tên
Giữa anh và em
Vẫn thanh thản bình an dưới mặt trời lửa đốt
Chỉ có
Quả của chúng mình đắng đót
Xót cay chua chát cho đời
Thôi!
đừng phải nói gì thêm nữa cả
biện minh
chi cũng thừa!?!
Rồi cũng phai theo mùa viễn mê của lá
Vô nghĩa
Lúc riêng mình
Tức tưởi một ngày mưa...
vH thích bài này!
-
ĐÊM TRÊN PHỐ MỘT MÌNH
Đêm nay em lại vòng xe lang thang
Hương sữa thả suốt đường dài day dứt
Hải Phòng về thu gió heo may se lạnh
Chợt nhớ hơi ấm nào nồng nàn một bờ vai
Hồ Tam Bạc gió xao động lòng ai
Em thơ thẩn vòng xe quanh đường nhớ
Treo tơ lòng lên ngàn chùm sữa nhỏ
Trắng xoá hồn nồng say một nụ hôn.
Hải Phòng đêm thu lá phượng biết dỗi hờn
Lả tả rơi như mưa trên phố vắng
Em như trôi trong không gian tĩnh lặng
Anh ở phương nào có nhớ một ngày thu?
Đêm nay buồn em chợt biết tương tư
Cứ tưởng tim chai sạn theo năm tháng
Lòng hoá đá rêu phong cùng kỉ niệm
Sao còn yếu mềm khi lẻ bóng đêm nay!
Anh có trở về cho thu bớt quắt quay
Đau đáu nhớ lời hẹn nào đã lỡ
Rượu mềm môi uống càng say càng nhớ
Đêm thu này em cạn chén tình ai...?
11/10/2007
Vân Hồng
-
MÙA THU KHÔNG EMMột mình anh thả bước đêm mùa thu
Đếm cô đơn bằng từng cơn gió lạnh
Nỗi nhớ nhung không cách gì lẩn tránh
Gió giao mùa - se sắt một vòng tay...
Hoa sữa ngọt ngào vẫn quanh quẩn đâu đây
Sao em vội đi về nơi xa ấy
Để mùa thu bỗng trở thành trống vắng
Lá lìa cành rớt xuống thành niềm đau
Mùa thu này ta đã mãi mất nhau
Chỉ còn anh đi trong xào xạc lá
Góc phố thân quen cũng vẫn là xa lạ
Heo may về day dứt những ngày xưa
Ở nơi ấy bây giờ đang mùa mưa
Chỉ còn gió vuốt ve làn tóc rối
Mưa thì thầm hờn dỗi với bờ vai
Ở nơi ấy không có anh ngày mai
Có khi nào em nhớ mùa thu cũ ?
Chốn hẹn hò bâng khuâng mùi hoa sữa
Đường phố quen ngóng đợi bước ai về
Gió thẫn thờ tìm lại thủa đam mê
Trong nhớ thương trong ngập tràn ký ức
Ở nơi ấy em kiếm tìm hạnh phúc
Thấy lại không tha thiết buổi ban đầu?
Như những ngày ta vẫn còn có nhau
Thả tiếng cười lên vòm cây,tán lá
Ở nơi ấy giữa mùa mưa xa lạ
Có khi nào em nhớ đến mùa thu?
Mùa thu 2007
Trọng Trường
ĐÊM QUA PHỐ MỘT MÌNH (II)
Đêm nay em lại vòng xe lang thang
Hương sữa thả suốt đường dài day dứt
Hải Phòng về thu gió heo may se lạnh
Chợt nhớ hơi ấm nào nồng nàn một bờ vai
Hồ Tam Bạc gió xao động lòng ai
Em thơ thẩn vòng xe quanh đường nhớ
Treo tơ lòng lên ngàn chùm sữa nhỏ
Trắng xoá hồn nồng say một nụ hôn.
Hải Phòng đêm thu lá phượng biết dỗi hờn
Lả tả rơi như mưa trên phố vắng
Em như trôi trong không gian tĩnh lặng
Anh ở phương nào có nhớ một ngày thu?
Đêm nay buồn em chợt biết tương tư
Cứ tưởng tim chai sạn theo năm tháng
Lòng hoá đá rêu phong cùng kỉ niệm
Sao còn yếu mềm khi lẻ bóng đêm nay!
Anh có trở về cho thu bớt quắt quay
Đau đáu nhớ lời hẹn nào đã lỡ
Rượu mềm môi uống càng say càng nhớ
Đêm thu này em cạn chén tình ai...?
11/10/2007
Vân Hồng
NÓI VỚI ANH (II)
In Trang thơ thành viên
Đăng lúc · Report reply
ĐÂU CẦN SÁM HỐI
Cây thập giá phải đâu nơi sám hối
Định mệnh an bài dẫu có khắt khe
Cây thập giá điêu linh trên cổ trắng
Vấn rung nhịp nhàng theo những đam mê.
Thì anh vẫn sụp quì xin rửa tội
Dẫu có hoang đàng Chúa vẫn ngự trên cao
Anh khổ nhọc lần tìm theo thánh giá
Xin được ngủ giấc ngàn năm trên đồi nhỏ ngọc ngà
Đời bạc bẽo thì yêu quên bạc bẽo
Trách làm chi phũ phàng một kiếp người
Vẫn cứ sống ngẩng nhìn đời hối hả
Gấp gáp tìm một chút nhỏ thiện nhân
Mặt quỉ sứ và thiên thần trộn lẫn
Đau làm chi gian dối của thiên thần...
Em trắng trong giả đò như vấy bẩn
Náu hình hài trong dáng vẻ dã tâm
Anh hoang đàng nương dáng hình dưới Chúa
Cũng ngủ yên bên khe ngọc trắng ngần
Hối hả sống... mải mê yêu như thể
Ngày mai thôi sáng dậy sẽ xa lìa
Thì trong trắng – hoang đàng cũng thế
Tính toán làm chi cho tỉnh giấc si mê...
7/12/2007
Vân Hồng